Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 751 Vị trí lĩnh chủ

Vù vù!

Na Già vương tử vừa hạ lệnh, toàn bộ Ma tộc lập tức ùn ùn kéo thốc ra, Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện chí ít phải có ba, bốn ngàn người, hắn nhếch môi nhủ thầm, chơi lớn rồi.

Ba bốn ngàn Ma tộc, phía bọn hắn lại chỉ có không đến ngàn người. Nếu dẫn hết đi qua, vậy thì không biết là ai vây giết ai ...

- Đi!

Đã dẫn ra rồi, Lục Ly không khả năng buông tha đám Ma tộc này, hắn phân ra mấy chục phân thân chạy tứ tán, riêng bản tôn thì lao vút tới chỗ đám người Dạ Lạc.

Nhiều người như vậy tự nhiên không thể dẫn hết vào trong vòng vây, chỉ có thể trước khai chiến ở phụ cận, đợi khi gần có kết quả, lại để đại quân Nhân tộc xung kích mở rộng chiến quả.

Còn về chiến đấu, Lục Ly không dám để mấy người Dạ Lạc Khương Khinh Linh nhúng tay vào, chỉ có thể bằng vào mình hắn lực chiến quần hùng Ma tộc.

Lục Ly cấp tốc bay nhanh, tốc độ đạt tới cực hạn.

Song dù thế vẫn có mấy chục người đuổi sát theo sau. Ma tộc có được một loại năng lực rất biến thái, có thể trong thời gian ngắn đề thăng tốc độ, mấy chục người đuổi theo kia rõ ràng đều là cường giả Ma tộc.

Lục Ly phi hành gần trăm dặm, sau đó không dám tiếp tục bay tiếp, vạn nhất phía Nhân tộc thăm dò được tình hình bên này, Khương Khinh Linh sợ hắn xảy ra chuyện, hạ lệnh đại quân xung kích, như vậy sẽ hại chết rất nhiều người.

Vương tử Na Già của Ma tộc không ở trong mấy chục người này, hiển nhiên là sợ bị Lục Ly giết chết. Lục Ly lại lần nữa phân thân, lần này bản tôn không đào tẩu mà quay ngược phóng thẳng tới mấy chục tên Ma tộc.

Ông

Một cơn gió nhẹ phất qua, Lục Ly thả ra công kích linh hồn, một hơi bao phủ mấy chục người kia.

- Ồ? Không ngờ lại có tận bốn người mang trong mình bảo vật phòng ngự linh hồn!

Lục Ly phát hiện có bốn người thần niệm kim châm không đâm vào được, sắc mặt thoáng khó coi. Nếu hắn đi công kích những người còn lại, bốn người kia tuyệt đối sẽ ra tay tấn công hắn, nhất thời không cẩn thận hắn sẽ vẫn lạc ở chỗ này.

Chỉ là nếu không công kích, hắn chỉ còn cách tiếp tục chạy trốn, mười mấy tên Ma tộc bị linh hồn hắn chấn nhiếp rất nhanh liền sẽ tỉnh đến, đến lúc đó hắn sẽ chẳng giết được một ai.

- Tiểu Bạch, ngươi chuẩn bị ra tay!

Lục Ly thầm thì một tiếng với Tiểu Bạch, chỉ có thể binh hành hiểm chiêu mới có cơ hội thủ thắng, thế là hắn rút ra thần binh Long Đế quét ngang về phía bốn năm tên trước mặt, lập tức bốn đầu lâu Ma tộc bay lên.

Bốn tên Ma tộc có bảo vật phòng ngự linh hồn ở gần đó tức thì khóa chặt chân thân hắn, trong mắt cuộn trào sát khí, trên người lấp lánh hắc quang, tốc độ đột ngột tăng nhanh, bay vụt về phía hắn.

Hu hu.

Một tên Ma tộc khua múa quyền trượng, bốn phía lập tức đen kịt một mảnh, khắp nơi toàn là Quỷ Ảnh dập dờn, tiếng quỷ kêu khóc văng vẳng bên tai, một cỗ năng lượng kỳ dị vọt tới Hồn Đàm Lục Ly.

Đây là thủ đoạn đặc hữu của Ma tộc, mang theo một tia công kích linh hồn, có thể mê hoặc nhân tâm. Ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm Lục Ly khẽ lấp lánh, bảo hộ linh hồn cho hắn, những năng lượng này căn bản không thể tiến vào được Hồn Đàm.

Hây!

Lục Ly lần nữa vung chiến đao quét ngang, lại đánh chết bốn năm tên, từ bên cạnh, hai mũi độc thứ phóng tới, trên đó chớp hiện u quang, tốc độ cực khủng bố.

Tốc độ kẻ địch nhanh như vậy, lại chia nhau giáp công từ hai bên trái phải, trong linh hồn còn có phòng ngự bảo vật, Lục Ly đành phải chuyên tâm đối phó một người trong đó. Thần niệm hắn hóa thành mười mũi đao nhọn khóa chặt tên Ma tộc bên phải, chiến đao theo đó nhắm chuẩn đầu lâu người này trùng trùng đánh xuống.

Đồng thời hắn quát lớn:

- Tiểu Bạch, Ma tộc bên này giao cho ngươi!

-

Hí hí

Tiểu Bạch hờ hững kêu một tiếng, sau khi Lục Ly vung tay áo lên, cả người nó lập tức hóa thành một đạo bóng đen bắn vút đi. Sở dĩ hóa thành bóng đen là bởi vì toàn thân nó đã bị cháy đen, lông trắng còn chưa mọc ra được.

