Chương 781 Lưới lớn vô hình
Tinh thần Lục Ly khẽ chấn, hắn vốn cho rằng trên này chỉ có một loại bí thuật linh hồn, lại không ngờ có tận năm loại, còn có hai loại là hoàn chỉnh? Thế là gấp gáp nói:
- Nhanh phiên dịch ra, dịch nghĩa thật chi tiết cho ta.
- Cái này...
Dạ Tra có chút khó xử, cười khổ nói:
- Ta có thể phiên dịch, nhưng ý nghĩa một số từ trong đó mỗi người lại có cách hiểu riêng. Thánh Chủ, ta đề nghị ngươi học cổ ngữ, ta cũng sẽ phiên dịch, sau đó hai bên so sánh đối chiếu, như vậy có lẽ sẽ giúp ngươi cảm ngộ nhanh hơn.
- Còn phải học cổ ngữ?
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia sầu khổ, chẳng qua Dạ Tra nói rất đúng, vạn nhất Dạ Tra dịch sai ý thì sao? Đây chính là bí thuật tu luyện linh hồn, lỡ mà dịch sai, phương pháp tu luyện sai rồi, linh hồn xảy ra chuyện thì gay to.
- Được rồi!
Lục Ly nghĩ nghĩ liền nói với Dạ Tra:
- Ngươi đi tìm Nghiệp Cơ lấy một ít thư tịch cổ ngữ, sau đó dạy ta từng chữ từng chữ một, chắc mất khoảng nửa tháng là xong thôi.
Dạ Tra nghĩ nghĩ nói:
- Không vấn đề, linh hồn Thánh Chủ cường đại như vậy, học tập ngôn ngữ hẳn sẽ rất nhanh.
Linh hồn càng cường đại, tốc độ suy nghĩ càng nhanh, phản ứng cũng càng nhanh, năng lực ghi nhớ sẽ vô cùng cường đại, học tập ngôn ngữ là điều tương đối đơn giản.
Lập tức, Dạ Tra đi Dạ Xoa Tộc lấy tới rất nhiều cổ tịch, bắt đầu dạy Lục Ly nhận biết cổ ngữ. Thật ra cổ ngữ khá là ghi nhớ, bởi vì phần lớn đều là chữ tượng hình, rất nhiều chữ nhìn một lát liền có thể đoán ra ý tứ, Lục Ly tuỳ tiện học qua liền có thể suy đoán được.
Dạ Tra một bên dạy Lục Ly, một bên phiên dịch hai loại bí thuật kia, tiên tốn chừng ba ngày liền đã phiên dịch xong.
Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, sắc mặt không giấu được vẻ hớn hở, hai loại bí thuật này tuyệt đối là bí thuật linh hồn thượng cổ vô cùng cường đại, nếu có thể tu luyện thành công, chiến lực hắn nhất định sẽ tăng mạnh.
Hai loại linh hồn bí thuật này một loại tên Toái Hồn, một loại tên Đoạt Hồn, ngay từ cách đặt tên đã có thể này hai loại bí thuật tuyệt đối đều là bí thuật vô cùng cường đại.
Toái hồn là lợi dụng công kích linh hồn phối hợp với công kích lực lượng, trực tiếp chấn vỡ não đại và linh hồn kẻ địch. Lực lượng và linh hồn đều bị đả kích, khiến kẻ địch khó lòng phòng bị.
Đoạt hồn càng thêm tà dị, có phần tương tự cổ thuật của Vu tộc, vô thanh vô tức liền trống xuống hồn dẫn trong linh hồn địch nhân. Sau đó để hồn dẫn mọc rễ nảy mầm, cuối cùng khống chế linh hồn, khiến địch nhân biến thành khôi lỗi của mình.
Chỉ nghe tên thôi, Lục Ly và Dạ Tra liền đã cảm nhận được sự cường đại của hai loại bí thuật này. Dù có ở thời thượng cổ khẳng định cũng là bí thuật linh hồn uy chấn bát phương, khó trách sẽ được Tổ Thần Thanh Loan Tộc cất giữ.
- Trên quyển da thú này viết, năm loại bí thuật tổ thuật Hồn Tổ Ngũ Thuật. Xem ra Hồn Tổ là tu sĩ linh hồn vô cùng cường đại ở thời kỳ thượng cổ, đáng tiếc ba loại bí thuật còn lại không được toàn vẹn, theo ta đoán ba loại linh hồn bí thuật sau đó sẽ càng mạnh.
Dạ Tra có chút tiếc nuối thở dài, quyển da thú này là thứ mà ngay cả Tổ Thần Thanh Loan Tộc đều rất xem trọng, từng lưu lại di ngôn dặn dò hậu bối Thanh Loan Tộc phải nghĩ cách bồi dưỡng một hai tên võ giả linh hồn. Nhưng trở thành võ giả linh hồn là điều vô cùng khó khăn, không ai trong Thanh Loan Tộc tinh thông, không có người chỉ đạo, hậu bối căn bản không cách nào mò mẫm ra được.
- Đừng quá tham lam, có thể tu luyện thành công hai loại bí thuật này, vậy là đủ rồi.
Lục Ly quan sát mấy ngàn chữ nhỏ kia một lần nữa, có rất nhiều câu hắn không hoàn toàn xem hiểu, càng đừng nói tới tu luyện. Thế là bèn ngẩng đầu dặn nói:
- Ngươi cẩn thận phiên dịch lại một phen, xác định không được sai câu này. Thứ này vạn nhất sai rồi, linh hồn ta liền sẽ xảy ra vấn đề, ta cũng sẽ tiếp tục học tập cổ ngữ.
