Chương 171 Điệu hổ ly sơn
Hai người xung phong đi trước, dẫn đầu xông vào trong rừng, tử tế thăm dò một phen, phát hiện không có mai phục, lúc này mới tiếp tục tiến quân về phía trước.
-Ó?
Đi được một lút, hai tên trưởng lão đồng thời phát hiện có gì đó không đúng, bởi vì đột nhiên sương mù nổi lên. Mới đầu hai người còn tưởng là sương sớm, cũng không mấy để ý, nhưng sương mù càng lúc càng lớn, thoáng chốc đã trở nên nồng nặc, dùng thị lực hai người đều chỉ có thể thấy rõ trong khoảng cách chừng trăm trượng.
- Có vấn đề!
Nhị trưởng lão Huyết Sát bang kinh hô, hắn giận dữ hét:
- Mọi người nhanh dựa vào ta, đừng tách rời.
Ở một phía khác trong rừng Tam trưởng lão cũng lệnh nhân mã tụ lại bên mình, sương mù này tuyệt đối có vấn đề, rất có thể là một loại pháp trận mê vụ mà bọn hắn từng nghe nói qua.
Huyễn Vụ Trận!
Loại trận pháp này rất phổ biến, bên ngoài rất nhiều tổng bộ đại tông phái đều thường xuyên bố trí loại trận pháp cấm chế này, khiến cho người ngoài không cách nào nhìn rõ tình hình bên trong.
Chẳng qua trận pháp cấm chế như thế phải cắn rất nhiều Huyền Tinh mới có thể bố trí, trừ dùng để trang bức ra, ý nghĩa thực tế không lớn, không vây khốn, cũng không tổn thương được địch nhân.
Bởi thế rất nhiều thế lực không uổng phí tiền đi mua loại pháp trận này, không ngờ Liễu gia lại chịu chơi đến thế. Chẳng qua đảo này nhỏ, trận pháp thạch cắn phải chắc cũng ít, phỏng chừng chỉ khoảng mấy vạn Huyền Tinh thôi.
Sự thể khác thường tất có quỷ!
Liễu gia không khả năng cắm mấy vạn Huyền Tinh ném vào trong nước, hai tên trưởng lão lập tức lệnh nhân mã tụ lại bên người, như thế Liễu gia có mưu ma chước quỷ gì cũng vô dụng.
Cốc cốc cốc...
Đúng lúc này, phía bên trái trước mặt vang lên vô số tiếng xé gió, sương trắng quá nồng nặc không thấy rõ được gì, nhưng Nhị trưởng lão vẫn theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, gầm thét:
- Cẩn thận.
- A!
- Lui, mau lui, là nỏ tiễn....
- Nỏ tiễn có độc... mọi người cẩn thận.
- Ngươi đụng vào ta, đừng loạn, đừng loạn...
- Lui khỏi rừng cây, nhanh!
Tiếng rống giận của Nhị trưởng lão không mang lại tác dụng gì quá lớn, rất nhanh từng tiếng kêu thảm vang lên dồn dập.
Nỏ tiễn phóng tới đầy trời, những nỏ tiễn này đều có độc, tốc độ rất nhanh, lực lượng vô cùng cường đại, chiến giáp của võ giả Huyết Sát bang bình thường đều có thể bị xuyên thủng.
Tiếng kêu thảm vang lên bốn phía, xen kẽ với đó là tiếng ồn ào, tiếng mắng chửi, tiếng hô lui lại, cả ngàn người loạn thành một đoàn. Then chốt nhất là tầm nhìn quá thấp, căn bản thấy không rõ tình hình bốn phía, khiến bọn hắn theo bản năng cảm thấy sợ hãi.
Tương tự, tình cảnh bên phía Tam trưởng lão cũng không khá hơn là bao, vô số nỏ tiễn bắn nhanh mà đến, bỗng chốc rối loạn đội hình bọn hắn.
- Loạn cái gì? Giết theo ta!
Nhị trưởng lão rống giận một tiếng, hắn thăm dò được cung tên có
chừng bảy tám chục cây. Điều này chứng tỏ Liễu gia xuất động khoảng bảy mươi, tám mươi người, đây phỏng chừng đã là quá nửa võ giả của Liễu gia.
Nếu bên phía Tam trưởng lão nhân số cũng chừng này, như vậy người Liễu gia về cơ bản đã xuất động toàn bộ, chỉ cần giết sạch những người này, Liễu gia còn có thể đùa âm mưu quỷ kế gì nữa?
Nhị trưởng lão phẫn nộ lao vút về phía trước, nhưng càng xông tới hắn càng cảm giác được không bình thường, bởi vì trước mặt không ngờ lại có vài trăm người đang bôn tẩu về phía này. Cảnh ấy khiến Nhị trưởng lão rất là hoang mang, Liễu gia nào có nhiều người như vậy? - Mẹ nó...
Đợi thấy rõ ràng người trước mặt, Nhị trưởng lão không khỏi nổi điên, trước mặt đúng là vọt tới vài trăm người, nhưng lại toàn là dân bản địa trên Huyết Long Đảo. Những người kia mặt ủ mày chau, vừa chạy tới vừa hô lớn:
- Chư vị đại nhân tha mạng a, chúng ta bị bức đành chịu, chúng ta không chạy người Liễu gia liền giết chúng ta.
Trong rừng sương trắng dày đặc, lại bị mấy trăm người này cản đường, đợi lúc Nhị trưởng lão xông qua, người Liễu gia sớm đã không thấy bóng dáng đâu.
