Chương 866: Đừng xung động
Trong hẻm núi vang lên tiếng hoan hô, hai con Hỏa Báo Vương đều bị đánh giết, bọn hắn rốt cục đã có thể triệt để chiếm giữ địa bàn ngàn vạn dặm quanh đây, sẽ có vô tận linh tài chờ đợi bọn hắn đi thu thập.
- Xuất kích!
Lục Linh vung tay lên, hơn ngàn Quân Hầu Cảnh toàn lực lao ra, tiêu diệt toàn bộ số Hỏa Báo cùng theo hai con Hỏa Báo Vương.
Sáu đại Nhân Hoàng bay vụt trở về, Hồ Lang xách theo thi thể Hỏa Báo Vương, thể xác tinh thần ai nấy đều vô cùng mỏi mệt, Mông Thần lại bị thương, phải nhanh chóng bay về đại bản doanh tìm Thần Nông Tộc chữa thương.
- Dạ Hổ, các ngươi tản ra thăm dò tình hình, linh tài nào dễ tới tay thì cứ thu thập trước.
Lục Linh phái ra toàn bộ Quân Hầu Cảnh Thanh Loan Tộc, Hỏa Báo Vương đã bị giết, số Hỏa Báo còn lại không đáng để lo, là thời điểm thích hợp để bắt tay vào thu hoạch linh tài.
Hiện tại Thanh Loan Tộc có tổng cộng tám tên Quân Hầu Cảnh, trừ Dạ Tra thì tất cả đều được phái đi ra, Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm Thanh Loan Tộc, Lục Linh tự nhiên cũng tín nhiệm bọn hắn.
Hai ngày sau, đám người Kha Mang đã bố trí xong thần trận trong hẻm núi, chờ sau khi đại quân ra ngoài săn giết Hỏa Báo. Bọn hắn cũng lập tức ra ngoài tiếp tục bố trí thần trận viễn cổ, chỉ cần nơi miệng hẻm núi có thần trận viễn cổ phụ trợ, lần sau nếu có Thú Hoàng cường đại tới thì sẽ dễ dàng ngăn chặn đánh giết hơn ít nhiều.
Hai con Hỏa Báo Vương bị giết, cục diện triệt để ổn định, Quân Hầu Cảnh đều được phái ra đánh giết Hỏa Báo, Thanh Loan Tộc không ngừng dẫn dụ Hỏa Báo tới, hình thành nên một vòng tuần hoàn.
Cứ thế từng bầy từng bầy Hỏa Báo bị tiêu diệt, nửa tháng sau, số lượng Hỏa Báo xung quanh khu vực này đã giảm xuống kịch liệt, chỉ còn chưa đến một vạn con.
Đám người Dạ Hổ không ngừng đem đưa về từng nhóm linh tài, chồng chất thành nguyên một ngọn núi nhỏ. Lục Linh bắt đầu phái ra từng nhóm Quân Hầu Cảnh, tổ thành các tiểu đội chừng mấy chục người, như vậy dù gặp phải Hỏa Báo đơn lẻ cũng có thể nhẹ nhàng tiêu diệt.
Trừ Mông Thần ra, tất cả Nhân Hoàng còn lại đều được phái đi dẫn đội, đảm bảo cho các tiểu đội tuyệt đối an toàn. Quân Hầu Cảnh chỉ nhiều chừng đó, chết một người liền mất đi một người, Lục Linh không cho phép bất cứ Quân Hầu Cảnh nào chết đi một cách vô ích.
Đoạn thời gian qua lại có thêm năm người cảm ngộ áo nghĩa, điều này khiến chúng nhân ai nấy đều hớn hở như điên, vui sướng khó mà kiềm chế.
Chứng kiến linh tài được đưa về ùn ùn không dứt, mặc dù trong đó có rất nhiều linh tài chưa từng được thấy qua, không biết công hiệu cụ thể. Song nhìn qua đều biết là linh tài trân quý, đợi sau này giám định thì hẳn đều có tác dụng, không dùng cũng có thể cầm ra bên ngoài để bán.
Được cung ứng linh tài vô tận, người ở đây lại càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa!
Vô số Quân Hầu Cảnh tựa như thấy được con đường thông lên trời trải ra trước mắt, hận không thể ở lỳ trong này vài chục năm không đi ra. Đợi mấy chục năm sau, sợ rằng rất nhiều người ở đây sẽ đột phá Nhân Hoàng.
Chỉ nghĩ đến cảnh có thêm mấy trăm Nhân Hoàng, sau đó lại có mấy người đột phá Địa Tiên, với thực lực như thể hoàn toàn có thể đương đầu, thậm chí là nghiền ép bất kỳ một thế lực nào trong mười hai Vương tộc Trung Châu.
Đoạn thời gian này Lục Linh bận đến chân không chạm đất, nàng không chỉ phải chỉ đạo sự tình ở Hỏa Ngục, mà còn muốn kiêm luôn sự tình Bắc Mạc và Vân Châu. Cũng may tin tức truyền về từ U Châu không sai, hai đại thế lực mặt nam U Châu vẫn chưa bị Luân Hồi Cung thu mua, trong nhất thời đại quân U Châu sẽ vẫn chưa đánh tới Vân Châu.
Lục Ly bế quan, Minh Vũ bế quan, những đệ tử thiên tài tiến vào đây đều liều mạng tu luyện. Lục Linh nói, linh tài sẽ được cung ứng vô hạn lượng, chỉ yêu cầu bọn hắn có thể không ngừng đột phá.
