Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Hửm?  

             Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lóe lên vui mừng sợ hãi.  

             ắ ể ổ ểHắn chỉ tới tìm vật tạo hóa, để bổ sung lực tạo hóa trong cơ thể.  

             Nhánh cây này khiến hắn cảm nhận được lực tạo hóa không kém, nhưng không ngờ có thể kích hoạt những Tạo Hóa Ấn này.  

             Những Tạo Hóa Ấn này đúng là truyền thừa của Tạo Hóa Môn, nếu kích hoạt, sẽ có trợ giúp không nhỏ đối với hắn.  

             Chỉ trong phút chốc, năm Tạo Hóa Ấn vào bảo tháp tầng thấp nhất sáng lên.  

             Nhưng mà…  

             Đồng thời lực tạo hóa cường đại lao vào trong cơ thể hắn một cách dũng mãnh, trong chớp mắt lực tạo hóa trong cơ thể hắn được bổ sung đầy.  

             Không chỉ như vậy, lực tạo hóa này dạo một vòng trong cơ thể hắn, cuối cùng tiến thẳng vào trong Thức Hải của hắn, rồi biến thành một cây nhỏ phân ba nhánh trong đó.  

             Theo cây nhỏ hình thành trong Thức Hải của hắn, nhánh cây trong tay hắn biến thành tro bụi rồi biến mất.  

             - Tiểu tử, không phải ngươi nói chỉ dùng một phần lực trong đó hay sao, có tin lão nhân giết chết ngươi, rút lực tạo hóa trong cơ thể ngươi cho cháu gái ta không?  

             Lão giả thấy nhánh cây biến mất, lông mày ông ta nhíu lại, tức giận nói.  

             Lão nhân vừa nói xong, linh lực tràn đầy tỏa ra, xung quanh bắt đầu thay đổi, từ cửa hàng biến thành một vùng biển lửa màu lam, trên người lão giả nở rộ hỏa diễm u lam, bước từng bước về phía Mạc Phàm.  

             - Gia gia, mau dừng tay.  

             Tiểu Thanh thấy thế vội vàng nói.  

             Mạc Phàm mở mắt ra, giống như không lo lắng.  

             - Nhánh cây không còn, nhưng ta có thể cho cháu gái ngươi thứ tốt hơn.  

             - Thứ gì?  

             Trong mắt lão giả hiện lên chút nghi ngờ, hỏi.  

             Mạc Phàm đi tới bên cạnh Tiểu Thanh, một tay vươn về phía cô.  

             - Đưa tay cho ta, vận chuyển Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn của ngươi đi.  

             Không đợi Tiểu Thanh vươn tay ra, lão giả nhoáng lên một cái chắn trước người Tiểu Thanh.  

             - Tiểu tử, ngươi muốn làm gì, nếu ngươi dám đánh chủ ý với cháu gái ta, ta sẽ khiến ngươi trọn đời không siêu sinh.  

             - Cho cô ấy thứ liên quan tới Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn, nếu ta đoán không nhầm, cô ấy chỉ có “Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn, nhưng không có phương pháp tu luyện ấn ký này”.  

             Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

             Vừa rồi hắn đã nhìn ra Tiểu Thanh có Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn, trong cơ thể cũng có lực tạo hóa, nhưng lực tạo hóa không lưu động, giống như Tiểu Vũ hiện giờ.  

             Trong cơ thể có lực Tạo Hóa Bất Diệt của hắn, cũng có Tạo Hóa Bất Diệt Ấn, nhưng một khi dùng hết lực Tạo Hóa Bất Diệt, Tạo Hóa Bất Diệt Ấn cũng biến mất theo.  

             Nhưng Tiểu Thanh nghiêm trọng hơn một chút, một khi Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn biến mất, chúng sinh mất đi, Tiểu Thanh cũng phải chết.  

             - Tiểu tử, ngươi có công pháp của Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn sao?  

             Lão giả nghe thấy lời Mạc Phàm nói thì hơi sửng sốt, hỏa diễm màu lam dậy sóng trên người và xung quanh như bị chậu nước lạnh hắt vào, chỉ trong chớp mắt là biến mất.  

             Ông ta mở cửa tiệm này, lại ôn dưỡng những linh bảo này lâu như vậy, là muốn tìm một người có thể biết những thứ này, tìm một bộ công pháp Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn cho Tiểu Thanh.  

             - Lúc trước không có, nhưng lấy được nhánh cây kia xong thì có.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             Tất nhiên hắn không thể nói hắn chiếm được hết truyền thừa của Tạo Hóa Môn, như vậy có khả năng hắn không ở được Tu Chân giới một năm.  

             - Vậy còn đợi gì nữa, nhanh cho cháu gái ta đi, trong nhà này còn thứ gì mà ngươi cần thì cứ lấy thoải mái, ta sẽ không lấy một linh thạch nào.  

             Vẻ mặt lão giả tha thiết nói.  

             - Gia gia!  

             Tiểu Thanh thấy dáng vẻ thay đổi thất thường của lão nhân kia, đỏ mặt nói.  

             Vừa rồi còn muốn ra tay giết người, lúc này lại khách sáo với Mạc Phàm như vậy, cô quả thực không dám nhìn thẳng nữa.  

             Lão giả làm như không nghe thấy, kéo tay Tiểu Thanh đưa cho Mạc Phàm.  

             - Tiểu Thanh, nhanh vận chuyển Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn.  

             Lần này Tiểu Thanh đỏ bừng từ mặt tới cổ.  

