Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Lão tổ của Thanh Bang cảm nhận được khí tức trên người hai người, lông mày nhíu lại, hai chữ truyền từ miệng ông ta ra.

- Còn chưa xong đâu, Hóa Long.

Hai chữ này vừa vang lên, tiếng long ngâm xuất hiện, hắc long trông rất sống động xuất hiện trong cơ thể ông ta.

Đuôi của hắc long quấn lấy lão tổ Thanh Bang, chui vào trong cơ thể ông ta.

Chỉ trong chớp mắt một cự long biến mất vào trong cơ thể lão tổ Thanh Bang.

“Ken két…” Âm thanh như rang xào đậu vang lên, lân phiến màu đen xuất hiện trên khắp người lão tổ Thanh Bang.

Tay ông ta biến thành như long trảo, chớp lóe quang mang sắc bén, cái đuôi dài cũng xuất hiện sau lưng ông ta.

Cơ thể ông ta không cao hơn nhiều, nhưng khí tức còn kh ủng bố hơn chân long vô số lần.

Sau lão tổ Thanh Bang, người đàn ông mặc thần bào âm dương nheo mắt, trong mắt nở rộ sắc bén, ngôn ngữ của Nhật quốc leng leng có lực vang lên.

- Vạn pháp loạn, âm dương đảo, ngã nhật chiếu.

Bỗng nhiên áo bào âm dương hắc bạch trên người người đàn ông rách ra, lộ ra nửa cơ thể vạm vỡ.

Làn da và tóc dài của ông ta cũng biến thành nửa đen nửa trắng, khí tức hỗn loạn xuất hiện trên người ông ta.

Khí tức trong đài chiến đấu bạch ngọc vốn đã kh ủng bố, người đàn ông mặc áo bào âm dương vừa biểu lộ thực lực, trong kh ủng bố lại có thêm nguy hiểm.

Sở trưởng của Hắc Ám Giáo Đình thì nhếch miệng cười tàn nhẫn, dưới chân ông ta vừa động, một Ma Pháp Trận màu đen cổ xưa xuất hiện dưới chân ông ta.

Ông ta lấy đoản đao màu đen có hình dạng quỷ dị ra, cười âm hiểm liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái.

“Phốc!” Trường đao đâm thẳng vào tim ông ta, máu tươi chảy lên trên đoản đao, chảy qua tay ông ta rơi từng giọt vào trong Ma Pháp Trận ở dưới chân.

Ông ta giống như không biết đau, bàn tay tràn đầy máu tươi vỗ lên trên Ma Pháp Trận.

- Chế Tài!

Huyết Thủ Ấn đánh lên trên Ma Pháp Trận, Ma Pháp Trận sáng lên, khí tức tang thương, nghiêm túc, hắc ám, tà dị xuất hiện.

Sau đó…

ế ổ ếGió lạnh không biết từ đâu thổi tới, tiếng ma quỷ cười, thét chói tai, khóc lóc vang lên.

Chỉ trong chớp mắt trời tối sầm hơn nhiều, trên đài chiến đấu bạch ngọc tràn đầy âm thanh quái dị, một đám quỷ thủ màu đen vươn từ trong Ma Pháp Trận ra, giống như quần ma hàng thế.

Khổ tu của Thần Điện cũng không nhàn rỗi, đôi mắt bình tĩnh của ông ta nhìn Mạc Phàm một cái trước, sau đó trong mắt lóe lên dữ tợn mà khổ tu không nên có.

- Mạc Phàm, cậu hủy truyền thừa của Thần Điện chúng tôi, nếu không thành được thần, tôi chỉ có thể thành ma giết cậu.

Khổ tu nói tiếng Anh với Mạc Phàm.

Nói xong thánh quang trên người ông ta nhanh chóng tắt đi, cơ thể trắng nõn cũng chậm rãi biến thành màu đen.

Không chỉ như vậy, cơ thể gầy khô của ông ta cũng nhanh chóng bành trướng, chỉ trong chớp mắt đã cao hơn ba mét, có lân phiến cá sấu, gai xương của vong linh, móng tay Quỷ Vương, răng nanh của ma quỷ, cánh biên bức [dơi], đuôi tích dịch [thằn lằn] cùng xuất hiện trên người ông ta.

Chỉ trong mấy hơi, ông ta biến từ khổ tu thánh khiết thành ma quỷ hung dữ, điên cuồng, táo bạo, khí tức còn khủ ng bố hơn lão tổ Thanh Bang mấy phân,f nhưng đang trong thời gian tiến hóa và bành trướng.

Bầu không khí trong đài chiến đấu bạch ngọc vốn đã áp lực tới nổ mạnh, theo khổ tu biến hóa, trực tiếp đến cực hạn.

“Răng rắc…” Từng đạo khe hở xuất hiện trên màn hào quang xung quanh đài chiến đấu bạch ngọc, sắp phá tan màn hào quang bất cứ lúc nào.

Bên ngoài đài chiến đấu, ngoại trừ đám Bạch Tử Hàn ra, những người khác đều lùi ra ngoài cây số, lúc này cũng cảm nhận được ngực bị đè nặng, giống như có tảng đá to đè lên.

- Khí tức thật mạnh.

Không ít người nghĩ thầm.

- Lần này xem Mạc Phàm làm sao bây giờ?

Chúc Thiên Cực hơi nhếch miệng cười lần nữa, nói.