Rất nhiều linh tài được bí mật vận chuyển tới Vân Châu, để đám Đồ Nghịch im ắng bán đến Trung Châu, đồng thời thu mua linh tài mà bên này cần dùng.
Luân Hồi Cung không khả năng hoàn toàn phong tỏa Vân Châu, chỉ cần có lợi ích, các đại gia tộc đều sẽ mạo hiểm, huống hồ Trung Châu cũng không phải do Luân Hồi Cung một mình định đoạt. Vân Châu có thể tiến hành giao dịch với các đại thế lực khác như Thiên Địa Trủng, những đại thế lực này hoàn toàn không có gì phải e sợ Luân Hồi Cung.
Hết thảy đều phát triển theo hướng tốt đẹp, chỉ duy nhất một điều khiến Lục Linh có chút thất vọng chính là, nàng phái người đi Trung Châu, đi Thần Khải Vực tìm hiểu tin tức về Lục Nhân Hoàng, song mãi đến nay vẫn chưa thấy hồi âm.
Sau khi đi ra từ trong Hàn Băng Thâm Uyên, Lục Nhân Hoàng liền mất đi tin tức. Không thấy trở về Thần Khải Vực, cũng không thấy xuất hiện ở bất cứ thành trì lớn nào, như thể đã bốc hơi khỏi thế gian.
Đến cả con trai con gái mình Lục Nhân Hoàng đều không gặp, điều này chứng tỏ hắn nhất định có chuyện quan trọng nào đó cần làm.
Lục Linh chỉ sợ Lục Nhân Hoàng đi Trung Châu tìm kiếm cừu địch, sau đó đại khai sát giới, năm xưa ở Bắc Mạc, Lục Nhân Hoàng bị địch nhân phục kích mới dẫn đến thê tử trọng thương, sinh non Lục Ly. Đến sau Lục Nhân Hoàng mang theo thê tử tiến vào Hàn Băng Thâm Uyên, song cuối cùng mẫu thân của Lục Linh Lục Ly vẫn hương tiêu ngọc vẫn.
Dám đối địch với Lục Nhân Hoàng, khẳng định phải là một trong mười hai Vương tộc, chứ đại gia tộc bình thường làm sao có gan phục kích thiếu tộc trưởng Lục gia?
Mười hai Vương tộc đều có Địa Tiên, Lục Nhân Hoàng lại đơn thương độc mã...
- Phụ thân, ngươi tuyệt đối không được xung động!
Lục Linh âm thầm thở dài, có được Hỏa Ngục, nàng liền có được một khối vô thượng bảo địa. Chỉ cần cho nàng đầy đủ thời gian, nàng có thể bồi dưỡng ra một nhóm Nhân Hoàng, đồng thời cũng có hi vọng đột phá mấy tên Địa Tiên. Đến lúc ấy quét ngang một thế lực nào đó trong Vương tộc không còn là chuyện viển vông.
Nàng là Hỏa Phượng Thiên Thai, tốc độ tu luyện rất nhanh. Sự trưởng thành của Lục Ly cũng vượt ra ngoài kỳ vọng của nàng, giờ thứ thiếu duy nhất chỉ là thời gian.
Không ai dám khiêu hấn uy quyền của điện chủ Thí Ma Điện, thế nên gần đây Bắc Mạc vẫn rất an bình.
Chương 867 Chinh phục
Chương 867: Chinh phục
Vân Châu cũng không có đại sự, chỉ cần hai đại thế lực mặt nam U Châu không bị Luân Hồi Cung thu mua, hai đại thế lực mặt bắc sẽ tuyệt đối không dám xâm nhập Vân Châu. Rốt cuộc hiện tại ai cũng biết Vân Châu có tận sau vị Nhân Hoàng, số lượng cường giả nhiều hơn bất kỳ phe nào trong hai đại thế lực kia.
Lục Linh quay về Vân Châu một lần, song chỉ ở đó hai ngày liền trở lại. Đồ Nghịch là Đại Đế Vân Châu, chỉ cần Đồ Nghịch ra mặt, nội bộ Vân Châu liền không loạn lên nổi, Lục Linh không cần gì phải lo lắng.
Lục Linh bố trí rất nhiều trinh sát đi U Châu, hơn nữa còn tiêu tốn trọng kim thu mua rất nhiều nội gian. Nàng muốn lập tức biết được bất kỳ gió thổi cỏ động nào diễn ra ở U Châu, bởi vì truyền tống trận tiến vào Hoang giới nằm ngay trong địa bàn U Châu, một khi hai đại thế lực có dị động, dẫn đến lối đi này bị hủy, các nàng liền không cách nào gấp rút quay về tiếp viện Vân Châu.
Hiện tại Vân Châu vững như tường thành, Luân Hồi Cung và thám báo các đại thế lực U Châu căn bản không lẻn vào được. Càng sẽ không biết đám người Lục Linh đã tiến vào Hoang giới, người biết về sự tồn tại của thông đạo này không vượt quá mười đầu ngón tay, khả năng bị lộ rất thấp.
Toàn bộ địa bàn Hỏa Báo trong Hỏa Ngục đã bị chiếm giữ, vô số linh tài được thu thập lại, số lượng nhiều đến dọa người. Tiểu thế giới này không có vết tích nhân loại từng tới qua, Hỏa Báo là thú loại, sẽ không cắn nuốt linh tài, bởi thế số lượng linh tài nhiều đến một con số vô cùng khủng khiếp.
Hơn nữa!
