Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 761 Nhanh mồm nhanh miệng

Lục Ly nói chuyện rất có kỹ xảo, chụp lên đầu đám lão gia hỏa một chiếc mũ cao, ỷ vào mình còn trẻ, nếu đám lão gia hỏa kia bởi vì hắn không hiểu lễ nghĩa mà trách phạt, vậy chỉ chứng tỏ đám lão gia hỏa này không đủ khí lượng, sẽ chỉ khiến thiên hạ chê cười.

- Hừ!

Song tựa hồ ý tưởng này của hắn có chút hão huyền, một tiếng hừ lạnh nổ vang trong linh hồn hắn, khiến hắn choáng váng xây xẩm mặt mày. Tiếp đó chỉ thấy một cơn gió mát lướt nhẹ đến, không gian bốn phía bỗng chốc cứng lại. Không chỉ không gian xung quanh hắn cứng lại, mà dường như toàn bộ không thời gian trong đại điện đều cứng lại.

Xùy

Một bàn tay thò ra từ trong hư không, Lục Ly trơ mắt nhìn bàn tay kia bắt lấy Man Thần đỉnh, sau đó lại rụt vào trong hư không.

Đợi khi bàn tay hoàn toàn biến mất, không gian bốn phía trở lại bình thường, thời gian tiếp tục trôi đi, khác biệt duy nhất chỉ là Man Thần Đỉnh trong tay Lục Ly đã tan biến.

Bá bá bá

Sắc mặt Lục Ly tái nhợt như giấy, cục diện đã phát triển theo hướng xấu nhất. Chỗ dựa duy nhất của hắn bị người nhẹ nhàng phá đi, hắn đã quá coi thường thủ đoạn và thần thông của đám lão quái vật này.

Hưu

Lại có gió mát thổi đến, một bóng người ngưng hiện bên cạnh Lục Ly, là một lão đầu nhỏ gầy nghiêm khắc. Lão đầu kia duỗi tay bắt lấy bả vai Lục Ly, cứ vậy xách hắn đi ra.

Lão giả chỉ nắm lấy vai Lục Ly, nhưng lúc này cả người Lục Ly lại đều không động được, thậm chí dù là ngón tay cũng không nhúc nhích nổi. Đồng thời Tiểu Bạch đứng trên đầu vai bên kia cũng cố gắng giãy giụa cử động, song đều không động đậy được.

- Xong rồi.

Trong lòng Lục Ly không khỏi cười khổ, lúc trong đại bản doanh ở tiểu chiến trường hắn đã tính toán ra rất nhiều loại khả năng có thể xảy ra, cũng nghĩ tới rất nhiều cách thức ứng đối,

Song giờ đây, đối diện với lực lượng tuyệt đối, hắn chẳng khác gì con kiến hôi, mọi biện pháp ứng đối mà hắn nghĩ ra đều vô dụng.

Ta là thịt cá, người là dao thớt chính là để chỉ tình cảnh như lúc này.

Lần này Lục Ly đã triệt để đắc tội đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Điệp Phi Vũ Lục Toan Lục Nghê. Điệp Phi Vũ có trả thù hay không thì không biết. nhưng nếu không giết bọn họ, Cơ Mộng Điềm và Lục Toan Dương Hiên nhất định sẽ trả thù.

Vấn đề là nếu giết, tứ đại thế lực sẽ huyết tẩy Bắc Mạc, bởi thế đây là tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Lục Ly định làm lớn chuyện lần này, lợi dụng tính mạng đám người Cơ Mộng Điềm và uy nghi của điện chủ Thí Ma Điện nhằm trấn áp tứ đại thế lực, đàm thỏa điều kiện, để sau này tứ đại thế lực không dám trả thù hắn.

Ý tưởng rất không sai!

Nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc.

Hắn vừa mới ra ngoài, Khương Khinh Linh liền bị mang đi, sau đó chỗ dựa duy nhất trong tay bị lấy đi, đám người Cơ Mộng Điềm được cứu, Man Thần đỉnh còn bị đoạt.

Cuối cùng hắn bị bắt lại, giờ đang bị mang ra bên ngoài, hết thảy mọi chuyện đã không còn nằm trong tầm tay hắn nữa. Kết cục cuối cùng sẽ thế nào? Hắn có thể sống sót được hay không, tất cả đều phải xem ý trời.

- Ha ha, không biết chết sống!

- Tuổi trẻ khinh cuồng, tưởng là có chút bản sự liền cho rằng lão tử đệ nhất thiên hạ, còn dám làm loạn ở Thí Ma Thành... Ha ha, đúng là tìm chết.

- Tiểu tử này e là không sống nổi, gào thét trong Thí Ma Thành, bức hiếp Thí Ma Điện, chỉ riêng hai đại tội này đã đủ để xử tử.

- Nghe nói tiểu tử này một thân một mình đánh tan đại quân tứ tộc? Còn trẻ vậy mà đã có chiến lực biến thái như thế, thật là đáng tiếc.

- Hừ! Mấy chục vạn năm qua Nhân tộc có bao nhiêu thiên tài? Nhưng Thí Ma Điện lại một mực chỉ có một. Dám cả gan làm loạn ở Thí Ma Thành, đừng nói loại thiên tài cấp bậc này, dù có là đám Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan, một khi chọc giận ba vị điện chủ, thì cũng sẽ bị một chưởng vỗ chết.