Mấy người vừa rồi không phải là đối thủ của Mạc Phàm, bây giờ tất cả người còn lại lấy ra bản lĩnh thực, mỗi người đều không kém Mạc Phàm, xem Mạc Phàm có thể kiêu ngạo được bao lâu.

- Huyết thúc, ông đoán xem Mạc Phàm này đỡ được mấy chiêu của bọn họ?

Chúc Thiên Cực đứng trên biển mây, ôm một mỹ nữ hỏi.

- Hẳn là trong năm chiêu, nếu sau năm chiêu Mạc Phàm không còn quân bài khác chưa lật, cậu ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Huyết Nô nhìn đài chiến đấu bạch ngọc thông qua ảnh ngược của gương, thận trọng nói.

Tam Nguyên của Mạc Phàm đã khiến thực lực tới cực hạn, mạnh gấp 27 lần so với chưa tập hợp đủ, nhưng đám Phượng Hoàng và Lâm Thiên Nam thi triển thực lực không yếu hơn Mạc Phàm.

Tuy bọn họ không thể giữ trạng thái này được lâu, nhưng cũng đủ giết Mạc Phàm.

Cho dù Mạc Phàm có thực lực và kiến thức quỷ dị, nếu không có chuẩn bị khác, sau năm chiêu sẽ phải chết.

Chúc Thiên Cực nhíu mày, trong mắt hiện lên bất mãn.

- Huyết thúc, xem ra ông rất coi trọng tiểu tử này, tôi thấy nhiều nhất là ba chiêu, hoặc ngay cả ba chiêu còn không được.

- Ba chiêu…

Huyết Nô nhíu mày.

Có lẽ Mạc Phàm không địch lại được, nhưng ba chiêu thì hơi ít.

Không đợi Huyết Nô nói xong, Chúc Thiên Cực hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt lập tức tràn đầy đùa giỡn, nâng cằm mỹ nữ trong lòng lên.

- Bảo bối, em nói xem mấy chiêu?

- Công tử, tu vi của em yếu kém, không nhìn ra là mấy chiêu, nhưng nếu tiểu tử này đắc tội công tử, em biết chắc chắn cậu ta sẽ sống không quá mấy ngày.

Vị mỹ nữ kia mặc Chúc Thiên Cực đùa giỡn, làm nũng nói.

- Hô hô, như vậy mới đúng chứ.

Chúc Thiên Cực cười to nói.

- Có nghe thấy không, Huyết thúc, ông nên nhìn cô ấy mà học tập.

Vẻ mặt Huyết Nô khó coi, do dự một lát nhưng vẫn mở miệng.

- Thiếu gia, cậu có cảm thấy quần áo trên người Mạc Phàm rất quen mắt không, rất giống đệ tử thân truyền của Thần Nông Tông.

Ở Tu Chân giới, mỗi tông phái đều không có cùng phủ đệ và ký hiệu.

Theo Mạc Phàm lộ ra Tiên Thiên Chi Thể, ông ta cảm thấy rất quen thuộc.

- Thần Nông Tông, ông điên rồi à, ông đừng quên vị Thần Sứ lúc trước là người của Thần Nông Tông, nếu cậu ta cũng vậy, cậu ta sẽ giết Phong Vô Duyến sao?

Chúc Thiên Cực hơi nhíu mày, sau đó nói với vẻ khinh thường.

- Ngoài ra ông cảm thấy đệ tử thân truyền của Thần Nông Tông sẽ trích lâm nơi như này sao?

Linh khí trên Địa Cầu cằn cỗi như thế, thật sự không phải nơi tốt để đệ tử thân truyền của đại tông môn trích lâm.

- Khả năng này không lớn, nhưng mà cậu đừng quên…

Huyết Nô nói tiếp.

- Đủ rồi!

Chúc Thiên Cực không kiên nhẫn quát to.

Khóe miệng Huyết Nô giật giật, không nói gì nữa, tiếp tục quan sát đài chiến đấu bạch ngọc.

Bên cạnh đài chiến đấu bạch ngọc, mặt đám Bạch Tử Hàn lại xám như tro tàn, lo lắng nhìn Mạc Phàm lẻ loi một mình ở bên trong.

- Bạch tiểu thư, chúng ta không cần tiến vào giúp đỡ sao, sư phụ của tôi?

Chu Hiệt hỏi.

- Đi vào cũng vô dụng, chúng ta rút lui, nơi này quá nguy hiểm.

Bạch Tiểu Hàn nhíu mày, nắm chặt tay lại.

Chiến đấu cấp bậc này, cho dù chín bọn họ đi vào cũng như muối bỏ biển.

Cho dù bọn họ không đi vào, hiện giờ ở đây cũng không an toàn.

Đám người này vừa ra tay, sẽ không khác long trời lở đất mấy.

Thay vì đi vào tạo thêm phiền phức cho Mạc Phàm, còn không bằng đứng từ xa yên lặng quan sát thì hơn.

- Nhưng mà sư phụ tôi?

Chu Hiệt quay đầu nhìn thoáng qua Mạc Phàm, nói với vẻ không cam lòng.

Cảm giác chỉ có thể nhìn mà không làm gì được này đúng là khó tiếp nhận.

- Chúng ta đi.

Bạch Tử Hàn khu động bạch ngọc bàn di chuyển ra xa. Đám Bạch Tử Hàn mới lùi ra xa, cuối cùng cơ thể của khổ tu Thần Điện cũng tiến hóa xong, khí tức trên người Pháp Thần Horus và Hải Thần cũng không kém lộ ra.
Advertisement
';
Advertisement