Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 891 Xưng hùng tranh bá

Xưng hùng tranh bá

Cộng thêm đoạn thời gian này hắn không cạo râu ria, kết hợp với ngoại hình mới, bỗng chốc thành là đại hán uy vũ, khí chất cũng biến hóa rất lớn.

Hắn dạo quanh trong phòng mấy lượt, nhìn mình trong gương một cái, rất là hài lòng. Súc Cốt Thuật không phải dịch dung, trên người không có vết tích cải trang, dù thần niệm cường giả đảo qua cũng không dò xét được gì. Trừ phi có người đặc biệt quen thuộc khí tức linh hồn hắn, bằng không căn bản không cách nào nhận ra được.

Hắn bước ra ngoài, lập tức dọa cho Đại tổng quản nhảy dựng, tưởng là có người lẻn vào Vân Thủy Điện, thẳng đến khi Lục Ly mở miệng, hắn mới nhếch môi cười nói:

- Súc Cốt Thuật này đúng là thần kỳ, ta vốn tưởng chỉ có thể thu nhỏ, không ngờ Ly thiếu lại có thể biến thành một tráng hán khôi ngô.

Lục Ly lấy ra một bộ chiến giáp màu đen uy mãnh, mặc vào, tiếp sau lại cầm ra một thanh đại kiếm Thiên giai, đầu tóc hơi đổi một tí, tùy ý xõa ra sau lưng, một cỗ khí tức hung hãn lập tức hiển lộ ra.

- Ha ha ha!

Đại tổng quản cười lớn nói:

- Đại Quốc Sư chỉ cần biến hóa giọng nói một chút liền triệt để biến thành người khác.

Lục Ly khẽ gật đầu, suy nghĩ một lát rồi hỏi:

- Có bảo vật nào che đậy được khí tức linh hồn không, nếu gặp phải người quen, khí tức linh hồn của ta vẫn có thể bị người cảm ứng ra được. Ngươi đi kiếm cho ta bảo vật như thế, vậy dù có gặp phải người quen cũng không sợ bị nhận ra.

Đại tổng quản nghĩ nghĩ, lát sau tròng mắt chợt sáng lên nói:

- Có, Thiên Liên Giáo có một loại đan dược tên là Thiên Hồn Đan, sau khi nuốt liền có thể bảo hộ Hồn Đàm. Trừ phi là Nhân Hoàng linh hồn cường đại, còn nếu chỉ là Nhân Hoàng bình thường thì e rằng khó mà thăm dò được linh hồn ngươi.

Đại tổng quản vội vàng sai người đi quốc khố mang tới Thiên Hồn Đan, tổng cộng tận mấ chục viên, đồng thời còn cầm thêm cho Lục Ly một bình đan dược khác, cười giải thích nói:

- Đây cũng là đan dược do Thiên Liên giáo luyện chế, tên là Thiên Liên Đan. Có thể trong thời gian ngắn gia tăng khí thế, khiến khí thế ngươi hiển lộ ra nhìn có vẻ rất cường đại. Đương nhiên đấy chỉ là giả, dùng để dọa người thôi, Ly thiếu cầm theo một ít mà chơi đùa.

- Còn có đồ chơi như thế?

Lục Ly nhếch miệng cười khẽ, hù dọa người cũng không sai. Hắn ném hết đan dược vào trong giới chỉ, lúc này mới hỏi:

- Luân Hồi Cung và U Minh Giáo không phái người đến Vân Châu hay U Châu?

Dương Vũ và Cơ Mộng Dao mất tích lâu vậy rồi, chắc hẳn Luân Hồi Cung và U Minh Giáo sớm đã được đến tin tức. Hai người này đều là con em trực hệ của Cơ gia và Dương gia, hai nhà há có thể bỏ mặc bọn họ không quản?

Đại tổng quản trầm tư một lúc rồi mới đáp:

- Đoạn thời gian này đúng là có rất nhiều thám báo tới U Châu và Vân Châu, chẳng qua đều chỉ âm thầm tìm hiểu tin tức. Thánh nữ truyền lời dặn, chỉ cần bọn hắn không gây chuyện liền mặc kệ chúng.

Lục Ly cũng hiểu được phần nào, dù sao việc này là Luân Hồi Cung và U Minh Giáo chủ động mưu hại Lục Ly, hai đại gia tộc còn sợ Thí Ma Điện tìm phiền hà. Giờ đây hai người kia còn chưa chết, bản mệnh ngọc phù không vỡ, U Minh Giáo và Luân Hồi Cung không khả năng công khai làm lớn chuyện, mà sẽ chỉ cách âm thầm cứu viện.

Đã không công khai phái người đến tới cứu, Lục Ly tự nhiên cũng mặc kệ, thời gian không còn sớm, hắn liền nói:

- Ngươi truyền tin cho tỷ tỷ, nói ta đi Vạn Phật Thành một chuyện, phiền nàng tốn chút tâm tư để ý chuyện ở Bắc Mạc và Hỏa Ngục.

Đại tổng quản lặng lẽ ghi lại, sau đó vẫy tay gọi đến hai tên võ giả Quân Hầu Cảnh trung kỳ, giới thiệu với Lục Ly:

- Hai người này là võ giả gia tộc Trung Châu, tên Cổ Mẫn và Cổ Dư, Cổ Mẫn là Tam thiếu gia Cổ gia. Bọn hắn đều đã thề trung thành với Thánh Nữ, lần này là để bọn hắn qua đó cùng ngươi, hành sự sẽ thuận tiện hơn một chút.