Niên đại của linh tài ở đây đều rất lâu, đa phần linh tài đều có số tuổi tính bằng vạn, số ít thậm chí lên tới mấy chục vạn.
Lục Linh tìm người giám định, phân loại linh tài, có rất nhiều linh tài không xác định được công hiệu hay cách dùng, vì chuyện này Lục Linh lại phải bí mật điều không ít người từ Vân Châu tới đây.
Thời gian lại qua ba tháng!
Lục Linh vẫn chưa tiến công địa bàn các thú quần còn lại, bởi vì hiện tại việc cần làm quá nhiều, nàng còn chưa chuẩn bị kỹ càng để khuếch trương mở rộng. Bên này còn cần phải thu hoạch tiêu hóa tài nguyên, thực lực võ giả cũng cần được đề thăng.
Rất nhiều võ giả Bất Diệt Cảnh của Bắc Mạc và Hoang giới được điều động tiến vào, số lượng ít nhất phải hơn nghìn người, Lục Linh cung cấp linh tài vô tận cho bọn hắn, chỉ cần bọn hắn tận nhanh tăng cường cảnh giới liền có thể không ngừng thu hoạch linh tài.
Thật ra Vân Châu có thể triệu tập tới càng nhiều Bất Diệt Cảnh, chỉ là phía U Châu và Luân Hồi Cung đang chằm chằm theo dõi bên này, Lục Linh không dám náo ra động tĩnh quá lớn, miễn cho Hoang giới bị lộ.
Nơi này quả nhiên là một khối vô thượng bảo địa!
Thời gian ba tháng, lại có hơn hai mươi người cảm ngộ áo nghĩa, trong hơn hai mươi người này bao gồm cả Nhân Hoàng Cảnh Hồ Lang.
Hồ Lang cảm ngộ áo nghĩa khiến mấy người Khuất Thừa Mông Thần rất là phấn chấn. Thứ Nhân Hoàng Cảnh tu luyện chủ yếu chính là áo nghĩa, mỗi một lần có cảm ngộ về áo nghĩa, đồng nghĩa với thực lực sẽ có tiến triển. Bởi thế tất cả mọi người đều ngày đêm bế quan, Hắc Nghê thậm chí còn dạo quanh bốn phía, tìm kiếm cơ hội cảm ngộ.
Lục Ly và Minh Vũ bế quan ba tháng, Tiểu Bạch cũng rèn thể trong Man Thần Đỉnh suốt ba tháng. Áo nghĩa mới của Lục Ly đã nhập môn, giờ hắn đã biết rõ về loại áo nghĩa này, là áo nghĩa loại không gian, tên là Không Gian Chấn Đãng.
Cấp bậc áo nghĩa này không cao, chỉ có tứ phẩm. Song bất kể là mấy phẩm, áo nghĩa này lại có thể dung hợp hoàn mỹ vào trong bí thuật Toái Hồn, vậy chính là áo nghĩa vô cùng cường đại.
Ba tháng, Lục Ly trừ tu luyện Huyền lực ra thì đều tập trung lĩnh hội loại áo nghĩa này. Hắn đã có thể ngưng tụ mười tầng lực lượng sóng chấn động, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng.
Mười tầng lực lượng không ngừng xuyên thấu qua tầng phòng ngự bên ngoài, truyền vào trong đầu kẻ địch, như vậy lực lượng này sẽ khủng bố cỡ nào? Giờ dù có là Mông Thần cũng không dám đứng im đấy cho Lục Ly đánh. Tuy Hồn Đàm chưa hẳn sẽ nổ tung, nhưng não hải bị chấn đãng thì cũng phiền, phải biết linh hồn là thứ tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề.
Minh Vũ cũng tiến bộ rất nhanh, cảnh giới hắn tăng lên một chút, chỉ là vẫn còn cách đột phá Nhân Hoàng tương đối xa. Dù một mực tu luyện, hơn nữa còn trong hoàn cảnh vô cùng thuận lợi thì muốn đột phá Nhân Hoàng cũng cần ít nhất một năm.
Lục Ly xuất quan!
Không phải là hắn không cách nào tiếp tục tham ngộ áo nghĩa Không Gian Chấn Đãng, mà là Lục Ly chuẩn bị ngưng tụ Mệnh Luân thứ sáu, từ đó xung kích Bất Diệt Cảnh trung kỳ.
Hiện tại cảnh giới là mặt kém nhất của Lục Ly, cảnh giới quá thấp khiến cường độ công kích và tốc độ phản ứng tương đối yếu, đối mặt với Nhân Hoàng rất dễ bị miểu sát.
Hắn trước là tìm hiểu qua tình hình một phen, sau đó về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến, cuối cùng đi ra Bắc Mạc thăm dò tình hình bên ngoài, nhân tiện còn mang cả Lục Phi Tuyết vào trong Hỏa Ngục.
Bắc Mạc rất ổn định, điều duy nhất khiến Lục Ly thất vọng là vẫn không nghe ngóng được tin tức gì về Bồ Đề Quả. Yên phu nhân đã phái không ít người tới Trung Châu, Lục Linh cũng một mực dặn người lưu ý, song mãi mà vẫn chưa thu được bất cứ tin tức gì, Lục Nhân Hoàng tựa hồ cũng bốc hơi khỏi thế gian.
Lục Linh trở về, Lục Nhân Hoàng đi ra, bây giờ tiếc nuối còn lại duy nhất của Lục Ly chỉ là Bạch Thu Tuyết. Ngoài ra còn phải kể đến Khương Khinh Linh, Khương Khinh Linh bị giữ lại Thí Ma Điện, không biết tình hình hiện tại thế nào.
