Chương 921 Bởi vì Bát Nhã
- Ừm...
Lão hòa thượng không e dè nói:
- Bắc Mạc tuy nhỏ, nhưng có rất nhiều chuyện chúng ta muốn tra đều có thể tra được. Bao gồm cả sự tình ở Hoang Giới, chúng ta cũng biết một chút, đương nhiên Hoang Giới bị ngươi phong tỏa, cho nên chúng ta sẽ không mạnh mẽ tiến vào. Chúng ta cũng sẽ không quá để ý chuyện giữa hai tộc, dù sao Bắc Mạc hỗn loạn, dẫn tới Hình Mục giận dữ, mọi người đều không sống tốt được.
Lục Ly nghe đến đó hơi yên tâm lại, thám báo nói mười hai Vương Tộc không tiến vào Hoang Giới, vậy thì hoàn toàn không biết sự tình Hỏa Ngục. Hỏa Ngục không hấp dẫn chú ý là tốt rồi, nếu không đoán chừng mười hai Vương Tộc thà đắc tội điện chủ Thí Ma Điện, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
- Hình Mục?
Lục Ly rất xa lạ đối với cái tên này, lão hòa thượng giải thích nói:
- Chính là điện chủ Thí Ma Điện.
- À à!
Lục Ly hơi gật đầu, sau đó nhìn lão hòa thượng hỏi:
- Ngươi muốn nói chuyện như thế nào? Ngươi có thể đại biểu Đại Phật Tự sao?
- Tất nhiên!
Lão hòa thượng hơi gật đầu, xem ra địa vị lão hòa thượng ở Đại Phật Tự rất cao. Có điều Địa Tiên cảnh tuyệt đối là tầng cao nhất trong mười hai Vương Tộc, nhưng không biết vì sao lão hòa thượng này không đi Thí Ma Điện?
Lão hòa thượng nhìn về phía đầm nước, chậm rãi nói:
- Chưa nói tới việc vây quét Thanh Loan Tộc Mãnh Mã Tộc năm đó là đúng hay sai, chắc ngươi cũng biết một ít chuyện giữa nhân tộc và các chủng tộc viễn cổ. Ai cũng muốn chiếm cứ mảnh đất này, nếu như nhân tộc chúng ta không quật khởi, không đuổi các chủng tộc viễn cổ đi ra, thì người bị giết bị cướp đoạt bị ức hiếp chính là nhân tộc chúng ta.
- Cho nên... ngươi đừng tìm hiểu ai đúng ai sai trong chuyện này, ít nhất năm đó Đại Phật Tự chúng ta không có giết chết thường dân hai tộc, một người cũng không có! Khẳng định hai tộc đều biết điểm này.
Lão hòa thượng không có khả năng gạt hắn, bởi vì bối phận và tuổi tác đều ở đây, Lục Ly hơi gật đầu, ý bảo lão hòa thượng nói tiếp.
Lão hòa thượng quay đầu lại, đôi mắt vẩn đục trở nên trong suốt, nhìn Lục Ly nói:
- Hôm nay lão nạp muốn hóa giải ân oán giữa hai tộc và Đại Phật Tự, bởi vì lão nạp không muốn Đại Phật Tự là địch với ngươi!
- Vì sao?
Lục Ly nhướng mày, lão hòa thượng này quá để mắt hắn sao? Kỳ hạn mười năm còn tám năm rưỡi, lão hòa thượng đã kết luận hắn có thể chống đỡ tứ đại thế lực vây công mười năm sau sao?
Nếu như hắn không trụ được, hắn Lục Linh và toàn bộ thế lực sẽ tan thành mây khói. Lão hòa thượng kết luận hắn có thể ở trong thời gian tám năm rưỡi quật khởi, ngày sau có năng lực áp Đại Phật Tự?
- Bởi vì Bát Nhã.
Trên mặt lão hòa thượng lộ ra nụ cười hiền lành, nhìn căn nhà gỗ ở xa nói:
- Bát Nhã là thiên địa thần thai, lúc nhỏ trừ ta ra thì không thân cận với bất luận kẻ nào, nhưng hết lần này tới lần khác lại thân thiết với ngươi như vậy? Ta tin tưởng Bát Nhã, cho nên tin tưởng thành tựu ngày sau của tiểu thí chủ tuyệt đối không thể đong đếm.
- Bát Nhã...
Trên mặt Lục Ly lộ ra một nụ cười ôn hòa, quả nhiên nha đầu này là thiên địa thần thai, nhưng hắn không biết cái gì là thiên địa thần thai.
Lão hòa thượng đã mở lời, hơn nữa liên quan đến Bát Nhã, Lục Ly cũng không muốn phá hỏng tất cả các đường, có thể thêm một cái đồng minh luôn là chuyện tốt.
Huống chi năm đó Đại Phật Tự cũng không giết hại thường dân hai tộc, trong lúc thế lực hai tộc giao chiến kích sát võ giả là rất chuyện bình thường, có lẽ Dạ Tra và Mông Trí sẽ không nói gì.
Lục Ly trầm ngâm, lão hòa thượng mở miệng nói:
- Tiểu thí chủ có thể làm chủ thay hai tộc sao? Nếu như có thể làm chủ, vậy chỉ cần giải hòa được, điều kiện tuỳ ngươi nói.
Lục Ly không có khả năng nói điều kiện, cho dù Đại Phật Tự không ra bất kỳ điều kiện gì, Lục Ly cũng cảm thấy có thể ít một cái oan gia thêm một cái đồng minh đã là tốt chuyện.
