Nếu đúng như vậy, chẳng phải với tư cách là người quản lý, ông ta sẽ mất đi một số thuộc hạ Đại La sao?
Nhưng đi theo sẽ gặp nguy hiểm...
Nhưng không đi thì không nguy hiểm sao?
Hơn nữa, lúc trước bị Phương Tĩnh Thiên trêu chọc, Hình Uyên Minh thật sự rất chán ghét Phương Tĩnh Thiên, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Hình Uyên Minh nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Dương đạo hữu, đợi một chút, cho lão Hình ta đi theo với..."
Hình Uyên Minh không ngu ngốc, có rất nhiều cao thủ xung quanh Dương Bách Xuyên, hơn nữa, hắn vừa thu được một Quỷ Tiên cấp Đại La và hơn một ngàn binh lính Quỷ Tiên, nghe là có cảm giác an toàn rồi, ngược lại ở cùng với Phương Tĩnh Thiên, ông ta cảm thấy không được tự nhiên.
Nhìn thấy Hình Uyên Minh cũng đi theo, sắc mặt Phương Tĩnh Thiên tái nhợt.
"Sư phụ, chúng ta nên làm gì đây?" Cảnh Xán hỏi.
"Còn có thể làm gì? Đi theo đi. Nếu ở lại chỗ này, ma hồn có thể sẽ xuất hiện lại..." Phương Tĩnh Thiên vẻ mặt âm trầm nói.
Đúng là ở lại đây sẽ nguy hiểm hơn nếu đi theo hắn, nhưng ông ta đã hạ quyết tâm giữ khoảng cách với Dương Bách Xuyên và những người khác.
Phương Tĩnh Thiên cảm thấy lần này mình đã bị Dương Bách Xuyên lừa, nhưng ông ta không thể làm gì được. Ông ta tự nguyện đến đây, cũng không phải bị ai kéo tới.
Suy cho cùng, ông ta đến đây là để đột phá cảnh giới tu luyện của chính mình.
Phương Tĩnh Thiên đã bị mắc kẹt trong Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm hơn một nghìn năm và không có tiến triển gì trong tu luyện, vì vậy ông ta ta đã tìm mọi cách để tìm kiếm sự đột phá, mà thành Ma Tộc bên dưới thành Tiên Đan chính là một hy vọng.
Bởi vì có quá nhiều lời đồn đại về thành Ma Tộc, thành Ma Tộc từ thời thượng cổ bị chôn vùi, sao có thể thiếu được bảo vật?
Hơn nữa, những bảo vật mà người tu ma sử dụng thường chú trọng hơn đến việc tăng tu vi, cho nên ông ta mới đến đây.
Nhưng tình thế hiện tại là không còn lựa chọn nào khác. Nếu họ không đi theo Dương Bách Xuyên và những người khác, ở lại sẽ càng rắc rối hơn.
…
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Hình Uyên Minh Uyên là người đầu tiên đi theo hắn, nhưng Phương Tĩnh Thiên ở phía sau cách hắn năm mươi mét.
Hắn nói với Bảo Thuận Quang bên cạnh: “Lão Bảo, ngươi đi mời Hình Uyên Minh tới đây.”
Bảo Thuận Quang sửng sốt nói: "Chủ nhân, gọi lão già đó theo làm gì~"
Sau lần cãi vã trước đó, Bảo Thuận Quang vẫn có thành kiến với Hình Uyên Minh, không khỏi lên tiếng.
Dương Bách Xuyên trợn to hai mắt, nói: "Hình Minh Uyên phía sau có thể không chút do dự đi theo đối với chúng ta mà nói là một sự giúp đỡ rất lớn, tiếp theo chúng ta không biết mình sẽ đến nơi nào, không biết sẽ xảy ra chuyện gì, không biết có thứ gì đang chờ đợi, nhiều cao thủ thì sẽ giảm bớt áp lực.
Hơn nữa các ngươi nghĩ lại xem, so với Phương Tĩnh Thiên, có phải Hình Minh Uyên dễ nói chuyện hơn không, ít nhất cũng không tâm cơ như cáo già Phương Tĩnh Thiên, tính cách này ngược lại rất tốt. Mặc kệ Hình Minh Uyên có nguyên do gì, đi theo chúng ta đã là tin tưởng chúng ta, tiếp theo phải để ông ta đi cùng chúng ta mới có lợi, phải tôn trọng ông ta, biết chưa? "
Bảo Thuận Quang tuy rằng không mấy vui vẻ, nhưng nghe được Dương Bách Xuyên nói như vậy cũng có lý, gật đầu nói: "Vậy... Ta sẽ nghe theo chủ nhân chỉ dẫn, mời lão già kia tới."
Đinh Hòa Bình và những người khác cũng nghe thấy những lời của Dương Bách Xuyên và liên tục gật đầu, bày tỏ sự đồng tình.