- Ha ha, mấy ngày qua tứ đại thế lực âm thầm bận rộn lâu như vậy, làm sao tiểu tử này có thể sống được…

- ...

Bên ngoài không ngừng vang lên tiếng nghị luận, không ngừng truyền vào trong tai Lục Ly, nhìn qua từng dôi tròng mắt chứa đầy giễu cợt như đang nhìn một người đã chết, nội tâm Lục Ly không khỏi trầm xuống.

Chết, hắn không sợ!

Chỉ là Bạch Thu Tuyết còn chưa được cứu, Lục Linh còn chưa tìm ra, Lục Nhân Hoàng còn chưa thoát khốn, hắn không cam tâm cứ vậy chết đi.

Nhưng giờ đến cả ngón tay hắn đều không động được, bị một tên trưởng lão xách lên bước nhanh đi tới một tòa thành bảo, hắn lại chẳng làm được gì.

Tòa thành bảo kia nằm ngay bên cạnh quảng trường, nhìn từ bên ngoài thành bảo có vẻ rất lớn, xem ra đại loại là nơi dùng để nghị sự của Thí Ma Thành.

Bên ngoài đại điện sớm đã có một đám người vây quanh, trưởng lão kia xách lấy Lục Ly nhanh chân tiến vào trong.

- Nhiều cường giả quá!

Vừa tiến vào, Lục Ly quét mắt nhìn quanh một vòng, phát hiện bên trong chí ít có hơn trăm người, hơn nữa tất cả hơn trăm người này đều là cường giả Nhân Hoàng trở lên.

Xem ra hơn trăm người ở đây chính là những cường giả đỉnh cấp nhất của Nhân tộc, đương nhiên khẳng định còn có một số lão quái vật bế quan, hoặc là không hỏi thế sự nên không xuất hiện.

Hơn một trăm người đứng tách ra hai bên, chỉ có mười một người có tư cách ngồi. Hai bên trái phải mỗi bên năm người, thượng vị có ba chiếc bảo tọa, bảo tọa này cao hơn một chút, nhìn rất là cao cao tại thượng, chẳng qua này lúc này chỉ một chiếc bảo tọa là có người ngồi.

Lục Ly bị ném xuống chính giữa đại điện, đạo lực lượng vô danh bao phủ trên người hắn tan biến, hắn và Tiểu Bạch đã có thể động đậy.

Hí hí.

Tiểu Bạch nhe răng kêu lên một tiếng với tên trưởng lão kia, sau đó chui vào trong tay áo Lục Ly, Lục Ly chậm rãi đứng lên, đảo mắt liếc nhìn quanh đại điện một vòng.

Rất nhiều người đều rất lạ lẫm, hắn chỉ nhận thức mỗi Khương Thiên Thuận và trưởng lão chấp pháp. Trưởng lão chấp pháp ngồi ở hàng ghế đầu bên trái, rất rõ ràng người ngồi ở thượng vị kia có địa vị cao hơn hắn.

- Điện chủ Thí Ma Điện?

Lục Ly ngước mắt nhìn lên vị cường giả ngồi trên thượng vị.
Chương 762 Nhanh mồm nhanh miệng 2

Người kia nhìn không ra tuổi tác, nét mặt chỉ chừng khoảng năm sáu mươi tuổi, đầu tóc xám trắng, mặt không biểu tình, mũi ưng và đôi mày kiếm khiến hắn có được một loại khí thế không giận tự uy.

- Lục Ly, quỳ xuống!

Trưởng lão xách lấy Lục Ly tiến vào quát khẽ, chỉ lên lão giả ở thượng vị nói:

- Còn không bái kiến Nhị điện chủ, trưởng lão chấp pháp và chư vị trưởng lão.

- Nhị điện chủ?

Nội tâm Lục Ly lần nữa trầm xuống, điện chủ không đi ra, lại đi ra một tên Nhị điện chủ? Đây là một tín hiệu rất không tốt.

Hắn không quỳ xuống, tình thế đã như vậy rồi, hắn có quỳ chết ở đây cũng vô dụng. Đã vậy, vì sao hắn còn phải hèn mọn quỳ gối?

Hắn lạnh lùng cười nói:

- Nếu chư vị có thể cho ta một công đạo, ta dập đầu với từng người một trăm cái lại đã làm sao? Xem ra các ngươi không định xử lý công bình liêm chính việc này, vậy ta còn dập đầu làm gì? Muốn chém muốn giết cứ tự nhiên, dù sao Thí Ma Điện các ngươi cũng đâu có giảng đạo lý.

- Oanh!

Lục Ly dứt lời, một đạo uy áp khổng lồ đè ép xuống, ép cho cả người hắn quỳ rạp xuống đất, uy áp kia nặng tựa mấy chục vạn cân, đột ngột đè xuống khiến Lục Ly căn bản gánh không nổi.

Ầm!

Đầu gối Lục Ly trùng trùng nện mạnh xuống đất, hai tay còn phải chống xuống, bằng không phỏng chừng sẽ bị ép cho cả người dán lên mặt đất.

Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, trong mắt chợt lóe ngân quang, phóng thích Nhiên Huyết thần kỹ. Sau đó thò tay rút ra thần binh Long Đế sau lưng chống xuống đất, run rẩy nâng người dậy, gắng gượng chống đỡ trọng lực chậm rãi đứng thẳng, đầu từ từ ngước lên, trong mắt chất đầy hung quang như là dã thú, như là một con sói đơn độc kiêu ngạo bất thuần!