An bài Lục Phi Tuyết ở lại trong một doanh trướng, sau đó Lục Ly về lại doanh trướng của mình để bế quan. Vốn hẻm núi nơn đặt đại bản doanh rất lớn, song giờ đây lại đã chi chít doanh trướng, ít nhất phải đến mấy ngàn, bên trong đều chật cứng người.
Lục Ly để Dạ Hổ hộ pháp cho mình, sau đó lập tức bắt tay ngưng tụ Mệnh Luân, lần này cách lần ngưng tụ Mệnh Luân trước đã qua một đoạn thời gian, căn cơ hắn lại rất vững chắc. Thế nên quá trình ngưng tụ Mệnh Luân diễn ra vô cùng thuận lợi, vẻn vẹn sáu ngày liền đã ngưng tụ thành công.
Chương 868 Vân Châu xảy ra chuyện
Chương 868: Vân Châu xảy ra chuyện
Sau khi xuất quan, Lục Ly vẫn không chút lười biếng, chỉ nghỉ ngơi vẻn vẹn một ngày lại tiếp tục bế quan tu luyện. Thời gian dành cho hắn vẫn quá ít, từ lúc đi ra Thí Ma Điện đến nay đã sắp qua một năm, hắn chỉ còn lại hơn chín năm, chín năm sau bốn đại thế lực liền sẽ kéo đến Bắc Mạc và Vân Châu, hắn không được cho phép bản thân rảnh rỗi.
Có lẽ chính sự chăm chỉ của đám người Lục Ly đã lây nhiễm cho các đệ tử thiên tài và võ giả trong đại bản doanh. Gần như tất cả võ giả đều liều mạng tu luyện, có mấy tên thiếu gia ăn chơi bị Lục Linh trực tiếp trục xuất ra khỏi Hỏa Ngục. Chẳng qua Lục Linh không thả bọn hắn về lại Vân Châu hay Bắc Mạc mà ném vào trong Thiên Huyễn Thành.
Đối với Lục Linh Lục Ly, Hỏa Ngục quá quan trọng, Lục Linh tuyệt đối không cho phép để lộ bất cứ tin tức gì về nơi này, hai thông đạo Hoang giới đều được phái trọng binh trông giữ, bất kỳ người nào đều không được phép đi ra ngoài.
Một khi tin tức về Hỏa Ngục bị tiết lộ, không chỉ bốn đại thế lực, mà cả tám đại thế lực còn lại cũng sẽ chen chúc kéo đến, tranh đoạt khối bảo địa này.
Lại qua hai tháng, bên ngoài hẻm núi đột nhiên tràn ngập sương trắng nồng nặc, trong sương trắng vang lên một mảnh tiếng hoan hô.
Kha Mang và Kha Lư tiêu tốn mấy tháng, lãng phí số tài liệu giá trị tối thiểu phải hơn ngàn ức Huyền Tinh, cuối cùng đã bố trí ra được một sát trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc.
Đây là một trong mười đại thần trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc, bằng vào sát thần này có thể vây chết được cả Nhân Hoàng Cảnh.
Sau khi mấy đại Nhân Hoàng đi vào thử nghiệm một phen, xác định sát trận này quả thật rất khủng bố, Lục Linh lập tức hạ lệnh tiến đánh địa bàn thú quần gần đó.
Năm tháng trôi qua, đã có một bộ phận trong hơn ngàn Bất Diệt Cảnh được triệu tập vào đây đột phá Quân Hầu Cảnh thành công, hiện tại số lượng Quân Hầu Cảnh trong Hỏa Ngục đã lên tới hơn một ngàn bảy trăm người.
Hơn nữa tùy theo thời gian đẩy dời, dưới sự thúc đẩy của lượng lớn linh tài chồng chất ra, sẽ lại không ngừng có người đột phá Quân Hầu Cảnh. Bây giờ Lục Linh rất tự tin, một lòng muốn chinh phạt toàn bộ Hỏa Ngục.
Dạ Tra dẫn theo một đám trinh sát xuất động trước, sáu đại Nhân Hoàng trừ lưu một người tọa trấn đại bản doanh ra thì đều điều động. Lục Linh đích thân dẫn đội, đám người Kha Mang cũng đi theo, lần này điều tập hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh, bắt đầu hành trình chinh phạt Hỏa Ngục.
Mặt đông quần Hỏa Báo có một thú quần khác, đó là một loại quái thú tương tự như Kỳ Lân, toàn thân bốc lửa, có thể phun ra hỏa diễm. chỉ cần thành niên, chiến lực Kỳ Lân thú đều có thể sánh ngang Quân Hầu cảnh, số lượng ít nhất phải đến trăm vạn con, riêng Vương giả lại chỉ có một.
Dạ Tra đặt tên loại quái thú này là Hỏa Kỳ Lân, thủ đoạn tấn công chủ yếu của Hỏa Kỳ Lân là dựa vào hỏa diễm, ngoài ra còn có công kích linh hồn!
Không sai, trong mắt Hỏa Kỳ Lân có thể bắn ra năng lượng kỳ dị, công kích linh hồn võ giả. Cũng may công kích linh hồn của bọn này không tính đặc biệt quá mạnh, bằng không hơn ngàn người qua đó còn không đủ cho Hỏa Kỳ Lân nhét kẽ răng.
