Không Chân nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.
- Chuyện này cũng phải, để sư thúc chê cười rồi, chỉ là Không Chân vẫn không rõ, rốt cuộc sư thúc dùng gì để đối phó ta, mong sư thúc chỉ giáo.
Mạc Phàm dám dụ ông ta tới, lại bình tĩnh như vậy, sẽ không không chuẩn bị.
Nhưng vậy mà ông ta không phát hiện ra.
- Sư phụ ngươi chỉ cung cấp cho ngươi công pháp và tài nguyên tu luyện, không dạy ngươi y đạo đúng không?
Mạc Phàm cười nhạt, hỏi.
- Không Chân chỉ là Phong Linh Căn, không thích hợp với y đạo, chẳng lẽ sư thúc định dùng y đạo giết người, nếu là như vậy, có khả năng khiến sư thúc thất vọng rồi, tuy Không Chân không tu y đạo, nhưng ngâm không ít nước thuốc, trên người cũng có dược khí không tệ, sư phụ ta còn cho ta một thứ, khả năng Dược Khí Trận không có tác dụng với ta.
Không Chân cười nhạt, lấy một chuỗi long văn hình vòng tròn ra nói.
Y đạo có thể cứu người, cũng có thể giết người, cứu và giết đều dùng dược khí, trên người cao thủ y đạo mới có năng lực đặc biệt.
Dược khí như sát khí của sát thủ, sát khí trên người ma đầu, tà khí trên người cao thủ tà phái, chỉ cần đủ cường đại, khi giết người không chỉ rất có uy lực, còn không có biện pháp làm gì.
Chỉ là nếu dược khí cao hơn đối phương, dược khí thành trận và dược khí thành pháp không có tác dụng gì.
Vòng tay trong tay ông ta là dược khí của Mạnh Bất Đồng ngưng tụ thành, chuyên phòng ngừa gặp phải cao thủ y đạo.
Cho dù y đạo của Mạc Phàm rất cao, dù sao quá trẻ tuổi, có thể so được với y đạo của sư phụ ông ta sao?
Mạc Phàm dùng thứ này đối phó ông ta, vốn không có tác dụng.
Mạc Phàm quay đầu nhìn thoáng qua vòng tay trong tay Không Chân, khóe miệng hơi nhếch lên, dời mắt nhìn về phía Hư Không Chi Lô.
- Sư phụ ngươi đường ngang ngõ tắt không ít, y đạo sao, ha ha.
Y đạo của Mạnh Bất Đồng sư huynh không tính là bậc trung trong đám sư huynh đệ, càng không nói so với hắn.
- Sư thúc vũ nhục sư phụ ta như vậy, Không Chân chỉ có thể giúp sư phụ thử y đạo của sư thúc mạnh cỡ nào.
Không Chân nhíu mày, vươn một tay ra.
Xung quanh ông ta, một vòng phi đao xuất hiện, gió “vù vù” vờn quanh phi đao xuất hiện.
- Đúng rồi, vì nhằm đảm bảo, ta sẽ diệt thần hồn và con trâu này của sư thúc luôn, cho nên các ngươi không vào được luân hồi, cũng sẽ không có kiếp sau, chuyện này sẽ do mẹ con Hàn Ly gánh vác, như vậy nhé, sư thúc, tạm biệt.
Không Chân nhẹ nhàng bâng quơ bổ sung một câu, giống như đã nắm chắc giết được Mạc Phàm.
Nếu không phải Mạc Phàm đối nghịch với sư phụ ông ta,ngươi ông ta sẽ không làm vậy.
Nhưng ông ta không đánh Mạc Phàm hồn phi phách tán, người tới điều tra chuyện này thông qua chiêu hồn sẽ điều tra ra chân tướng, vì sư phụ ông ta, chỉ có thể giết Mạc Phàm.
Nói xong, ông ta khẽ đẩy về trước.
“Vù vù!” Phi đao được gió mạnh bao phủ lập tức bắn về phía Mạc Phàm, chỉ trong chớp mắt đã tới trước Mạc Phàm một mét.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, ánh mắt vẫn nhìn về phía Hư Không Chi Lô, không nhìn những phi đao kia.
Hai tay hắn kết một pháp ấn, đánh vào trong Hư Không Chi Lô.
“Bùm!” Hỏa diễm trên Hư Không Chi Lô tăng vọt, che khuất phần lớn thân lô, khói chín màu trong lô tỏa ra từ đỉnh chóp.
Mạc Phàm nhìn khói trong lô, lúc này mới xoay người nhìn về phía những phi đao kia.
Lúc này phi đao đã tới trước mặt.
Chỉ là theo ánh mắt Mạc Phàm nhìn phi đao, phi đao giống như bay vào trong nước sâu không thấy đáy, biến mất từng cái một, chỉ hiện lên từng đạo gợn sóng, không còn pháp ấn khác.- Hửm?
Không Chân nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ khiếp sợ.
Vừa rồi phi đao của ông ta còn cắt nát yêu lang dễ dàng, những phi đao này hơn phi đao vừa rồi ba phần lực lượng, vậy mà biến mất như thế.
