Ngày hôm sau, con trai cả của nhà tỷ phú lên top tìm kiếm vì bị bắt giữ do nhiều tội danh.
Trong đó có việc thuê người đ.â.m An Quảng Châu.
Sự thật đã rõ ràng, dù là tỷ phú cũng không thể xoay chuyển tình thế.
Họ đành phải nhìn đứa con trai duy nhất bị kết án và vào tù.
An Quảng Châu đang ở bệnh viện, cười đắc ý khi xem tin tức. Từ khi bị què một chân, tính cách anh ta càng thêm u ám.
Giờ biết được kẻ hại mình đã bị trừng phạt, anh ta tất nhiên vui mừng.
"Đáng đời!" Anh ta hét lớn.
Tôi đẩy cửa bước vào: "Anh trai gần đây tâm trạng tốt nhỉ?"
Bỏ qua vẻ mặt lại trở nên u ám của anh ta, tôi ngồi xuống bên giường bệnh.
"Sao lại là cô? An Hân đâu? Sao cô ấy không đến?"
"Anh trai nói An Hân à? Anh không biết sao? Mấy ngày trước cô ấy đã tuyệt giao với gia đình chúng ta rồi."
Vì sự xúi giục của bà mẹ nuôi và gia đình bà ấy.
Nữ chính đã kiên quyết đề nghị tuyệt giao với An Thành Nghiệp.
Khiến ông ta tức điên lên.
Chỉ nhớ điều xấu không nhớ điều tốt, chỉ cần hơi không vừa ý là lập tức vứt bỏ, tính cách này kiếp nào cũng vậy.
Lúc đó nam chính còn chưa sụp đổ, nữ chính vẫn có sự tự tin mạnh mẽ.
Cô ta kể lể mình là đứa trẻ tội nghiệp sống nhờ nhà họ An 19 năm.
An Thành Nghiệp cũng không thể từ chối, nên đã ký.
Không biết giờ đây khi biết tin tức này, nữ chính và An Thành Nghiệp sẽ có tâm trạng thế nào, nghĩ đến thôi cũng thấy vui.
"Là cô phải không? Chính cô đã gây ra chuyện, mới ra nông nỗi này."
"Đồ tạp chủng, từ ngày đầu tiên cô về nhà, gia đình chưa bao giờ được yên ổn."
An Quảng Châu như chợt tỉnh ngộ, gào thét trên giường bệnh.
Tôi nghiêng đầu nhìn anh ta tức giận.
"Thế thì sao? Giờ anh nên nghĩ xem làm sao để sống tiếp với cái chân què đi."
Đúng lúc đó, cửa phòng bệnh bị đẩy ra từ bên ngoài.
An Quảng Châu nhìn rõ người đến, mắt sáng lên.
"Ba, chính là con tạp chủng này."
"Nó đã thừa nhận, mọi chuyện thời gian qua đều do nó lên kế hoạch, cả việc con bị đòi nợ cũng do nó sắp đặt, chính là nó."
Ngay khi anh ta đang mong chờ tôi bị tát, thì giây sau chính anh ta lại là người bị tát mạnh một cái.
An Thành Nghiệp nắm chặt bản báo cáo giấy trong tay: "Hèn gì, hèn gì, mày là đứa con hoang của con đàn bà hạ tiện kia."
"Ba?" An Quảng Châu ôm mặt, không thể tin được nhìn An Thành Nghiệp.
An Thành Nghiệp như bị ma ám, lẩm bẩm.
"Hèn gì, tao, An Thành Nghiệp, sao lại có đứa con trai như thế này, thì ra đều là âm mưu của người đàn bà đó, đồ tạp chủng."
Nói rồi ông ta còn định ra tay đánh người, bị An Quảng Châu đã kịp phản ứng nắm lấy tay.
"Ba, chuyện gì vậy? Tại sao..."
"Đừng gọi tao là ba, tao không phải ba của đứa tạp chủng như mày!"
An Thành Nghiệp định kéo An Quảng Châu ra ngoài, trong lúc xô đẩy, bản báo cáo giấy rơi xuống đất.
Tôi cúi người nhặt lên, đọc đoạn cuối cùng.
"Dựa trên kết quả xét nghiệm DNA, người được kiểm tra An Quảng Châu và mẫu cha cần xét nghiệm An Thành Nghiệp có 13 vị trí gen không phù hợp, không có quan hệ cha con về mặt sinh học."
Như bị kích động, An Quảng Châu vô thức giãy giụa.
Vốn dĩ gần đây An Thành Nghiệp đã bị các sự việc làm cho căng thẳng.
Vừa rồi đã ngất đi vì tức giận.
Giờ đây bất cẩn, bị An Quảng Châu dùng tay xô đẩy.
Ngã thẳng xuống đất.
Nhìn người đàn ông đã bị chảy m.á.u sau khi đầu đập vào góc bàn và An Quảng Châu đứng như trời trồng.
Tôi dừng quay video trên điện thoại, tặc lưỡi.
"Có vẻ anh đã tìm ra lối đi cho nửa đời sau của mình rồi nhỉ?"
Khi bà Trâu đến bệnh viện, An Quảng Châu đã bị áp giải đến đồn cảnh sát, An Thành Nghiệp đang được cấp cứu.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Bà Trâu hỏi sau khi ký xong hợp đồng, nhíu mày.
"Mẹ đang hỏi con sao?"
Tôi ngẩng đầu nhìn bà Trâu.
"Cụ thể là ba đi cùng dì đi khám thai, vô tình phát hiện An Quảng Châu không phải con ruột của ba."
"Trong lúc xô đẩy vô ý bị An Quảng Châu đẩy ngã đập đầu vào góc bàn."
"May mắn là con đã quay video, chứng minh là An Quảng Châu đã ra tay. Hiện giờ ba đang được cấp cứu."
Bà Trâu nhìn về phía người phụ nữ đang ngồi không xa, ôm bụng.
Giây sau, bà vỗ vào đầu tôi: "Nhiều chuyện."
Tôi ôm đầu: "Mẹ không phải gần đây đang liên hệ với mấy bác ở công ty sao? Con giúp mẹ mà."
Chuyện An Thành Nghiệp bao nuôi nhân tình bên ngoài đã là điều cả nhà đều biết.
Vì vậy bà Trâu mới đẩy nhanh tốc độ quay lại với sự nghiệp.
Chậm nhất là mấy ngày nữa, An Thành Nghiệp sẽ phát hiện ra sự thật mình đã bị gạt ra rìa.
Để tránh ông ta bị kích động quá mức.
Trước tiên cho ông ta một sự chuẩn bị tâm lý, không ngờ An Quảng Châu lại giúp sức đắc lực như vậy.
Một mũi tên trúng bốn đích, thật đáng khen ngợi anh ta.
Bà Trâu liếc tôi.
Đưa túi xách cho tôi giữ, bà đi đến thương lượng với người phụ nữ kia.
"Lát nữa mẹ đưa dì đi phá thai, con ở đây đợi nhé."
Không lâu sau, bà Trâu lấy lại túi xách từ tôi, dẫn người phụ nữ kia rời khỏi tầm mắt.
Mẹ thật là ngầu, tôi thầm tán thưởng.
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Di Ái
Beta: Minh Nhi
Check: Ngọc Kỳ