Hắn gần như không do dự, cười nói:
- Ta nghĩ hai tộc sẽ nghe lời của ta, về phần... điều kiện, đại sư cảm thấy điều kiện gì mới tốt đây?
Lục Ly đá quả bóng sang cho lão hòa thượng, chẳng phải trong lòng lão hòa thượng đã sớm có kế hoạch rồi sao?
Lão hòa thượng chỉ dừng lại một chút rồi nói:
- Đại Phật Tự vĩnh viễn không là địch với các ngươi, hơn nữa có thể giữ vững giao thương thời gian dài với các ngươi. Các ngươi có bao nhiêu linh tài muốn bán ra, chúng ta đều có thể dựa theo giá thị trường mua hết. Các ngươi cần linh tài gì, Đại Phật Tự chúng ta sẽ giảm giá bán ra cho các ngươi, chỉ cần là linh tài Đại Phật Tự có, sẽ bán cho các ngươi!
- Chuyện này...
Mặt Lục Ly đầy vẻ dao động, hắn vốn tưởng rằng Đại Phật Tự nhiều nhất cũng chỉ lấy ra một nhóm linh tài bồi thường cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Mã Tộc, chứ không nghĩ tới họ lại mở ra điều kiện ưu đãi như thế?
Hiện tại Lục Ly có được Hỏa Ngục và lượng lớn linh tài vẫn chưa thể bán đi, chỉ có thể lén lút dựa vào mấy cái gia tộc nhỏ ở Trung Châu bán ra.
Nếu như Đại Phật Tự nguyện ý thu mua, Lục Ly và Lục Linh sẽ có được lượng lớn Huyền Tinh. Hơn nữa Đại Phật Tự còn nguyện ý bán linh tài cho Lục Ly, còn giảm giá, chuyện này không chỉ khiến cho Lục Ly buôn bán lời một lượng lớn Huyền Tinh, còn có thể trợ giúp thế lực dưới tay Lục Ly Lục Linh bay cao.
Lục Ly sửng sốt thật lâu mới tỉnh ngộ lại, nghi ngờ hỏi:
- Đại sư, ngươi làm như vậy, không sợ đắc tội tứ đại thế lực sao?
Linh Lung Các và Lục Ly vốn có quan hệ buôn bán qua lại, nhưng dưới áp lực của Luân Hồi Cung, cũng đã phải phong tỏa truyền tống trận. Nếu như chuyện Đại Phật Tự và Lục Ly buôn bán với nhau truyền đi, nhất định sẽ đắc tội tứ đại thế lực, dù sao đây cũng là quang minh chính đại trợ giúp Lục Ly.
- Ha ha!
Lão hòa thượng cười nhạt một tiếng, da mặt hơi lay động, không để ý nói:
- Lão nạp còn có thể sống trăm năm, chỉ cần lão nạp còn sống, tứ đại thế lực ai dám xâm phạm Phật Sơn?
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng sức nặng lại mười phần, cho người ta một loại tự tin và ngạo khí mạnh mẽ. Lục Ly nhìn lão hòa thượng, cực kỳ tin tưởng lời lão nói... nhân vật như thế làm sao có thể nói lung tung?
Chương 922 Nhân tình lớn rồi
- Tốt!
Lục Ly đứng dậy thi lễ với lão hòa thượng một cái nói:
- Đa tạ đại sư, ân oán giữa Thanh Loan Tộc, Mãnh Mã Tộc và Đại Phật Tự coi như chấm dứt. Lục Ly thiếu Đại Phật Tự một cái nhân tình, nếu ngày sau có cần, lúc nào cũng có thể cho người tới thông báo với ta.
Lục Ly hiểu, lão hòa thượng đưa ra điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn là cho hắn mặt mũi. Nếu không dựa vào những dư nghiệt của Mãnh Mã Tộc và Thanh Loan Tộc, ở trong mắt Đại Phật Tự tính là cái gì chứ?
- Sa sa sa...
Bát Nhã bưng một chén trà từ xa đi tới, đưa cho Lục Ly cười ngọt ngào nói:
- Lục ca ca, đây là trân phẩm sư phụ cất giấu, người bình thường không cơ hội uống đâu.
Từ xa Lục Ly đã ngửi thấy mùi thơm ngát, mùi thơm kia bay thẳng vào mũi, thấm vào tim phổi. Hắn nhấp một ngụm trên mặt lộ ra vẻ say mê, qua một lúc lâu mới gật đầu nói:
- Thật sự là trà ngon tuyệt hảo, đa tạ đại sư và Bát Nhã.
Lão hòa thượng xua tay nói:
- Bát Nhã, đi lấy Bồ Đề Quả và một cây Hương Bấc cùng Địa Nguyên Sâm tới đây.
Bát Nhã ngoan ngoãn rời đi, lão hòa thượng nhìn Lục Ly nói:
- Người trúng độc bị đóng băng bao lâu rồi?
- Hả?
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới một chuyện, nghe đồn Đại Phật Tự có một vị trụ trì có thể giải Thần Tiên Tử, nhưng vị trụ trì này đã ba trăm năm không gặp khách rồi. Cho nên Lục Ly từ bỏ ý nghĩ mời vị trụ trì này giải độc, chẳng lẽ vị trụ trì kia chính là lão hòa thượng này?
