Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Đầu Paul có giá trăm triệu, vậy mà tiểu tử này còn nói quá rẻ, không thể khiến hắn đặt cược.

- Vậy đánh cược cái gì?

Paul nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, nhưng lập tức biến mất.

Đầu của anh ta có giá trăm triệu, không phải anh ta mở miệng nói linh tinh, quả thật có một quốc gia khoáng sản dùng 100 triệu mua đầu anh ta, cũng vì anh ta ngủ với đám vợ, em gái quốc vương này.

Phóng nhãn toàn bộ thế giới, không có mấy ai có giá trị như vậy, vậy mà tiểu tử này còn nói hắn rẻ.

Oz và Nguyệt Thần cũng nhướn mày, liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ kỳ lạ.

- Paul tiên sinh, chắc chắn tiểu tử này đang nói linh tinh, cho dù Mạc tiên sinh Mạc gia cũng không có giá trị như vậy.

Lão giả tóc bạc mỉm cười nói.

Một tiểu tử Mạc gia, có thể lấy ra thứ gì ngang với giá đó.

- Đặt cược của cậu là gì, nếu thật sự cao hơn đầu của tôi, cậu cứ thoải mái nói điều kiện.

Paul lạnh lùng nói, giọng điệu không còn ung dung như vừa rồi.

- Các người sẽ biết đặt cược của tôi nhanh thôi, nhưng nếu muốn đánh cược với tôi, tôi không chỉ muốn đầu anh, cơ thể anh, còn cả huyết dịch toàn thân anh nữa.

Mạc Phàm chỉ lần lượt Paul, Nguyệt Thần và Oz, thản nhiên nói.

Oz nhíu mày, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm xuất hiện hung quang.

Nguyệt Thần cười quyến rũ, một tay lướt qua người mình từ dưới lên trên, tư thế chọc người khiến ánh mắt rất nhiều người di chuyển theo tay cô ta.

- Cơ thể của tôi, tiểu ca ca đúng là có mắt nhìn, cơ thể của chị đây làm được rất nhiều chuyện, nhất là đối với đàn ông.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, vẻ mặt không thay đổi.

Quả thật Nguyệt Thần rất gợi cảm mê người, nhưng chuyện này không quan trọng, cũng không phải thứ hắn muốn.

Hắn chỉ muốn một thứ trong cơ thể Nguyệt Thần, Nguyệt Thần huyễn hóa ra phân thân không phải dùng ngoại vật luyện chế, mà tách ra từ người cô ta.

Có thể làm được như vậy, chỉ có huyết mạch liệt không thú mới được.

Oz thì có huyết mạch cự nhân.

Đồ trên người huyết mạch liệt không thú và cự nhân, vừa vặn là nguyên liệu chủ yếu tạo ra một loại đan dược.

Còn đầu Paul, đơn thuần là vì Paul đáng chết.

- Có thể, chỉ cần cậu lấy ra được thứ có giá trị tương đương với ba chúng tôi.

Paul đầy hứng thú nói.

Vậy mà một thứ đặt cược lại có giá trị tương đương với mệnh ba bọn họ, anh ta muốn xem thứ gì quý như vậy.

- Dùng thứ này đặt cược thế nào?

Trên cổ tay Mạc Phàm chớp lóe thanh quang, Trường Sinh Linh Thụ biến thành một thụ nhân huyền ảo xuất hiện trên vai hắn, đôi mắt có thần cảnh giác nhìn chằm chằm đám Paul, linh khí nồng đậm lan ra bốn phía.

- Tiểu Phàm, ngươi muốn đưa ta cho bọn họ sao?

Giọng nói non nớt như đứa bé truyền từ miệng thụ nhân ra.

- Không ai có thể mang ngươi đi, chỉ dùng ngươi lấy vài thứ, đợi ta lấy được mấy thứ này, điều kiện lúc trước tăng gấp đôi.

Mạc Phàm nhìn cái cây nhỏ cười nói.

Nếu dùng Trường Sinh Linh Thụ làm đặt cược, tất nhiên không thể thiếu phần cái cây nhỏ này.

- Như vậy còn tạm được.

Cái cây nhỏ ngồi trên vai Mạc Phàm, dáng vẻ như ngồi chờ đợi.

Chỉ nói mấy câu đơn giản, ngoại trừ đám Trần Phàm Không ra, sắc mặt những người khác đều thay đổi.

- Đây là thứ gì, vậy mà có thể nói chuyện?

- Đây là?

Nhất là đám Paul, trước mắt bọn họ sáng lên.

- Đây là linh thụ kia?

Paul tò mò hỏi.

Thụ nhân mở miệng nói chuyện không kỳ lạ, trong tám cái cây của Charlieson có mấy cái có thể mở miệng nói chuyện.

Tuy cái cây này hơi nhỏ, nhưng có thể thấy đám cây của Charlieson không thể so được.

- Đúng vậy, cái cây này đặt cược với ba người, các người thấy buôn bán lời chưa?

