Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Cảnh sát của Cục Quản lí Đặc Biệt có chút hoang mang. Từ "bán nước" thường dùng cho con người, nay Kế Tinh lại áp dụng cho Thực Mộng thú, nghe thế nào cũng thấy kì lạ.

Thần thú có quốc tịch sao?

Hơn nữa, tấm gương sáng mà Kế Tinh đưa ra cho đám Thực Mộng thú lại là kẻ trốn sang nước ngoài rồi bơi lội vượt biên trở về.

Tình yêu nước này thật phức tạp khó hiểu.

Bọn họ nghẹn không nói nên lời, chỉ có thể lầm bầm một câu: “Vượt biên trái phép là phạm pháp đấy.”

Mộng Vân nghe vậy liền xấu hổ cúi đầu, không dám hé răng, càng không dám nhìn thẳng vào mấy cảnh sát, lí nhí nhận lỗi: "Tôi, tôi không dám nữa, sau này sẽ không vượt biên nữa."

Giờ vất vả lắm mới lên bờ tìm được công việc ổn định, giúp sếp theo dõi người khác cũng kiếm ra tiền, cậu ta không muốn quay lại những ngày tháng khốn khó trước kia.

Thế nhưng Kế Tinh lại xua tay, hùng hồn nói: “Vượt biên cái gì mà vượt biên? Nói năng kiểu gì thế? Cậu ấy vốn dĩ là thần thú nước ta, chỉ là vô tình lưu lạc sang nước khác, vất vả lắm mới về được nhà, đây không phải vượt biên, đây gọi là về nhà."

“Hỏi quân hoa kia nở vì ai hồng, độc nhất vô nhị rồng nước Hoa. Chỗ man di mọi rợ kia có ra gì, sao sánh bằng nơi này?” *

“Đạo quán Xuất Vân chúng tôi làm ăn đàng hoàng, đóng thuế đầy đủ, đóng góp cho xã hội. Nếu cậu ấy vô phương cứu chữa thì chúng tôi đã chẳng thu nhận cậu ấy rồi!"

Tuy Mộng Vân là đàn em do An Như Cố thu nhận chứ không phải do anh tuyển dụng, nhưng cũng là một thành viên của đạo quán Xuất Vân, anh không muốn cảnh sát vì thế mà có ấn tượng xấu về đạo quán Xuất Vân.

Hiện tại anh vẫn rất hài lòng về công ty này, chưa muốn nó phá sản!

Cảnh sát Cục Quản lí Đặc Biệt: "..."

Đám heo đen bị nhốt trong lồng nghe vậy bi ai trong lòng trào dâng, òa khóc nức nở. Bọn chúng nào có khái niệm quốc gia, giờ bị nhồi nhét tinh thần yêu nước, bỗng cảm thấy bản thân trước kia thật khốn nạn.

Long Thần yêu nước như thế, Mộng Vân cũng yêu nước như thế, chỉ có bọn chúng vì tiền mà bán mạng cho nước ngoài, thật không có lòng yêu nước!

"Chúng ta không được như Mộng Vân, hết lòng yêu mến mảnh đất này, thật hổ thẹn với đồng tộc. Hu hu hu, sớm biết đã chẳng vì tiền mà bán mạng."

“Đúng vậy, đất nước đó nhỏ bé, ngôn ngữ bất đồng, đồ ăn cũng chẳng ngon, vẫn là đất nước mình tốt, là chúng ta có mắt như mù, xem cá mắt làm trân châu!”

Mấy vị cảnh sát ngơ ngác: "..."

Bài học yêu nước này hiệu quả vậy sao?

Năm nay chương trình “Cảm động nước nhà” mà không có Kế Tinh thì khỏi xem.

Dù sao thì, mọi người thấy Long Thần yêu nước như thế, còn kêu gọi các thần thú khác cùng yêu nước, tuy có hơi kì quặc nhưng vẫn tốt hơn là phản quốc! Thần thú của đất nước mình thật tuyệt vời!

Đám Thực Mộng thú bị Cục Quản lí Đặc Biệt đưa đi giam giữ và thẩm vấn.

An Như Cố lúc này mới phát hiện Kế Tinh lại nghĩ như vậy, hạ giọng hỏi: “Anh thích đất nước này đến thế sao?”

Cô sống chung nhà với Kế Tinh, biết rõ tính tình anh, anh đối với con người mang tâm lý của thần linh điển hình, không đến mức khinh thường nhưng tuyệt đối không phải là yêu thích.

Kế Tinh không chút suy nghĩ: “Đương nhiên rồi.”

Ấn tượng của An Như Cố về anh có chút thay đổi, cảm thấy đây là chuyện tốt, gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Cô là con người, chung quy vẫn đứng về phe con người, lập trường quyết định tư tưởng của cô nghiêng về phía con người. Thần linh thể hiện thiện chí với con người, cô đương nhiên vui mừng.

Thế nhưng điều cô và Kế Tinh đang nghĩ căn bản không cùng một kênh.

Kế Tinh thầm nghĩ, anh sắp bán đồ cho người của cơ quan chức năng, kiếm tiền mua nhà, anh không thích đất nước này thì ai thích? Người nước ngoài đâu có cho anh tiền để mua nhà ở thủ đô!

Bởi vì trước đây lúc An Như Cố đi xem nhà, anh đã mạnh miệng nói sẽ mua nhà ở thủ đô, nể tình cô là bạn bè, cho cô một phòng ở tạm.

Nhà bình thường anh lại không vừa mắt, thế là nhắm trúng căn biệt thự có sân vườn, chỉ có căn nhà cao cấp như vậy mới xứng với thân phận của anh.

Nhưng mấy căn này giá tính bằng “tỷ" đấy!

Advertisement
';
Advertisement