Chương 166 Kình Thiên Kích
Trận chiến Vũ Lăng thành, tài nguyên tích súc nhiều năm của Liễu gia đều bị xung sụp, trưởng lão Liễu gia còn đào đâu ra Huyền Tinh để mua sắm đan dược cao cấp xung kích cảnh giới?
- Tra!
Huyết Cừu nổi giận hạ lệnh, xuất động toàn bộ thám báo cao cấp điều tra Liễu gia. Vừa điều tra, rất nhanh liền phát hiện càng nhiều nghi điểm, Huyết Long Đảo có ba nơi được bố trí rất nhiều cấm chế, thám báo căn bản không cách nào tới gần, cư dân trên đảo cũng nói ba nơi đó là cấm địa, không ai được phép kề cận.
Hơn nữa!
Liễu gia thường xuyên lấy máu Huyết Tê, sau đó đưa vào trong hai sơn cốc, máu Huyết Tê thì dùng để làm gì? Tự nhiên là bồi dưỡng Huyết Trùng thảo a.
Hết thảy có vẻ đã rất rõ ràng, lượng Huyết Trùng quả cao cấp chảy vào thị trường là do Liễu gia gieo trồng ra được.
Huyết Cừu và toàn bộ trưởng lão Huyết Sát bang đều giận tím mặt, rất nhiều trưởng lão la hét nói muốn tiêu diệt Liễu gia. Ở trong mắt Huyết Cừu, Liễu gia cũng đã biến thành Bạch Nhãn Lang, hắn thu lưu Liễu gia, lại không ngờ rằng Liễu gia sẽ chặn đứt mệnh mạch Huyết Sát đảo?
- Người đâu, truyền lệnh của ta, để Liễu Sơn Hà và Liễu Di tới một chuyến, ngươi cứ nói ta tìm các nàng có chuyện quan trọng muốn thương lượng.
Huyết Cừu trầm tư một phen, quyết định sai người đưa tin cho Liễu Di và Thất trưởng lão. Ai ngờ Liễu Di và Liễu Sơn Hà đều uyển chuyển cự tuyệt, nói đang bận quá nhiều chuyện, qua mấy ngày lại đến bái kiến.
Liễu Di và Thất trưởng lão không phải kẻ ngốc, gần đây Huyết Sát bang dồn dập sai phái thám báo tiến vào Huyết Long Đảo, Liễu gia sớm đã có phát giác.
Các nàng cũng biết chuyện này rốt cục giấu diếm không được, Huyết Sát bang muốn ra tay với Liễu gia, các nàng há lại sẽ tự chui đầu vào lưới?
Đám trưởng lão Huyết Sát bang càng thêm phẫn nộ, muốn lập tức điều binh giết vào Huyết Long Đảo. Huyết Cừu lại bận tâm mặt mũi, sợ bị người nói là lấy oán báo ân, bèn lần nữa phái người truyền lời. Nói nếu Liễu Di và Thất trưởng lão không đến, bọn hắn sẽ thu hồi Huyết Long Đảo.
Liễu Di và Thất trưởng lão vẫn không chịu đi, chỉ hồi tin nói bọn hắn nguyện ý bỏ ra Huyền Tinh mua sắm Huyết Long Đảo, đồng thời sau này một tháng sẽ cống nạp cho Huyết Sát bang một vạn Huyền Tinh.
Một vạn Huyền Tinh đối với Huyết Sát đảo cũng tính là con số không nhỏ, nếu như là trước đây Huyết Cừu chắc chắn sẽ không tiếp tục làm to chuyện.
Vấn đề là Liễu gia chặn đứt mệnh mạch Huyết Sát đảo, cướp đoạt chén cơm trong tay bọn hắn, việc này làm sao có thể thỏa thuận êm xuôi cho được? Hơn nữa Huyết Cừu cũng rất muốn lấy được bí phương bồi dưỡng Huyết Trùng quả của Liễu gia.
Huyết Cừu lập tức ra thông cáo, trong vòng ba ngày Liễu gia tất phải rút khỏi Huyết Long Đảo, bằng không Huyết Sát bang sẽ cường hành thu hồi.
Huyết Cừu còn công bố ra ngoài, Liễu gia thân là thế lực phụ dung Huyết Sát bang, lại không phục tùng điều động, còn chém giết thám báo Huyết Sát bang, đánh trọng thương Huyết Bất Quy, Huyết Sát bang bất đắc dĩ mới phải xuất binh chinh phạt.
Đại chiến đã ở ngay trước mắt!
Thiên Ngục thương hội, trong một tiểu thiền điện lịch sự tao nhã.
Yên phu nhân chính đang lật xem tư liệu, chợt thấy Bạch quản sự vội vàng đi tới, thấp giọng nói:
- Phu nhân, phía Lạc Thần đảo truyền về tin tức, nói Huyết Sát đảo muốn tấn công Huyết Long Đảo.
- À, biết rồi!
Yên phu nhân đầu đều không ngẩng, tiếp tục lật xem tư liệu. Bạch quản sự nhướng mày, nhìn Yên phu nhân vài lần, lần nữa nhẹ giọng hỏi:
- Phu nhân? Liệu có cần phái người theo dõi?
Yên phu nhân ngẩng đầu, trừng Bạch quản sự một cái, khiển trách nói:
- Ngươi đã quên quy củ lão tổ tông định ra rồi? Bất kỳ tranh chấp nào giữa các thế lực trong Thiên Đảo Hồ, Bạch gia chúng ta đều không được can thiệp, trừ trường hợp trắng trợn đồ sát bình dân, bằng không tuyệt không thể lẫn vào.