             Bình thường người nào nói nhiều mấy câu với cô, gia gia cô đều dựng râu trừng mắt, lần này lại đưa tay cô cho một nam sinh.  

             - Công tử, ngươi thật sự có pháp môn của Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn sao?  

             Tiểu Thanh hỏi lại.  

             - Tiểu Thanh cô nương, mời vận chuyển Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn đi.  

             Mạc Phàm cười nhạt nói.  

             Trong năm Tạo Hóa Ấn mở ở Thức Hải của hắn có liên quan tới Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn, vừa rồi hắn đã thử, không có một chút phản ứng gì, phần lớn là vì Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn đã thuộc về Tiểu Thanh.  

             Nếu đổi lại là người khác, phần lớn sẽ giết Tiểu Thanh, hắn có thể luyện thành Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn.  

             Nhưng khi hắn tiếp nhận truyền thừa của Tạo Hóa Môn, từng đồng ý với người kia rồi, sẽ giao truyền thừa cho người có duyên.  

             Trên người Tiểu Thanh không chỉ có Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn, một thanh linh bảo của Tạo Hóa Môn, nhưng có thể đạt được linh bảo bị tổn hại của Tạo Hóa Môn, phần lớn là người được chọn.  

             Hơn nữa Tiểu Thanh khiến hắn có cảm giác cô là người không tệ.  

             Cho cô những công pháp này cũng không có gì đáng ngại.  

             - Được.  

             Tiểu Thanh đỏ mặt gật đầu.  

             Ý niệm của cô vừa động, ấn ký vờn quanh tam tuyến Tạo Hóa Môn tương tự với ấn ký trên người Tiểu Thanh sáng lên.  

             Theo ấn ký này sáng lên, trong Thức Hải của Mạc Phàm, bốn ấn ký kia trở nên sáng hơn, thông qua tay Mạc Phàm chảy vào trong cơ thể Tiểu Thanh.  

             Một số phù văn lập tức xuất hiện trong Thức Hải của Tiểu Thanh.  

             Chỉ trong phút chốc, bốn ấn ký trong Thức Hải Mạc Phàm ảm đạm đi.  

             Mạc Phàm mỉm cười, buông tay Tiểu Thanh ra.  

             Hai mắt Tiểu Thanh nhắm chặt, thanh quang nhàn nhạt tỏa từ người cô ra.  

             Dưới thanh quang, Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn trên người cô biến mất, một Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn mới được vẽ lại lần nữa ở bên ngoài xuất hiện.  

             Không lâu sau thanh quang thu lại, Tiểu Thanh mở to mắt, cô lấy một ngọc bài màu xanh đậm ra, hơi cúi đầu với Mạc Phàm.  

             - Đa tạ công tử truyền công, mong công tử nhận lấy thứ này.  

             Mạc Phàm nhìn lướt qua ngọc bài, trong mắt hiện lên dị sắc.  

             - Nam Cung Kỳ Sơn?  

             - Tiểu tử, nhãn lực của ngươi không tệ, vậy mà ở nơi nhỏ bé như thế này lại nhận ra được Nam Cung Kỳ Sơn chúng ta.  

             Lão giả nói với vẻ tự hào.  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười nhạt, cất ngọc bài đi.  

             - Nam Cung Kỳ Sơn, thiên tứ cửu trọng, yếu tri thiên sổ, tiên vấn Nam Cung, ta sẽ nhận ngọc bài này.  

             Nam Cung Kỳ Sơn rất lợi hại về phương diện Thiên Mệnh Huyền Thuật.  

             Có ngọc bài này, hắn ở Tu Chân giới sẽ thuận tiện hơn nhiều, ngọc bài này mạnh hơn lệnh bài Đồng Chiến cho hắn.  

             Chẳng trách dám xây Tạo Hóa Đường ở đây, hóa ra là Nam Cung gia.  

             - Công tử có kiến thức rộng thật, tiểu nữ Nam Cung Thanh, không biết tôn tính đại danh của công tử, người của môn phái nào?  

             Nam Cung Thanh nói.  

             - Ta họ Mạc, tên một chữ Phàm, ta không nói môn phái cho cô nương trước, nếu sau này chúng ta còn cơ hội gặp lại, đến lúc đó hai người sẽ biết.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             - Tiểu tử, khẩu khí của ngươi không nhỏ đâu, có thể gặp người của Nam Cung gia chúng ta ở đây là cơ duyên của ngươi, sau này muốn gặp cũng không dễ như vậy.  

             Lão giả hừ lạnh một tiếng nói.  

             Bọn họ chạy xa như vậy tới đây, cho dù có khả năng nơi này có cơ duyên, tất nhiên bình thường bọn họ sẽ không tới nơi như vậy.  

             Mạc Phàm muốn gặp bọn họ, vậy phải đi Thiên Cửu Trọng, nơi đó không phải nơi người bình thường có thể vào, cho dù Mạc Phàm có lệnh  

             bài của Tiểu Thanh cũng vô dụng.  

             Mạc Phàm không phản bác, nói câu tạm biệt rồi xoay người rời khỏi Tạo Hóa Đường.  

             Hắn nhìn thoáng qua sắc trời, chọn một phương hướng đi tiếp.  

             - May mà đã bổ sung đầy đủ lực tạo hóa, còn được một bí pháp của Tạo Hóa Môn nữa, nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của Phượng Hoàng Thạch.
 

Advertisement
';
Advertisement