Chương 801 Chưa từng nghe đến
Chưa từng nghe đến
Vân Thủy Điện triệu tập tất cả võ giả của các thế lực phụ dung, tụ tập hết về lại trong ba tòa thành lớn là Vân Thủy Thành, Vân Phong Thành, Vân Hỏa Thành. Ba tòa đại thành tạo nên thế tam giác, hô ứng lẫn nhau. Lúc này cả ba tòa đại thành đều đã phong kín, bất kỳ ai cũng không phải ra vào, đại bộ phận con dân trong thành đều bị chuyển dời đi ra, trong thành toàn là binh sĩ, muốn trà trộn tiến vào sẽ tương đối khó khăn.
Bởi vì thành trì phong tỏa, bên ngoài cơ hồ không thu được quá nhiều tin tức, đối với quân tình trong ba tòa đại thành hoàn toàn không mấy rõ ràng.
- Tỷ tỷ đang ở trong tòa thành nào?
Lục Ly nhíu mày, cứu người sẽ không quá khó, chỉ là phải khóa chặt được hành tung của Lục Linh, sau khi tìm được Lục Linh liền lập tức cứu người thoát ra. Lúc này Vân Thủy Điện đang phải đối mặt với tình thế cực kỳ nghiêm trọng, chắc chắn sẽ không làm lớn chuyện, dù sao Lục Linh hẳn cũng không quá quan trọng đối với Vân Thủy Điện.
Nhưng giờ lại không xác định được Lục Linh đang ở trong tòa thành nào, nếu bọn hắn ra tay lung tung, đánh rắn động cỏ, sẽ khiến Vân Thủy Điện hiểu lầm. Khi ấy tình thế sẽ càng phức tạp, bọn hắn lại không thể quang minh chính đại khai chiến với Vân Thủy Điện được.
- Có địa đồ không?
Lục Ly quay sang nhìn Dạ Tra, Dạ Tra là thám báo cực lợi hại, chuyện như thế làm sao có thể không nghĩ tới. Hắn lập tức lấy ra một tấm địa đồ, chỉ vào ba tòa thành trì nói:
- Đây là Vân Thủy Thành, tổng bộ Vân Thủy Điện, nơi này tuyệt đối có Nhân Hoàng tọa trấn, rất có thể là điện chủ của bọn hắn. Nơi này và nơi này theo thứ tự lần lượt là Vân Phong Thành và Vân Hỏa Thành.
Lục Ly nhìn chăm chú một lượt, phát hiện ba tòa thành trì cách nhau không quá xa, quả thực thành thế tam giác hô ứng lẫn nhau. Địch nhân tấn công bất kỳ một tòa thành trì nào, hai tòa thành trì còn lại đều có thể lập tức cứu viện, hơn nữa trong thành còn có truyền tống trận, cường giả rất nhanh liền sẽ truyền tống đến được.
- Chúng ta đi nơi này!
Lục Ly chỉ vào một thành nhỏ nằm giữa ba tòa thành trì nói:
- Chúng ta lẻn vào trong thành, sau đó bắt lại mấy tên cường giả Vân Thủy Điện, tra hỏi tin tức, xem rốt cục tỷ tỷ ta đang ở trong tòa thành nào.
- Không thể tới chỗ này!
Mông Thần nhìn mấy lần lại lắc đầu nói:
- Đây mặc dù chỉ là một tòa thành nhỏ, lại nằm ngay chính giữa ba tòa đại thành, khẳng định sẽ có vô số thám báo ba đại thế lực nhắm đến. Vân Thủy Điện tuyệt sẽ không để mặc kẻ địch lẻn vào phúc địa của mình, bởi vậy tòa thành nhỏ này cũng nguy hiểm không khác gì ba tòa đại thành.
Lục Ly nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý, thế là quay mắt nhìn sang Mông Thần hỏi:
- Vậy chúng ta đi đâu?
- Nơi này!
Ngón tay Mông Thần chỉ lên một ngọn núi cao trên địa đồ, giải thích nói:
- Ngọn núi này cũng nằm ở giữa ba tòa đại thành, dự tính thám báo song phương cũng rất nhiều. Chẳng qua nơi đây địa hình phức tạp, có Kha Mang đi cùng, chúng ta có thể bố trí một ảo cảnh, nhẹ nhàng tiềm nhập vào. Trong núi hẳn có rất nhiều thám báo, chúng ta tùy tiện bắt lại vài người Vân Thủy Điện, tra hỏi quân tình.
Lục Ly tử tế nhìn mấy lượt, lại nhìn tên ngọn núi kia, sau đó thu lại địa đồ gật đầu nói:
- Được rồi, vậy chúng ta liền đi Vân Vụ Sơn!
Vân Vụ Sơn rất nổi danh ở Vân Thủy Vực, sơn mạch này cao ngất dị thường, quanh năm mây mù bao phủ, phong cảnh trên đó cũng tuyệt đẹp, không khác gì tiên cảnh.
Hai đại gia tộc Vân Thủy Điện đều kiến tạo biệt viện ở chỗ này, trước kia rất nhiều nữ quyến cư ngụ trên đây, ngoài ra còn có một ít trẻ nhỏ, bởi vì trên núi có một số Huyền thú, có thể giúp cho bọn trẻ rèn luyện kỹ năng chiến đấu.