Mới đầu Lục Ly không mấy hứng thú học tập cổ ngữ, lúc này lại được kích phát nhiệt tình. Hắn sợ Dạ Tra tính sai, bèn quyết định tiêu tốn một tháng học thông cổ ngữ, xác định bí thuật không sai mới sẽ bắt đầu tu luyện.
Lục Ly còn đưa tin cho Nghiệp Cơ, tìm kiếm các chủng tộc tinh thông tiếng Nhân tộc và cổ ngữ trong Hoang giới, nhằm tới dạy hắn học tập cổ ngữ. Mặt khác lại chia tách câu chữ trong quyển da thú ra, để bọn hắn chia nhau phiên dịch, hắn muốn bảo đảm bí thuật phải được phiên dịch hoàn toàn chuẩn xác.
Đối với hai loại bí thuật linh hồn này Lục Ly bỏ ra tâm huyết rất lớn, thậm chí tạm thời quên đi tu luyện cảnh giới, không có đi quản bất cứ chuyện gì bên ngoài, thậm chí quên cả Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh, một lòng tập trung vào hai loại bí thuật.
Một tháng!
Lục Ly học tập cổ ngữ nguyên suốt một tháng, đến sau đều là để đám người Nghiệp Cơ trực tiếp chỉ dạy, hiểu biết của hắn đối với cổ ngữ đã dần vượt qua Dạ Tra. Không chỉ có thể nhìn hiểu cổ ngữ, còn có thể nói được cổ ngữ.
Tháng sau, chính bản thân Nghiệp Cơ đều không thể không thừa nhận, tạo nghệ của Lục Ly đối với cổ ngữ đã rất cao siêu, tu luyện hai loại bí thuật linh hồn kia hoàn toàn không thành vấn đề. Căn bản không cần phiên dịch, trực tiếp có thể nhìn quyển da thú mà tu luyện.
Lục Ly lại vẫn không chủ quan, cẩn thận lật xem phần Dạ Tra phiên dịch ra, lại lật xem thành quả của mấy tên võ giả Hoang giới hiểu được cổ ngữ, xác minh lại một lượt, đảm bảo không có vấn đề mới chuẩn bị bắt tay tu luyện.
Linh hồn Lục Ly cường đại hơn cả Dạ Tra, hắn tiêu tốn một tháng thời gian học tập cổ ngữ, lại có thể sánh ngang những đứa trẻ bình thường học tập mười năm, có thể thấy hắn coi trọng hai loại bí thuật linh hồn này tới cỡ nào.
Chẳng qua...
Lục Ly còn chưa kịp bế quan thì Minh Vũ và Bạch Hạ Sương tiến vào Hoang giới, Minh Vũ mang đến một tin tức rất xấu.
Linh Lung các cự tuyệt giao dịch!
Không chỉ không mua linh tài của Bắc Mạc, mà còn cự tuyệt bán ra linh tài cho Bắc Mạc. Thậm chí các trưởng lão Linh Lung Các đều không đi ra gặp mặt Minh Vũ, chỉ phái một tên quản sự truyền lời, nói sau này Linh Lung Các sẽ không còn bất cứ quan hệ nào với Bắc Mạc nữa.
Chương 782 Lưới lớn vô hình
Minh Vũ chưa chết tâm, đi tìm Đỗ gia định giao dịch, kết quả vẫn tương tự. Hắn còn đi Thần Điện hỏi một phen, lại phát hiện hắn dù có huyền thạch cũng không mua được bất cứ linh tài nào.
- Khương Vô Ngã tuyệt tình vậy ư?
Mặc dù trước đó Lục Ly đã ẩn ẩn có chút lo lắng, lại không ngờ Khương Vô Ngã triệt để đoạn tuyệt con đường của hắn. Hắn còn tưởng bởi tầng quan hệ với Khương Khinh Linh, Khương Vô Ngã sẽ châm chước chút ít, lại không biết được đây là do đích thân Đại điện chủ Thí Ma Điện ra lệnh.
Chỉ là Đại điện chủ truyền lệnh xuống nói không được chiếu cố Lục Ly, hiển nhiên Khương Vô Ngã đã hiểu lầm ý của Đại điện chủ. Cộng thêm Lục Ly đồng thời đắc tội Luân Hồi Cung Bách Hoa Các U Minh Giáo và Lục gia, Khương Vô Ngã làm sao còn dám có liên hệ với Lục Ly, thế chẳng phải là muốn đối nghịch với bốn đại thế lực ư?
Lục Ly không khỏi có chút đau đầu, không thể giao dịch với Linh Lung Các, sau này Bắc Mạc sẽ không cách nào giành lấy được tài nguyên, không tìm được nguồn cung ứng rất nhiều linh tài tu luyện cần thiết.
Tỉ như Lục Ly tu luyện Huyền lực cần phải có Linh Lung Đan, không có loại đan dược này, tốc độ tu luyện Huyền lực sẽ giảm mạnh...
Mặc dù Linh Lung Đan và linh tài cần cho Quân Hầu Cảnh tu luyện vẫn còn một ít, nhưng chừng đó chỉ có thể chống đỡ mấy năm. Không có lượng lớn linh tài, Bắc Mạc liền sẽ không cách nào bồi dưỡng lượng lớn cường giả, càng cách nào phát triển lớn mạnh.