A...

Trong đại điện truyền ra một tiếng kinh hô khe khẽ, uy áp vừa rồi là do chính Nhị điện chủ phóng thích ra. Với chút cảnh giới của Lục Ly không ngờ lại vẫn có thể đứng vững, đối mặt nhiều cường giả như vậy mà hắn còn dám lấy ra binh khí, mắt lộ hung quang?

- Ha ha!

Lục Ly lạnh lùng khẽ cười, ngân quang trong mắt càng đậm, hắn nhìn thẳng lên Nhị điện chủ ngồi cao cao tại thượng trên chủ vị, chật vật mấp mấy miệng môi, gằn ra từng câu từng chữ:

- Nhị điện chủ thật là uy phong, chẳng qua... Ngươi sống không biết mấy trăm tuổi, lại đi bắt nạt một đứa con nít mười bảy tuổi như ta, ngươi không cảm thấy đỏ mặt ư? Hay là, uy nghi của Nhị điện chủ ngươi chỉ có thể được thể hiện thông qua bắt nạt đứa trẻ nít này?

A...

Hiện trường lần nữa vang lên tiếng hô khe khẽ, sắc mặt rất nhiều người không khỏi hiện vẻ cổ quái. Muốn cười mà không dám cười, muốn nói lại không biết nên nói thế nào.

Rất nhanh, uy áp bao phủ trên người Lục Ly tan biến, lời này của Lục Ly quá bén nhọn. Nếu Nhị điện chủ tiếp tục đè ép Lục Ly, như vậy truyền đi ra uy nghi của hắn sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.

Dù sao Lục Ly cũng chỉ mới mười bảy tuổi, đối với mọi người ở đây mà nói thì chỉ là một đứa trẻ ranh. Bắt nạt một đứa trẻ ranh không phải là chuyện vẻ vang gì.

Nhị điện chủ vẫn cứ mặt không biểu tình, nhìn không ra hỉ nộ, hắn mở miệng, ngữ khí rất là đạm mạc, không có bất cứ một tia tình tự nào:

- Nhanh mồm nhanh miệng không cứu được mạng ngươi đâu, ngươi đừng mong chọc giận bản tọa, Thí Ma Điện có quy củ của Thí Ma Điện. Quy củ này không phải chúng ta định ra, mà là các đời tiên tổ định ra. Ai dám xúc phạm đều phải chết! Mà ngươi... Đã xúc phạm mấy điều tử tội của Thí Ma Điện.

- Ha ha!

Lục Ly nghe xong lời của Nhị điện chủ liền bật cười, giờ đây hắn đã triệt để vung đi ra, trầm giọng hỏi:

- Chết cũng được, chẳng qua trước khi chết liệu có thể cho ta nói mấy câu, hỏi mấy vấn đề?

Nhị điện chủ không gật đầu, cũng không lắc đầu, càng không lên tiếng, tính là mặc nhận cho phép Lục Ly lên tiếng.

Lục Ly nhìn quanh chúng nhân bốn phía một lượt, lại không dừng ở trên thân trưởng lão chấp pháp trưởng lão dù chỉ một giây. Từ khi tiến vào trưởng lão chấp pháp một mực không nhìn hắn, cũng không nói gì, đối với hắn Lục Ly đã không ôm lấy hi vọng, nếu muốn giữ mạng thì chỉ còn cách tự cứu.

Hắn đảo mắt nhìn quanh một lượt, sau đó hỏi:

- Xin hỏi Nhị điện chủ, Lục Ly phạm vào tử tội gì? Cụ thể là những điều nào?

Nhị điện chủ không đáp mà quét mắt nhìn sang tên trưởng lão bên cạnh Lục Ly, nói:

- Dương trưởng lão, ngươi nói đi.

Dương trưởng lão thoáng ngừng một lát rồi nói:

- Không nói những cái khác, chỉ nói ngươi trái lệnh trưởng lão Thí Ma Điện, cự tuyệt đi ra tiểu thế giới, còn định uy hiếp Thí Ma Điện. Sau khi ra ngoài lại gào thét ngay trong Thí Ma Thành, khiêu khích uy quyền của Thí Ma Điện, giờ lại còn chống đối Nhị điện chủ, chỉ mấy điều kia đã đủ cho ngươi chết mấy lần.

- Không nói những cái khác?

Khóe miệng Lục Ly lộ ra một tia đùa cợt, lúc này hắn đã có thể khẳng định tên Dương trưởng lão này là người tứ đại thế lực. Hắn không nói chuyện xảy ra ở trong tiểu chiến trường, một lòng tránh nặng tìm nhẹ, chỉ nói tới chuyện Lục Ly khiêu khích Thí Ma Điện, đây rõ ràng là có ý muốn che chở cho đám Cơ Mộng Điềm Dương Hiên.

Tròng mắt hắn thoáng khẽ lấp lánh, đảo mắt nhìn sang Dương trưởng lão hỏi:

- Sao lại không nói những cái khác? Hay là để ta nói cho mọi người xem rốt cục ta đã phạm vào tội gì?