Huu
Chẳng qua phía bên phải vẫn mơ hồ nghe được chút động tĩnh, trong mắt Nhị trưởng lão lóe lên hàn quang, liếc nhìn năm tên đường chủ Thắn Hải cảnh đi theo sau lưng, hắn cũng không quản được quá nhiều, vội vung tay lên nói:
- Đuổi!
Bảy tám mươi người Liễu gia đang ở ngay trước mặt, chỉ cần đuổi kịp Nhị trưởng lão cảm thấy một thân một mình cũng có thể đồ sát hết sạch. Võ giả Liễu gia quá ít, một khi đám người này bị đồ sát, đại cục liền định.
Hắn dẫn theo năm người cuồng chạy mà đi, tốc độ để thăng đến cực hạn, thoáng chốc đã thấy được tiền phương có bóng người chớp động. - Còn muốn trốn?
Nhị trưởng lão hét lớn một tiếng, tốc độ tăng nhanh mấy phần, hắn phát hiện ra một người, sau khi rút ngắn cự ly mới phát hiện là Cửu trưởng lão Liễu gia.
Nhìn thấy Cửu trưởng lão là điều rất bình thường, bất thường là phía trước chỉ có một mình Cửu trưởng lão chứ không nhìn thấy ai khác.
- Điệu hổ ly sơn!
Nhị trưởng lão cảm giác được bất thường, đang định quay đầu.
Nhưng Cửu trưởng lão phía trước mặt lại đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn Nhị trưởng lão nói:
- Trương Hải lão cẩu, ngươi sợ?
Một câu “Trương Hải lão cấu" khiến Nhị trưởng lão giận sôi gan, gắm gào chạy vội mà đến, trong tay lóe lên một thanh trường kiếm lấp lánh kim quang. . cách không bắn ra một đạo Huyền lực.
Huu!
Thân thể Cửu trưởng lão phiêu động, khoái tốc né sang bên trái, nhẹ nhàng tránh ra công kích Huyền lực được đối phương phóng ra ngoài, tốc độ nhanh như quỷ ảnh, năm tên Thần Hải Cảnh đuổi theo sau lưng Trương Hải thấy vậy đều không giấu được vẻ kinh ngạc.
- Nhìn cái gì? Không phải là nuốt một viên Thần Phong đan thôi sao? Trương Hải cười lạnh một tiếng, hắn thấy nhiều biết rộng, vừa nhìn liền thấy được chân tướng, lập tức quay sang mấy tên Thần Hải Cảnh
hét lớn:
- Vây lại, giết hắn.
Cửu trưởng lão là một trong những cường giả mạnh nhất Liễu gia, nếu hắn đã muốn chết, Trương Hải cảm thấy tất phải thành toàn cho hắn.
Có điều Nhị trưởng lão Trương Hải và mấy tên Thần Hải cảnh Huyết Sát đảo không biết chính là... trong bụi cỏ cách bọn hắn mấy trăm trượng. Liễu Di đột ngột bóp nát khối ngọc phù trong tay, phát tín hiệu cho Cửu trưởng lão.
Chương 172 Điệu hổ ly sơn
Hai người xung phong đi trước, dẫn đầu xông vào trong rừng, tử tế thăm dò một phen, phát hiện không có mai phục, lúc này mới tiếp tục tiến quân về phía trước.
-Ó?
Đi được một lút, hai tên trưởng lão đồng thời phát hiện có gì đó không đúng, bởi vì đột nhiên sương mù nổi lên. Mới đầu hai người còn tưởng là sương sớm, cũng không mấy để ý, nhưng sương mù càng lúc càng lớn, thoáng chốc đã trở nên nồng nặc, dùng thị lực hai người đều chỉ có thể thấy rõ trong khoảng cách chừng trăm trượng.
- Có vấn đề!
Nhị trưởng lão Huyết Sát bang kinh hô, hắn giận dữ hét:
- Mọi người nhanh dựa vào ta, đừng tách rời.
Ở một phía khác trong rừng Tam trưởng lão cũng lệnh nhân mã tụ lại bên mình, sương mù này tuyệt đối có vấn đề, rất có thể là một loại pháp trận mê vụ mà bọn hắn từng nghe nói qua.
Huyễn Vụ Trận!
Loại trận pháp này rất phổ biến, bên ngoài rất nhiều tổng bộ đại tông phái đều thường xuyên bố trí loại trận pháp cấm chế này, khiến cho người ngoài không cách nào nhìn rõ tình hình bên trong.
Chẳng qua trận pháp cấm chế như thế phải cắn rất nhiều Huyền Tinh mới có thể bố trí, trừ dùng để trang bức ra, ý nghĩa thực tế không lớn, không vây khốn, cũng không tổn thương được địch nhân.
Bởi thế rất nhiều thế lực không uổng phí tiền đi mua loại pháp trận này, không ngờ Liễu gia lại chịu chơi đến thế. Chẳng qua đảo này nhỏ, trận pháp thạch cắn phải chắc cũng ít, phỏng chừng chỉ khoảng mấy vạn Huyền Tinh thôi.
Sự thể khác thường tất có quỷ!
Liễu gia không khả năng cắm mấy vạn Huyền Tinh ném vào trong nước, hai tên trưởng lão lập tức lệnh nhân mã tụ lại bên người, như thế Liễu gia có mưu ma chước quỷ gì cũng vô dụng.