- Thứ gì vậy?

Tên Ma tộc bên trái thấy một đạo bóng đen hiện lên, theo bản năng vung độc thứ nhắm chuẩn bóng đen đâm tới. Một tia lửa sáng lên, độc thứ ma sát ra tia lửa trên người. Cảm giác hệt như đâm phải một khối sắt cứng rắn.

Hí hí

Tiểu Bạch thuận theo độc thứ leo lên, há mồm nhắm chuẩn cổ tay Ma tộc táp tới. Tốc độ gặm cắn quá nhanh, chỉ một hơi sau cánh tay Ma tộc đã còn trơ lại mỗi xương trắng, thậm chí tên Ma tộc kia còn không kịp cảm thấy đau đớn.

- A.

Ma tộc tru lên thống khổ, vung tay định hất ra Tiểu Bạch. Nhưng cánh tay đã chỉ trơ mỗi xương, cái hất lên này khiến hắn đau đến thiếu chút ngất đi. Chờ hắn hồi thần lại, Tiểu Bạch đã nhảy lên vai, nhắm tới phần cổ hung hăng táp tới.

- Tiểu Bạch, làm tốt lắm!

Lục Ly hét lớn, trong lòng yên tâm không ít. Hắn lo lắng nhất vẫn là sức phòng ngự của Tiểu Bạch quá kém, giờ thấy độc thứ không cách nào đâm vào được, hắn mới triệt để yên tâm.

Tiểu Bạch bị thần lôi đánh suốt bảy ngày bảy đêm, cộng thêm được thần lực cải tạo, sức phòng ngự nhục thể đã đạt tới một trình độ vô cùng khủng bố. Kết hợp với công kích hung tàn, tốc độ cũng không yếu, hiện tại các phương diện của Tiểu Bạch đều rất cường đại, chiến lực đã không thua kém Thú Hoàng.

- Chết đi.

Phía Tiểu Bạch không thành vấn đề, bên này thần niệm Lục Ly hóa thành đao nhọn đâm rách bảo vật phòng ngự linh hồn của Ma tộc, cả người tên Ma tộc kia thoáng ngưng lại, chiến đao trong tay Lục Ly trùng trùng chém xuống, chẻ nát đầu đối phương.

Tê tê

Hai bên Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn còn lại hít sâu một hơi khí lạnh, ánh mắt lấp lóe ngập ngừng không dám xông tới.

- Giết!

Lục Ly không chút cố kỵ, trường đao chỉ thẳng một tên cường giả Ma tộc khác đang vọt tới, lần nữa thả ra công kích linh hồn.

Hí hí

Tiểu Bạch được đến khen ngợi từ Lục Ly, rất là hưng phấn, thân hình lóe lên phóng tới một tên Ma tộc khác. Đối với Tiểu Bạch mà nói, những Ma tộc này không khác gì Huyền thú cấp thấp cả, nó có thể tuỳ tiện đồ sát không chút trở ngại.

Hây!
Chương 752 Quả nhiên có trá

Lục Ly vung lên thần binh Long Đế chém xuống đầu tên Ma tộc trước mặt, đúng lúc này không gian sau lưng hắn đột nhiên cuộn lên gợn sóng, tiếp đó một chiếc gai nhọn đột nhiên đâm tới. Hàn khí bao phủ khắp người Lục Ly, sát cơ lạnh thấu xương khiến sâu trong linh hồn Lục Ly không ngừng vang lên cảnh báo.

- Huyết trảo!

Lục Ly hừ lạnh một tiếng, tay phải ngưng hiện huyết trảo, hung hăng xoắn tới gai nhọn kia, độc thứ lập tức bị xoắn nát. Huyết trảo thuận thế đánh thẳng tới, bóp nát đầu một tên Ma tộc ló ra từ trong hư không.

Oanh

Cánh tay còn lại vung lên thần binh Long Đế hung hăng đánh xuống, tên cường giả Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn ở trước mặt lập tức bị đánh nát đầu. Lục Ly thở phào một hơi, điều khiển Mệnh Luân bay múa, bắt đầu đồ sát mười mấy tên Ma tộc đang bị chấn nhiếp linh hồn.

Nói thì chậm, diễn biến lại rất nhanh.

Thật ra trọn cả quá trình Lục Ly và Tiểu Bạch lần lượt chém giết hai tên cường giả có được bảo vật phòng ngự linh hồn chỉ diễn ra trong mấy nhịp thở, đại quân Ma tộc phía xa xa còn chưa kịp đuổi tới, đám người vương tử Ma tộc Na Già đi ở trước nhất còn cách nơi này chừng hơn mười dặm.

Vù vù

Không ngừng có Ma tộc tuôn tới, Na Già đến cách vài dặm liền ngừng lại, chỉ huy Ma tộc trùng trùng vây quanh Lục Ly, ý đồ diệt sát hắn.

Lục Ly lại không chút để ý, mặc cho đại quân Ma tộc vây quanh. Hắn muốn phá vây thì quá dễ, tuỳ tiện liền có thể giết ra một con đường máu thoát ra ngoài. Hơn nữa hiện tại còn có Tiểu Bạch hỗ trợ, dù không trốn hắn cũng nắm chắc đánh tan được đại quân Ma tộc.

