Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Cách đó không xa, mỹ phụ mặc cung trang đang tránh né tấn công của Ma Long cảm nhận được nam tử tóc bạc đã chết, trên mặt bà ta lập tức hiện lên vẻ dữ dằn.  

             - Đáng chết, tiểu tử, ta phải giết ngươi.  

             Nghịch Thủy Hàn và nam tử tóc bạc đều là quân cờ bà ta đắc ý nhất, nhất là nam tử tóc bạc, bồi dưỡng thêm một thời gian nữa, cách cảnh giới Hóa Thần không xa rồi.  

             Lần này thì hay rồi, bị Mạc Phàm giết hai người.  

             Nếu hai người đều chết, vậy thì lấy Mạc Phàm bổ sung vậy.  

             Quả thực tàn hồn của Ma Long không yếu, thực lực cũng tương đương bà ta, nhưng mỗi kích đều chậm lại một chút.  

             Nếu chỉ có mình bà ta, bà ta sẽ không liều mạng với Ma Long như vậy, nhưng còn có Đông Phương Sóc ở đây, vậy thì khác rồi.  

             Mỹ phụ nổi giận thét lên một tiếng, biến thành một con phượng hoàng hàn khí mênh mông, cơ thể không nhỏ hơn Ma Long chút nào.  

             Mỹ phụ biến thành phượng hoàng, không do dự xông về phía Ma Long.  

             Một con rồng một con phượng vật lộn trong không trung.  

             Năng lượng khủng bố dao động, giống như bão ảnh hưởng xung quanh.  

             Chỉ trong phút chốc, xung quanh là một vùng tứ phân ngũ liệt.  

             Một kích giết nam tử tóc bạc, Mạc Phàm tránh thoát công kích của đám Bộ Kinh Phàm, hắn giống như cảm nhận được áp lực từ tàn hồn của Ma Long.  

             Ý niệm của hắn vừa động, hỏa diễm màu đen dấy lên trên người Ma Long trước người mỹ phụ.  

             Hỏa diễm màu đen này vừa dấy lên, trong mắt mỹ phụ biến thành phượng hoàng xuất hiện vẻ e sợ.  

             - Đây là?  

             Phượng trảo của bà ta và tàn hồn Ma Long chạm nhau, hàn sát khí của bà ta bị hỏa diễm màu đen hấp thu, hỏa diễm màu đen giống như nhiên liệu, chỉ trong chớp mắt đã thịnh vượng hơn nhiều.  

             Hỏa diễm màu đen này yếu hơn hàn sát khí của bà ta một chút, nhưng chỉ trong phút chốc, trên cơ thể bà ta có thêm vài vết thương khủng bố.  

             Mà bên phía Ma Long, không chỉ không yếu hơn, trái lại càng đánh càng mạnh.  

             Không chỉ bên bà ta, bên Đông Phương Sóc cũng không dễ chịu gì.  

             Đông Phương Sóc thấy mỹ phụ đấu với Ma Long, cũng nghiêng đầu đấu với Ma Long chỗ mình.  

             Dù sao ông ta đã chọc tới Mạc Phàm, nếu lần này không lấy được Hoa Vĩ Long, đợi Mạc Phàm vào Thần Nông Tông, vậy sẽ như lời Mạc Phàm nói, ông ta đợi bị Mạc Phàm giết đi.  

             Bên ông ta mới đầu đấu với Ma Long còn tạm, nhưng không quá mấy chiêu, lôi điện màu đen xuất hiện trên người Ma Long.  

             Dưới lôi điện màu đen này, tàn hồn của Ma Long không chỉ tốc độ tăng nhanh, còn hấp thu linh khí của ông ta.Mấy chiêu tiếp, ông ta không kiếm được chút tiện nghi nào, trên người cũng xuất hiện mấy vết thương.  

             Ở một bên khác, Mạc Phàm giơ tay cắm Mệnh Kiếm vào trên mặt hồ.  