Bạch quản sự ngượng ngùng sờ sờ cánh mũi, thầm thì nói:
- Chẳng phải ngươi nói Lục Ly là con em Lục gia ư? Ta sợ Lục Ly chết ở Thiên Đảo Hồ, đến lúc đó Lục gia biết được lại huyết tẩy Thiên Đảo Hồ…
Lo lắng của Bạch quản sự không phải không có lý, nếu Lục Ly thật đúng là con em trực hệ Lục gia, lại chết ở Thiên Đảo Hồ. Một khi bị Lục gia biết được, sợ rằng Thiên Đảo Hồ sẽ bị huyết tẩy, Bạch gia bọn hắn cũng bị liên lụy.
Yên phu nhân khoát tay nói:
- Quy củ đã định ra rồi, Lục gia dù cường đại đến mấy cũng phải giảng đạo lý. Trên đầu Lục Ly viết hắn là con em Lục gia? Còn nữa, ta nói Lục Ly là con em Lục gia lúc nào? Trong chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, còn chờ chứng thực.
Lục Ly đã từng đi qua thần miếu, nhưng không thức tỉnh huyết mạch Lục gia, đây là nghi điểm lớn nhất. Nếu Lục Nhân Hoàng đúng là Lục Nhân Hoàng của Lục gia Trung Châu, như vậy tại sao Lục Ly lại không thể thức tỉnh huyết mạch Kim Cương?
Bạch quản sự khẽ gật đầu, sau đó lại thử thăm dò hỏi:
- Vậy chúng ta không quản?
Yên phu nhân lại cúi đầu xem tư liệu, không đáp lời, lát sau mới ném qua phần tư liệu đang cầm trong tay, nói:
- Đi liên hệ người này, tìm người truyền lời cho hắn, nói Lục Ly là con trai Lục Nhân Hoàng.
Bạch quản sự tiếp lấy tư liệu nhìn vài lần, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc nói:
- Là hắn? Không đúng… phu nhân, chẳng phải ngươi nói còn chưa xác định thân phận Lục Ly ư? Hơn nữa nói cho người này thì có ý nghĩa gì?
- Nói cho người này, liền có thể xác định Lục Ly rốt cục có phải con trai Lục Nhân Hoàng hay không.
Yên phu nhân cười đầy vẻ thần bí, khua tay nói:
- Chuyện còn lại ngươi đừng quản, chờ đại chiến sắp bắt đầu, báo cho ta một tiếng là được.
- Người kia kiệt ngạo không thuần, độc lai độc vãng, vừa chính vừa tà, hắn sẽ để ý việc này ư?
Bạch quản sự vốn còn muốn hỏi thêm, nhưng thấy Yên phu nhân cúi đầu xem tư liệu, liền cũng mặc kệ. Yên phu nhân này là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ Bạch gia, nàng làm vậy tự nhiên có đạo lý của riêng nàng, Bạch quản sự chỉ cần chấp hành là được.
Huyết Sát đảo vừa ra thông cáo, bầu không khí chiến tranh lập tức bao trùm Huyết Long Đảo, tộc nhân Liễu gia ai nấy đều rất căng thẳng.
Chương 167 Kích tốt lắm
Trận chiến này không thể tránh khỏi, dù lúc này Liễu gia rời khỏi Huyết Long Đảo thì cũng sẽ bị truy sát. Bởi vì thứ Huyết Sát đảo muốn không phải Huyết Long Đảo, mà là bí phương bồi dưỡng Huyết Trùng thảo trong tay Liễu gia.
Mà nếu có thể giành được phần thắng trong trận chiến này, Liễu gia liền sẽ triệt để đứng vững gót chân ở Thiện Đảo Hồ. Bằng vào Huyết Trùng thảo, Liễu gia có thể nhanh chóng lớn mạnh, khôi phục vinh quang năm xưa.
Còn nếu thua, Liễu gia chỉ có hai kết cục, hoặc là bị Huyết Sát đảo thôn tính, hoặc là tiêu thành tro bụi. Bất luận thế nào Liễu gia cũng sẽ không còn tồn tại, vận mệnh chờ đợi Lục Ly Liễu Di cũng sẽ cực kỳ bi thảm.
Bởi thế đám người Thất trưởng lão rất tích cực chuẩn bị cho chiến tranh, Thất trưởng lão đích thân đi Lạc Thần đảo một chuyến, mang theo ba vận Huyền Tinh, đưa cho hai vị trưởng lão Hứa gia, xem xem có thể thuyết phục Hứa gia hỗ trợ, hoặc ít nhất cũng phải giữ thế trung lập.
Cửu trưởng lão cũng đi Lạc Thần đảo, cũng mang theo mấy vạn Huyền Tinh, dùng để mua sắm các loại đan dược. Hắn chuẩn bị mua sắm một nhóm đan dược đặc thù, để tiện phát huy hiệu quả trong chiến đấu sau này. Thậm chí còn định mua sắm một ít cấm chế, dùng để phụ trợ tác chiến.
Lục Ly và Liễu Di bí mật cùng theo, Lục Ly đã đột phá Thần Hải Cảnh trung kỳ, lại chỉ tiêu tốn mấy chục viên đan dược Thiên Huyền đan dát do.