Đại chiến diễn ra, Huyền thú trong Vân Vụ Sơn gần như biệt tăm biệt tích, mây mù trên núi lại quá nồng, cộng thêm vị trí đặc thù nằm giữa ba tòa đại thành, tự nhiên liền biến thành nhạc viên cho trinh sát thám báo. Ba đại thế lực phía Ngân Lang Sơn phái tới rất nhiều thám báo tiềm phục ở trên núi, Vân Thủy Điện hết cách, đành cũng phải thám báo ra tiêu diệt, bởi thế chẳng mấy chốc Vân Vụ Sơn đã biến thành chiến trường giữa thám báo hai bên.
Hôm nay, trong Vân Vụ Sơn lại xuất hiện thêm một nhóm khách lạ tới thăm!
Năm người đám Lục Ly tiềm phục lên núi, mới chỉ đi vẻn vẹn một canh giờ đã gặp phải ít nhất mười tiểu đội trinh sát. Bởi vì tình huống bất minh, Dạ Tra không dám loạn giết người, đành phải trước dẫn theo mấy người Mông Thần Lục Ly tránh đi.
Một đường tiến tới, cục diện càng lúc càng gian nan, Dạ Tra đều có chút khổ không thể tả. Nếu so sánh trinh sát với chuột, như vậy Vân Vụ Sơn này quả thực là một ổ chuột, khắp nơi toàn là chuột đồng chuột cống chạy loạn.
Được cái có một phát hiện khiến Dạ Tra Lục Ly không khỏi thở phào!
Chuột trên núi không phải một tổ, mà là hai ổ, hai ổ này còn đang không ngừng đánh nhau. Sau hai lần bắt gặp cảnh trinh sát đôi bên khai chiến, còn tận mắt chứng kiến rất nhiều thi thể. Lục Ly dần yên tâm, hắn vung tay hạ lệnh, nếu thực sự tránh không được, vậy liền trực tiếp giết chết.
Dạ Tra vẫn rất cẩn thận, dù ra tay giết chết mấy tên trinh sát cũng ngụy trang kỹ càng một phen, bằng không một Quân Hầu Cảnh như hắn ra tay, rất dễ dàng nhìn ra sơ hở, phải biết trinh sát song phương có rất ít người là Quân Hầu Cảnh.
Cứ vậy, cả đám vọt thẳng vào sâu trong núi, Dạ Tra nhẹ nhàng tìm đến một sơn động kín đáo. Rất thú vị chính là, trong sơn động cũng có mấy tên thám báo đang ẩn núp, là người phía ba đại thế lực, tất cả đều bị Dạ Tra giết sạch.
- Kha Mang, giao cho ngươi!
Mông Thần phóng thích thần niệm quét nhìn một phen, sau đó liền quyết định hạ trại ở chỗ này, hắn phất tay ra hiệu Kha Mang hành động, lấy ra một ít trận thạch, bắt đầu bố trí huyễn cảnh.
Kha Mang bố trí huyễn cảnh rất nhanh, chỉ sau vẻn vẹn hai nén hương, ngoài cửa động đã tràn ngập mây mù, liếc mắt nhìn qua căn bản thấy không rõ bên trong là sơn động.
- Không sai!
Đợi khi bố trí xong xuôi, thần niệm Mông Thần quét nhìn một phen, hài lòng gật đầu nói:
- Quả nhiên trò giỏi hơn thầy, Kha Mang còn lợi hại hơn cả gia gia ngươi.
Chương 802 Chưa từng nghe đến
Kha Mang khá là hưng phấn, tròng mắt lóe sáng, sắc mặt lại vẫn tương đối câu cẩn, ngại ngùng cười cười.
Thần niệm Lục Ly thăm dò một phen, phát hiện ngoài nhiều chút mây mù ra thì không còn gì quá mức khác thường, trong mắt không khỏi lộ ra một tia nghi hoặc.
Mông Thần nhìn hắn một cái, khẽ cười nói:
- Thánh Chủ, ngươi mà ra ngoài đi dạo, tuyệt đối tìm không thấy cửa động.
- Còn có chuyện này.
Lục Ly không tin tà, linh hồn hắn rất mạnh, nhắm mắt lại cũng có thể ra vào được sơn động này, làm sao có thể tìm không thấy cửa động.
Hắn tung người lao vút ra, xuyên qua mây mù ngoài cửa động, đi thẳng tới trước ngàn thước mới lại quay đầu.
- Hả?
Đợi lúc Lục Ly quay đầu nhìn lại, phát hiện cảnh sắc xung quanh đã biến dạng cực lớn, trước kia địa hình phụ cận hết sức gập ghềnh, nay lại hóa thành một mảnh bình địa. Hơn nữa hắn tán phát thần niệm quét vào trong sương mù, song không thăm dò được vị trí sơn động, quan trọng nhất chính là cũng không có cảm ứng được bất kỳ cấm chế ba động nào. Lại thêm trước đây xung quanh rõ ràng còn có một ít tảng đá. Thế mà giờ không thấy cự thạch, cũng không thấy sơn động, trước mặt chỉ là một khối đất bằng.
Lục Ly vẫn không tin tà, sơn động nằm cách ngàn thước ngay trước mặt, sao lại có thể không tìm thấy cửa động? Hắn nhắm mắt lại, không sử dụng thần niệm, cứ thế cất bước đi thẳng về phía trước.
Năm trăm thước, bảy trăm thước, một ngàn thước!
Lục Ly đột nhiên mở mắt, nét mặt chất đầy kinh ngạc, không ngờ lại vẫn chẳng thấy cửa động đâu, tiếp tục đi tới cũng không đụng phải vách đá, sơn động kia cứ thế tan biến một cách hết sức thần kỳ.