- Tiểu Bạch, cẩn thận chút!

Hắn vung đao chặt chết mấy tên Ma tộc, đảo mắt nhìn về phía Tiểu Bạch đang phóng tới đại quân Ma tộc, dặn dò một tiếng. Tiểu Bạch hờ hững ngước đầu lên, kêu hai tiếng, Lục Ly thấy thân hình nó chợt lóe, từ bả vai tên Ma tộc này nhảy đến trên thân một tên Ma tộc khác, nơi cổ tên Ma tộc trước đó liền phun ra huyết dịch, ầm vang rớt xuống.

Thỉnh thoảng lại có quyền trượng hoặc độc thứ nện ở trên thân Tiểu Bạch, nhưng mỗi lần đều chỉ cọ sát ra tia lửa, hoặc là nện bay Tiểu Bạch. Năng lực phòng ngự của nhục thân Tiểu Bạch mạnh đến đáng sợ, đòn tấn công từ Ma tộc căn bản không cách nào tổn thương nó.

- Thú Hoàng?

Na Già thấy mỗi thần thân hình Tiểu Bạch chợt lóe, tất lại có một tên Ma tộc bị cắn chết, sắc mặt không khỏi khẽ biến. Chiến lực cường hoành như thế, chỉ có Thú Hoàng mới giải thích được thông. Nhưng mà trong người Tiểu Bạch không có uy năng và khí huyết như của Thú Hoàng, khí huyết Thú Hoàng chân chính vô cùng khủng bố, từ cách xa mấy chục dặm chỉ cần tuỳ tiện rống một tiếng liền có thể khiến cho tâm thần ai nấy run lên vì sợ hãi.

Phanh phanh phanh!

Lục Ly quét ngang chiến đao, đánh chết sạch mấy chục người khi, sau đó tiếp tục huyễn hóa ra mười mấy phân thân, bản tôn thì lao thẳng về hướng Tiểu Bạch.

- Giết! Giết chết tên Nhân tộc này. Ai có thể giết chết hắn, bản vương ban thưởng vị trí lãnh chủ!

Na Già rống to, khí tức sinh mệnh Lục Ly còn trẻ mà chiến lực đã khủng bố như vậy, bên người còn có một con linh thú biến thái. Nếu để mặc cho Lục Ly trưởng thành, sau này tuyệt đối sẽ là ác mộng đối với tứ tộc.

- Lĩnh chủ?

Đám Ma tộc nghe được lời này của Na Già, tròng mắt ai nấy đều chớp qua một tia hưng phấn và cuồng nhiệt. Lãnh chủ tương đương với vực chủ ở Trung Châu, được đến vị trí lĩnh chủ, liền có thể được đến tài nguyên vô tận, gia tộc bản thân cũng theo đó cất bước trở thành hào môn ở Thần Doanh đại địa.

- Giết, giết, giết!

Lập tức, hai ba ngàn Ma tộc hung hãn không sợ chết ùn ùn đổ nhào về phía Lục Ly.

Là người thì sẽ có lúc kiệt sức, bất luận có mạnh đến đâu, nếu phải liên tục chiến đấu, Huyền lực thể lực tinh thần lực đều sẽ hao tổn rất lớn.

Cảnh giới đè chết người, trên lý thuyết đối đầu một tên Nhân Hoàng, dù có nhiều Quân Hầu Cảnh đến mấy thì cũng đều chịu chết. Nhưng thực tế để một tên Nhân Hoàng liên tục giao chiến với mấy vạn Quân Hầu Cảnh, nếu tên Nhân Hoàng này không đột vây thóag ra, cuối cùng nhất định sẽ bị giết.

Tương tự!

Nếu Lục Ly đột vây, mấy ngàn Ma tộc này khẳng định không làm gì được hắn. Nhưng nếu hắn cứ ở lại chiến đấu liên tục, cuối cùng rất có khả năng sẽ vẫn lạc.

Bởi vì chỗ dựa lớn nhất của hắn là công kích linh hồn, đây là thủ đoạn cực kỳ hao tổn tinh thần lực, một khi tinh thần mỏi mệt, năng lực phản ứng của hắn sẽ hạ thấp. Khả năng phòng ngự của Lục Ly lại tương đối yếu, chỉ cần bị độc thứ đâm trúng, sao có thể không chết cho được?

Lục Ly rất rõ ràng tình cảnh này, hắn tính thử phá vây rất nhiều lần, nhưng Ma tộc hoàn toàn không sợ chết, tốc độ cũng cực nhanh. Khiến hắn căn bản không có cơ hội phá vây ra ngoài, cũng không cách nào phóng thích phân thân thần kỹ đào tẩu.

Hắn phát hiện mình đã quá xem thường Ma tộc!

Ma tộc không hổ là chủng tộc âm hiểm xảo trá hung tàn, bọn chúng cực tinh thông phối hợp tác chiến, hơn nữa một ít Ma tộc còn biết được đâm xuyên không gian, lai vô ảnh khứ vô hình, nhất thời không cẩn thận liền sẽ trúng chiêu.

Hiện tại Lục Ly đã không dám tách ra khỏi Tiểu Bạch, không có Tiểu Bạch, hắn không ngăn được độc vật phát ra từ trên thân Ma tộc, đồng thời hắn còn cần Tiểu Bạch giúp mình ngăn trở đánh lén tới từ bốn phương tám hướng.

