Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 786 Đả thương Nhân Hoàng

Hơn hai tháng ròng rã cố gắng, rốt cục mới chính thức nhập môn bí thuật Toái Hồn, trong lòng Lục Ly không kìm được vui mừng, hận không thể vận dụng Long Ngâm thần kỹ rống lớn vài tiếng, phát tiết đè nén trong lòng bấy lâu.

Đông đông đông

Nơi xa có tiếng bước chân nặng nề vang lên, tiếp đó từ trong núi một tên cự nhân bước nhanh đi đến, trực tiếp xoải ngang một tòa núi nhỏ, trong tròng mắt to lớn như chuông đồng chất đầy nghi hoặc.

Từ rất xa hắn đã trầm hống nói:

- Chẳng lẽ thực lực Thánh Chủ lại có tiến bộ? Bằng không sao lại hớn hở như thế?

- A.

Lục Ly quét mắt nhìn qua, phát hiện là Mông Thần đi đến, Tam trưởng lão Thanh Loan Tộc cũng đi theo bên cạnh. Hắn thu lại ý cười trên mặt, trầm tư thoáng chốc, sau đó tung người bay vọt lên, nói:

- Mông Thần, ngươi thử uy lực bí thuật ta mới cảm ngộ xem!

Mông Thần dừng bước, trong lòng lại không cho là đúng, hắn chính là Nhân Hoàng, Thái Thản Tộc có được sức phòng ngự rất khủng bố, Lục Ly còn có thể thương tổn được hắn ư?

Thấy Lục Ly vung lên côn sắt hung hăng đập tới, Mông Thần tùy tiện giơ cánh tay lên đón đỡ, Lục Ly biết phòng ngự của Mông Thần rất cường đại, bởi thế vận lên bảy tám phần lực đạo, bất thần nện xuống một côn.

Ầm!

Một tiếng trầm muộn vang lên, cánh tay Mông Thần không chút nào run rẩy, chẳng qua rất nhanh sắc mặt hắn liền biến trở nên có chút cổ quái, sau đó cánh tay khẽ run, trên mặt lộ ra một tia kinh hãi nói:

- Cái này...

Tam trưởng lão Thanh Loan Tộc thoáng kinh ngạc quét nhìn cánh tay Mông Thần mấy lần, chẳng thấy có bất kỳ thương thế nào, không khỏi nghi hoặc hỏi:

- Mông Thần đại nhân, sao thế?

Khóe miệng Mông Thần hơi co rúm, cổ quái nhìn Lục Ly nói:

- Đòn công kích này của Thánh Chủ rất là quỷ dị, lực đạo không ngờ lại trực tiếp truyền đi vào, tấn công xương tay của ta. Nếu không phải xương tay ta được rèn luyện bao nhiêu năm nay, giờ hẳn đã phải gãy rồi!

- Ách?

Tam trưởng lão tử tế quét nhìn cánh tay Mông Thần vài lần, thấy ngoài da không chút tổn thương, vẻ kinh dị trong mắt càng đậm. Hắn lẩm bẩm nói:

- Không thương tổn bên ngoài, lại trực tiếp tổn thương bên trong? Đây là cách sơn đả ngưu trong truyền thuyết ư?

- Uy lực vẫn không đủ a!

Ánh mắt Lục Ly lại có chút ảm đạm, hắn dùng bảy tám phần lực đạo, không ngờ vẫn chưa thể đánh gãy xương cốt Mông Thần. Mặc dù xương cốt Mông Thần rất cường đại, song điều này vẫn khiến hắn có chút thất vọng.

-

- Mông Thần, hay là để ta thử tấn công phần lưng và đầu ngươi thử xem liệu có thể đả thương được không?

Lục Ly có chút hi vọng nói, Mông Thần nghĩ nghĩ rồi đáp:

- Tấn công phần lưng thì được, cứ đầu thì tốt nhất đừng, vạn nhất linh hồn bị chấn động lại không hay.

- Được rồi!

Lục Ly tung mình bay vọt lên, trong mắt lấp lánh ngân quang, phóng thích Nhiên Huyết thần kỹ, vận dụng lực lượng mạnh nhất.

Hây!

Hắn vung lên côn sắt, lưu lại từng đạo tàn ảnh giữa không trung, bất thần nhắm tới phần lưng Mông Thần ầm ầm nện tới.

Ông

Mông Thần không dám khinh thường, trên người lấp lánh hào quang màu vàng sậm, đồng thời phóng thích bí thuật Thái Thản Tộc, tăng cường sức phòng ngự cho cơ thể.

Ầm!

Một tiếng trầm muộn vang lên, thân hình Mông Thần lại không lay động dù chỉ một tia, chẳng qua sắc mặt hắn bỗng trở nên càng thêm cổ quái, lát sau khóe miệng chậm rãi tràn ra một búng máu tươi.

- Bị thương?

Tròng mắt Tam trưởng lão bỗng chốc trợn trọn, Nhân Hoàng Cảnh Mông Thần không ngờ lại bị Lục Ly đả thương? Đấy còn là dưới hình thế Mông Thần phóng thích bí thuật tăng cường phòng ngự.

Phốc!

Mông Thần phun ra búng máu tụ trong miệng, nuốt vào một viên đan dược chữa thương, lúc này mới nói:

- Bí thuật này của thiếu chủ quá biến thái. Phòng ngự mạnh đến mấy cũng vô dụng, lực lượng cường đại trực tiếp chấn động tiến vào, tấn công lục phủ ngũ tạng của ta, nếu không phải nhục thân ta cường đại, dự tính lục phủ ngũ tạng đều bị chấn nát.