Không được cung ứng lượng lớn linh tài, kết hợp mười năm sau bốn đại thế lực sẽ tấn công Bắc Mạc, một khi hai tin tức này truyền ra, toàn bộ Bắc Mạc lập tức sẽ đại loạn.
Tỷ như Vũ Hóa Thần, loại người như hắn nói không chừng sẽ lập tức làm phản, biến thành gian tế cho bốn đại thế lực...
Đây là tử cục!
Linh Lung Các mà còn không dám giao dịch với hắn, các thế lực còn lại sao dám giao dịch? Thái Thiên Điện Đỗ gia dám ư? Khiếu Thiên Cung dám ư?
Lục Ly cảm giác một tấm lưới vô hình khổng lồ đang bao trùm lên người mình, ý đồ từ từ khốn chết hắn ở Bắc Mạc. Mười năm sau tấm lưới khổng lồ này sẽ thu lại, hắn và tất cả mọi người đều sẽ biến thành gia súc chờ làm thịt.
Vấn đề là cục này không thể phá, căn bản không có thế lực hay gia tộc nào dám giao dịch với Bắc Mạc cả, thiên địa tuy lớn, nhưng Lục Ly trừ trốn vào trong Hoang giới ra thì đã không còn đường nào để đi.
- Đi Thanh Châu, nghĩ cách khống chế hoặc hợp tác với một gia tộc ngũ phẩm, sau đó mượn tay gia tộc này tới Trung Châu Thanh Châu mua sắm linh tài. Cầm ra hết thảy Huyền Tinh, phái người lẻn vào Trung Châu, phân tán mua sắm linh tài, đừng một lần mua quá nhiều, chia ra mua từng chút một, có thể mua được bao nhiêu hay bấy nhiêu, việc này ngươi và Yên phu nhân đi làm.
Lục Ly trầm tư thoáng chốc, sau đó cầm ra hết thảy Huyền Tinh trong tay ném cho Minh Vũ, đoạn thời gian trước giao dịch với Linh Lung Các, Huyền Tinh trong tay hắn còn dư ra không ít. Thừa lúc các gia tộc Trung Châu còn chưa kịp phản ứng, trước quy mô nhỏ phân tán đi mua một ít rồi tính.
Đừng nghĩ tới chuyện cầm linh tài đặc hữu của Hoang giới tới Trung Châu để bán, phỏng chừng vừa bán liền sẽ bị phát hiện, giờ chỉ còn cách dựa vào Huyền Tinh trong tay, tận lực phân tán mua sắm được càng nhiều linh tài càng tốt.
Minh Vũ cũng biết tạm thời đành phải như thế, bèn lặng lẽ đi ra an bài với Yên phu nhân. Hắn cũng không dám chắc có thể mua được bao nhiêu linh tài, chỉ có thể tận lực đi làm.
- Dạ tộc trưởng, ngươi cũng ra ngoài đi!
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi khua tay nói:
- Dự tính đoạn thời gian này trong Bắc Mạc sẽ xuất hiện rất nhiều thám báo của các gia tộc, bất luận là thám báo của gia tộc nào, dám cả gan tiến vào Bắc Mạc, bắt được liền trực tiếp giết chết. Mặt khác... Nhất định phải giữ bí mật về Hoang giới, ngươi bố trí mấy tên Quân Hầu Cảnh trường kỳ đóng giữ ở tiểu thế giới Lục Ải Nhân, chỉ cần có người dám tiến vào liền giết sạch, mặc kệ là người bên ngoài hay người Bắc Mạc, không có lệnh mà tiến vào thì đều giết.
Đại điện chủ bảo vệ hắn mười năm, trong vòng mười năm các thế lực không dám quang minh chính đại gây chuyện. Đã vây, Lục Ly cần gì phải khách khí? Ai dám phái người tiến vào Bắc Mạc, bắt lại cứ giết là được.
Dạ Tra gật đầu xuống dưới bố trí, Bạch Hạ Sương đứng ở phía sau, mặc dù nàng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng nàng không phải đứa ngốc, nhìn thần sắc chúng nhân, nghe ngữ điệu Lục Ly nói chuyện, cũng có thể đoán ra được nhất định là đã xảy ra đại sự.
Nàng đợi Dạ Tra đi xuống mới nhỏ giọng hỏi:
- Lục Ly, đã xảy ra chuyện gì? Có nghiêm trọng lắm không?
Vừa rồi Lục Ly một mực cân nhắc sự tình, không để ý tới Bạch Hạ Sương đứng ở bên cạnh, lúc này nghe được nàng nói chuyện mới hồi thần lại, sau đó miễn cưỡng cố nặn ra ý cười nói:
- Đúng là có chút phiền phức, chẳng qua ngươi đừng lo, chúng ta sẽ xử lý, ngươi cứ yên tâm tu luyện là được.
- Ừ!
Bạch Hạ Sương khôn khéo gật đầu, ánh mắt lại có chút mông lung, hắn nhớ lại bộ dạng Lục Ly lúc mới gặp lần đầu ở Lạc Thần Thành. Thời điểm đó Lục Ly hay Lạc Thần Đảo Hứa gia nàng đều có thể tiện tay bóp chết. Giờ mới qua bao lâu, không ngờ Lục Ly lại đã chống lên cả phiến bầu trời ở Bắc Mạc.
Chẳng qua Bạch Hạ Sương ẩn ẩn cảm giác, bầu trời Bắc Mạc tựa hồ sắp sụp, chỉ dựa vào một mình Lục Ly liệu có thể chịu nổi ư?
