Mọi người rời đi, Tần Vấn Thiên về tới chỗ ngồi, Xích Đồng hầu bưng rượu mời Tần Vấn Thiên:
- Tiểu tử lợi hại, có thể dễ dàng càn quét hơn mười vị cường giả cùng thế hệ, thân thủ bất phàm, ta mời ngươi một chén.
- Hầu gia khách khí.
Tần Vấn Thiên vội nâng chén, một hơi uống cạn sạch rượu trong chén.
Xích Đồng hầu đặt chén rượu xuống, nhìn Tần Vấn Thiên cười nói:
- Cũng không khách khí, những tiểu tử này tuy không phải là nhân vật đỉnh cấp trong cùng bối phận, nhưng cũng thiên tư bất phàm. Ngươi có thể dễ dàng càn quét bọn họ mà không phí nhiều sức, có thể thấy được thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ toàn bộ cùng thế hệ trong hoàng cung cũng tìm không ra mấy người có thể chống lại ngươi.
Xích Đồng hầu chính là cường giả Tiên vương, trước đó Tần Vấn Thiên chiến đấu với khí thế bàng bạc, trong cơ thể như có uy lực kinh đào hải lãng, tích chứa lực kinh người mang đến cảm giác giống như đại yêu hoang dã vậy, rất hiếm thấy người từ Tiên Đài cảnh giới trở xuống có thể có khí thế đáng sợ đến bực này. Hắn có nhục thân cường đại, sinh cơ bàng bạc, dễ dàng có thể càn quét nhân vật cùng thế hệ.
Trận chiến đấu này truyền ra rất nhanh, các đại phủ trong hoàng cung đua nhau biết được tình hình chiến đấu, trong phủ vang lên những âm thanh bất đồng.
- Người này cực kỳ ngông cuồng, tự cao tự đại coi trời bằng vung, làm nhục con cháu vương hầu, vô cùng bá đạo, xem hoàng cung như chốn không người, lời lẽ cuồng vọng chí cực.
- Tần Vấn Thiên xác thực có thực lực không tệ, khó trách có thể được công chúa ưu ái, chiến lực mạnh mẽ, xem ra trong hoàng cung ngoại trừ mấy người ít ỏi, người cùng thế hệ có thể chiến thắng được hắn không nhiều lắm.
- Khá lắm cho cái câu bị thương rồi thỉnh cha mẹ cầu gia gia tố cáo bà nội, không ngờ người này vô lễ, không có giáo dưỡng như thế, quả thực buồn cười.
- Ha ha, Tần Vấn Thiên thật lợi hại, khó trách Thanh Nhi công chúa yêu thích, tính cách khí phách này ngược lại ta thấy người cũng khá. Một số người tự nhận hậu bối của bọn họ mới có cơ hội tiếp cận Thanh Nhi công chúa điện hạ, bọn họ cũng xứng sao?
- Ánh mắt của Thanh Nhi công chúa không tệ.
Trong các đại vương hầu phủ đệ, tên của Tần Vấn Thiên vẫn không ngừng xuất hiện, thái độ của từng người đối với Tần Vấn Thiên cũng có khác biệt, đủ các loại âm thanh.
Đúng lúc này từ trong Vân vương phủ truyền ra âm thanh kinh người.
- Tần Vấn Thiên tự cao tự đại coi trời bằng vung, có công chúa ưu ái lại vẫn nói lời cợt nhả cùng Trường An hầu phủ Hạ Liên, cực kỳ ti tiện, sau đó còn làm náo loạn Trường An hầu phủ. Công chúa tuổi còn trẻ biết người không tuệ, không ngờ vì người này này mà giết con gái Hạ Liên của Trường An hầu.
- Tần Vấn Thiên chính là thiên kiêu hạnh nhất Đăng Tiên bảng thành Cổ Đế, ỷ vào thiên phú của mình không coi ai ra gì, mê hoặc Thanh Nhi công chúa đi tới Trường Thanh Tiên quốc một lòng muốn trở thành phò mã Tiên quốc, muốn bằng vào thiên phú mạnh mẽ trực tiếp thượng vị, dã tâm của hắn cực lớn, hắn cũng không đặt vương hầu vào trong mắt.