Điều duy nhất khiến Lục Ly mừng thầm chính là, mấy ngàn Ma tộc nhưng số có được bảo vật phòng ngự linh hồn lại rất ít. Phỏng chừng ở Ma tộc số người hiểu được luyện khí cũng không nhiều, tổng cộng chỉ mười tên Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn. Mới đầu liền bị Lục Ly và Tiểu Bạch chém giết mất bốn tên, đến sau lại bị Tiểu Bạch cắn chết hai tên, giờ còn sót lại bốn tên nhưng đều không dám tới gần.

Phía dưới sơn mạch đã biến thành Địa Ngục, chưa đến nửa canh giờ, thi thể Ma tộc rơi rụng xuống đã có hơn bảy trăm, Lục Ly chặt bổ đến độ cánh tay tê rần.

Linh hồn hắn dần bắt đầu suy yếu, không ngừng sử dụng công kích linh hồn khiến tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, sắc mặt đã thoáng tái nhợt.
Chương 753 Quả nhiên có trá 2

- Không được, phải phá vây!

Lục Ly đánh giá quá cao chiến lực bản thân, tưởng là một thân một mình liền có thể quét ngang mấy ngàn người. Giờ mới phát hiện cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, hoàn toàn không duy trì nổi chiến đấu không ngừng ở cường độ cao thế này, cứ tiếp tục như vậy, dù có thể chém giết một ngàn Ma tộc, chính hắn khẳng định cũng sẽ chết ở chỗ này.

Xuy xuy!

Không gian bên trái thoáng khẽ ba động, Lục Ly theo bản năng duỗi ra huyết trảo vồ chết tên Ma tộc đánh lén. Hắn quét mắt nhìn quanh bốn phía, hiện khắp nơi đều chi chít Ma tộc, không thấy đâu là điểm cuối.

Quan trọng nhất chính là ngoại vi còn vây quanh rất nhiều Ma tộc, tùy thời có thể tiến đến tiếp viện. Lục Ly đột vây về hướng nào, những người kia liền sẽ tiếp viện hướng đó, rất rõ ràng Na Già chuẩn bị dùng tính mạng mấy ngàn Ma tộc để đổi lấy một mạng của Lục Ly.

- Na Già...?

Tròng mắt Lục Ly khẽ nheo lại, bạo rống một tiếng, thả ra mười mấy phân thân, kiềm chế địch nhân xung quanh một nhịp, còn bản tôn thì như cuồng long vút thẳng về phía Na Già.

Bắt giặc trước bắt vua!

Chỉ cần chém giết Na Già, những Ma tộc này tuyệt đối sẽ chạy tán loạn. Chạy tán loạn liền dễ làm, hắn có thể rút đi, cũng có thể một đường nhẹ nhàng đuổi theo tru diệt.

Phanh phanh phanh!

Hắn phóng thích công kích linh hồn chấn nhiếp mười mấy tên Ma tộc trước mặt, thần binh Long Đế hẹp dài bá khí quét qua, toàn bộ mười mấy người kia bắn ngược ra sau, đụng bay cả đám Ma tộc gần đó.

- Cơ hội tốt!

Lục Ly thét dài một tiếng, điều khiển Mệnh Luân xoay tròn, tốc độ đạt tới cực hạn, bắn thẳng tới chỗ Na Già.

- Ách?

Na Già lại bất ngờ không đào tẩu, thậm chí không nhích người, ngược lại nét mặt đầy vẻ cười lạnh nhìn Lục Ly. Lục Ly bị ánh mắt này chọc cho sát khí cuộn trào, thần binh Long Đế quét ngang trái phải, giết ra một con đường máu, không ngừng áp sát lại gần Na Già.

- Tiểu Bạch, chú ý ngăn đỡ đánh lén!

Lục Ly dặn dò Tiểu Bạch ở trên vai một tiếng, hắn cảm giác có gì đó sai sai. Na Già một mực rất cẩn thận, chưa từng để mình áp sát. Lần này sao lại không trốn? Sự tình khác thường tất có quỷ quái.

Một trăm thước, năm mươi thước!

Lục Ly gian nan đột vây lao thẳng tới, cánh tay tê rần, máu tươi nhuộm đỏ toàn thân, thoạt nhìn không khác gì một con dã thú khát máu.

Ma tộc thấy Lục Ly không ngừng tới gần Na Già, ai nấy đều hoảng, vội liều mạng đánh tới Lục Ly.

Chế độ đẳng cấp của Ma tộc vô cùng sâm nghiêm, chỉ cần Na Già xảy ra chuyện, bọn hắn trở về nhất định sẽ bị xử tử, thậm chí còn sẽ liên lụy tộc nhân.

Lục Ly chỉ còn cách Na Già năm mươi thước, nhưng Ma tộc điên cuồng vọt tới khiến hắn đột vây khó khăn dị thường, năm mươi thước mà cứ như cả ngàn thước.

Hắn thét dài một tiếng phẫn nộ, điên cuồng phóng thích thần niệm kim châm, chém giết đánh bay từng đám từng đám Ma tộc.

Cuối cùng!

Lại tiến thêm được ba mươi thước, hắn gầm lên một tiếng phẫn nộ, kim châm linh hồn dũng mãnh lao tới Na Già. Nhưng đúng lúc này, cả người Na Già đột nhiên tan biến vào trong hư không, chẳng thấy đâu nữa.