Lục Ly thoáng ngừng một lát, lại không đợi Dương trưởng lão đáp lời, lập tức lớn tiếng nói ra:

- Ta loạn giết vô tội trong tiểu thế giới, đồ sát mấy trăm đồng bào Nhân tộc. Cầm tù tiểu thư Luân Hồi Cung Cơ Mộng Điềm, thiếu tộc trưởng U Minh Giáo Dương Hiên, công tử Lục gia Lục Toan Lục Nghê, tiểu thư Bách Hoa Các Điệp Phi Vũ. Đồng thời tra tấn ngược đãi các nàng rất nhiều ngày, khiến cho tứ đại thế lực mất hết thể diện.

- Một tên tiểu võ giả không chút bối cảnh, không chút chỗ dựa, lại dám cả gan khiêu khích tứ đại thế lực, còn dám khiêu khích Thí Ma Điện, thủ hộ thần của Nhân tộc. Lục Ly ta quả thật đáng nên thiên đao vạn quả, đáng nên xử tử lăng trì.

- Chẳng qua...

Ngữ điệu Lục Ly đột nhiên dâng trào:

- Ta giết người của Luân Hồi Cung Bách Hoa Các Lục gia U Minh Giáo, nhưng Dương Hiên Cơ Mộng Điềm Lục Toan Lục Nghê Điệp Phi Vũ cũng giết người của Linh Lung Các, còn tàn sát không ít đồng bào Nhân tộc.
Chương 763 Đổi trắng thay đen

- Bọn hắn nhiều lần muốn giết ta, nếu các ngươi muốn giết ta, vậy cũng mong xử tử cả năm người kia, nếu không... Ta không phục!

Ba tiếng sau cùng, Lục Ly đề thăng âm lượng, còn cố ý ngân dài, không ngừng vang vọng trong đại điện, khiến cho một ít trưởng lão biến sắc.

Lục Ly lấy lui làm tiến, kéo luôn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan xuống nước.

Đúng là hắn đã giết một ít võ giả Nhân tộc, bọn Cơ Nộ Dương Kỳ muốn vây giết Khương Khinh Linh, hơn hai trăm người kia đều bị hắn chém giết. Nhưng mấy chục người Khương Khinh Linh và Khương Hỗ dẫn theo khi ấy cũng bị bọn Cơ Nộ giết hại, hơn nữa đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan còn hai lần mưu hại hắn và Khương Khinh Linh, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư đều biết chuyện này, làm sao có thể đổi trắng thay đen được?

Nếu cứ dựa theo thiết luật của Thí Ma Điện, Lục Ly đáng chết, nhưng đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan cũng đáng chết. Có thể kéo theo mấy người kia bồi táng cùng, Lục Ly liền vừa lòng thỏa ý.

Lục Ly lần nữa dẫn lên náo động trong đại điện, cũng không biết những người này là không biết rõ tình hình, hay là cố ý ồn ào, để sự tình náo lớn.

Tròng mắt Nhị điện chủ lấp lóe lãnh quang, quét mắt nhìn sang Dương trưởng lão hỏi:

- Sự tình đã điều tra rõ ràng chưa?

Thần sắc trên mặt Dương trưởng lão không chút ba động, nhìn về phía Nhị điện chủ chắp tay nói:

- Đã điều tra rõ ràng, Lục Ly và mấy người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Lục Nghê Dương Hiên Điệp Phi Vũ phát sinh xung đột trong tiểu chiến trường. Lục Ly lợi dụng Man Thần Đỉnh nhốt mấy người kia vào bên trong, tra tấn hơn một tháng, thẳng đến vừa rồi mới được Long trưởng lão giải cứu ra. À... Lúc phát sinh xung đột, song phương đều có tử thương.

Dương trưởng lão giải thích rất hời hợt, rõ ràng là có ý muốn tẩy thoát tội lỗi cho đám người Cơ Mộng Điềm.

- Đánh rắm!

Nghe xong, Lục Ly không khỏi giận tím mặt, chỉ vào Dương trưởng lão nói:

- Vị trưởng lão này, đấy mà gọi là điều tra rõ ràng? Lời này của ngươi quả thực không phân phải trái, đổi trắng thay đen. Hôm nay có nhiều đại nhân tiền bối như vậy tại trường, hay là... Gọi tất cả bọn họ tới, đối chất đương trường? Ngươi dám không?

- Tìm chết!

Dương trưởng lão quát lạnh một tiếng, cả giận nói:

- Lục Ly, ngươi còn dám ăn nói ngông cuồng, nhục mạ trưởng lão, có tin bản tọa giết ngươi đương trường không?

- Được!

Đúng lúc này, trưởng lão chấp pháp nãy giờ một mực không nói gì đột nhiên mở miệng. Hắn lạnh lùng quét mắt nhìn sang bên này, trầm giọng nói:

- Nếu sự tình đã có nghi điểm, vậy thì phải tra cho rõ ràng mới được. Hôm nay mọi người đều ở đây, có thể đương trường thẩm vấn, là đen hay trắng, có tội hay không, đợi khi làm rõ hẵng định tội cũng không muộn.

Hoa

Vừa rồi trong đại điện chỉ mấy lần phát ra tiếng hô khe khẽ, lần này lại ồ lên huyên náo.

Trưởng lão chấp pháp là đệ nhất nhân ngay dưới ba vị điện chủ, bình thường sự vụ ở Thí Ma Điện gần như đều do trưởng lão chấp pháp một tay xử lý, chức cao quyền trọng, lời hắn nói ra rất có sức nặng, chúng nhân tại trường không thể không coi trọng.