- Thời điểm Tần Vấn Thiên làm khách ở Trường An hầu phủ, lén đùa giỡn với Hạ Liên sau lưng công chúa, kết quả là Hạ Liên chết thảm, ỷ vào thiên tư làm gì quan tâm tới con cháu vương hầu, ngay cả vương hầu hắn cũng dám nhục mạ. Thanh Nhi công chúa đã chìm sâu vào trong chuyện tình cảm, hắn cho rằng mình tất sẽ thành phò mã Tiên quốc, tương lai muốn ngự trị trên vương hầu.
- Vân vương nổi giận, chuẩn bị thỉnh lệnh của đại đế, chớ để cho công chúa bị tặc tử này tiếp tục mê hoặc nữa, nếu không hậu quả khó lường được.
Từng âm thanh từ Vân vương phủ truyền ra càn quét hoàng thành. Rất nhanh, hoàng cung đã chấn động, tiếng nghị luận về Tần Vấn Thiên lại không chỗ nào mà không có, đừng nói người vương hầu phủ đệ, ngay cả thị vệ người làm cũng đang thảo luận về Tần Vấn Thiên.
- Thì ra là thiên kiêu hạng nhất Đăng Tiên bảng thành Cổ Đế, thiên tư quả nhiên xuất chúng, khó trách lớn lối tự cao tự đại coi trời bằng vung như thế, dám làm nhục các đại vương hầu đệ tử, cuồng ngạo nói bọn họ thất bại không được hô cha mẹ cầu xin gia gia tố cáo bà nội.
- Ngươi có biết phân lượng của thiên kiêu hạng nhất Đăng Tiên bảng, trên Đăng Tiên bảng có thể nói là thiên kiêu đỉnh cấp Tiên vực các phương, đệ nhất có nghĩa là càn quét hết thảy. Tần Vấn Thiên không coi ai ra gì cũng dễ hiểu thôi. Hắn không đặt các thiên kiêu trong hoàng cung vào trong mắt a, con cháu vương hầu hắn cũng không thèm nhìn.
- Hay cho một hạng nhất Đăng Tiên bảng, thiên phú mạnh mẽ, hơn nữa công chúa đỡ lưng cho hắn cho nên hắn thật sự không coi vương hầu ra gì, chỉ cần đại đế gật đầu, vị phò mã ấy chính là của hắn rồi.
Dự luận trong hoàng cung nghiêng về một bên, những âm thanh này dĩ nhiên sẽ không xuất từ con cháu của vương hầu. Nhân vật vương hầu thân phận đến bực nào, cho dù bọn họ có ý nghĩ trong lòng cũng sẽ không nói ra dễ dàng. Đa số đều là người các phe trong vương hầu phủ đệ lên tiếng, đại đa số đều cho rằng Tần Vấn Thiên dựa vào thiên phú và tình cảm của công chúa mà không chút kiêng nể, không coi ai ra gì.
Dù sao, nơi này là hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc, đối với các đại vương hầu phủ thì hiện tại Tần Vấn Thiên vẫn chỉ là người ngoài mà thôi. Tần Vấn Thiên dựa vào thiên phú hạng nhất Đăng Tiên bảng, một khi được đại đế coi trọng, trở thành phò mã thì địa vị của hắn trong nháy mắt cất cao không hạn chế, tương lai trở thành vương hầu sẽ áp đảo các vương rồi.
Hơn nữa Trường An hầu phủ Hạ Liên xác thật đã chết, con gái Vân vương mang thi thể đi tới đây càng khiến cho bọn họ cảm nhận cơn tức giận. Dù thế nào đi nữa thì Hạ Liên cũng là cháu ngoại gái của vương hầu, bị tru diệt bởi một người ngoài sao có thể không tức giận. Sau này nếu có xảy ra chuyện như vậy, chẳng lẽ Tần Vấn Thiên cũng dám giết hậu nhân vương hầu trong hoàng cung?
Đây chẳng phải là coi trời bằng vung, không ai có thể đè ép được hắn đó sao.
- Công chúa vào đế cung cũng khá lâu, xem ra đang mật đàm cùng đại đế, thời gian lâu như vậy mà vẫn chưa đi ra, không biết đại đế có thái độ ra sao?
Vô số ánh mắt đều tập trung vào tòa đế cung, mặc dù dư luận trong hoàng cung có nhiều hơn chăng nữa, cũng không trọng yếu bằng một lời của đại đế.
