Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Trong phòng ăn, có một số người vội vàng rời đi, sợ bị liên lụy.

Có một số người ngồi ở chỗ cũ, nhìn chằm chằm đám Mạc Phàm không rời mắt.

- Bạch Đồng Tử là gì?

Xung quanh, một người chưa rời đi nghi ngờ hỏi.

- Anh không biết sao, nghe nói là một loại bí thuật của Bạch gia Giang Nam, chỉ cần bị Bạch Đồng Tử nhìn trúng, thì sẽ chết, không khác mắt của Medusa phương Tây trong truyền thuyết.

Có người hiểu biết về võ đạo, pháp đạo thế gia Hoa Hạ nói.

- Đâu chỉ lợi hại, mà lợi hại đến mức bùng nổ, tiểu tử này dám đối đầu với Bạch Đồng Tử của Bạch gia, chắc chắn lần này cậu ta xong đời rồi.

- Ai bảo cậu ta ăn cơm với hoa hậu giảng đường, đáng đời.

Có người vui sướng khi người khác gặp họa nói.

- Cậu chắc chắn không, tuy Bạch Đồng Tử của tôi đã vận dụng linh hoạt, nhưng khó tránh khỏi có lúc sai lầm, nếu ngộ thương cậu, vậy đừng trách tôi không nhắc nhở?

Bạch Tiểu Phi giả mù sa mưa nói.

- Anh nói hơi nhiều rồi đó, trước khi mỳ của chúng tôi lạnh mất, tốt nhất là anh nhanh lên, nếu mỳ của chúng tôi lạnh, anh sẽ biết hậu quả.

Mạc Phàm không kiên nhẫn nói.

Bạch Tiểu Phi nhướn mày, trong mắt lóe lên dữ dằn.

Tiểu tử này chết đến nơi rồi, còn hung hãn như vậy, đúng là không biết sống chết.

- Được lắm, cậu đã vội vàng muốn chết như thế, tôi tiễn cậu một đoạn.

- Bạch Đồng Tử!

Anh ta quát khẽ một tiếng, đồng tử hai mắt lập tức biến thành màu xám trắng trống rỗng.

Hai tròng mắt quỷ dị, khiến người ta sợ hãi trong lòng.

Bạch Tiểu Phi hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

- Mắt có thể thấy được, đều có thể giết!

Mấy chữ vừa vang lên, xung quanh hốc mắt Bạch Tiểu Phi lập tức hiện lên văn tự màu trắng như nòng nọc, nếu không nhìn kỹ căn bản không nhận ra.

Những chữ nhỏ nòng nọc này như còn sống, nhanh chóng bơi về phía mắt Bạch Tiểu Phi.

Theo những chữ nhỏ này nhập vào, bạch quang trong con ngươi màu xám trắng của Bạch Tiểu Phi càng lúc càng sáng hơn.

- Mạc Phàm, cẩn thận!

Bạch Tiểu Tuyết thấy văn tự trên mặt Bạch Tiểu Phi, vội vàng nhắc nhở.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Phi một cái, cười khẽ với Tuyết Nhi.

- Không sao, chỉ là Bạch Đồng Tử cấp bậc này, không có gì đáng ngại.

Cùng là Bạch Đồng Tử, cũng chia ra cấp cao và cấp thấp.

Tựa như Bạch Đồng Tử của Bạch Khởi, mắt trái nhìn khiến mười vạn ma binh biến mất, mắt phải đảo qua lại mười vạn ma binh biến thành tro bụi, uy lực không ai bì nổi.

Bạch Đồng Tử của Bạch Tiểu Phi, một ma binh đều không giết được.

Nhưng Bạch Đồng Tử của Bạch Tiểu Phi đã đến cấp hai, có thể dùng bí thuật tăng uy lực của Bạch Đồng Tử, mạnh hơn Bạch Tiểu Long hắn gặp lúc trước không ít.

Nhưng Bạch Đồng Tử trình độ này đã muốn giết hắn, nằm mơ!

Thấy Mạc Phàm nói vậy, Bạch Tiểu Phi nhíu mày, trong chớp mắt sát khí trong mắt lại dày đặc hơn nhiều.

- Tiểu tử, nhất trọng không giết được cậu, vậy đồng tử cửu trọng thì sao?

Bạch Tiểu Phi lạnh lùng nói.

Sau khi sử dụng đồng tử cửu trộng, trong vòng một tháng anh ta không thể sử dụng Bạch Đồng Tử nữa, nhưng mà cũng đáng.

Anh ta vừa nói xong, ý niệm khẽ động, trong chớp mắt nòng nọc màu trắng rải rác trên mặt anh ta, những nòng nọc này như bị điên dũng mãnh lao vào trong con ngươi anh ta.

Giữa con ngươi anh ta như có cục đá ở bên trong, từng đạo gợn sóng dập dờn mà ra, tổng cộng có chín đạo, chia làm chín khu vực trong mắt.

- Đồng tử cửu trọng?

Bạch Tiểu Tuyết và An Hiểu Hiên khiếp sợ, như bị sét đánh, sắc mặt tái mét.

Đồng tử cửu trọng là Đồng Tử Thuật cường đại nhất trong Bạch Đồng Tử cấp hai, Bạch Đồng Tử của Bạch Tiểu Phi là Tiên Thiên cấp hai, Tiên Thiên Tông Sư vì đồng tử cửu trọng mà biến thành người sống thực vật.