Thật ra cục diện này đã nằm trong dự liệu của rất nhiều người, Lục Ly cầm tù ngược đãi một đám công tử tiểu thư của tứ đại thế lực, tứ đại thế lực vận dụng quan hệ và sức ảnh hưởng, ý đồ giết chết Lục Ly.

Giờ trưởng lão chấp pháp đột nhiên nhúng tay, đây là muốn đứng về phía Lục Ly? Phải biết trong tứ đại thế lực có cả Lục gia, Lục Chính Đàn cũng là con trai trưởng lão chấp pháp. Hiện giờ Lục Toan Lục Nghê là đại diện cho chính thống của Lục gia, còn Lục Ly thì đã bị trục xuất, không còn liên hệ nào với Lục gia nữa.

Theo lý mà nói, dù trưởng lão chấp pháp không đứng về phía Lục gia thì cũng sẽ không nhúng tay việc này, mu bàn tay lòng bàn tay đều là thịt, hắn giúp ai đều là sai.

Nhị điện chủ khẽ liếc nhìn trưởng lão chấp pháp một cái, gật đầu nói:

- Chuyện này cũng nên điều tra rõ ràng, Dương trưởng lão, đi gọi người trong cuộc và nhân chứng, chúng ta đương trường thẩm vấn.

Trên mặt Dương trưởng lão không có quá nhiều dị sắc, chắp tay gật đầu, quay sang một tên trưởng lão khác khua tay nói:

- Đi dẫn người liên quan vào đây.

Tên trưởng lão kia cấp tốc đi xuống, Lục Ly nhìn Dương trưởng lão một cái, sau đó lại nhìn đám trưởng lão trong đại điện. Thấy ai nấy đều trầm ngâm, thần sắc không có chút dị thường nào, trong lòng hắn đột nhiên ẩn ẩn có cảm giác bất an.

Sự tình khả năng sẽ lệch xa khỏi dự tưởng của hắn, chẳng lẽ đám người này thật định chuẩn bị đổi trắng thay đen? Tứ đại thế lực có được năng lượng lớn đến vậy ư?

Sau gần nửa canh giờ, từ bên ngoài một đám người được dẫn vào. Lục Ly liếc mắt nhìn qua, đợi khi thấy rõ người tới, sắc mặt hắn không khỏi khẽ biến.

Năm người Cơ Mộng Điềm được dẫn vào, ngoài ra còn có Cơ Nộ Dương Kỳ và Khương Hỗ. Bốn người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân Khương Khinh Linh lại đều không thấy bóng dáng.

Đầu đuôi sự tình diễn biến ra sao, có thể nói Dạ Lạc là người hiểu rõ nhất, mấy người Lục Lân Lục Hồng Ngư Khương Khinh Linh cũng biết được tương đối.

Thế mà giờ lại chẳng có ai xuất hiện, chỉ mỗi mình Khương Hỗ, điều này khiến cảm giác không ổn trong lòng Lục Ly càng nặng thêm mấy phần.

Nét mặt Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ vẫn rất đen, lông mày đầu tóc cháy xém chưa mọc lại được, hai người đều có chút xấu hổ không dám gặp người, phải dùng khăn lụa che đầu, che mặt.

Mấy người Lục Toan Lục Nghê Dương Hiên cũng toàn thân cháy sém, thương thế đã được trị liệu một phen, chẳng qua dấu tích bị sét đánh qua thì vẫn rất rõ ràng, lông mày bị đốt sạch, nhìn rất quái dị.

Vừa đi vào, thấy được Lục Ly, ánh mắt bọn hắn đều như muốn giết người, riêng trong mắt Điệp Phi Vũ lại không thấy cừu hận, có chăng chỉ có mỗi sợ hãi và hoảng loạn.

Ám ảnh trong đoạn thời gian qua đã chôn xuống bóng mờ trong lòng nàng, nhìn thấy Lục Ly mà không khác gì nhìn thấy ma quỷ, làm sao còn dám trả thù?

Chứng kiến thảm trạng của mấy người kia, trên mặt rất nhiều cường giả trong đại điện đều lộ vẻ phẫn nộ, Lục Ly liếc nhìn một cái liền biết đám này hẳn là người tứ đại thế lực, hoặc có được quan hệ không cạn với tứ đại thế lực.
Chương 764 Đâm đao sau lưng

Bịch!

Lục Toan dẫn theo bốn người trùng trùng quỳ xuống, miệng quát khẽ nói:

- Vãn bối Lục Toan bái kiến Nhị điện chủ, gặp qua chư vị trưởng lão đại nhân. Lục Ly giam giữ chúng ta dài hơn một tháng, tiến hành ngược đãi thảm vô nhân đạo đối với chúng ta, còn chém giết hơn mười đồng bạn đi cùng, nếu không phải chúng ta may mắn, sợ rằng đều đã bị giết sạch. Lục Toan khẩn cầu chư vị đại nhân làm chủ, năm người chúng ta bái tạ chư vị đại nhân.

Phanh phanh phanh!

Vừa dứt lời, Lục Toan lập tức trùng trùng dập đầu xuống đất, trán nện lên sàn phát ra tiếng vang ầm ầm, bốn người còn lại cũng dập đầu theo. Trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ ủy khuất và cừu hận, Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ khóc lóc như tựa. Giống hệt năm đứa trẻ đi ra bên ngoài bị người bắt nạt, lúc này đang trở về thỉnh cầu trưởng bối xả giận giúp.

- Diễn kỹ này... Chậc chậc!

