Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Lần này ra ngoài là có mục đích, hắn muốn tìm tiên dược để luyện đan.  

 

 

Chuẩn bị luyện chế một lò Kim Nguyên Đại La cho Cảnh Xán dùng, nếu như Cản Xán đã trở thành nữ nhân của hắn, vậy thì không thể đối xử tệ với nàng được.  

 

Còn cả quạ đen kia lúc nào cũng lẩm bẩm muốn ăn tiên đan, vậy thì bắt đầu chuẩn bị vậy.  

 

Gì nữa nhỉ?  

 

Chủ yếu là hắn tìm dược liệu để luyện chế đan Kim Nguyên Hỗn Tiên, hiện tại đan Kim Nguyên Đại La đã không còn tác dụng với hắn.  

 

Tiên vực hỗn loạn được xưng là chợ đen lớn nhất của Tiên Giới, nơi này chắc là có thể tìm được dược liệu hắn cần.  

 

Nếu như gom đủ được tiên dược luyện chế tiên đan Kim Nguyên Hỗn Nguyên, hắn nghĩ sẽ có tác dụng phục hồi Càn Khôn Đạo Nguyên.  

 

Cho dù thế nào thì hắn cũng phải nghĩ cách mới được, không thể đặt toàn bộ hy vọng lên người chim Thần Ma.  

 

Càn Khôn Đạo Nguyên đã nứt hơn nửa khiến Dương Bách Xuyên chán nản, dù không thể hiện ra bên ngoài nhưng trong lòng rất lo lắng.  

 

Hắn càng lo lắng cho Tuyết Hương, nha đầu kia đơn thuần, mặc dù ở thành Tiên Đan cùng với lão Đinh, có lẽ không chịu bất công nhưng hắn vẫn lo lắng.  

 

Lần này ra ngoài cũng phải tìm thương hội lớn, truyền tin cho Tuyết Hương và Mộng Điềm, nếu không thì chắc chắn Tuyết Hương sẽ lo lắng.  

 

Kể từ khi ra khỏi thành Ma Tộc cho tới khi bị ý thức Ma Thần mang tới tiên vực hỗn loạn, thời gian đã trôi qua trăm năm.  

 

Quãng thời gian này với Tiên Giới không tính là dài, nhưng với hắn thì cũng không hề ngắn.  

 

...  

 

Sau khi ra ngoài với chim Thần Ma, Dương Bách Xuyên mới nhìn thấy đường phố của tiên vực hỗn loạn.  

 

Có không giống như những gì hắn tưởng tượng.  

 

Nhìn cả tiên thành, quả không hổ với hai từ hỗn loạn.  

 

Không giống bất cứ một tiên thành nào mà hắn từng thấy trước đây, ấn tượng đầu tiên mà tòa thành này mang lại cho hắn chính là – Loạn!  

 

Kiến trúc rất rối mắt, đủ các loại phong cách khác nhau mọc chi chít chằng chịt, không theo một quy luật nào.  

 

Đường cái cũng rắc rối phức tạp.  

 

Lúc đầu mới nhìn thì thấy loạn, nhưng sau khi hắn đi dạo quanh thì phát hiện, nơi này cũng không hỗn loạn như vẻ bề ngoài, đường đi rắc rối phức tạp, kiến trúc khác nhau nhưng thật ra đều có quy luật.  

 

Tiên thành này có thể đặt theo cái tên hỗn loạn quả thật không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.  

 

Tòa thành này rất lớn, theo như chim Thần Ma nói, thành Hỗn Loạn được chia làm nội thành và ngoại thành, sau đó lại phân ra Đông – Tây – Nam – Bắc, diện tích chín trăm dặm.  

 

Chín trăm dặm này ở Tiên Giới dường như cũng không lớn, nhưng nói là thành lớn nhất thì cũng không sai, chín trăm dặm này mới tính những nơi có sinh linh cư trú, tức là nơi có kiến trúc xây dựng, nếu tính những nơi không có ai nữa thì phải tới vạn dặm.  

 

Vậy nên tiên vực hỗn loạn này vô cùng lớn.  

 

Vị trí hiện tại mà bọn họ đang đứng chính là biên giới ngoại thành phía Đông, được gọi là ngoài Đông Thành.  

 

Chỉ là một tập thể kiến trúc ở ngoại thành phía Đông, nếu như không có tiên thức thì chắc chắn sẽ lạc được, thật sự là quá phức tạp.  

 

Căn cứ theo chim Thần Ma nói, nếu như muốn tu luyện tốt thì sau này vẫn nên đi vào nội thành.  

 

Dương Bách Xuyên hỏi: “Nội thành và ngoại thành có gì khác nhau?”  

 

“Đương nhiên khác rồi, là khác biệt vô cùng lớn, nghe đồn tiên thành hỗn loạn chính là nơi còn sót lại của Tiên Giới, tàn tích của tiên thành đều nằm ở bên trong, bên ngoài thành là kiến trúc sau này mà thôi.  

 

Tam giới Thiên – Địa – Nhân, ranh giới trong Tam Giới chính là thời không Tiên Giới, Thiên Giới vượt hơn cả Tiên Giới, được xem là Thần Giới, vậy nên nội thành hiện tại chính là tàn tích của Thần Giới.  

 

Năm đó ta theo lão khốn kiếp Vân Thiên Tà tới thành Hỗn Loạn, nhưng không tiến vào trong nội thành, nghe nói nội thành không lớn nhưng lại có thần lực ngũ sắc...”  

 

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì ngắt lời: “Đợi đã, ngươi và lão đầu tới tiên vực hỗn loạn nhưng lại không tiến vào trong nội thành? Vì sao? Còn thần lực ngũ sắc là gì?”  

 

“Tiểu tử ngươi vội cái gì, nghe ta từ từ nói.” Chim Thần Ma oán trách Dương Bách Xuyên cắt ngang lời mình.  

 

“Được được được, ngươi nói tiếp đi!” Dương Bách Xuyên trợn mắt nói.  

 

“Đầu tiên là nói tới chuyện năm đó chúng ta không vào nội thành, nội thành tiên vực hỗn loạn, lão tử cũng vừa nói rồi, có thần lực ngũ sắc đương nhiên không phải ai cũng có thể vào được, mạnh như sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi khi đối mặt với thần lực ngũ sắc cũng phải giương mắt nhìn, đương nhiên nếu lão khốn kiếp đó nổi điên cưỡng ép phá trận pháp thần lực ngũ sắc trong nội thành thì có lẽ vẫn vào được, nhưng làm vậy thì rất tốn sức, không chừng còn trêu chọc tới thứ gì trong nội thành, cường giả ẩn thế chân chính, thế nên ta và sư phụ ngươi chỉ ở ngoại thành xem thử một chút, không dám làm loạn nên không vào.  

 

Còn nữa, nếu muốn vào nội thành thì phải có điều kiện quy tắc, chỉ khi đạt được điều kiện của nội thành thì mới vào được, vạn vật sinh linh của tiên giới đều muốn tiến vào nội thành để được thần lực ngũ sắc bồi dưỡng tu luyện, nhưng đâu có dễ như vậy, cho dù mấy vạn năm cũng không chắc vào được nội thành.”  

 

Nói tới đây, chim Thần Ma ngưng lại.  

 

Dương Bách Xuyên không nhịn được nói: “Điều kiện gì mới vào được nội thành, ngươi nhanh nói đi? Thần lực ngũ sắc có thể tu luyện? Cái này chắc là không đơn giản?”

Advertisement
';
Advertisement