- Không thể nào!
Lục Ly mở to hai mắt quan sát bốn phía, lại dạo quanh một lượt, không ngừng thay đổi lộ tuyến. Hang động và vách đá đều thật sự tồn tại, không khả năng bốc hơi đi đâu được, mèo mù đụng chuột chết cũng phải chạm tới mới đúng.
Một chuyện khiến hắn kinh hãi xảy ra.
Hắn đảo quanh phụ cận suốt một nén hương, lại vẫn không tìm thấy vách đá, không vào được cửa động, sơn động kia cứ thế tan biến một cách thần kỳ.
- Thần hồ kỳ kỹ.
Lục Ly lần nữa kiến thức được đến sự lợi hại của thần thông thiên phú chủng tộc viễn cổ, chẳng qua hắn vẫn không cất tiếng hỏi dò, mà lẳng lặng đứng trong sương mù suy tư.
Vách đá và sơn động không thể đột nhiên tan biến được, hắn đi thẳng tới, sau đó lại quay thẳng trở về, song vẫn không nhìn thấy sơn động, như vậy chỉ có một khả năng!
Lúc quay trở về hắn không đi theo đường thẳng, mà bị huyễn cảnh này ảnh hưởng đến linh hồn, ảnh hưởng đến phán đoán, khiến cảm giác của hắn xảy ra vấn đề.
Thậm chí hắn còn dự đoán vừa rồi mình chỉ đang một mực đảo quanh ở một khu vực nhỏ nào đó thôi.
Nghĩ thông suốt nguyên lý, trong lòng Lục Ly tự có định kế, hắn thả ra Mệnh Luân chậm rãi xoay vòng quanh người, đồng thời không ngừng để Mệnh Luân mở rộng ra ngoài, vách đá ở ngay sát phụ cận, làm thế này tuyệt đối có thể đụng tới được.
- Được rồi, Thánh Chủ, vào đi!
Giọng Mông Thần vang lên, Lục Ly thu lại Mệnh Luân, theo tiếng đi đến, nhẹ nhàng tiến vào sơn động.
Mặc dù phá được huyễn cảnh, nhưng đấy là bởi Lục Ly biết sơn động ở ngay phụ cận. Nếu không biết nơi này có vách đá và sơn động thì tuyệt đối đừng hòng tìm ra.
Trong mắt Lục Ly chất đầy dị sắc, nhìn sang Kha Mang nói:
- Thần thông của Kha thiếu tộc trưởng khiến ta đại khai nhãn giới, rất là cường đại, quả thực chưa từng nghe qua a!
- Công tử quá khen.
Kha Mang khiêm tốn nói:
- Thiên Huyễn Tộc chỉ có thần thông này là lấy được ra tay, rất ít xuất hiện cường giả chiến lực thông thiên, nói cho cùng thì đây chỉ là thần thông phụ trợ, không phải vương đạo.
Lục Ly không tiếp tục khách sáo với Kha Mang mà quay sang Dạ Tra nói:
- Chuyện tiếp sau giao cho ngươi, đi bắt người, tra khảo tin tức!
- Thánh Chủ an tâm nghỉ ngơi, chuyện này cứ để ta!
Dạ Tra khẽ gật đầu, dẫn theo Tam trưởng lão đi ra, Lục Ly biết có gấp cũng vô dụng, dứt khoát ngồi xếp bằng trong sơn động, tiếp tục tu luyện Huyền lực, ổn định cảnh giới.
Mông Thần cũng tương tự, Kha Mang lại cần phải thời thời khắc khắc chú ý tình huống xung quanh, không thể để cho bất cứ thám báo nào xông tới. Chỉ cần không vào được sơn động, chỉ bằng vào thần niệm dò xét thì trừ phi là Nhân Hoàng, bằng không ai cũng đừng hòng phát hiện ra được bọn hắn.
Gần nửa canh giờ sau, Dạ Tra và Tam trưởng lão lần lượt mang theo một tên trinh sát đi vào, không cần tra khảo, Dạ Tra trực tiếp tiến hành sưu hồn.
Đợi Dạ Tra sưu hồn hoàn tất, Lục Ly mở mắt, Dạ Tra lại lắc đầu tiếp tục đi ra ngoài, Tam trưởng lão cũng tương tự.
Lần này đi ra suốt gần nửa ngày, Dạ Tra và Tam trưởng lão mới mang về một tên trinh sát, chẳng qua trinh sát lần này có tu vi Quân Hầu Cảnh sơ kỳ, hiển nhiên là một tên thủ lĩnh.
Lục Ly có chút căng thẳng, nhìn chằm chằm Dạ Tra sưu hồn, qua nửa canh giờ, tên Quân Hầu Cảnh kia trực tiếp ngã sấp trên đất, linh hồn sụp đổ, đương trường tử vong.
Dạ Tra mở mắt, có chút mỏi mệt, đồng thời cũng khá là thất vọng, thở dài nói:
- Có chút phiền phức, theo như ký ức người này thì thấy, Thánh Nữ là nhân vật thần bí nhất trong Vân Thủy Điện, trong ký ức của hắn, Thánh nữ chỉ xuất hiện hai lần. Một lần là đại lễ phong làm Thánh Nữ, lần thứ hai là nửa năm trước cắt ngang chân một công tử gia tộc Vân Thủy Điện, tên công tử kia còn là đệ tử trực hệ, Quân Hầu Cảnh sơ kỳ! Việc này dẫn lên oanh động rất lớn trong Vân Thủy Điện, khăng khăng cuối cùng lại bị bỏ mặc. Tiếp đó liền là đại chiến diễn ra, hắn không còn nghe được bất cứ tin tức gì về Thánh Nữ nữa.
