Thư Tình Trao Nhầm

15.

Tôi và Thẩm Quan đã đăng ký kết hôn.

Lẽ ra chúng tôi đã định đi đăng ký vào sáng hôm sau, nhưng vì buổi tối hôm trước Thẩm Quan đã làm tôi kiệt sức đến nỗi ngủ quên, thành ra để lỡ mất.

Thêm vào đó, anh vẫn còn nhớ mối thù với Kỳ Niên, nên cố tình giấu sổ hộ khẩu, để ngăn anh ta kết hôn trước chúng tôi.

Thẩm Quan cứ khoe khoang giấy đăng ký kết hôn mãi, đến khi thỏa mãn rồi mới nhờ người mang sổ hộ khẩu đến cho họ.

Tại sao chúng tôi không tự tay mang đến ư?

Chẳng phải vì ngay sau khi vừa nhận giấy đăng ký kết hôn, chúng tôi đã lên máy bay đi hưởng tuần trăng mật rồi sao.

Hì hì.

Ngoại truyện: Thẩm Quan.

Dạo gần đây, tôi thích một người.

Cô ấy tên là Ôn Chiếu.

Tôi nhớ cô ấy từng nói, nếu ai đó thích cô ấy, nhất định phải theo đuổi nghiêm túc, không thích kiểu tỏ tình ngay từ đầu.

Thế là tôi chọn cách theo đuổi cô ấy từ từ, lãng mạn như trong phim tình cảm.

Tôi chọn kỹ từng món quà theo sở thích của cô ấy và gửi tặng mỗi ngày.

Mỗi món quà đều có một bức thư tình tôi viết cẩn thận.

Vì cô ấy từng nói, thích người ta viết thư tình cho mình.

Tôi còn nghe cô ấy là một người ham tiền, thế là tìm cớ để chuyển tiền cho cô ấy thường xuyên.

Cô ấy dường như rất thích, thái độ đối với tôi cũng tốt hơn nhiều.

Tôi nghĩ là mình đã đến gần với chiến thắng.

Tôi còn lén hỏi dò xem liệu tình cảm của cô ấy đã tiến triển đến đâu.

Nhưng không hiểu sao, cô ấy đột nhiên xa lánh tôi.

Không chỉ thế, cô ấy còn trả lại hết quà và tiền chuyển khoản.

Phải chăng là tôi đã quá thẳng thắn khi hỏi về tiến triển tình cảm, khiến cô ấy không vui.

Nhưng khi nhận được thư xin lỗi, tôi mới biết, hóa ra cô ấy tưởng rằng tôi thích chị gái cô ấy, Ôn Mịch!

Những món quà tôi tặng cô ấy đều bị hiểu nhầm là nhờ cô ấy làm mai tôi với Ôn Mịch.

Nhưng người tôi thích là Ôn Chiếu.

Chắc chắn là cô ấy chưa từng đọc thư tình tôi viết cho cô ấy.

o(╥﹏╥)o

Trên đó rõ ràng là tên của cô ấy mà.

Nhìn thấy cô ấy muốn cắt đứt với tôi, còn định chặn tôi, tôi lập tức đến tận nơi giải thích.

Có điều, dường như làm cô ấy hoảng sợ một chút.

Nhìn dáng vẻ bối rối của cô ấy, tôi tức đến mức nghiến răng hỏi:

"Mỗi bức thư tình đều có tên của em, em chưa từng xem sao?"

Ôn Chiếu ngạc nhiên.

Tôi xác định rồi, cô ấy thực sự chưa từng xem qua.

Haiz…

May mà tôi có đủ can đảm đến hỏi cô ấy.

Nếu không thì tôi chắc chắn không có cơ hội theo đuổi cô ấy rồi.

Mặc dù cô ấy đã biết tôi thích cô ấy, nhưng vẫn chưa hề đáp lại.

Vào lúc đó, tôi nghe nói cô gái xinh đẹp và đáng yêu nhà họ Ôn đang theo đuổi người trong lòng.

Chắc chắn là nói về Ôn Chiếu rồi.

Nhưng cô ấy đâu có theo đuổi tôi, vậy nên người trong lòng cô ấy cũng không phải là tôi.

Tôi còn cẩn thận tìm hiểu xem xung quanh cô ấy có ai thân thiết không.

Kết quả tìm tới tìm lui chỉ thấy có một vệ sĩ là người gần gũi nhất.

Tôi không thể để mình thua cuộc nên đã dốc hết sức cạnh tranh với tên vệ sĩ đó.

Hy vọng cô ấy nhận ra rằng hắn ta căn bản không thể so với tôi.

…À ha ha, hóa ra là nhầm rồi.

Cạnh tranh nhầm người rồi.

Có chút ngại thật đấy.

Nhưng cũng may, trải qua bao nhiêu tình huống dở khóc dở cười, còn nghe theo vài ý kiến không hay ho gì mà chơi cả chiêu khổ nhục kế, cuối cùng tôi cũng cưới được cô ấy.

Sau khi kết hôn, tôi vẫn đều đặn viết thư tình cho cô ấy .

Mỗi bức thư đều có dòng chữ thật to:

Tôi yêu Ôn Chiếu.

Hoàn Tản Văn.

Advertisement
';
Advertisement