Cả người Lục Ly bất giác lạnh toát, tựa như bị mấy con rắn kịch độc nhìn chằm chằm, sâu trong linh hồn truyền đến cảnh báo trí mạng, khiến từng sợi tóc gáy dựng đứng cả lên.

- Quả nhiên có trá!

Chỉ sát na, Lục Ly không chút do dự, bạo hống quát:

- Tiểu Bạch, phóng thích Man Thần Đỉnh bao phủ lấy ta, hút hết Ma tộc xuất hiện gần đây, sau đó phóng thích lôi điện rồi hẵng thả ta ra!

Nhiều lần du tẩu giữa lằn ranh sinh tử khiến Lục Ly có được phản ứng gần như bản năng đối với nguy hiểm, hắn biết lúc này mà còn không sử dụng Man Thần đỉnh, hắn tất phải chết không nghi ngờ.

Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Tiểu Bạch không chút do dự. Mi tâm hiện ra một chiếc tiểu đỉnh, tiểu đỉnh đón gió biến lớn, tiếp sau, nắp đỉnh mở ra, một cỗ hấp lực cường đại bao phủ không gian phương viên mấy thước quanh Lục Ly.

Xuy xuy.

Gần như cùng lúc, không gian bên người Lục Ly không ngừng nổi lên gợn sóng, năm đạo nhân ảnh tuôn ra từ bên cạnh, năm người này vừa xuất hiện liền lập tức hung hăng đâm tới Lục Ly.

Trong năm đạo nhân ảnh có cả vương tử Ma tộc Na Già. Thân hình Na Già đang xoay tròn, độc thứ trong tay cũng khác với những Ma tộc còn lại, là một chiếc gai nhọn màu ám kim, khí tức trên đó cực sâm nhiên, lạnh lẽo tận xương, vừa nhìn liền biết không phải vũ khí tầm thường.

Binh khí còn chưa phải thứ quan trọng nhất, quan trọng nhất là tốc độ của Na Già.

Thân hình Na Già không ngừng xoay tròn, tốc độ nhanh gấp mấy lần Ma tộc phổ thông, thiên địa Huyền lực xung quanh đều bị dẫn động, không gian khe khẽ ba động. Đây rõ ràng là một loại áo nghĩa, hơn nữa còn không phải áo nghĩa cấp thấp.

Năm người đồng thời bắn tới, cả năm đều có bảo vật phòng ngự linh hồn, dù Lục Ly và Tiểu Bạch có thể chém giết một hai người, Lục Ly nhất định cũng sẽ bị những tên Ma tộc còn lại đâm chết.

Đáng tiếc...

Một kích tất sát này lại xuất hiện biến cố. Trên không, Man Thần Đỉnh dập dờn khí đen, tự phù thần bí lấp lánh, phía ngoài còn có lôi điện vờn quanh, nháy mắt, một cỗ hấp lực khổng lồ hút Lục Ly tiến vào. Tiểu Bạch bị hút đến nửa đường lại vụt lên trên đỉnh, tựa hồ hấp lực này không chút hiệu quả đối với nó.

- Man Thần Đỉnh?

Na Già thấy Lục Ly biến mất, không khỏi ngước mắt nhìn lên không trung, lại chỉ thấy một cự đỉnh cổ phác sâm nhiên, sắc mặt lập tức đại biến.

Hắn biết Man Thần Đỉnh của Thiết Duệ, trước đây Thiết Duệ còn từng lấy ra khoe khoang, hắn còn rất là ghen tỵ khi thấy Man tộc ban cho Thiết Duệ bán Thần khí.

Một cỗ hấp lực khủng khiếp truyền tới từ trong Man Thần Đỉnh, đám người Na Già mới vừa xuyên qua hư không, không cách nào ngăn trở hấp lực cường đại, cả đám trực tiếp bị hút đi vào.

Ầm!

Nắp đỉnh trùng trùng khép lại, Tiểu Bạch thu hồi Man Thần Đỉnh, Lục Ly Na Già và bốn tên cường giả Ma tộc cứ thế tan biến giữa trời.

- Cái này...

Ma tộc bốn phía điên cuồng lao tới, lúc này lại đều như hóa đá, ngơ ngác nhìn lên cự đỉnh kia.

...
Chương 754 Chúa tể là ta

Ma tộc bên ngoài bị dọa cho sửng sờ, đám người Lục Toan Cơ Mộng Điềm trong Man Thần Đỉnh cũng bị kinh hãi.

Đoạn thời gian này Lục Ly để Tiểu Bạch ngừng phóng thích lôi điện, đám người Lục Toan Dương Hiên Cơ Mộng Điềm vừa mới khôi phục được phần nào thương thế. Giờ đây Man Thần Đỉnh lại đột nhiên lấp lánh quang mang, bọn hắn đều tưởng rằng Lục Ly lại định đánh xuống lôi điện, không nói Dương Hiên Lục Nghê, dù là Lục Toan đều có chút căng thẳng, trong lòng không ngừng chửi đổng.

Chẳng qua, Man Thần Đỉnh lóe lên quang mang, sau đó Lục Ly bất ngờ đột ngột xuất hiện ở bên trong.

Nhìn thấy thiếu niên áo xanh từ từ hiện ra, ai nấy đều thoáng giật mình, sau đó trên thân chúng nhân lập tức tràn ra sát khí. Nhưng chỉ một giây sau, bọn hắn lập tức hồi thần, bộ dạng ai nấy đều như lâm đại địch, không dám động đậy.