- Được rồi!

Có võ giả Trung Châu tiếp ứng, như vậy càng dễ che giấu tung tích, Lục Ly nhìn sang Cổ Mẫn nói:

- Cổ thiếu gia, sau này ta chính là hộ vệ của ngươi, ngươi cứ gọi ta Cổ Lê là được.

Cổ Mẫn tuổi ngoài ba mươi, xuất thân đại gia tộc Trung Châu, khí độ tương đối bất phàm, hắn chắp tay nói:

- Ly thiếu, đoạn thời gian này ủy khuất ngài.

- Ta tên Cổ Lê!

Lục Ly cường điệu một câu, Cổ Mẫn vội vàng đổi giọng. Đại tổng quản khẽ gật đầu, Lục Ly vung tay với Cổ Mẫn, ba người tung mình bay nhanh về phía thành bảo gần đó.

Mặc dù từ chỗ này cũng có thể một đường truyền tống đến Trung Châu, nhưng Lục Ly vẫn chọn cách tương đối kín đáo chút, hiện tại trong Vân Thủy Thành khẳng định ẩn núp không ít thám báo Trung Châu.

Hắn và hai người Cổ Mẫn tiến vào trong thành bảo, sau đó truyền tống đến sơn động U Châu. Ra khỏi sơn động liền lập tức nhắm thẳng hướng đông mà bay, bên kia có một tòa đại thành ven biển, có thể truyền tống đến Trung Châu.

Tòa đại thành này còn nằm trong tay một đại gia tộc U Châu, chẳng qua thân phận ngoài sáng của Cổ Mẫn là người Cổ gia Trung Châu, đại gia tộc U Châu làm sao dám đắc tội?

- Từ đây truyền tống đến Phi Hoàng Đảo Trung Châu, hòn đảo kia thuộc quyền khống chế của một gia tộc lục phẩm, cũng tính là thuộc địa bàn Luân Hồi Cung. Cổ gia chúng ta thường xuyên bí mật giao dịch với Vân Châu và U Châu, Luân Hồi Cung và Phi Hoàng Đảo đều biết thân phận ta, bởi thế tốt nhất đừng nên lộ thân phận thì hơn.

Trên đường Cổ Mẫn giải thích một phen, Lục Ly khẽ gật đầu, thầm nhủ người Đại tổng quản an bài cho hắn quả không sai, tinh thông hoàn cảnh Trung Châu, có thể giảm bớt không ít phiền phức.

Ba người tới đại thành ven biển, Cổ Mẫn lộ ra lệnh bài thân phận, bên này lập tức bóc mở truyền tống trận. Ở U Châu và Vân Châu, Cổ Mẫn miễn cưỡng tính là danh nhân, các đại gia tộc đều biết thân phận hắn, giờ U Châu đang đại loạn, Cổ Mẫn quay về Trung Châu là điều hết sức bình thường.

Lục Ly ăn mặc như là hộ vệ, cảnh giới chỉ là Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, bộ dạng như là một tên đại hán thô lỗ, dọc đường gần như chẳng ai liếc mắt nhìn hắn lấy một lần.

Ông!
Chương 892 Không có lửa làm sao có khói

Không biết truyền tống bao lâu, ba người rốt cục cảm giác rơi xuống đất. Lục Ly cảm ứng bốn phía một phen, phát hiện thiên địa Huyền khí nồng nặc lên nhiều, biết được mình đã lần nữa đặt chân lên Trung Châu.

Trung Châu là mảnh đất lớn nhất, giàu có nhất của Thần Châu đại địa, cũng là trung tâm của Đấu Thiên Giới. Vô số năm trước, Nhân tộc và mấy vạn chủng tộc viễn cổ xưng hùng tranh bá ở đây, cuối cùng Nhân tộc đại thắng, đặt định lịch sử huy hoàng của Nhân tộc sau này.

Đột nhiên Lục Ly thoáng có chút cảm khái, ánh mắt dần mông lung, chẳng biết đời này hắn và Lục Linh có cơ hội xưng hùng tranh bá trên mảnh thổ địa này hay không?

Phi Hoàng Đảo là địa bàn một thế lực lục phẩm dưới trướng Luân Hồi Cung, ở đây trinh sát quả nhiên rất nhiều. Ba người Lục Ly vừa truyền tống tới, lập tức liền có vô số thần niệm khóa chặt ba người, sau khi thấy là Cổ Mẫn, rất nhiều thần niệm rụt trở về.

Có mấy đạo thần niệm quét qua Lục Ly, lại đều không dừng lại quá lâu. Lục Ly cảm ứng một phen, biết được trên đảo không có mấy cường giả, chỉ có ba tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong tọa trấn, không có bất kỳ uy hiếp nào đáng kể.

Xem ra Cổ Mẫn thường xuyên truyền tống đến bên này, thậm chí quen mặt cả một tên thống lĩnh ở đây, hắn dẫn theo hai người Lục Ly đi qua tán gẫu vài câu, sau đó lại tiếp tục truyền tống rời đi.