Không chỉ như vậy, nếu những phi đao này bị hủy ông ta vẫn có thể cảm ứng được, nhưng chỉ bị Mạc Phàm liếc mắt nhìn một cái, vậy mà ông ta mất đi cảm ứng với phi đao hoàn toàn.
- Sao lại thế này?
Mạc Phàm cười nhạt, không trả lời.
Ngón tay hắn khẽ búng ra, yêu lang bị chia ra thành nhiều mảnh trên đất nhanh chóng tụ tập lại, rất nhanh liền ngưng tụ thành bộ dạng ban đầu, toàn thân không có một vết thương.
Ma Ngưu ở một bên sửng sốt, ông ta vội vàng dụi mắt, lại nhìn về phía yêu lang kia, rồi sửng sốt tiếp.
- Cái quỷ gì thế này?
Cho dù yêu lang là yêu thi, bị phi đao cắt ra thành mảnh, cũng không có biện pháp khôi phục như vậy mà?
Hơn nữa Mạc Phàm chỉ liếc mắt một cái là làm được.
Làm xong những chuyện này, lúc này Mạc Phàm mới nhìn về phía Không Chân.
- Muốn biết tại sao không?
Mạc Phàm hỏi.
Không Chân nheo mắt, nhìn chằm chằm Mạc Phàm không trả lời.
Mạc Phàm đứng dậy khỏi sập, bưng một chén trà từ trên đất lên, khẽ nhấp một ngụm.
- Y đạo không đơn giản như vậy, huống chi là y đạo của ta, cho ngươi xem một chút nhé, ngươi nói trên người ngươi có dược khí đúng không, vậy tản đi.
Nếu y đạo đơn giản như vậy, chỉ cần có dược khí sẽ loại trừ được, vậy Thần Nông Tông không trở thành một trong thập đại tông môn được, mà hắn cũng không thể trở thành y tiên khiến cho không ít cao thủ Đạo Thừa đều kính sợ.
Sở dĩ hắn có thể trở thành y tiên Bất Tử, không chỉ lĩnh ngộ về đạo cao hơn những y tiên khác, không chỉ có bí pháp trên người, cơ duyên và truyền thừa nhiều, cũng có bí pháp do chính hắn sáng chế ra.
Bí pháp hắn dựa vào y đạo của mình sáng chế tên là Bất Tử Cửu Thiên, trong đó chia làm Châm Thiên, Trận Thiên, Dược Thiên và chín loại bí thuật.
Cửu Huyền Đoán Thể Châm hắn sử dụng cho mình, chính là Châm Thiên hắn sáng tạo, sau đó được Thần Nông Tông thu nhận sử dụng, để đệ tử tu luyện, dựa vào một bộ châm pháp, là có thể dựa vào cơ thể tiến vào Đại Thừa kỳ.
Trận pháp mà hắn sử dụng ở đây, là một trong chín trận bên trong Cửu Thiên, tên là Nhất Thế Vô Song.
Đến trong trận pháp này, trừ phi đạo cao hơn hắn, nếu không hắn là vô song, cho dù là ai đều giảm đi toàn bộ.
Tuy hắn chỉ là Kim Đan kỳ, nhưng đối phó Không Chân là đủ.
Khi nói chuyện, theo tay hắn vung lên, một dòng dược khí màu xanh bay từ cơ thể Không Chân ra, biến mất vào trong cơ thể yêu lang, yêu lang vốn cường hãn càng mạnh hơn không ít.
Sắc mặt Không Chân trắng bệch, giống như bị thương không nhẹ.
- Đây, đây là?
Lúc Mạc Phàm ra tay, rõ ràng là thuộc tính phong của ông ta cản một phen, nhưng cũng chỉ là cản, dược khí trong cơ thể ông ta vẫn bị Mạc Phàm lấy đi.
Có thể coi như không có đạo chi lực trong cơ thể ông ta, cũng chỉ có đạo, còn là đạo mạnh hơn ông ta.
- Đây là đạo sao?
Không Chân do dự mãi, lúc này mới nói. Hóa Thần kỳ lĩnh ngộ hư đạo, Hợp Đạo kỳ lĩnh ngộ đại đạo chân chính, tuy có một số biến đổi, ví dụ như ông ta là Hóa Thần trung kỳ đã lĩnh ngộ ngoại đạo, chỉ sợ đến Hóa Thần đỉnh phong có thể lĩnh ngộ nội đạo, nhưng dù sao ông ta cũng là Hóa Thần kỳ, đã trên đường đến.
Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Kim Đan, còn đang đi trên đường phạm trù pháp, sao có thể đi lên đạo, còn đi đường xa hơn cả ông ta.
Mạc Phàm không trả lời, nhìn về phía vòng tay của Không Chân.
- Ta nói sư phụ ngươi tà môn ma đạo còn được, y đạo không được, đó chính là không được.
Mạc Phàm cao giọng nói. “Bùm” một tiếng, vòng tay trong tay Không Chân đứt ra, hóa thành dược khí mạnh hơn trước nghìn lần, lan ra bốn phía.