Chương 1066 Bị đùa chết
Sau mười ngày! Hạt châu không có thêm bất kỳ dị dạng nào, Thiên Tà Châu cũng đã sắp bay ra khỏi địa giới Lãnh Hoàng triều, năm tên lão quái không khỏi ủ rũ chán nản, công kích đều trở nên vô lực. Ngay hôm nay, hạt châu lại lần nữa lấp lánh quang mang, sau đó … tăng tốc! Năm tên Hóa Thần lão quái nhìn hạt châu hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở phương xa, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác thất vọng não nề. Trừ Quân Hồng Diệp ra, bốn người còn lại đều ngừng truy kích, bọn hắn cảm thấy hạt châu này là một ngọn núi nhìn không thấy đỉnh, vĩnh viễn không cách nào vượt qua. - Đi a! Quân Hồng Diệp quay đầu nhìn lại bốn người kia một cái, trầm giọng quát: - Sao không đuổi tiếp? Đứng ngây ra đó làm gì? Một tên Hóa Thần của Quân gia đắng chát nói: - Tộc trưởng, chúng ta thật có thể phá mở hạt châu kia ư? Cả bốn người đều nhìn Quân Hồng Diệp chờ đợi nghe câu trả lời, nhất là người của Nhậm gia và Lý gia. Dù Thiên Tà Châu có bị phá mở, hai người bọn hắn cũng không được phân, hai người cảm thấy có chút không đáng, vạn nhất tiến vào Phùng Hoàng triều, sau đó chiến tử thì sao? - Phá không được cũng phải phá! Tròng mắt Quân Hồng Diệp đỏ ngầu, quát nói: - Các ngươi thử nghĩ mà xem, nếu để cho người Trung Hoàng Giới được đến hạt châu này, hoặc là bị Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên đoạt được, vận mệnh sau cùng của chúng ta sẽ thế nào? Gia tộc chúng ta sẽ thế nào? Thế nên dù trong thời gian ngắn không cách nào phá nổi, chúng ta cũng phải tiếp tục, thẳng đến khi được đến hạt châu, hoặc là chúng ta chết đi! Lời này của Quân Hồng Diệp nhắc nhở chúng nhân, bốn người còn lại liếc mắt nhìn nhau, thần sắc ai nấy đầy vẻ đắng chát. Quân Hồng Diệp nói không sai, hạt châu này chỉ có thể vào tay bọn hắn, bằng không bốn đại gia tộc tất sẽ vạn kiếp bất phục. Bọn hắn đã không còn lựa chọn nào khác, hoặc là nắm xuống hạt châu, hoặc là chiến tử. - Ta lấy danh nghĩa Đấu Thiên Đại Đế phát thề! Nét mặt Quân Hồng Diệp đầy vẻ trang nghiêm, trầm giọng nói: - Chỉ cần các ngươi giúp ta được đến Thiên Tà Châu, ta tất bảo vệ ba tộc các ngươi vinh quang trăm vạn năm, trừ phi Quân gia diệt vong, bằng không nhất định không phụ ba tộc các ngươi! Hóa Thần của Lý gia và Nhậm gia thoáng chốc yên tâm phần nào, Hóa Thần Hạo gia lại như có điều suy tư, song lúc này không phải thời điểm để lên tiếng chất vấn. Mấy người bọn hắn không nói nhảm nữa mà đều dốc hết toàn bộ tốc lực, lần nữa đuổi theo Thiên Tà Châu. Tốc độ Thiên Tà Châu đã tăng lên sánh ngang Địa Tiên, mấy người dừng lại mất một nhịp, phải tiêu tốn hai nén hương mới lần nữa bắt kịp. Lục Ly trong Thiên Tà Châu vốn tưởng rằng đám người kia đã từ bỏ, nay lại thấy năm tên lão quái đuổi tới, không khỏi nhếch môi cười khổ. Chẳng qua hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì năng lượng trong hạt châu còn rất nhiều, đủ cho đám người kia liên tục oanh kích hơn nửa năm. Nếu tốc độ Thiên Tà Châu tăng thêm một cấp, như vậy liền có thể sánh ngang Hóa Thần. Hơn nữa giờ cũng đã sắp đi đến Phùng Hoàng triều, Lục Ly tuyệt không tin tưởng người Phùng gia sẽ mặc cho năm tên Hóa Thần lão quái kia điên cuồng oanh kích trên địa bàn của mình. Huyền lực trong Thần Hải Lục Ly đã còn lại không nhiều, hắn cũng dừng quán chú Huyền lực trong Thần Hải vào hạt châu, với tốc độ hiện tại, nhiều nhất là ba ngày sau Thiên Tà Châu sẽ tới được Phùng Hoàng triều. Quả nhiên! Ba ngày sau, Lục Ly vượt qua một tòa thành trì, phát hiện trên không trung thành trì đã không còn là cờ xí Lãnh Hoàng triều, mà được treo cờ kim mãng sáu trảo, hẳn là đã đến Phùng Hoàng triều. - Gây chuyện thôi! Lục Ly hung hăng hạ quyết định, Thiên Tà Châu theo đó dừng phi hành theo đường thẳng, mà khi thì sang đông khi thì sang tây, khiến năm tên Hóa Thần đuổi theo phía sau chạy loạn một trận. - Bên kia có thám báo, ha ha, không ngờ lại dám áp sát gần đến vậy? Thần niệm Lục Ly đảo qua một ngọn núi lớn, phát hiện có mấy tên thám báo ẩn núp trong đó, đây nhất định là thám báo của Phùng Hoàng triều. Lục Ly lập tức điều khiển Thiên Tà Châu bay tới bên kia, phía sau năm tên Hóa Thần tức