Chuyện mua sắm linh tài và tìm kiếm Lục Linh Bồ Đề Quả đều giao cho Yên phu nhân và Minh Vũ, thanh tra thám báo thì giao cho Dạ Tra, Lục Ly cái gì đều không cần quản, một lòng nghiên cứu hai loại bí thuật.
Toái Hồn và Đoạt Hồn!
Bí thuật Lục Ly nghĩ tới trước tiên chính là Toái Hồn, bởi vì đây là một loại bí thuật công kích rất bá đạo. Loại kia thì lại thiên hướng âm độc, không thích hợp tấn công chính diện, hơn nữa rõ ràng cũng tương đối khó cảm ngộ, thế nên Lục Ly quuyết đoán thử cảm ngộ Toái Hồn trước.
Đọc qua một ngày, nghiên cứu hai ngày, Lục Ly dần đã có hiểu biết đại khái đối với nguyên lý của loại bí thuật này. Đây thật ra không hoàn toàn được tính là bí thuật linh hồn, mà là một loại sát chiêu hung tàn kết hợp giữa lực lượng và linh hồn.
Chương 783 Toái Hồn
Loại bí thuật này cần truyền lực lượng cường đại tiến vào trong đầu kẻ địch, tiến hành chấn kích mãnh liệt Hồn Đàm đối phương. Sau đó phóng thích công kích linh hồn đâm xuyên vào, hai tầng đả kích kết hợp khiến kẻ địch khó lòng phòng bị.
Loại bí thuật này bá đạo ở chỗ, mặc kệ địch nhân phòng ngự mạnh cỡ nào, trực tiếp liền truyền lực lượng chấn động đi vào, tấn công Hồn Đàm địch thủ. Nếu lực lượng cường đại chấn nát linh hồn kẻ địch, liền không cần sử dụng tới thủ đoạn tiếp sau. Nếu lực lượng chấn kích không đánh vỡ được, vậy liền lợi dụng công kích linh hồn chấn động vào bên trong Hồn Đàm, phá hư linh hồn đối phương, cuối cùng khiến cho kẻ địch hồn phi phách tán.
Nói cho cùng, mục đích cuối cùng của loại bí thuật này chính là dùng công kích linh hồn chấn vỡ linh hồn kẻ địch. Một kích liền khiến kẻ địch hồn phi phách tán, bởi thế Lục Ly mới cảm giác thấy nó rất hung tàn bá đạo.
Toái Hồn, bản thân hai chữ này nghe đã rất bá đạo.
Lục Ly nghiên cứu mấy ngày, lại không biết nên bắt tay từ đâu, lực lượng trực tiếp chấn động vào trong cơ thể kịch địch, Lục Ly không hiểu phải làm thế nào mới tạo ra được tác dụng như thế.
Cổ ngữ và ngôn ngữ hiện đại có sự khác biệt tương đối lớn, bởi thế có vài chỗ chú giải trên quyển da thú Lục Ly cái hiểu cái không, rất nhiều nguyên lý căn bản nghĩ không ra.
- Ra ngoài thử xem!
Suy nghĩ mấy ngày, Lục Ly đi ra thành bảo, định tới dã ngoại thử xem một chút về phỏng đoán trong lòng. Hắn ra khỏi phòng, thấy Tiểu Bạch đang nhàn nhã chơi đùa nơi cửa thành bảo.
Hí hí
Vừa thấy Lục Ly, Tiểu Bạch liền kêu lên, sau đó móng nhỏ quơ múa, mi tâm bất ngờ chủ động phóng thích Man Thần Đỉnh, miệng réo gọi không ngừng.
Lục Ly khá là mơ hồ, không hiểu Tiểu Bạch muốn biểu đạt ý gì, hỏi dò mãi mà Tiểu Bạch chỉ lắc lắc đầu. Lát sau Tiểu Bạch điều khiển Man Thần Đỉnh bay lên giữa không trung, nắp đỉnh mở ra, chính nó bay tiến vào.
- Hả?
Lục Ly dùng thần niệm quét nhìn, phát hiện Tiểu Bạch đứng ở trong đỉnh, móng nhỏ khua múa chỉ lên nắp đỉnh. Hắn đột nhiên hiểu ra, lập tức tung người bay vọt lên, đứng ở trên đỉnh hỏi:
- Ngươi muốn tu luyện ở bêntrong? Muốn dùng lôi điện rèn thể? Để ta hộ pháp giúp ngươi?
Hí hí
Lần này Tiểu Bạch cao hứng gật đầu, tròng mắt Lục Ly khẽ sáng lên. Tiểu Bạch ở trong đỉnh bị lôi điện đánh bảy ngày bảy đêm, nhục thân được thần lực và lôi điện luân phiên cải tạo, trở nên cường đại dị thường, giờ lại còn muốn tiếp tục rèn thể, như vậy nhục thân Tiểu Bạch sẽ còn mạnh đến đâu.
Sở dĩ Man tộc phòng ngự cường đại như vậy cũng là bởi bọn hắn thường niên dùng lôi điện rèn thể, Tiểu Bạch muốn tu luyện, Lục Ly cao hứng còn không kịp.
- Ngươi cứ yên tâm tu luyện, Hoang giới rất an toàn, cũng đừng sợ tiêu hao năng lượng trong Man Thần Đỉnh. Nếu Man Thần Đỉnh hết năng lượng, chúng ta lại nghĩ cách, bây giờ rèn thể cho ngươi mới là việc cấp bách nhất.