Một câu nói của đại đế có thể quyết định hết thảy, nếu như đại đế ủng hộ Thanh Nhi công chúa và Tần Vấn Thiên, như vậy mặc dù dư luận ở hoàng cung có lớn hơn nữa hiển hiển vương hầu cũng sẽ ủng hộ quyết định của đại đế, áp chế lại hết thảy nghi ngờ.
Trong phủ công chúa Trường Bình, trong lúc công chúa Trường Bình và Xích Đồng hầu tán gẫu trong tiệc rượu cũng không quên dùng tiên niệm mạnh mẽ lén nghe âm thanh từ các phe, lúc này công chúa Trường Bình cười nói cùng Tần Vấn Thiên:
- Dư luận ở hoàng cung tựa hồ có chút bất lợi cho con a.
- Tần tiểu tử, khó trách ngươi lợi hại như vậy, không ngờ là hạng nhất Đăng Tiên bảng thành Cổ Đế, Trường Thanh Tiên quốc ta cũng không có nhân vật nào kiệt xuất như vậy, uống đi, ta mời ngươi một chén nữa.
Xích Đồng hầu vô cùng sảng khoái, dĩ nhiên Tần Vấn Thiên tiếp lễ, uống một hơi cạn sạch.
- Vân vương tâm cơ lợi hại.
Công chúa Trường Bình lãnh đạm cất tiếng:
- Tin tức về hạng nhất Đăng Tiên bảng thành Cổ Đế chỉ có Thanh Nhi và chính con biết được, người hoàng cung đương nhiên không thể dò la trong một thời gian ngắn, các con phải tiết lộ trong lúc ở Trường An hầu rồi.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu.
- Trước đó Vân vương phủ lặng im không nói gì, chờ sau khi con cường thế đánh bại những bọn tiểu bối kia, hơn nữa có giao phong trong lời nói thì bọn họ tại tiết lộ tin tức này. Sau cái chết của Hạ Liên thì bọn họ nói con tự cao tự đại coi trời bằng vung, không coi vương hầu vào đâu, con căn bản hết đường chối cãi, dư luận trong hoàng cung đương nhiên là nghiêng về một phía.
Công chúa Trường Bình chậm rãi lên tiếng, khiến cho Tần Vấn Thiên cau mày.
- Nghĩa là bọn họ ghen tỵ.
Xích Đồng hầu lạnh nhạt nói.
- Ghen tỵ là thiên tính của con người. Hắn là người đầu tiên Thanh Nhi nha đầu dẫn vào hoàng cung, vậy đã đủ cho người ghen tỵ rồi, hơn nữa thân phận hạng nhất Đăng Tiên bảng và sự kiện về Hạ Liên, bọn họ sẽ không để ý tới chuyện cụ thể trải qua, chỉ chủ quan thay vào ý nghĩ của chính mình.
Công chúa Trường Bình một lời vạch trần lòng người.
- Ta nếu thiên phú yếu, sẽ bị cho rằng vô năng, không có tư cách vào hoàng cung, thiên phú tốt, bị cho rằng tự cao tự đại coi trời bằng cái vung, không đem vương hầu để ở trong mắt.
Tần Vấn Thiên lắc đầu cười khổ, tựa như tại tự ngã châm biếm.
- Không sai, Thanh Nhi dẫn con vào hoàng cung đó là nguyên tội, những áp lực này là tất nhiên.
Công chúa Trường Bình cười cười nói, Tần Vấn Thiên cũng là người thông minh dĩ nhiên hiểu rõ, một ngoại nhân như hắn, đi thẳng tới hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, sóng vai cùng Thanh Nhi công chúa mà đại đế sủng ái nhất, ai mà không ghen tỵ a.
- Rốt cuộc cái chết của Hạ Liên là như thế nào. Ta tin tưởng Thanh Nhi sẽ không tùy ý giết người, huống chi còn giết tại Trường An hầu phủ.
Công chúa Trường Bình hỏi.
Tần Vấn Thiên kể lại câu chuyện đã xảy ra lúc đó, nói:
- Thanh Nhi cũng là vì tức giận nên mới tru diệt Hạ Liên.
