Suýt chút nữa đã quên mất, rồng cũng đã có rồi thì niên thú là cái gì?
Tịnh Không pháp sư cười đến ngông cuồng tự đắc: "Không sai, chính là mãnh thú Niên thú. Các vị thí chủ, tất cả các ngươi cộng lại cũng không đủ cho nó nhét kẽ răng đâu, đã nghĩ kỹ xem nên chạy đi đâu chưa?"
Sự xuất hiện của Niên thú khiến cục diện xuất hiện biến chuyển không nhỏ. Mọi người nhìn con Niên thú cao như núi, trong lòng thấp thỏm bất an, bắt đầu tính toán xem hai vị tinh quân và Tiểu Bạch Long có khả năng đánh bại đối phương hay không.
Phải thừa nhận rằng, chỉ nhìn vào vóc dáng, cộng tất cả mọi người lại cũng không đủ cho Niên thú nhét kẽ răng.
Tiểu Bạch Long bé xíu toàn thân tỏa ra ánh sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm vào thân hình to lớn của đối phương hồi lâu, lí nhí nói: "Ta rốt cuộc cũng hiểu số tiền ngươi tham ô được dùng vào đâu rồi, thì ra là đều dùng để nuôi con Niên thú này, xem nó được nuôi béo tốt chưa kìa."
Giọng điệu của cậu xen lẫn sự ngưỡng mộ không thể nhận ra.
Có thể ăn đến mức to lớn như vậy... Không biết đã ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo rồi?
Mọi người: "???"
Đây là lúc để ý đến việc béo hay không sao?
Tịnh Không pháp sư nghẹn họng, nụ cười trên mặt dần dần biến mất, Tiểu Bạch Long nói không sai, bao nhiêu năm qua, toàn bộ tài sản ông ta tích góp được đều dùng để nuôi con Niên thú này.
Cho dù Niên thú không thích ăn uống cho lắm thì chỉ riêng thân hình này thôi, cũng giống như mãnh thú nuốt vàng, tiêu tốn rất nhiều.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi, gạt bỏ sự uất ức trong lòng, dù sao thì, dưỡng binh ngàn ngày, dùng binh trong giây lát. Tốn nhiều công sức nuôi dưỡng Niên thú như vậy, cuối cùng cũng đến lúc nó báo đáp ông ta rồi!
Ông ta niệm chú ngữ phức tạp khó hiểu, sau đó hét lớn: "Niên thú, nhanh g.i.ế.c sạch bọn chúng cho ta."
Niên thú vốn đang tò mò nhìn đám người, bị chú ngữ điều khiển, hai mắt bỗng chốc đỏ ngầu, hận không thể ăn tươi nuốt sống tất cả, vung móng vuốt, lao về phía mọi người.
"Rầm!"
Nó còn to lớn hơn cả voi ma mút gấp nhiều lần, móng vuốt giẫm mạnh xuống đất, mặt đất trong chùa rung chuyển dữ dội, giống như động đất vậy.
Hai vị tinh quân càng thêm thận trọng, dấy lên ý chí chiến đấu.
Họ xuống trần gian lâu như vậy, chính là vì muốn bình định tai họa cho nhân gian.
Trước đây toàn gặp phải những kẻ tép riu, một chiêu đã bị đánh bại, không biết con Niên thú này thế nào.
Nhiệm vụ giải cứu thế giới bèn giao cho bọn họ!
Họ bay lên không trung, giao đấu với Niên thú, bụi bay mù mịt, đất rung núi chuyển, tiếng động chấn động màng nhĩ, gần như không phải là nơi dành cho con người.
Mặc dù hai vị tinh quân đã ra tay, nhưng trong lòng những người khác vẫn vô cùng lo lắng, lỡ như đánh không lại thì phải làm sao?
Tiểu Bạch Long dừng lại bên cạnh An Như Cố, không hiếu chiến như hai vị tinh quân, ngược lại còn vô cùng uể oải, ngáp một cái, đề nghị: "Sao các ngươi phải lo lắng như vậy? Thật sự không hiểu nổi. Mua một tràng pháo, thêm một số nghi thức là được rồi mà?"
Trước đây, khi cậu tuần tra phía đông, từng nhìn thấy cư dân ven sông đối phó với Niên thú như vậy, hiệu quả rất tốt. Mặc dù những con Niên thú đó không to lớn như con Niên thú này.
Các vị đạo trưởng và nhân viên Cục Quản lý Đặc biệt: "..."
Cậu vừa dứt lời, mọi người đều im lặng, hồi lâu không ai lên tiếng.
Tiểu Bạch Long trợn to hai mắt, có chút không dám tin, trên đầu đầy dấu chấm hỏi: "Các ngươi nghèo đến vậy sao? Một tràng pháo cũng không mua nổi?"
Cậu nâng cái đuôi xinh đẹp của mình lên, nhẹ nhàng chọc chọc vào cánh tay An Như Cố, thản nhiên nói: "Họ nghèo quá đi, không giàu có bằng ta."
An Như Cố: "..."
Các vị đạo trưởng và nhân viên Cục Quản lý Đặc biệt: "..."
An Như Cố đoán được nguyên nhân: "Các thành phố lớn thường cấm đốt pháo hoa, Bắc Kinh đã thực hiện quy định này rất nhiều năm rồi."
Tiểu Bạch Long: "???"
Cậu đầy mặt hoang mang: "Tại sao chính phủ nhân gian lại quản lý cả việc này? Quản cũng quá rộng rồi đấy."
An Như Cố khẽ thở dài, giải thích: "Chủ yếu là vì bảo vệ môi trường và giảm tiếng ồn. Đốt pháo hoa sẽ tạo ra rất nhiều chất ô nhiễm, hơn nữa còn rất ồn ào."
Trước đây là pháo vừa nổ, vàng bạc đầy nhà, bây giờ là pháo vừa nổ, cảnh sát đến.
Nghe vậy, Tiểu Bạch Long có chút hiểu ra: "... Nhưng mà không cho đốt pháo thì lấy gì để xua đuổi Niên thú?"