Dù sao bán Thần khí cũng chỉ là công cụ, chiến lực bản thân mới là điều quan trọng nhất. Chỉ cần Tiểu Bạch được gia tăng phòng ngự và công kích, như vậy dù Man Thần Đỉnh có bị hủy, Lục Ly cũng sẽ không để ý.
Ông!
Tiểu Bạch yên tâm, điều khiển nắp đỉnh khép lại, đỉnh tròn bay thấp xuống, rơi ở phía ngoài thành bảo. Rất nhanh toàn thân đỉnh lấp lánh quang mang, khí lưu màu đen lưu chuyển, tự phù thần bí hiển hiện. Thần niệm Lục Ly quét đi vào, thấy Tiểu Bạch nhảy choi choi trong đỉnh, mặc cho lôi điện đánh lên thân, thậm chí nó còn thoải mái nhắm mắt hưởng thụ...
- Tốt lắm.
Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, Tiểu Bạch được đến một ít thần lực, còn có lôi điện không ngừng rèn thể, dự tính nhục thân của nó sẽ càng lúc càng mạnh, không chừng sau này thật có thể đương cự lại cường giả Nhân Hoàng Địa Tiên.
- Người đâu!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, một tên Quân Hầu Cảnh Thanh Loan Tộc ẩn nấp ở phụ cận lập tức hiện ra, chắp tay nói:
- Thánh Chủ!
Lục Ly thấy tên Thanh Loan Tộc này rất là lạ lẫm, xem ra là sau này mới đột phá, được Dạ Tra phái tới trấn giữ nơi đây, bèn khẽ gật đầu nói:
- Ngươi trấn thủ ở đây, bất kỳ người nào đều không được đến gần chiếc đỉnh này, cũng không được đi lên núi tuyết. Ta tu luyện ở ngay gần đây, có việc gì lập tức báo cho ta biết.
- Vâng, Thánh Chủ!
Võ giả Thanh Loan tộc rất cung kính đối với Lục Ly, Lục Ly nghĩ nghĩ một lát, sau đó hỏi:
- Ngươi tên gì, quan hệ thế nào với Dạ Tra?
- Hồi bẩm Thánh Chủ, ta tên Dạ Cổ, là chất tử (cháu trai) của tộc trưởng.
Tên võ giả Quân Hầu Cảnh thành thật đáp.
Lục Ly khẽ gật đầu, thân hình lóe lên bay vọt xuống dưới núi tuyết, thần niệm quét quanh bốn phía, tìm tới một nơi không sai.
Mặt bắc núi tuyết có một mảnh núi hoang, trong núi hoang này chắc là từng xảy ra chiến đấu, đá vụn khắp đất, cảnh vật hoang tàn, trong núi có một rừng cây, Lục Ly quyết định sẽ tu luyện ở rừng cây này.
Hắn hạ xuống trong rừng, sau đó tùy tiện lấy ra một thanh trường côn, trầm tư thoáng chốc, lại không vận chuyển Huyền lực, mà chỉ tiện tay vung lên trường côn đập tới một gốc đại thụ.
Ầm!
Lực lượng Lục Ly cường đại cỡ nào? Dù chỉ tùy ý quét ngang cũng có được khí lực vạn cân trở lên, đại thụ đủ cho một người ôm lập tức bị nện đứt ngang, ầm vang ngã xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất.
- Bí thuật Toái Hồn này không dễ để tu luyện a!
Lục Ly nhíu mày, điều hắn muốn không phải là đại thụ đứt gãy, mà là bề ngoại đại thụ không chút tổn hại, bên trong lại vỡ nát hết thảy, đấy mới là kết quả mà hắn muốn!
Trên ghi chú về bí mạch Toái Hồn viết rất rõ ràng, phải truyền lực lượng đi vào, trực tiếp chấn vỡ Hồn Đàm kẻ địch.
Phương thức công kích này vô cùng biến thái, bởi vì dù cho kẻ địch có được phòng ngự mạnh cỡ nào thì đó cũng chỉ là phòng ngự bên ngoài cơ thể, chứ cơ bắp, xương cốt, nội tạng, Hồn Đàm trong người tuyệt không sẽ không có được phòng ngự quá mạnh.
Tỷ như Thần Khải của Lục gia, công kích bình thường căn bản không cách nào phá vỡ được Thần Khải. Nhưng Lục Ly căn bản cũng không có ý định phá vỡ Thần Khải, mà là thông qua Thần Khải truyền lực lượng đi vào, chấn nát nội tạng con em Lục gia.
Chương 784 Thành công
Thành công
Chỉ cần cảm ngộ được bí thuật Toái Hồn, vô luận kẻ địch phòng ngự mạnh tới đâu, đối với Lục Ly mà nói thì đều giống nhau. Bởi vì Hồn Đàm bọn hắn tuyệt đối không có được phòng ngự quá mạnh, chỉ cần trực tiếp cường hành chấn nát Hồn Đàm làm vỡ nát, như thế dù bên ngoài có được phòng ngự mạnh cỡ nào đều vô dụng.
Đòn công kích bình thường phá đi phòng ngự bên ngoài, sau đó bí thuật Toái Hồn sẽ truyền lực lượng chấn động vào bên trong, hủy đi Hồn Đàm kẻ địch.
