Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Mấy phút sau, ở nơi giao giữa Tây Châu và thủ đô, trên ngọn núi hoang vắng tên Loạn Tàng Sơn.

Quang môn vừa mở ra, Mạc Phàm đi từ bên trong ra ngoài.

Hắn tưởng rằng nơi người đàn ông kia đạt được Quỷ Mị và Quỷ Si ở rất xa, không ngờ ở ngay bên cạnh thủ đô.

Phạm vi truyền tống của bia Địa Giới thông qua địa mạch chi lực là thủ đô, như vậy giảm bớt không ít thời gian cho hắn.

- Nếu có ngọc tỷ Truyền Quốc của Hoa Hạ thì tốt rồi.

Mạc Phàm cảm thán.

Bia Địa Giới chỉ có thể xuyên qua trong thủ đô, ngoại trừ thủ đô ra thì không có tác dụng, nhưng phạm vi của ngọc tỷ Truyền Tống là cả Hoa Hạ.

Có ngọc tỷ Truyền Tống, hắn hoàn toàn có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong Hoa Hạ với thời gian ngắn.

Mạc Phàm chỉ nghĩ một lát, liền đánh mất ý nghĩ này.

Nếu dễ tìm ngọc tỷ Truyền Tống như vậy, đã không thất truyền nhiều năm.

Hắn liếc mắt nhìn bốn phía, nói:

- Hẳn là nơi này rồi.

Dựa theo trí nhớ của người kia, người đàn ông kia buôn bán ma túy vì trốn cảnh sát vây bắt, chạy tới ngọn núi hoang vắng này.

Người đàn ông kia nghĩ mình sẽ bị bắt, ai biết những cảnh sát kia đến dưới chân núi giống như gặp quỷ đả tường, không ngừng đi vòng tại chỗ, không thể lên núi được.

Người đàn ông này cảm thấy mình không thích hợp, cảnh sát vừa đi ông ta lập tức muốn xuống núi.

Nhưng một cơn gió lạnh thổi lên, rõ ràng người đàn ông này đi xuống núi, không lâu sau liền đến trong phủ một vị tướng quân ở trên núi, bị một đám quỷ vật bao vây bên trong.

Người đàn ông này bị quỷ vật ở khắp núi đồi dọa hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh lại thì thành đồ đệ của Quỷ Vương.

Bản lĩnh buôn lậu ma túy của ông ta không cao, buôn bán 10 lần thì 9 lần bị lộ, “thiên phú” ở quỷ đạo không tệ, cộng thêm linh khí ở Loạn Tàng Sơn này sung túc, chỉ cần 10 năm đã đến Tiên Thiên Tông Sư.

Sau khi bái sư, người đàn ông này ngoại trừ dựa theo mệnh lệnh của Quỷ Vương luyện chế Vạn Anh Đàn, còn thu thập Thuần Dương Chi Khí của đứa bé.

Lúc không có nhiệm vụ, sẽ dùng những đứa bé bị Quỷ Vương rút Thuần Dương Chi Khí vận chuyển ma túy.

Quỷ Mị và Quỷ Si trên người người đàn ông này đều là sau khi ông ta hoàn thành nhiệm vụ, Quỷ Vương khen thưởng cho ông ta.

- Nếu nơi này có một Quỷ Vương, vậy thu thập đủ Quỷ Mị dễ hơn nhiều.

Mạc Phàm lẩm bẩm nói.

Quỷ Vương có thể tự do ra ngoài, bên người có không ít Quỷ Mị thì không nói, chắc chắncũng biết nơi tụ tập một đống quỷ.

Nghĩ đến chuyện này, hắn khẽ nâng mí mắt, nhìn về phía ngọn núi hoang vu, núi không cao lắm chỉ mấy trăm mét, trên núi đầy cây hòe.

Xung quanh cây hòe là các gò đất lớn nhỏ nối tiếp nhau.

Tuy lúc này mặt trời lên rất cao, nhưng ánh mặt trời giống như không chiếu tới ngọn núi, cả ngọn núi đều vô cùng âm u, khiến cho người ta có cảm giác không rét mà run.

Nhất là khi một cơn gió thổi tới, tiếng “vù vù” giống như có vô số quỷ hồn nói nhỏ bên tai, khóc lóc, cả người đều bị không khí ảnh hưởng khiến chua xót trong lòng, có kích động muốn khóc.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, chút quỷ âm đó ảnh hưởng đến người khác còn được, muốn ảnh hưởng đến hắn thì quá khó khăn.

- Xem ra ngọn núi này không đơn giản như vậy.

Mạc Phàm nhướn mày, lẩm bẩm.

Dựa theo trí nhớ của người đàn ông kia, ở thời cổ đại ngọn núi này là chỗ chôn xương, nếu người chết trận trên sa trường không mang về được, thì chôn ở ngọn núi này, dần dần thành bãi tha ma, không biết cả ngọn núi chôn bao nhiêu người, cho dù dùng thi sơn để hình dung cũng không đủ.

