Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Cách nhà ga thủ đô không xa, trong một garage tầng ngầm, người đàn ông gầy khô hơi nhếch miệng đi từ trong phòng ẩn nấp ra.

Lúc này ông ta mặc trang phục thoải mái, trên đầu còn mũ và đeo kính mắt, che kín hơn nửa mặt, khuôn mặt cũng không hề giống trước, tựa như thay đổi thành người khác.

Ông ta lắc đầu cười, cầm túi xách đi về phía một chiếc xe, trong mắt đều là ngả ngớn.

Nếu Mạc Phàm không đi cứu những đứa bé đó, ông ta trốn thế nào.

Nếu ông ta đã đến đây rồi, Mạc Phàm còn có thể làm gì ông ta.

Tuy nơi này cách nhà ga thủ đô rất gần, nhưng tìm ông ta trong rất nhiều người ở thủ đô, không khác gì mò kim đáy biển, huống chi cây kim này còn ngụy trang, lại càng khó càng thêm khó.

- Mạc Phàm Đông Hải gì chứ, không phải lão tử vẫn thoát được sao, chắc chắn là giả mạo.

Người đàn ông gầy khô cười, kéo mũ sâu xuống, đi về phía xe Jeep SUV đã chuẩn bị trước.

Ông ta vừa đi một bước, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong không trung.

- Ông cảm thấy ông chạy thoát được sao?

Mạc Phàm lạnh lùng hỏi.

Thân thể người đàn ông lạnh lùng run lên, chân mới nâng lên liền hạ xuống, đứng tại chỗ không dám cử động.

Chỉ trong phút chốc ông ta nuốt nước bọt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía vừa phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một đạo hào quang bắn lên đất trước mặt ông ta, hào quang nhanh chóng biến thành một người.

Chỉ trong chốc lát đã biến thành một quang môn.

Quang môn mở ra, mặt Mạc Phàm không chút thay đổi đi ra, cả quá trình đều chưa đến hai giây.

- Chuyện này, chuyện này…

Thân thể người đàn ông gầy khô không tự chủ được run rẩy.

Ông ta có thể đến đây thông qua quỷ môn, cho dù Mạc Phàm có thể mở quỷ môn, cũng chưa chắc tìm được ông ta.

Sự thực là Mạc Phàm chui từ trong một cánh cửa ra, trực tiếp đến trước mặt ông ta.

- Cậu, cậu thật sự là Mạc, Mạc đại sư Đông Hải sao?

- Một lần hiến tế có thể dùng quỷ môn ba lần, ông còn chạy không?

Mạc Phàm không đáp, lạnh giọng hỏi.

- Tôi, tôi…

Yết hầu người đàn ông cử động liên tục, nuốt nước bọt.

Mạc Phàm không chỉ tìm được ông ta, vậy mà đồng ý cho ông ta chạy tiếp.

Tuy là có thêm một con đường, nhưng còn kh ủng bố hơn là không có đường để đi.

Bởi vì Mạc Phàm dám thả ông ta đi, chắc chắn sẽ không sợ ông ta chạy trốn.

- Quỷ môn, mở!

Người đàn ông gầy khô như bị bệnh tâm thần kêu lên.

Có đường có thể đi, còn hơn đợi chết.

Ông ta vừa nói xong, một đám hắc vụ tỏa ra trước người ông ta.

Không đợi hắc vụ cao bằng một người, ông ta cũng chẳng quan tâm túi xách trong tay, trực tiếp nhảy vào trong hắc vụ, biến mất không thấy.

Trong túi xách, một đống tiền mặt và bột phấn màu trắng lộ ra.

Ngoại trừ những thứ này, còn có một cái bình cũ nát, trên cái bình này khắc đầy văn tự nguệch ngoạc, âm khí lượn lờ.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua đồ trên đất, mắt nheo lại, ánh sáng lạnh lóe lên.

- Vạn Anh Đàn?

Vạn Anh Đàn do trên vạn hồn phách trẻ sơ sinh 9 tháng luyện hóa thành, lúc này trẻ sơ sinh đã có ba hồn sáu phách, tiến về trước một bước là sinh ra.

Nếu bị luyện hóa thành quỷ, âm khí sẽ nặng hơn oán tử, vọng tử nhiều, mà lúc này phải diệt trẻ sơ sinh 9 lần mới giế t chết hoàn toàn.

ểPháp khí do trên vạn quỷ anh luyện hóa, uy lực mạnh bao nhiêu có thể nghĩ được.

Thứ này là cấm kỵ ở Tu Chân giới, bởi vì rất khó gom đủ đứa bé 9 tháng chết non, đa số là bị gi ết chết rồi rút hồn.

Người này không chỉ vận chuyển ma túy, còn dám luyện chế thứ này ở thủ đô.

- Đi ra cho tôi!

Mạc Phàm bước lên trước một bước, tay trực tiếp xé rách không gian, với vào trong nơi người đàn ông gầy khô biến mất, tay kéo về sau, một bóng người bị hắn kéo từ trong không trung ra, hắn ném mạnh một cái.

Người đàn ông gầy khô như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, đập lên xe Jeep SUV kia.

“Rầm!” một tiếng thật lớn, người đàn ông gầy khô đập mạnh lên xe.