Lục Ly một mực trầm mặc đứng ở sau lưng Cổ Mẫn, thực lực Bất Diệt Cảnh đỉnh phong không quá dẫn người chú ý, then chốt hơn là ngoại hình này của hắn quá bình thường, tuỳ ý đi trên đường đều có thể tìm ra được cả chục người tương tự.

Đợi truyền tống trận mở ra, không thấy có thần niệm quét tới trên mình, Lục Ly biết lần này tính là thành công tiềm nhập Trung Châu. Súc Cốt Thuật không hổ là bí thuật thượng cổ, nếu chỉ dựa vào cải trang, tuyệt đối sẽ bị người nhìn ra manh mối.

Ba người không ngừng truyền tống về hướng bắc, gia tộc Cổ gia chính ở hướng này, đồng thời cũng nằm trong phạm vi thế lực của Luân Hồi Cung. Chẳng qua Cổ gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, còn chưa đủ tư cách đáp lên quan hệ với Luân Hồi Cung.

Sau khi truyền tống vài chục lần, đi tới một thành trì tầm trung, Cổ Mẫn dẫn hai người Lục Ly tìm đến một khách sạn nghỉ qua đêm. Trong đêm Cổ Mẫn còn một mình tới chỗ trăng hoa chơi đùa, hắn là hoa hoa công tử nổi danh, nếu qua đêm mà không đi tìm nữ nhân, ngược lại thành là điều không được bình thường.

Trời sáng, Lục Ly và đám người Cổ Mẫn rời đi, lúc ra khỏi khách sạn, ba người phát hiện một ám hiệu nhỏ trên đường.

Ám hiệu này rất không thu hút, lại là ám hiệu ước định sẵn giữa Lục Ly và Hồ Lang. Nhìn thấy ám hiệu kia, Lục Ly biết Hồ Lang dù không trong thành cũng đã biết được hành tung của hắn, trong lòng càng thêm an tâm.

Án chiếu hành trình, ba người trước phải về lại địa bàn Cổ gia, dù sao ở ngoài sáng Cổ Mẫn cũng là đại biểu Cổ gia đi Vân Châu U Châu làm ăn, giờ về lại Trung Châu há lại không về Cổ gia?

Liên tục truyền tống ba ngày, đến tối ngày đó ba người rốt cục tới được Cổ Diệu Thành của Cổ gia. Ở trong mật thất Cổ gia, Cổ Mẫn dẫn tộc trưởng Cổ gia Cổ Phi Hồng đến bái kiến Lục Ly.

- Lão nô tham kiến Ly thiếu!

Thấy Cổ Phi Hồng quỳ xuống với mình, Lục Ly không khỏi bội phục thủ đoạn của Lục Linh, không ngờ tộc trưởng Cổ gia cũng là phượng nô. Chẳng qua nghĩ đến Lục Linh bán ra lượng lớn linh tài trong Hỏa Ngục, còn muốn bí mật mua sắm linh tài ở Trung Châu, nếu không có được mấy gia tộc ở trong bóng tối hỗ trợ, chỉ dựa vào người Vân Châu thì quá phiền phức, Lục Ly liền cũng thoải mái.

Bắc Mạc không khống chế được gia tộc nào ở Trung Châu, bởi thế Linh Lung Các vừa phong tỏa, hắn liền không cách nào mua sắm được bất kỳ linh tài gì từ Trung Châu.

Nếu đã là người của Lục Linh, Lục Ly liền yên tâm ở lại. Ngày hôm sau, Cổ Mẫn dẫn Lục Ly và năm tên trưởng lão Cổ gia đi ra, Cổ Dư và Lục Ly vẫn là hộ vệ thi theo bên người Cổ Mẫn.

Mục đích chuyến đi lần này là Vạn Phật Thành, hội đấu giá ở Vạn Phật Thành sắp bắt đầu. Con em các đại gia tộc Trung Châu đều hội tụ về đây, đám người Cổ Mẫn tới đó là điều hết sức bình thường, sẽ không mấy người để ý.

Địa bàn Đại Phật Tự nằm ngay mặt bắc Luân Hồi Cung, từ Cổ Diệu Thành một đường truyền tống đi qua chỉ mất bảy tám ngày, thời gian hoàn toàn dư dả.

Trên đường Hồ Lang không liên lạc qua với Lục Ly thêm lần nào, Lục Ly biết đấy là vì đảm bảo an toàn, Hồ Lang liên hệ càng nhiều thì sẽ càng dễ bại lộ.

Liên tục truyền tống tám ngày, đám người Lục Ly rốt cục tới được tòa đại thành phụ cận Vạn Phật Thành, Thiên Ma Thành.

Cách thời điểm đấu giá còn nửa tháng, mấy người Lục Ly không việc gì phải gấp gáp, hiện tại Vạn Phật Thành ngư long hỗn tạp, người các đại thế lực đại gia tộc Trung Châu đều tới hết cả. Lục Ly quyết định trước không vội đi qua, miễn làm bại lộ thân phận.

Ở Thiên Ma Thành, Cổ Mẫn ngày ngày tìm tới thanh lâu tửu quán, mỗi ngày lại đổi một bạn gái khác nhau, hai trong năm vị trưởng lão Cổ gia thì đã sớm một bước tới Vạn Phật Thành bố trí và tìm hiểu tin tức.

Năm ngày sau, một tên trưởng lão trở về, mang theo rất nhiều tin tức.