Lục Ly vốn tưởng sẽ tiêu hao rất nhiều Thiên Huyền đan, ai ngờ hỏi qua Liễu Di mới biết mình tiêu hao như thể tính ra là còn ít. Có ba vị trưởng lão vì xung kích Thần Hải Cảnh hậu kỳ, mỗi người thậm chí tiêu
hao tận mấy trăm viện Thiên Huyền đan...
Lần trước Lục Ly đi Thiên Ngục thương hội mang về mười mấy vạn Huyền Tinh, đến sau Liễu gia mở rộng được diễn, thu hoạch năm ngàn trái Huyết Trùng Quả, Liễu Di và Thất trưởng lão đi Thiên Ngục đảo một chuyến, Yên phu nhân không khấu trừ Huyền Tinh, trực tiếp mang về mười mấy vạn.
Tổng cộng hơn hai mươi vạn Huyền Tinh, đoạn thời gian qua đã tiêu hao hơn phân nửa, dự tính chuyến đi Lạc Thần đảo lần này, toàn bộ Huyền Tinh đều phải nện vào.
Lục Ly tới Lạc Thần đảo không phải để đi dạo, thân là một trong những võ giả mạnh nhất Liễu gia, lần chiến đấu này khẳng định cũng phải xuất chiến, bởi thế hắn đến Lạc Thần đảo là để mua Huyền khí.
Thiên Lân đạo không phải Huyền khí, đối với chiến lực hiện tại của Lục Ly mà nói thì đã ý nghĩa không lớn. Nếu có được một thanh Huyền khí thuận tay, chiến lực tuyệt đối sẽ đề thăng không ít. Hiện tại Liễu gia lại không thiếu Huyền Tinh, tự nhiên phải trang bị Huyền khí tốt nhất.
Lục Ly và Liễu Di không đi thương hội Hứa gia, cũng không đi phân bộ Lạc Thần đảo của Thiên Ngục thương hội, mà tới một thương hội tên là “Huyễn Khí Các". Danh tiếng Huyền Khí Các này rất lớn, không chỉ có thương hội tại Thiên Đảo Hồ, mà trên khắp Bắc Mạc đều có, là sản nghiệp của một gia tộc siêu cấp.
Gia tộc ngoài Bắc Mạc không cách nào tiến vào Thiên Đảo Hồ, Huyền Khí Các này lại thủ đoạn thông thiên, chẳng biết làm sao mà nói động Thiên Ngục nhân, mở được thương hội ngay trong Thiên Đảo Hó.
Thứ Huyền Khí Các bán tự nhiên là Huyền khí, Huyền khí tốt nhất Bắc Mạc gần như đều xuất từ Huyễn Khí Các. Lục Ly muốn một món Huyền khí tiện tay, lựa chọn hàng đầu tự nhiên là ở nơi này. Chẳng qua!
Dạo một vòng trong đại diện Huyền Khí Các, Lục Ly lại có chút thất vọng, không phải vì Huyền khí của Huyền Khí Các không đủ nhiều không đủ tốt. Trong tòa đại diện này có tận mười thanh Địa giai Huyền khí, đáng tiếc Lục Ly đều không thích, cảm giác không phù hợp.
Trong Huyền Khí Các có mấy tên thị nữ, ba vị chưởng quỹ, một người trong đó thấy vẻ mặt Lục Ly có chút thất vọng, bèn mỉm cười nói: - Quý khách, có phải quý khách không hài lòng với Huyền khí nơi này?
Ngươi có yêu cầu gì, liệu có thể nói cho tại hạ biết?
Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc, sau đó mở miệng nói:
- Những này Huyền khí đều quá nhẹ, ta muốn binh khí nặng!
- Binh khí nặng?
Chưởng quỹ thu liễm ý cười trên mặt, trầm giọng hỏi:
- Binh khí nặng đến đâu mới gọi là binh khí nặng?
Lục Ly thuận miệng nói:
- Ít nhất phải vạn cân trở lên. Chỗ này có không? Không có thì ta đi nhà khác xem xem.
- Có!
Trên mặt chưởng quỹ lại hiện ý cười, chẳng qua hắn vẫn có chút khó hiểu hỏi:
- Rất nhiều Huyền khí đều có thể tăng phúc lực lượng, vì sao khách quan phải Huyền khí nặng như vậy? Phải biết Huyền khí quá nặng rất bất tiện cho phóng thích huyền kỹ.
Lục Ly nào biết huyền kỹ gì đâu, hắn chỉ có một huyền kỹ chính là Bôn Lôi, lúc xông vào Thiên Đảo Hồ Liễu gia đều thất lạc hết huyền kỹ, Lục Ly thậm chí còn chưa từng hỏi qua Liễu Di một câu.
Hắn khoát tay nói:
- Ngươi đừng quản nhiều như vậy, có thì đưa ra ta xem xem, không có thì thôi.
- Mời hai vị đi theo ta.
Chưởng quỹ làm động tác thỉnh mời, dẫn Lục Ly và Liễu Di tiến vào trong một gian thiền diện, hắn gọi tới một tên thủ hạ nói:
- Sai người nhấc Kinh Thiên Kích ra đây cho hai vị quý khách đánh giá.
- Kích?
Lục Ly khẽ nhíu mày, hắn quen sử dụng đao, kích này sợ là khó mà quen tay được? Chẳng qua chưởng quỹ đã sai người lấy ra, hắn cũng không tiện lập tức rời đi, trước cứ xem qua rồi tính.
Lát sau, hai người giơ lên một hộp sắt cực lớn đi đến. Hộp sắt này dài hai thước, rộng một xích, Lục Ly và Liễu Di liếc nhau, binh khí này có vẻ lớn quá?