Lục Linh để đại quân hạ trại bên ngoài địa bàn Hỏa Kỳ Lân, sau đó sai đám người Kha Mang bố trí huyễn trận và sát trận. Không có huyễn trận và sát trận của Thiên Huyễn Tộc, muốn đánh giết Hỏa Kỳ Lân tổn thất sẽ rất lớn.
Có thể tưởng tượng ra được, mấy vạn con Hỏa Kỳ Lân lao nhanh mà đến, con nào con ấy phun ra hỏa diễm, biến chiến trường biển một mảnh biển lửa, chừng này Quân Hầu Cảnh căn bản không chỗ ẩn núp, tổn thất sẽ rất thảm trọng.
Đám người Kha Mang mang theo rất nhiều tài liệu, dưới sự chỉ dẫn của Lục Linh, cấp tốc bố trí ra rất nhiều huyễn trận trong một tòa sơn mạch địa hình phức tạp.
Sơn mạch được Lục Linh chọn rất không sai, địa hình độc đáo, ngàn núi vạn khe, sau khi được bố trí thêm huyễn trận, địa hình càng trở nên phức tạp. Hơn ngàn người có thể trốn ở bên trong, còn Hỏa Kỳ Lân thì sẽ bị huyễn trận qua mặt, chỉ biết bôn tẩu quanh quẩn phía dưới.
Tổng cộng bố trí ra hơn mười huyễn trận, sau khi bố trí xong Lục Linh vẫn chưa hạ lệnh khai chiến, mà đợi đám người Kha Mang bố trí thêm sát trận. Sát trận này ngay cả Nhân Hoàng đều có thể vây chết, chỉ cần bố trí thành công, bên này hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đối phó Hỏa Kỳ Lân mà không mấy áp lực.
Lúc ở hẻm núi mấy người Kha Mang đã từng bố trí thành công sát trận viễn cổ, lần này xe nhẹ đường quen, tiêu tốn năm ngày liền bố trí ra được.
Vạn sự đại cát, đám người Dạ Tra xuất động, dẫn dụ tới rất nhiều Hỏa Kỳ Lân. Những Hỏa Kỳ Lân kia tiến vào hơn chục huyễn trận, tất cả đều biến thành một đám mù lòa điếc, chỉ biết đảo quanh trong từng hốc núi, hoàn toàn không phát hiện được võ giả giấu mình trên các đỉnh núi.
Quá trình đồ sát diễn ra rất nhẹ nhàng, mới đầu là sáu đại Nhân Hoàng dẫn đội, ra tay chém giết từng mảnh từng mảnh Hỏa Kỳ Lân. Sau đó đợi khi tình hình dần đi vào ổn định, Quân Hầu Cảnh tổ thành từng tiểu đội luân phiên xuất trận, chém giết từng đám Hỏa Kỳ Lân như gặt lúa.
So ra thì đánh giết Hỏa Kỳ Lân còn đơn giản hơn cả đánh giết Hỏa Báo, chỉ là hơi khổ sở một chút. Bởi vì Hỏa Kỳ Lân biết phun lửa, hơn nữa hỏa diễm còn rất lợi hại, chỉ cần sơ ý một chút cả người liền sẽ bị đốt thương.
Trong trận chiến lần này Thần Nông Tộc có tác dụng vô cùng quan trọng, không ngừng có thương viên được đưa về đại bản doanh mới, để cho Thần Nông Tộc phụ trách trị liệu. Không có Thần Nông Tộc, sợ rằng chẳng mấy chốc hơn ngàn Quân Hầu Cảnh đều biến thành thương binh, nằm trong đại bản doanh không cách nào đi ra xuất chiến.
Sát trận khởi động, dụ dỗ mấy trăm Hỏa Kỳ Lân tiến vào, rất nhẹ nhàng liền bị sát trận vây chết. Mấy trăm Hỏa Kỳ Lân kia là tự giết lẫn nhau, chỉ sau mấy canh giờ đã chết sạch.
Thiên Huyễn Tộc lần nữa được đến tán thưởng ghi công từ Lục Linh và mấy đại Nhân Hoàng. Đám người Kha Mang Kha Lư cười không ngậm miệng lại được, trước kia ở Hoang giới Thiên Huyễn Tộc chỉ đứng lót đáy, miễn cưỡng nghiêm thủ địa bàn, thường xuyên bị các tộc quần còn lại bắt nạt. Từ khi đi theo Lục Ly, không ngờ lại có thể tỏa sáng.
Chương 869 Vân Châu xảy ra chuyện 2
Hết thảy dần đi vào ổn định, Lục Linh giao lại quyền chỉ huy hiện trường cho Hồ Lang, chính mình thì quay về trong sơn cốc nơi Lục Ly đang ở để tiếp tục tu luyện.
Lục Linh là một người vô cùng thông minh, nàng rất rõ ràng mưu kế có lẽ có thể lấy yếu chế mạnh, lấy ít thắng nhiều. Nhưng thực lực đạt tới mức độ nhất định liền có thể nhẹ nhàng san bằng hết thảy, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào cũng đều là phù vân.
Nàng có được Hỏa Phượng Thiên Thai, tốc độ tu luyện của bản thân đã rất nhanh. Nay lại có điều kiện tốt như vậy, không lợi dụng há chẳng phải đáng tiếc, bây giờ các phương diện đều đang rất ổn định, không cần Lục Linh đi quản, nàng tự nhiên chuyển sang toàn lực tu luyện.