- Quân Hầu Cảnh sơ kỳ? Không thể nào?
Lục Ly trợn tròn mắt, có thể đánh đứt chân công tử trực hệ Quân Hầu Cảnh, như vậy cảnh giới Lục Linh chí ít cũng phải là Quân Hầu Cảnh? Hơn nữa việc này còn bị bỏ mặc, chẳng lẽ lúc này tỷ tỷ hắn đang có địa vị rất cao ở Vân Thủy Điện?
Thánh Nữ Vân Thủy Điện quá thần bí, điều này khiến đám người Lục Ly không khỏi đau đầu.
Ba tòa thành trì, hai tòa khả năng có Nhân Hoàng, tùy tiện xông loạn đi vào, rất có thể sẽ lập tức bị phát hiện. Mục đích đám Lục Ly tới là để cướp người, người đều không tìm được, làm sao cướp?
Chương 803 Lui cái gì?
Trước khi nhìn thấy Lục Linh, thân phận bọn hắn tuyệt đối không thể bại lộ, bằng không toàn bộ cường giả Vân Châu đều có khả năng tới vây giết. Chiến tranh giữa Vân Thủy Điện và ba đại thế lực có thể sẽ dừng lại, cứ trước giết Mông Thần rồi tính, dù sao Mông Thần cũng là dị tộc, là kẻ thù chung của Nhân tộc.
Hết cách rồi!
Lục Ly đành phải chờ đợi, một bên để mấy người Dạ Tra tiếp tục thăm dò, một bên nghe ngóng tin tức Thánh Nữ xuất hiện. Cũng may huyễn cảnh do Kha Mang bố trí ra rất cường đại, đám người Lục Ly không cần lo lắng bị phát hiện, có thể nhàn nhã nghỉ ngơi tu luyện bên trong sơn động.
Lục Ly biết việc này không thể gấp, nếu chỉ là một thân một mình hắn thì không sao. Nhưng giờ mang theo cả đám Mông Thần Dạ Tra Kha Mang, nếu hắn làm loạn, sẽ rất dễ hại chết mấy người này.
Dạ Tra để Tam trưởng lão đợi trong sơn động, một mình đích thân đi ra, lần này hắn không bắt về thám báo mà định tiến vào thành nhỏ xem thử, hoặc là nghĩ cách lẻn vào trong ba tòa chủ thành.
Làm vậy sẽ có chút mạo hiểm, Lục Ly dặn hắn không được vọng động, nhất định phải cẩn thận. Nếu không thể được thì đừng cố, dù sao liên quân ba đại thế lực còn chưa đánh tới, thời gian và cơ hội vẫn còn.
Dạ Tra gật đầu lao vút đi ra, chỉ cần hắn không mạo hiểm, Lục Ly không cần lo lắng hắn sẽ xảy ra chuyện, Dạ Tra đã đạt đến Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, trừ Nhân Hoàng ra, không ai có thể giữ hắn lại được.
Lần này xem ra Dạ Tra sẽ đi tương đối lâu, Lục Ly dứt khoát bế quan, một bên tu luyện Huyền lực, một bên cảm ngộ bí thuật Toái Hồn.
Hắn đã miễn cưỡng tính là cảm ngộ thành công bí thuật Toái Hồng, chỉ là chưa có cơ hội thực chiến với địch thủ cường đại, không biết uy lực cụ thể thế nào. Đương nhiên, cầm bí thuật Toái Hồn đi đối phó Nhân Hoàng rõ ràng còn chưa đủ dùng, trừ phi Lục Ly có thể gia tăng cường độ chấn động lên rất nhiều lần.
Mông Thần gợi ý cho Lục Ly một ý tưởng rất tốt, đáng tiếc là tính khả thi rất thấp, trừ phi có thể cảm ngộ một áo nghĩa khác, đồng thời còn phải dung hợp hoàn mỹ vào trong bí thuật Toái Hồn.
- Áo nghĩa loại hình nào mới có thể đề thăng cường độ chấn động?
Lục Ly không khỏi có chút đau đầu, áo nghĩa là thứ chỉ có thể gặp không thể cầu, muốn cưỡng hành đi cảm ngộ áo nghĩa, rõ ràng là khó càng thêm khó.
- Dẫn động thiên địa chi lực, đề thăng lực lượng hoặc áp súc lực lượng vào trong cơ thể sau đó tiến hành dẫn nổ?
- Dẫn động thiên địa chi lực, Thế của Minh Vũ cũng có thể làm được, chỉ là dẫn động thiên địa chi lực, những thiên địa chi lực kia lại không hoàn toàn bị ta khống chế, liệu có thể hóa thành sóng chấn động trực tiếp tiến vào trong cơ thể địch nhân được không?
- Áp súc lực lượng, tiến vào cơ thể địch nhân rồi dẫn nổ, vậy lại càng khó. Lực lượng phải áp súc thế nào, linh hồn chi lực phải áp súc thế nào?
Lục Ly không ngừng thôi diễn, chỉ là càng thôi diễn lại càng cảm thấy khó khăn, Mông Thần chỉ điểm cho hắn chỉ điểm một con đường, nhưng hắn cảm giác con đường này rất dài rất gập ghềnh, muốn đi đến điểm cuối thực sự vô cùng gian nan.
