Không biết từ lúc nào, một người phụ nữ với thân hình nóng bỏng và vẻ đẹp vô song đứng đó, đôi chân dài, mái tóc dài màu đỏ rực và đôi lông mày rất đẹp.
Kim Huyền Sương trợn mắt nhìn cô ta: "Vũ Thần tỷ tỷ, hôm nay ta mời ngươi tới đây để biểu diễn khiêu vũ cho mọi người xem, ngươi tới chỗ của ta làm gì?"
Vũ Thần khẽ mỉm cười nói: “Ta nghe nói Huyền Sương bị một người đàn ông của Nhân tộc mang đi, ta rất tò mò loại đàn ông nào có thể khiến ngươi rung động, liền lẻn ra ngoài tìm các ngươi.”
Mỗi một hành động của Vũ Thần đều mang theo sự quyến rũ không thể tả, khiến trái tim của Ngô Bình lỡ một nhịp, bởi vì cô ta lại là một trong những người đẹp trong sách mỹ nhân!
Hắn không khỏi thầm thắc mắc, chẳng lẽ trong quyển sách đó không chỉ có Nhân tộc mà còn có cả Thần tộc?
Hình như mối quan hệ giữa Kim Huyền Sương và Vũ Thần khá tốt, cô ta giới thiệu với Ngô Bình: “Nàng ấy là Vũ Thần Vân Thường, vũ công giỏi nhất của Thần tộc. Dòng dõi của Vũ Thần có yêu cầu cực kỳ cao về tài năng, nàng ấy là người duy nhất trong thế hệ này trở thành Vũ Thần."
Ngô Bình cảm thấy tò mò, hỏi: “Khiêu vũ có gì khó?”
Kim Huyền Sương nghiêm nghị nói: "Lý công tử đừng coi thường khiêu vũ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều có thể kết nối với trời đất, mượn sức mạnh phi thường. Tuy nhiên, vai trò của Vũ Thần chủ yếu là ở hiện trường chiến tranh quy mô lớn. Chỉ với một điệu nhảy, tinh thần của ba quân sẽ tăng lên gấp nhiều lần, sức chiến đấu tăng vọt."
Đôi mắt của Ngô Bình mở to: "Thần kỳ vậy sao!"
Vũ Thần nhìn Ngô Bình, cười nói: "Tiểu ca ca, nếu ngươi muốn học, ta có thể dạy ngươi."
Kim Huyền Sương: "Vân Thường, nói đi, ngươi tìm ta làm gì."
Vũ Thần Vân Thường khẽ mỉm cười nói: "Lý công tử là cao thủ luyện đan, ta có việc cần hắn giúp đỡ."
Kim Huyền Sương cười nói: "Giúp đỡ cũng được, nhưng ngươi muốn dùng thứ gì để báo đáp chúng ta?"
“Các ngươi?” Vũ Thần cười chế nhạo, “Sao vâỵ, hiện tại các ngươi đã là người một nhà rồi sao?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Kim Huyền Sương đỏ bừng, cô ta nói: "Lý công tử là bạn của ta, ta đương nhiên đứng về phía hắn."
Vũ Thần hừ lạnh một tiếng: “Ngươi là bạn thân của ta, gặp được người yêu thì lại phớt lờ ta?”
Kim Huyền Sương vội vàng đổi chủ đề: “Ngươi muốn luyện đan sao?”
Vũ Thần nói: “Ngươi cũng biết, ta đã hiểu được điệu múa thứ sáu trong Thiên Vũ Cửu Khúc. Điệu múa thứ bảy sau đó cực kỳ khó khăn, muốn tiếp tục hiểu rõ thì phải dựa vào ngoại lực. Dòng dõi của Vũ Thần đã kế thừa một đan phương, nhưng chưa bao giờ luyện chế ra được, ta muốn nhờ Lý công tử giúp đỡ.”
Kim Huyền Sương nhìn Ngô Bình, cười hỏi: "Lý huynh, ngươi có bằng lòng giúp nàng ấy không?"
Ngô Bình rất hứng thú với Thiên Vũ Cửu Khúc, nói: "Ta có thể thử xem. Tuy nhiên, kiến thức của ta về Thiên Vũ Cửu Khúc rất hạn chế."
Vân Thường cười nói: “Việc này dễ dàng, ta sẽ khiêu vũ cho công tử xem.”
Cô ta vừa dứt lời, xung quanh đột nhiên vang lên thần nhạc, dưới chân Vân Thường cũng xuất hiện sương mù sáu màu, cô ta nhảy múa trên sương mù. Với điệu nhảy này, ánh sáng giữa trời và đất dường như đều rơi vào người cô ta, mỗi cái cau mày và mỗi nụ cười của cô ta đều là đẹp nhất trong trời đất.
Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh huyền bí giữa trời và đất chiếu xuống, ban tặng cho Ngô Bình, khiến cả thể xác và tâm hồn của anh đều thăng hoa, tuyệt không thể tả, cảm giác tốt đẹp không thể hình dung.
Một lúc sau, vũ điệu dừng lại, nhưng Ngô Bình lại đắm chìm trong đó, không cách nào thoát ra được.
"Đây là Thiên Vũ Cửu Khúc sao? Thật sự rất tuyệt vời." Ngô Bình ngạc nhiên kêu lên: "Nếu nghĩ kỹ, điệu múa này huy động các sức mạnh khác nhau giữa trời và đất, những sức mạnh này hội tụ và tạo ra hiệu quả tương tự như đan dược! Nguyên tắc của thế giới đúng là giống nhau.”
Vân Thường cười nói: "Công tử miêu tả rất chính xác, đây là điệu múa thứ năm trong Thiên Vũ Cửu Khúc."
Sau đó Ngô Bình cẩn thận hỏi thăm tình huống về Thiên Vũ Cửu Khúc, sau đó nhìn vào đan phương. Thiên hạ thường nói, đến lúc cuối cùng thường là trăm sông đổ về một biển, rất nhanh anh đã nảy ra ý tưởng và bắt đầu thử ngay lập tức.
Trong tay anh có rất nhiều dược liệu, Vân Thường cũng chuẩn bị rất nhiều, rất nhanh thôi đã tập hợp đủ một nhóm dược liệu, bắt đầu luyện chế đan dược.