Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 

 Thiên Vũ Cửu Khúc đã truyền cảm hứng cho anh rất nhiều, lò đan dược của anh đã tạo ra những thay đổi chưa từng có. Khi viên đan dược đầu tiên được luyện chế ra thì có thần nhạc xuất hiện, được bao quanh bởi ánh sáng thần thánh, hai mươi bốn thần nữ khiêu vũ xuất hiện.  

 

Vân Thường là một người thạo nghề, cô ta nhìn những thần nữ này và nói: "Đã rất tuyệt vời rồi, nhưng âm nhạc và điệu múa của những thần nữ này có một số vấn đề."  

 

Ngô Bình: “Ngươi có thể nhảy lại cho ta xem được không?”  

 

Vân Thường gật đầu, lập tức học được vũ điệu của hai mươi bốn thần nữ và thực hiện một số thay đổi.  

 

Sau đó, Ngô Bình luyện chế lò thứ hai. Sau khi đan dược hoàn thành, một ánh sáng thần thánh lao ra, sau khi tỏa ra thì biến thành hai mươi bốn thần nữ đang nhảy múa, đồng thời, trên bầu trời xuất hiện rất nhiều bóng dáng của các nhạc thần, phát ra âm nhạc tuyệt diệu.  

 

Nhưng sau một lúc, những hình ảnh này biến mất và ngưng tụ thành một viên đan dược trong suốt.  

 

Đôi mắt đẹp của Vân Thường tỏa sáng, cô ta cầm lấy đan dược xem xét một lúc rồi cảm động nói: "Trình độ luyện đan của Lý công tử thật sự rất tốt, đan dược này hoàn toàn phù hợp với nhu cầu của ta!"  

 

Cô ta nhẹ nhàng cúi đầu với Ngô Bình: "Lý công tử, ta phải về tìm hiểu điệu múa thứ tám. Nếu thành công, ta sẽ múa cho công tử xem."  

 

Sau khi tiễn Vũ Thần Vân Thường đi, Kim Huyền Sương cười nói: "Đan phương này đã tồn tại nhiều năm, không cách nào luyện chế, không ngờ nó lại dễ dàng hoàn thành trong tay ngươi như vậy."  

 

Ngô Bình: “Thật ra nguyên tắc giữa Thiên Vũ và luyện đan cũng giống nhau, cho nên ta cũng không cảm thấy khó khăn.”  

 

Đột nhiên, Kim Huyền Sương nói: "Mẫu thân của ta gọi, chúng ta trở về đi."  

 

Trở lại chính điện của thần cung Côn Luân, bữa tiệc sắp bắt đầu, mọi người ngồi vào chỗ, Vương Mẫu ngồi trên đài.   

 

Ngô Bình ngồi ở giữa Nguyệt Thần và Hoa Thần, Kim Huyền Sương thì ngồi ở bên cạnh Vương Mẫu, hao mẹ con thỉnh thoảng thì thầm to nhỏ, Vương Mẫu vừa gật đầu vừa mỉm cười nhìn Ngô Bình.  

 

Nguyệt Thần: “Không hổ là phu quân của Nguyệt Thần ta đây, chỉ đi ra ngoài một chuyến đã bắt được trái tim Kim Huyền Sương. Hoa Thần muội muội, ngươi phải nhanh lên.”  

 

Hoa thần mím môi cười nói: "Là do Huyền Bình quân quá hấp dẫn."  

 

Lúc này Vương Mẫu bưng ly rượu lên, nói vài câu chúc rượu, sau đó vài mọi người đều uống cạn.  

 

Lúc này, có một người bước ra khỏi đám đông, người này có cái đầu nhọn, đôi tai vểnh, đôi mắt nhỏ và ngắn, vẻ ngoài kỳ lạ. Nhưng Nguyệt Thần đã nói với anh rằng người này là hóa thân của Hoả Diễm Chi Chủ, tên là Đông Phương Diễm.  

 

Đông Phương Diễm cầm ly rượu lên, lớn tiếng nói: "Vương Mẫu, ta ngưỡng mộ con gái của ngài đã lâu, hôm nay ta lấy hết dũng khí cầu hôn với Vương Mẫu!"  

 

Kiếm Thần cũng đứng lên: “Vương Mẫu, ta cũng có yêu cầu tương tự.”  

 

Kết quả, hơn mười Thần tộc lần lượt đứng lên, trong đó còn có một số người là dị tộc, họ đều đến đây vì Kim Huyền Sương.  

 

Vương Mẫu mỉm cười nói: “Cảm ơn tình cảm của các vị, nhưng cuối cùng lựa chọn như thế nào là tùy vào các vị. Ta sẽ ra một đề mục, ai hoàn thành được sẽ có thể trở thành ứng cử viên cho vị trí con rể tương lai của ta.”   

 

Nói xong, bà ta nhẹ nhàng vung tay ngọc, một quả cầu pha lê trong suốt xuất hiện, trong quả cầu pha lê nhốt một đám khói vặn vẹo đang không ngừng thay đổi hình dạng, rất kỳ quái.  

 

Vương Mẫu nói: “Đây là một con Quỷ Dị có mười chín tầng cấm, ta đã trấn áp nó nhiều năm rồi. Trong các ngươi, ai có thể chế ngự được hoặc giết chết được nó thì coi như vượt qua.”  

 

Đề mục này vừa được đưa ra, tất cả những người cạnh tranh đều nhìn nhau. Quỷ Dị có mười chín tầng cấm đã gần như là cường giả cấp bậc kỷ nguyên, ai có thể đánh bại được?  

 

Thần Thái Hư lại là người đầu tiên đứng dậy, trầm giọng nói: “Ta thử xem!”  

 

Hắn ta tiến lên một bước và bước vào không gian bên trong quả cầu pha lê. Chỉ thấy hắn ta thả ra bản thể, phun khói đen quấn lấy làn khói kia, hai làn khói đen quấn vào nhau.  

 

Tuy nhiên, Thần Thái Hư đã nhanh chóng bị đánh bại, làn khói thần bị chia thành hai phần, một phần bị nuốt chửng và phần còn lại trốn thoát.  

 

Sau khi làn khói đen thoát ra, nó biến thành một nửa Thần Thái Hư, phần từ dưới ngực của hắn ta đều bị ăn mất, sắc mặt rất khó coi, không ở lại nữa mà lập tức bay ra khỏi thần cung Côn Luân.  

 

Đông Phương Diễm lớn tiếng nói: "Ta cũng thử xem!"  

 

Hắn ta lao vào quả cầu pha lê và biến thành một con rồng lửa định đốt cháy làn khói đen kia, làn khói đen biến thành một cái bóng lớn, lao về phía trước, ngọn lửa bị nén lại thành kích thước bằng lòng bàn tay.  

 

Tiếng kêu thảm thiết của Đông Phương Diễm truyền ra, hắn ta liều mạng muốn chạy trốn, nhưng bóng đen kia lập tức bao phủ lấy hắn ta, sau đó mọi người nghe được tiếng nhai xương ‘răng rắc răng rắc’, Đông Phương Diễm cũng không còn phát ra âm thanh nữa! Trở thành món ăn của Quỷ Dị!

Advertisement
';
Advertisement