Lão hòa thượng nhìn thấu nghi hoặc của Lục Ly, gật đầu nói:
- Lão nạp hiểu một chút y thuật, ngàn năm trước từng giải qua kịch độc Thần Tiên Tử.
Lục Ly nổi lòng tôn kính, hoàn toàn yên tâm, vị đại sư này ra tay, Bạch Thu Tuyết sẽ dễ dàng được cứu, hắn vội vàng nói:
- Thê tử của ta trúng độc đã hơn ba năm rồi, lúc ấy là ta trúng độc, nàng lợi dụng Thiên Mị Thuật chuyển dời độc tố lên người nàng. Sau đó chúng ta dùng hàn băng và bí thuật đóng băng nàng lại, lúc trước thân thể ta đều bình thường...
Lão hòa thượng nghe xong, gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, sau khi Bát Nhã mang ba cây linh dược đến đây ngươi hãy nghiền thành bột, rồi nấu thành dược cho cô ấy uống, rất nhanh sẽ khỏi. Thế nhưng cô ấy ngủ mê hơn ba năm, thân thể rất yếu, khả năng sẽ còn hôn mê thêm ba tháng đến nửa năm cũng không chừng, còn lại ngươi không cần lo lắng, nếu như có chuyện gì phái người đưa tin cho ta là được.
Bát Nhã mang tới ba loại linh quả linh thảo, sau khi Lục Ly thu nhận xong, lấy ra mấy cái nhẫn không gian, tính toán gom đủ hai mươi mốt triệu tử Huyền Tinh ném cho lão hòa thượng.
Nhưng lão hòa thượng chỉ lấy một cái nhẫn không gian chứa sáu triệu Tử Huyền Tinh, lão nói:
- Bồ Đề Quả không đáng giá nhiều Huyền Tinh như vậy, sáu triệu là đủ rồi, còn lại tiểu thí chủ cất đi. Cố gắng tu luyện, thời gian của các ngươi không còn nhiều lắm, lão nạp rất mong đợi biểu hiện của các ngươi ở kỳ hạn mười năm.
Chỉ mấy câu nói đã bớt đi mười lăm triệu Tử Huyền Tinh, nhân tình này quá lớn rồi, Lục Ly không phải người già mồm cãi láo, khom người lần nữa, nói:
- Đại sư, ta phải lập tức chạy về Vân Châu, không quấy rầy đại sư thanh tu nữa, tiếp theo chúng ta sẽ phái người tới đây bí mật giao dịch với Đại Thiện Tự.
- Tốt.
Lão hòa thượng gật đầu nói:
- Chúng ta sẽ xây dựng một cái truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đến Vân Thủy Thành, tránh cho các ngươi không tiện tới Trung Châu. Nếu có thời gian, tiểu thí chủ có thể tới đây uống trà với lão nạp. Được rồi, Bát Nhã, tiễn Lục thí chủ.
Bát Nhã ngẩng đầu nhìn Lục Ly, có một chút không nỡ nói:
- Lục ca ca, ca phải đi về sao?
- Ừ...
Lục Ly gật đầu nói:
- Bát Nhã, nếu như muội muốn tìm Lục ca ca chơi, sau này truyền tống trận xây dựng xong, lúc nào cũng có thể tới Vân Thủy Thành, ca sẽ dẫn muội đi chơi.
- Ngoéo tay!
Bát Nhã vươn một ngón tay nhỏ bé xinh đẹp ra, chân thành nói, Lục Ly cười khổ ngoéo tay với nàng. Sau khi chào tạm biệt lão hòa thượng, Bát Nhã dẫn Lục Ly đi đến phía sau chính điện, lúc này Tru Tà cũng đã chờ ở đây.
- Bát Nhã, ta đưa Lục thí chủ xuống núi đây.
Tru Tà khẽ mỉm cười, nhưng Bát Nhã không thèm nhìn Tru Tà một cái, mà chỉ nhìn Lục Ly, nàng phất phất tay nói:
- Đại ca ca, tạm biệt, lần tới muội sẽ đi tìm ca.
Nói xong Bát Nhã quay đầu đi vào trong đại điện, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc nhìn Lục Ly một cái, hết sức không nỡ. Lục Ly đứng ở trong đại điện phất tay, đợi Bát Nhã đi vào mới chắp tay nói với Tru Tà:
- Làm phiền Tru Tà đại sư rồi.
- Lục thí chủ khách khí, gọi ta là Tru Tà là được.
Tru Tà cuời ôn hòa, bổ sung một câu:
- Lục thí chủ có thể khiến cho sư tổ tiếp kiến, sau này ngươi chính là khách nhân tôn quý nhất của Đại Phật Tự.
Lão hòa thượng sống mấy ngàn năm, xem ra địa vị ở Đại Phật Tự thực sự là tối cao. Hắn theo Tru Tà đi ra bên ngoài, Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia cũng được đưa tới đây, Tru Tà đưa ba người xuống núi.
Trên núi không có người ngoài, những khách nhân kia đều được mời xuống núi rồi. Ba người Lục Ly từ trên thềm đá đi xuống, rất nhiều thần niệm lặng lẽ quét qua người Lục Ly, thế nhưng đều biến mất rất nhanh.
Cuối cùng Lục Ly chào tạm biệt Tru Tà, ngồi xe ngựa đi đến biệt viện.
Sau khi ngồi lên xe ngựa, Lục Ly lập tức nói với Cổ Mẫn:
- Lập tức đưa tin cho cha ngươi, bảo hắn dời toàn bộ con cháu Cổ gia các ngươi khỏi U Châu.