Trong mắt bọn hắn, Lục Ly đã không khác gì ác ma, Lục Ly đột nhiên tiến vào đây, theo như bọn hắn nghĩ thì nhất định không phải chuyện tốt. Nếu bọn hắn dám làm loạn, hậu quả e rằng sẽ rất thảm.

Lục Ly quét mắt nhìn chúng nhân, trên mặt hiện ra ý cười, trong lòng thoáng cân nhắc một cái, sau đó nhàn nhạt nói:

- Chư vị ở bên trong vẫn khỏe cả chứ? Có nhàm chán quá không? Ta đưa một ít đồ chơi vào cho các ngươi. Nếu các ngươi có thể giết chết mấy tên Ma tộc này, ta sẽ tha mạng. Còn nếu giết không được, vậy các ngươi liền chuẩn bị đi chết cả đi!

Ông!

Một đạo bóng trắng hiện ra, năm đạo nhân ảnh đột ngột xuất hiện trong Man Thần Đỉnh, Lục Ly quát khẽ nói:

- Sống hay chết, liền xem tạo hóa của các ngươi, muốn sống thì giết chết năm tên Ma tộc này! Tiểu Bạch!

Lục Ly chợt quát, một đạo quang mang bao phủ hắn, cả người hắn cứ thế tan biến trong Man Thần Đỉnh, Tiểu Bạch điều khiển cấm chế truyền tống hắn ra bên ngoài.

- Bá bá bá!

Sắc mặt tất cả mọi người đều chợt biến, dồn dập tụ lại với nhau, Lục Toan Lục Nghê lập tức phóng thích Thần Khải, đứng ra chắn ở tuyến đầu.

- Ách...

Mấy người Na Già không khỏi cũng có chút sững sờ, vừa tiến vào thấy Lục Ly mà vẫn không nhúc nhích, lúc này càng là không dám động. Mấy sinh vật đen thui trước mặt là thứ gì? Là người hay quỷ? Trước khi làm rõ tình hình, bọn hắn sao dám loạn động?

Bởi thế tình cảnh trong Man Thần Đỉnh bỗng chốc trở nên rất là thú vị, đám người Lục Toan tụ tập ở một bên, như lâm đại địch. Năm người Na Già tụ lại ở một bên khác, nhìn chằm chằm sang bên này, tựa như hai bầy mãnh thú bị ném vào chung một chiếc lồng.

- Lục Nghê, chúng ta ngăn trước mặt, Cơ Mộng Điềm Dương Hiên, các ngươi chủ công, Điệp Phi Vũ phóng thích huyết mạch thần kỹ, những người còn lại bảo hộ Điệp Phi Vũ.

Lục Toan phản ứng rất nhanh, bất luận Lục Ly có âm mưu quỷ kế gì, mấy tên Ma tộc này rất có thể sẽ lấy mạng bọn hắn, bởi thế muốn sống thì trước hết phải giết chết năm tên Ma tộc này cái đã.

Lục Toan vừa hạ lệnh, Điệp Phi Vũ lập tức phóng thích huyết mạch thần kỹ Sinh Mệnh Chi Nguyên, hai tên võ giả thế lực phụ dung còn sống sót thì đứng hộ vệ cho Điệp Phi Vũ.

- Giết!

- Lục Toan bạo rống một tiếng, dẫn theo Lục Nghê đánh tới trước mặt. Hai người có Thần Khải, năng lực phòng ngự rất mạnh, dù bị thương cũng sẽ được Điệp Phi Vũ trị liệu, không chết được.

- Giết!

Dương Hiên và Cơ Mộng Điềm đồng thời phóng thích huyết mạch thần kỹ, Dương Hiên thả ra năm hư ảnh tiểu quỷ, bán Thần khí của Cơ Mộng Điềm đã bị Tiểu Bạch cắn hỏng, chỉ có thể phóng thích Hỏa Phượng màu đen.

- Giết chết đám Nhân tộc này!

Na Già biết cục diện trước mắt không phải ngươi chết chính là ta sống, đành phải cắn răng hô lên một tiếng, thân hình hơi lắc, lập tức ẩn mình vào trong hư không.

Xuy xuy!

Bốn tên Ma tộc còn lại đều trầm mặc ẩn vào hư không, chẳng qua ở trong Man Thần Đỉnh khẳng định không cách nào đâm xuyên ra ngoài, chỉ có thể ngang dọc trong một vùng không gian tương đối nhỏ hẹp.

- Cẩn thận.

Lục Toan vừa thấy năm tên Ma tộc tan biến, lập tức rút thân lùi ra sau, trông chừng bên người Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ. Hắn cảm ứng được không gian bên trái thoáng chút ba động, tức thì đột ngột phóng sang bên trái.

Xùy!

Không gian bị xé nứt, một đạo bóng người tựa như tia chớp đâm ra, vốn định nhắm thẳng tới đầu Điệp Phi Vũ, chẳng qua Lục Toan đã kịp lao đến, cuối cùng đành phải chuyển hướng đâm tới Lục Toan.

- Chết đi!

Lục Toan cười lạnh một tiếng, mặc cho độc thứ đâm lên ngực, một tay đột nhiên vung lên chộp lấy cánh tay Ma tộc. Giới chỉ nơi tay còn lại chợt lóe, lấy ra một thanh chủy thủ, trùng trùng vòng ra đâm vào sau lưng Ma tộc.

