Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn



Lục Ly không có trả lời, ánh mắt quét nhìn chung quanh, trong đầu vận chuyển tìm kiếm phương pháp phá cục. Hắn vẫn còn ghi nhớ Lục Linh nói với hắn cho dù là một khắc cuối cùng cũng không thể buông bỏ.

- Tề trưởng lão, vì sao Hồng Lân Ưng và chuột đá trên núi không công kích hắn?

Ánh mắt Triệu Duệ hướng sang lão giả Thần Hải cảnh bên cạnh dò hỏi, hắn đã tới chân núi nhưng không có lập tức hạ lệnh tấn công, cũng là bởi vì điểm này.

- Ta cũng không biết.

Lão giả bên cạnh cau ngươi nhìn mấy lần, suy nghĩ một chút nói ra:

- Duệ thiếu, nếu không để Phác lão dẫn người lên núi xem tình huống một chút, chúng ta ở phía dưới phối hợp tác chiến?

- Tốt!

Triệu Duệ gật đầu, con ngươi trở nên lạnh lẽo hạ lệnh cho một cường giả Thần Hải cảnh khác ở phía tây:

- Phác trưởng lão dẫn người động thủ, trực tiếp giết hắn, không cần người sống!

- Giết!

Một lão giả tóc trắng ở phía tây chợt quát lên, gầm gừ như một con cự thú, vô số võ giả Huyền Vũ cảnh bao vây dưới chân núi vọt lên trên núi như ong vỡ tổ.

- Tới rồi!

Lục Ly nhìn sang hướng tây, thấy một lão giả nhanh chóng leo lên núi, chuột đá cản đường đều bị lão ung dung đánh bay, thế không thể ngăn cản.

- Chỉ xuất động một tên Thần Hải cảnh sao?

Lục Ly nhìn lướt qua Triệu Duệ, trên mặt nổi lên một chút đỏ ửng, nếu như ba tên Thần Hải cảnh đều xuất động, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Hiện tại chia ra hành động, điều này làm cho hắn thấy được một chút hy vọng sống.

Võ giả Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, hắn căn bản không sợ, mấy chục người này vẫn không giết được hắn. Chỉ cần giết chết được ba tên Thần Hải cảnh, hắn có khả năng sống sót rất lớn.

- Tiểu Bạch!

Hắn quay đầu nhìn Tiểu Bạch phía sau, thấp giọng nói:

- Khống chế Hồng Lân Ưng cùng chuột đá, tấn công toàn bộ người lên núi, đặc biệt là lão già tóc trắng kia, khiến Hồng Lân Ưng cùng chuột đá vây quanh hắn.

- Chít chít... éc éc!

Hồng Lân Ưng đầy trời, chuột đá đếm không hết xuất động, ban đầu chỉ có một số nhỏ Huyền Thú tấn công Phác trưởng lão cùng Huyền Vũ cảnh lên núi, nhưng bây giờ xuất động quy mô lớn.

Toàn bộ chuột đá trên Hồng Nham Sơn ít nhất cũng hơn vạn con, Hồng Lân Ưng cũng gần ngàn, mặc dù Tiểu Bạch không thể khống chế toàn bộ, nhưng cho dù khống chế một nửa cũng rất khủng bố rồi.

Phác trưởng lão cùng một đám Huyền Vũ cảnh trợn tròn mắt, Hồng Lân Ưng và chuột đá ở trong mắt bọn hắn vốn không có nửa điểm uy hiếp, đột nhiên hiện tại cảm giác áp lực đại tăng.

Có tổ chức và không có tổ chức không phải một cái khái niệm, hơn nữa sau khi Hồng Lân Ưng và chuột đá bị Tiểu Bạch khống chế, tất cả đều hung hãn không sợ chết, người trước ngã xuống, người sau tiếp tục công kích võ giả lên núi. Bên cạnh Phác trưởng lão có ít nhất năm sáu trăm con chuột đá vây tụ, ba mươi đầu Hồng Lân Ưng.

Không thể không nói chiến lực của Phác trưởng lão mạnh mẽ, trong tay lão cầm một cây trường thương, tiện tay đảo qua sẽ có mấy con chuột đá hoặc một hai con Hồng Lân Ưng bị nện bay, hơn nữa Huyền Thú bị nện bay đều huyết nhục mơ hồ, chết đến không thể chết lại.