Cổ Mẫn lắc đầu nói:
- Ly thiếu không cần lo lắng, thánh nữ đã sớm có sắp xếp. Thực ra ở ngày thứ hai chúng ta rời khỏi Cổ gia, con cháu Cổ gia đã bắt đầu rời đi, hơn nữa những người già yếu, phụ nữ và trẻ em đã dời khỏi Vân Châu từ mấy tháng trước.
- Vậy thì tốt!
Nếu Lục Linh sắp xếp, Lục Ly liền yên tâm. Lần này đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên không dám giết hắn, tuyệt đối sẽ giận chó đánh mèo xuống đầu Cổ gia, nếu như Cổ gia không rời khỏi Trung Châu, rất nhanh sẽ phải phi hồi yên diệt.
Lục Ly an lòng, một đường đi tới biệt viện, suy nghĩ sau khi trở về sẽ liên lạc Dạ Lạc gặp mặt, thuận tiện trả lại Huyền Tinh cho hắn.
Chương 923 Nhân tình lớn rồi
Nhân tình lớn rồi
Không ngờ khi trở lại biệt viện đã thấy Dạ Lạc và Dạ Vũ đang ngồi ở bên trong, Lục Ly để đám người Cổ Mẫn đi xuống, một mình sải bước đi vào.
- Ly ca ca!
Dạ Vũ mỉm cười chào hỏi trước, bộ dạng hoạt bát như tinh linh, Dạ Lạc nhìn Lục Ly trầm giọng hỏi:
- Vật đã tới tay rồi sao?
- Tới tay!
Lục Ly lấy nhẫn không gian chứa mười triệu Tử Huyền Tinh ra ném cho Dạ Lạc nói:
- Đại Phật Tự chỉ cần sáu triệu Huyền Tinh.
- Ồ...
Dạ Lạc và Dạ Vũ hơi kinh ngạc, vì sao Đại Phật Tự lại đối tốt với Lục Ly như vậy? Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát, không có nói ra sự tình mình làm đồng minh với Đại Phật Tự, dù sao chuyện này truyền đi cũng có ảnh hưởng đối với Đại Phật Tự.
Hắn cười cười không nói chuyện, Dạ Lạc thức thời, nhận lấy không gian giới và không hỏi thêm nữa, hắn lôi kéo cánh tay Lục Ly nói:
- Đi, hôm qua chưa uống thoải mái với ngươi, bây giờ chúng ta đi uống ba trăm chén.
- Xin lỗi...
Lục Ly không có tâm tư uống rượu, hắn mấp máy miệng nói:
- Ta phải nhanh chóng trở về cứu người, uống rượu còn rất nhiều cơ hội. Nếu như ngươi có thời gian có thể tới Bắc Mạc, hoặc là Vân Châu tìm ta, ta sẽ uống ba ngày ba đêm với ngươi.
Trên mặt Dạ Lạc lộ ra một chút tiếc nuối, vỗ vỗ bả vai Lục Ly nói:
- Ngươi đã có việc, vậy thì không miễn cưỡng ngươi, lần này từ biệt không biết lúc nào mới có thể gặp lại. Kỳ hạn mười năm, ngươi có nắm chắc không?
Lục Ly nào có nửa điểm nắm chắc, chỉ có thể cười khổ nói:
- Cố hết sức mình, nghe theo mệnh trời. Ta nghĩ nhiều lần như vậy cũng không chết được, có lẽ ông trời không muốn nhận ta.
- Ừ!
Dạ Lạc khẳng định nói:
- Người tốt sống không lâu, tai tinh lại thọ ngàn năm. Ngươi chính là một cái siêu cấp tai tinh, nhất định có thể sống mấy ngàn năm.
- Ha ha ha!
Lục Ly và Dạ Lạc nhìn nhau cười, hai con mắt Dạ Vũ loé sáng nhìn Lục Ly, vẻ mặt sùng bái. Lục Ly sỉ nhục và dọa nạt Dương Hiên, Cơ Mộng Điềm trước mặt mọi người trên Phật Sơn, khiến Dạ Vũ càng thêm kính nể Lục Ly.
- Được rồi, cứ chia tay như vậy đi, chúng ta về Thiên Địa Thành. Nếu có cái gì cần, có thể phái người đưa tin đến cho ta, một đường cẩn thận đấy.
Dạ Lạc chắp tay, rất là hào hiệp đi ra phía ngoài, Dạ Vũ nhìn Lục Ly mấy lần, vẫy tay cười ngọt ngào đi theo.
Nhìn hai người rời đi, trong lòng Lục Ly rất ấm áp. Dạ Lạc với hắn chỉ có tình nghĩa ở trong tiểu chiến trường, nhưng lại không tiếc đắc tội tứ đại thế lực giao hảo với hắn, tín nhiệm hắn không gì sánh được, trực tiếp cho hắn mượn một tỷ Tử Huyền Tinh, cũng không sợ hắn không trả được, hoặc là ngày sau bị giết...
Hai người Dạ Lạc ngồi chiến xa đi đến truyền tống trận, Lục Ly đứng đó một lúc lâu, nhìn đám người Cổ Mẫn ngoắc tay nói:
- Thu dọn xong chưa? Chúng ta truyền tống về Vân Châu thôi.
Cổ Mẫn gật đầu nói:
- Không có gì để thu dọn cả, lúc nào cũng có thể đi!