Mông Điềm đang đi theo Dương Bách Xuyên, đã rất sốc khi nghe tin Bảo Thuận Quang thực sự gọi sư tôn Dương Bách Xuyên là chủ nhân. Trình độ tu luyện của Bảo Thuận Quang cao hơn ông ta và cao hơn sư tôn Dương Bách Xuyên, nhưng lại là người hầu của sư tôn…
Trong lòng thầm kinh ngạc: “Sư tôn quả nhiên không phải người bình thường a~
…
Ở một bên khác, Hình Uyên Minh đi theo Dương Bách Xuyên và những người khác với vẻ chán nản. Ông ta tin rằng Phương Tĩnh Thiên nhất định sẽ theo Dương Bách Xuyên, nhưng ông ta vẫn muốn đi theo Dương Bách Xuyên, cảm giác tiến không được mà lùi cũng không xong.
Suy cho cùng, ông ta cũng là một trong những đại bá chủ của thành Tiên Đan, đường đường là điện chủ điện Ma Đan, bảo ông ta cúi đầu bắt chuyện với Dương Bách Xuyên thì mất mặt lắm.
Đúng lúc đó Bảo Thuận Quang đi tới, hừ lạnh một tiếng.
"Này ~ Chủ nhân nhà ta mời ông qua đó ~" Bảo Thuận Quang lạnh nhạt nói.
"Hả? Ngươi nói cái gì?" Hình Uyên Minh cho rằng mình nghe nhầm. Bảo Thuận Quang nói: “Chủ nhân ta mời ngươi?” Lão già này có chủ nhân từ bao giờ vậy? Ai có thể là chủ nhân của Bảo Thuận Quang? Bảo Thuận Quan là cao thủ Đạo Canh trung phẩm đó!
Trong đầu Hình Uyên Minh đầy nghi ngờ, nhưng ông ta không biết rằng Dương Bách Xuyên đã trở thành chủ nhân của Bảo Thuận Quang.
Kể từ khi vào đây, Dương Bách Xuyên vốn dĩ muốn ẩn mình, không để Bảo Thuận Quang gọi mình là chủ nhân trước mặt mọi người.
Nhưng bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa.
Bảo Thuận Quang thấy Hình Uyên Minh bối rối, cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng lại không có gì đáng xấu hổ, ho khan nói: "Chủ nhân của ta là Dương Bách Xuyên, ngài ấy mời ngươi tới."
Nếu không phải Dương Bách Xuyên dặn dò ông ta phải có thái độ tốt hơn, Bảo Thuận Quang cũng sẽ không nói khách khí như vậy.
Hình Uyên Minh choáng váng, sau đó đột nhiên bật cười.
"Ồ hahaha~"
Hình Uyên Minh cười đi về phía Dương Bách Xuyên.
Ông ta mỉm cười vì Dương Bách Xuyên mời ông ta qua đó, điều này tương đương với việc ông ta ta bước lên một bậc và được tôn trọng. Lý do thứ hai là lão già Bảo Thuận Quang được coi là ngang hàng với ông ta, nhưng bây giờ Dương Bách Xuyên đã trở thành hủ nhân của Bảo Thuận Quang, điều này không phải có nghĩa là ông ta đã cao hơn Bảo Thuận Quang một bậc sao?
Hình Uyên Minh sao có thể không vui?
Khi Hình Uyên Minh đến bên cạnh Dương Bách Xuyên, ông ta thu hồi nụ cười trên môi và vẻ mặt trở nên trang trọng hơn rất nhiều. Trước tiên là Đinh Hòa Bình và những người khác đều tôn kính tiểu tử này, cũng chứng minh được vị trí của hắn ở Tiên Minh Luyện Tạo.
Sau đó là làm cho Phương Tĩnh Thiên phải cúi đầu, sau đó là một Quỷ Tiên cấp bậc Đại La đại viên mãn dẫn theo hơn một ngàn Quỷ Tiên cấp bậc Kim Tiên xuất hiện, hai bên còn quen biết đã lâu, trực tiếp bái sư, đúng là chấn động.
Cuối cùng thậm chí còn mạnh mẽ hơn Bảo Thuận Quang, một cao thủ Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm vậy mà lại là người hầu của Dương Bách Xuyên. Sau khi cộng những thứ này lại với nhau, Dương Bách Xuyên đã trở thành một điều bí ẩn trong lòng Hình Uyên Minh.
Chưa kể việc trước đó Dương Bách Xuyên giết Cổ Diệp và tiêu diệt Tiên Đan Lâu cũng đã làm chấn động toàn bộ thành Tiên Đan.
Bây giờ ông ta không dám phạm sai lầm trước mặt Dương Bách Xuyên.