- Biến thái...

Tam trưởng lão nhếch môi lẩm bẩm nói, nếu Lục Ly tấn công hắn, sợ là trực tiếp có thể đánh chết hắn mất.

Lần này Lục Ly rất hưng phấn, hài lòng gật đầu nói:

- Tạm được, không uổng công ta tu luyện ròng rã hơn hai tháng.

- Thánh Chủ!

- A.

Mông Thần nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:

- Uy lực đòn tấn công này của ngươi vẫn chưa đủ, bởi vì Nhân Hoàng đều sẽ tu luyện lục phủ ngũ tạng, ngay cả xương đầu cũng sẽ được tu luyện. Dưới tình huống bình thường, ngươi không chấn chết Nhân Hoàng được. Hơn nữa... Nhân Hoàng lại đều có được vực trường, ngươi căn bản chưa kịp áp sát thì đã bị nhẹ nhàng giết chết rồi.

- Ừm.

Lục Ly khẽ gật đầu, xem ra còn phải nghĩ cách tăng cường uy lực, nếu không thể ngay lập tức chấn nát Hồn Đàm Nhân Hoàng, trong nháy mắt hắn liền sẽ bị giết. Còn về Quân Hầu Cảnh, căn bản không cần vận dụng bí thuật Toái Hồn, với thần thông hiện tại của hắn thì đã đủ khả năng chém giết, tu luyện Toái Hồn tự nhiên là dùng để đối phó Nhân Hoàng Cảnh trở lên.

Vừa rồi Lục Ly thấy được mặt hồ nổi gợn sóng, trong lòng bị xúc động, mới đốn ngộ, nhờ đó rốt cục nhập môn bí thuật Toái Hồn.

Lực lượng thường thường được truyền ra từ một điểm, vừa nãy lực lượng cường đại thông qua thiết côn làm điểm chuyển tiếp, trực tiếp lóe ra. Bởi thế trước kia khi tấn công cây cối tảng đá mới sẽ thoáng chốc liền khiến cây cối tảng đá nổ tung.

Thông qua gợn sóng trên mặt hồ, hắn thay đổi phương thức truyền đưa lực lượng, để lực lượng biến thành gợn sóng, như sóng triều tràn đi ra.

Một điểm có thể tạo nên lực phá hủy cường đại trong nháy mắt, gợn sóng thì lại không như vậy, mà sẽ như gợn nước khuếch tán đi ra. Sau khi lực lượng khuếch tán tiến vào bên trong, Lục Ly lại thay đổi phương thức truyền đưa lực đạo, gộp lại thành một điểm, như vậy mới có thể tấn công được lục phủ ngũ tạng hoặc Hồn Đàm kẻ địch.

- Thánh Chủ!

Mông Thần trầm tư thoáng chốc, trong lòng ẩn ẩn có được một ý tưởng, bèn nói:

- Đòn tấn công này của ngươi tựa như sóng biển vọt tới, đáng tiếc chỉ có một đạo. Nếu ngươi có thế khiến sóng chấn đãng nhiều thêm mấy tầng, công kích liên miên không dứt, như vậy vừa rồi lục phủ ngũ tạng của ta nhất định sẽ nổ tung, chết thảm đương trường.

- Có lý, lát nữa ta sẽ chăm chú tìm hiểu thêm, Mông Thần, đa tạ ngươi chỉ điểm.
Chương 787 Vân Thủy Điện

Mông Thần là cường giả Nhân Hoàng, rất nhiều chuyện có thể nhìn thấu bề ngoài, trực tiếp bắt lấy bản chất. Lời vừa rồi của hắn khiến Lục Ly thu được dẫn dắt rất lớn, chẳng qua ý tưởng này cần chậm rãi tìm tòi mò mẫm, trong thời gian ngắn khó mà thành công ngay được.

- Ừ...

Mông Thần rất hài lòng với thái độ của Lục Ly, hắn nghĩ nghĩ rồi lại nhắc nhở tiếp:

- Còn nữa, cảnh giới ngươi thật sự quá thấp, tốc độ tấn công quá chậm. Dù Nhân Hoàng mặc cho ngươi đánh lén, ở khoảnh khắc đánh trúng đều có thể lập tức kịp phản ứng, thoáng chốc liền tránh đi hoặc giết ngược lại ngươi.

- Bởi thế dù trên lý thuyết bí thuật này của ngươi có thể đánh chết Nhân Hoàng, nhưng thực tế khi khai chiến với Nhân Hoàng, có chín thành là ngươi sẽ bị giết. Có thời gian ngươi hẳn nên đề thăng cảnh giới trước, hoặc là một bên đề thăng cảnh giới một bên lĩnh hội bí thuật.

- Cũng có lý!

Lục Ly nhớ lại lúc ở Thí Ma Thành, hắn ở ngay sát bên người Dương trưởng lão, vốn tưởng rằng có thể chắc chắn đánh chết Dương trưởng lão, cuối cùng lại bị hắn nhẹ nhàng đánh bay, tốc độ phản ứng của cường giả Địa Tiên không phải hắn ở cái cảnh giới này có thể so sánh được.

Hắn khẽ gật đầu, lúc này mới để ý tới Tam trưởng lão ở bên, vội vàng quét mắt nhìn sang hỏi:

- Tam trưởng lão, ngươi đi U Châu cơ mà, sao lại trở về? Có phát hiện tin tức về tỷ tỷ ta rồi ư?