Cốc cốc cốc...
Đúng lúc này, phía bên trái trước mặt vang lên vô số tiếng xé gió, sương trắng quá nồng nặc không thấy rõ được gì, nhưng Nhị trưởng lão vẫn theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, gầm thét:
- Cẩn thận.
- A!
- Lui, mau lui, là nỏ tiễn....
- Nỏ tiễn có độc... mọi người cẩn thận.
- Ngươi đụng vào ta, đừng loạn, đừng loạn...
- Lui khỏi rừng cây, nhanh!
Tiếng rống giận của Nhị trưởng lão không mang lại tác dụng gì quá lớn, rất nhanh từng tiếng kêu thảm vang lên dồn dập.
Nỏ tiễn phóng tới đầy trời, những nỏ tiễn này đều có độc, tốc độ rất nhanh, lực lượng vô cùng cường đại, chiến giáp của võ giả Huyết Sát bang bình thường đều có thể bị xuyên thủng.
Tiếng kêu thảm vang lên bốn phía, xen kẽ với đó là tiếng ồn ào, tiếng mắng chửi, tiếng hô lui lại, cả ngàn người loạn thành một đoàn. Then chốt nhất là tầm nhìn quá thấp, căn bản thấy không rõ tình hình bốn phía, khiến bọn hắn theo bản năng cảm thấy sợ hãi.
Tương tự, tình cảnh bên phía Tam trưởng lão cũng không khá hơn là bao, vô số nỏ tiễn bắn nhanh mà đến, bỗng chốc rối loạn đội hình bọn hắn.
- Loạn cái gì? Giết theo ta!
Nhị trưởng lão rống giận một tiếng, hắn thăm dò được cung tên có
chừng bảy tám chục cây. Điều này chứng tỏ Liễu gia xuất động khoảng bảy mươi, tám mươi người, đây phỏng chừng đã là quá nửa võ giả của Liễu gia.
Nếu bên phía Tam trưởng lão nhân số cũng chừng này, như vậy người Liễu gia về cơ bản đã xuất động toàn bộ, chỉ cần giết sạch những người này, Liễu gia còn có thể đùa âm mưu quỷ kế gì nữa?
Nhị trưởng lão phẫn nộ lao vút về phía trước, nhưng càng xông tới hắn càng cảm giác được không bình thường, bởi vì trước mặt không ngờ lại có vài trăm người đang bôn tẩu về phía này. Cảnh ấy khiến Nhị trưởng lão rất là hoang mang, Liễu gia nào có nhiều người như vậy?
- Mẹ nó...
Đợi thấy rõ ràng người trước mặt, Nhị trưởng lão không khỏi nổi điên, trước mặt đúng là vọt tới vài trăm người, nhưng lại toàn là dân bản địa trên Huyết Long Đảo. Những người kia mặt ủ mày chau, vừa chạy tới vừa hô lớn:
- Chư vị đại nhân tha mạng a, chúng ta bị bức đành chịu, chúng ta không chạy người Liễu gia liền giết chúng ta.
Trong rừng sương trắng dày đặc, lại bị mấy trăm người này cản đường, đợi lúc Nhị trưởng lão xông qua, người Liễu gia sớm đã không thấy bóng dáng đâu.
Huu
Chẳng qua phía bên phải vẫn mơ hồ nghe được chút động tĩnh, trong mắt Nhị trưởng lão lóe lên hàn quang, liếc nhìn năm tên đường chủ Thắn Hải cảnh đi theo sau lưng, hắn cũng không quản được quá nhiều, vội vung tay lên nói:
- Đuổi!
Bảy tám mươi người Liễu gia đang ở ngay trước mặt, chỉ cần đuổi kịp Nhị trưởng lão cảm thấy một thân một mình cũng có thể đồ sát hết sạch. Võ giả Liễu gia quá ít, một khi đám người này bị đồ sát, đại cục liền định.
Hắn dẫn theo năm người cuồng chạy mà đi, tốc độ để thăng đến cực hạn, thoáng chốc đã thấy được tiền phương có bóng người chớp động.
- Còn muốn trốn?
Nhị trưởng lão hét lớn một tiếng, tốc độ tăng nhanh mấy phần, hắn phát hiện ra một người, sau khi rút ngắn cự ly mới phát hiện là Cửu trưởng lão Liễu gia.
Nhìn thấy Cửu trưởng lão là điều rất bình thường, bất thường là phía trước chỉ có một mình Cửu trưởng lão chứ không nhìn thấy ai khác.
- Điệu hổ ly sơn!
Nhị trưởng lão cảm giác được bất thường, đang định quay đầu.
Nhưng Cửu trưởng lão phía trước mặt lại đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn Nhị trưởng lão nói:
- Trương Hải lão cẩu, ngươi sợ?
Một câu “Trương Hải lão cấu" khiến Nhị trưởng lão giận sôi gan, gắm gào chạy vội mà đến, trong tay lóe lên một thanh trường kiếm lấp lánh kim quang. . cách không bắn ra một đạo Huyền lực.
Huu!
Thân thể Cửu trưởng lão phiêu động, khoái tốc né sang bên trái, nhẹ nhàng tránh ra công kích Huyền lực được đối phương phóng ra ngoài, tốc độ nhanh như quỷ ảnh, năm tên Thần Hải Cảnh đuổi theo sau lưng Trương Hải thấy vậy đều không giấu được vẻ kinh ngạc.