Nơi này không thể phóng thích Man Thần Đỉnh, Tiểu Bạch không thể rèn thể, không khỏi cảm thấy nhàm chán, sau khi nuốt chửng mấy viên Hồn Tinh liền chui vào trong góc ngủ say. Mông Thần nhìn qua cũng đang ngồi xếp bằng nhập định, không biết là đang tu luyện hay nghỉ ngơi, Kha Mang không dám có chút nào chủ quan, một mực theo dõi động tĩnh bốn phía và huyễn trận ở bên ngoài.
…..
Tu luyện quên cả thời gian, lần này Lục Ly bế quan liền suốt sáu ngày, Dạ Tra mãi vẫn chưa thấy quay về, cũng không biết đã đi đâu. Mông Thần chẳng hề có vẻ gì là gấp gáp, ngược lại còn rất nhàn nhã, Tam trưởng lão vốn định ra ngoài đi tìm Dạ Tra, nhưng không thấy Lục Ly hạ lệnh nên đành phải dằn lòng xuống.
Lục Ly tỉnh lại, ăn chút đồ ăn, hỏi dò tình hình, sau đó liền ngủ say, tỉnh dậy lại tiếp tục bế quan. Trước khi Dạ Tra thăm dò rõ ràng thế cục, bọn hắn tốt nhất đừng nên vọng động.
Tam trưởng lão không đi ra, bởi thế chúng nhân ở trong này đều mù tịt về tình huống bên ngoài, đành phải chờ đợi Dạ Tra trở về mới tính tiếp. Lần nữa bế quan năm ngày, Lục Ly lại xuất quan.
Huyền lực đã có chút tích lũy, bí thuật Toái Hồn lại không thu được tiến triển nào đáng kể. Lục Ly dứt khoát tạm ngừng thôi diễn, quyết định đi ra thực chiến một phen.
Nghe được Lục Ly nói muốn ra ngoài thực chiến, Mông Thần mở mắt ra, sau đó không nói gì mà tiếp tục nhắm mắt lại, Tam trưởng lão thì đứng dậy nói:
- Thánh Chủ, ta đi cùng với ngươi, như vậy cũng có thể chiếu ứng cho nhau.
- Được rồi!
Lục Ly ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy có Tam trưởng lão đi cùng, làm chuyện gì cũng sẽ thuận tiện chút, thế là bèn khẽ gật đầu với Kha Mang một cái, mang theo Tiểu Bạch đi ra bên ngoài.
Lục Ly đã từng chém giết rất nhiều tử tù, thí nghiệm bí thuật Toái Hồn một phen. Nhưng đám tử tù kia đều là đứng yên cho hắn giết, hơn nữa thực lực đều quá thấp, không thể tính là thực chiến được.
Bất kỳ loại bí thuật công kích nào, chỉ có trong thực chiến mới có thể tiến bộ nhanh hơn.
Ra khỏi sơn động, Lục Ly dặn dò Tam trưởng lão:
- Ngươi một đường đi theo là được, nếu lúc ta khai chiến kinh động đến kẻ địch xung quanh, ngươi trước cuốn lấy, đừng để chúng chạy mất.
Trên Vân Vụ Sơn này hẳn không có bao nhiêu cường giả, dù có Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, Lục Ly cũng không sợ, đối với hắn Quân Hầu Cảnh đã không tạo được áp lực quá lớn. Thậm chí hắn còn muốn chủ động đi tìm Quân Hầu Cảnh, như vậy mới có thể rèn luyện bí thuật Toái Hồn càng thêm hiệu quả.
Mặc dù Tam trưởng lão có chút lo lắng, dù sao Lục Ly chỉ mới là Bất Diệt Cảnh sơ kỳ, vạn nhất gặp phải Quân Hầu Cảnh đỉnh phong liệu có bị nguy hiểm không? Nhưng nhớ đến đánh giá của Dạ Tra về chiến lực Lục Ly, hắn không tiện nói gì, chỉ biết âm thầm theo sát phía sau.
Lục Ly không ẩn tàng hành tung, tốc độ lao đi cũng không quá nhanh, miễn cho hấp dẫn tới quá nhiều thám báo. Hắn vác theo thần binh Long Đế, cứ vậy tùy ý nghênh ngang đi đường, thần niệm lại lặng lẽ quét ra, thăm dò tình hình bốn phía.
Chương 804 Tìm được
Chỉ sau vẻn vẹn hai nén hương, Lục Ly liền phát hiện ra một tên thám báo, hơn nữa tên thám báo này còn sử dụng thuật ngụy trang tiềm phục dưới lòng đất. Nếu thần niệm Lục Ly không đủ cường đại, phỏng chừng phải tới gần mới phát hiện ra được.
- Bất Diệt Cảnh trung kỳ? Không sai!
Lục Ly cảm ứng một phen, giả bộ không phát hiện tên trinh sát này, cứ thế tiếp tục nghênh ngang đi tới. Tam trưởng lão phía sau sớm phát hiện ra, có lòng muốn nhắc nhở, lại phát hiện Lục Ly vòng tay ra sau lưng lắc lắc, rõ ràng đang nhắc nhở hắn đừng làm loạn.
Phanh
Đợi khi đi đến cách tên thám báo kia còn chừng trăm thước, mặt đất đột nhiên nổ tung, một bóng đen tay cầm đoản kiếm vút lên, như rắn độc đâm thẳng về phía Lục Ly.