- U Châu không có...

Tam trưởng lão lắc đầu nói:

- U Châu không có cường giả tu luyện Thánh Quang áo nghĩa, cũng không có nghe nói bất kỳ tin tức gì về Lục Linh tiểu thư. Chẳng qua ta thăm dò được Thái Thượng trưởng lão Vân Thủy Điện, thế lực xếp hạng số hai Vân Châu hình như tu luyện được Thánh Quang áo nghĩa.

- Vân Châu, Vân Thủy Điện?

Thân hình Lục Ly khẽ run lên, trong lòng kích động thiếu chút rơi nước mắt, đã lâu vậy rồi rốt cục cũng nghe được một tin tức tốt.

Hắn trầm giọng hỏi:

- Tình huống cụ thể là thế nào, ngươi nói tỉ mỉ lại tin tức ta nghe, không được sót một chữ nào.

Tam trưởng lão không dám úp mở, nói rõ chi tiết một lần tình huống mà chính mình nghe được.

Sau khi men theo thông đạo tiến vào U Châu, Tam trưởng lão cải trang xâm nhập vào trong một tòa thành lớn, sau đó thu mua rất nhiều người giúp hắn tìm hiểu tin tức.

Qua đó hắn nắm giữ được gần như tất cả tư liệu về cường giả U Châu, trọn cả U Châu chỉ có bốn vị cường giả cảm ngộ áo nghĩa lục phẩm trở lên, áo nghĩa thất phẩm thì chỉ có một người, là áo nghĩa hệ Thổ. Điểm này Tam trưởng lão thông qua mấy người lấy được tin tức hoàn toàn chính xác, U Châu quả thực không có cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa.

Ngay lúc Tam trưởng lão chuẩn bị đi về, trên đường về hắn lại gặp một thương đội tới từ Vân Châu, ngoài ý được đến một tin tức khác.

Ở Vân Châu hiện đang đại chiến khói lửa ngập trời. Ba thế lực xếp hạng thứ ba, thứ tư và thứ năm chính đang tấn công Vân Thủy Điện, thế lực lớn xếp hạng thứ hai.

Bởi vì thế lực lớn nhất là Thái Dương Cung bỏ mặc không quản, lúc này cục diện Vân Thủy Đang khá là gian nan, tất cả cường giả đều dốc hết toàn lực chống đỡ. Trong đó có một vị Thái Thượng trưởng lão ẩn thế hơn một trăm năm, nghe nói chỉ bằng một chiêu liền đánh thương nặng một tên Nhân Hoàng quân địch, người này hình như sử dụng Thánh Quang áo nghĩa...

Bởi vì Vân Châu đang đại chiến, thương đội này không dám dừng lại mà lập tức trở về U Châu, tin tức biết được cũng không nhiều. Lúc này Tam trưởng lão đã cách thông đạo không xa, bởi thế hắn không mạo muội tới Vân Châu, mà quay về bẩm báo tình hình.

- Vân Châu?!

Lục Ly lấy ra địa đồ xem xét một lượt, phát hiện Vân Châu nằm ở mặt tây Trung Châu, giáp với U Châu, ở giữa cách một nội hải nhỏ. Vân Châu và U Châu không khác nhau là bao, hai châu hẳn đều có vài vị Nhân Hoàng.

Minh Vũ phái người đi Vân Châu, chẳng qua đến giờ vẫn chưa thấy trở về. Hơn nữa người Minh Vũ phái đi chỉ là thủ hạ bình thường, rất nhiều chuyện phỏng chừng sẽ không quá tận tâm tận lực.

Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:

- Tam trưởng lão, làm phiền ngươi lại đi U Châu một chuyến, sau đó chuyển tới Vân Châu, không tiếc bất cứ giá nào dò xét rõ ràng cho ta. Nếu có thể được, ngươi bắt lại một tên võ giả Vân Thủy Điện, tra khảo xem tỷ tỷ của ta phải chăng đang ở Vân Thủy Điện? Riêng vấn đề Huyền Tinh ngươi cứ tới chỗ Yên phu nhân cầm trước một ngàn ức, tiêu xài thế nào ta không quản, ta chỉ cần kết quả. Nếu thăm dò được rõ ràng, nhưng thế cục bất minh thì tốt nhất đừng khinh cử vọng động, lập tức trở về bẩm báo, đồng thời thăm dò rõ ràng luôn tình hình ở Vân Châu.

- Yên tâm đi, Thánh Chủ, lần này ta nhất định dò xét rõ ràng.

Tam trưởng lão biết tầm quan trọng của Lục Linh đối với Lục Ly, không ngừng gật đầu sau đó cấp tốc lui xuống. Mông Thần vốn tới xin chỉ thị xem có cần hủy đi thông đạo nối liền U Châu không, giờ cũng đã không cần phải hỏi nữa. Hắn biết hiện tại Lục Ly hận không thể tu luyện quên ăn quên ngủ, bèn không tiếp tục quấy rầy mà cũng rời đi theo.

- Tỷ tỷ, ngươi nhất định phải ở Vân Thủy Điện.

Lục Ly âm thầm cầu nguyện, nếu xác định được Lục Linh ở Vân Thủy Điện, hắn lập tức sẽ dẫn theo cường giả Bắc Mạc qua đó cướp người, dù cho Vân Thủy Điện có Nhân Hoàng, hắn cũng sẽ không tiếc giá nào cứu ra Lục Linh cho bằng được.