Trên mặt Lục Ly lộ rõ vẻ giễu cợt, trong lòng không ngừng cười lạnh. Hắn dứt khoát không nói, mắt lạnh nhìn xem năm người biểu diễn đổi trắng thay đen...

Nhìn thần thái ủy khuất cùng với bộ dạng thảm không nỡ nhìn của năm người đám Lục Toan, lại liên tưởng đến phong thái ngang tàng cuồng vọng của Lục Ly lúc mới đi vào, ánh mắt đám cường giả trong đại điện nhìn Lục Ly đều có chút khác thường.

Trong đầu bọn hắn dần hiện lên một bức trường cảnh rất rõ ràng.... Lục Ly hung tàn bạo ngược, bắt nạt năm người kia trong tiểu chiến trường, đi ra lại cố chấp chết không nhận tội!

Sắc mặt Nhị điện chủ vẫn không đổi, khua tay nói:

- Năm người các ngươi đứng dậy hết đi, kể lại đầu đuôi xung đột với Lục Ly trong tiểu chiến trường cho chúng ta nghe.

Năm người khôn khéo đứng lên, sau đó xá một xá với Nhị điện chủ, lúc này Lục Toan mới đứng ra nói:

- Hồi bẩm Nhị điện chủ và chư vị đại nhân, chúng ta xảy ra chút tranh cãi với Lục Ly trong tiểu chiến trường... Việc này Toan cũng có lỗi, tuy Lục Ly đã bị trục xuất khỏi Lục gia, nhưng nói thế nào vẫn là con em chảy chung dòng máu, hắn có oán hận với chúng ta cũng là điều bình thường. Chúng ta không đủ độ lượng, bởi thế mới nhục mạ vài câu...

- Tới sau Lục Ly được đến Man Thần Đỉnh, lại lần nữa gặp được chúng ta, thế là hắn liền cường hành ra tay bắt nhốt chúng ta và mười mấy tên tộc nhân đi cùng, còn sử dụng lôi điện không ngừng oanh kích... Năm người chúng ta và hai người khác có chút thủ đoạn mới may mắn sống sót, nhưng mười mấy người còn lại thì đều bị diệt sát ở bên trong...

- Tiếp đó Lục Ly lại thu vào mấy tên Ma tộc, để chúng ta và năm tên Ma tộc chém giết lẫn nhau, trong đó còn có một tên vương tử Ma tộc... Năm người chúng ta thiếu chút bị giết, hai người khác lại bị Ma tộc tàn nhẫn đâm chết... Cuối cùng liều mạng chém giết được năm tên Ma tộc. Lúc này thi thể năm tên Ma tộc vẫn còn đang ở trong Man Thần Đỉnh...

Lục Toan lưu loát nói thẳng một hơi, sự tình thật thật giả giả, hư hư thực thực. Chuyện bọn hắn hại Lục Ly lại không nhắc tới nửa lời, chỉ chăm chăm nói Lục Ly ngược đãi ra làm sao, mưu sát hại như thế nào...

Một tên trưởng lão đi ra, trong tay cầm theo Man Thần Đỉnh.

Xem ra vừa rồi người sử dụng đại thần thông trực tiếp cướp đoạt Man Thần Đỉnh chính là hắn, hắn nâng Man Thần Đỉnh lên cao, sau đó nói:

- Chư vị dùng thần niệm tra xét mà xem, trong này quả thực có một số thi thể, ngoài ra còn có năm bộ thi thể Ma tộc.

Chúng nhân quét thần niệm tới, lập tức liền phát hiện từng đống thịt thối ở bên trong, năm bộ thi thể Ma tộc còn chưa hoàn toàn hư thối, rất dễ phán định được là Ma tộc.

- Chẳng lẽ Man Thần Đỉnh đã bị hắn luyện hóa? Bằng không làm sao hắn thả ra được đám người Cơ Mộng Điềm?

Lục Ly nhìn Man Thần Đỉnh, trong lòng không khỏi nghi hoặc, hắn giơ tay nói với Tiểu Bạch trong tay áo. Tiểu Bạch chui ra, sừng thú trên đầu phát sáng, bắn ra một đạo hồ quang nhỏ yếu, Man Thần Đỉnh lập tức lóe lên quang mang, tự động bay về phía Tiểu Bạch.

- Ách?

Tên trưởng lão họ Long đang cầm Man Thần Đỉnh cả kinh, vươn tay định bắt lại Man Thần Đỉnh. Nhưng Man Thần Đỉnh cấp tốc biến thành hư ảnh, tan biến ở trong đầu Tiểu Bạch, Tiểu Bạch thì lại lập tức chui về trong tay áo Lục Ly.

- Cái này...

Ánh mắt đám trưởng lão không giấu được vẻ nghi hoặc, thần niệm khóa chặt Tiểu Bạch, không ngờ con thú nhỏ có thể thu lại Man Thần Đỉnh? Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy được Huyền thú có thể sử dụng bán Thần khí.

- Giao Man Thần Đỉnh ra đây!

Thân hình Long trưởng lão chợt lóe, bước đến trước mặt Lục Ly, lạnh lùng khóa chặt hắn, nói.

Lục Ly khẽ cười, giễu cợt nói:

- Đây là thứ ta giành được từ chỗ Man tộc, sao phải đưa cho ngươi? Ngươi có bản lĩnh thì tự đi mà cướp trong tay dị tộc.

