Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

 

Hắn ta chuyển tiếp tin nhắn nguyền rủa cho mình, rõ ràng là sai, vậy mà lại còn cố cãi chày cãi cối, làm như thể là đang ban ơn cho mình vậy.

Cô lười để ý đến hắn ta, bưng chén trà lên nhấp một ngụm.

Nhân Gian Bất Thị Tử Phì Trạch thấy cô không nói lời nào, tưởng rằng cô tức giận, lại bắt đầu giả vờ khéo léo: "Streamer, không phải chứ, không phải chứ, cô sẽ không tức giận chứ?"

"Tôi còn tưởng cô có thể xử lý được, cho nên mới yên tâm chuyển tiếp cho cô. Nếu không thì cô cũng giống như tôi đi, tìm mấy người chuyển tiếp tin nhắn, như vậy sẽ không phiền lòng nữa."

"Khán giả trong phòng livestream nhiều người như vậy, cô chuyển tiếp cho bọn họ đi."

Khán giả trong phòng livestream: "..."

Trong nháy mắt, ác cảm của khán giả đối với vị người hữu duyên này tăng vọt.

Có người mắng hắn ta, cũng có người spam "phản dame".

An Như Cố khẽ cau mày, lạnh lùng nói: "Tôi sẽ không chuyển tiếp loại tin nhắn này."

Nhân Gian Bất Thị Tử Phì Trạch không cho là đúng: "Vậy thì thôi, cô không chuyển tiếp cũng không liên quan gì đến tôi. Tôi muốn tìm mười người không quen biết để chuyển tiếp loại tin nhắn này, kết quả rất khó tìm. Cô tốt hơn tôi nhiều như vậy, fan nhiều như vậy, thế mà lại không chuyển tiếp, thật là lãng phí."

Lời nói của hắn ta xen lẫn ý tứ tiếc nuối, nhưng lại giả tạo, giả trân.

An Như Cố thấy vậy bấm ngón tay tính toán, thần sắc thờ ơ, nói: "Nghiệp chướng tự gây ra, người gieo nhân ắt phải gánh chịu. Anh chuyển tiếp loại đồ vật này, ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác, tích lũy oán khí lớn, nghiệp chướng rốt cuộc sẽ phản phệ lại chính anh."

Nhân Gian Bất Thị Tử Phì Trạch sững sờ, trong lòng có chút hoảng sợ, phản bác: "Tôi cũng không phải là người đầu tiên chuyển tiếp, tôi là nạn nhân, nếu bọn họ có oán khí, hẳn là nên phản phệ lại người đầu tiên chuyển tiếp, oan có đầu nợ có chủ!"

An Như Cố lắc đầu, quả quyết nói: "Kẻ cầm đầu đương nhiên sẽ phải chịu hậu quả nặng nề hơn, nhưng những người trung gian như anh cũng không thể thoát khỏi."

Nhân Gian Bất Thị Tử Phì Trạch trong lòng lo lắng, cảm thấy không ổn, nhưng vẫn không muốn nhận sai, gân cổ lên cãi: "Hừ, tôi lại không có con trai con gái, báo ứng sao có thể đến lượt tôi?"

"Báo ứng có rất nhiều hình thức biểu hiện." An Như Cố dùng ngón tay trắng nõn gõ nhẹ lên bàn, giống như đang đếm ngược thời gian, một lúc lâu sau mới nói: "Anh đừng vội, nó sắp đến rồi."

Thứ gì sắp đến rồi?

Nhân Gian Bất Thị Tử Phì Trạch vẻ mặt hoang mang, lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên.

Hắn ta mở điện thoại, click vào WeChat.

Trước đó hắn ta đã gửi tin nhắn nguyền rủa này cho chín người không quen biết, trong đó không ít người đã trả lời hắn ta.

【akm: Đồ ngu?】

【Tiểu Phi Hiệp: Lão tử phản dame ngay tại chỗ.】

【Ninh Ninh: Xóa bạn bè rồi, không cần cảm ơn.】

Mà lúc này, một người lạ đột nhiên gọi điện thoại cho hắn ta.

Avatar của người này là hoa lan, dòng thời gian thường xuyên đăng tải thư pháp của bản thân, thoạt nhìn là người lớn tuổi.

Trước đó hắn ta đã lật xem rất lâu, cũng không tìm ra người này rốt cuộc là ai, cũng không nhớ rõ là đã kết bạn khi nào, cho nên mới yên tâm to gan gửi tin nhắn nguyền rủa qua.

Hắn ta nuốt nước miếng, theo bản năng muốn cúp máy, nhưng nghĩ đến lời An Như Cố nói, trong lòng lại vô cùng tò mò, vì vậy bấm nút nghe máy.

Cuộc gọi vừa được kết nối, người bên kia cố gắng kìm nén cơn giận, tức giận nói: "Cậu thanh niên này, cậu gửi cho tôi cái tin nhắn gì vậy, cậu không lo học hành, làm mấy thứ vớ vẩn này, đang làm cái trò gì vậy?"

Nhân Gian Bất Thị Tử Phì Trạch vừa nghe, trong lòng đã hiểu rõ, quả nhiên là người lớn tuổi. Hơn nữa giọng nói đặc biệt xa lạ, lục tung trong đầu cũng không tìm ra là ai, xem ra là lúc "Mở rộng kết bạn" vô tình thêm vào.

Bởi vì cách điện thoại, lá gan của hắn ta dần dần lớn lên, cười hì hì nói: "Chú ơi, cháu cũng không tìm được ai để gửi, trong lòng lại sợ hãi, cho nên mới gửi cho chú."

Người đàn ông trung niên bên kia nhạy bén nói: "Nghe giọng của cậu, chẳng có chút nào là sợ hãi, ngược lại rất đắc ý."

Advertisement
';
Advertisement