Phanh!

Độc thứ đâm lên Thần Khải màu lam của Lục Toan, cọ sát ra một mảnh hoa lửa, lại không cách nào xuyên vào một tấc. Huyết mạch Kim Cương của Lục gia được xưng là huyết mạch phòng ngự mạnh nhất Trung Châu, quả nhiên danh bất hư truyền.

- A!

Chủy thủ trong tay Lục Toan rõ ràng là Huyền khí Thánh giai, hắn một tay bắt lấy cánh tay Ma tộc, khiến tên Ma tộc kia không cách nào tránh thoát. Chủy thủ cứ thế hung hăng đâm vào sau lưng đối phương, đồng thời dùng giảo mạnh mấy lần, tên Ma tộc kia phát ra một tiếng kêu thảm, sau đó bị Lục Toan tung cước đạp bay ra sau, mắt thấy khó mà sống nổi.

- Hiên công tử cứu ta...

Gần như đồng thời, đằng sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết, một tên thủ hạ còn sống sót của Dương Hiên bị Na Già bất ngờ đâm tới, độc thứ hung hăng chọc mạnh.

Dương Hiên cứu không được, bởi vì lúc này cũng đang có một tên Ma tộc quấn lấy hắn. Na Già và bốn tên Ma tộc đồng thời đâm xuyên tới, bọn hắn đều biết với thế cục diện trước mắt, không giết chết đám Nhân tộc này, như vậy người chết sẽ là bọn hắn, bởi thế ai nấy đều dốc hết toàn lực liều mạng.

Chiến lực Dương Hiên không tầm thường, thả ra mấy tên tiểu quỷ cuốn lấy Ma tộc kia, chính mình lại lấy ra một thanh chiến đao bổ tới đầu tên Ma tộc, liên tục chém ra mấy chục đao nhanh như thiểm điện, đánh chết tươi tên Ma tộc kia.

- A?

Phía Điệp Phi Vũ truyền tới tiếng kinh hô, một tên Ma tộc sau khi phóng ra độc vật liền bắn thẳng tới chỗ Điệp Phi Vũ và Cơ Mộng Điềm.
Chương 755 Đại chiến kết thúc

Điệp Phi Vũ vừa thấy độc vật hiện ra chi chít, lập tức sợ đến độ không ngừng kinh hô, huyết mạch thần kỹ đều ngừng phóng thích, chỉ biết quay đầu bỏ chạy.

- Ngu xuẩn...

Lục Toan tức giận hừ một tiếng, Điệp Phi Vũ mặc chiến giáp Thánh giai, da thịt lộ ra bên ngoài rất ít, tùy tiện liền có thể ngăn đỡ được những độc vật kia.

Hơn nữa chỉ cần không đình chỉ phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù bị độc vật cắn trúng thì đã làm sao? Những độc vật này đâu phải vu độc của Vu tộc, có gì mà phải sợ.

Ô ô...

Một tên Ma tộc khua múa quyền trượng, trong Man Thần Đỉnh lập tức cuộn lên từng trận âm phong, không gian bỗng chốc ảm đạm, ẩn ẩn thấy được có Quỷ Ảnh lấp lánh, quỷ kêu thét gào, cộng thêm vô số độc vật khiến cho cảnh tượng nhìn qua vô cùng hãi người.

Phanh!

Lục Nghê cường hoành đâm tới, ỷ vào trên thân có Thần Khải, tưởng là phòng ngự vô địch, ai ngờ lại bị độc thứ trong tay Na Già nện bay. Dù Thần Khải không bị đâm xuyên, nhưng ngực đều lõm sâu vào, cuồng phún máu tươi.

- Điệp Phi Vũ, chạy cái gì? Mau phóng thích huyết mạch thần kỹ, ta sẽ bảo vệ ngươi!

Lục Nghê gầm lên, hiện tại đã có hai tên Ma tộc bị giết chết, ba tên còn lại hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp. Nhưng nếu bên mình loạn trước, thế cục liền sẽ đổi chiều.

Lục Toan một mực là hạch tâm của nhóm người này, Điệp Phi Vũ đã quen với việc nghe lệnh từ hắn, lập tức không chạy loạn nữa mà đứng lại phóng thích huyết mạch thần kỹ.

Lục quang lấp lánh, chiếu sáng không gian mờ tối trong Man Thần Đỉnh. Lục Toan không đi quản Lục Nghê mà đứng ở bên người Điệp Phi Vũ, quát khẽ nói:

- Cơ Mộng Điềm phóng thích thêm mấy con Hỏa Phượng, ta lại muốn xem xem đám Ma tộc này còn có thể bay được đi đâu? Dương Hiên, phóng thích mãnh quỷ cuốn lấy bọn hắn!

Mệnh lệnh Lục Toan vừa ra, thế cục vốn có chút thế cục thoáng chốc liền ổn định. Sau khi mấy con Hỏa Phượng xuất hiện, vô số độc vật bị thiêu chết. Một tên Ma tộc bị mãnh quỷ cuốn lấy, sau đó Hỏa Phượng của Cơ Mộng Điềm bay tới, rất nhanh liền đốt chết tươi.

Năm tên Ma tộc chỉ còn sót lại hai tên, bên phía Lục Toan lại chỉ mới chết một người, còn thừa lại sáu người. Na Già biết cứ tiếp tục thế này, hắn khó mà thoát khỏi tai kiếp. Thế là không giãy giụa nữa mà quát khẽ:

- Đừng đánh, ta là vương tử Ma tộc, chúng ta đầu hàng!