Người trong đại bản doanh bên này đều biến thành cuồng nhân tu luyện, trừ mệt mỏi quá không gắng gượng được nữa mới ngã đầu ngủ thiếp đi, còn bình thường thì đều nuốt vào đan dược năng lượng, không ăn không uống, ngày đêm bế quan tu luyện.
Nhờ linh tài cung ứng vô cùng vô tận, không ngừng có người đột phá, thiên tài chỉ trong một tháng từ Hồn Đàm Cảnh trực tiếp đột phá đến Mệnh Luân Cảnh đã không còn là điều gì hiếm lạ.
Rất nhiều con em Hoang giới và Bắc Mạc đều được đưa vào đây, thậm chí Bạch gia có một đứa trẻ tuổi mới mười ba, song giờ cũng đã là Mệnh Luân Cảnh trung kỳ
Bạch Hạ Sương ngưng tụ ra Mệnh Luân thứ năm, Tử Liên Nhi cũng đạt tới Bất Diệt Cảnh trung kỳ, tốc độ tu luyện ai nấy đều tấn thăng như tên lửa.
Chỉ cần bên ngoài không xảy ra chuyện, cứ để cho mọi người tu luyện thế này, không đến mười năm, hẳn sẽ đản sinh ra được rất nhiều Nhân Hoàng.
Đáng tiếc, mười chuyện trong đời người thì có tám chín chuyện là không được như ý.
Năm tháng sau, một tên Quân Hầu Cảnh Đồ gia tiến vào Hỏa Ngục, mang theo tin tức mới nhất về tình hình Vân Châu. Phía U Châu bắt đầu ngo ngoe muốn động, hai đại thế lực mặt nam khả năng đã bị thu mua, có thể tiến hành xâm nhập Vân Châu bất cứ lúc nào.
Lục Linh lập tức xuất quan, hỏi dò tình hình Hỏa Ngục một phen, biết được chiến trường bên phía địa bàn Hỏa Kỳ Lân gần như đã an bài, Kỳ Lân Vương bị sát trận vây khốn, sau đó bị mấy đại Nhân Hoàng hợp lực chém giết. Chỉ còn lại hơn ba mươi vạn con Hỏa Kỳ Lân, thanh tiễu sạch sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Lục Linh lập tức quyết định lưu lại Hồ Lang và lão Lục Đồ gia, Đồ Hận cùng với Mông Thần, còn bản thân nàng thì mang theo ba tên Nhân Hoàng còn lại quay về Vân Châu.
Lục Ly còn đang bế quan, Lục Linh không quấy nhiễu hắn, dù sao nếu Lục Ly muốn tới Vân Châu thì rất nhanh, nàng muốn trở về cũng rất nhanh. Thế nên chỉ dặn Dạ Tra chuyển lời cho Lục Ly, nói nàng về lại Vân Châu một chuyến, chuyện nơi đây giao cho Hồ Lang thống soái.
Nửa tháng sau Lục Ly mới xuất quan, biết được chuyện Lục Linh về lại Vân Châu cũng không mấy để tâm, chỉ tưởng là Lục Linh tùy tiện trở về xem xem, bởi vì trước khi đi Lục Linh không nói cho Dạ Tra biết Vân Châu đã xảy ra chuyện gì.
Lục Ly hỏi dò tình hình Hỏa Ngục, lại hỏi dò tình hình Bắc Mạc một phen, sau đó tiếp tục bế quan.
Thời gian trôi qua hơn nữa năm, Lục Ly đã liên tục ngưng tụ hai tầng Mệnh Luân, còn kém một tầng Mệnh Luân nữa liền có thể ngưng tạo Bản Mệnh Châu, đột phá Quân Hầu Cảnh.
Bởi thế đoạn thời gian này Lục Ly tu luyện rất liều mạng, chỉ nghĩ mau chóng đột phá Quân Hầu Cảnh, như vậy thực lực tổng hợp mới có được bước phát triển lớn mạnh.
Đối với võ giả bình thường mà nói, đột phá đạt tới Quân Hầu Cảnh là điều vô cùng khó khăn.
Nhưng đối với con em đại gia tộc siêu cấp mà nói, chỉ cần thiên tư không sai, đột phá Quân Hầu Cảnh là chuyện hết sức bình thường. Tỉ như đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan Lục Nghê, Dương Hiên, tuổi còn rất trẻ lại đã đều đột phá Quân Hầu Cảnh.
Hiện giờ Lục Ly có được tài nguyên vô tận, điều kiện không khác gì con em đại gia tộc. Hắn là con trai Lục Nhân Hoàng, là con em trực hệ của Lục gia, thiên tư đương nhiên sẽ không kém, chỉ cần liều mạng tu luyện, cảnh giới tăng lên nhanh chóng là điều hoàn toàn có thể hiểu được. Phải biết chỉ trong thời gian chưa đến hai năm, Lục Linh thậm chí còn trực tiếp thăng đến Quân Hầu Cảnh trung kỳ.
Lại qua hai tháng, Lục Ly chuẩn bị ngưng tụ tầng Mệnh Luân sau cùng, Hồ Lang Đồ Hận Mông Thần lại đột nhiên kéo đến đại bản doanh.
Bọn hắn nhận được lệnh từ Lục Linh, yêu cầu đi về Vân Châu. Mông Thần là người của Lục Ly, tự nhiên phải tới hỏi dò ý kiến từ hắn, hơn nữa mấy người bọn Hồ Lang muốn đi cũng cần Lục Ly đứng ra tọa trấn ở chỗ này.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Lục Ly mở mắt ra, thấy sắc mặt ba người Hồ Lang đều có vẻ ngưng trọng, lập tức hỏi. Lục Linh đã hai tháng chưa trở về, hắn cảm giác tựa hồ Vân Châu đã xảy ra chuyện, chỉ là mải bận rộn ngưng tụ tầng Mệnh Luân sau cùng mới không rảnh hỏi nhiều.
