Chương 601 Lại thấy ánh mặt trời
Thấy Lục Ly hoàn hảo không việc gì, hai người như trút gánh nặng. Khương Hoằng không dám ngừng lại lâu, lập tức dẫn theo Lục Ly đi vào trong thành, Lục Ly lo lắng tình hình Bắc Mạc, trực tiếp truyền tống đi về.
Liên tục truyền tống, đến Bạch Vân Thành Lục Ly cũng không ngừng, một đường truyền tống thẳng về Bắc Mạc.
Đến Bắc Mạc, Lục Ly vội vàng tiến vào hoàng cung, gặp mặt Yên phu nhân và Vũ Hóa Thần. Vũ Hóa Thần là Yên phu nhân kêu về, chuẩn bị liên thủ bố phòng.
Thấy Lục Ly đi đến, Vũ Hóa Thần vội vàng hỏi dò tình hình. Lục Ly giải thích nói Linh Lung Các sẽ hỗ trợ, nhưng bắc bộ Trung Châu lớn như vậy, biển người mênh mông, Linh Lung Các chưa hẳn đã tìm ra được. Huống hồ việc này cũng không phải do Khương Vô Ngã đích thân hạ lệnh, Linh Lung Các làm sao sẽ dốc hết toàn lực.
Trên đường, Lục Ly đã nghĩ rõ ràng, hắn hạ lệnh triệu tập vô số thám báo tiềm phục đến bờ biển phía nam. Chỉ cần là nơi khả năng có nguy hiểm liền bố trí mai phục, một khi tộc trưởng Tống gia tới, ít nhất cũng có thể có thời gian để hoãn xung.
Việc này Lục Ly giao cho Yên phu nhân và Vũ Hóa Thần, hắn đi trước bái kiến Lục Phi Tuyết, nhưng không nói gì nhiều, chỉ nói việc này Linh Lung Các sẽ tham gia, để Lục Phi Tuyết đừng lo lắng.
Cáo biệt Lục Phi Tuyết, Lục Ly đến một thiền điện, quát khẽ:
- Dạ tộc trưởng.
Một cơn gió nhẹ bay tới, Dạ Tra ngưng hiện, Lục Ly hỏi:
- Người Mãnh Tượng Tộc còn cần bao lâu mới đột phá?
- Nửa tháng!
Dạ Tra nghĩ nghĩ rồi nói:
- Thời hạn nửa năm sắp đến, theo lý thuyết hẳn cũng nhanh đột phá, công tử, hay là để ta sai người trở về nhìn xem?
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, lại dặn dò nói:
- Một khi đột phá, để bọn hắn lập tức đi ra. Ngươi bí mật đưa bọn hắn tới tiểu thế giới Lục Ải Nhân, nhớ đừng để lọt bất cứ tin tức nào.
- Đã biết!
Dạ Tra tự nhiên biết được nặng nhẹ, bề ngoài Thanh Loan Tộc không khác gì Nhân tộc, chỉ cần ngụy trang một chút người ngoài liền không nhìn ra được. Nhưng Mãnh Tượng Tộc thì khác, bọn họ đều là cự nhân, một khi tin tức bạo lộ, tuyệt đối không cách nào che giấu, khi ấy Luân Hồi Cung và năm đại thế lực còn lại sẽ lập tức đến Bắc Mạc, tất cả đều phải chết.
Dạ Tra đi xuống, Lục Ly chuẩn bị bế quan. Tạm thời tốc độ áo nghĩa không có bước phát triển đáng kể, hắn lại không dám rời đi Linh Đế Thành, đành phải trước xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ.
Sa sa sa
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, một thân ảnh yểu điệu xuất hiện, chu sa trên mi tâm vô cùng bắt mắt, Bạch Thu Tuyết tới.
Lục Ly có chút lúng túng, chỉ biết giả bộ cau mày trầm tư. Bạch Thu Tuyết đi tới, ngồi ở bên người Lục Ly hỏi:
- Sự tình rất phiền phức?
Bạch Thu Tuyết biết được Lục Ly trở về, liền đi hỏi thăm Yên phu nhân. Nhưng Yên phu nhân không nói gì, đại sự bậc này tự nhiên phải giấu diếm, bằng không rất dễ dẫn lên khủng hoảng.