- Chuyện này…

Trong lúc này, trên mặt hai người đều tràn đầy vẻ lo lắng.

Mạc Phàm chỉ cười nhạt, tiếp tục dùng trà, ăn mỳ, căn bản không để bạch tử cửu trọng của Bạch Tiểu Phi vào mắt.

- Chết!

Bạch Tiểu Phi tức giận quát.

Hai đạo quang mang mắt thường không thể thấy bay từ trong mắt anh ta ra, như hai đạo điện từ bắn tới.

Một đạo kình phong nhấc lên, quỷ dị đến mức khiến tim người ta đập nhanh hơn.

Ngoại trừ Mạc Phàm ra, hô hấp của mọi người đều khó khăn, giống như bị người ta bóp cổ.

Tốc độ của hai đạo bạch quang này rất nhanh, trong chớp mắt đã biến mất vào trong cơ thể Mạc Phàm.

Mạc Phàm đang ăn mỳ, mỳ đến bên miệng, dừng lại, kình phong cũng biến mất theo.

Toàn bộ khôi phục như thường, chỉ có động tác của Mạc Phàm là dừng lại.

Bạch Tiểu Phi nhìn Mạc Phàm như bị trúng định thân pháp, khóe miệng nhếch lên, cười lạnh lùng.

- Đại tiểu thư, hình như tiểu tử này không được, tôi liếc mắt một cái cũng không chống đỡ được.

Bạch Tiểu Phi cười nói.

Mặt Bạch Tiểu Tuyết và An Hiểu Hiên không còn chút máu, vội vàng đến bên cạnh Mạc Phàm.

Không đợi bọn họ đến cạnh Mạc Phàm, Mạc Phàm há miệng, nuốt mỳ xuống.

Rõ ràng chỉ là động tác vô cùng đơn giản, trong tiệm mỳ lặng ngắt như tờ.

Rõ ràng Mạc Phàm trúng đồng tử cửu trọng của Bạch Đồng Tử, vậy mà còn ăn được mỳ.

- Không phải cậu ta nên biến thành người sống thực vật, hay chết rồi sao?

Mắt mấy người vây xem khẽ đảo, khó mà tin nói.

Mắt Bạch Tiểu Tuyết và An Hiểu Hiên cũng mở to, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ khó mà tin.

Hai bọn họ chơi với nhau từ nhỏ, từng thấy không ít người trúng Bạch Đồng Tử, chưa một ai giống như Mạc Phàm, bình yên vô sự.

- Đối đầu được với Bạch Đồng Tử, chuyện này…

Bạch Tiểu Tuyết.

- Không phải mình đang nằm mơ đấy chứ?

An Hiểu Hiên.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Phi càng ngẩn ra, giống như gặp quỷ, thân thể không tự chủ lùi về sau mấy bước, trong mắt đều là hoảng sợ.

Anh ta dùng Đồng Tử Thuật mạnh nhất, ngay cả Tiên Thiên Tông Sư đỉnh phong đều có thể giết được, sao có thể không giết được Mạc Phàm?

ố ểRốt cuộc tiểu tử này là ai?

Chẳng lẽ cậu ta thật sự là Mạc đại sư Đông Hải?

- Không có khả năng, không có khả năng.

Bạch Tiểu Phi lắc đầu nói.

Mạc Phàm nhỏ tuổi như thế, không có khả năng là Mạc đại sư Đông Hải.

Nếu là Mạc đại sư Đông Hải, chắc chắn Tử Duyệt đã không đi trêu chọc.

Mạc đại sư Đông Hải giống như gia chủ Bạch gia, gia chủ Tống gia, là người bọn họ không thể trêu chọc.

- Anh từng sử dụng Đồng Tử Thuật rồi sao?

Mạc Phàm bỏ đũa xuống, liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Phi một cái hỏi.

Bạch Tiểu Phi nắm chặt tay lại, cũng nghiến răng.

Anh ta không muốn thừa nhận, nhưng quả thật anh ta từng thi triển Đồng Tử Thuật rồi.

- Không sai!

- Đồng Tử Thuật của anh mạnh hơn người Bạch gia tôi thấy lần trước, tuy không tạo thành phiền phức gì với tôi, nhưng có thể khiến tôi dừng một lát, đã không tệ rồi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn phải dùng một giây, mới phá giải được đồng tử cửu trọng của Bạch Tiểu Phi, quả thật mạnh hơn Bạch Tiểu Long một chút.

Bạch Tiểu Phi mím môi, rõ ràng Mạc Phàm đang khen anh ta, nhưng còn khó chịu hơn tát anh ta mấy cái.

- Rốt cuộc cậu là ai, vì sao có thể đối đầu được Bạch Đồng Tử của tôi?

Bạch Tiểu Phi gần như nổi điên quát.

Trên mặt Mạc Phàm không vui không buồn, không có chút sui sướng khi đối đầu được Bạch Đồng Tử.

Nếu đối đầu được với Bạch Đồng Tử của Bạch Khởi, có lẽ hắn còn cao hứng, chỉ là Bạch Tiểu Phi, hắn chỉ cười ha ha một lát.

- Tôi nói tôi là Mạc Phàm, bây giờ anh có thể cút rồi?
Advertisement
';
Advertisement