Khiến Lục Ly có chút thất vọng chính là lần hội đấu giá này không công bố danh sách vật phẩm đấu giá, không xác định được trong đó có Bồ Đề Quả hay không.

Không ngoài dự liệu của Lục Ly, mười hai Vương tộc Trung Châu đều phái người đến: Linh Lung Các, Luân Hồi Cung, Thiên Địa Trủng, Lục gia, Khiếu Thiên Cung, Bách Hoa Các, U Minh Giáo, Quỷ Xoa Tộc, Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Nhật Nguyệt Minh.

Toàn bộ mười hai đại thế lực tề tựu về đây, chẳng qua người được phái đến đều là con em trẻ tuổi. Thường thường loại thịnh hội như thế này đều là dịp tốt cho thế hệ trẻ tụ tập, cường giả thế hệ trước về cơ bản sẽ không xuất hiện.

Chỉ là đấu giá linh quả, lại không phải đại chiến, để người trẻ tuổi lộ mặt, đi nhìn đại trường diện, thuận tiện tán tỉnh kết thân, chẳng phải một công đôi ba chuyện?
Chương 893 Phật sơn

Trong số con em mười hai Vương tộc tới đây lần này, Lục Ly từng gặp qua một ít, riêng Vấn Tiên Điện Nhật Nguyệt Minh Quỷ Xoa Tộc Xích Nguyệt Trai thì đều là những công tử tiểu thư mà hắn chưa từng thấy.

Theo như lời kể của vị trưởng lão, lần này rất nhiều đại gia tộc đều phái ra thiếu tộc trưởng, tỷ như Dạ Lạc cũng đến, đây chính là thiếu tộc trưởng Dạ gia, Thiên Địa Trủng.

- Ly thiếu!

Vị trưởng lão kia suy nghĩa một lát, sau đó nói ra một tin tức còn chưa được xác định:

- Nghe nói lần này mấy người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ cũng sẽ đến, chỉ là tin tức này còn chưa được kiểm chứng.

- Cái gì?

Tròng mắt Lục Ly đột nhiên trợn trừng, thần sắc đầy vẻ không dám tin tưởng, thất thanh la lên:

- Không phải bọn hắn đang ở Huyết Giới ư? Sao có thể được thả ra sớm vậy được?

Mấy người kia bị lưu vong Huyết Giới, đây chính là do điện chủ Thí Ma Điện đích thân hạ lệnh. Thời gian ba năm mới qua đi một nửa, ai dám to gan thả bọn hắn đi ra?

- Nghe nói đã ra từ nửa tháng trước.

Trưởng lão kia ngập ngừng nói:

- Hình như thực lực mấy người kia đều được đến tiến bộ rất lớn, sau đó trấn áp luôn cường giả trong Huyết Giới. Bởi thế lưu vong Huyết Giới đã không ý nghĩa, Nhị điện chủ liền xin ý kiến Đại điện chủ, thả bọn họ ra sớm trước thời hạn.

- Thực lực tiến bộ rất lớn? Chẳng lẽ là đột phá Nhân Hoàng?

Lục Ly hít một hơi khí lạnh, hắn không biết gì nhiều về Huyết Giới, nhưng đã đồn thổi khủng bố như vậy, không đạt tới Nhân Hoàng tuyệt đối không cách nào trấn áp cường giả bản thổ bên trong được.

- Không biết...

Trưởng lão lắc đầu nói:

- Những tin tức này đều lưu truyền trong bí mật, còn chưa được công bố ra bên ngoài. Bằng vào thân phận ta rất khó thăm dò thực tình, dự tính phải đợi hai ngày trước khi hội đấu giá bắt đầu mới có thể được đến xác định.

Không có lửa làm sao có khói!

Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, đối với hắn mà nói, đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ chính là tử địch. Nếu như có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ giết chết mấy người kia.

Trong những người này có kẻ đột phá Nhân Hoàng, song Lục Ly vẫn không quá bận tâm. Chỉ cần hắn lộ ra thân phận, ai cũng không dám quang minh chính đại đối địch với hắn.

Hắn chỉ sợ mất đi Bồ Đề Quả!

Dương Vũ nói Luân Hồi Cung và U Minh Giáo đều biết hắn đang tìm Bồ Đề Quả, nếu đám người Cơ Mộng Điềm thật tới Vạn Phật Tự, trực tiếp yêu cầu Đại Phật Tự bán Bồ Đề Quả cho bọn họ, chuyến này của hắn lập tức biến thành công cốc.

Dù Đại Phật Tự không bán cho bọn họ mà lấy ra đấu giá, mấy đại thế lực để uẩn thâm hậu. Dự tính giá cao bao nhiêu đều có thể hô ra được, dù hắn mang theo không ít Huyền Tinh, nhưng sao mà so được với mấy đại Vương tộc?

Lục Ly cảm thấy sự tình bỗng chốc trở nên vướng tay dị thường, thật không dễ dàng mới xuất hiện một trái Bồ Đề Quả, nhưng giờ khả năng lấy được vào tay tựa hồ lại đang vô cùng vô cùng thấp...

Chuyện đã xảy ra rồi, sợ hãi trốn tránh chẳng chút nghĩa lý gì, chỉ có binh đến tướng ngăn, nước đến tường che.