- Mở ra cho quý khách chiêm ngưỡng. Chưởng quỹ hạ lệnh, một người trong đó liền mở ra hộp sắt, một
thanh chiến kích màu đen cực lớn hiện ra trong tầm mắt Lục Ly và Liễu Di. Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, con người sáng lên, nhịn không được quát khể:
- Kích tốt lắm!
Kích trên thực tế là hợp thể giữa qua và mâu, nó vừa có lưỡi ngang lại vừa có lưỡi dọc, thành hình chữ “Thập" (+) hoặc chữ "Bặc" ( - ). Bởi thể kích mới có đủ các loại công dụng như móc, mổ, đâm, cắt, năng lực sát thương cũng hơn hẳn qua và mâu.
Nếu là kích bình thường, Lục Ly khẳng định sẽ cảm thấy dùng không thuận tay, cũng không phù hợp. Nhưng giờ tận mắt chứng kiến Kinh Thiên Kích, Lục Ly lại thật lòng yêu thích.
Chương 168 Oan đại đầu
Kích bình thường hình dạng tương tự như mẫu, riêng thanh kích này lại càng giống một thanh trọng kiếm. Kích dài phải đến hai mét, không hề có lưỡi ngang và lưỡi dọc, mà là lưỡi thẳng như kiếm, phần đỉnh vật phẳng, rộng chừng một xích. Lưỡi rất dày nặng, toàn thân được rèn đúc bởi một loại hàn thiết màu đen kỳ dị, mặt trên điêu khắc từng đạo hoa văn tinh tế, nhìn rất hoa lệ.
Nói theo cách trực quan nhất thì thanh kích này càng giống một thanh xích sắt hai bên có mũi nhọn, phần dưới xích sắt là một chuôi kiếm dài nửa thước.
Lục Ly tiến lại, một tay nắm lấy cán Kinh Thiên Kích, chậm rãi nâng lên, tròng mắt lóe lên quang mang, thanh chiến kích này quả thực rất nặng, chí ít phải cỡ một vạn cân trở lên.
Ông! Lục Ly vận chuyển Huyền lực, toàn thanh chiến kích sáng lên hắc quang, hoa văn trên thân kích ẩn ẩn có cảm giác du tẩu huyền diệu, lộng lẫy bá khí dị thường.
Xuy xuy
Lục Ly tùy ý khua múa chiến kích, không trung lập tức phát ra tiếng rít, chiến kích hóa thành một đạo tàn ảnh mơ hồ, Lục Ly kinh dị thốt lên: - Kình Thiên Kích này thật là...
- Hắc hắc!
Chưởng quỹ mỉm cười nói:
- Thanh chiến kích này là tác phẩm đắc ý của một vị Luyện Khí Tông Sư Huyền Khí Các chúng ta, mặc dù phẩm cấp chỉ là Địa giai tam phẩm, nhưng hắn lại cho rằng giá trị thanh binh khí này vượt trên cả Địa giai ngũ phẩm. Bởi vì trong chiến kích còn được gia trì một cấm chế phi thường huyền diệu, có thể mượn nhờ lực lượng của gió, khiến tốc độ tấn công của chiến kích càng nhanh!
- Quả nhiên!
Lục Ly giờ mới hiểu, vừa nãy hắn chỉ tùy ý khua múa một cái, không ngờ tốc độ lại nhanh như vậy. Trong mắt hắn bất giác sáng lên, thanh chiến kích này dù không phải chiến đạo, nhưng đủ để hắn phát huy toàn bộ chiến lực, trước mắt là binh khí thích hợp nhất mà hắn từng gặp được.
Chưởng quỹ thấy được vẻ thèm khát trong mắt Lục Ly, lần nữa giải thích nói:
- Kình Thiên Kích nặng một vạn tám ngàn cân, toàn do Thiên Cương Thiết luyện chế mà thành. Trừ Huyến khí Thiên phẩm ra, Huyền khí Địa giai khác tuyệt đối không cách nào chặt đứt. Thanh chiến kích này vốn là bảo vật trấn điểm của phân các chúng ta, nếu không phải hai vị, chúng ta cũng sẽ lấy ra.
Mấy lời sau đó rõ ràng đều là nói nhảm, tên chưởng quỹ này thấy Lục Ly yêu thích mới bắt đầu cố tình nâng giá. Liễu Di nhìn ra ý đó chưởng quỹ, chẳng qua Lục Ly quả thực rất thích kích này, nàng liền trực tiếp hỏi:
- Báo giá đi.
Chưởng quỹ không nói nhảm, trực tiếp báo giá nói:
- Mười vạn Huyền Tinh!- Tê
Lục Ly và Liễu Di đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh, tên chưởng quỹ này báo giá quá ác, chỉ mỗi thanh binh khí thôi đã đủ đổi lấy hai tên Lục Ải Nhân.
Lục Ly liếc mắt liền nhìn ra mưu đồ chặt chém của chưởng quỹ, hắn thả xuống Kình Thiên Kích nói:
- Mua không nổi, cáo từ.
Dù hắn thật rất yêu thích thanh chiến kích này, nhưng không có nghĩa tùy ý mặc người chặt chém. Thiên Ngục thương hội cũng có phân bộ ở Lạc Thần đảo, hắn có thể qua đó xem xem.