Mấy vị trưởng lão Cổ gia còn có chút bất an, nhưng tộc trưởng và con cháu gia tộc bọn hắn đều đã chạy khỏi Vân Châu, bọn họ có thể làm sao? Chỉ có thể một đường đi đến.
Lục Ly suy nghĩ một chút hỏi:
- Lần này chúng ta vẫn từ Phi Hoàng Đảo rời đi sao? Không có đường nào gần hơn à?
- Có!
Cổ Mẫn lấy bản đồ ra, chỉ vào một cái thành trì nói:
- Đây là Vạn Thuỷ Thành, từ nơi này có thể trực tiếp truyền tống tới Cửu U Đảo, sau đó chúng ta lại từ Cửu U Đảo truyền tống đi Vân Châu, như vậy có thể nhanh hơn rất nhiều, đi đường này tốn nhiều nhất mười ngày.
Lục Ly nhìn thoáng qua bản đồ, phát hiện Cửu U Đảo nằm ở trong biển rộng, giữa Trung Châu và Vân Châu, hắn cau mày hỏi:
- Cửu U Đảo an toàn không?
- Có lẽ là an toàn!
Cổ Mẫn suy nghĩ một chút nói:
- Quản lý đảo này là một cái đại gia tộc thất phẩm dưới trướng Đại Phật Tự, trước kia chúng ta từ Vân Châu tới Trung Châu cũng đi qua con đường này. Gia tộc này tuyệt đối hiệu trung với Đại Phật Tự, mấy vị trưởng lão Đại Phật Tự còn xuất thân từ gia tộc này.
- Vậy không thành vấn đề rồi!
Lục Ly yên tâm, Đại Phật Tự đã kết minh với hắn, tự nhiên sẽ không hại hắn. Hơn nữa xảy ra chuyện Đại Phật Tự còn phải lo lắng điện chủ Thí Ma Điện Hình Mục tìm bọn họ gây phiền toái.
- Đi...
Nhận được Bồ Đề Quả, lòng Lục Ly nóng như lửa đốt, hận lưng không thể mọc ra hai cánh lập tức bay trở về Hoang Giới, cứu sống Bạch Thu Tuyết.
Con đường từ Vạn Phật Thành truyền tống đến Vạn Thuỷ Thành hơi xa một chút, yêu cầu thời gian bảy tám ngày. Lòng Lục Ly nóng như lửa đốt, nên không có qua đêm ở bất kỳ thành trì nào, nếu truyền tống mệt mỏi, sẽ tùy tiện tìm tửu lâu mua chút đồ vật, nghỉ ngơi một hai canh giờ sau đó tiếp tục lên đường, cho nên chỉ hao tốn sáu ngày thời gian là đã tới Vạn Thuỷ Thành.
Tới chỗ này lộ trình sẽ gần hơn!
Chỉ cần truyền tống hai lần nữa, là có thể đặt chân đến Vân Châu, đến lúc đó liên tục truyền tống một ngày là có thể trở lại Vân Thủy Thành.
- Còn chịu nổi không?
Lục Ly quét nhìn bảy người bên cạnh, thấy sắc mặt mọi người mặc dù mệt mỏi, nhưng vẫn gật đầu như cũ, thì phất tay nói:
- Tiếp tục truyền tống, hôm nay chạy về Vân Châu.
Lục Ly từ Cổ gia đi ra, mang theo năm vị trưởng lão, cộng thêm Cổ Mẫn là sáu người, nhiều hơn một người, dĩ nhiên là Hồ Lang rồi.
Thế nhưng Hồ Lang vận dụng súc cốt thuật, biến ảo bộ dạng, hơn nữa thu liễm hơi thở, nên người bình thường không dò xét ra hắn là Nhân Hoàng, chỉ có Nhân Hoàng cường đại mới có thể cảm ứng được.
Đám người Lục Ly truyền tống vẻn vẹn bốn lần, Hồ Lang tìm tới, Hồ Lang luôn luôn âm thầm quan sát bọn hắn. Lục Ly đã bại lộ thân phận, Hồ Lang không cần thiết giấu diếm nữa, cho nên đi ra hộ vệ.
Cũng may mấy ngày truyền tống, không có xuất hiện bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào, có lẽ Luân Hồi Cung, Bách Hoa Các, U Minh Giáo và Lục gia không dám động thủ.
Lần này Lục Ly danh chấn Trung Châu, chắc hẳn sự tình đã truyền tới Thí Ma Điện. Nếu như Lục Ly chết ở Trung Châu, làm sao điện chủ Thí Ma Điện lại từ bỏ ý đồ?
Chương 924 Lôi bạo
Lôi bạo
Đến lúc đó một đám lão quái vật Thí Ma Điện bí mật điều tra, khẳng định thủ phạm phía sau màn không có quả ngon để ăn...
Đến Vạn Thuỷ Thành, Lục Ly đã vô cùng mệt mỏi, nhưng vẫn cố chấp tiếp tục truyền tống. Một là lòng hắn nóng như lửa đốt, muốn mau chóng trở lại Hoang Giới, mặt khác, nói như thế nào thì chỗ này cũng là Trung Châu, là địa bàn người khác, ở đây luôn không an toàn.
Nộp một ít Huyền Tinh, truyền tống trận mở ra, mấy người Lục Ly biến mất ở bên trong Vạn Thủy Thành. Lần này thời gian truyền tống tương đối lâu, vì dù sao con đường cũng kéo dài qua mảng lớn hải vực xa xôi.