Vẻ mặt Mạc Phàm không thay đổi nói.

Trường Sinh Linh Thụ rất hiếm thấy ở Tu Chân giới, loại cây này chỉ có Linh Thực Sư cấp cao mới có thể phân trồng, hơn nữa xác suất phân trồng rất thấp, có rất ít người bán đấu giá thứ này, xuất hiện một cây non đều bán với giá trên trời.

Trường Sinh Linh Thụ này tồn tại ngàn năm, hình như còn chưa từng phân trồng, giá trị lại càng cao hơn Trường Sinh Linh Thụ bình thường gấp mấy trăm lần, bán linh thạch thượng phẩm mấy trăm vạn đã vô cùng bình thường, càng không nói mạng đám Paul.

Dùng Trường Sinh Linh Thụ làm đặt cược, nếu bọn họ có thể thắng tuyệt đối là kiếm lời lớn.

- Tuy chỉ là một thân cây, quả thật giá trị của nó đủ để đặt cược với mạng ba chúng tôi, nhưng cậu chắc chắn muốn đánh cược cái cây này sao?

Paul nhìn chằm chằm Trường Sinh Linh Thụ hỏi.

Linh thụ này có giá trị bao nhiêu tiền thì hắn không biết, nhưng dựa theo kết quả phân tích khi bọn họ đạt được một nhánh cây này, hình như bên trong cái cây này có thứ gì đó khiến người bình thường biến thành người biến dị, thậm chí còn khiến một người biến dị biến hóa theo trình tự thâm sâu hơn.

Thứ này cao cấp hơn những dược vật biến dị khác mà bọn họ đạt được tới này, đối với người biến dị bọn họ mà nói, không có thứ gì trân quý hơn thứ này.

- Thế nào, các người không dám nữa à?

Mạc Phàm hỏi.- Chúng tôi không dám sao?

Từ nãy tới giờ Oz không mở miệng lắc đầu cười nói.

- Tiểu ca ca đúng là biết nói đùa.

Nguyệt Thần cười nói theo.

- Hiện giờ Hoa Hạ tứ phía là địch, còn có gì mà chúng tôi không dám, huống chi là có ba chúng tôi, bây giờ tôi chỉ tò mò một chuyện.

Paul nói với vẻ khinh thường.

Với thực lực của ba bọn họ, bất luận là ai đều có thể giết sạch người ở đây, càng không nói tới cả ba cùng ra tay.

Đánh cược này bọn họ thắng chắc rồi, còn thắng rất dễ dàng, Mạc tiên sinh đến đây cũng không thể làm gì được, đánh cược như vậy vì sao bọn họ lại không chơi?

- Tò mò chuyện gì?

Mạc Phàm hỏi.

- Tò mò thứ trân quý như vậy, sao Mạc gia có thể để cậu mang theo bên người, chắc là cậu có địa vị không thấp ở Mạc gia?

Paul hỏi.

Cái cây nhỏ này trân quý như vậy, vậy mà để một đứa con nít như Mạc Phàm mang theo, chắc chắn thân phận không đơn giản.

- Ở Mạc gia có địa vị như vậy, trên là mấy trưởng bối và huynh đệ, dưới cũng có nhiều đồ đệ.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Hả?

Mạc Phàm vừa nói như vậy, tươi cười trên mặt Paul cứng đờ.

- Cậu là?

Paul hỏi tiếp.

Nếu Mạc Phàm nói địa vị của mình rất cao thì không có gì phải sợ, đệ tử quần áo lụa là phần lớn chỉ biết khoác loác.

Mạc Phàm nói địa vị của hắn nửa vời, nhưng có thể đạt được cái cây nhỏ này, chuyện này không đơn giản.

- Paul, nói nhiều với cậu ta như vậy làm gì, mặc kệ cậu ta là ai, thắng còn sợ không lấy được linh thụ, chẳng lẽ anh không tin tưởng ba chúng ta?

Oz nhếch miệng cười nói.

- Cũng phải, vậy chúng tôi sắp ra tay đây, Mạc công tử phải cẩn thận.

Paul mỉm cười.

Trái lại anh ta không có động tác, Nguyệt Thần cười mị hoặc, hồng quang như hoa hồng nở rộ trên người cô ta và trên người những mỹ nữ mặc bikini ở xung quanh.

Hồng quang này vừa sáng lên, ngoại trừ đám Paul ra, những người khác như bị đóng đinh tại chỗ.

Oz thì nổi giận thét lên một tiếng, giống như cự nhân viễn cổ gào thét, âm thanh đùng đùng phát ra từ cơ thể anh ta, cơ thể vốn cao lớn của anh ta lập tức tăng lên gấp ba lần.

Đại thủ của anh ta như tràn đầy trời đất, bay thẳng đến chỗ đám Trần Phàm Không không thể nhúc nhích.

Áp lực cường đại giống như trời sắp sập xuống, kình phong đè mạnh xung quanh.
Advertisement
';
Advertisement