Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Không hay rồi!

K tiên sinh nhận ra được dị dạng trước tiên, tinh quang nở rộ trong mắt ông ta.

Ông ta cong người, như liệp báo muốn vồ mồi, dưới chân vừa động, trong chớp mắt bức tường vỡ vụn, ông ta liền đến bên ngoài đình nghỉ mát.

Một tay ông ta vươn ra, một đại kiếm phương Tây đầy hoa văn xuất hiện trong tay ông ta.

Trên tay rung lên, một Thập Tự Kiếm như thập tự giá Jesus xuất hiện trên mũi kiếm của ông ta, chỉ đợi Mạc Phàm đi ra, liền chém Mạc Phàm.

Ngoài K tiên sinh, sắc mặt lão giả tóc hoa râm mặc đồ xanh, phu nhân mặc cung trang thay đổi, trong mắt đều là khó mà tin.

- Làm sao có thể?

18 người cùng khiếp sợ.

Trong đình, tinh quang trong mắt Mạc Phàm chớp lóe đến mức tận cùng, quang mang chói mắt bao phủ cả người hắn.

Hào quang chớp lóe thu lại, mái tóc vốn ngắn của hắn nhanh chóng dài ra, tựa như thác nước màu đen, chảy tới bên hông.

Cơ thể của hắn cũng cao hơn, trong chớp mắt đã cao hơn 1m8, không tính là cao ngất nhưng cao hơn trước nhiều.

Dung mạo của hắn thay đổi, khuôn mặt không tính anh tuấn lúc trước thay đổi, thay vào đó là gương mặt anh tuấn hoàn mỹ, mỗi một độ cong, đường cong đều như được khắc ra.

Trang phục thoải mái trên người hắn, cũng biến thành trường bào màu trắng, chữ “Y” màu vàng thêu trước ngực hắn.

Cả người giống như tiên nhân hạ phàm không nhiễm bụi trần, toàn thân tỏa bạch quang nhàn nhạt, kình phong như sóng biển tỏa ra bốn phương tám hướng.

Vẻ mặt hắn lạnh nhạt, khẽ nâng mí mắt, không vui không buồn nhìn những người ở đây.

Đám Lâm Thiên Thành vừa rồi còn cười đắc ý, cuối cùng không cười nổi.

- Chuyện này…- Đây là?

Mắt Lưu Nguyệt Như cũng mở to, nhìn Mạc Phàm với vẻ khiếp sợ.

Lúc trước Mạc Phàm dựa vào đôi mắt trong suốt, đã khiến bà hồn khiên mộng nhiễu.

Mạc Phàm hiện giờ khiến bà có kích động muốn quỳ xuống, hôn ngón chân Mạc Phàm.

- Đây là Mạc tiên sinh sao?

Ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh, nhìn về phía phu nhân mặc cung trang.

- Các người nghĩ rằng chỉ là một Cửu Khúc Hoàng Sa Trận giam giữ được Vạn Thiên Tuyệt, có thể giam được tôi sao?

Hắn khẽ cử động, tiếng “răng rắc” vang lên, 18 tỏa liên bảy màu quấn hắn và Lưu Nguyệt Như đứt đoạn.

- Tiểu tử, cậu nghĩ Cửu Khúc Hoàng Sa Trận đơn giản như vậy sao, cậu quá coi thường chúng tôi rồi.

Phu nhân mặc cung trang hừ lạnh một tiếng nói.

- Đừng nói lời vô nghĩa với cậu ta, để tiểu tử này thua tâm phục khẩu phục đi.

Người đàn ông tóc hoa râm mặc đồ xanh nói.

Tiểu tử này ở trong tiên trận, còn phá vỡ những tỏa liên kia, thực lực không thể khinh thường.

- Tỏa Long!

18 người rơi lần lượt xuống đất, bao vây hai vòng một lớn một nhỏ, mỗi vòng đều có 9 người, một trận hoàng phong xuất hiện quanh bọn họ.

Những người này có người nhanh chóng tạo kết ấn, có người lấy pháp khí ra cắm xuống đất, có người tay vỗ lên đất.

Một đám trận pháp ngoài tròn trong vuông xuất hiện dưới chân bọn họ.

“Bùm!” Mặt đất chấn động, như động đất, từng sợi tỏa liên bảy màu có kích cỡ cánh tay xuất hiện.

Những tỏa liên này hơi giương cao, như độc long chui từ dưới đất ra, đè về phía Mạc Phàm.

Sắc mặt đám Âu Dương Minh Nhật, Lâm Thiên Thành thay đổi, vội vàng lùi ra ngoài đình hóng mát.

Những người này chiến đấu với Mạc Phàm cho dù là Âu Dương Minh Nhật cũng không có tư cách nhúng tay, vẫn nên lùi sang một bên tốt hơn.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn thoáng qua 18 tỏa liên cự đại, vẻ mặt như giếng cổ, không có một chút thay đổi.

- Tỏa Long không khóa được tôi đâu, đổi Trấn Địa đi, nếu các người có thể thi triển.

Cửu Khúc Hoàng Sa Trận là trận pháp cấp trung, có tổng cộng bốn cảnh giới, Khốn Xà, Tỏa Long, Trấn Địa, Phong Thiên, uy lực tầng sau cao hơn tầng trước.