Ha ha!
Lục Ly khẽ cười một tiếng, thong dong rút ra thần binh Long Đế sau lưng, trùng trùng bổ lên chủy thủ trong tay người kia.
Chủy thủ chỉ là Huyền khí bình thường, chớp mắt liền bị Lục Ly chém nát, thần binh Long Đế phách thẳng xuống, trùng trùng nện lên đầu người kia.
Ầm!
Một tiếng nổ trầm muộn vang lên, thân thể người kia khẽ chấn động một cái, lại không bị đánh bay, chỉ là thân thể ngã rạp xuống đất. Sau đó thất khiếu bắt đầu chảy máu, đầu cũng không thấy nổ tung.
Tam trưởng lão ở phía sau phóng thích thần niệm dò xét tới, ngấm ngầm gật đầu, mới rồi hắn đã quá căng thẳng, chiến lực Lục Ly quả nhiên cường đại, đối với Lục Ly mà nói, giết Bất Diệt Cảnh không khác gì thịt gà mổ dê.
- Quá yếu ..
Lục Ly nhấc chân lên giẫm nát đầu lâu tên thám báo kia, làm vậy sẽ không khiến người phát giác được dị dạng, hắn thu lại thần binh Long Đế, tiếp tục tiến về phía trước.
Đi được chừng một nén hương, Lục Ly lại phát hiện một tên thám báo khác, tên thám báo này mới vừa từ nơi xa tiềm hành tới. Thân hình Lục Ly chợt lóe, yên ắng tiềm phục vào trong bụi cây, chờ đợi thám báo kia đi đến.
Hưu
Thám báo còn chưa tới, Tam trưởng lão đã len lén ẩn núp đến sát bên cạnh, có chút căng thẳng thấp giọng nhắc nhở nói:
- Thánh Chủ, bên kia tới bốn tên thám báo, là người Vân Thủy Điện, trong đó có một tên Quân Hầu Cảnh, chúng ta lui trước đi!
- Lui cái gì?
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia hưng phấn, nói:
- Giết sạch, ngươi tránh qua một bên, quan sát tình hình xung quanh. Lát nữa ta sẽ bắt lại tên Quân Hầu Cảnh kia, ngươi sưu hồn xem thử có thu được tin tức nào không?!
Chiến lực thám báo thường thường đều không mạnh, nhưng năng lực ám sát và giữ mạng lại cực tốt, mấy tên trinh sát cùng lúc tiềm hành tới, bên trong còn có một tên Quân Hầu Cảnh, Tam trưởng lão sợ Lục Ly gặp chuyện bất trắc, nên mới lên tiếng nhắc nhở Lục Ly rút đi.
Đối với Lục Ly mà nói, hiện tại Quân Hầu Cảnh chỉ là bã, đừng nói một tên Quân Hầu Cảnh, dù có đồng thời đến cả trăm tên cũng không tính là gì.
Tam trưởng lão không dám ngỗ nghịch ý chí hắn, bèn khoái tốc tiềm ẩn đi, Lục Ly lại tiếp tục ngồi chờ. Lát sau, tên trinh sát kia lao đến trước mặt, thần niệm lặng lẽ thăm dò được sự tồn tại của hắn.
Tên trinh sát đó vẫn cứ bất động thần sắc, tốc độ lại đột ngột tăng nhanh, hơn nữa còn tiềm hành tới mà không phát ra chút tiếng động nào, như một con u hồ lẳng lặng phóng đến. Người còn cách vài trăm thước, trong tay đã hiện ra một thanh liêm đao, hung hăng cắt tới phần cổ Lục Ly.
Thám báo ở Vân Vụ Sơn không phải người ba đại thế lực thì là người của Vân Thủy Điện, tên thám báo này rõ ràng là người ba đại thế lực hắn phát hiện trên thân Lục Ly không có ký hiệu của ba đại thế lực, bởi thế lập tức ra tay hạ sát thủ.
Thần niệm Lục Ly khẽ quét qua bên trái, mơ hồ cảm ứng được nơi đó có bốn đạo thân ảnh, còn cách bên này chừng hơn hai ngàn thước.
Hắn không chút cố kỵ, thậm chí không nhìn tên thám báo đang tấn công tới trước mặt, từ sau lưng rút ra thần binh Long Đế, tiện tay nện lên thân ảnh đang bay đến.
Phanh
Một tiếng trầm muộn vang lên, liêm đao bị Lục Ly nện đứt, nhưng tên thám báo phản ứng cực nhanh, thân hình đột ngột gia tăng tốc độ, lách mình tránh sang bên cạnh, tiếp đó tay phải vung vẩy, một mảnh hắc quang bay vụt, trên đó lấp lánh u quang, rõ ràng là có kịch độc.
Lục Ly không biết khả năng đâm xuyên của những ám khí này lợi hại cỡ nào, bởi thế không dám mạo hiểm, thần binh Long Đế múa ra hình bán nguyệt, ngăn lại hết thảy ám khí.
Vù vù
Hắn nghe được bốn tiếng xé gió vọng lại, biết bốn tên thám báo Vân Thủy Điện chính đang xông tới, trong lòng lại không quá kinh hoảng. Mệnh Luân hiện ra dưới chân, trên người lóe lên bạch quang, biến ra mười mấy phân thân Lục Ly.
- Hả?