- Nhìn cái gì? Không phải là nuốt một viên Thần Phong đan thôi sao? Trương Hải cười lạnh một tiếng, hắn thấy nhiều biết rộng, vừa nhìn liền thấy được chân tướng, lập tức quay sang mấy tên Thần Hải Cảnh
hét lớn:
- Vây lại, giết hắn.
Cửu trưởng lão là một trong những cường giả mạnh nhất Liễu gia, nếu hắn đã muốn chết, Trương Hải cảm thấy tất phải thành toàn cho hắn.
Có điều Nhị trưởng lão Trương Hải và mấy tên Thần Hải cảnh Huyết Sát đảo không biết chính là... trong bụi cỏ cách bọn hắn mấy trăm trượng. Liễu Di đột ngột bóp nát khối ngọc phù trong tay, phát tín hiệu cho Cửu trưởng lão.
Chương 173 Lục Ải Nhân
Trên mặt Liễu Di chớp qua một mạt ửng hồng, tay nàng nắm bắt năm chiếc ngọc phù, thấp giọng nói với năm tên Lục Ải Nhân giấu trong bụi cỏ sau lưng:
- Toàn bộ chuẩn bị, ta cho phép các ngươi động thủ, lập tức ra tay chém giết lão đầu tóc trắng mặc chiến giáp màu vàng kia.
Vì trận chiến hôm nay, các trưởng lão Liễu gia đã cùng nhau mở không biết bao lần hội nghị, định ra mấy loại sách lược ứng đối.
Huyết Sát bang chỉ phải hai tên Hỗn Đàm cảnh nhập đảo, đây là tình huống tốt nhất, chỉ cần xử dẹp hai tên Hỗn Đàm cảnh này, Huyết Sát bang sẽ rất khó lật người.
Liễu gia có mười tên Lục Ải Nhân chiến lực tương đương Hồn Đàm cảnh, muốn xử lý hai tên Hỗn Đàm cảnh không phải là điều gì quá khó khăn, chỉ cần tách ra hai người, sau đó dùng năm tên Lục Ải Nhân vây giết là đủ.
Ngay thời điểm Nhị trưởng lão Huyết Sát bang Trương Hải quyết định truy kích đuổi theo Cửu trưởng lão, vận mệnh hắn đã được chủ định. Cửu trưởng lão nuốt một viên Thần Phong đan, tốc độ tăng lên mấy lần, không thua kém gì Hồn Đàm cảnh, cứ thể dắt theo Nhị trưởng lão một đường lao tới chỗ Liễu Di ẩn thân.
- Tới.
Cảm ứng được phía trước vang lên tiếng xé gió, nhìn thấy Nhị trưởng lão đuổi theo sát gót Cửu trưởng lão, Liễu Di kích động đến độ cả người run lên. Sau khi xác định đúng là Trương Hải, nàng lập tức vung tay quát
lớn:
- Xuất kích, giết chết lão giả giáp vàng kia.
Huu!
Lục Ải Nhân là người dị tộc trong tiểu thế giới, đã bị Thiên Ngục thương hội thuần hóa qua một đoạn thời gian, có thể nghe hiểu ngôn ngữ Bắc Mạc. Nghe vậy, trên thân năm tên Lục Ải Nhân tức thì lóe lên ánh sáng xanh, như năm mũi tên bắn vút ra.
- Có mai phục!
Đợi lúc tiếp cận gần bên phía Liễu Di, Trương Hải cũng đã phát hiện có vấn đề, vừa thấy năm đạo ánh sáng xanh phóng tới, rốt cục hiểu được ý đồ Liễu gia.
- Huu!
Hắn đột nhiên ném mạnh một viên đạn tín hiệu lên không trung, hắn phát tín hiệu không phải là muốn Huyết Cừu phái người tới cứu, mà chỉ để nói cho Huyết Sát bang biết, hắn đã tử trận.
Không sai!
Vừa nhìn thấy năm tên Lục Ải Nhân, Trương Hải đã biết mình tất phải chết không nghi ngờ. Hắn từng đi qua tiểu thế giới đối chiến với Lục Ải Nhân, biết sự lợi hại của những dị tộc này, nếu chỉ là hai ba tên có lẽ hắn còn cơ hội đào tẩu, nhưng năm tên thì hắn tất chết chắc.
- Hây!
Hắn không cam tâm cứ vậy chết đi, râu tóc dựng đứng lên, chiến giáp vàng óng trên người lấp lánh quang mang, tay khua múa bảo kiếm, bắn ra kiếm mang đầy trời.
Ám ám ám ám...
Vô số đại thụ bị Huyền lực phóng ra đánh trúng, đứt ngang hông, đổ rập xuống đất, hai tên Lục Ải Nhân cũng bị kích trúng. Chẳng qua ngay khoảnh khắc bị đánh trúng, trên thân Lục Ải Nhân lại hiện ra từng mảnh lân giáp màu xanh lục, bất ngờ chặn đứng Huyền lực được Trương Hải phóng ra, Huyền lực chỉ chấn nát được vẻn vẹn mấy miếng lân giáp. -Di...
Cửu trưởng lão thấy Trương Hải phát điên, thân hình như cuống phong lướt đến, nắm lấy Liễu Di lùi nhanh ra sau. Nếu Liễu Di không đi, sợ rằng sẽ bị Trương Hải lôi kéo bồi táng theo.
Năm tên Lục Ải Nhân vây tới, tốc độ cực nhanh, chỉ có thể thấy được từng đạo bóng xanh, nhìn qua không khác gì năm con Lệ Quỷ.