thì truy tung theo, mấy tên thám báo định chạy trốn nhưng đã quá muộn, thoáng chốc liền bị oanh thành phấn vụn. Lục Ly không muốn liên luỵ đến bình dân, còn võ giả dù chết bao nhiêu hắn cũng sẽ không chút áy náy. Đã dám đến gần như vậy để thăm dò, liền nên có tinh thần sẵn sàng đi chết, hơn nữa những người này cũng không phải do hắn oanh sát. - Hình như Phùng Đế Thành nằm ở bắc bộ Phùng Hoàng triều? Trước kia Lục Ly từng nhìn qua địa đồ Trung Hoàng Giới, khóe miệng hắn bất giác nhếch lên một tia cười lạnh. Hắn không tin, nếu mình dẫn theo năm tên Hóa Thần này đi đến Phùng Đế Thành, ở trong thành cuồng oanh loạn tạc một trận, võ giả Phùng gia lại vẫn có thể nhịn xuống không ra tay. - Đi! Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay về hướng Phùng Đế Thành, hắn nhất định phải dẫn lên lão quỷ Hóa Thần đấu đá, như vậy mới có cơ hội để thoát thân, bằng không hạt châu này sớm muộn cũng sẽ bị phá vỡ. Một đường bay đi, trên đường nếu có võ giả, Lục Ly tuyệt không mềm lòng, đã dám không sợ phiền phức dám đến xem náo nhiệt, vậy thì phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đi chết, náo nhiệt này không phải ai cũng có thể xem được. Tốc độ Thiên Tà Châu cực nhanh, người phía sau một đường truy kích, thường thường chờ khi bọn hắn thấy được trước mặt có người, công kích đã sớm thả ra, những người kia lại không tính cường giả, căn bản trốn không thoát. - Tiểu tử này muốn dẫn lên Phùng Hoàng triều khai chiến với chúng ta. Tên Hóa Thần của Quân gia có chút lo lắng nói với Quân Hồng Diệp, Quân Hồng Diệp khẽ thở dài đáp: - Chúng ta tiến vào đây vốn đã là khiêu hấn với Phùng gia, nếu Phùng gia không dám ra tay, đừng nói chút người này, dù có là đồ mấy tòa thành cũng sẽ không ra tay. Bởi thế, hết thảy đều xem ý trời. Ba tên Hóa Thần còn lại liếc nhau, nội tâm bất giác trầm xuống, không chừng lần này bọn hắn sẽ bị tên Quân Hầu Cảnh cỏn con kia đùa chết cũng nên! Mấy ngày gần đây Phùng Đế Thành rất là náo nhiệt, tin tức Thiên Tà Châu và năm tên Hóa Thần lão quái tiến vào Phùng Hoàng triều sớm đã truyền đến trong Phùng Đế Thành.
Chương 1067 Địa Ngục Thành
Không ít người trong thành lo lắng sợ hãi, song càng nhiều là phẫn nộ. Trước đó sáu đại gia tộc mười hai Hóa Thần và hơn một trăm tên Địa Tiên, cộng thêm Quân Hồng Diệp đều lên tiếng, khiến cho các gia tộc trong Phùng Hoàng triều không dám vọng động. Nhưng hiện tại mười hai Hóa Thần chỉ còn lại năm tên, hai đại gia tộc Ma Hoàng Giới còn phản, chỉ bằng năm tên Hóa Thần mà dám đánh vào Phùng Hoàng triều? Năm người này thật tưởng rằng Phùng Hoàng triều dễ bắt nạt? Thật tưởng rằng Trung Hoàng Giới không người, có thể mặc cho bọn hắn tùy ý nắn bóp? Trong thành, ở trong một tòa thành bảo, chúng nhân đang không ngừng tranh luận, Thiên Tàn lão nhân không nguyện ý ra tay tương trợ, điều đó khiến lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia không dám ra tay. Nhưng giờ lão tổ hai nhà lại có chút động tâm, chẳng phải Doãn Thanh Ti nói thần vật tùy duyên ư? Hiện tại Thiên Tà Châu đã chủ động bay đến Phùng Đế Thành, liệu có phải đây chính là hữu duyên? Năm tên Hóa Thần lão quái điên cuồng truy kích tới Phùng Hoàng triều, theo tin tình báo còn nói đã giết không ít người, nếu cứ mặc cho bọn hắn làm càn, ai biết sẽ còn chết bao nhiêu người? Một khi Thiên Tà Châu bay đến Phùng Đế Thành, chẳng lẽ bọn hắn cứ để mặc năm tên lão quái cuồng oanh loạn tạc? Bị người ỉa ở trên đầu mà còn không phản kháng, quân tâm liền cũng đi dứt. Đến lúc đó Phùng Hoàng triều bị diệt, Tề Hoàng triều cũng đi theo, cuối cùng Trung Hoàng Giới sẽ rơi vào tay ngoại tộc. - Đợi thêm năm ngày! Lão tổ Phùng gia đột nhiên đứng dậy, lên tiếng nói: - Lại đợi thêm năm ngày, nếu Thiên Tà Châu vẫn cứ một đường bay tới đây, liền chứng tỏ thần vật quả thực có duyên với chúng ta, khi ấy chúng ta sẽ liên thủ đi tranh đoạt thần châu. Lão Tam, ngươi dẫn người truyền tống tới phụ cận Hỗn Độn Thành, năm ngày sau đợi lệnh của ta, trước nắm xuống Hỗn Độn Thành, phong tỏa thông đạo! - Vâng! Một tên Hóa Thần lão quái vội vàng lui ra bên ngoài, lão tổ Tề gia nhìn sang lão tổ Phùng gia hỏi: - Quyết định rồi? Lão tổ Phùng gia gật