- Tìm chết!

Tên trưởng lão kia giận tím mặt, đưa tay định chộp tới Lục Ly.

- Lão Long, lui xuống!

Nhị điện chủ lạnh lùng mở miệng, ngăn lại Long trưởng lão, đồng thời đảo mắt nhìn sang Lục Ly nói:

- Lục Ly, ngươi còn gì để nói không?

Lục Ly không nhìn Long trưởng lão ở bên cạnh, ánh mắt đảo qua trên mặt đám người Cơ Mộng Điềm một lượt, cuối cùng nói:

- Ta muốn gọi mấy người vào đây, một là Thiên Địa Trủng Dạ Lạc, hai là con em Lục gia Lục Hồng Ngư và Lục Lân. Lời kể vừa rồi từ miệng đám Lục Toan và của cả chính ta chỉ là lời từ một phía, phải nghe xem những người khác nói thế nào.

Lục Ly rất có lòng tin đối với nhân phẩm của Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân, chỉ cần ba người xuất hiện ở đây, tuyệt đối sẽ giúp hắn nói vài lời công đạo.

Nhị điện chủ nhìn lại Dương trưởng lão, kẻ sau vung tay lên, một tên trưởng lão cấp tốc bay ra ngoài.

Chỉ vẻn vẹn một nén hương, tên trưởng lão kia liền đã quay trở lại, bẩm báo nói:

- Dạ Lạc đã rời khỏi Thí Ma Thành, trở về Thiên Địa Trủng từ mấy ngày trước. Lục Hồng Ngư Lục Lân cũng rời đi từ hôm qua, lúc này hẳn đã ra khỏi Thí Ma chiến trường.

- Ách?

Sắc mặt Lục Ly chợt biến, dự cảm chẳng lành trong lòng càng đậm mấy phần. Ba nhân chứng then chốt nhất đồng thời biến mất? Là chính các nàng rời đi, hay là bị cường hành mang đi?

Lục Ly trầm tư thoáng chốc, khóe miệng bất giác lộ ra một tia giễu cợt.
Chương 765 Đâm đao sau lưng 2

Hắn rất có lòng tin đối với nhân phẩm ba người kia, nhưng hắn vẫn đã xem thường sức ảnh hưởng của tứ đại thế lực. Tứ đại thế lực liên thủ tạo áp lực, Thiên Địa Trủng không chống nổi, đành phải cường hành mang đi Dạ Lạc

Còn về Lục Hồng Ngư và Lục Lân, hai người đều là con em Lục gia. Lục Liên Thiên chỉ cần hạ lệnh một tiếng, hai người đành phải ngoan ngoãn bị mang ra Thí Ma chiến trường.

Lục Ly gửi gắm tia hi vọng sau cùng lên thân Khương Hỗ, Khương Khinh Linh không đến, phỏng chừng là cũng bị khống chế. Hiện tại người duy nhất biết được thực tình chỉ còn mỗi Khương Hỗ.

Hắn hít một hơi thật sâu, nói:

- Khương Hỗ biết tỉ mỉ đầu đuôi sự tình, các ngươi có thể hỏi Khương Hỗ xem, lời kể của đám Lục Toan rốt cục là thật hay không?

Bá bá bá

Ánh mắt vô số người quét tới Khương Hỗ, Nhị điện chủ cũng mở miệng nói:

- Ngươi tên Khương Hỗ? Lời kể của Lục Toan là thật hay không?

Khương Hỗ khuỵu gối trùng trùng quỳ xuống, sau đó cúi đầu bái một cái, trầm mặc thoáng chốc mới ngẩng đầu nói:

- Hồi bẩm Nhị điện chủ! Ta một mực đi theo bên người Khinh Linh tiểu thư và Lục Ly, chứng kiến toàn bộ diễn biến sự tình. Lời kể của Lục Toan công tử... Câu nào cũng là thật.

Oanh!

Lục Ly cảm giác trong đầu nổ vang một tiếng, như là sấm sét giữa trời quang, Khương Hỗ là người của Khương Khinh Linh, từng nhiều lần cùng hắn sóng vai huyết chiến, có thể nói là giao tình sinh tử.

Nếu không nhờ hắn, Khương Hỗ sớm đã chết, không ngờ lúc này Khương Hỗ lại đâm hắn một đao, hơn nữa còn nhắm thẳng tâm tạng mà đâm!

- Khương Hỗ!

Lục Ly nhìn chằm chằm Khương Hỗ, trầm hống nói:

- Ngươi dám nhìn thẳng vào mắt ta, nhắc lại một lần?

Khương Hỗ không dám nhìn Lục Ly, cúi đầu xuống, lát sau mới ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:

- Lục công tử, xin lỗi, dù ngươi có ân với ta, nhưng ta nhất định phải... Nói thật!

Chứng kiến ánh mắt Khương Hỗ, Lục Ly hiểu ra hết thảy. Khương Khinh Linh bị mang đi, Khương Hỗ làm chứng giả, điều này chứng tỏ Linh Lung Các đã thỏa hiệp với tứ đại thế lực.

Hẳn là Khương Thiên Thuận đã triệu kiến Khương Hỗ, hạ xuống tử mệnh, Khương Hỗ mới không dám ngỗ nghịch ý chí Khương Thiên Thuận.