Thủ đoạn công kích của năm người này rất đơn giản, chỉ dựa vào tốc độ và lục trảo trong tay. Nếu chỉ có một hai tên thì hẳn rằng vấn đề không lớn, nhưng năm tên Lục Ải Nhân không ngừng công kích, Trương Hải căn bản không cách nào phòng hộ cho xuể.
Trảo của tên Lục Ải Nhân này vừa rút đi, công kích từ tên khác lại tới, bốn phía đều là Quỷ Ảnh lấp lánh, chẳng mấy chốc trên thân hắn đã có mười mấy chỗ bị thương.
- A, a,...
Trương Hải cuồng nộ rống lên, không để ý tới công kích của đám
Lục Ải Nhân nữa mà không ngừng bắn ra kiếm mang, trường kiếm quét loạn bốn phía, muốn trước khi chết phải kéo theo một hai tên Lục Ải Nhân làm đệm lưng.
Hắn làm vậy hiệu quả lại rất không sai, một tên Lục Ải Nhân bị đánh trúng cánh tay, lân giáp xanh lục trên tay bị đánh nát. Sau đó lại tiếp tục bị kích trúng, cánh tay đứt ngang rớt xuống, huyết dịch màu xanh lục phun ra đầy đất, Lục Ải Nhân đau đến oa oa kêu to.
Xuy
Một tên Lục Ải Nhân tung người nhảy lên đại thụ, sau đó như thiểm điện từ trên không bay vụt xuống chộp lấy đầu Trương Hải, đầu lâu Trương Hải theo đó nổ tung, rốt cục chết đi.
Đạn tín hiệu mới nổ giữa trời chưa được bao lâu, Nhị bang chủ Huyết Sát bang đã bị chém giết, có thể thấy Lục Ải Nhận hung tàn cỡ nào. Đương nhiên nếu đổi lại là năm tên Hỗn Đàm cảnh vây công Trương Hải, sợ là đạn tín hiệu còn chưa kịp nổ, Trương Hải liền đã chết rồi. - Nhị trưởng lão!
Nơi xa năm tên Thần Hải Cảnh cuống chạy mà đến, vừa hay nhìn thấy cảnh đầu Trương Hải nổ tung, thân thể âm vang ngã xuống. Năm người nhìn năm tên người lùn màu xanh kia, trong mắt đầy vẻ kinh hoảng, không biết đây là quái vật gì?
- Lục Ải Nhân?
Một người trong đó rốt cục hồi thần lại, vung tay nói:
- Mau lui!
- Đã muộn!
Cửu trưởng lão mang theo Liễu Di đi mà quay lại, Liễu Di sát khí
đằng đằng hạ lệnh:
- Giết bọn hắn!
Năm tên Lục Ải Nhân lướt đi như gió, năm tên Thần Hải Cảnh đang
định chạy trốn sợ đến thiếu chút hồn phi phách tán, Nhị trưởng lão Hỗn Đàm cảnh đều bị giết chết trong nháy mắt, bọn hắn còn có thể đào tẩu
được ư?
- Oanh!
Trên bầu trời phía tây lại một viên đạn tín hiệu nữa nổ tung. Cửu trưởng lão và Liễu Di liếc nhau, khóe miệng lộ ra ý cười. Xem ra phía tây Thất trưởng lão và Lục Ly cũng đã đắc thủ, bằng không Tam trưởng lão
Huyết Sát đảo không khả năng phóng ra đạn tín hiệu.
Mười tên Lục Ải Nhân, Liễu Di điểm ra năm tên đưa cho bên kia, Lục Ải Nhân này chỉ cắn ai luyện hóa ngọc phủ liền sẽ nghe mệnh lệnh ai, rất tiện cho việc khống chế.
- Toàn bộ xuất kích
Cửu trưởng lão bạo rống một tiếng, từ phía sau mấy chục người băng băng mà tới, là võ giả Liễu gia mai phục bên này.
Trưởng lão Hồn Đàm cảnh Huyết Sát đảo đã chết, bọn hắn lại có năm tên Lục Ải Nhân mở đường, dù bên phía Huyết Sát đảo có gắn ngàn người, nhưng giờ này trong mắt bọn hắn lại không khác gì gà đất chó sảnh...
Chương 174 Kẻ ngăn ta phải chết
Phanh phanh phanh phanh
Năm tên Thần Hải Cảnh rất nhanh liền hóa thành thịt vụn dưới móng vuốt sắc nhọn của Lục Ải Nhân, Liễu Di khống chế năm tên Lục Ải Nhân tiếp tục lao tới đội ngũ Huyết Sát đảo.
Trong rừng rậm phía tây cũng có năm tên Lục Ải Nhân do Lục Ly khống chế. Liễu Di suy đoán không sai, Thất trưởng lão lợi dụng Thần Phong đan dẫn dụ Tam trưởng lão Huyết Sát đảo vào trong, sau đó liền bị Lục Ly khống chế năm tên Lục Ải Nhân nhẹ nhàng giết chết.
-Luc Ly!
Thất trưởng lão dẫn theo một đám người vọt tới, hướng Lục Ly chợt quát một tiếng.
Lục Ly kéo lấy Kinh Thiên Kích, tay còn lại cắm theo năm tấm lệnh bài, quay sang năm tên Lục Ải Nhân quát khẽ:
- Theo ta!