- Tiểu ca đừng vội, giá ta nói vừa rồi chỉ là báo giá với bên ngoài! Chưởng quỹ vội vàng đứng dậy, cười nói:
- Bảo kiếm phối anh hùng, chiến kích này được tiểu ca coi trọng. cũng tính là phúc khí của nó. Tiểu ca trẻ tuổi như vậy đã đạt tới Thần Hải Cảnh trung kỳ, ngày sau khẳng định tiến đó vô lượng. Huyến Khí Các chúng ta muốn kết bạn với ngươi, một giá thôi, năm vận Huyền Tinh.
Bỗng chốc chém đi phân nửa, Lục Ly và Liễu Di đều không biết phải nói gì. Hai người liếc nhau, Lục Ly trực tiếp trả giá nói dó.
- Hai vận Huyền Tinh, nhiều nữa ta liền đi.
- Tiểu ca ngươi trả giá ác quá? Hai vạn, giá thành cũng phải hơn số
Chưởng quỹ mặt ủ mày chau nói, sau đó lại khoát tay nói tiếp:
- Thôi được rồi, hai vạn thì hai vạn, xem ra Huyền Khí Các chúng ta kết bạn với tiểu ca người.
- Ách!!
Lục Ly lần nữa liếc nhìn Liễu Di, hai người đều cảm thấy tựa hồ bị mắc lừa. Nhìn bộ dạng kia của tên chưởng quỹ, đừng nói hai vạn, sợ là một vạn cũng sẽ lập tức đáp ứng? Xem ra hai người vẫn là quá non. Nghĩ lại Lục Ly liền cũng hiểu, kỳ thực báo giá của mình đã rất cao. Chiến kích này là Huyền khí Địa giai tam phẩm, thường thường người dùng Huyền khí cấp bậc này đều là Thần Hải Cảnh. Mà với lực lượng Thần Hải Cảnh, dùng binh khí nặng như vậy rất là bất tiện, không cách nào linh hoạt vận dụng huyền kỹ, bởi thế chiến kích này thật ra không dễ bán, hôm nay xem như hắn làm một lần oan đại đầu. Liễu Di lại không sao cả, chỉ cần Lục Ly yêu thích, hai vạn Huyền Tinh không tính là gì. Nếu đã thỏa thuận xong nàng cũng lười trả giá, trực tiếp thanh toán Huyền Tinh, Lục Ly xách theo hộp sắt đi ra Huyền Khí Các.
- Rốt cuộc cũng bán được cục sắt kia. Chưởng quỹ đưa mắt nhìn hai người Lục Ly rời đi, khóe miệng nhếch lên ý cười. Kình Thiên Kích này đích thật là "Trấn điểm chi bảo” a, đã đặt trang điểm chỉnh chỉnh mười năm đều không bán ra được. Hôm nay đừng nói hai vạn Huyền Tinh, năm ngàn hắn đều sẽ bán...
Đợi đến xế chiều, Lục Ly Liễu Di hội hợp với mấy vị trưởng lão, đan dược và cấm chế Cửu trưởng lão cần đều đã mua xong.
Bên phía Thất trưởng lão lại không mấy thuận lợi, hai vị trưởng lão Hứa gia kia tuy nhận Huyền Tinh, lại không tỏ thái độ gì, không nói giúp Liễu gia xuất chiến, ngay cả trung lập đều không lên tiếng đảm bảo.
Lạc Thần đảo là bá chủ trong ngàn dặm hải vực quanh đây, bọn hắn không tỏ rõ thái độ cũng là điều bình thường, Huyền Tinh cũng được đi ra, chúng nhân cũng tính là an tâm phần nào. Còn nếu Lạc Thần đảo tham chiến, trận này cũng không cần đánh làm gì, mọi người ngồi im chờ chết là xong.
Chúng nhân ngồi chiến thuyền chạy về Huyết Long Đảo, vừa mới lên đảo Thất trưởng lão đột ngột quét mắt về phía rừng cây nhỏ trong đảo, trong mắt chớp qua một tia phẫn nộ.
Đám người Liễu Di Lục Ly quét mắt nhìn theo, lại không phát hiện được gì, Liễu Di nghi hoặc hỏi:
- Thất gia gia, sao thế?
Thất trưởng lão nhẹ giọng giải thích nói:
- Thám báo Huyết Sát đảo tiềm phục trong bụi cỏ kia.
Sát ý chợt lóe trong mắt Cửu trưởng lão, sát khí đằng đằng nói:
- Thất ca, ta đi xử lý?
- Thôi đi.
Chương 169 Một tên cũng không lưu
Thất trưởng lão nghĩ nghĩ một lát liền lắc đầu nói:
- Thân phận chúng ta không tiện động thủ, đến lúc đó sẽ thành cái cớ cho Huyết Cừu.
- Hừ!
Lục Ly lại không cho là đúng, đã đến bước này rồi, còn giữa thể diện cái gì nữa? Rõ ràng biết thám báo kẻ địch tiềm phục trên đảo, mọi nhất cử nhất động bên này đối phương đều rõ như lòng bàn tay, vậy còn đánh làm sao được nữa?
Hắn mở ra hộp sắt, xách lấy Kinh Thiên Kích, Huyền lực lấp lánh như một con mãnh hổ lao vút mà đi, vung lên chiến kích dài hai thước trùng trùng phách xuống bụi cỏ.
Trong bụi cỏ quả nhiên tiềm phục một tên thám báo, mới đầu y còn không dám động, đến lúc muốn động thì đã muộn. Thanh chiến kích như lưỡi hái tử thần trong tay Lục Ly đã hóa thành tàn ảnh chém xuống, nháy mắt liền đánh chết đối phương.