đầu đáp: - Trước nắm xuống hạt châu cái đã, đợi cầm được vào tay, hai chúng ta bằng bản sự tranh đoạt, ai lấy được thì về nhà đó, tuyệt không tàn sát lẫn nhau. Đồng thời lập xuống Đấu Thiên huyết thệ, bảo đảm vinh dự cho tất cả gia tộc Trung Hoàng Giới trăm vạn năm. - Được! Lão tổ Tề gia khẽ gật đầu, lão tổ các gia tộc còn lại đều không ý kiến, giờ khắc này mà còn không đoàn kết, Trung Hoàng Giới liền sẽ vạn kiếp bất phục. Lão tổ các gia tộc bắt đầu phái người trở về đưa tin, bố trí chuẩn bị sẵn, vạn nhất lần này gặp bất trắc, các gia tộc cũng có thể kịp thời phản ứng, lập tức chuyển dời con em gia tộc, không đến mức bị hủy diệt triệt để. Phùng gia bắt đầu dự tính khu vực mà năm ngày sau Thiên Tà Châu sẽ tới, đồng thời triệt thoái toàn bộ võ giả bình dân trong các thành trì xung quanh, miễn cho đến lúc đại chiến bị liên luỵ. Cùng lúc! Vô số thám báo được rải ra, bố trí tai mắt trong phương viên mười đại vực xung quanh chiến trường, lần này nếu thật sự khai chiến, tất phải xử lý sạch cả năm tên Hóa Thần, một khi có kẻ nào đó đào tẩu được, tuyệt đối sẽ là trường hạo kiếp đối với Trung Hoàng Giới. Toàn bộ các gia tộc ở Phùng Hoàng triều đều động, bắt đầu tổ chức bố trí, chuẩn bị cho đại chiến, bởi vì hạt châu vẫn cứ một mực bay tới Phùng Đế Thành, không có dấu hiệu gì là sẽ đổi hướng. Thiên Tà Châu đương nhiên sẽ không đổi hướng, Lục Ly vốn chính là muốn bay tới Phùng Đế Thành. Năm ngày sau, Thiên Tà Châu bay qua một dãy sơn mạch cực lớn, trước mặt hiện ra một tòa thành trì. Lục Ly vốn định điều khiển Thiên Tà Châu lượn vòng qua, kết quả từ xa xa thăm dò một phen, phát hiện tòa thành đã bị bỏ trống. Trước đó trên đường đi hắn chưa từng gặp phải tòa thành trì nào là bị bỏ trống cả, trong lòng Lục Ly không khỏi có chút lo lắng, trầm tư suy nghĩ một lát, sau đó hắn điều khiển Thiên Tà Châu bay tới tòa thành kia, năm người đằng sau tự nhiên cũng đuổi theo. - Tộc trưởng, tình hình có chút bất thường! Tên Hóa Thần của Quân gia phát hiện ra vấn đề, Quân Hồng Diệp cũng sớm đã dò xé được thành trì bị bỏ không, thần niệm hắn tán ra bốn phía, rất nhanh tròng mắt liền co rụt lại, nét mặt dần trở nên âm trầm, lạnh giọng nói: - Lão bất tử của Phùng gia đi ra. Hưu! Trên đường chân trời phía trước mặt, ba đạo nhân ảnh nhanh bay mà tới, khí thế ai nấy đều cực thịnh, như thể sợ người khác không biết bọn hắn trâu bò cỡ nào vậy. - Rốt cuộc cũng đến! Sau khi thấy được ba tên Hóa Thần kia hiện thân, khóe miệng Lục Ly thoáng nhếch lên ý cười, hắn tin tưởng người Phùng gia xuất hiện không phải là để đàm phán, hơn nữa số người tới khẳng định không chỉ mỗi ba tên Hóa Thần. Nghĩ nghĩ, Lục Ly liền điều khiển Thiên Tà Châu dừng lại, đám Quân Hồng Diệp cũng ngừng tấn công, đứng chờ người Phùng gia đi đến. Quân Hồng Diệp nhìn ba nhân ảnh nơi xa, những người còn lại thì bắt đầu dò xét tình hình chung quanh, xem xem liệu có mai phục không. Hưu Ba lão giả bay đến trên không trung thành trì, người đi đầu rõ ràng là lão tổ Phùng gia. Hắn trước là mặt không biểu tình quét nhìn Thiên Tà Châu một cái, sau đó mới nhìn sang Quân Hồng Diệp nói: - Quân tộc trưởng, nơi này là Phùng Hoàng triều, mong các ngươi lập tức thối lui, bằng không sẽ bị tính là chủ động khiêu hấn! Tiên lễ hậu binh, hơn nữa ngữ khí còn rất bất thiện, rõ ràng là có chuẩn bị mà đến! Quân Hồng Diệp khẽ thở dài trong lòng, nói: - Phùng lão tổ, ngươi hẳn biết sáu gia tộc chúng ta đã vào thế đập nồi dìm thuyền, nếu ngươi khăng khăng muốn ngăn, kết cục của Lãnh gia cũng sẽ là kết cục của các ngươi. - Sáu gia tộc? Lão tổ Phùng gia cười lạnh đáp: - Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên ở đâu? Kêu đi ra ta xem xem. Quân Hồng Diệp, ngươi đang vũ nhục trí thông minh của ta, hay là đang vũ nhục chính ngươi? Quân Hồng Diệp và những người còn lại liếc nhau, biết Phùng gia và Tề gia sớm đã chuẩn bị kỹ càng, đại chiến không cách nào tránh khỏi, hoặc là cứ vậy thối lui, hoặc là liều mạng tử chiến! Quân Hồng Diệp không mạo muội khai chiến ngay mà đang âm thầm điều tức, đoạn thời gian này bọn hắn không được nghỉ ngơi, ai nấy đều rất mỏi mệt, cần thoáng hưu chỉnh một phen để khôi phục chiến lực.