Nhưng cho dù chôn nhiều người nơi này là một ngọn núi hẻo lánh, gió thổi qua âm khí sẽ mất đi, rất khó ngưng tụ thành linh khí, trở thành phong thủy bảo địa của Quỷ Tu.

Nhưng đến đây, lại khiến người đàn ông kia thành Tiên Thiên Tông Sư trong 10 năm.

Hắn thấy thiên phú, tư chất của người đàn ông kia không tính là xuất chúng, thậm chí rất bình thường, nhưng ở quỷ sơn này, có thể thành Tiên Thiên Tông Sư trong 10 năm.

Phải biết rằng hai tướng quân khai quốc Tần Quỳnh và Lạc Phi, thiên tư đều không tính là tệ, nhưng trải qua chiến tranh rửa tội, cũng chỉ ở Trúc Cơ kỳ mấy chục năm không thể tiến lên.

Cho nên nơi này tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là nghĩa địa bình thường.

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe u lam, nhìn về phía Loạn Tàng Sơn, lông mày lập tức nhướn cao, trong mắt lóe lên hiểu ra và vui mừng sợ hãi.

- Thì ra là thế.

ắ ắ ắ ồ ổ ểTrong mắt hắn, một trận pháp chín góc màu đen như nắp nồi trôi nổi trên không đỉnh núi, chuyển động không ngừng.

Giữa trận pháp, âm khí màu đen như tinh hà nhật hạ, theo trận pháp mà không ngừng trút xuống núi.

Bốn phía núi, chín quang bích màu đen bao trọn ngọn núi bên trong, khiến âm khí màu đen chảy từ trong trận pháp vào núi không tản đi, trái lại trận pháp trút âm khí xuống liên tục, âm khí nồng đậm khiến người ta giận sôi.

- Mai cốt chi địa, quỷ vực chi môn, chẳng trách.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Quỷ vực có nhiều đại môn thông đến các giới, đúng lúc trên ngọn núi này có một cái.

Hơn nữa đại môn này mở vô kỳ hạn với mọi người, âm khí tự nhiên còn chảy ngược lại.

Có quỷ vực chi môn, đừng nói là người đàn ông kia, cho dù đầu heo cũng có thể tu ra hình người.

- Chỉ là…

Nhìn ngọn núi này, Mạc Phàm nhíu mày lại.

Ngọn núi này bị quỷ vực chi môn bao phủ, tuy là ban ngày, ánh mặt trời không thể chiếu lên núi, Quỷ Tướng và Quỷ Vương đều không sợ ánh mặt trời, dù thế nào trên núi cũng có thể có Quỷ Binh Quỷ Tướng lui tới.

Nhưng hắn phóng tầm mắt ra nhìn, đừng nói là Quỷ Vương kia, vậy mà không thấy một Quỷ Binh Quỷ Tướng, thậm chí ngay cả quỷ hồn cũng không có, chuyện này thật sự hơi kỳ lạ.

Dựa theo trí nhớ của người đàn ông kia, dưới chân núi có rất nhiều Quỷ Binh tuần tra, trên núi thì càng có nhiều Quỷ Tướng trấn giữ, một khi cao thủ đột kích, Quỷ Vương sẽ ra khỏi đại mộ dưới chân núi.

- Rất kỳ lạ!

Suy nghĩ một lát, hắn lắc đầu đi lên núi.

Cho dù không tìm thấy Quỷ Vương, thông qua quỷ vực chi môn này cũng có thể tóm được quỷ, đợi bắt được tiểu quỷ thì hỏi nơi Quỷ Mị tụ tập là được.

Núi không cao, không lâu sau hắn đến giữa sườn núi.

Hắn muốn tiếp tục đi lên núi, hai đạo gió mạnh một xanh một trắng cách Mạc Phàm không xa đánh úp lại, tốc độ rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đến trước người hắn.

Giọng một nam một nữ truyền từ trong gió đến.

- Không phải nơi này không ai vào được sao.

Người phụ nữ hơi lo lắng hỏi.

- Mặc kệ cậu ta, sư muội, cậu ta muốn chết chúng ta không cứu được, chúng ta nhanh đi thôi, nếu không đi sẽ không đi được nữa.

Người đàn ông lạnh lùng nói, giống như sống chết của Mạc Phàm không có một chút quan hệ với anh ta.

- Chúng ta có cần nhắc nhở cậu ta một chút, bảo cậu ta nhanh rời đi không?

Người phụ nữ do dự nói.

- Một người không có tu vi gì, cho dù em nhắc nhở cậu ta, thời gian ngắn như thế, cậu ta cũng không xuống được núi, không xuống được núi thì chỉ có chết, đừng vì một người bình thường mà chậm trễ thời gian của chúng ta…

Người đàn ông bất mãn nói.

Khi hai người nói chuyện, đã đến nơi cách Mạc Phàm mấy chục mét.

Cũng đúng lúc này, bỗng nhiên sơn thể chấn động, giống như có thứ gì đó muốn ném cả ngọn núi đi, chui ra khỏi dưới chân núi, một giọng nói vang lên.

- Nếu các người đến đây rồi, vậy thì ở lại cả đi.
Advertisement
';
Advertisement