Ước chừng truyền tống nửa ngày thời gian, rốt cục thân ảnh đám người Lục Ly cũng ngưng hiện bên trong một cái thành nhỏ. Đầu tiên Hồ Lang dùng thần niệm dò xét, xác định bên trong thành có an toàn hay không.
- Ồ?
Chân mày Hồ Lang hơi nhíu lại, sắc mặt có một chút không tốt lắm, thần niệm khuếch tán ra cực hạn, cẩn thận dò xét ở trên hải đảo.
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Ly phát hiện vấn đề, dường như trong thành đã gặp phải tấn công? Mấy trăm tòa pháo đài đều sụp đổ, một ít truyền tống trận trên quảng trường cũng bị hủy diệt, bên trong thành là một mảnh bừa bộn.
Đám người Lục Ly đề phòng theo bản năng, thành trì này là thành trì lớn nhất của một thế lực dưới tay Đại Phật Tự, ai dám tới nơi này gây chuyện? Cảm giác đầu tiên của Lục Ly là nhất định có âm mưu.
Sau khi đám người Lục Ly dò xét một phen, lại cảm thấy không giống như là âm mưu.
Vì rất nhiều thi thể và người bị thương bên trong thành, đều có dấu vết bị sét đánh qua, lúc này bên trong thành còn có mưa xối xả rơi xuống, chẳng lẽ thành này trì bị sét đánh sao?
Hồ Lang nhìn sang một tên thống lĩnh Quân Hầu cảnh ở bên cạnh, hỏi:
- Bên trong thành xảy ra chuyện gì sao?
Tên thống lĩnh kia không nhận ra đám người Lục Ly, nhưng sau khi Hồ Lang hiển lộ ra hơi thở của Nhân Hoàng, hắn liền cung kính nói:
- Vân Hải bạo động rồi, chúng ta gặp phải lôi bạo mười mấy năm một lần, nơi đây coi như còn tốt, rất nhiều bộ lạc xung quanh còn thương vong nghiêm trọng hơn.
- Lôi bạo?
Sắc mặt Hồ Lang hòa hoãn xuống, thấy Lục Ly không hiểu, thì thấp giọng giải thích:
- Vân Hải rất không ổn định, thường xuyên xuất hiện thời tiết lôi bạo. Lôi hồ bắn ra bốn phía, nếu như trung tâm lôi bạo ở xung quanh hải đảo mà nói... Hải đảo này sẽ rất thảm. Đã từng có một hòn đảo, sau khi bị lôi bạo đi qua, trăm vạn người không ai còn sống sót.
- Hung tàn như vậy!
Lục Ly nhìn lên bầu trời, nhịp tim âm thầm đập nhanh, thế nhưng nội tâm lại yên tĩnh hơn, chỉ cần không phải âm mưu là được. Cùng lắm sửa chữa truyền tống trận tốn mấy ngày thời gian, chậm trễ mấy ngày cũng không sao.
- Rầm rầm rầm...
Hướng tây bắc truyền tới âm thanh lôi hống, đám người Lục Ly nhìn về phía tây, thấy phần cuối bầu trời phía tây có một tia chớp dài hẹp như ngân long xé rách trường không, dữ tợn đáng sợ. Xem ra lôi bạo còn chưa có đi qua, chẳng qua là dời khỏi phương tây mà thôi.
Lục Ly nhìn Hồ Lang một cái, Hồ Lang hỏi tên thống lĩnh, cần mấy ngày mới có thể sửa xong truyền tống trận. Thống lĩnh suy nghĩ một chút nói ít nhất cần năm ngày, trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều bận rộn cứu người.
Truyền tống trận đi Vân Châu bị hủy rồi, tạm thời không đi được, nếu bay trở về sẽ tiêu phí thời gian càng lâu hơn, ít nhất phải hơn nửa tháng.
Đám người Lục Ly chỉ có thể đi tới một cái nhà trọ, tất cả mọi người đã rất mệt mỏi, vừa lúc nghỉ ngơi một chút. Có mấy cái nhà trọ không bị sét đánh, đám người Lục Ly thuê một cái biệt viện, sau khi tiến vào Lục Ly ngả đầu nằm ngủ, tất cả sự tình giao cho Hồ Lang.
Hồ Lang là Nhân Hoàng, linh hồn mạnh mẽ, tuy có mệt mỏi một ít, nhưng lúc này lại không dám khinh thường. Hắn ngồi xếp bằng ở bên cạnh Lục Ly, thần niệm luôn luôn quan sát bên trong thành, đảm bảo không có âm mưu.
Cái thành trì này là sản nghiệp của một gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự, không có quá nhiều cường giả, đảo chủ Cửu U Đảo cũng chỉ là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, nên không có dò xét ra có Nhân Hoàng, Hồ Lang dò xét một trận hơi yên tâm.
- Các ngươi đi dò xét một chút đi!
Sau khi nghỉ ngơi gần nửa ngày, mấy vị trưởng lão Cổ gia đã khôi phục không ít tinh lực, Hồ Lang phái năm vị trưởng lão đi ra, dò xét bốn phía hải đảo, hơn nữa điều tra xem có thật sự là lôi bạo hay không.
Năm vị trưởng lão lặng lẽ ẩn nấp, sau nửa canh giờ, đảo chủ Cửu U Đảo tự mình tới cửa, muốn bái kiến Lục Ly. Hiển nhiên hắn đã nhận được tin tức, biết quan hệ giữa Đại Phật Tự và Lục Ly.