- Nghỉ ngơi một lát cái đã!

Nghe được tin tức về Lục Linh khiến trong lòng hắn không cách nào bình tĩnh, lại đã liên tục tu luyện hơn hai tháng, gần như không ngủ được giấc nào an lành, Lục Ly không khỏi có chút mỏi mệt. Tới trong hồ nhỏ tắm rửa một phen, lấy ra dao cạo chỉnh lý râu ria đầu tóc, đổi một bộ áo bào sạch sẽ, sau đó hắn chạy thẳng tới Thiên Long Tuyết Sơn.

Bạch Hạ Sương đang xung kích Bất Diệt Cảnh, Man Thần Đỉnh thì vẫn đặt ở bên ngoài thành bảo, Tiểu Bạch vẫn đang phóng thích lôi điện rèn luyện thân thể. Lục Ly quan sát Tiểu Bạch một phen, thấy mọi thứ bình thường liền không quản nó nữa mà tiến vào trong phòng chứa băng trò chuyện suốt một canh giờ với Bạch Thu Tuyết.

Tiếp sau, hắn ra ngoài, một đường truyền tống về Bắc Mạc, hắn đã biết được tin Lục Phi Tuyết xuất quan, bởi thế quyết định đi về nghỉ ngơi mấy ngày, bồi cùng Lục Phi Tuyết.
Chương 788 Vân Thủy Điện 2

Trở lại Linh Đế Thành, Lục Ly vừa xuất hiện trong Truyền Tống Trận, bất giác liền khiến rất nhiều binh sĩ và con dân an tâm phần nào.

Tựa hồ chỉ cần có vị Đại Đế Bắc Mạc tuổi trẻ này ở đây, Bắc Mạc liền sẽ vĩnh viễn không phạm phải sai lầm.

Hưng bách tính khổ, vong bách tính khổ.

Bắc Mạc nhất thống, các nơi đều không còn phân tranh, hai năm qua con dân Bắc Mạc con sống rất thoải mái, đã dần quen với cuộc sống an bình, ai nấy đều chán ghét phân tranh và chiến đấu vô cùng tận, không biết lúc nào mới ngưng nghỉ trước đây.

Lục Ly tới gặp Lục Phi Tuyết một chuyến, bồi tiếp nàng ngồi suốt buổi chiều, tùy tiện kể lại sơ qua chuyện trong tiểu chiến trường, chỉ là hắn toàn nhặt chuyện tốt để kể. Riêng chuyện với đám người Cơ Mộng Điềm thì không nhắc đến nửa lời, Lục Phi Tuyết sắp lập tức xung kích Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, Lục Ly không muốn để nàng lo lắng.

Lục Ly còn kể về manh mối phát hiện ở Vân Châu cho Lục Phi Tuyết nghe, Lục Phi Tuyết rất là cao hứng, dặn dò nếu thực sự xác định, nhất định phải báo cho nàng.

Ban đêm bồi Lục Phi Tuyết cơm nước xong xuôi, Lục Ly tìm đến Yên phu nhân, nghe ngóng tình hình gần đây. Sau khi biết được đã mua về không ít linh tài, hắn không khỏi yên tâm phần nào.

Nếu có thể xài đi hết thảy Huyền Tinh trong tay, lượng linh tài mua về cộng với Bắc Mạc tự mình sản xuất được chí ít sẽ có thể chống đỡ chừng bốn, năm năm. Còn chuyện của bốn, năm năm sau, đợi sau này lại hẵng tính.

- Đoạn thời gian này vất vả ngươi, mọi chuyện đều ném hết cho ngươi, khiến ngươi đến cả thời gian tu luyện đều không có.

Thấy Yên phu nhân vẫn giậm chân ở Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, Lục Ly có chút áy náy nói.

- Có thể nghe được câu này từ công tử, thiếp thân mệt chết đều cam tâm tình nguyện.

Ánh mắt chọc người của Yên phu nhân quét qua, tựa như giận lại tựa như xấu hổ, đẹp đến nao lòng.

Đã qua đi hơn hai năm, vẻ ngoài của Yên phu nhân so với lúc đầu tiên hắn gặp nàng vẫn chẳng có thay đổi nào đáng kể, vóc dáng yểu điệu giấu mình trong chiếc váy lụa đen càng tôn lên thân hình rực lửa, tựa như một trái anh đào chín mọng.

- Ha ha.

Lục Ly khẽ cười một tiếng, ánh mắt dời đi, không dám tiếp tục đối mặt với ánh mắt chọc người của Yên phu nhân. Mặc dù hắn đã từng hoan hảo với hai nữ tử khác nhau, nhưng cả hai lần đều là bị động, thần trí mơ hồ, bởi thế vẫn ngượng ngùng không khác gì đồng nam.

- Ai!

Yên phu nhân u ám thở dài, đi tới vài bước, dừng ở sau ghế Lục Ly đang ngồi, duỗi ra đôi tay ngọc nhẹ nhàng bóp vai cho Lục Ly, miệng nói:

- Chúng ta mệt mỏi chút không tính là gì, công tử mới thật sự mệt mỏi. Chuyện lần này dù ngươi không chịu nói, nhưng ta cũng đoán được ít nhiều, hẳn là rất phiền phức? Công tử một thân một mình gánh chịu áp lực lớn như thế, thật ra còn mệt mỏi hơn xa chúng ta.