Chương 1068 Mời ngươi vào tròng 1
Bởi thế hắn mới mở miệng câu giờ: - Phùng lão tổ, ngươi xem liệu chúng ta có khả năng hợp tác được không? Nếu có thể … chúng ta ngồi lại bàn bạc xem sao? Lão tổ Phùng gia không hề lo lắng Quân Hồng Diệp đang kéo dài thời gian, bởi vì vừa rồi hắn đã bóp nát ngọc phù, Hóa Thần nhà hắn đang tiến công Hỗn Độn Thành. Một khi nắm xuống Hỗn Độn Thành, Trung Hoàng Giới liền sẽ thành một chiếc hũ khổng lồ, bọn hắn có thể tùy ý kích sát năm tên Hóa Thần này. Lão tổ Phùng gia cười lạnh, nếp nhăn trên mặt khẽ run run, nói: - Ngươi muốn hợp tác thế nào? Quân Hồng Diệp nói: - Các ngươi giúp ta nắm xuống hạt châu này, cần điều kiện gì ngươi cứ nói! - Ta nói … Nếp nhăn trên mặt lão tổ Phùng gia càng thêm run động, hắn cười hắc hắc nói: - Nếu ta nói chúng ta muốn Địa Hoàng Giới thì sao? Các ngươi cũng chắp tay nhường ra … - Có thể chân thành chút được không? Quân Hồng Diệp rất nghiêm túc nói: - Phùng lão tổ, ta đang thảo luận rất nghiêm túc với ngươi! - Ta cũng rất chân thành! Lão tổ Phùng gia cười ha hả nói: - Một kiện Thần khí, chẳng lẽ không đáng để đổi lấy Địa Hoàng Giới? Quân Hồng Diệp, theo ta thấy ngươi mới là kẻ không đủ chân thành. Bọn Quân Hồng Diệp không khỏi cười khổ, quả nhiên kẻ đến không thiện, giờ có nói gì cũng vô ích, hoặc là khai chiến, hoặc là lui đi. Lui? Trong đầu Quân Hồng Diệp hiện ra chữ này, sau đó lại hiển hiện nét mặt Quân Mộng Trần, trên mặt hắn chớp qua một tia thống khổ, trên thân đột nhiên tuôn trào sát khí, rống giận quát: - Động thủ, trước xử lý ba người này rồi tính! Vù vù Năm người kia lập tức ra tay, như năm con mãnh long lao thẳng về phía ba người đám lão tổ Phùng gia. Đúng lúc này, ba mặt đột ngột vang lên tiếng xé gió, từ ba hướng còn lại mỗi nơi lại hiện ra một tên Hóa Thần Cảnh, ai nấy đều khí thế hung hung vọt tới bên này. - Ha ha ha! Tiếng cười to của lão tổ Phùng gia vọng khắp bốn phía: - Quân Hồng Diệp, các ngươi thật tưởng rằng Trung Hoàng Giới chúng ta là quả hồng mềm, có thể mặc cho các ngươi tuỳ ý nhào nặn? Thành này tên là Địa Ngục Thành, các ngươi theo nó đi xuống Địa Ngục hết đi, giết! Mười hai tên Hóa Thần đối đầu năm tên Hóa Thần, trừ phi năm tên Hóa Thần kia có được thần thông nghịch thiên, hoặc là một người nào đó chiến lực kinh thiên, bằng không về cơ bản chết chắc không nghi ngờ. Bọn Quân Hồng Diệp đều chỉ là Hóa Thần bình thường, trừ Quân Hồng Diệp cảm ngộ được một loại áo nghĩa cửu phẩm ra, những người còn lại đều chỉ có được áo nghĩa bát phẩm. Mặc dù Quân Hồng Diệp và Hóa Thần Hạo gia đều có huyết mạch cửu phẩm, nhưng phía bên kia Phùng gia và Tề gia cũng là huyết mạch cửu phẩm. Bởi thế chiến sự ngay từ lúc vừa mới bắt đầu đã được định đoạt, gần như không có chút huyền niệm nào. Hai bên vừa định khai chiến, Lục Ly liền lập tức rút lui, hắn dừng ở chỗ này là vì muốn khiêu lên chiến tranh, giờ song phương đã đánh nhau rồi, hắn không đi còn định ở lại đây ăn cơm chiều chắc? Hưu! Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu tinh, không bay về phía Phùng Đế Thành mà chuyển sang bay về hướng đông, năm người Quân Hồng Diệp rất muốn tiếp tục truy kích, nhưng lúc này lại không thể không lo giữ mạng trước cái đã. Phùng gia Tề gia và đám cường giả Trung Hoàng Giới còn lại cũng không chặn đường, mà dù có muốn chặn cũng chặn không nổi, bởi thế đành phải bỏ mặc Lục Ly rời đi. Rầm rầm rầm! Đằng sau truyền ra tiếng nổ kịch liệt, thông qua Thiên Tà Châu, Lục Ly cảm ứng được hư không truyền đến chấn động, từng vết rách không gian to tướng hiện ra giữa trời, không cần nói cũng biết tình hình chiến đấu đang rất thảm liệt, năm người Quân Hồng Diệp rất có thể sẽ táng thân ở Địa Ngục Thành. - Không ai đuổi theo? Hay là ta trực