Tên thám báo đang đánh tới trợn tròn mắt, vừa định tiếp tục bắn ra ám khí, lại không biết bên bắn về phía nào, đành phải lung tung ném loạn một hồi.
Hưu
Sau lưng vang lên tiếng xé gió, đợi khi tên thám báo quay đầu, một thanh trường đao lấp lánh đã bổ tới, hắn chỉ còn biết giơ lên liêm đao sứt mẻ đón đỡ.
- Chết đi!
Lục Ly vung lên thần binh Long Đế, chém nát nửa đoạn liêm đao, sau đó trùng trùng phách lên đầu người kia, năng lượng cường đại chấn động tiến vào, sóng linh hồn theo sát ngay sau. Hồn Đàm người này căn bản không ngăn được lực lượng sóng chấn động của Lục Ly, trực tiếp bị chấn nát.
Hưu hưu hưu
Bên kia bốn tên thám báo như quỷ hồn bay tới, vừa khéo thấy được cảnh tên thám báo ba đại thế lực bị đánh chết. Trong mắt bọn họ không giấu được vẻ nghi hoặc, Lục Ly giết chết thám báo của ba đại thế lực, chẳng lẽ là thám báo ẩn tàng của Vân Thủy Điện? Nhưng mà trên người hắn cũng không thấy có ký hiệu Vân Thủy Điện.
Ông!
Lục Ly lần nữa phân thân, mười mấy tên phân thân đồng loạt vọt ra bốn phương tám hướng, chia nhau khóa chặt ba tên thám báo Bất Diệt Cảnh. Sát cơ trong mắt đám thám báo Vân Thủy Điện lập tức tăng vọt, tên thống lĩnh Quân Hầu Cảnh hét lớn:
- Cẩn thận!
Ầm!
Hắn vừa dứt lời, đầu một tên thám báo liền đã nổ tung thành mưa máu, lần này Lục Ly không khống chế lực lượng, trực tiếp nổ nát đầu tên thám báo kia.
Vù vù
Ba người còn lại tức thì khóa chặt chân thân Lục Ly, võ giả Quân Hầu Cảnh thả ra Bản Mệnh Châu, trên cổ lấp lánh tử quang, một ấn ký gợn sóng màu xanh hiện ra.
Chương 805 Tìm được
Tìm được
Xuy xuy!
Từ trên cổ hắn, từng đạo năng lượng màu xanh lam tuôn ra, tiến vào trong Bản Mệnh châu, tiếp đó Bản Mệnh Châu cấp tốc xoay tròn, vô số năng lượng màu xanh lam hóa thành từng đạo sóng nước khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nháy mắt liền đã bao phủ chân thân Lục Ly.
- Ồ!
Lục Ly cảm giác được tốc độ đột ngột giảm mạnh, trong lòng bất giác kinh ngạc, không ngờ huyết mạch thần kỹ này lại có thể giảm đi hơn một nửa tốc độ của hắn, quả là thần kỹ rất không sai.
Hắn không dám khinh thường, thả ra thần niệm khóa chặt Hồn Đàm tên Quân Hầu Cảnh, đâm xuyên vào. Bên ngoài Hồn Đàm người này không có bảo vật phòng ngự linh hồn, thoáng chốc liền bị chấn nhiếp.
Phanh phanh!
Quân Hầu Cảnh mạnh nhất bị chấn nhiếp, diệt sát hai tên Bất Diệt Cảnh còn lại là điều quá sức đơn giản, Lục Ly lần lượt bổ ra hai đao liền nhẹ nhàng chém giết hai người này, Hồn Đàm cả hai đều nát thành phấn vụn.
Hưu
Tam trưởng lão bay tới, một tay nện lên gáy tên Quân Hầu Cảnh đang bị chấn nhiếp linh hồn, trên tay lấp lánh lục quang, bắt đầu cưỡng hành sưu hồn. Độc thứ lơ lửng trên cổ người kia, tùy thời cho đối phương một kích trí mạng, thực lực hắn không bằng Dạ Tra, hành sự nhất định phải cẩn thận chút, miễn cho bị giết ngược.
Lo lắng của hắn là dư thừa, công kích linh hồn của Lục Ly một mực đè ép tên Quân Hầu Cảnh này, linh hồn đều mất đi khống chế, làm gì còn giết ngược hắn được?
Lát sau, tên Quân Hầu Cảnh ngã rạp xuống đất, trên mặt Tam trưởng lão lộ ra vẻ vui mừng, nói:
- Liên quân ba đại thế lực đã tiến vào Vân Thủy Vực, tên Thái Thượng trưởng lão có được Thánh Quang áo nghĩa xuất hiện ở Vân Hỏa thành, tộc trưởng thì hiện thân ở Vân Thủy Thành. Hiện tại có thể xác minh trong Vân Phong Thành không có Nhân Hoàng, theo như ký ức tên thám báo này, ta hoài nghi Thánh Nữ và thiếu tộc trưởng nhiều khả năng là đang tọa trấn ở Vân Phong Thành!
- Vân Phong Thành?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, nếu xác định được Thánh Nữ ở Vân Phong Thành. Bọn hắn tiến vào liền có thể tìm tới Thánh nữ, khi đó chỉ cần xác nhận đúng là Lục Linh, lập tức liền sẽ cứu người rời đi.
- Thánh Chủ...