Chiếc xe không chỉ lõm xuống rất sâu, dưới lực lượng đáng sợ của Mạc Phàm, còn kéo xe đi một đoạn.

Tiếng va chạm vang lên liên tục, mãi đến khi xe đâm vào tường, cả garage tầng ngầm rung lên, lúc này mới dừng lại.

“Phốc!” Người đàn ông gầy khô phun ra một ngụm máu, lục phủ ngũ tạng không có chỗ nào không đau, giống như bị nát.

Một chân của Mạc Phàm nâng lên, khi hạ xuống đã đến trước người người đàn ông gầy khô.

- Ông còn cơ hội mở quỷ môn lần ba, còn trốn không?

Người đàn ông gầy khô vội vàng lắc đầu, không dám mở quỷ môn.

Ông ta đã vào trong quỷ môn, mà Mạc Phàm còn có thể kéo ông ta từ trong ra.

Người đáng sợ như vậy, trừ phi ông ta ra khỏi thủ đô trong chớp mắt, nếu không ông ta đừng mơ rời khỏi nơi này.

- Mạc đại sư tha mạng, tôi không chạy nữa, tôi sẽ nói Quỷ Mị, Quỷ Si từ đâu tới.

Người đàn ông gầy khô khẩn cầu nói.

- Bây giờ mới nói, muộn rồi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn cho người đàn ông này hai con đường, nói Quỷ Mị và Quỷ Si từ đâu tới, hắn chỉ phế tu vi nhưng không giết ông ta, hoặc hắn ra tay giết người này, người này lại lựa chọn chạy trốn.

Nếu đã chọn đường đi rồi, còn có cơ hội quay đầu lại sao.

Hơn nữa người này còn để hắn thấy Vạn Anh Đàn, càng không có tư cách lựa chọn.

- Cậu không muốn biết Quỷ Mị và Quỷ Si ở đâu ra à, chỉ có tôi biết nơi đó, cho dù những người khác ở gần đó cũng không tìm thấy.

Vẻ mặt người đàn ông gầy khô ngây ngốc, vội vàng nói.

Lúc trước Mạc Phàm hỏi ông ta tin tức về Quỷ Mị và Quỷ Si nhiều lần, rõ ràng là có hứng thú với Quỷ Mị và Quỷ Si, bây giờ không muốn biết nữa à?

- Tình huống gì đây?

- Tôi muốn biết thì sẽ biết, nhưng ông có biết, cho dù ông không nói, tôi cũng có thể biết không, nhìn mắt tôi.

Mạc Phàm ra lệnh.

Người đàn ông gầy khô kia nghe vậy, không tự chủ được nhìn về phía mắt Mạc Phàm, mắt ông ta lập tức mở to, cơ thể giật giật.

“A!” Tiếng kêu thảm thiết truyền từ miệng ông ta ra.

Một lát sau, mắt Mạc Phàm dời khỏi người đàn ông gầy khô, nhíu mày, lộ ra vẻ suy tư.

Lúc này tiếng kêu của người đàn ông gầy khô mới dừng lại, nhưng hai mắt đỏ ngầu, trên mặt đều là đau đớn.

- Đại sư, tha cho tôi đi, tôi nhất định sẽ hối cải làm người tốt, không làm những chuyện thương thiên hại lý nữa, tôi còn có thể dẫn cậu đi tìm sư phụ Quỷ Vương kia, đến lúc đó cậu vụng trộm cho ông ta một kích, chắc chắn có thể giết ông ta dễ dàng, ma túy, đứa bé, còn cả Vạn Anh Đàn đều là sư phụ Quỷ Vương đưa cho tôi, tôi không làm vậy ông ta sẽ ăn tôi.

Người đàn ông gầy khô ăn nói khép nép, giống như ông ta bị ép buộc thật.

Đến lúc này rồi, chỉ có thể bán đứng sư phụ Quỷ Vương của ông ta.

- Vụng trộm?

Mạc Phàm lắc đầu cười, chỉ là Quỷ Vương mà thôi, cần hắn vụng trộm ra tay sao, hắn có thể quang minh chính đại đánh ông ta một kích.

Trái lại người này, vì mạng sống của mình mà bán cả sư phụ.

- Tôi không cần giúp đỡ, nếu ông thích bán ma túy như vậy, vậy ở bên ma túy luôn đi.

Mặt Mạc Phàm không chút thay đổi nói.

- Cái gì?

Sắc mặt người đàn ông gầy khô tái mét.

Không biết ông ta lấy đâu ra sức lực, một tay rút ra khỏi cái xe biến dạng, tạo pháp ấn.

- Quỷ…

Chữ “môn” còn chưa vang lên, tất cả bột phấn trong túi xách phá túi mà ra, xẹt qua không trung, toàn bộ đều bay vào miệng ông ta.

Chỉ trong phút chốc, gói to khoảng hơn 10 cân bột phấn màu trắng đều bay vào miệng người đàn ông.

Mắt người đàn ông mở to, nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh “hu hu hu”.

Mạc Phàm điểm lên Vạn Anh Đàn, cất cái bình kia đi, bia Địa Giới lại xuất hiện rồi biến mất với Mạc Phàm.

Trong garage tầng ngầm, tiếng kêu tê tâm liệt phế truyền ra, một lúc lâu sau mới biến mất.
Advertisement
';
Advertisement