tiếp đi Hỗn Độn Thành? Lục Ly phi hành chừng nửa nén hương, phát hiện phía sau không thấy có Hóa Thần đuổi theo, nội tâm bất giác khẽ động. Hiện tại hắn đã cách Hỗn Độn Thành không xa, Quân Hồng Diệp và người Trung Hoàng Giới đang đại chiến, nếu hắn may mắn đến được Hỗn Độn Thành, bên trong lại không có Hóa Thần, hắn có thể thả ra mấy tên Địa Tiên cầm chân, sau đó nháy mắt xông vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Chỉ cần đến được Hỗn Độn Luyện Ngục, chuyện sau đó liền dễ làm, hắn sẽ thành rồng về biển lớn, chim nhập trời cao. Một khi thành công tiến vào Thủy Vực, hắn liền triệt để an toàn, cường giả cấp bậc Địa Tiên trở lên không vào được, Nhân Hoàng thì có gì phải sợ? - Đi, trước tới Hỗn Độn Thành dạo quanh một phen, nhìn xem tình huống rồi tính tiếp! Thời cơ không thể mất, cùng lắm thì thấy tình huống không đúng liền không hiện thân, tiếp tục lắc lư trong Trung Hoàng Giới. Lúc này tốc độ Thiên Tà Châu đã sánh ngang Địa Tiên, bay tới Hỗn Độn Thành cùng lắm chỉ mất ba bốn ngày. - Ha ha! Có một điều Lục Ly không biết chính là, khắp nơi trong sơn mạch phía dưới đều có thám báo ẩn núp, trên thân những thám báo này đều mang theo một viên đá đặc thù, có thể phóng thích cấm chế ẩn tàng rất kín đáo, nếu không tra xét rõ ràng thì rất khó phát hiện. Giờ tốc độ Lục Ly nhanh như vậy, lại vội vã bay đến Hỗn Độn Thành, phía dưới lại chỉ là một ít thám báo, thế nên dù có thăm dò được hắn cũng không quá để ý. - Truyền tin cho Tam lão tổ, Lục Ly quả nhiên đang bay về hướng Hỗn Độn Thành! Đợi Lục Ly bay đi rồi, một tên thám báo thống lĩnh mới đi ra từ trong sơn động mà lúc nãy vừa mới tiềm phục, tên thám báo bên cạnh lập tức bóp nát ngọc phù báo tin. Lục Ly một đường bay tới Hỗn Độn Thành, một đường toàn là thám báo. Phùng gia đã sớm bày ra thiên la địa võng, hành tung của hắn một mực bị Phùng gia nắm giữ trong tay, chỉ còn chờ Lục Ly vào tròng. Chiến sự ở Địa Ngục Thành vẫn đang vô cùng thảm liệt, mấy người Quân Hồng Diệp quyết tử chiến đến cùng, bọn hắn đã không còn đường lui. Hoặc là đánh bật cường giả Trung Hoàng Giới, hoặc là tử trận ở chỗ này. Ưu thế duy nhất của bọn hắn chính là đoàn kết, dám liều mạng. Bọn hắn suy đoán, chỉ cần đánh giết một vài cường giả của Phùng gia và Tề gia, người các gia tộc còn lại khẳng định sẽ không dám quá mức liều mạng, rốt cuộc đám người kia không phải một khối ván sắt, bọn hắn còn có đường lui …
Chương 1069 Mời ngươi vào tròng 2
Thế là năm người nhất tề liên thủ vây công ba người Phùng gia, sau khi trả ra đại giá bị thương bốn người, cuối cùng thành công đánh chết một tên Hóa Thần của Phùng gia. Tiếp sau năm người quay đầu cường công một lão tổ khác của Tề gia, trả ra đại giá chiến tử một tên Hóa Thần, rốt cuộc Quân Hồng Diệp cũng chém giết được lão tổ Tề gia kia. Chỉ mười mấy giây liền chém giết hai tên Hóa Thần, sự điên cuồng của năm người này quả thực chấn nhiếp đám Hóa Thần Trung Hoàng Giới. Năm người căn bản không muốn sống, phảng phất đã biến thành kẻ điên, quyết không chết không ngừng. Chẳng qua… Bọn Quân Hồng Diệp đã đánh giá thấp quyết tâm của Tề gia Phùng gia và các gia tộc Trung Hoàng Giới còn lại, bọn hắn không có đường lui, chẳng lẽ người Trung Hoàng Giới lại có đường lui? Nếu Quân Hồng Diệp đoạt được Thiên Tà Châu, trọn cả Trung Hoàng Giới nhất định sẽ bị huyết tẩy, thậm chí các gia tộc ẩn thân ở tổ giới cũng sẽ bị tìm ra được. Bởi thế dù đã chết mất hai tên Hóa Thần, người Trung Hoàng Giới vẫn không sinh tâm thoái ý, ngược lại còn bị kích phát lệ khí trong lòng. Nếu đám Quân Hồng Diệp đã muốn chết, vậy thì cứ để chúng chết đi. Hóa Thần Trung Hoàng Giới cũng bắt đầu liều mạng, mười mấy người còn không xử lý được năm người, chuyện này