Tam trưởng lão trầm tư một lát rồi nói tiếp:
- Tin tức này đoán chừng rất nhiều thám báo Vân Thủy Điện đều biết, bởi thế tộc trưởng nhất định cũng biết, hắn đi lâu như vậy mà chưa thấy trở về, chắc hẳn là đã tới Vân Phong Thành. Ta cảm thấy tốt nhất chúng ta vẫn nên kiên nhẫn chờ chút, nếu tin tức tộc trưởng mang về cũng tương tự, khi ấy chúng ta hẵng bắt tay hành động.
- Ừm!
Lục Ly kềm chế xung động đi tới Vân Phong THành, hiện tại đại chiến giữa ba đại thế lực và Vân Thủy Điện sắp diễn ra, Thánh Nữ thân là nhân vật thân phận tương đối đặc thù của Vân Thủy Điện, nói không chừng rất nhanh sẽ lộ diện, lấy năng lực Dạ Tra, chỉ cần lộ diện nhất định có thể thăm dò ra được tin tức.
Hắn đành phải tiếp tục nhẫn nại dạo quanh trong Vân Vụ Sơn, không ngừng rèn luyện bí thuật Toái Hồn. Vừa rồi hắn không khống chế được chấn nát đầu một tên võ giả, điều này chứng tỏ hắn vẫn còn chưa sử dụng thuần thục bí thuật.
Tam trưởng lão hoàn toàn yên tâm đối với chiến lực của Lục Ly, hai người một đường lao vút mà đi, phàm là gặp được thám báo liền nhẹ nhàng ra tay diệt sát.
Hơn nửa ngày sau, số thám báo chết ở trên tay Lục Ly đã tới trên trăm người. Chỉ là lúc này số lượng thám báo trên núi rõ ràng đã giảm đi nhiều, đoán chừng đại chiến sắp khai màn, song phương đều điều rút nhân thủ trở về.
Qua nửa ngày, mức độ thuần thục của Lục Ly đối với bí thuật Toái Hồn bí đã được đề thăng đáng kể, chẳng qua hắn rõ ràng cảm giác được muốn dùng để đối phó Nhân Hoàng Cảnh thì vẫn kém xa, dù hắn đánh lén thành công, khả năng đánh chết Nhân Hoàng cũng sẽ tương đối tháp.
- Thánh Chủ!
Xẩm tối, một đạo quỷ ảnh nhẹ nhàng lướt tới. Lục Ly nghe được là giọng Dạ Tra, lập tức dừng bước kinh hỉ hỏi:
- Dạ Tra? Thế nào rồi? Tìm được tỷ tỷ ta chưa?
- Tìm được!
Dạ Tra đứng ở bên người Lục Ly, trên mặt lại không có quá nhiều hỉ sắc, hắn thoáng chút ngưng trọng nói:
- Ở Vân Thủy Thành, hơn nữa còn từng công khai lộ diện một lần với điện chủ Vân Thủy Điện, đáng tiếc trên mặt đeo mặt nạ, không nhìn ra được chân dung nàng, bởi thế ta không dám khẳng định Thánh Nữ chính là Linh tiểu thư.
- Ách?
Lục Ly không khỏi có chút đau đầu, điện chủ Vân Thủy Điện là người đã tiến vào cảnh giới Nhân Hoàng hơn năm trăm năm, dù xác định Thánh Nữ là Lục Linh, bằng vào Mông Thần e rằng vẫn khó cứu người ra được? Phải biết Vân Thủy Thành chính là tổng bộ của Vân Thủy Điện, cường giả như mây.
- Không đợi nữa!
Lục Ly quyết định mạo hiểm, bởi vì rất nhanh liên quân ba đại thế lực sẽ tấn công ba tòa thành trì kia, đến lúc đó muốn trà trộn vào trong thành sẽ càng khó khăn, một khi đại chiến bắt đầu, vạn nhất Thánh Nữ bị giết thì sao?
Lục Ly chuẩn bị lẻn vào Vân Thủy Thành, xác định thân phận Thánh Nữ, chỉ cần khẳng định đúng là Lục Linh, vậy liền lập tức ra tay cứu người.
- Đi về!
Hắn vung tay lên với Dạ Tra, không nói gì thêm, cứ thế dẫn theo hai người quay về sơn động, đến ngoài cửa hang để Kha Mang mang đi vào, Mông Thần nghe được động tĩnh lập tức mở mắt ra.
Đợi nghe xong Dạ Tra kể lại tình hình tìm hiểu được, Mông Thần khẽ nhíu mày, hiển nhiên cho rằng việc này tương đối có chút khó khăn, tiến thoái lưỡng nan.
- Lát nữa ta sẽ một mình lẻn vào trong Vân Thủy Thành, các ngươi tiếp ứng ở bên ngoài!
Lục Ly trầm giọng nói, Dạ Tra lập tức lắc đầu:
- Thánh Chủ, không thể! Hiện tại Vân Thủy Thành đã được quân đội tiếp quản, căn bản khó mà lẻn vào, dù có vào được cũng rất dễ dàng bị lộ.
- Nhất định phải vào thành, bằng không ở ngoài này cái gì cũng đều mơ hồ.
Lục Ly kiên trì nói:
- Ta định bắt về một tên thám báo, sau đó mượn nhờ thân phận hắn lẻn vào trong thành, chẳng phải các ngươi có thể sưu hồn ư? Cứ moi hết thông tin tổ tông tám đời tên thám báo kia, ngụy trang một chút là vào được rồi.
Lục Ly thấy hai hàng lông mày nhíu chặt của Dạ Tra Mông Thần mãi không giãn ra, bèn tiếp tục thuyết phục.