Một khi đến thành Ma Tộc này, trên đường đi sẽ gặp rất nhiều bất ổn và nguy hiểm. Phải dựa vào Dương Bách Xuyên rất nhiều. Đến làm thế nào ra ngoài còn không biết, muốn tìm lối ra cũng không tìm được.
Lúc này Dương Bách Xuyên bảo Bảo Thuận Quang mời ông ta, ông ta rất hào phóng, không thể kiêu ngạo như trước nữa, nếu không mấy ngàn năm tu luyện của ông ta đều sẽ uổng phí.
Ông ta nhanh chóng đuổi kịp Dương Bách Xuyên, sau đó trịnh trọng chắp tay nói: "Dương đạo hữu, không biết gọi lão Hình ta qua đây có gì phân phó?"
Dương Bách Xuyên dừng lại, nhìn Hình Uyên Minh vẻ mặt ngưng trọng, trong lòng muốn cười, nhưng hắn cũng cảm thán, thực lực và thế lực vẫn có tác dụng ở Tiên Giới!
Thái độ của Hình Uyên Minh đối với hắn lúc này đã giải thích tất cả.
Tất nhiên, tuy hắn chưa từng chiến đấu với Hình Uyên Minh hay thực sự chứng tỏ được sức mạnh của mình, nhưng sức mạnh của hắn được thể hiện từ bên ngoài, chẳng hạn như Bảo Thuận Quang gọi hắn là chủ nhân, Mông Điềm trở thành đệ tử của hắn, còn Đinh Hòa Bình thì kính trọng hắn, đây không phải đang chứng minh thực lực của hắn sao?
Vì vậy không có gì đáng ngạc nhiên khi thấy biểu hiện của Hình Uyên Minh vào lúc này.
Lão già này cuối cùng cũng thành thật và nhận ra sự thật, thế là tốt rồi.
Hắn cười nói: "Hình điện chủ cũng không cần khách sáo, gọi ông qua đây cũng không có việc gì khác. Dương mỗ nghĩ nếu Hình điện chủ có thể đi cùng ta thì tốt rồi. Như vậy dù tiếp theo chúng ta có làm gì, dù là tìm kiếm Lạc Dương, hay là thăm dò tình hình, dọc đường Dương mỗ đều sẽ bàn bạc với Hình điện chủ, mọi người vẫn là đồng minh như trước.
Đối với đồng minh, Dương mỗ đương nhiên sẽ có sự tôn trọng tương ứng, chuyện tốt hay xấu Dương mỗ cũng sẽ hỏi ý của Hình điện chủ, có nguy hiểm mọi người cùng tiến cùng lùi, chúng ta mới có thể cùng có lợi... À đúng rồi, vừa nãy Dương mỗ nghe đồ đệ Mông Điềm nói, thậtra con đường chúng ta đang đi bây giờ phải xuyên qua chín cung điện lớn.
Theo sự hiểu biết của Mông Điềm, chắc hẳn trong chín cung điện lớn sẽ có rất nhiều bảo vật của Ma Tộc, vì vậy, nếu chúng ta đi trên hành trình này, sẽ có nguy hiểm cũng sẽ có thu hoạch. Dương mỗ muốn chính thức mời Hình điện chủ trở thành đồng minh với chúng ta, không biết ý Hình điện chủ thế nào?"
Nghe Dương Bách Xuyên nói xong, Hình Uyên Minh sửng sốt hồi lâu. Ông ta vốn tưởng rằng Dương Bách Xuyên gọi mình đến rất có thể là muốn ông ta dẫn đầu xung phong, làm bia đỡ đạn, ông ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống xấu nhất.
Nhưng không ngờ Dương Bách Xuyên lại nói ra lời như vậy, nằm ngoài dự liệu của ông ta. Nếu thật sự là như vậy, Hình Uyên Minh sao có thể không đồng ý đây?
Hơn nữa, Hình Uyên Minh đã nghe được thông tin quan trọng và cốt yếu nhất trong lời nói của Dương Bách Xuyên.
Trong chín cung điện lớn có bảo vật Ma Tộc, Dương Bách Xuyên đã nói rất rõ ràng, mọi người đang thành lập liên minh cùng nhau tiến lùi, Hình Uyên Minh nhất định sẽ có phần lợi ích của mình.
Ông ta tới đây mạo hiểm là vì cái gì?
Còn không phải vì để tìm bảo vật hoặc phương pháp đột phá nút thắt hay sao.
Mục đích chỉ có vậy.
Quan trọng hơn, Dương Bách Xuyên dành cho ông ta sự tôn trọng, điều này rất quan trọng đối với Hình Uyên Minh.
Ông ta lập tức vui mừng nói: "Được rồi, cảm tạ Dương đạo hữu đã quan tâm. Lão Hình ta đồng ý thành lập liên minh. Thiên đạo làm chứng, chúng ta cùng tiến và lùi. Có thể đóng góp thì sẽ không bao giờ lười biếng, nếu không trời tru đất diệt."