Không thể không nói Yên phu nhân là một nữ nhân cực phẩm, rất biết cách lấy lòng nam nhân, biết được nhìn mặt nói chuyện, Lục Ly bị lời này của nàng nói đến trong tâm khảm.

Hắn nhắm mắt lại, hai hàng lông mày nhíu chặt thoáng giãn ra, hơi dừng một lát mới nói:

- Yên tâm đi, trời không sập xuống được, mà dù có sập, ta cũng sẽ gánh lấy giúp Bạch gia các ngươi.

- Là người Bạch gia không tranh khí.

Yên phu nhân tiếp tục bóp vai cho Lục Ly, miệng ghét sát bên tai Lục Ly thở dài nói khẽ:

- Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần cũng không tranh khí, lãng phí nhiều linh tài như vậy mà vẫn chưa thấy ai đột phá Nhân Hoàng, bằng không đã có thể chia sẻ chút áp lực với công tử. Bạch Yên thiên tư không tốt, không thành được cường giả, đời này chỉ có thể làm nô tỳ, hầu hạ công tử thôi.

Nói đến đây, ngữ khí Yên phu nhân càng thêm phần mềm nhẹ, một tay lặng lẽ vuốt khẽ lên trước ngực Lục Ly, sau đó mở miệng ghé sát bên tai Lục Ly nói nhất câu, cứ thế một đường lướt qua trên gáy Lục Ly, tiếng nói nhu mị tiếp tục vang lên:

- Công tử, tối nay đừng nghĩ quá nhiều, để thiếp thân hầu hạ ngươi.

Cả người Lục Ly hơi khẽ run rẩy, Yên phu nhân quá hiểu điều tình và câu dẫn nam nhân, nhịp thở của hắn thoáng có chút gấp rút. Yên phu nhân nhẹ nhàng xoay người, ngồi lên trên đùi, hai tay ôm lấy cổ hắn, nét mặt dạt dào ý xuân, tựa như một con Hồ Ly Tinh nhiếp đi hồn phách người ta.

Lộc cộc lộc cộc

Yết hầu Lục Ly lăn động, theo bản năng nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, hạ bộ có phản ứng, cả người căng cứng, không dám có chút cử động nhỏ nào.

- Công tử, ngươi không cần làm gì cả, hết thảy cứ giao cho thiếp thân là được, đảm bảo ngươi sung sướng hơn cả làm thần tiên.

Tiếng nói nỉ non của Yên phu nhân khẽ vang bên tai Lục Ly, đôi môi ướt át như mưa tí tách rơi trên cổ hắn, còn chủ động nắm lấy tay Lục Ly đặt lên chỗ đầy đặn nhất của nàng, bộ dạng giống hệt quả phụ đã đói khát nhiều năm.

Không thể không nói loại đãng phụ như Yên phu nhân chính là bạn trên giường lý tưởng nhất đối với mỗi nam nhân lý, nàng hiểu rất rõ nam nhân, hiểu được cách lợi dụng từng bộ phận trên thân thể để khiêu khích nam nhân, hiểu được cách làm sao trêu chọc cho nam nhân dục hỏa thiêu thân, chí ít lúc này Lục Ly cảm thấy thân thể mình đã dần mất đi khống chế.

Thân thể mềm mại trong ngực vặn vẹo như rắn, các vị trí trên người đều truyền đến xúc giác dị thường, tay hắn bất tri bất giác thăm dò vào trong áo bào Yên phu nhân, nắm lấy đôi song phong ngạo nghễ kia. Áo bào của chính hắn cũng bất giác bị cởi ra, đầu lưỡi Yên phu nhân không ngừng công thành chiếm đất, xâm lấn trên người hắn.

Tuy từng trải qua hai lần hoan hảo, đối với phương diện này Lục Ly vẫn rất mơ hồ, đầu hắn cảm giác như muốn nổ tung. Loại cảm giác chưa từng thể nghiệm qua này có thể khiến người vui vẻ sướng khoái từ tận thâm tâm.

Đợi khi nơi nào đó bị tay ngọc nắm chặt, Lục Ly rốt cục tỉnh táo lại. Hắn đột nhiên mở mắt, lại đã thấy Yên phu nhân quỳ gối trước mặt mình, lè lưỡi, tròng mắt Hồ Ly như cười mà không phải cười nhìn mình, hỏa diễm trong người hắn triệt để cháy bùng lên, tưởng như muốn đốt bản thân thành tro.

- Không thể!
Chương 789 Hồ nháo

Lục Ly đột ngột đứng lên, lấy tốc độ nhanh nhất chỉnh lý áo bào đã cởi ra nửa đoạn, nét mặt lạnh buốt khiển trách nói:

- Bạch Yên, ta và Thu Tuyết đã tư định chung nhân, chúng ta không thể làm ra loại chuyện này, đây là...

- Hì hì.

Yên phu nhân quần áo xộc xệch, đã cởi đi hơn phân nửa, lộ ra mảnh ngực trắng bóng sung mãn và đôi chân dài miên man, nàng khẽ mỉm cười nói:

- Bắc Mạc và các đại gia tộc Trung Châu đều rất loạn, đừng nói ta chỉ là tiểu cô của Thu Tuyết, dù có mẫu nữ hoa thì cũng rất thường thấy. Công tử, ta sẽ giữ bí mật việc này, không để cho bất cứ người nào biết được, Bạch Yên không có ý khác, chỉ muốn hầu hạ công tử, giúp công tử thư hoãn áp lực...

- Hồ nháo!