Đám người đàn ông tóc hoa râm mặc đồ xanh và mỹ phụ mặc cung trang nhíu mày, trong mắt lóe lên giận dữ.

- Tiểu tử, đợi cậu phá được Tỏa Long rồi nói sau.

Mỹ phụ mặc cung trang nghiến răng nói.

18 tỏa liên đột nhiên đánh xuống, trong chớp mắt đã đến đỉnh đầu Mạc Phàm, đánh xuống đầu Mạc Phàm như thiên thạch rơi xuống khu vực vạn quân.

Còn chưa tới người Mạc Phàm, tảng đá gần Mạc Phàm đã tứ phân ngũ liệt.

Mạc Phàm lắc đầu, cười nhạt.

- Tôi nói các người không được, thì các người không được, vùng vẫy là vô ích?

Hắn nói xong khẽ ngẩng đầu, trong mắt chớp lóe tinh quang.

- Cút!

Một chữ thốt ra, dòng khí cường đại như thủy đập tích trữ trăm năm bỗng nhiên mở khóa, nổ lớn mà ra.

18 tỏa liên còn chưa tới trước người Mạc Phàm, ầm ầm hóa thành cát vàng, thổi về phía đám Âu Dương Minh Nhật.

Vẻ mặt mọi người ở đây thay đổi.

Mặt đám Lâm Thiên Thành xám như tro tàn, dự cảm không hay đột nhiên xuất hiện trong lòng bọn họ.

- Không phải tiểu tử này phá gió mà ra đấy chứ?

Bọn họ đối phó với Mạc gia như vậy, nếu Mạc Phàm phá gió mà ra, bọn họ sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Mộc Hồng Bân vốn có chút lo lắng, thấy một màn như vậy, cơ thể không tự chủ được run rẩy.

Một lão tổng khác lắc đầu lùi về sau.

18 người của Thủ Hộ Nhất Tộc, lại càng như thấy quái vật.

10 năm trước, khi bọn họ đối phó Vạn Thiên Tuyệt sử dụng Khốn Xà là đủ.

Uy lực của Tỏa Long còn trên Khốn Xà rất nhiều, vậy mà không chịu nổi một chữ “cút” của Mạc Phàm.

Phải biết rằng trận pháp như cạm bẫy, cần phải chuẩn bị trước, công tác chuẩn bị nhiều thì uy lực cũng vô cùng cường đại.

Trận pháp bọn họ tỉ mỉ bố trí, nếu người khác dùng hết pháp khí và thủ đoạn, không chắc có thể phá được.

Dùng với Mạc Phàm, một chữ phá giải, không có động tác dư thừa nữa, ngay cả ngón tay đều không động một phen.

- Tiểu tử này kh ủng bố bao nhiêu?

- Xem ra 18 người các ông còn chưa hiểu ngầm đến mức sử dụng được Trấn Địa, tôi sẽ cho các ông biết thế nào là Trấn Địa của Cửu Khúc Hoàng Sa Trận.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Hắn vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, giẫm mạnh xuống dưới chân, cả Xá Sơn nhoáng lên một cái, giống như sắp sập.

Trong chớp mắt 9 đạo bạch quang xuất hiện dưới chân hắn đến dưới chân vòng 9 người của Thủ Hộ Nhất Tộc, 9 phù văn có khắc họa, trận kỳ màu sắc khác nhau xuất hiện.

Bạch quang vừa đến trận kỳ, trận kỳ chỉ sáng tắt vài cái, toàn bộ màu sắc biến thành màu trắng.

Sắc mặt 9 người này thay đổi, những trận kỳ này đều là bọn họ bày ra, vậy mà bọn họ mất đi quyền khống chế bọn chúng.

- Nhanh ngăn cậu ta lại, cậu ta đang cướp trận kỳ của chúng ta.

9 đạo bạch quang tiếp tục bay ra ngoài, nhanh chóng đến dưới chân 9 người khác.

Vòng 9 người đứng bên ngoài vội vàng tạo kết ấn, một đám pháp ấn bay vào trong trận kỳ, ý đồ ngăn cản Mạc Phàm cướp trận kỳ, bạch quang của Mạc Phàm lập tức dừng lại.

- 18 người các ông đều không phải đối thủ của tôi, các người nghĩ ngăn cản được sao?

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Dưới chân hắn vừa động, sơn thể lại nhoáng lên một cái, bạch quang sáng hơn trước như gợn sóng đánh ra.

9 trận kỳ còn lại, không có bất luận năng lực chống cự gì, biến thành lá cờ màu trắng.

Mỗi lần 9 lá cờ này bị Mạc Phàm cướp đoạt, hai tay Mạc Phàm nhanh chóng vũ động, 36 pháp ấn hoàn thành chưa tới 10 lần thở.

- Trấn Địa, khởi!

Mạc Phàm khẽ quát.

36 pháp ấn bay về phía 18 trận kỳ, trong chớp mắt khí tức quỷ dị xuất hiện từ mặt đất.

Trong chớp mắt, mọi người chỉ cảm thấy toàn thân trầm xuống, giống như bị ngọn núi đè ép.

Đám Lâm Thiên Thành không phải võ giả, hai chân run rẩy không nghe lời.

- Chuyện này...
Advertisement
';
Advertisement