- Nói như vậy Hạ Liên có chết cũng chưa hết tội rồi, chỉ sợ Trường An hầu phu nhân không nói chính xác sự thật, dù sao Hạ Liên chết là sự thật, mọi người đều sẽ đồng tình với nàng, đồng tình với Vân vương và Trường An hầu.
Công chúa Trường Bình cười lạnh, không nghĩ con gái Vân vương này lại phách lối ương ngạnh như vậy, không đặt Thanh Nhi vào trong mắt, quá càn rỡ dám tru diệt Tần Vấn Thiên ngay trước mặt Thanh Nhi.
- Quả thực là phạm thượng. Không ngờ Vân vương còn muốn cắn ngược lại hay sao? Hắn nghĩ rằng đại đế sẽ tin tưởng hắn mà không tin Thanh Nhi sao?
Xích Đồng hầu cũng cười lạnh.
- Sở dĩ hiện giờ Vân vương thả ra tin tức lợi dụng dư luận trấn áp Tần Vấn Thiên là vì hắn biết hắn không làm gì được Thanh Nhi, chỉ có thể đối phó Tần Vấn Thiên thôi, mặc dù không làm gì được cũng phải phá hủy chuyện của Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi, dù sao mối thù này xem như đã kết.
Công chúa Trường Bình lại nói, Tần Vấn Thiên thầm nói công chúa Trường Bình thông minh hơn người, xem ra đã thấu triệt hết thảy.
- Công chúa ra khỏi đế cung rồi.
Đúng lúc này có âm thanh truyền ra, ở phía đế cung có một bóng người xinh đẹp đi tới công chúa Trường Bình phủ đệ. Thần sắc của Thanh Nhi công chúa vẫn lạnh như băng, không nhận ra được những suy nghĩ của nàng. Trong nháy mắt, tin tức Thanh Nhi công chúa ra khỏi đế cung lập tức truyền khắp hoàng cung.
- Công chúa một thân một mình đi vào đế cung và nói chuyện thật lâu cùng đại đế, rồi lại một mình đi ra, đại đế không có triệu kiến Tần Vấn Thiên.
Điều này làm cho rất nhiều người bắt đầu phỏng đoán tâm tư của đại đế, không có triệu kiến nghĩa là đại đế không nhìn nhận Tần Vấn Thiên. Thanh Nhi công chúa đã thất bại, rất có thể đại đế không đồng ý.
- Ta biết ngay, đại đế thánh minh như thế làm sao dễ dàng chấp nhận cho một người cậy tài khinh người nhập chủ phủ công chúa, người này không coi vương hầu ra gì, thật trở thành phò mã cũng được sao.
Rất nhiều người trong vương hầu phủ đệ tại Tiên quốc hoàng cung đều nhẹ nhàng thở ra, nếu như đại đế triệu kiến Tần Vấn Thiên thì bọn họ run sợ, đại đế gật đầu đồng ý tức là sẽ trở thành sự thật, Vân vương cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Tuy nhiên, rất có thể đại đế đang quan sát, dù sao đại đế sủng ái Thanh Nhi công chúa nhất, sẽ không có hành động gì đối với Tần Vấn Thiên, mặc dù không đồng ý cũng không dùng sức mạnh phân cách bọn họ.
Trong lúc hoàng cung đang nghị luận, Thanh Nhi vẫn đi tới phủ công chúa Trường Bình. Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Thanh Nhi, thấy Thanh Nhi vẫn lạnh lùng như vậy, đi tới bên cạnh hắn nhìn hắn muốn nói điều gì đó nhưng lại không biết lên tiếng làm sao.
- Không có chuyện gì rồi.
Tần Vấn Thiên cười cười nói. Hắn đến hoàng cung đã có chuẩn bị tâm tư, bất kể thái độ của Trường Thanh đại đế như thế nào hắn cũng không quan tâm. Hắn cũng không trông cậy có thể được thừa nhận mà xin đại đế cho cưới Thanh Nhi. Tuy Tần Vấn Thiên có lòng tự tin, nhưng vẫn chưa cuồng vọng đến mức độ đó. Hắn lấy cái gì để xin cưới, đi đến hoàng cung cùng Thanh Nhi chỉ là để biểu lộ thái độ của hắn, tuyên cáo với thiên hạ rằng hắn đang có mặt ở đây.