             Mệnh Kiếm lập tức biến thành một trận pháp hình vòng tròn, rồi lan ra xung quanh.  

             Bộ Kinh Phàm và đám người của Ngạo Nhật Sơn Tông thấy trận pháp này lan tới, thì bay lên trời.  

             Bộ Kinh Phàm lấy một đại đỉnh ra, ném lên không trung.  

             Đại đỉnh này vừa đến không trung thì nhanh chóng biến to.  

             Chỉ trong phút chốc đã to thành mấy trăm thước.  

             Không chỉ nhốt Mạc Phàm ở bên trong, trận pháp do Mệnh Kiếm của Mạc Phàm tạo thành cùng bị đại đỉnh này bao phủ.  

             - Cửu Trọng Sơn.  

             Bộ Kinh Phàm đánh một pháp ấn vào bên trong đại đỉnh.  

             Trên đại đỉnh đại phóng thanh quang, bỗng nhiên áp lực khổng lồ hàng lâm, không chỉ trấn trụ hàn sát khí và không gian ám lưu ở xung quanh, còn áp chế về phía Mạc Phàm.  

             Sơn ấn trong tay mấy đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông sáng lên, mấy Thần Sơn như ngọn núi từ trên trời giáng xuống, rơi về phía Mạc Phàm.  

             Dưới áp lực của Thần Sơn và vạn quân, Mạc Phàm nhìn chằm chằm Cửu Tinh trong tay.  

             - Vừa rồi ngươi bị xem thường, bây giờ để bọn họ biết, bọn họ hoang đường tới cỡ nào.  

             Cửu Tinh không chỉ là linh khí, còn là linh khí không nhiều trong vô số linh khí của Tạo Hóa Môn bị hủy diệt còn sót lại, sao Huyền Băng Côn của nam tử tóc bạc dùng Hàn Sát Chi Phách luyện chế có thể so sánh được.  

             - Ngũ Tinh!  

             Hắn khẽ quát một tiếng, Tạo Hóa Kim Đan màu bạc ở trong cơ thể hắn vận chuyển, lực tạo hóa nhập vào trong Cửu Tinh một cách dũng mãnh.  

             Năm ngôi sao trên Cửu Tinh, từng ngôi sao sáng lên, ngân quang bao phủ Cửu Tinh ở bên trong.  

             - Trảm!  

             Hai tay hắn nắm chặt Cửu Tinh, Cửu Tinh giống như tuệ tinh tảo nguyệt, một đạo bạch quang quét qua những Thần Sơn kia.  

             Chỉ là một đạo kiếm khí, ở Thần Sơn và bên trong thanh quang do đại đỉnh hạ xuống, đạo kiếm khí này nhìn có vẻ vô cùng yếu ớt, giống như bươm bướm nhào vào lửa.  

             Nhưng mà…  

             “Bùm!” Âm thanh kinh thiên động địa vang lên.  

             Đại đỉnh chiếu thanh quang như tinh hà đảo lưu, trái lại nhào ngược về phía đại đỉnh.  

             Không chỉ thanh quang này, ngay cả mấy tòa Thần Sơn cũng như vậy.  

             Thần Sơn chấn động, liền bay nhanh về phía đại đỉnh.  

             “Keng!” Âm thanh như gõ chuông vang lên, đại đỉnh và Thần Sơn tỏa ra hào quang, từng đạo vết rạn xuất hiện trên Thần Sơn, đại đỉnh thì vỡ nát trong chớp mắt.  

             Sắc mặt Bộ Kinh Phàm trắng bệch, máu tươi chảy từ khóe miệng anh ta ra, trong mắt anh ta không còn bình tĩnh.  

             Mạc Phàm quá lợi hại rồi, một người một thanh kiếm, không chỉ chém lùi mấy tòa Thần Sơn của Ngạo Nhật Sơn Tông, còn phá nát Chấn Thiên Đỉnh của ông ta.  