Dù là Man tộc có được phòng ngự cường đại, thì so ra mà nói nội tạng và Hồn Đàm khẳng định cũng sẽ tương đối yếu. Còn với võ giả, tuy có được bảo vật phòng ngự linh hồn, thì vậy cũng chỉ chống đỡ được công kích linh hồn, nhưng đây là Lục Ly trực tiếp truyền lực lượng đi vào, bảo vật phòng ngự linh hồn dù cường đại song trong trường hợp này lại không có mấy ý nghĩa.
Phanh phanh phanh!
Lục Ly không ngừng vung lên côn sắt tiện tay nện lên các đại thụ gần đó, mỗi lần vung côn lại có một cây đại thụ bị nện đứt ngang, căn bản không được đến hiệu quả mà Lục Ly muốn thấy.
Lục Ly muốn lực lượng truyền lại chấn động đi vào, muốn bên ngoài không chút tổn hại, bên trong lại bị lực lượng cường đại chấn vỡ.
Hưu
Lục Ly lại nhẹ nhàng đánh tới một khối đá tương đối lớn, côn sắt lập tức nện khối đá thành bột mịn.
- Không đúng, không đúng, không thể dùng lực lượng trực tiếp kiểu này, bằng không tất cả lực lượng đều sẽ bị lớp phòng ngự bên ngoài ngăn đỡ, không cách nào truyền được vào bên trong.
Lục Ly nhíu mày, ánh mắt suy tư, thỉnh thoảng còn lấy ra quyển da thú kia lật xem, tiếp đó lại đánh vào đại thụ, cuối cùng lại như kẻ ngốc nhìn đại thụ đến xuất thần.
Một ngày, hai ngày, năm ngày!
Lục Ly tu luyện không biết ngày đêm, đại thụ xung quanh gần như bị hắn đánh nát sạch, đến cả đá cũng chẳng còn khối nào toàn vẹn.
- Lục Ly, ngươi đang làm gì? Đầu óc ngươi không vấn đề đấy chứ?
Bạch Hạ Sương vừa mới xuất quan, sau đó hỏi dò Dạ Cổ tìm đến bên này, thấy Lục Ly như kẻ điên không ngừng đánh nát đại thụ và khối đá xung quanh, nàng không khỏi bị dọa sợ, tưởng là Lục Ly không chịu được áp lực quá lớn nên phát điên...
Lục Ly bị đánh thức, quay đầu nhìn Bạch Hạ Sương một cái, nhíu mày nói:
- Sao ngươi lại tới đây? Đầu óc ta có vấn đề? Ngươi mới có vấn đề.
Bạch Hạ Sương thấy ánh mắt Lục Ly khôi phục vẻ tỉnh táo, không khỏi thở dài một hơi, một tay chống eo, một tay chỉ vào bốn phía nói:
- Đầu óc ngươi không có vấn đề, thế sao lại phát điên, cây cối và khối đá trong ngọn núi này đều bị ngươi chém nát, ngươi nhìn lại xung quanh xem xem.
Lục Ly quét mắt nhìn một vòng, nhịn không được cười lên, xung quanh quả thực bị hắn làm cho biến dạng. Gần như tất cả đại thụ đều bị hắn chém thành mấy đoạn, khối đá cũng bị đánh nát, nhìn cứ như thể vừa bị một đám dã thú khổng lồ tàn phá một phen.
Hắn vuốt vuốt cánh mũi nói:
- Ta đang tu luyện một loại bí thuật, sao ngươi xuất quan? Chẳng phải ngươi muốn ngưng tụ Mệnh Luân thứ tư, xung kích Bất Diệt Cảnh ư?
- Ừ!
Bạch Hạ Sương thoáng chút kiêu ngạo gật đầu nói:
- Ta đã chuẩn bị xong, nghỉ ngơi mấy ngày liền bắt đầu xung kích. Ta lập tức sẽ ngưng tụ Mệnh Luân thứ tư, Lục Ly, rất nhanh ta liền sẽ đuổi kịp ngươi.
- Ha ha!
Chứng kiến bộ dạng hoạt bát đó của Bạch Hạ Sương, trên mặt Lục Ly bất giác hiện lên ý cười.
Khí chất Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết hoàn toàn tương phản, nàng là một cô gái hoạt bát dễ thương, tính cách rộng mở, nếu không phải Bạch Thu Tuyết xảy ra chuyện, trên mặt nàng sẽ thường xuyên tràn đầy nụ cười, khiến người nhìn vào bất giác tâm tình tốt lên không ít.
Nhìn nét mặt đó của Bạch Hạ Sương, ánh mắt Lục Ly hơi có chút mông lung. Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết giống nhau như đúc, dù khí chất có khác biệt, nhưng đôi khi nhìn vào lại tưởng như cùng là một người, Lục Ly thỉnh thoảng cũng sẽ thất thần.
Thấy Lục Ly nhìn mình chằm chằm như vậy, sắc mặt Bạch Hạ Sương hơi đỏ lên, nói:
- Ngươi nhìn cái gì? Chưa thấy qua mỹ nữ à! Hừ hừ!
Lục Ly cười khổ một tiếng, khẽ lắc đầu nói:
- Đi tu luyện đi, chờ ngươi đột phá Bất Diệt Cảnh, ta tặng ngươi một phần lễ vật.
- Nhớ đấy! Đừng quỵt nợ!
Tròng mắt Bạch Hạ Sương lập tức sáng rực lên, chân sau điểm nhẹ, như một con chim sơn ca xinh xắn bay vọt tới Ngọc Long Tuyết Sơn phía xa xa.
- Tiếp tục tu luyện!