Lục Ly vẫn xụ mặt, lạnh lùng nói:

- Lần sau còn dám như thế, ngươi cũng đừng làm Quốc Sư nữa. Ta... ta không thể làm ra chuyện có lỗi với Thu Tuyết, chỗ này giao cho ngươi, ta phải trở lại Hoang giới.

Mặc dù lên giường với Yên phu nhân sẽ không để lại bất cứ hậu quả nào, cũng không cần gánh chịu trách nhiệm gì, Yên phu nhân nhất định cũng sẽ không nói ra với bất kỳ ai. Nhưng Lục Ly vẫn cảm thấy làm vậy có lỗi với Bạch Thu Tuyết. Hơn nữa từ nhỏ hắn chịu ảnh hưởng rất lớn từ Lục Linh, đối với loại quan hệ như thế, hắn không thể nào chấp nhận được.

Mắt thấy Lục Ly cuống cuồng bỏ đi, thậm chí không kịp từ biệt Lục Phi Tuyết mà trực tiếp tiến thẳng vào trong truyền tống trận. Trên mặt Yên phu nhân lại không có quá nhiều cảm giác thắng lợi, ngược lại như vừa mất mát thứ gì đó.

Bạch Hạ Sương trở về một lần, lại không chịu nói điều gì, nhưng Yên phu nhân nói bóng nói gió một lúc, rốt cục vẫn hỏi ra được một vài điều.

Bạch Thu Tuyết xảy ra chuyện, mặc dù chưa chết, nhưng trước mắt tuyệt đối không có hi vọng trở thành vợ chồng với Lục Ly. Bạch Hạ Sương vẫn trong trắng, quan hệ với Lục Ly mãi không thấy có vẻ gì là tiến triển.

Bởi thế Yên phu nhân không thể không động tâm tư rút ngắn quan hệ với Lục Ly, nàng rất rõ ràng, muốn triệt để ôm lấy trái tim nam nhân, chỉ có tình cảm nam nữ mới níu giữ được.

Chuyện ở Hoang giới Yên phu nhân biết không nhiều, chỉ mơ hồ đoán được phần nào. Nàng biết lúc này thủ hạ dưới trướng Lục Ly đều có thực lực rất mạnh, Bạch gia ở trong tay Lục Ly đã không còn phát huy tác dụng quá lớn.

Thân là tộc trưởng hiện tại của Bạch gia, vì lợi ích gia tộc, Yên phu nhân tự nhiên phải cân nhắc làm sao cột chặt với Lục Ly. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không có tiến triển, nàng đành phải tự thân thượng trận, động chút tâm tư.

- Đáng tiếc…

Vừa rồi thiếu chút liền đã thành công, Yên phu nhân rất tự tin, chỉ cần phát sinh quan hệ với Lục Ly, Lục Ly tuyệt đối sẽ không rời bỏ nàng. Nàng có ngoại hiệu Độc Quả Phụ, không chỉ là bởi tâm địa độc ác, mà thân thể lại càng độc, dính vào liền không thoát ra được.

...

Lục Ly một hơi truyền tống đi vào Hoang giới, về lại Thiên Long Tuyết Sơn. Hắn nghe theo kiến nghị của Mông Thần, một bên tu luyện Huyền lực, xung kích cảnh giới, một bên tiếp tục tham ngộ bí thuật Toái Hồn.

Thật ra với hắn việc xung kích cảnh giới tương đối dễ, muốn đề thăng cảnh giới cần cả ba phương diện cùng đồng thời tiến bộ, một là Huyền lực, hai là linh hồn, ba là nhục thân.

Chỉ khi nào căn cơ vững chắc mới có thể xung kích tới cảnh giới tiếp theo. Đương nhiên còn cần linh tài ngưng tụ Mệnh Luân, càng về sau ngưng tụ Mệnh Luân sẽ càng khó, bởi thế lượng linh tài cần thiết sẽ càng cao cấp.

Linh tài không cần phải lo lắng, lượng linh tài dành cho Bất Diệt Cảnh được chuẩn bị rất nhiều. Linh hồn cũng không cần đi quản, hiện tại cường độ linh hồn hắn đã có thể sánh với Quân Hầu Cảnh, nhục thân cũng đủ mạnh, chỉ thiếu mỗi tích lũy Huyền lực.

Nhưng tu luyện Huyền lực lại càng đơn giản, luyện hóa Linh Lung Đan, vận chuyển công pháp liền có thể không ngừng hấp thu thiên địa Huyền khí. Mà thiên địa Huyền khí trong Hoang giới lại nồng nặc hơn Bắc Mạc rất nhiều, tốc độ tu luyện tự nhiên cũng càng nhanh.

Lục Ly một bên tu luyện Huyền lực như cái máy, trong lòng lại nghĩ tới những lời của Mông Thần khi trước. Mặc dù hắn đã nắm giữ cách truyền đưa lực lượng chấn động, song uy lực vẫn quá nhỏ, nếu có thể làm được như Mông Thần nói, để cho lực lượng sóng chấn động đạt tới mấy tầng, tầng mấy chục. Uy lực chắc hẳn sẽ vô cùng khủng bố.

- Sóng chấn động này và Bôn Lôi Huyền Kỹ hình như cũng có hiệu quả tương tự nhau?

Trước kia Lục Ly học qua Bôn Lôi Huyền Kỹ, đẳng cấp lại không cao cho lắm, đến giờ về cơ bản thì đã không còn tác dụng.