Hắn bước nhanh mà đi, năm tên Lục Ải Nhân theo sát ngay sau. Sương mù nồng nặc, cảnh vật nơi xa rất mơ hồ, nhưng Lục Ly lại chẳng hề để ý.
Lộc trưởng lão mang theo mấy tên thám báo đỉnh cấp một mực theo dõi, nếu đám người Huyết Cừu có động tĩnh gì, lập tức sẽ thông báo bọn hắn. Chỉ cần Huyết Cừu bất động, gần ngàn người trước mặt kia có gì phải sợ?
Rất nhanh liền đã vọt tới phụ cận đội ngũ Huyết Sát đảo, bên kia đã không còn hỗn loạn như trước, nhưng Tam trưởng lão dẫn đội bị dẫn dụ đi rồi, đám người này không còn chủ soái, đều không biết nên tiến hay lui.
- Có người!
Nghe được tiếng Lục Ly bôn tẩu, mấy tên Thần Hải Cảnh lập tức cảnh giác, dồn dập rút ra binh khí chuẩn bị chiến đấu.
Huu...
Lục Ly xung phong lao đến, người Huyết Sát đảo vừa thấy Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, đứa này điên rồi sao? Dám một mình xông tới tìm chết?
- Giết!
Ba tên võ giả Thần Hải Cảnh lập tức lao lên, một người trong đó còn là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Lục Ly lại không sợ chút nào. Hắn tức thì tung huyết mạch thắn kỹ, trong mắt nổi lên ngân quang, ánh mắt lạnh lẽo tựa như dã thú, khiến người nhìn mà không khỏi kinh hãi.
Xuy...
Không có bất kỳ chiêu thức hoa lệ nào, chờ lúc tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ xông tới trước mặt, hắn lập tức vung lên Kình Thiên Kích bổ tới, trong Kình Thiên Kích được gia trì cấm chế, có thể đề thăng tốc độ công kích. Hơn nữa sau khi Lục Ly phóng thích huyết mạch thần kỹ, lực lượng bản thân cũng đã rất khủng bố, tốc độ tự nhiên càng nhanh.
Tên võ giả Thần Hải Cảnh hậu kỳ kia căn bản không kịp phản ứng, trong mắt hắn Kình Thiên Kích cấp tốc phóng đại. Chiến kích bổ tới quá nhanh quá mạnh, cơ hồ không cách nào tránh né, lại thêm chiến kích dài tận hai thước, khiến đối phương gần như không thể phản kích, chỉ còn biết giơ lên chiến đạo ngăn đỡ.
Hiện tại Lục Ly đã không biết lực lượng bản thân mình lớn bao nhiêu, hắn đột phá Thần Hải Cảnh trung kỳ, lực lượng tăng lên không ít, phóng thích huyết mạch thần kỹ, lại thêm kết hợp Bôn Lôi Huyền Kỹ tăng phúc lực lượng.
Kết cục thế nào không cần nói cũng biết, nương theo một tiếng va đập trắm muộn, chiến đạo trên tay Thần Hải Cảnh hậu kỳ Huyết Sát Đảo bị đánh bay, tiếp đó đấu lâu bị chiến kích trùng trùng nện xuống, nổ tung thành huyết vụ!
- Ai cản ta đều phải chết!
Lục Ly bạo rống một tiếng, như một con Huyền thú khủng bố tiếp tục lao vút tới.
- A?
Từ một hướng khác, Thất trưởng lão dẫn người vọt tới, khóe miệng bất giác co rúm lại, hắn tận mắt nhìn thấy một tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ bị Lục Ly một kích chẻ chết. Mà hắn cũng chỉ là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, vậy chẳng phải nếu Lục Ly muốn giết hắn, đồng dạng chỉ cần một
kích?
- Giết sạch võ giả khoác giáp đỏ và giáp vàng!
Lục Ly quát lớn, sau lưng năm đạo bóng xanh bay vút lên, hóa thành năm con Lệ Quỷ xông vào trong đám đông. Vô số tiếng kêu thảm vang lên, từng tên võ giả bị nhẹ nhàng vỗ chết, khiến đám Thất trưởng lão nhìn mà không khỏi càng thêm kinh hồn táng đảm.
- Huyền Vũ cảnh lui về, Thần Hải Cảnh xung phong theo Lục Ly. Kế hoạch ban đầu là Thất trưởng lão dẫn theo một đám võ giả xông giết, nhưng giờ xem ra đã không cần. Hơn nữa nếu phía Liễu gia xông tới quá nhiều người, ngược lại rất dễ bị Lục Ải Nhân ngộ sát, thế là hắn bèn để Huyền Vũ cảnh lùi ra sau, chỉ dẫn mấy tên Thần Hải Cảnh theo sát Lục Ly.
Đi theo Lục Ly sẽ không bị Lục Ải Nhân ngộ sát, trọng yếu nhất chính là Lục Ly quá mạnh, bất luận là Huyền Vũ cảnh hay Thần Hải Cảnh, một kích một tên. Kinh Thiên Kích quét qua đầu, nơi đó luôn để lại từng cỗ thi thể mơ hồ, căn bản không lưu toàn thây.
- Lui, mau lui ra ngoài đảo!
- Mau trốn, chiến lực đám lục nhân này sánh ngang Hồn Đàm cảnh, chúng ta ngăn không được...
-Tron, tron!