Một chuyện rõ rành rành ra đấy, lại bị nhẹ nhàng điên đảo trắng đen. Lúc này Lục Ly mới biết cái gì gọi là đại thế lực siêu cấp, cái gì gọi là thủ đoạn thông thiên.

Thế nhưng ngẫm lại thì thấy cũng đúng, hiện tại Luân Hồi Cung là thế lực mạnh nhất Trung Châu, U Minh Giáo cũng xếp hạng thứ ba, Bách Hoa Các xếp hạng thứ tư, ba đại thế lực liên thủ hoàn toàn đủ để khiến cho Linh Lung Các và Thiên Địa Trủng thỏa hiệp.

Trừ phẫn nộ ra, trong đầu Lục Ly cũng đang điên cuồng vận chuyển nghĩ cách ứng phó, lát sau hắn quay sang trưởng lão chấp pháp chắp tay nói:

- Trưởng lão chấp pháp, ta thỉnh cầu sưu hồn, cầu ngươi sưu tra ký ức linh hồn mấy người kia, như thế mọi chuyện liền sẽ sáng tỏ.

Dù đổi trắng thay đen thế nào, ký ức trong linh hồn đều không lừa người được, chỉ cần trưởng lão chấp pháp sưu hồn, sự tình liền sẽ phơi bày ra ánh sáng.

- Hừ!

Trưởng lão chấp pháp còn chưa lên tiếng, Nhị điện chủ đã trùng trùng hừ một tiếng, nói:

- Lục Ly, ngươi còn chết không nhận tội? Bản tọa chuyên tu linh hồn, hay là để bản tọa đích thân sưu tra linh hồn các ngươi?

- Hả?

Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia hàn quang, đột ngột nhìn sang Nhị điện chủ.

Rốt cục hắn đã biết vì sao tình hình lại biến thành thế này, vì sao sự tình lại dễ dàng bị đổi trắng thay đen đến vậy.

Thì ra chỗ dựa lớn nhất sau lưng đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan chịnh là vị Nhị điện chủ này!

...

Chuyện trong tiểu chiến trường vốn là bên Lục Ly và Khương Khinh Linh chiếm lý.

Dù sao bọn hắn cũng không chủ động gây sự, mà là đám người Lục Toan Cơ Mộng Điềm mưu hại bọn hắn trước. Nếu không phải Khương Khinh Linh truyền thần lực cho Lục Ly, còn tặng cho cho hắn rất nhiều hồn lực, lúc này Khương Khinh Linh và Lục Ly hẳn đều đã chết.

Thậm chí đến sau Lục Ly cũng không hành xử quá phận.

Đám người Lục Toan bố xuống Khốn Ma Trận, lần nữa đặt bẫy hạ sát Lục Ly, Lục Ly cũng vẫn không chém giết đám người Cơ Mộng Điềm. Chẳng qua chỉ là giết mười mấy tên thủ hạ dưới trướng, đối với đám Cơ Mộng Điềm mà nói thì mấy mạng kia thực sự không tính là gì.

Chuyện Cơ Nộ và Dương Kỳ, bên sai cũng không phải Lục Ly.

Là Cơ Nộ và Dương Kỳ dẫn người vây giết Khương Khinh Linh trước, còn chém giết hơn bốn mươi người, Lục Ly trả thù giết hơn hai trăm người, thật ra không tính có gì quá đáng.

Hai lần thiếu chút bị hại chết, Lục Ly lại chỉ nhốt đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan trong Man Thần Đỉnh, dày vò ngược đãi hơn một tháng, nghiêm cách mà nói thì không tính quá sai.

Chuyện này sai là sai ở chỗ địa vị song phương quá bất cân xứng, nếu Lục Ly là thiếu cung chủ Luân Hồi Cung, đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan là tiểu nhân vật. Đừng nói dày vò ngược đãi, dù có giết mấy chục lần đều không quá đáng.

Năm người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan là công tử tiểu thư nổi đình nổi đám của tứ đại thế lực, mạng của bọn họ rất quý giá, đồng thời bọn họ cũng đại diện cho mặt mũi tứ đại thế lực.

Thế giới này trước nay luôn không có đạo lý!

Tứ đại thế lực đứng ngạo nghễ trên đỉnh Thần Châu đại địa, nắm đấm của bọn hắn đủ lớn đủ mạnh, vậy lời của bọn hắn chính là đạo lý.

Một tiểu nhân vật, đánh mặt tứ đại thế lực, còn muốn đòi công đạo? Còn muốn an nhiên sống tiếp? Người này hoặc là kẻ điên, hoặc là quá mức ngây thơ.

Lúc này Lục Ly đã nghĩ thông suốt đạo lý trong đó, đồng thời cũng nhận thức được Nhị điện chủ là người chống lưng cho tứ đại thế lực, không khỏi cảm giác dù mình nói gì, làm gì cũng đều vô ích.

Hắn tựa như một con kiến hôi, trong khi tứ đại thế lực lại là đại thụ che trời, cành lá sum suê, còn có vô số rễ sâu đan chéo dưới đất.

Nhị điện chủ cất tiếng khiến toàn trường an tĩnh lại, lời này đã để lộ lập trường của Nhị điện chủ, ai sẽ bởi vì Lục Ly mà đi đối nghịch Nhị điện chủ?

Đại điện chủ là đệ nhất nhân Nhân tộc, Nhị điện chủ này đương nhiên cũng là người có chiến lực xếp hàng thứ hai của Nhân tộc.

Advertisement
';
Advertisement