Lục Ly còn đang ngủ say, chỉ là một tên Quân Hầu cảnh đỉnh phong nho nhỏ cũng không cần thiết gặp lắm, Hồ Lang ra mặt gặp vị đảo chủ này, tán gẫu mấy câu liền đuổi đi.
Mấy canh giờ sau, năm vị trưởng lão lục tục trở lại, báo cáo điều tra không có vấn đề gì. Quả thực Cửu U Đảo gặp phải lôi bạo, không chỉ là Cửu U Đảo, mà mấy hòn đảo xung quanh cũng gặp thương vong nghiêm trọng, ít nhất lần này lôi bạo tạo thành thương vong mấy chục vạn người.
Sau khi Lục Ly ngủ say một ngày liền tỉnh lại, nghe Hồ Lang nói sơ lại tình huống thì yên tâm hơn. Chỉ cần không phải âm mưu của đám người Cơ Mộng Điềm, còn lại đều không sao cả, truyền tống trận đã bắt đầu được sửa chữa, đảo chủ Cửu U Đảo rất quan tâm, nên chỉ cần nhiều nhất ba bốn ngày là có thể sửa xong.
- Rầm rầm rầm...
Bầu trời phía tây vẫn có tiếng sấm rền như cũ, xem ra lôi bạo còn chưa có hoàn toàn bình ổn. Lục Ly ăn một ít đồ vật, ngồi ở phía trong tòa thành có phần buồn chán, hắn nhớ Bạch Thu Tuyết nên tâm không an tĩnh được, không có tâm tu luyện.
- Đi khu vực lôi bạo nhìn một chút.
Lục Ly nhớ lại tình cảnh dông tố đan xen, vòi rồng tàn sát bừa bãi bên trong hải vực phía đông Trung Châu năm đó. Cũng bởi vì một màn kia, nên tâm Lục Ly mới có xúc động, cuối cùng cảm ngộ ra sự huyền diệu của tốc độ. Lúc này phía tây có lôi bạo kinh khủng như thế, đi xem một chút nói không chừng sẽ có thu hoạch thì sao?
- Lôi bạo rất nguy hiểm!
Chương 925 Lôi đình chi nộ
Chương 925: Lôi đình chi nộ
Trước kia Hồ Lang đã được chứng kiến một ít lôi bạo, Lục Ly trợn mắt nói:
- Chúng ta chỉ đi xung quanh nhìn một chút, không phải tiến vào trung tâm lôi bạo, ta cũng không phải là chán sống.
- Được rồi.
Hồ Lang vung tay lên, mang theo Cổ Mẫn và năm vị trưởng lão, như vậy có thể an toàn hơn một ít, năm vị trưởng lão Cổ gia có ba người là Quân Hầu cảnh đỉnh phong.
Mây đen áp thành, cuồng phong gào thét, mưa xối xả như trút nước, nước mưa lạnh lẽo đánh lên mặt biển, làm nổi lên tầng tầng hơi nước.
- Hưu...
Hai chiếc hoàng kim chiến xa phá không bay đi, Lục Ly và Hồ Lang ngồi một chiếc, Cổ Mẫn và năm vị trưởng lão Cổ gia ngồi một chiếc, bay về phía tây.
- Rầm rầm rầm...
Mặc dù là ban ngày, nhưng bầu trời phía tây lại đen đến dọa người, giống như đêm tối. Bên trong mây đen như có vô số nộ long gào thét di chuyển, từng đạo hồ quang điện dài hẹp tựa như những con rết dữ tợn cuồng vũ đầy trời, mặc dù chưa nhích tới gần, nhưng hơi thở ngột ngạt bên kia đã tràn ngập tới, khiến mấy vị trưởng lão Cổ gia cũng có chút không dám đi về phía trước.
- Các ngươi tản ra xung quanh dò xét là được!
Hồ Lang phất phất tay, đám người Cổ gia vốn chẳng thích tới gần khu vực lôi bạo, vừa nghe Hồ Lang nói thế lập tức thu hồi chiến xa, bay ra bốn phía, dò xét tình huống xung quanh.
Lục Ly và Hồ Lang tiếp tục nhích tới gần phía trước, mưa càng lúc càng lớn, cuồng phong thổi khiến tốc độ chiến xa trở nên chậm chạp. Chiến xa có vòng bảo hộ, nên hai người Lục Ly không đến nỗi bị mưa làm cho ướt sũng.
- Ở đây được chưa?
Hồ Lang thấy phía trước lôi bạo đã rất khủng bố rồi, vô số lôi xà phá không hạ xuống, bắn vào trong nước, cảm giác từng đạo lôi điện buông xuống như nối liền với biển cả, nếu như tiến vào khu vực lôi bạo, sợ là bị đánh đến mức cặn bã cũng không còn.
- Gần hơn chút nữa!
Khoảng cách tới gần lôi bạo vẫn còn vạn trượng, không thể cảm ứng được sự bá đạo của lôi điện, Hồ Lang sợ hắn gặp chuyện không may nên cẩn thận từng tý, nhưng Lục Ly lại biết xung quanh vẫn là khu vực tuyệt đối an toàn.
Hồ Lang chỉ có thể tiếp tục khống chế chiến xa nhích tới gần phía trước, tiếp tục đi về phía trước năm ngàn trượng, Hồ Lang cũng không muốn đi tiếp nữa.