- Đại quân U Châu xâm nhập!
Hồ Lang cũng không có ý giấu diếm, mà giờ muốn giấu diếm cũng không giấu diếm được, thế là bèn thấp giọng giải thích nói:
- Cơ gia tới một vị tiểu thư vô cùng lợi hại, U Minh Giáo cũng tới một vị công tử. Bọn họ thu mua hai đại thế lực mặt nam U Châu, bốn đại thế lực U Châu tập kết ngàn vạn đại quân, hôm qua đã xuất phát ra khỏi U Châu, tiến đánh Vân Châu.
Từ trước đến nay hai đại thế lực mặt nam U Châu vẫn luôn giao hảo với Thiên Địa Trủng, trước đó không bị Luân Hồi Cung thu mua cũng là bởi vì mối quan hệ bằng hữu giữa Dạ Lạc và Lục Ly.
Lại không ngờ sau khi Cơ gia tới một vị tiểu thư, U Minh Giáo tới một tên công tử, thế cục bỗng chốc thay đổi.
Trong đầu Lục Ly hiển hiện ra dung nhan một nữ nhân tuyệt mỹ, tính thời gian, lúc này hẳn là Cơ Mộng Điềm giờ vẫn đang trong Huyết Giới mới đúng? Điện chủ Thí Ma Điện đích thân hạ lệnh đày đi lưu vong, ai dám sớm ngày thả ra Cơ Mộng Điềm?
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Cơ gia còn có tiểu thư nào lợi hại lắm ư?
Hồ Lang gật đầu nói:
- Còn có một người, là chị ruột của Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao, giao tế hoa nổi danh của Cơ gia, so với Cơ Mộng Điềm thì phong lưu phóng đãng nhiều, lại còn chuyên tu thuật mị hoặc.
Chương 870 Dụ địch xâm nhập
Chương 870: Dụ địch xâm nhập
- Theo như tin tức thám báo đưa về, Cơ Mộng Dao có quan hệ mập mờ với thiếu tộc trưởng hai đại thế lực mặt nam kia, làm cho thiếu tộc trưởng hai nhà mê đến thần hồn điên đảo. Chắc là bởi thiếu tộc trưởng hai nhà từ giữa thúc đẩy, mới dẫn đến bốn đại thế lực liên hợp xâm nhập Vân Châu.
- Làm sao có thể?
Nét mặt Lục Ly tràn đầy vẻ khó mà tin tưởng:
- Chỉ hai tên thiếu tộc trưởng thì làm sao có thể ảnh hưởng tới quyết nghị của cao tầng gia tộc? Thế chẳng phải đám trưởng lão của hai hai đại thế lực đều là phế vật?
Thế lực lớn đều có Trưởng Lão Đường, quyết nghị trọng đại không phải có thể nhẹ nhàng quyết định ra được, thậm chí tộc trưởng cũng không có quyền lực lớn đến thế, mà cần phải được đến đồng ý từ đại bộ phận trưởng lão. Cơ Mộng Dao mê hoặc hai tên thiếu tộc trưởng, nhưng đám trưởng lão đâu phải ngu, hái lại vì hai tên thiếu tộc trưởng mà thay đổi sách lược trọng đại của gia tộc.
Hồ Lang cũng nghĩ không thông, mím môi một lúc lâu mới nói:
- Có lẽ là còn có nhân tố nào đó khác, khả năng là bị Luân Hồi Cung U Minh Giáo bắt được nhược điểm rồi uy hiếp?
Lục Ly nghĩ một lát mà cũng không tìm ra được lý do nào khác, thế là bèn dò hỏi:
- Tỷ tỷ nói thế nào?
Trên mặt Hồ Lang chớp qua một tia cung kính, nói:
- Thánh nữ dặn ngươi ở lại đây yên tâm tu luyện, đại quân Vân Châu không có gì đáng sợ, nàng có thể nhẹ nhàng giải quyết. Nàng để ngươi tọa trấn ở Hỏa Ngục, chuyện Vân Châu cứ giao cho chúng ta.
- Vậy các ngươi quay về Vân Châu trước, Mông Thần cũng đi, tới đó phải nghe lệnh tỷ tỷ ta!
Lục Ly phất tay, hắn sắp xung kích tầng Mệnh Luân sau cùng, còn thiếu mỗi mấy ngày. Cộng thêm Mông Thần, lần này Vân Châu có tổng cộng tám tên Nhân Hoàng, không hề yếu thua U Châu chút dò, dù không địch lại, ngăn trở một tháng vẫn không thành vấn đề.
Hồ Lang mang theo Mông Thần Đồ Hận và mấy trăm Quân Hầu Cảnh nhanh chóng rời đi, Lục Ly còn phái cả Dạ Tra đi theo. Đám người kia đi rồi, thần niệm hắn mới quét tới Minh Vũ, thấy Minh Vũ đã đạt đến Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, chẳng qua với tình hình này muốn đột phá Nhân Hoàng vẫn cần một đoạn thời gian.
Tình hình Hỏa Ngục đang rất ổn định, toàn bộ địa bàn Hỏa Kỳ Lân đã công phá xong, linh tài góp nhặt được hơn phân nửa, đều giao hết lại cho Lục Phi Tuyết quản lý.