Lục Ly để trưởng lão Cổ gia tiếp tục đi dò la, còn hắn thì vẫn ở lại trong Thiên Ma Thành chờ đợi, giờ đi Vạn Phật Thành cũng chẳng được gì. Hắn không thể công khai lộ diện, chuyện tìm hiểu tin tức vẫn nên giao cho trưởng lão Cổ gia thì hơn.

Lại đợi sáu ngày, mãi vẫn chưa thấy trưởng lão Cổ gia trở lại, một tên tiểu nhị trong khách sạn mà Lục Ly đang ở đột nhiên đi tới, để lại một phong thư rồi bỏ đi.

Lời nhắn trên thư không dài, chỉ viết mấy chữ: “Quả sẽ được bán, cố nhân ở Phật thành.”

Phía sau đoạn lời này không có kí tên, nhưng Lục Ly liếc mắt liền nhìn ra là chữ của ai. Nét chữ rất đẹp, tự mang cảm giác phiêu dật xuất trần, từ nhỏ Lục Ly đã mô phỏng nó, chính là chữ của Lục Linh.

- Tỷ tỷ đến Trung Châu?

Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, song rất nhanh liền phủ quyết. U Châu còn chưa nhất thống, Lục Linh hẳn sẽ không bỏ xuống sự tình ở U Châu mà chạy đến đây.

Lục Linh biết chuyện của hắn, biết được một khi hắn lộ ra thân phận, mười hai Vương tộc Trung Châu không ai dám động đến. Bởi thế Lục Linh mới yên tâm để hắn tới Trung Châu, lại nói dù Lục Linh muốn đến Trung Châu thì hẳn sớm đã đi cùng với hắn.

Nếu Lục Linh không tới Trung Châu, vậy hẳn là nàng cũng một mực để ý tới thế cục bên này. Từ sớm liền đã phái người đến Vạn Phật Thành dò la, được đến rất nhiều tin tức, đồng thời cũng suy tính ra được một ít chuyện, lúc này mới phái người truyền tin cho hắn.

Lục Ly tự nhiên tin tưởng tình báo của Lục Linh, tin tức Bồ Đề Quả sẽ được đấu giá khiến hắn rất phấn chấn. Hắn chỉ sợ Bồ Đề Quả bị người tiệt hồ, thậm chí không biết rốt cục đã rơi vào tay ai, muốn cướp đều không biết đi đâu để cướp.

Cố nhân.... không lẽ là chỉ đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, hắn có mấy cố nhân ở Trung Châu nữa đâu? Lục Ly ngồi trong khách sạn trầm tư nửa ngày, cuối cùng quyết định dẫn người đi tới Vạn Phật Thành.

Cách thời điểm đấu giá chỉ còn bốn ngày, giờ là lúc nên tới Vạn Phật Thành, thăm dò rõ ràng tình hình bên kia. Đã xác định được đám người Cơ Mộng Điềm cũng tới, trốn tránh không phải cách hay, tốt nhất vẫn nên đi trước hiểu rõ tình hình một chút thì hơn. Hắn để Cổ Mẫn dẫn đường, cả đám cứ thế nghênh ngang ngồi truyền tống trận đến Vạn Phật Thành.

Tia sáng trắng chớp qua mắt, Lục Ly đã tới trong một tòa cự thành. Từ lúc đến chỗ này, Lục Ly không phóng ra thần niệm, mà chỉ mở to mắt quan sát tình hình chung quanh.

- Ồ...

Nhìn một lúc, trong lòng Lục Ly dần hiểu ra tại sao nơi đây lại được đặt tên là Vạn Phật Thành, bởi vì vừa tới đây, thứ đầu tiên đập vào trong mắt là một ngọn Phật sơn khổng lồ.

Phía bắc thành trì có một ngọn cao phong vút tận trời mây, mặt hướng về phía thành trì được điêu khắc một tòa tượng phật cực lớn. Tượng Phật kia chí ít phải cao đến ngàn trượng, từ bên này nhìn lên cảm giác hệt như một vị Phật đang đứng ở ngoài thành, nét mặt hiền từ mỉm cười nhìn xuống chúng sinh trong thành.
Chương 894 Phật sơn 2

Khắp nơi trong thành đều thấy tượng Phật, Lục Ly tùy ý quét qua một vòng, chỉ thấy nơi đây chùa miếu rất nhiều, vàng son lộng lẫy, trên đường đâu đâu cũng thấy được tăng nhân và ni cô.

- Ni cô...

Lục Ly thấy rất nhiều ni cô hành tẩu trên đường, không khỏi ngấm ngầm quệt môi, chẳng lẽ trong Đại Phật Tự không chỉ có hòa thượng mà còn có ni cô? Hòa thượng ni cô ở chung liệu có làm loạn không?

Trước kia Cổ Mẫn từng tới qua Vạn Phật thành, đối với phong cảnh đặc thù nơi đây đã sớm không quá để ý, dẫn theo chúng nhân đi thẳng đến một tòa thành bảo.

Vạn Phật Thành là của Đại Phật Tự, song rất nhiều sản nghiệp trong thành lại không hoàn toàn là của Đại Phật Tự, quân đội trong thành cũng đều là võ giả mặc chiến giáp bình thường.

Rốt cuộc hòa thượng và ni cô không tiện xuất đầu lộ diện kinh doanh mấy thứ như thương hội, đấu giá trường.... Đương nhiên, gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ trong thành đều có quan hệ dây mơ rễ má với Đại Phật Tự, bằng không làm gì có tư cách đặt chân ở Vạn Phật Thành.

