Lúc Mạc Phàm và Vô Phong biến mất, bên trong phủ đệ của Mạnh gia.
Mạnh Sơn Hà nhìn nơi phong ấn mệnh kiếm lúc trước, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, sắc mặt tái mét.
Mạc Phàm chọc Mạnh gia bọn họ, đến địa bàn của Mạnh gia bọn họ, không chỉ không thể làm gì Mạc Phàm, trái lại Mạnh gia bọn họ đắc tội Quỷ Ảnh Môn.
Thiệt thòi như vậy, đã lâu rồi Mạnh gia bọn họ không nếm thử.
Bên cạnh Mạnh Sơn Hà, vẻ mặt Quỷ Ảnh rất cẩn thận.
- Chủ nhân, làm sao bây giờ, tên tiểu tử kia tiến vào Thần Nông Tông là chuyện chắc chắn rồi.
- Còn có thể sao được nữa, Vô Phong sư thúc tổ đã ra mặt, ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ?
Mạnh Sơn Hà lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện, ông ta nắm lấy cổ Quỷ Ảnh, xách Quỷ Ảnh lên như xách con gà.
- Chủ nhân tha mạng, ta mới tra được một chuyện, hình như liên quan tới Vô Phong chân nhân và Mạc Phàm.
Hai tay Quỷ Ảnh nắm lấy tay Mạnh Sơn Hà, vội vàng nói.
Mạnh Sơn Hà nhướn mày, lúc này điên cuồng trong mắt mới giảm đi một chút, chậm rãi thả Quỷ Ảnh ra.
- Chuyện gì?
- Nghe nói Vô Phong chân nhân tới đây, là do Tử Yên cô nương của Thiên Cơ Các mời tới.
Quỷ Ảnh cử động cái cổ, nói.
- Chuyện này liên quan gì tới Mạc Phàm?
Mạnh Sơn Hà trầm giọng hỏi.
- Có lẽ chủ nhân đã quên, lúc trước có một tu sĩ Kim Đan rất lợi hại về thuật luyện đan tên là Ngô Danh, người này cũng thanh danh lên cao ở Thiên Cơ Các, còn do Tử Yên tiếp đãi, mấy ngày hôm trước Ngô Danh xuất hiện lần hai ở Thiên Cơ Các, cũng tới tìm Tử Yên cô nương ở tầng năm, cho nên ta đoán, chưa chắc Mạc Phàm đã là con cố nhân của Vô Phong chân nhân, Vô Phong chân nhân chỉ nợ ân tình của Mạc Phàm mà thôi.
Quỷ Ảnh suy đoán.
- Vô Phong chân nhân nợ ân tình của Mạc Phàm, ngươi đang đùa ta à?
Mạnh Sơn Hà lạnh lùng nói.
Tất nhiên ông ta nhớ Ngô Danh, nhưng cho dù Ngô Danh là Mạc Phàm, Vô Phong chân nhân là cao thủ đại Thừa, một tu sĩ Kim Đan nho nhỏ như Mạc Phàm, sao có thể khiến Vô Phong chân nhân nợ ân tình, trừ phi con kiến có thể lay động được voi, có ma mới tin.
- Ta cũng không tin được, nhưng chủ nhân đừng quên, Vô Phong chân nhân không phải quả trứng không nứt, đến bây giờ vợ của ông ấy vẫn bị nguyền rủa, đã nhiều năm rồi mà chưa tỉnh lại.
Mạnh Sơn Hà giật mình, lập tức lắc đầu.
- Không có khả năng, sao tiểu tử này có thể tiếp xúc được với Thất Sinh Thất Thế Chú?
Thất Sinh Thất Thế Chú là tuyệt chú, tuyệt chú này là nguyền rủa khó mà giải trừ.
Nguyền rủa này cho dù là chưởng môn Vô Cực đạo nhân của Thần Nông Tông người được xưng là y đạo thành giả, cũng không có một chút biện pháp
Mạc Phàm là một tiểu tử không phải người của Thần Nông Tông, sao có thể giải trừ Thất Sinh Thất Thế Chú?
- Ta cũng cảm thấy không có khả năng, nhưng tiểu tử kia có thể làm được chuyện đó cũng không biết chừng?
Quỷ Ảnh không đáp hỏi ngược lại.
Những chuyện mà Mạc Phàm làm, nếu đổi thành những người khác, vốn dĩ không có khả năng đi tới Thanh Thành, đã sớm chết ở Ma Long Tinh hoặc Viêm Dương Thành, nhưng Mạc Phàm lại đi một đường tới Thanh Thành, có thể lập tức đi vào Thần Nông Tông.
Mạnh Sơn Hà nhíu mày, lúc này mới khẽ gật đầu.
- Trái lại ta xem thường tiểu tử này rồi.
Quỷ Ảnh không nói ông ta còn không có cảm giác, được Quỷ Ảnh nhắc nhở, hình như quả thật là như vậy.
Trên người Mạc Phàm có quá nhiều bí mật, có thể giải trừ Thất Sinh Thất Thế Chú cũng không phải không có khả năng.
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây, chủ nhân, tiểu tử này quá nguy hiểm, để cậu ta vào Thần Nông Tông, Mạnh gia chúng ta sẽ có thêm một kẻ địch vô cùng mạnh.
Chiến lực của Mạc Phàm cao còn chưa tính, Thần Nông Tông là môn phái y tiên, Kim Đan kỳ có thể giải Thất Sinh Thất Thế Chú, chỉ sợ y đạo còn cao hơn lão tổ Mạnh gia bọn họ.