Sương mù nồng nặc, tầm nhìn quá thấp, rất nhiều người chỉ thấy từng đạo bóng xanh chớp qua sau đó liền đầu thân đội ngả. Chỉ thoáng chốc, ít nhất đã chết gắn trăm, những người còn lại đều bị dọa phá gan, dồn dập điên cuồng tháo chạy.
Có mấy tên Thần Hải cảnh Huyết Sát đảo vốn định ngăn trở Lục Ly và Lục Ải Nhân một lát, nhưng đối mặt với phát hiện căn bản ngăn không được. Lục Ly và Lục Ải Nhân đều rất dũng mãnh, Kình Thiên Kích như là lưỡi hái tử thần, tuỳ ý quét qua liền cướp đi không ít sinh mạng. Lục Ly giết đỏ mắt, mang theo năm tên Lục Ải Nhân hoành xung đâm thẳng, gặp người liền giết, đám Thất trưởng lão cùng theo sau lưng Lục Ly cũng giết đến thống khoái đầm đìa, một đường nhẹ nhàng hệt như đang đồ sát gia súc.
Đợi lúc Lục Ly xông ra ngoài rừng rậm, cả ngàn người Huyết Sát bang đã còn lại không đến ba, bốn trăm, Thần Hải Cảnh cũng tử thương hơn phân nửa.
Tình hình bên phía Liễu Di cũng kém không nhiều, chỉ chạy thoát ra được bốn năm trăm người, có Lục Ải Nhân đi trước mở đường, đám người Cửu trưởng lão đồ sát rất nhẹ nhàng, thoáng chốc đã tru diệt mấy trăm tên Huyết Sát đảo.
Huu!
Mặt tây ngoài đảo, Huyết Cừu dẫn một đám nhân thủ xông vào trong đảo. Còn chưa vọt tới bên ngoài rừng rậm, đã nhìn thấy vô số người hoảng sợ trốn ra, trên mặt ai nấy đều chất đầy sợ hãi.
- Tình hình thế nào? Tam trưởng lão đâu rồi? Huyết Cừu nổi giận rống to, lúc nhìn thấy hai phát đạn tín hiệu bắn
lên hắn đã cảm thấy bất thường. Lấy chiến lực hai vị trưởng lão, nếu không phải gặp tình huống tất chết, làm sao có thể phóng ra đạn tín hiệu?
Chương 175 Đồ hèn nhát
- Không biết, không biết:
- Quỷ ảnh màu xanh, thật khủng khiếp, chúng ta đã chết rất nhiều người.
- Đảo chủ nhanh đi, những lục nhân kia quá khủng bố, chúng ta trước lui, bằng không đều phải chết...
Mấy người rống lên, Huyết Cừu vốn đang bạo nộ muốn giết vào trong rừng, nhưng giờ lại có chút chắn chờ. Hắn đợi thêm khoảnh khắc, nhìn thấy rất nhiều người hoảng loạn chạy trốn ra, cuối cùng quyết định ở ngoài này nhìn xem tình huống, trong rừng rậm tràn ngập sương mù, ai cũng biết tình hình trong đó rốt cục thế nào?
Đợi một lát, trong rừng đã không thấy có ai trốn ra thêm, Huyết Cửu liếc nhìn vài lần, trong lòng không khỏi hoảng hốt. Bởi vì số trốn ra được chỉ chừng ba, bốn trăm người, Tam trưởng lão và phần đông Thần Hải Cảnh đều không thấy bóng dáng đâu? Chẳng lẽ đều đã tử trận?
Sa sa sa!
Trong rừng truyền ra tiếng bước chân nhỏ nhẹ, một người thanh niên kéo lê chiến kích chui ra, đứng ở ngoài bìa rừng nhìn bọn họ nói:
- Huyết Cừu, ngươi đường đường là đảo chủ Huyết Sát đảo, không ngờ lại chỉ biết trơ mắt nhìn thủ hạ bị giết? Ngươi sao hèn quá vậy? Ấn tượng của Huyết Cừu với Lục Ly không phải rất sâu, chỉ có chút quen mặt mà thôi. Huyết Bất Quy bên cạnh hắn lại nổi giận rống to:
- Phụ thân, hắn chính là Lục Ly, mau giết hắn.
- Giết ta?
Lục Ly khế cười lạnh lùng, quay người đi vào trong rừng, sau đó quay đầu nhìn đối phương một cái nói:
- Phụ thân ngươi còn không có lá gan đó, hắn chỉ là tên chết nhất thôi!
Trong con mắt duy nhất của Huyết Cừu bùng lên lửa giận, nhưng hắn lại cường hành nín nhịn, không đi truy sát Lục Ly, ngược lại vung tay nói: - Trước về lại trong chiến thuyền, rút lui!
- Lục Ly, người chờ đó cho ta.
Huyết Bất Quy cắn răng nghiến lợi hô một tiếng, hắn cũng không phải kẻ ngu, rất nhanh liền nghĩ rõ ràng. Thế cục hôm nay quá quỷ dị, tình huống bất minh, nếu Huyết Cừu dẫn người xông vào, rất có thể sẽ toàn quân lật chìm.
Đợi đám người Huyết Cừu rút lui, Lục Ly và mấy người Thất trưởng lão mới đi ra bên ngoài. Thất trưởng lão có chút không hiểu hỏi:
- Lục Ly, sao không dẫn theo Lục Ải Nhân truy kích? Vừa rồi nếu lao ra, rất có thể sẽ đánh chết được Huyết Cừu.