Lục Ly liếc nhìn xung quanh một cái, sau đó tung người bay vọt lên, tìm kiếm khu rừng nào đó để tu luyện tiếp. Bước đầu tiên của bí thuật Toái Hồn chính là phải nắm giữ được cách truyền lực lượng chấn động đi vào, nếu ngay cả bước này hắn đều không làm được, vậy thì căn bản không cần luyện tiếp bí thuật Toái Hồn này làm gì.
Rầm rầm rầm
Rất nhanh trong rừng cây xa xa lại truyền tới từng tiếng nổ vang trầm muộn, tiếp đó từng gốc đại thụ nối tiếp nhau ầm vang ngã xuống. Lục Ly có thể tu luyện Toái Hồn thành công hay không thì chưa biết, chỉ biết đại thụ và khối đá xung quanh đều chịu tai ương.
...
Hoa nở hoa tàn, mây cuốn mây bay, hai tháng rất nhanh liền đi qua.
Bắc Mạc rất bình tĩnh, chỉ là trong bóng tối lại sóng ngầm cuộn trào, Dạ Tra dẫn người giết chết trên trăm thám báo, song đều không biết là của thế lực nào. Dù sao chỉ cần là người Trung Châu đi đến, Dạ Tra phát hiện một tên liền giết một tên.
Thám báo chiến lực phổ biến đều không cao, dù có là mười hai Vương tộc cũng không khả năng phái ra Quân Hầu Cảnh đi làm thám báo, như vậy mục tiêu quá rõ ràng. Còn thám báo Bất Diệt Cảnh, gặp phải Dạ Tra tất phải chết không nghi ngờ.
Gần đây Minh Vũ và Yên phu nhân rất bận rộn, hai người tìm tới một đại gia tộc ở Thanh Châu để hợp tác, mượn tay bọn hắn hỗ trợ đi Trung Châu mua sắm linh tài.
Đương nhiên mỗi lần mua sắm đều sẽ đưa cho đại gia tộc kia một ít linh tài làm hoa hồng, đồng thời cũng để đại gia tộc này hỗ trợ bán linh tài. Bọn họ không dám cầm linh tài đặc hữu của Hoang giới và Bắc Mạc đi ra bán, nếu không rất nhanh sẽ bị phát hiện.
Mặt khác Yên phu nhân còn phái người lẻn vào Trung Châu, đi ra ngoài địa bàn Linh Lung Các, tới địa bàn Khiếu Thiên Cung, âm thầm mua sắm từng chút từng chút linh tài đan dược và các loại tài nguyên tu luyện.
Chương 785 Thành công 2
Lục Ly rất có tiền!
Quan tài Long Đế bị hắn mở ra, bên trong có rất nhiều Tử Huyền Tinh và linh tài, tổng cộng ước chừng phải có mấy ngàn ức Huyền Tinh. Đó là số tài phú mà Long Đế tiêu tốn cả đời mới cướp đoạt được, giờ đây đều về hết trong tay Lục Ly.
Trước kia Lục Ly cầm ra một ít để giao dịch với Khương gia, giờ trong tay vẫn còn hơn một vạn ức Huyền Tinh, cộng thêm lần này đi tiểu chiến trường giết người lấy được không ít Không Gian Giới Chỉ, tất cả đều được ném hết cho đám người Yên phu nhân đi xử lý.
Nửa năm qua, Bắc Mạc cũng thu nhập một ít Huyền Tinh, Huyền Tinh trong quốc khố Huyền Tinh cộng lại cũng có mấy ngàn tỷ. Lục Ly hạ lệnh để Yên phu nhân đem lấy ra tiêu sạch, chỉ cần là tài nguyên giúp ích cho tu luyện thì đều mua, lượng đan dược tích trữ được không phải là ít...
Yên phu nhân phải vất vả lắm mới tiêu sạch số Huyền Tinh có trong tay, may mắn mặt bắc Trung Châu không phải địa bàn Luân Hồi Cung Bách Hoa Các Lục gia U Minh Giáo, bằng không số Huyền Tinh kia chắc chắn sẽ không dễ dàng tiêu hết như vậy được.
Yên phu nhân dự tính Linh Lung Các cũng đã có phát giác, dù sao gần đây lượng người truyền tống tới Trung Châu vượt xa mức bình thường. Lấy thế lực Linh Lung Các hẳn là rất dễ dàng truy tra ra được. Yên phu nhân dặn người mình không được giao dịch ở bắc bộ Trung Châu, may mà Khương Vô Ngã cũng không đuổi tận giết tuyệt, bằng không chỉ cần phong bế truyền tống trận, bọn hắn liền đi đứt.
Minh Vũ phái ra mấy tên thủ hạ đắc lực, chia nhau tới Vân Châu Dực Châu và một số nơi khác, thăm dò thông tin về cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa thất bát phẩm, tìm hiểu tin tức về Lục Linh. Chỉ là những nơi kia quá mức xa xôi, dù một đường truyền tống qua đó, nhưng không mất nửa năm khẳng định không có tin tức truyền về.
Lục Phi Tuyết xuất quan, khi Lục Ly trở về thì nàng đang bế quan, Lục Phi Tuyết đã sắp đạt tới Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, lần này đi ra là để nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chuẩn bị cho sau đó xung kích Quân Hầu Cảnh hậu kỳ.
Nàng rất muốn gặp mặt Lục Ly, truyền lời cho Dạ Tra, nghe nói Lục Ly đang điên cuồng tu luyện, đành tạm thời không quấy nhiễu hắn, đợi sau này Lục Ly không tu luyện lại đi ra gặp mặt.