- Tiểu Bạch, đi ra!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Tiểu Bạch từ trong tay áo chui ra, Lục Ly hạ lệnh:
- Đi trên đảo tuần tra, thăm dò thám báo từ ngoài đảo tiềm phục vào. Tiểu Bạch chui vào trong bụi cỏ rồi tan biến, Lục Ly quay đầu nhìn Thất trưởng lão nói:
- Các ngươi không tiện xuất thủ, vậy để ta ra tay. Giúp các ngươi thanh lý sạch sẽ toàn bộ thám báo trên đảo.
- Được rồi, Lục Ly, chú ý an toàn!
Thất trưởng lão khẽ gật đầu, trên thực tế hắn không phải không muốn thanh lý thám báo, vừa rồi nói vậy mục đích cũng là để chờ Lục Ly
ra tay.
Như thế vận nhất thế cục đến lúc không thể vãn hồi, hắn có thể đẩy hết mọi chuyện lên thân Lục Ly, chừa ra cho bọn hắn một con đường lui. Có Tiểu Bạch ra tay, dò la thám báo biến thành một việc quá đơn giản.
Tốc độ Tiểu Bạch rất nhanh, thân thể lại nhỏ, bất cứ nơi nào đều có thể chui vào, hơn nữa khứu giác còn rất lợi hại, thoáng chốc đã tìm được mười mấy tên thám báo.
Lục Ly theo sát ngay sau, chỉ cần không phải người Liễu gia liền trực tiếp giết chết. Hắn xách theo Kình Thiên Kích dài hai thước, cầm đám thám báo này làm đối tượng luyện tập, đến sau tao ngộ thám báo hắn không trực tiếp chém giết ngay mà vung vẫy Kình Thiên Kích đánh nửa ngày mới chẻ chết.
Hao tốn mấy canh giờ, thẳng đến vào đêm, Lục Ly mới xách theo chiến kích nhuộm đỏ máu tươi trở về.
Cửu trưởng lão dẫn người hành động, bố trí rất nhiều pháp trận cấm chế trên đảo, chuẩn bị tùy thời nghênh đón đại chiến. Lộc trưởng lão cũng bắt đầu bố trí trạm gác ngắm, giám thị nhất cử nhất động trên đảo lẫn ngoài đảo.
Thất trưởng lão và Liễu Di di tản gia quyến Liễu gia vào trong Trúc Sơn, đám Lục Ải Nhân cũng ở ngay trong Trúc Sơn, bên ngoài lại được bố trí rất nhiều cấm chế, hiện tại Trúc Sơn đã thành là nơi an toàn nhất trên Huyết Long Đảo.
Cửu trưởng lão dẫn người an bài một đêm, trận pháp cấm chế ngoại vi hòn đảo đã bố trí xong. Ngày thứ hai lại bắt đầu bố trí cấm chế bên ngoài Trúc Sơn, trận chiến lần này vô cùng quan trọng đối với Liễu gia, bọn hắn không thể không toàn lực ứng phó.
Huyết Trùng thảo trong hai sơn cốc đã bị hủy diệt hết sạch, huyết dịch trong huyết trì cũng được để khô, gia quyến Liễu gia đều tiến hết vào Trúc Sơn. Bên trong Trúc Sơn được đào ra một sơn động cực lớn, toàn bộ gia quyến Liễu gia tiềm ẩn vào trong sơn động.
Lục Ly một thân một mình ngồi xếp bằng trong nhà gỗ, sau khi tổn trữ mấy trăm huyền kình trong Thần Hải, hắn cầm lấy chiến kích khua múa trước nhà gỗ, khiến bản thân càng thêm thuần thục chiến kích.
Liễu Di đứng bên cạnh hắn, tay cầm mười chiếc ngọc phù. Mười tên Lục Ải Nhân đều do nàng khống chế, đám người Thất trưởng lão Cửu trưởng lão phải xuất chiến, không có thời gian khống chế Lục Ải Nhân, cho nên nàng rất là căng thẳng.
Nàng thấy Lục Ly thản nhiên vũ động chiến kích, nội tâm bất giác ổn
định phần nào, tựa hồ chỉ cần có Lục Ly ở đây, chuyện gì cũng không cần lo lắng.
-Luc Ly.
Hôm nay Liễu Di mặc một thân váy dài màu hồng phấn, trên váy thêu một đóa đóa hoa nhỏ, búi tóc buộc ra sau, nhìn tựa như Hoa tiên tử. Nàng đứng đó một lúc lâu, cuối cùng nhịn không được hỏi: - Nếu lần này Liễu gia chiến bại, ngươi bỏ trốn một mình đi. Lục Ly thu hồi Kình Thiên Kích, quay mặt nhìn về phía Liễu Di nói:
- Sao không có lòng tin thế?
Liễu Di cắn môi nói:
- Dù sao Huyết Sát đảo cũng đã kinh doanh ở chỗ này vài chục năm, ta
có chút lo lắng. Ý ta là... nếu tình hình bất lợi, ngươi có thể một mình trốn đi, ngươi đã giúp Liễu gia đủ nhiều, ngươi còn phải đi tìm tỷ tỷ nữa. - Ha ha!
