Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Theo như mắt thường có thể nhìn thấy, kích thước của toàn bộ bên trong cung điện này phải khoảng 1 km, thế này coi như đã lớn lắm rồi, kích thước cũng không khác gì như lúc nhìn thấy bên ngoài cung điện.  

 

 

Ngoài ra chỉ là sự hỗn loạn xung quanh, rõ ràng là các bức tường cung điện nhưng chắc là có một lực lượng nào đó trên đó, cũng chính vì điều này mà cảnh vật bên trong cung điện bị thay đổi làm cho toàn bộ cung điện nhìn có vẻ tối đen như mực.  

 

Trừ cái đó ra thì không còn thứ gì khác tồn tại.  

 

Dương Bách Xuyên muốn xem thử có phải mấy người kia vừa tìm tới rồi biến mất hay không, nhưng lại không phát hiện gì hết.  

 

Hắn luôn tin tưởng điều đó không phải do mình hoa mắt, càng không phải là ảo giác, đích thật mới vừa rồi có xuất hiện vài người xa lạ trong đội ngũ, nếu như tìm không ra thì sẽ là quả bom nổ chậm.  

 

Nói không chừng có thể xảy ra chuyện gì đó.  

 

Nhưng tình hình hiện tại là ngoại trừ một tế đàn thì không hề nhìn thấy một bóng người nào cả.  

 

Hiện tại, có lẽ chỉ có tế đàn mới là vấn đề.  

 

Mà theo lời của Mộng Điềm nói, nếu từ đây đi vào, nhất định phải đi đến cung điện kế tiếp, lối ra cũng ở bên trong đại điện, cho nên lối ra của cung điện tiếp theo hẳn là trên tế đàn.  

 

"Đi thôi, chúng ta đi đến tế đàn."  

 

Nói xong, Dương Bách Xuyên chuẩn bị dẫn đầu đi về phía tế đàn, nhưng không ngờ lúc này lại có vấn đề.  

 

"Chết đi ~"  

 

Một tiếng gầm giận dữ vang vọng khắp cung điện.  

 

Mọi người vừa nhìn thì phát hiện một gã hộ vệ Đại La của Tiên Minh Luyện Tạo đột nhiên đánh một chưởng vào người bạn kế bên của mình.  

 

"Ầm~"  

 

"Phụt~"  

 

Người hộ vệ bị đánh gần như chưa từng nghĩ đồng đội của mình sẽ xuống tay với mình, vì vậy hắn ta trúng thẳng một chưởng rồi ngã mạnh xuống đất hộc máu, rõ ràng đã bị thương nặng.  

 

Biến cố này khiến tất cả mọi người sững sờ một lúc.  

 

"Ngưu Tam, ngươi điên rồi, ngươi đang làm gì vậy?" Kim Quy Tiên nhân chỉ huy hộ vệ trừng mắt giận dữ chắn trước mặt tên hộ vệ vừa ngã xuống đất, sau đó mắng chửi tên hộ vệ đang nổi điên trước mắt.  

 

"Khà khà khà ~ tất cả các ngươi đều phải chết, chết hết đi..."  

 

Tên hộ vệ này phá lên cười điên cuồng, tiếng cười này lọt vào tai mọi người đều có cảm giác lạnh sống lưng.  

 

Không ổn...  

 

Dương Bách Xuyên đưa mắt Càn Khôn nhìn hắn ta, thấy tên hộ vệ Đại La tên là Ngưu Tam lúc này toàn thân tràn đầy ma khí.  

 

Nhưng dùng mắt thường thì không thể nhìn ra.  

 

"Khống chế hắn, hình như hắn bị ma hồn nhập thể~"  

 

Dương Bách Xuyên hét lên.  

 

Tuy nhiên, vào lúc này, hộ vệ tên là Ngưu Tam kia đã đánh về phía Kim Quy Tiên nhân.  

 

Kim Quy Tiên nhân cũng cảm thấy có gì đó không ổn, lúc Dương Bách Xuyên nhắc nhở, ông ta bỗng nhiên đấm ra một quyền.  

 

"Ầm ầm~"  

 

Nghe nói Kim Quy Tiên nhân có tu vi Đại La đại viên mãn, hơn nữa còn được xưng danh Hỗn Nguyên đầu tiên ở thành Tiên Đan.  

 

Thực lực không tầm thường.  

 

Đương nhiên, ngoại trừ Dương Bách Xuyên.  

 

Đối mặt với một hộ vệ Đại La thượng phẩm như Ngưu Tam, lẽ ra ông ta có thể áp chế mới đúng.  

 

Nhưng điều không ai ngờ tới là một quyền của Kim Quy Tiên nhân lại ngang tài ngang sức với Ngưu Tam, sau một tiếng nổ, ngược lại là Kim Quy Tiên nhân té bay ra ngoài.  

 

Ngay sau đó, Ngưu Tam nở nụ cười tàn nhẫn nham hiểm, hắn ta đi thẳng đến trước người tên hộ vệ vừa bị mình đánh đến trọng thương, sau đó lại đánh ra một chưởng, thẳng tay giết chết tên hộ vệ này.  

 

"To gan ~"  

 

Đinh Hòa Bình gầm lên giận dữ.  

 

"Trấn ~"  

 

Một chữ Trấn truyền ra, đã nhìn thấy bàn tay của Đinh Hòa Bình bạo phát quang mang.  

 

Một con lực Tiên Nguyên nhấc tay trực tiếp từ trên đỉnh đầu Ngưu Tam ấn thẳng xuống.  

 

Một người có tu vi Hỗn Nguyên trung phẩm như Đinh Hoà Bình ra tay thì đương nhiên không giống bình thường.  

 

"Gào~"  

Advertisement
';
Advertisement