Thế nhưng!

Lúc này Phác trưởng lão đang lên núi, Hồng Nham Sơn cao chót vót, trên núi không ngừng có Hồng Lân Ưng và Huyền Thú đánh tới, bảo lão đi về phía trước như thế nào? Xông lên núi như thế nào?

Đám Huyền Vũ cảnh còn lại càng thảm hại hơn, tất cả đều bị ngăn ở giữa sườn núi, căn bản không cách nào phá vòng vây mà ra, chỉ có thể liều mạng đánh giết chuột đá và Hồng Lân Ưng.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong mắt đám người Triệu Duệ và Tề trưởng lão ở dưới chân núi đều là vẻ kinh ngạc, chuột đá và Hồng Lân Ưng không công kích Lục Ly đã rất quái dị rồi, lúc này lại điên cuồng tấn công người của bọn họ? Chẳng lẽ Lục Ly có thể khống chế những Huyền Thú này?

- Tề trưởng lão, làm sao bây giờ?

Ánh mắt Triệu Duệ hướng về phía Tề trưởng lão, Tề trưởng lão suy nghĩ một chút nói.

- Đừng vội, dù sao Lục Ly ở trên núi cũng không trốn thoát được, mặc dù Huyền Thú nhiều nhưng cấp thấp, dọn dẹp toàn bộ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Chuyện này quá tà môn rồi, Tề trưởng lão không dám tự ý hành động, dù sao những Huyền Thú cấp thấp này cũng không giết được nhóm người bọn hắn, nếu như bị thương lui ra là được.

- Hưu!

Bọn họ bất động Lục Ly lại động. Lục Ly quay đầu nhìn về phía bắc chạy như điên, giống như chuẩn bị phá vòng vây ở phía bắc bỏ chạy.

Chân ngươi Triệu Duệ và Tề trưởng lão cau lại, hai người không có chút do dự mang theo bảy tám người đang vây quanh Hồng Nham Sơn chạy về phía bắc.

- Ồ?

Lúc Triệu Duệ và Tề trưởng lão dẫn người đi về phía bắc, cũng không có thấy Lục Ly chạy xuống, hai người nhìn mấy lần, không hẹn mà cùng quát khẽ:

- Điệu hổ ly sơn, bị lừa rồi!

Đỉnh núi rất rộng, dưới chân núi không thể nhìn thấy Lục Ly, nếu Lục Ly không có phá vòng vây ở phía bắc, vậy khẳng định là kế điệu hổ ly sơn.

- Ầm!

Quả nhiên, phương hướng phía tây của Phác trưởng lão truyền đến một tiếng nổ nặng nề, rõ ràng là âm thanh vũ khí va chạm. Triệu Duệ vung tay lên chạy về phía tây, đám người Tề trưởng lão vội vàng đuổi theo.

...

Lục Ly đã khai chiến ở giữa sườn núi phía tây, hắn không quan tâm những võ giả Huyền Vũ cảnh, sau khi dẫn dụ Tề trưởng lão và Triệu Duệ về phía bắc, hắn lập tức chạy đến phía tây, sau đó phóng đến chỗ Phác trưởng lão như một con mãnh hổ xuống núi.

Phác trưởng lão bị một đám chuột đá cùng Hồng Lân Ưng vây quanh, nhưng lão vẫn phát hiện ra Lục Ly, có điều lão cho rằng không cần để ý tới, tiếp tục giao chiến với Huyền Thú, đợi chờ Lục Ly chủ động đưa tới cửa.

Đối với lão mà nói, Lục Ly không khác biệt với đám chuột đá và Hồng Lân Ưng này, lão tiện tay là có thể đánh giết. Lục Ly muốn bẫy lão đánh lén lão, lại hợp ý lão.

Lục Ly tiến tới như mãnh hổ, chuột đá và Hồng Lân Ưng ở xung quanh không dám tấn công hắn, lúc tới gần Phác trưởng lão, Tiểu Bạch ở trong bao bố phía sau hú lên quái dị, Lục Ly cũng đồng thời quát:

- Chết đi!

Advertisement
';
Advertisement