Lục Ly không ép, lôi hồ tán loạn, quả thực gần chút nữa sẽ dễ dàng gặp chuyện không may, tốc độ lôi điện nhanh như vậy, đến lúc đó chạy cũng không chạy được.
- Xích xích...
Một con tiểu thú từ trong tay áo Lục Ly chui ra, mắt nhỏ còn mơ màng, hiển nhiên là bị tiếng sấm rền rung trời làm thức tỉnh.
Lục Ly cưng chiều sờ sờ đầu Tiểu Bạch, nhưng Tiểu Bạch lại không để ý đến Lục Ly, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khu vực lôi bạo phía trước, trong ánh mắt bắn ra từng tia sáng lấp lánh.
- Hưu...
Đột nhiên, Tiểu Bạch hóa thành một đạo bạch quang, bắn thẳng đến khu vực lôi bạo, Lục Ly và Hồ Lang nhất thời kinh hãi. Lục Ly vốn định hét lớn một tiếng để Tiểu Bạch trở lại, nhưng sau đó nhớ tới cái gì, liền ngậm miệng lại, trong mắt vẫn khẩn trương như cũ.
- Ly thiếu, có muốn ta giúp ngươi đi bắt nó về không?
Hồ Lang khẩn trương, vật nhỏ này uống lộn thuốc rồi sao? Dám chạy vào khu vực lôi bạo?
- Không cần!
Lục Ly khoát tay áo, Tiểu Bạch bị lôi điện tôi luyện hơn nửa năm ở bên trong Man Thần Đỉnh, nên nhục thể của nó rất mạnh, nếu lúc này dám xông vào khu vực lôi bạo, đương nhiên là có lòng tin.
- Oanh...
Thân thể Tiểu Bạch vừa mới xông vào khu vực lôi bạo, trong nháy mắt đã bị một đạo lôi điện thô to đánh trúng, thân thể nhỏ bé của nó bị đánh rơi vào trong nước. Con ngươi co rụt lại, thần niệm lập tức quét xuống dưới biển.
- Chuyện này...
Thần niệm Hồ Lang đã sớm quét đi qua, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ. Dưới biển có một đạo bạch ảnh bay vụt lên, ngạo nghễ phóng đến chỗ một đạo lôi điện to lớn, cặp mắt nhỏ lấp lánh, giống như đây không phải là lôi điện khủng bố, mà là đồ ăn ngon nhất.
- Vật nhỏ này quá biến thái!
Thấy Tiểu Bạch lần lượt bị đánh xuống, rồi lại bay vụt lên, Hồ Lang cũng không biết nói gì. Ở bên trong Hỏa Ngục, Tiểu Bạch thừa nhận một kích của Hỏa Báo Vương không chết, vốn đã khiến đám người Hồ Lang thay đổi cách nhìn với Tiểu Bạch, lúc này lại càng âm thầm líu lưỡi.
Hồ Lang nhìn một lát, rồi hỏi Lục Ly:
- Ly thiếu, tiểu thú của ngươi là thú hoàng à?
- Trên phương diện lực phòng ngự hẳn là tiếp cận thú hoàng rồi.
Lục Ly nói nước đôi, hắn cũng không rõ ràng tình huống của Tiểu Bạch lắm, chỉ biết sau khi Tiểu Bạch được thần lực cải tạo, khẳng định là biến dị. Về phần sau này Tiểu Bạch có thể đi bao xa, ai cũng không dự đoán được.
Hai người Lục Ly trầm mặc đứng bên ngoài khu vực lôi bạo, nhìn Tiểu Bạch lần lượt bị đánh xuống, lại lần lượt từ trong biển bắn ra. Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia đều chưa có trở về, hiển nhiên xung quanh rất an toàn, không có cường giả ẩn nấp.
Khu vực xung quanh đây vốn không có cường giả, lôi bạo kinh khủng như thế ai lại nhàm chán tới quan sát, trốn còn không kịp đây này.
Lục Ly nhìn Tiểu Bạch một lát, quyết định mặc kệ nó, dù sao lôi đình cũng không đánh chết được nó, nó thích chơi như nào thì chơi.
Hắn tĩnh tâm lại cẩn thận quan sát lôi đình trên bầu trời, tính toán cảm ngộ một ít đồ vật ở bên trong. Áo nghĩa là thể hiện thiên địa pháp tắc, nhất định lôi đình này cũng là một loại thiên địa pháp tắc, là một trong những lực lượng thần kỳ nhất mạnh mẽ nhất thiên nhiên. Nếu có thể tìm được một chút cảm ngộ ở trong đó, vậy thì có thể cảm ngộ áo nghĩa.
Áo nghĩa là thứ có ai ngại nhiều đâu?
Khu vực lôi bạo rất rộng, ước chừng bao phủ khu vực mấy trăm dặm. Mấy trăm dặm phía trước đều có lôi đình buông xuống, tiếng sấm rền đinh tai nhức óc, bên trong lôi đình tràn ngập hơi thở khủng bố, khỏi cần phải nghi ngờ năng lượng khủng bố hàm chứa bên trong, nó có thể xé rách vô số sinh vật nhỏ yếu...
Hồ Lang thấy Lục Ly ngơ ngẩn quan sát, cũng không quấy rầy hắn, thân thể chợt lóe lên, đi dạo xung quanh một vòng. Hắn phát hiện trưởng lão Cổ gia và Cổ Mẫn đều dò xét ở xung quanh, nên hơi an tâm trở lại bên trong chiến xa, đứng ở bên cạnh Lục Ly nhìn lôi hải nơi xa.