Lục Ly khẽ cười, đảo mắt nhìn về phía đông nam xa xa, một lúc sau mới nói:
- Liễu Di, đừng nghĩ quá nhiều. Bất cứ chuyện gì chúng ta chỉ cần tận lực đi làm là được, kết cục thế nào không quan trọng. Nếu Liễu gia các
ngươi diệt vong, lần này chúng ta đều sẽ chết, đó cũng là ý trời, không có
gì để nói nữa cả. Tỷ tỷ ta từng nói qua một câu, một khi bước vào con đường võ đạo, hoặc là thẳng tới mây xanh, ngạo nghễ đứng trên đỉnh, hoặc tử vong sẽ là kết cục sau cùng cho chính mình.
Liễu Di đi tới, đứng sóng vai với Lục Ly, hồi tưởng lại đêm hôm ấy ở Vũ Lăng thành, nét mặt Lục Linh kia từ đầu đến cuối vẫn luôn bình tĩnh như nước. Nhớ lại cảnh tượng Lục Linh bị liệt hỏa đốt cháy thành than đen, nàng cảm khái nói:
- Tỷ tỷ ngươi đúng là kỳ nữ tử, Lục Ly, đừng quá lo, nói không chừng
rất nhanh tỷ tỷ ngươi sẽ trở thành đại nhân vật Thần Nữ cung, không đợi ngươi đi tìm nàng, nàng liền trở về tìm người.
Nói đến Lục Linh, khóe miệng Lục Ly bất giác hiện ra ý cười, hắn
trùng trùng gật đầu nói:
- Tỷ tỷ nhất định sẽ nghĩ hết mọi cách trở về tìm ta, chỉ cần không chết, ta cũng sẽ nghĩ hết mọi cách tìm tới tỷ tỷ. Nàng đã vì ta chịu đựng quá nhiều đau khổ, ta nhất định phải trở thành cường giả, nếu ai dám khiến nàng chịu nửa điểm ủy khuất, ta liền diệt kẻ đó!
Liễu Di từ bên sườn ngắm nhìn nét mặt cương nghị của Lục Ly, nội
tâm bất giác khẽ rung lên, khắc này nàng rất hâm mộ Lục Linh. Nếu Lục Ly cũng đối xử với mình như với Lục Linh, vậy thì hạnh phúc cỡ nào...
Trời dẫn vào đêm.
Huyết Sát đảo cho kỳ hạn ba ngày, nhưng tối nay tất cả võ giả Liễu gia đều không dám đi ngủ, buổi đêm là thời cơ đánh lén tốt nhất.
Chương 170 Hành sự theo kế hoạch
Lục Ly không ngủ, ngồi xếp bằng tu luyện một đêm, trước lúc bình minh, Lộc trưởng lão chạy vội tới, từ đằng xa liền đã hét lớn.
- Đến rồi!
Lộc trưởng lão là đường chủ Thám Báo đường Liễu gia, tiếng hét lớn này ý tứ rất rõ ràng, địch nhân đã đột kích.
Sư tử vô thỏ cũng dùng toàn lực!
Huyết Sát bang có thể sừng sững tại Thiên Đảo Hồ, tự nhiên không phải một đám giá áo túi cơm. Bọn hắn không hề khinh địch, lựa chọn tấn công trước lúc bình minh chính là muốn dùng cái giá thấp nhất năm xuống Liễu gia.
Bên ngoài Huyết Long Đảo lặng lẽ chạy tới mười chiến thuyền, trên mỗi chiến thuyền đều chở theo mấy trăm người. Trừ một tên trưởng lão và năm trăm người lưu thủ trên đả ra, Huyết Sát bang đã dốc hết toàn bộ lực lượng, kéo tới chỉnh chỉnh ba ngàn người.
Mười chiến thuyền không mạo muội tiến công mà tản ra, dưới sự yểm hộ của màn đêm lặng không tiếng thở xông tới Huyết Long Đảo. Bốn tên Hỗn Đàm cảnh chia nhau tọa trấn bốn phía, phòng ngừa võ giả Liễu gia phá vây chạy trốn.
Trên một chiếc chiến thuyền ở mặt đông. Huyết Cừu thân khoác chiến giáp vàng óng, mang theo bịt mặt, trong mắt đằng đằng sát khí. Đợi thám báo xác định số chiến thuyền còn lại đã vào chỗ, hắn lập tức vung tay hô lớn:
- Truyền lệnh của ta, theo kế hoạch hành sự.
Thám báo khoái tốc truyền tin, bên này năm trăm người trên ba chiếc
chiến thuyền đi xuống, thừa lúc bóng đêm tiếm hành lên đảo. Từ ba hướng khác, mỗi hướng cũng lao xuống năm trăm người, tổng cộng lại xuất động hai ngàn nhân thủ.
Bản thân Huyết Cừu lại không động, ba tên Hồn Đàm cảnh xuất động một tên, hai tên còn lại tọa trấn trên chiến thuyền. Theo như đám người Huyết Cừu nhận định, Liễu gia không có Hồn Đàm cảnh, Thần Hải Cảnh cũng chỉ mười người, phái ra một tên Hỗn Đàm cảnh và hai ngàn võ giả là đủ rồi.
Lần này xuất động nhiều người như vậy, mục đích là không muốn cho Liễu gia chạy thoát một ai, nhất định phải giành được bí phương bối dưỡng Huyết Trùng, bằng không trực tiếp phái hai tên Hỗn Đàm cảnh là đủ để san bằng toàn đảo.
Nhìn từng đội từng đội võ giả dũng mãnh lao tới Huyết Long Đảo, khóe miệng Huyết Cừu nhếch lên ý cười tàn độc, trong mắt chớp qua một tia hưng phấn. Chờ giành được bí phương bồi dưỡng Huyết Trùng Quả của Liễu gia, Huyết Sát bang liền sẽ nhanh chóng quật khởi, không chừng sau mấy năm sẽ có thể biến thành thế lực tứ phẩm.