Lục Linh không ở đây, quyền quản lý linh tài giao về tay Lục Phi Tuyết, giờ Hồ Lang cũng đi, Lục Ly liền để tất cả mọi người nghe theo lệnh từ Lục Phi Tuyết.
Lục Ly còn dặn quân đội trong Hỏa Ngục sau khi thu thập hoàn tất linh tài ở địa bàn Hỏa Kỳ Lân thì ngừng khuếch trương, về hết lại đại bản doanh, chờ đại chiến ở Vân Châu kết thúc rồi tính tiếp.
Sau đó hắn lập tức bế quan, bắt tay ngưng tụ tầng Mệnh Luân sau cùng, Dạ Hổ được giao hộ pháp. Cuối cùng tiêu tốn nguyên suốt nửa tháng mới ngưng tụ xong.
Ông!
Chín tầng Mệnh Luân hiện ra, lại không có chín loại màu sắc khác nhau mà chỉ tán phát mỗi màu bạc, Lục Ly tung người bay vụt lên, cưỡi Mệnh Luân bay ra ngoài hẻm núi.
Hưu!
Mệnh Luân xoay tròn, tốc độ đạt đến cực hạn, chỉ chớp mắt liền đã biến mất khỏi tầm nhìn chúng nhân, tốc độ nhanh đến dọa người.
A...!
Minh Vũ và Dạ Hổ Lục Phi Tuyết đứng bên miệng hẻm núi nhìn Lục Ly tan biến ngay trước mắt, cả đám ngơ ngác nhìn nhau. Lục Phi Tuyết há hốc mồm, nửa ngày sau mới thảng thốt hỏi:
- Tốc độ này của Lục Ly chắc phải nhanh hơn Hồ Lang?
- Tuyệt đối nhanh hơn nhiều!
Dạ Hổ khẳng định nói:
- Trước kia tốc độ Thánh Chủ đã siêu việt Nhân Hoàng sơ kỳ, mặc dù Hồ Lang đột phá đến Nhân Hoàng trung kỳ, nhưng lại không quá giỏi về mặt tốc độ, lúc này tốc độ Thánh Chủ hẳn là đã nhanh hơn Nhân Hoàng trung kỳ.
- Ghê gớm vậy ư?
Lục Phi Tuyết đưa tay che miệng, thần thái cả kinh kia khiến Minh Vũ ở bên cạnh nhìn mà ngất ngây. Lục Phi Tuyết xuất thân đại gia tộc, khí độ vốn đã bất phàm, dung mạo cũng là tuyệt đỉnh, mấy năm nay vết thương trong lòng dần khép lại, khí chất thanh tú thời thiếu nữ trước kia lại trở về, dẫn lên nam nhân động tâm cũng là điều bình thường.
Lục Phi Tuyết vỗ vỗ ngực, nghi ngờ hỏi:
- Không lẽ là Lục Ly cảm ngộ được loại áo nghĩa tốc độ đỉnh cấp nào đó? Bằng không với tu vi Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, làm sao tốc độ có thể nhanh hơn cả Nhân Hoàng trung kỳ được?
- Cái này thì ta không biết.
Điểm này Dạ Hổ cũng nghĩ không thông. Lục Ly đúng là cảm ngộ một loại áo nghĩa tốc độ, nhưng phẩm cấp áo nghĩa kia hẳn là không cao. Vì sao tốc độ Lục Ly nhanh như vậy, sợ rằng chỉ có chính bản thân hắn mới biết.
Hưu!
Lục Ly từ đằng xa bay vụt trở về, chớp mắt liền đã đi đến trước mặt mấy người Lục Phi Tuyết, Lục Ly rất hài lòng với cảnh giới đề thăng, điều này khiến tốc độ và phản ứng của hắn đều gia tăng rõ rệt.
Hắn đảo mắt nhìn về phía Minh Vũ nói:
- Minh Vũ, ta muốn đi Vân Châu một chuyến, ngươi hiệp trợ cô cô ta tọa trấn chỗ này.
Minh Vũ nhướng mày hỏi:
- Hay là ta cùng ngươi đi Vân Châu?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ngươi vẫn nên ở lại đột phá Nhân Hoàng trước thì hơn, với thực lực của ngươi bây giờ có đi cũng không giúp được gì nhiều. Ngươi không trấn áp được Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh lại không cần ngươi giết.
Minh Vũ nghĩ nghĩ cảm thấy cũng có lý, liền không nói gì thêm. Lục Ly lại quay sang dặn dò Lục Phi Tuyết:
- Trước khi chúng ta trở về, không được để bất kỳ người nào ra khỏi đại bản doanh, càng không thể đi ra Hỏa Ngục, chờ chúng ta trở lại hẵng tính.
- Cẩn thận chút.
Đứa cháu Lục Ly này lợi hại hơn mình nhiều, Lục Phi Tuyết không quản được hắn, chỉ có thể quan tâm dặn dò.
- Dạ Hổ, đi!
Lục Ly vung tay, mang theo Dạ Hổ rời đi, đồng thời còn đánh thức Tiểu Bạch đang rèn thể trong Man Thần Đỉnh, để nó thu lại Man Thần đỉnh, sau đó lại cáo từ đám người Bạch Hạ Sương Tử Liên Nhi, lúc này mới đi ra Hỏa Ngục.
Trước về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến, bồi Bạch Thu Tuyết trong phòng băng nửa ngày, sau đó hắn mới cùng Dạ Hổ truyền tống đến cửa thông đạo, tiến vào U Châu.