- Không có khả năng này!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Địa thế bên ngoài trống trải, Huyết Cừu lại cách rừng cây quá xa. Nếu hắn sai người liều chết ngăn cản Lục Ải Nhân, bản thân hắn thì đứng từ ra phóng ra Huyền lực, như vậy liền có thể nhẹ nhàng mài chết Lục Ải Nhân. Một khi Lục Ải Nhân chết hết, chúng ta liền nguy hiểm. - Cũng có lý...
Thất trưởng lão khẽ gật đầu, vừa rồi Lục Ly ý đồ chọc giận Huyết Cừu, Huyết Cừu lại không mắc mưu, nếu Huyết Cừu tiến vào trong rừng thì tốt biết mấy.
- Không hay!
Thất trưởng lão như chợt nhớ ra điều gì, đột nhiên biến sắc, quát khẽ nói:
- Lập tức sai người đưa tin, dặn tộc trưởng đừng xung động, tuyệt đối không được dẫn theo Lục Ải Nhân truy kích ra ngoài rừng.
Phía Liễu Di, ngoài đảo cũng có một tên Hỗn Đảm cảnh, nếu Liễu Di mạo muội hành động, dẫn theo Lục Ải Nhân xông giết đi ra, vạn nhất bị tru sát thì nguy? Lục Ải Nhân chính là căn bản của Liễu gia, tuyệt đối không thể tổn thất.
Một tên trưởng lão vội vàng lao vút về hướng đông, Lục Ly và Thất trưởng lão lại không dám rời đi, bọn hắn phải ở lại nghiêm mật giám thị đám người Huyết Cừu.
Sau ba nén hương, tên trưởng lão Thần Hải Cảnh kia trở về, nét mặt đầy vẻ đành chịu bẩm báo nói:
- Ta tới trễ, tộc trưởng và Cửu trưởng lão dẫn theo Lục Ải Nhân xông giết đi ra. Mặc dù chém giết hơn ba trăm người Huyết Sát đảo, nhưng cũng tổn thất hai tên Lục Ải Nhân.
-Hó dó a!
Thất trưởng lão thốt lên tiếc nuối, đây chính là mười vạn Huyền Tinh a, may mà chỉ tổn thất hai tên Lục Ải Nhân, còn không ảnh hưởng tới đại cục.
Huu!
Nơi xa một tên thám báo chạy vội tới, bẩm báo nói:
- Huyết Cừu lui, phía đông Tứ trưởng lão Huyết Sát bang cũng lui, xem ra là muốn quay về Huyết Sát đảo.
Mấy tên Trưởng lão liếc nhìn về phía Thất trưởng lão, một người hỏi:
- Thất trưởng lão, làm thế nào? Hay là chúng ta dẫn người đánh tới Huyết Sát bang?
Trong mắt Thất trưởng lão chớp qua một tia ý động, hiện tại bọn hắn còn có tám tên Lục Ải Nhân, nếu toàn bộ trưởng lão cùng lúc xông giết tới, chém giết Huyết Cừu và hai tên trưởng lão còn lại, sau này Huyết Sát đảo sẽ thành là của Liễu gia.
- Muốn đi các ngươi cứ đi, ta không đi!
Lục Ly tưới một chậu nước lạnh, hờ hững nói: - Các ngươi muốn chịu chết, vậy cứ đi thôi. - Lục Ly, ngươi có ý gì?
Một tên trưởng lão cả giận hỏi, Thất trưởng lão lại đã bình tĩnh lại, khoát tay ngăn người này nói tiếp, hắn nghĩ nghĩ một lúc rồi gật đầu nói:
- Lục Ly nói không sai, Huyết Sát đảo được Huyết Cừu kinh doanh nhiều năm, nơi đó khẳng định có bố trí đủ loại pháp trận cấm chế. Chúng ta mạo muội tiến vào, rất có thể sẽ xảy ra bất trắc. Sức chiến dấu của Lục Ải Nhân tuy mãnh liệt, nhưng chẳng phải mặt đông vẫn bị chém giết hai tên? Một khi Lục Ải Nhân chết rồi, chúng ta liền cũng đi dút.
Trưởng lão kia cuống lên, hỏi:
- Vậy giờ làm thế nào? Giờ chúng ta đã lộ ra bài tẩy, Huyết Cừu nhất định sẽ nghĩ cách phá giải, chẳng lẽ chúng ta chỉ biết ngồi im chờ chết? Thất trưởng lão trầm ngâm một lát, sau cùng hạ quyết định nói:
- Đợi Lộc lão tam thăm dò trở về hãng tính, nếu đám người Huyết
Cừu về hết lại Huyết Sát đảo, chúng ta liền dẫn người tới bên ngoài Huyết Sát đảo. Chúng ta không tiến đảo, cứ đứng ở bên ngoài, như thế tiến có thể công lui có thể thủ, tìm kiếm thời cơ thích hợp lại diệt đi Huyết Sát bang.
Chỉ nửa canh giờ, Lộc trưởng lão liền đã điều tra xong tình hình, toàn bộ đám người Huyết Cừu đều đã trở về Huyết Sát đảo.
Kết quả trận chiến này cũng được xác định, đại hoạch toàn thắng, trừ hai tên Lục Ải Nhân chiến tử ra, còn lại gần như không có tổn thất nào quá lớn mất. Liễu gia chết hơn ba mươi người, chiến tử một trưởng lão Thần Hải Cảnh, so với Huyết Sát đảo, chút tổn thất ấy quả thực không đáng là gì.