-A...
Từng tiếng kêu thảm cắt vỡ trời đêm, khiến cho ý cười trên mặt Huyết Cừu nháy mắt cứng lại, hắn phẫn nộ hét lớn:
- Chuyện gì?
Huu!
Một tên thám báo chạy vội mà đến, bẩm báo nói:
- Đảo chủ, trên Huyết Long Đảo bố trí rất nhiều cấm chế, là Độc Long trận, bên này chúng ta đã chết mấy chục người, hơn trăm người bị thương.
- Mấy chục?
Khóe miệng Huyết Cừu giật một cái, rất là đau lòng, bên này có cấm chế, các hướng còn lại nhất định cũng có. Bên này chết mấy chục, bốn phía chẳng phải một hai trăm?
- Truyền lệnh, trước lui về!
Huyết Cừu vung tay lên, mấy tên thám báo lập tức chạy đi truyền tin,
vốn tưởng rằng ban đêm dễ dàng đánh lén, lại không ngờ Liễu gia sớm có chuẩn bị, đã không cách nào đánh lén vậy thì cường công thôi.
Hiện tại trời còn mờ tối, rất nhiều cấm chế căn bản không phát hiện ra được, phải chờ đến lúc hừng đông mới lại tấn công. Dù sao bây giờ Huyết Long Đảo cũng đã bị vây khốn, người Liễu gia đừng hòng trốn ra được.
Đợi người phía tiền phương lùi hết ra sau, Huyết Cừu nghĩ nghĩ lại hạ lệnh:
- Sau khi trời sáng, để Nhị trưởng lão đích thân ra tay, trừ Liễu Di và Liễu Sơn Hà ra, những người còn lại đều giết sạch, một tên cũng không luu.
Để chắc ăn, Huyết Cừu quyết định xuất động thêm một tên cường giả Hồn Đàm cảnh.
Phía hừng đông sáng lên một đạo hào quang, chiếu sáng một mảnh thiên không.
Hai tên lão giả Hồn Đàm cảnh bên ngoài Huyết Long Đảo chậm rãi rút ra binh khí, bên cạnh mỗi người lần lượt đi theo một ngàn người. Huyết Cừu cải biến sách lược, để hai tên Hồn Đàm cảnh chia binh dẫn đội từ hai hướng trái phải tiến công. Hắn và một tên Hồn Đàm cảnh khác dẫn người vây chặt Huyết Long Đảo, một khi có người phá vây sẽ bị hai người vô tình giết chết.
Đương nhiên!
Trong nhận định của Huyết Cừu thì tuyệt không khả năng có người phá vây đi ra, hai tên Hồn Đàm cảnh dẫn theo hai ngàn người, trong đó còn có gần trăm Thần Hải Cảnh.
Phía bên kia Liễu gia có bao nhiêu người? Cộng cả người già trẻ em lại chắc cũng chỉ ba, bốn ngàn người là cùng, võ giả càng là ít đến đáng thương, dù đến sau thu gom về được một ít thì cũng không siêu quá ba trăm người, Thần Hải Cảnh cũng chỉ có mười mấy tên...
Thực lực chênh lệch quá lớn, dù mua được một ít pháp trận bố trí ra một ít cấm chế thì cũng không ảnh hưởng được đến đại cục.
Có Hồn Đàm cảnh dẫn đội, những pháp trận cấm chế kia không còn mấy ý nghĩa, pháp trận cấm chế có thể mua được thì lợi hại đến đâu? Nhiều nhất cũng chỉ có thể tổn thương đến Thần Hải Cảnh mà thôi. Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão Huyết Sát đảo cũng nghĩ như thế,
hai người chia nhau dẫn đội mà đi, trên đường phát hiện ra rất nhiều pháp trận cấm chế, sau đó nhẹ nhàng sai người đi đường vòng hoặc là hủy đi.
Trong linh hồn võ giả Hồn Đàm cảnh có được Hồn Đàm, linh hồn
cường đại hơn Thần Hải Cảnh gấp mấy lần. Thính lực, thị lực, khứu giác, cảm giác lực đều cường đại hơn xa Thần Hải Cảnh, rất nhiều pháp trận cấm chế ẩn tàng đều có thể dễ dàng phát hiện và xem thấu. Cảnh giới có thể đè chết người, mỗi cảnh giới liền kề đều chênh lệch theo cấp số nhân, về cơ bản rất khó xuất hiện tình huống vượt cấp giết địch.
Sắc trời càng lúc càng sáng, hai đội nhân mã đã tiến vào trong đảo một dặm, rất nhiều pháp trận cấm chế lần lượt bị phá hủy, chỉ cần tiến thêm về phía trước hai dặm liền có thể đi đến thành bảo Liễu gia. Chẳng qua càng tiến sâu Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão Huyết Sát đảo ngược lại càng thêm cần thận, bởi vì trước mặt hai đội nhân mã đã bắt đầu xuất hiện rừng rậm, bên ngoài thành bảo Liễu gia được bao quanh bởi một mảnh rừng cây, điều này trước khi tới bọn hắn cũng đã biết.
Trong rừng rất dễ bố trí mai phục, dù nhân thủ Liễu gia không nhiều, ai mai phục ai còn khó nói, nhưng cẩn thận chút thì vẫn hơn.