Bôn Lôi Huyền Kỹ chính là ngưng tụ huyền kình, sau đó lúc phóng thích lực lượng thì đột ngột tuôn ra, hình thành lực lượng bạo phát, không ngừng bạo phát, khiến cho kẻ địch không cách nào phòng ngự, từ đó chém giết đối phương.

- Quả thực có một chút liên hệ, chắc có thể tham khảo Bôn Lôi Huyền Kỹ, làm ra mấy tầng sóng chấn động!

Nội tâm Lục Ly khẽ động, lực lượng sóng chấn động cũng là cách tăng cường lực lượng, chẳng qua so với Bôn Lôi Huyền Kỹ thì vẫn có khác biệt. Huyền kỹ là ngưng tụ huyền kình, bí thuật Toái Hồn này khẳng định là không thể dùng huyền kình, chẳng qua có thể mượn dùng cách ngưng tụ.

- Ừm... Nếu có thể ngưng tụ mấy chục đạo sóng chấn động thì tốt biết mấy!

Lục Ly càng nghĩ càng hưng phấn, một đạo sóng chấn động đã có thể đánh thương Mông Thần, nếu ngưng tụ được mấy chục trên trăm đạo sóng chấn động, chỉ cần đánh lén thành công phỏng chừng liền có thể nhẹ nhàng chấn vỡ Hồn Đàm Nhân Hoàng.

Hồn Đàm vừa vỡ, dù tên Nhân Hoàng kia có được thần thông kinh thiên cũng chỉ còn con đường chết. Thậm chí Địa Tiên đều không sống nổi, dù sao linh hồn cũng là căn bản của võ giả.

- Ừm, còn phải nghiên cứu linh hồn chấn đãng một phen nữa!

Toái Hồn là đòn tấn công kết hợp giữa lực lượng và linh hồn, công kích lực lượng đã tính là nhập môn, công kích linh hồn còn phải tiến một bước thôi diễn.

Rất nhiều cường giả đều có được bảo vật phòng ngự linh hồn, nếu công kích linh hồn có thể bỏ qua bảo vật phòng ngự phía người, trực tiếp chấn động đi vào, liền có thể tạo thành thương tích vô cùng lớn đối với linh hồn kẻ địch, võ giả yếu chút thậm chí chỉ với một chiêu liền diệt đi linh hồn.
Chương 790 Áp lực

- Hồn Tổ Ngũ Thuật! Hồn Tổ này là ai được nhỉ?

Chủng tộc Dạ Tra cũng là chủng tộc thượng cổ, trong tộc hẳn đều có ghi chép đối với các cường giả thời thượng cổ, thế nhưng Dạ Tra đều chưa nghe nói qua về cái Hồn Tổ này, điều đó khiến Lục Ly không khỏi có chút kỳ quái.

Chẳng qua có thể được gọi lên là Hồn Tổ, còn sáng tạo ra bí thuật cường đại như thế, chắc năm xưa cũng là cường giả tiếng tăm lừng lẫy.

- Lĩnh hội, lĩnh hội!

Lục Ly thu hồi tạp niệm, bắt đầu một lòng thôi diễn lĩnh hội Toái Hồn. Tu luyện Huyền lực trước tạm thời mặc kệ, cứ để cho công pháp tự hành vận chuyển, thân thể sẽ tự động hấp thu Huyền lực.

Lần này Tam trưởng lão Thanh Loan Tộc đi Vân Châu, dự tính cả đi cả về phải mất hai ba tháng, Lục Ly hi vọng trong hai ba tháng Toái Hồn có thể được đến bước đột phá trọng đại.

Một tháng sau, Bạch Hạ Sương thuận lợi đột phá, sau đó lập tức tới tìm đòi Lục Ly lễ vật.

Lúc ở trong tiểu thế giới Lục Ly giết rất nhiều người, được đến không ít Không Gian Giới Chỉ, trong tay vừa khéo có một kiện Thánh khí dư thừa, bèn đưa cho Bạch Hạ Sương. Đồng thời cho Bạch Hạ Sương ra ngoài nghỉ ngơi nửa tháng.

Một tháng qua, bản thân Lục Ly lại không có bước đột phá nào quá lớn, chỉ có tu vi Huyền lực tăng trưởng chút ít. Bí thuật Toái Hồn vẫn chưa tiến bộ, chỉ mới nắm giữ được một vài kỹ xảo sử dụng sóng chấn động linh hồn.

Nếu lực lượng có thể hình thành sóng chấn động, linh hồn hình thành sóng chấn động liền cũng đơn giản. Thật ra nói cho cùng thì bản chất đều tương tự, chỉ là loại năng lượng được sử dụng khác nhau thôi.

Lục Ly không tìm ai làm thí nghiệm, thứ này một khi tùy ý thí nghiệm, sẽ rất dễ chấn cho người thử nghiệm hồn phi phách tán. Huyền thú thì lại không có linh hồn, căn bản không cách nào thí nghiệm được, sau này chỉ có thể tìm tới một ít tử tù thử xem.

Lực lượng sóng chấn động vẫn chỉ có thể hình thành một đạo, dù có Bôn Lôi Huyền Kỹ làm tham khảo, nhưng Bôn Lôi Huyền Kỹ là mượn nhờ huyền kình, hình thành lần hai phát lực, trong khi lực lượng sóng chấn động lại không cách nào mượn nhờ huyền kình.