- Vương tử Ma tộc?

Lục Toan hơi có chút kinh ngạc, sau đó ánh mắt lộ vẻ vui mừng. Bắt sống một tên vương tử Ma tộc, công lao này không nhỏ. Lần này mặt mũi mất sạch, giờ lại có thể bắt sống một tên vương tử Ma tộc, ít ra cũng có thể vãn hồi phần nào thể diện.

Tròng mắt Cơ Mộng Điềm và Dương Hiên cũng khẽ sáng lên, có thể bắt sống một tên vương tử Ma tộc, đây quả thực là công lao vô cùng lớn.

- Ngươi đầu hàng với bọn hắn thì cũng vô dụng thôi, ở trong Man Thần Đỉnh này, chúa tể là Lục Ly ta. Na Già, giữa các ngươi và bọn hắn chỉ một bên có thể sống sót!

Nhưng mà, một tiếng nói băng lãnh đột ngột vang lên trong Man Thần Đỉnh, khiến cho bầu không khí nơi đây lần nữa sặc mùi khói súng.



Sau khi rời đi, thần niệm Lục Ly một mực nhìn quét bên trong, bởi thế ngay lúc Na Già đầu hàng đám người Lục Toan, hắn liền lập tức truyền lời vào.

Na Già muốn đầu hàng cũng phải đầu hàng với hắn mới đúng, chứ đầu hàng với đám Lục Toan thì ích gì? Đám người Lục Toan cũng là tù nhân của hắn, làm gì có chuyện tù nhân đầu hàng tù nhân.

Bên trong lại bắt đầu ra tay đánh lớn, Lục Ly thu lại thần niệm, bắt đầu truy sát đại quân Ma tộc ở bên ngoài!

Không sai!

Là truy sát, ngoài này còn có hai ngàn đại quân Ma tộc, lại bị một mình Lục Ly đuổi theo truy sát. Không lâu sau khi đám người Na Già bị hút vào, đại quân Ma tộc liền vỡ trốn, tháo chạy tán loạn.

Na Già là vương tử Ma tộc, là thống soái của đại quân Ma tộc, thống soái đều bị bắt bị giết, quân tâm tự nhiên đại loạn.

Trước kia rất nhiều Ma tộc liều mạng là bởi nhìn trúng vị trí lĩnh chủ mà Na Già hứa hẹn, giờ Na Già đều sống chết bất minh, bọn hắn biết tìm ai để đòi vị trí lĩnh chủ?

Đương nhiên cũng có người nghĩ cách cứu viện Na Già, chẳng qua sau khi thấy Lục Ly phóng thích thần niệm đánh chết hơn trăm người, đám người kia liền cũng từ bỏ ý định.

Na Già và bốn người bị bắt lại đều là cường giả mạnh nhất trong đại quân Ma tộc, người mạnh nhất bị giết, đám Ma tộc phổ thông còn lại đương nhiên đều sợ hãi.

Dù Na Già bị bắt hay là bị giết, về lại Thần Doanh đại địa đám Ma tộc này nhiều khả năng cũng sẽ bị trừng phạt, thậm chí xử tử. Nhưng vạn nhất Đại Đế Ma tộc mở một mắt lưới tha mạng cho bọn hắn thì sao? Trở về chưa chắc sẽ chết, nhưng ở lại đây thì trăm phần trăm là sẽ chết.

Trong cảm tưởng của đám Ma tộc, Lục Ly đã biến thành Quỷ Vương bất tử, một thân một mình mà đã tru diệt gần ngàn Ma tộc. Còn bắt lại Na Già, đám Ma tộc phổ thông như bọn hắn xông đi lên chẳng phải là tự sát.

Đại quân giao chiến, quân tâm vô cùng quan trọng. Một khi quân tâm bất ổn, một người chạy trốn, những người còn lại đều sẽ trốn, tiếp đó liền dẫn phát hỗn loạn, cuối cùng là đại bại.

Dù tinh thần Lục Ly đã rất mỏi mệt, nhưng cơ hội tốt như vậy sao hắn có thể bỏ qua? Vậy là lần nữa đánh lên tinh thần, bắt đầu truy sát đại quân Ma tộc, mở rộng chiến quả.

- Giết!

Lát sau, từ trong sơn mạch phía đông đột nhiên truyền đến tiếng la giết kinh thiên động địa, tiếp đó vô số Nhân tộc điên cuồng tuôn ra. Lục Ly liếc thấy Dạ Lạc đi ở tuyến đầu, lập tức đại hỉ.

Không ngờ Dạ Lạc đã dẫn theo đại quân Nhân tộc bất tri bất giác tiềm phục tới phụ cận, hơn nữa vừa rồi còn một mực ẩn nhẫn không ra, điều này khiến Lục Ly không khỏi có ấn tượng mới đối với Dạ Lạc.

Vị thiếu tộc trưởng Dạ gia Thiên Địa Trủng này là một nhân vật, chí ít ở phương diện chỉ huy đại quân rất có trình độ.

- Lục Ly ..

Từ đằng xa Khương Khinh Linh đã kêu lên, Lục Ly khoát tay, ra hiệu hết thảy thuận lợi, để nàng đừng tới đây.

Advertisement
';
Advertisement