mà truyền ra, mặt mũi gia tộc bọn hắn biết đặt vào đâu. Cường giả các gia tộc đều liều mạng, bọn Quân Hồng Diệp bỗng chốc cảm thấy áp lực đè nặng gấp bội, bọn hắn chỉ còn lại bốn người, đối mặt với công kích từ bốn phương tám hướng, ai nấy đều không khỏi bó tay bó chân. Trừ phi thật định kéo người bồi táng cùng, không thì chỉ có nước tránh né ngăn đỡ trước cái đã. Quân Hồng Diệp tất nhiên không muốn chết, tộc trưởng Lý gia cũng không muốn chết, hai người này đều là trụ cột của gia tộc mình, bọn hắn chết rồi gia tộc tất sẽ đại loạn. Mới đầu chúng nhân còn rất đoàn kết, nhưng sau khi có một hai người sợ chết, chiến cuộc liền bỗng chốc nghịch chuyển, trận hình đại loạn, muốn phản công cũng khó. - A! Hóa Thần Hạo gia trước đó đã bị thương, giờ lại bị lão tổ Tề gia và Phùng gia liên thủ đánh trúng, bán Thần khí bị oanh phá, cả người như diều đứt dây rơi rụng xuống. Hai tên Hóa Thần đuổi sát ngay sau, điên cuồng tấn công Hóa Thần Hạo gia. Với tình trạng này, Hóa Thần Hạo gia dù không chết thì cũng cách cái chết không xa. Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia liếc mắt nhìn nhau, hai người đều sinh tâm thoái ý. Quân Hồng Diệp định rút lui song không có nghĩa là hắn muốn từ bỏ Thiên Tà Châu, mà chỉ là tạm thời tránh né phong mang, còn không cứ tiếp tục đánh thì chỉ có nước chết. - Trước lui… Quân Hồng Diệp hét lớn, vung tay đánh ra một đạo quang mang kinh thiên, đạo quang mang kia như sóng vỗ bờ vọt thẳng đến ba tên Hóa Thần trước mặt, Quân Hồng Diệp nhân đó bay đi, chẳng mấy chốc đã tan biến phía chân trời xa xa. - Lão Nhâm, trốn! Đầu bên kia, tộc trưởng Lý gia cũng bay trốn theo một hướng khác, thân hình hắn chợt lóe, tức tốc tan biến giữa trời, đợi khi lần nữa hiện thân thì đã ở cách xa ngàn dặm. Cứ thế không ngừng thuấn di, không ngừng chạy trốn. - Mẹ nó! Hóa Thần Nhậm gia nhìn thấy Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia đều trốn, trong lòng không khỏi hỏi thăm toàn bộ nữ tính Quân gia và Lý gia. Đã nói tử chiến đến cùng đâu, đã nói cùng tiến cùng lui, giờ thì sao? Thấy bốn phía đều đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt như nhìn người chết, nội tâm hắn chìm đến đáy cốc. Xuy xuy! Từ bốn phương tám hướng, hàng loạt công kích khủng bố ập đến, tên Hóa Thần Nhậm gia rất nhanh liền bị dìm ngập, dù muốn chạy trốn cũng muộn, chẳng mấy chốc đã bị đánh chết tươi. - Đuổi! Lão tổ Phùng gia kích động hé lên, mặc dù bên mình chết mất một tên Hóa Thần, nhưng chiến cuộc đã hoàn toàn nắm giữ trong tay. Dù Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia đào thoát được, nhưng phương viên trăm vạn dặm quanh đây đều là người của hắn, chỉ cần đánh chết hai người kia trong mấy ngày nay, hết thảy vấn đề liền được giải quyết. Trọng yếu nhất chính là, Lục Ly quả nhiên điều khiển Thiên Tà Châu bay tới Hỗn Độn Thành, mọi chuyện đều nằm hết trong tính toán của hắn tính toán. Lục Ly tưởng là Hóa Thần của Trung Hoàng Giới đều tụ hết về đây, ở trong Hỗn Độn Thành sẽ không có cường giả, là con đường đào tẩu lý tưởng. Trên thực tế, bên kia không chỉ có Hóa Thần, mà còn có tận ba tên. Lão tổ Phùng gia sớm đã giăng bẫy chờ sẵn, chỉ còn đợi Lục Ly chủ động chui vào. Lão tổ Phùng gia mưu tính rất hay, chỉ cần hết thảy không vượt ra ngoài ý liệu của hắn, trong thời gian mấy ngày nay Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia sẽ bị đánh giết, Lục Ly cũng sẽ bị giết, Thiên Tà Châu sẽ bị Hóa Thần nhà hắn nắm xuống. Đáng tiếc … Lão tổ Phùng gia đánh giá quá cao năng lực mưu tính bố cục của bọn hắn, bọn hắn một đường ngồi truyền tống trận đi vây giết Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia, kết quả lần lượt bị hai người phá vây đi ra. Quân Hồng Diệp có