Hai vị trưởng lão Cổ gia sớm đã thuê mướn một tòa biệt viện ở chỗ này, nếu không mấy ngày này sợ là đến cả chỗ ở đều không có.

- Người nhiều thật?

Lục Ly một đường lầm lũi đi theo, phát hiện khắp phố lớn hẻm nhỏ trong thành đều có thể thấy được từng đám công tử tiểu thư hào môn. Các loại chiến xa xe ngựa xa hoa không ngừng lao nhanh, trên phố rất nhộn nhịp, náo nhiệt đến độ có chút hỗn loạn.

Mấy người Lục Ly không ngồi xe ngựa, lúc này trong Vạn Phật Thành công tử tiểu thư hào môn nhiều như chó chạy, Lục Ly yêu cầu tận lực đê điệu, bằng không rất dễ đắc tội với người, đến lúc đó lại tự rước phiền phức vào người.

Cộc cộc cộc

Hành tẩu trên con đường cái rộng thoáng, nơi xa một cỗ chiến xa lộng lẫy lao nhanh tới. Kéo lấy chiến xa là hai thớt thiên mã có cánh cực uy phong.

Thiên mãi không phi hành, nơi này là chủ thành Đại Phật Tự, trừ phi là đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, chứ công tử tiểu thư bình thường hầu như không dám bay lên không trung, làm vậy là khiêu hấn đối với uy quyền của Đại Phật Tự.

Tốc độ chiến xa rất nhanh, trên thân thiên mã tán phát thú uy cường đại, từ đằng xa đã kinh động người trước mặt, đám đông dồn dập tránh sang một bên.

Lục Ly khẽ nhíu mày, lại không nói gì mà cùng theo Cổ Mẫn đứng tránh bên mép đường, dõi mắt nhìn chiến xa lao vút mà đi. Một vị trưởng lão thấy được tiêu chí trên chiến xa, nói:

- Là tiêu chí của Quỷ Xoa Tộc, hẳn là vị công tử hay tiểu thư nào đó, song tuyệt không phải thiếu tộc trưởng hay đệ nhất tiểu thư Quỷ Xa Tộc.

Nhân vật có thân phận hơn người thường sẽ không làm ra hành động lao vút trên phố đông như thế, làm vậy sẽ chỉ bôi đen thân phận. Bọn họ rất biết tự kiềm chế, dù đối mặt bình dân cũng sẽ rất khách khí.

- Quỷ Xoa Tộc?

Đây là một chủng tộc cổ xưa tương tự như Thái Thản Tộc Thanh Loan Tộc, chỉ là trước nay vẫn luôn giao hảo với Nhân tộc, thời điểm vạn tộc đại chiến còn từng phản bội các chủng tộc viễn cổ, bởi thế Nhân tộc mới một mực không ra tay với Quỷ Xoa Tộc.

Bản thân Quỷ Xoa Tộc cũng rất cường đại, hơn nữa nghe nói còn kết thông gia với mấy đại Vương tộc, nhờ đó mới thuận lợi sinh tồn, chiếm cứ một mảnh lớn cương vực tây nam bộ Trung Châu.

- Ngu xuẩn...

Lục Ly nhủ thầm trong lòng, những lúc thế này Quỷ Xoa Tộc hẳn nên càng phải đê điệu mới đúng. Bằng không phạm vào chúng giận, rất dễ bị người tìm được mượn cớ, liên hợp tiêu diệt. Vị công tử hoặc là tiểu thư Quỷ Xoa Tộc nào mà lại rêu rao khắp nơi như thế?

Chúng nhân tiếp tục đi tới, còn chưa về lại biệt viện, trên không một cỗ chiến xa to lớn màu hoàng kim gào thét lướt qua. Kéo phía trước chiến xa là hai thớt chiến tượng cũng màu hoàng kim, nhìn khí tức thì hai con chiến tượng này chí ít phải là Huyền thú lục phẩm, thể hình như núi.

Chiến xa to lớn như là một tòa thành di động, đi theo bên cạnh chiến xa là trên trăm tên Quân Hầu Cảnh, xa xa nhìn lại hệt như quân vương du hành, khí phái vô cùng.

Hoa

Rất nhanh trong thành bỗng càng thêm náo nhiệt, dám bay giữa trời như thế chỉ có thể là con em trực hệ của mười hai Vương tộc.

- Người Nhật Nguyệt Minh!

Một tên trưởng lão quét mắt liền nhìn ra tiêu chí trên chiến xa hoàng kim, giải thích nói:

- Theo như đồn thổi thì hình như lần này thiếu tộc trưởng Nhật Nguyệt Minh sẽ tới, vị thiếu tộc trưởng này tuổi mới hai mươi chín, lại đã đột phá Nhân Hoàng. Phô trương như thế, chắc đúng là hắn rồi.

- Hai mươi chín, Nhân Hoàng?

Lục Ly hơi ngớ, chừng đấy tuổi mà đã có thể đột phá Nhân Hoàng, quả thực tính được là thiên tài tuyệt thế, rốt cuộc không phải người nào cũng biến thái được như phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng. Lục Nhân Hoàng hai mươi tuổi đã đột phá Nhân Hoàng, được xưng tụng là thiên tài mười vạn năm có một.

