Chim Thần Ma cười lớn: “Nào có dễ thế, cốt yêu vốn là cơ thể được hình thành từ đầu lâu, cùng lắm chỉ bị đánh tan khung xương mà thôi, không diệt được hồn phách thì không được xem là thương tổn tới nàng ta, không chừng còn bị phản đòn lại mạnh hơn.”
Cảnh Xán nghe dường như vẫn còn nguy hiểm, nàng ta lo lắng nói: “A, làm thế nào bây giờ? Ta đi nhắc nhở Vân Tử và Lạc Dương, bảo bọn họ cẩn thận.”
“Nhắc nhở thì không cần, chút giác ngộ này hai người họ vẫn có, hai chúng ta cứ ở đây, đừng kéo chân bọn họ là được.” Chim Thần Ma lên tiếng.
Cảnh Xán nghe vậy cũng thấy đúng, tu vi của Dương Bách Xuyên và Lạc Dương đều cao hơn nàng ta, chuyện này nàng ta vẫn có thể hiểu được.
“Chim Thần Ma đại nhân, người nói nếu cốt yêu kia không chết thì sẽ có thủ đoạn gì tiếp theo?” Cảnh Xán hỏi.
“Cái này thì không chắc, cốt yêu là sinh linh rất đặc thù, nhưng ngươi cũng đừng lo lắng, nếu như Lạc Dương và Dương Bách Xuyên có thể liên hợp đánh tan được khung xương của cốt yêu, chứng minh vẫn còn có hy vọng, chúng ta cứ quan sát cái đã, để ta nghĩ xem, chưa biết chừng có thể nghĩ ra cách đối phó với cốt yêu ~” Chim Thần Ma không trả lời được câu hỏi của Cảnh Xán, nó cảm thấy mất mặt nhưng miệng lưỡi vẫn trơn tru bỏ qua vấn đề này.
“Vậy...được rồi, chim Thần Ma đại nhân, người nhất định sẽ nghĩ ra cách giúp bọn họ...”
Cảnh Xán không giúp được gì, trong lòng rất lo lắng.
Lạc Dương đáp xuống, đi tới cạnh Dương Bách Xuyên.
“Lạc Dương, ngươi nhìn ra gì rồi?” Dương Bách Xuyên hỏi.
Lạc Dương đáo: “Tiểu sư thúc, quả thật có vấn đề, mặc dù ta đã phá được cơ thể cốt yêu nhưng cảm giác như không thương tổn được nàng ta, nếu dễ dàng đánh tan như vậy chắc chắn là có vấn đề, ta qua xem thử.”
“Đợi đã ~” Dương Bách Xuyên gọi Lạc Dương: “Ta thử xem ~”
Lạc Dương khó hiểu nhìn Dương Bách Xuyên. Khi bọn họ đứng cách Hoa Nương chỉ năm – sáu mươi mét, Dương Bách Xuyên cũng không tiến lên, miệng lẩm bẩm: “Phần Thiên chi nộ ~”
Đây là Phần Thiên chí tôn tầng thứ tư của Thập Nhị Chí Tôn thần thông, hắn đã quen gọi là Phần Thiên chi nộ.
Chiêu thần thông này là ngọn lửa cường đại, có thể biến to nhỏ, chỉ cần một suy nghĩ của hắn, nhỏ thì hội tụ trong lòng bàn tay của hắn, lớn thì hóa thành biển lửa.
Nếu như đã cảm giác được Hoa Nương bất thường, vậy thì dùng lửa đốt cháy xương của nàng ta, xem xem rốt cuộc cốt yêu này đã bị Lạc Dương tiêu diệt hay chưa?
“Ầm ~”
Ngọn lửa bùng phát từ cơ thể Dương Bách Xuyên, ngay lập tức biến thành một con rồng lửa và bay về phía đống xương của cốt yêu Hoa Nương.
Con rồng lửa dài trăm mét lao vào đống xương.
“Ầm ầm ~”
Trong tiếng nổ vang dội, con rồng hóa thành biển lửa, dường như đang nuốt chửng đống xương trắng.
Nhìn từ phía xa, cốt yêu của Hoa Nương hoàn toàn bị nuốt chửng.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại nhíu mày, hắn nói với Lạc Dương: “Xem ra quả thật là có vấn đề, lửa cháy như vậy mà không có chút âm thanh nào, những xương trắng kia lại không hề bị tổn hại.”
“Tiểu sư thúc, để ta thử chém nàng ta một kiếm.” Lạc Dương nói.
Dương Bách Xuyên xua tay: “Đợi đã, ta thêm lửa xem sao, ngươi ở cạnh chuẩn bị ứng phó tình huống bất ngờ.”
“Được, tiểu sư thúc cẩn thận.” Lạc Dương gật đầu, ngọn lửa mà tiểu sư thúc thi triển ra đã rất mạnh rồi, nhưng nghe có vẻ như vẫn còn có bản lĩnh chưa thể hiện, nàng có hơi tò mò, vị tiểu sư thúc này rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật trên người.
Dương Bách Xuyên thì sao?
Đương nhiên có bản lĩnh, Phần Thiên chi nộ chỉ là chiêu thần thông thứ nhất của hắn, đây chưa phải là ngọn lửa mạnh nhất, hắn còn có Thanh Liên tiên hỏa đứng thứ ba của Tiên Giới.
Bây giờ thêm Thanh Liên tiên hỏa vào trong biển lửa Phần Thiên, nhất định uy lực sẽ tăng mạnh, không chỉ là gấp đôi. Cho dù cốt yêu Hoa Nương có thể so với tiên khí thượng phẩm thì hắn tin mình có thể đốt cháy từng đoạn.
Trong lòng khẽ động, Thanh Liên tiên hỏa hóa thành một luồng sáng màu xanh rồi bay vọt vào trong biển lửa.
Lần này hiệu quả đã rõ ràng.
“Gào...đáng chết...tất cả các người đều phải xuống địa ngục ~”
Tiếng giận dữ vang lên trong biển lửa...
Dương Bách Xuyên và Lạc Dương nhìn nhau, quả nhiên cốt yêu giả chết.
Chưa biết chừng đang âm mưu cái gì, cũng may là ép được nàng ta ra ngoài.
Tiếng kêu gào truyền ra từ trong biển lửa, rõ ràng cốt yêu Hoa Nương đã bị Thanh Liên của hắn tác động.
Điều này cũng nằm không dự tính của Dương Bách Xuyên, Thanh Liên tiên hỏa chưa bao giờ thất thủ.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Dương Bách Xuyên cười lạnh: “Nghiệt chướng, đền tội đi. Nếu không ta sẽ khiến cho ngươi hồn bay phách lạc.”