được huyết mạch cửu phẩm và áo nghĩa cửu phẩm, một khi liều mạng, phá vây ra ngoài không phải là điều gì quá khó. Tộc trưởng Lý gia thì có được một loại áo nghĩa không gian rất khủng bố tên là Không Gian Xuyên Thứ. Cấp bậc áo nghĩa này là bát phẩm, có hơi khác so với thuật thuấn di và đại na di bình thường. Thuật thuấn di và đại na di bình thường, mỗi lần sử dụng đều có thời gian ngắt quãng, hơn nữa sau mấy lần sử dụng liên tục thì phải cần được nghỉ ngơi, nhưng tộc trưởng Lý gia lại không cần. Tộc trưởng Lý gia tộc có thể không ngừng sử dụng Không Gian Xuyên Thứ, muốn đánh giết hắn là điều hết sức khó khăn. Then chốt hơn nữa là Không Gian Xuyên Thứ của hắn có khoảng cách di chuyển cực xa, mỗi lần ngàn dặm, không ai có tốc độ nhanh đến vậy để đuổi kịp cho được. Mấy đại vực xung quanh đều có thám báo Phùng gia Tề gia, có thể lập tức truyền báo về hành tung hai người. Nhưng một khi hai người xông ra khỏi mấy đại vực, mật độ thám báo sẽ không còn dày đặc như trước, muốn lập tức khóa chặt hành tung hai người gần như là điều không thể. Trung Hoàng Giới quá lớn, có rất nhiều rừng sâu núi cao, chỉ cần hai người chui vào ẩn núp trong sơn lâm, bằng vào thám báo bình thường làm sao có thể dò la ra được.
Chương 1070 Thanh Y Các
Dù có phái Nhân Hoàng đi điều tra cũng khó mà tìm cho nổi. Một khi hai người tiềm phục đi, tuyệt đối sẽ thành là một trường hạo kiếp đối với Trung Hoàng Giới, chí ít con em và tộc nhân mấy đại gia tộc sẽ rất nguy hiểm. Lấy hung danh của hai lão quái kia, bọn hắn nhất định sẽ điên cuồng trả thù, đến khi ấy không biết sẽ còn chết bao nhiêu người. Song đây mới chỉ là tin không tốt, việc này còn chưa tính quá nghiêm trọng, rốt cuộc vẫn còn hi vọng đánh chết được. Nhưng một tin tức khác truyền đến lại khiến Phùng gia và Tề gia khó mà chấp nhận. Hỗn Độn Thành không hạ được! Đồng thời … Ba tên Hóa Thần và mười mấy Địa Tiên phái tới bên kia đều chiến tử, hơn nữa đến cả kẻ địch là ai Tề gia và Phùng gia đều không biết, chỉ biết ngọc phù bản mệnh của ba tên Hóa Thần và mười mấy Địa Tiên đều vỡ vụn hết sạch. Thế cục bỗng chốc vượt ngoài tầm tay, xuất hiện kẻ địch xa lạ, trong khi bọn hắn lại hoàn toàn không biết tình hình. Ở Hỗn Độn Thành hai nhà bố trí không ít thám báo, nhưng đến giờ những thám báo kia vẫn chưa có tin tức truyền về. Điều này chỉ có thể giải thích bằng hai khả năng! Hoặc là Hỗn Độn Thành đã không còn người sống, hoặc là Hỗn Độn Thành bị người khống chế tuyệt đối, không truyền ra được bất kỳ tin tức gì. Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên! Trong đầu lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia lập tức hiện ra hai cái tên kia, hai người kia biến mất quá lâu, một mực không thấy có tin tức. Bọn hắn không tin tưởng hai người đã từ bỏ, kẻ điên Ma Hoàng Giới tuyệt không dễ dàng từ bỏ như vậy được. - Chẳng lẽ mấy đại gia tộc Ma Hoàng Giới liên hợp lại? Hoặc là Ngô gia và Trần gia dốc hết toàn lực ra tay. Chúng nhân nghĩ đến hai loại khả năng, song bất luận là khả năng nào thì cũng đều không phải tin tốt. Hơn nữa lúc này Lục Ly chính đang phăm phăm bay tới Hỗn Độn Thành, vạn nhất Thiên Tà Châu bị người cướp mất, Trung Hoàng Giới liền đi tong. - Phái người! Để tất cả thám báo gần đó đuổi tới Hỗn Độn Thành! Lão tổ Phùng gia rống lên: - Dù chết bao nhiêu người cũng phải nhất định làm rõ cho được tình hình. Kẻ địch chưa biết là điều đáng sợ nhất, trước khi làm rõ tình hình, lão tổ Phùng gia thậm chí ngủ cũng không yên. Sau khi hạ lệnh phái người, bọn hắn tiếp tục đuổi giết Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia, nhất định phải chém giết hai người này, bằng không cũng là phiền phức to. Lúc này Lục Ly chính đang cấp tốc bay đến Hỗn Độn