Bất luận kẻ nào nện ra một côn thì cũng chỉ có thể thả ra lực lượng một lần, lực lượng là một cỗ tự nhiên chỉ có thể hình thành một lần sóng chấn động. Nếu phân tán cỗ lực lượng này thành mấy đạo sóng chấn động, như vậy lực đạo liền sẽ phân tán, lực lượng cuối cùng vẫn chẳng có gì thay đổi.

Điều này tương tự như nện ra một quyền, nếu quyền đó có khí lực một vạn cân, lại tác một vạn cân này ra thành hai phần, mỗi một phần chỉ có năm ngàn cân. Thì dù hình thành hai đạo sóng chấn động, cuối cùng lực lượng vẫn chỉ là một vạn cân.

Nếu liên tục nện ra hai côn, vậy lại cần có thời gian, hoàn toàn không phải là một lần công kích. Quân Hầu Cảnh Lục Ly không cần để ý, mục tiêu hắn cần chính là đánh chết Nhân Hoàng, Nhân Hoàng sẽ cho hắn thời gian đủ để tấn công hai lần ư? Hiển nhiên không khả năng!

Điều Lục Ly cần chính là trong một lần công kích, hình thành mấy đạo sóng chấn động, hơn nữa lực lượng của mỗi lần sóng chấn động đều phải cực mạnh.

Thật ra điều này có chút không hợp lẽ thường, một quyền chỉ có lực lượng một vạn cân, lại làm sao phân ra được mấy cỗ lực lượng, đồng thời mỗi một cỗ lực lượng đều có vạn cân?

Lực lượng không khả năng từ không sinh có, không khả năng bỗng dưng biến ra.

Lục Ly sa vào bình cảnh, một tháng qua một mực kẹt ở vấn đề này không có bước tiến triển nào, vô luận hắn thôi diễn, minh tưởng thế nào đều không thể vượt qua nan đề này.

- Kiến nghị này là Mông Thần đề ra, hay là đi hỏi Mông Thần thử xem?

Sau hai ngày trầm tư suy nghĩ, Lục Ly quyết định đi tìm vận may, dù sao Mông Thần cũng là Nhân Hoàng, còn sống nhiều năm như vậy, hẳn là có được trí tuệ rất cao. Không chừng hắn tùy ý nhắc nhở một câu, liền có thể giúp mình giải quyết nan đề cũng nên?

Lục Ly xuất quan, quét nhìn Tiểu Bạch một lượt, lại tiến vào trong phòng băng quan sát Bạch Thu Tuyết, sau đó truyền tống tới lãnh địa Thái Thản Tộc.

Lãnh địa Thái Thản Tộc nằm lọt thỏm trong một mảnh núi non trùng điệp, không có thành trì, bởi vì hình thể Thái Thản Tộc quá lớn, bởi thế đành phải khai quật hang động khổng lồ ở trong lòng núi. Được cái đa phần sơn động đều rất hoa lệ, dù sao Thái Thản Tộc cũng đã kinh doanh ở Hoang giới nhiều năm như vậy rồi.

Lục Ly đi đến, lập tức dẫn lên oanh động trong toàn Thái Thản Tộc, cự nhân thủ hộ truyền tống trận vừa thấy Lục Ly, lập tức phát ra mấy tiếng hét lớn quái dị. Sau đó Mông Thần dẫn theo một đám trưởng lão đi ra nghênh đón, rất nhiều tộc nhân Thái Thản Tộc chui ra từ trong sơn động, hiếu kì xen lẫn cung kính nhìn Lục Ly.

- Không cần quá nghiêm túc, ta tùy ý đến tìm ngươi tâm sự thôi!

Lục Ly khoát tay, thấy Mông Thần định triệu tập tộc nhân đón chào mình, vội vàng ngăn lại. Hắn lâm thời nổi ý tới đây, trước lúc tới không đặc ý phái người thông báo, hắn vốn cũng không thích mấy thứ phô trương hư lễ kia.

- Thánh Chủ, mời vào bên trong!

Mông Thần cũng không khách khí, mời Lục Ly đi vào trong sơn động, sơn động này vô cùng rộng rãi và cao lớn, đại điện bên trong đại dài rộng phải đến chừng ngàn, cao mấy chục trượng, mặt trên còn có miệng thông gió và thông đạo chiếu sáng, kết hợp với cả Dạ Minh Châu, khiến sảnh đường sáng sủa dị thường.

- Để bọn hắn đi xuống, ta tìm ngươi có chút việc muốn hỏi.

Lục Ly thấy đám trưởng lão cùng theo đi vào, còn có hạ nhân chuẩn bị thiết yến, bèn nói một câu với Mông Thần, kẻ sau vung tay để hết thảy chúng nhân lui ra ngoài.

Lục Ly tiến thẳng vào vấn đề, hỏi ra nghi hoặc trong lòng, đồng thời kể lại cả kết quả thôi diễn của mình trong đoạn thời gian qua, sau đó mới hỏi:

- Mông Thần, lực lượng không khả năng từ không sinh có, sóng chấn động không thể từ một đạo biến thành mấy đạo mà không chia nhỏ lực lượng được, ý tưởng ngươi nhắc tới khi trước, ta cảm thấy căn bản không cách nào làm được.

Mông Thần nhíu mày trầm mặc, ngày đó hắn chỉ thuận miệng nói vậy thôi, còn cụ thể thế nào phải chính Lục Ly đích thân đi thôi diễn lĩnh hội. Dù sao chỉ có thứ bản thân cảm ngộ được mới thực sự là của mình.

Advertisement
';
Advertisement