Rất nhiều người ở Bắc Mạc đều đang bế quan tu luyện, linh tài tiêu hao như nước chảy.
Nếu sau này không bán được linh tài, lượng linh tài Bắc Mạc dự trữ được rất nhanhh sẽ thấy đáy, dù thời gian qua cất trữ được không ít. Song cùng lắm cũng chỉ đủ dùng trong ba năm, ba năm sau Bắc Mạc tất sẽ đối mặt với nguy cơ thiếu thốn linh tài.
Lục Ly không quản được nhiều như vậy, cũng không tâm tư đi quản, bởi vì tu luyện hai tháng, hắn lại vẫn chưa nắm giữ được phương pháp truyền đưa lực lượng vào trong người địch thủ.
Nói cách khác đến hiện tại hắn vẫn chưa nhập môn bí thuật Toái Hồn!
Linh hồn càng mạnh, tốc độ tu luyện càng nhanh, bởi vì tốc độ suy nghĩ trở nên nhanh hơn, chuyện mà người bình thường phải mất một năm mới có thể suy nghĩ thông suốt, hắn chỉ cần một ngày liền xong.
Không cần hoài nghi, hiện tại linh hồn Lục Ly đã rất mạnh, riêng luận cường độ đã không hề yếu thua Quân Hầu Cảnh. Hơn nữa linh hồn của hắn trải qua thần lực cải tạo, được đến bước bay vọt về chất, cụ thể mạnh bao nhiêu, Lục Ly đều không biết.
Thế mà giờ cảm ngộ suốt hơn hai tháng, lại vẫn chưa thể nhập môn, điều này khiến Lục Ly khá là uể oải chán nản, đồng thời cũng có chút bực bội.
Đoạn thời gian này hắn rất là căng thẳng, không cần hai ba năm, đợi dư ba của sự kiện lần này qua đi, ám chiêu của bốn đại thế lực tất sẽ ùn ùn kéo tới. Nếu thực lực không có tiến triển, hắn chỉ còn cách dẫn người trốn vào Hoang giới.
- Rốt cục là chỗ nào xảy ra vấn đề? Làm sao để truyền lực lượng đi vào?
Lục Ly phiền muội đi tới đi lui trong rừng cây, hắn đã ở đây suốt hai tháng, bề ngoài nhìn không khác gì tên ăn mày, râu ria xồm xoàm, quần áo tả tơi.
Hắn ngồi một lát, hung hăng vuốt vuốt mặt, quyết định nghỉ ngơi một phen. Hắn biết tình trạng hiện tại của mình đang rất kém, cứ tiếp tục cảm ngộ thế này thì chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
- Đi tắm!
Ngửi được mùi là lạ trên người, thần niệm Lục Ly đảo qua xung quanh, phát hiện gần đó có một hồ nhỏ, bèn tung người lao vụt tới, như một con cá mập nhảy vào trong hồ.
Ào ào.
Bọt nước bắn tung, mặt hồ bình tĩnh bị Lục Ly khuấy động ra từng đạo sóng nước, từng con sóng cứ thế lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Lục Ly chui ra mặt nước, bắt đầu cởi quần áo, hắn đảo mắt quét qua mặt hồ, đột nhiên thoáng ngẩn người. Thất thần nhìn sóng nước trên mặt hồ, ánh mắt dần trở nên mê mang.
- Sóng nước? Gợn sóng? Dao động? Phát tán? Truyền đưa...
Lục Ly thất thần thì thào, miệng lặp đi lặp lại mấy từ này, cứ thế đứng ngây ngốc trong hồ suốt hai canh giờ, đột nhiên hắn tung người bay vụt lên, lấy ra một chiếc côn sắt nện tới khối cự thạch bên hồ.
Ầm!
Cự thạch phát ra một tiếng nổ vang trầm muộn, nhưng bề ngoài cự thạch lại bất ngờ không thấy có chút vết rạn nứt hay tổn hại nào. Lát sau, cự thạch chậm rãi vỡ vụn, bên trong cự thạch... Hoàn toàn biến thành phấn vụn!
- Thành công!
Nhìn chằm chằm phấn vụn bay đầy trời, tròng mắt Lục Ly sáng rực, tựa như ngôi sao sáng nhất giữa trời đêm.
Ầm ầm ầm ầm
Lục Ly vung lên côn sắt, nhắm tới từng khối cự thạch bên hồ trùng trùng nện xuống. Mỗi lần hắn lại gia tăng lực đạo, đến sau thậm chí dần vận chuyển Huyền lực có lực lượng tương đương mười mấy vạn cân.
Công kích mười lần, lại chỉ hai lần bởi vì mất đi khống chế, khiến khối đá trực tiếp vỡ tung. Tám lần còn lại khối đá chỉ hơi chấn động, mới đầu không thấy có vấn đề gì, song chỉ chốc lát liền vỡ vụn, tiếp đó bột phấn bên trong bị gió thổi tung lên, bay đầy trời.
- Ha ha ha ha!
Lục Ly ngửa mặt lên trời cười ha hả, tiếng cười rất to, thậm chí dọa sợ cả mấy tên võ giả Dạ Xoa Tộc phía xa xa. Lục Ly cả người ướt sũng, trên đầu trên thân bám đầy bụi bặm, râu tóc bết cả lại, thoạt nhìn không khác gì người rừng hoặc ăn mày.
- Cuối cùng cũng cảm ngộ thành công!