Thành, hắn không biết tình hình trong thành, càng không biết Phùng gia Tề gia bố trí sẵn bẫy trong thành, chẳng qua cái bẫy này không thành công, ngược lại bị một chiếc bẫy càng lớn bao trùm. Lục Ly thăm dò thấy có không ít thám báo đang ùn ùn kéo tới Hỗn Độn Thành. Hắn cũng không nghĩ nhiều, ngược lại đề thăng tốc độ thêm mấy phần, thúc giục Thiên Tà Châu bay thẳng đến Hỗn Độn Thành. Trong Thiên Tà Châu có chín tên Địa Tiên, đây đều là Hồn Nô của hắn, trước đây hắn không ném bọn họ ra ngoài chịu chết, mục đích chính là để phát huy tác dụng vào đúng thời khắc then chốt. Chỉ cần có thể giúp hắn tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, dù toàn bộ chín tên Địa Tiên này đều chiến tử, Lục Ly cũng sẽ không đau lòng. Hắn còn có Linh Phong, chỉ cần trong Hỗn Độn Thành không có Hóa Thần, hắn tự tin có thể xông được vào trong Hỗn Độn Luyện Ngục. - Các ngươi nghe đây! Lúc sắp tiến vào Hỗn Độn Thành, Lục Ly dặn dò nói: - Sau khi ta hạ lệnh, các ngươi phải nghĩ hết mọi cách tận lực đưa ta vào trong Hỗn Độn Luyện Ngục, nếu ta vào không được, tất cả các ngươi đều phải chết! Chín tên Địa Tiên khẽ gật đầu, Lục Ly lại quay sang Lãnh Vô Hinh nói: - Ngươi biết được cách mở ra truyền tống trận tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục đúng không? Lãnh Vô Hinh gật đầu nói: - Cái đó thì đơn giản, chỉ cần đi vào truyền tống trận, nháy mắt ta liền có thể mở ra. - Được! Lục Ly yên tâm, để Lãnh Vô Hinh tạm thời khoan luyện dược, đồng thời dặn chín tên Địa Tiên tùy thời sẵn sàng chiến đấu. Trên đường chân trời nơi xa, một tòa đại thành cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt, Lục Ly có thể thông qua Thiên Tà Châu nhìn thấy tình huống bên ngoài, hơn nữa còn thấy được càng thêm rõ ràng. Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, chớp mắt liền đã vọt vào trong thành, trong thành không quá hỗn loạn, chỉ là rất nhiều con dân đều sợ hãi. Lục Ly thấy được vẻ bất an trong mắt bọn họ, xem ra thành trì này vẫn còn nằm trong sự khống chế của sáu đại gia tộc. Thần niệm Lục Ly lập tức tán phát ra, cảm ứng cường giả trong thành một phen, nếu trong thành có Hóa Thần, hắn tuyệt đối sẽ không dừng lại ở đây, càng sẽ không dám ra ngoài. Hưu hưu hưu! Từ trong thành, sáu thân ảnh đằng không bay lên, lao vút về phía Thiên Tà Châu, cả sáu người này đều là Địa Tiên, Lục Ly liếc nhìn một phen, xác định không có Hóa Thần, tinh thần lập tức khẽ chấn. Đối với hắn mà nói, sáu tên Địa Tiên không phải là điều gì quá áp lực, hắn chỉ cần thả ra chín tên Địa Tiên liền có thể dễ dàng xử lý. Chỉ cần cho hắn thời gian mấy nhịp thở, hắn liền có thể xông vào truyền tống trận, sau đó để Lãnh Vô Hinh mở ra truyền tống trận, tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Lục Ly rất cẩn thận! Hắn không mạo muội hành động, mà điều khiển Thiên Tà Châu phi hành ở trong thành, sáu tên Địa Tiên kia bám theo một đoạn, bắt đầu phóng thích các loại thần thông ý đồ khống chế hoặc chặn đường hạt châu. Cả sáu tên Địa Tiên không hề công kích lung tung, bằng không rất nhiều người trong thành sẽ bị ngộ sát. - Không người, không người, không có cường giả ẩn núp! Lục Ly dạo quanh trong thành một vòng, xác định nơi đây không hề có Hóa Thần, tâm tình không khỏi cuồng hỉ. Hắn quyết định mạo hiểm thử một lần, chỉ cần xông vào Hỗn Độn Luyện Ngục, bay đến cửa vào Thủy Ngục, mọi chuyện liền sẽ trơn tru ngon lành. - Ồ? Lúc Lục Ly bay qua một tòa thành bảo, hắn nhìn thấy ngoài thành bảo có cờ xí tung bay, trên đó viết ba chữ lớn “Thanh Y Các”, hắn ẩn ẩn cảm thấy ba chữ này có chút quen thuộc. - Doãn Thanh Ti! Chỉ nháy mắt hắn liền nhớ ra, trước đây Doãn Thanh Ti từng dặn hắn có thể tới bất kỳ một Thanh Y Các nào để tìm nàng.