Ở Tu Chân giới, thực lực vi tôn.
Nhưng ở Thần Nông Tông, y đạo càng có thể thắng được địa vị.
Nếu Mạc Phàm là Ngô Danh, vậy thì đáng sợ rồi.
Thừa dịp Mạc Phàm còn là cảnh giới Kim Đan, sớm diệt Mạc Phàm là tốt nhất.
Một khi thực lực của Mạc Phàm tăng lên nhiều, muốn ra tay cũng không có cơ hội.
- Chuyện này thì ta sẽ lập tức thông báo cho lão tổ, để lão tổ ra tay đối phó tiểu tử này.
Mạnh Sơn Hà do dự một lát, nói.
Hắn được Vô Phong chân nhân phái đi đuổi Quỷ Ảnh Môn, hơn nữa đến Thần Nông Tông quyền lợi của ông ta rất ít, chỉ có thể bảo lão tổ ra tay rồi.
Ông ta lấy một Thông Tấn Phù ra, còn chưa thôi động phù văn của ngọc phù, ngọc phù tự động sáng lên.
Khí tức lạnh lẽo khiến toàn thân người ta run rẩy đột nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc đã bao phủ cả biệt viện Mạnh gia.
Đúng lúc này, chỗ Truyền Tống Trận ở Thanh Thành, Vô Phong chuẩn bị điều chỉnh tốt Truyền Tống Trận, lông mày lập tức nhíu lại, nhìn về phía phủ đệ Mạnh gia.
Ông chỉ nhìn thoáng qua, lập tức lắc đầu, biến mất vào trong Truyền Tống Trận.
Bên trong phủ đệ Mạnh gia, Mạnh Sơn Hà và Quỷ Ảnh cảm nhận được khí tức này, sắc mặt thay đổi, bọn họ vội vàng quỳ với Thông Tấn Phù.
- Sơn Hà bái kiến lão tổ.
Trong Thông Tấn Phù, một đạo quang bắn ra, tận cùng chùm tia sáng, một hư ảnh nam tử trung niên ngưng tụ mà ra.
Nam tử trung niên này tương tự Mạnh Sơn Hà, nhìn còn trẻ hơn Mạnh Sơn Hà một chút, tóc nửa trắng nửa đen, nhưng trong đôi mắt lộ ra tương tự Vô Phong, khiến người ta nhìn một cái là muốn rơi vào.
Nếu Mạc Phàm nhìn thấy nam tử trung niên này, nhất định sẽ nhận ra được, bởi vì nam tử trung niên này là Mạnh Bất Đồng lão tổ của Mạnh gia.
Mạnh Bất Đồng nhìn thoáng qua Mạnh Sơn Hà và Quỷ Ảnh, trên mặt bất hỉ bất nộ.
ể ầ- Tên tiểu tử Mạc Phàm kia vẫn vào Thần Nông Tông à?
- Sơn Hà làm việc bất lợi, vẫn để tên tiểu tử kia thực hiện được, xin lão tổ trách phạt?
Mạnh Sơn Hà phủ phục trên đất, kích động nói.
- Đứng dậy đi, ta nghe nói cậu ta mời được Vô Phong sư thúc?
Mạnh Bất Đồng lạnh nhạt nói.
- Đúng vậy, Vô Phong sư thúc tổ không chỉ cứu tiểu tử kia, còn dẫn cậu ta tiến vào Thần Nông Tông, còn bảo con đuổi Quỷ Ảnh Môn khỏi phía nam Thần Nông Tông.
Mạnh Sơn Hà đứng dậy, nhỏ giọng nói.
- Quả thật Quỷ Ảnh Môn không có quy củ, chuyện này con xem rồi làm đi.
Mạnh Bất Đồng nhướn mày, nói.
- Nhưng đối phó tên tiểu tử này thế nào đây ạ, rất có khả năng tên tiểu tử kia có tiếp xúc với phương pháp giải Thất Sinh Thất Thế Chú.
Mạnh Sơn Hà nói.
- Cậu ta là người đứng đầu hải tuyển đúng không?
Mạnh Bất Đồng hỏi.
- Đúng vậy, có vấn đề gì không, lão tổ?
Mạnh Sơn Hà nhướn mày, giữa trán là mờ mịt.
- Nếu cậu ta đứng thứ nhất, vậy không cần chúng ta làm gì, để cậu ta đi tiếp đi, thứ nhất vốn là người chịu chết.
Mạnh Bất Đồng lạnh nhạt nói.
Đại Bỉ lần trước, đệ tử của Thần Nông Tông ngộ sát đệ tử của những tông phái khác.
Thứ nhất hải tuyển lần này, cơ bản là tự tìm đường chết.
Tin tức này mấy người đứng đầu đều biết, ông ta vẫn không rõ điểm này của Vô Phong sư thúc, sao lại cho Mạc Phàm vị trí thứ nhất.
- Như vậy chúng ta có thể yên tâm rồi.
Mạnh Sơn Hà nhướn mày, trong mắt lập tức xuất hiện vui mừng.
- Con yên tâm đi làm chuyện Vô Phong sư thúc an bài đi, chuyện này không cần con quản nữa, tuy tên tiểu tử kia là người chịu chết, nhưng không sống dễ chịu ở Thần Nông Tông đâu.
Trong mắt Mạnh Bất Đồng hiện lên sắc bén, xoay người biến mất, ánh sáng trênThông Tấn Phù nhạt dần đi.