             Đổi lại là những người khác, đã sớm bị đè thành thịt nát rồi.  

             Đám người của Ngạo Nhật Sơn Tông không sợ, trái lại ý chí chiến đấu càng mạnh hơn.  

             - Tiểu tử, hôm nay ngươi phải chết, Ngạo Nhật Như Hồng!  

             Mặt trời xuất hiện trên tay mấy người của Ngạo Nhật Sơn Tông.  

             Chỉ trong chớp mắt, mặt trời biến thành đường kính trăm mét, lâm không mà đứng.  

             Trong lúc này, trên không Ma Long Tinh giống như xuất hiện nhiều mặt trời, cho dù đứng ở rất xa Thiên Long Thành đều có thể nhìn thấy.  

             Trên những mặt trời này, một đạo quang chậm rãi chui từ trong ra.  

             Cả quá trình nhìn như rất lâu, thực ra là chỉ trong chớp mắt.  

             Những mũi tên ánh sáng co rụt lại về sau, rồi xông tới phía Mạc Phàm như cầu vồng.  

             Kiếm quang này tới chỗ nào, toàn bộ đều bị đốt sạch, để lại từng đạo cầu vồng màu đen trong không trung.  

             Chỉ trong chớp mắt, mũi tên ánh sáng đã tới trước người Mạc Phàm.  

             - Hôm nay phải chết là các ngươi, Thất Tinh!  

             Hai ngôi sao khác trên thân kiếm Cửu Tinh sáng lên, không gian xung quanh Mạc Phàm chấn động liên tục hai lần.  

             Hai tay hắn cầm kiếm, cắm Cửu Tinh lên đất.  

             “Rầm!” một tiếng thật lớn, một tinh cầu màu bạc xuất hiện xung quanh hắn, bao hắn ở bên trong.  

             Mấy mũi tên ánh sáng bắn lên trên tinh cầu màu bạc, chỉ trong chớp mắt tinh cầu màu bạc vỡ ra.  

             Nhưng vài đạo mũi tên ánh sáng không chỉ không bay về phía Mạc Phàm, mà bay ngược lại theo đường cũ, bay về phía mấy đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông.  

             Khóe miệng đám người của Ngạo Nhật Sơn Tông nhếch lên, giống như không thấy mũi tên ánh sáng bay ngược về.  

             - Chỉ dựa vào một thanh kiếm, cũng muốn giết chúng ta, tiểu tử, tới lúc ngươi chết đi rồi.  

             Một đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông trong đó cười mỉa nói.  

             Anh ta vừa nói xong những lời này, năm ngón tay bọn họ nắm chặt, mặt trời vĩ đại bao mũi tên ánh sáng trở về biến mất trong tay bọn họ.  

             Cơ thể mấy người cũng biến mất theo, khi xuất hiện lần nữa trên người lóe sáng kim quang đã đến bên cạnh Mạc Phàm.  

             - Ngạo Nhật Đông Sơn Phách!  

             Trong tay mỗi người xuất hiện một thanh đao hoặc kiếm, hay là binh khí khác, lực lượng khủng bố khó có thể hình dung xuất hiện trên binh khí trong tay bọn họ, đâm về phía Mạc Phàm.  

             Thấy người của Ngạo Nhật Sơn Tông ra tay, đám Bộ Kinh Phàm hơi sửng sốt, Bộ Kinh Phàm do dự một lát, lấy một binh khí thanh đồng hình cái giản theo phong cách cổ xưa ra, biến mất tại chỗ.  

             Mấy người khác, bọn họ chuẩn bị một kích đã lâu vẫn không ra tay, bây giờ quyết tâm tiến lên.  

             Chỉ trong chớp mắt, Mạc Phàm rơi vào trong vây giết của hơn mười người.
Chương 1516 Cửu Tinh

Advertisement
';
Advertisement