Chiếc chiến xa hoàng kim khổng lồ kia bay thẳng tới ngọn sơn phong cao vút nhập mây ở mặt bắc, đỉnh núi kia chính là nơi đặt tổng bộ Đại Phật Tự, chỉ những người thân phận tôn quý mới có tư cách trực tiếp vào.

- Đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Điệp Phi Vũ Dương Hiên chắc cũng ở trên đó?

Lục Ly ngước mắt nhìn lên Phật sơn một cái, tròng mắt khẽ híp lại. Trưởng lão Cổ gia nghe được tin đồn thổi, nói trong mấy người kia có kẻ đột phá Nhân Hoàng, không biết là mấy người đột phá, cụ thể gồm những ai?

- Tam thiếu gia, đấu giá sẽ được diễn ra trong Phật sơn ư?

Lục Ly trầm tư một lát, sau đó liền lên tiếng hỏi dò.

Lục Ly rất ít nói chuyện, Cổ Mẫn nghe hắn hỏi thế, thiếu chút định khom người cung kính đáp lời. Cũng may hắn phản ứng cực nhanh, đảo mắt ngước nhìn lên Phật sơn một cái, hờ hững gật đầu nói:

- Đúng vậy, đấu giá diễn ra trong Phật Điện Phật sơn. Ai! Địa vị Cổ gia quá thấp, chẳng phải đến lúc đấu giá mới có thể đi vào, không thì đã sớm được chiêm ngưỡng phong thái của các vị công tử tiểu thư đỉnh cấp Trung Châu rồi.

Lục Ly lại thực sự không muốn chiêm ngưỡng phong thái đám công tử tiểu thư đỉnh cấp kia chút nào, nếu có thể, thậm chí cả đời tốt nhất đừng chạm mặt bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan thêm một lần nào nữa.
Chương 895 Trông thấy thế diện

Chúng nhân tiến vào biệt viện sớm được trưởng lão Cổ gia thuê mướn, đây là một sân viện không tính quá lớn, cũng không quá xa hoa, song vẫn phải tiêu tốn không ít Huyền Tinh.

Lúc này khách sạn lớn nhỏ trong thành đều đã đầy, sân viện rất nhiều tiểu gia tộc cũng được thuê lại, phải biết hiện tại trong Vạn Phật Thành đã nhiều hơn bình thường hơn một trăm vạn người....

Thật ra đa phần không phải tới đấu giá linh quả, dự tính bọn họ cũng mua không nổi, bọn họ tới đây là vì những công tử tiểu thư gia tộc siêu cấp.

Đây là một hồi thịnh sự, mười hai Vương tộc đều phái người tới, chứ ngày thường làm gì có cơ hội tiếp xúc với thiên kiêu kiều nữ như thế, bởi vậy vô số đệ tử tuổi trẻ của các gia tộc thế lực lục phẩm thất phẩm mới ùn ùn kéo tới đây.

Còn có càng nhiều con em gia tộc tứ phẩm ngũ phẩm, mục tiêu lại không nhắm đến con em mười hai Vương tộc, mà là vì tiếp xúc với công tử tiểu thư các gia tộc lục phẩm thất phẩm.

Nói trắng ra, đa số người tới đây là để giao tế, còn có một số người tới đây là để vui đùa. Hy vọng được công tử tiểu thư đại gia tộc nhìn trúng, nhờ đó làm cá chép vượt long môn, một bước lên trời.

Đoạn thời gian này rất nhiều tửu lâu đều bị bao xuống, hàng đêm sẽ có vô số yến hội được tổ chức, rất nhiều thiếu nữ mất cái đêm đầu tiên ở những nơi như thế.

Đương nhiên các nàng chắc chắn sẽ không chịu thiệt, ngày sau gia tộc các nàng sẽ kiếm chác được lợi ích không mọn.

Trong dịp này công tử hào môn sẽ rất sung sướng, bởi vì có vô số tiểu thư tiểu gia tộc sẽ chủ động nhào vào lòng, chờ được bọn hắn sủng hạnh, gần đây phong khí Vạn Phật Thành bất giác trở nên ô trọc mấy phần.

Ngay trong đêm Cổ Mẫn đã nhận được mấy tấm thiệp mời, Cổ gia cách Vạn Phật Thành không xa, gia tộc có được một thương hội không lớn không nhỏ, người quen cũng không ít. Tam thiếu gia Cổ gia tới, tự nhiên có người mời hắn dự tiệc.

Cổ Mẫn xin ý kiến Lục Ly, sau đó dẫn theo Cổ Dư ra ngoài dự tiệc, các trưởng lão còn lại cũng đồng hành, thứ nhất là nhằm tìm hiểu tin tức, thứ hai tự nhiên là liên lạc giao hảo với các gia tộc khác.

Trưởng lão Cổ gia không phải là phượng nô của Lục Linh, chỉ có tộc trưởng Cổ gia và đám Cổ Mẫn Cổ Dư mới là. Bọn hắn đều không biết thân phận Lục Ly, chỉ biết công tử này rất bất phàm, tộc trưởng nhà mình đều rất là cung kính với đối phương.

Lục Ly không ra ngoài mà lặng lẽ ở lại trong biệt viện. Mặc dù người bình thường nhìn không ra Súc Cốt Thuật, nhưng trong thành ngư long hỗn tạp, cường giả như mây, hành sự rêu rao rất dễ xảy ra chuyện.

Không phải hắn sợ có người giết mình, chỉ sợ sau khi bại lộ thân phận, chuyện đấu giá Bồ Đề Quả sẽ bị làm hư.

Một khi bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan biết được hắn tới đây vì muốn mua Bồ Đề Quả, mấy đại Vương tộc làm sao có thể không liên hợp áp chế hắn? Tài lực hắn làm sao so được với mấy đại Vương tộc?

Lục Ly lặng lẽ tu luyện trong phòng, đến đêm Cổ Mẫn còn dẫn theo một tiểu thư tiểu gia tộc trở về, Lục Ly lại không quá để ý. Cổ Mẫn trước nay luôn là người như vậy, bảo trì bản tính mới sẽ không dẫn người hoài nghi.

Ngày thứ hai Cổ Mẫn và mấy vị trưởng lão lại đi ra ngoài dự tiệc, bận đến chân không chạm đất, tin tức lại chẳng tìm hiểu được mấy, chỉ nghe ngóng được một ít tin đồn thất thiệt.

Tỷ như lần này còn đấu giá một loại trái cây rất quý hiếm tên là Long Tiên Quả, nghe nói có thể giúp cho võ giả càng thêm dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa. Một tháng sau khi nuốt vào Long Tiên Quả, tỷ lệ cảm ngộ áo nghĩa sẽ được gia tăng năm thành, công tử tiểu thư mười hai Vương tộc kéo về đây chủ yếu là vì nhắm đến Long Tiên Quả này.

Còn nữa, lần này sẽ có mười mấy gốc Nhân Tiên Chi được đấu giá, tác dụng của Nhân Tiên Chi tương tự như Thăng Long Thảo. Là linh dược phụ trợ tuyệt hảo giúp Quân Hầu Cảnh đột phá Nhân Hoàng Cảnh, được đến một gốc Nhân Tiên Chi liền có thể đề thăng ba thành đột phá Nhân Hoàng Cảnh.

Đối với mấy tin tức kiểu này Lục Ly không quá để ý, Long Tiên Quả và Nhân Thiên Chi đều là thứ tốt, lại không phải thứ hắn có thể nhúng tay. Ngược lại hắn còn hi vọng sự chú ý của chúng nhân sẽ bị hút vào mấy thứ kia, không ai để ý tới Bồ Đề Quả.

Đêm ngày thứ hai, Cổ Mẫn lại dẫn về một tiểu thư tiểu gia tộc, chẳng qua sau khi mang nữ tử kia vào trong phòng, hắn lại đi ra, trực tiếp tới trong gian phòng Lục Ly, bẩm báo lại tin tức thăm dò được trong đêm đó.

- Cổ Lê!

Sợ người có tâm theo dõi, Cổ Mẫn giả bộ như ngẫu nhiên đi qua, ngồi xuống nói:

- Sáng mai lại có một yến hội, có muốn đi theo ta nhìn thế diện không?

Lục Ly biết trong thành ngọa hổ tàng long, thế là thành thật đứng ở một bên, ra vẻ như là hộ vệ của Cổ Mẫn, miệng cất tiếng hỏi dò:

- Yến hội gì thế?

Tròng mắt Cổ Mẫn sáng rực lên, nói:

- Trưa mai, Dạ Vinh, một vị thiếu gia của Dạ gia mở tiệc chiêu đãi tân khách ở Yên Vũ Các, nghe nói Dạ Lạc công tử và Dạ Vũ tiểu thư đều sẽ có mặt, đấy chính là thiếu tộc trưởng Dạ gia. Hắc hắc, trong tay của ta vừa khéo có một tấm thiệp mời, phải biết vì thứ này ta tiêu tốn mấy ngàn vạn Huyền Tinh mới lấy được vào tay.

- Dạ Lạc công tử Dạ Vũ tiểu thư?

Tròng mắt Lục Ly cũng khẽ sáng lên, Dạ Lạc tính là số ít bằng hữu ở Trung Châu mà hắn quen biết. Mặc dù một mực biết Dạ Lạc ở Vạn Phật Thành, song Lục Ly không dám đi tìm, nhiều người như vậy nhìn chằm chằm Dạ Lạc, hắn mà đi sợ rằng sẽ lập tức bị lộ thân phận.

Đầu óc hắn cấp tốc chuyển động, rất nhanh liền đưa ra quyết định, nói:

- Yến hội cao cấp như vậy, sáng mai Tam công tử nhất định phải mang ta đi gặp thế diện.

- Được, sáng mai gặp lại.

Cổ Mẫn đánh ngáp rời đi, hắn là phượng nô của Lục Linh, biết được quan hệ giữa Lục Ly và Dạ Lạc. Thế nên lần này mới tiêu tốn trọng kim mua về tấm thiệp mời kia, không ngờ Lục Ly thật nguyện ý đi cùng.

Lục Ly tự nhiên muốn đi, có cơ hội danh chính ngôn thuận gặp Dạ Lạc như thế, sao hắn có thể bỏ lỡ? Thân phận Cổ Mẫn quá thấp, Cổ Mẫn đi cạnh tranh Bồ Đề Quả sẽ khiến rất nhiều người ngờ vực, đến lúc đó tùy tiện một tên con em Vương tộc nào đó tranh mua thì lại phiền.

Advertisement
';
Advertisement