Lục Ly ngẩng đầu nhếch môi cười nói:
- Không việc gì, có ta ở đây, trời sập không được.
Bạch Thu Tuyết miễn cưỡng cười cười, bất ngờ chủ động nắm lấy tay Lục Ly, nhẹ giọng nói:
- Trời sập hay không ta không để ý, ta chỉ để ý ngươi, bởi vì ngươi là trời của chúng ta.
Hôm nay không ngờ Bạch Thu Tuyết lại chủ động bày tỏ, mặc dù sắc mặt đỏ ửng, thẹn ngượng vô cùng, Lục Ly lại rất cảm động.
Hắn nắm chặt tay Bạch Thu Tuyết, gật đầu nói:
- Yên tâm đi, vì các ngươi, ta sẽ không ngã xuống. Ai dám đến Bắc Mạc làm loạn, ta khiến bọn hắn chết không chỗ chôn.
Bốn mắt nhìn nhau, giao hòa cùng một chỗ, không còn cách nào tách ra.
Lần này tính là lần đầu tiên Bạch Thu Tuyết lớn mật biểu lộ tình ý, trên thực tế khi Lục Ly đi Thiên Vũ Quốc, Bạch Thu Tuyết bất chấp hết thảy đi cứu hắn, khi đó nàng đã có một tia tình cảm mông lung.
Lúc ở trong Hoang giới, Bạch Thu Tuyết nhìn thấy Lục Ly dẫn theo gần như toàn bộ cường giả Bắc Mạc tới cứu mình, nàng triệt để luân hãm.
Người sống một đời, được tình lang như vậy, còn cầu mong gì?
Hai tháng nay trở lại Linh Đế Thành, Bạch Thu Tuyết đã suy nghĩ rõ ràng, bởi thế lúc này mới dám lớn mật thổ lộ.
Lục Ly cười, trong lòng vô cùng hạnh phúc, cũng kích phát lên đấu chí cường đại. Bây giờ hắn đã không còn lẻ loi một mình, phía sau còn có nhiều người như vậy, vô luận cục diện gian nan đến mấy, hắn đều phải gắng gượng, hắn phải chống đỡ mảnh trời của đám người Bạch Thu Tuyết.
Hai người đều thoáng động tình, bất giác ôm chầm lấy nhau, đương nhiên lần này Lục Ly không làm loạn, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Thu Tuyết. Cảm nhận nhịp tim của nhau, cảm thụ yêu thương nồng nàn từ trên người đối phương.
- Tỷ tỷ, tỷ tỷ...
Bên ngoài truyền đến tiếng nói không hề đúng lúc, Lục Ly nghe xong, sắc đại biến, lập tức nhảy dựng lên đi ra ngoài thiền điện, bỏ lại một câu:
- Ta đi trước bế quan xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, mọi chuyện để sau này xuất quan rồi nói.
Nhìn Lục Ly cuống cuồng bỏ chạy, Bạch Thu Tuyết khẽ cười, giờ Bạch Hạ Sương lại thành khắc tinh của Lục Ly.
Bạch Hạ Sương hùng hùng hổ hổ đi đến, nhìn bốn phía một lượt, nổi giận đùng đùng nói:
- Không phải nói Lục Ly về rồi ư? Người đâu? Lục Ly, ngươi đi ra cho ta, ta muốn giết ngươi, giết ngươi!
Lục Ly đã vọt tới bên ngoài thiền điện, tiến vào mật thất chuẩn bị bế quan, nghe được tiếng nói đằng đằng sát khí kia, không khỏi cảm thấy không rét mà run.
Không phải hắn sợ Bạch Hạ Sương động thủ giết hắn, mà là sợ nha đầu này miệng không che đậy, vạn nhất việc này truyền đến, mặt mo của hắn biết đặt đi đâu?
- Bế quan, bế quan, không tới Mệnh Luân Cảnh trung kỳ tuyệt không xuất quan!
Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, dù sao mọi việc hắn cũng đã an bài, tiếp theo liền phải xem vận khí.
Vận khí tốt Linh Lung Các tìm được đám người tộc trưởng Tống gia, trực tiếp giết chết là xong hết mọi chuyện. Vận khí không tốt tộc trưởng Tống gia tới Bắc Mạc, hắn bố trí nhiều thám báo như vậy hẳn là sẽ có thể phát hiện được bốn người kia.
Điểm quan trọng nhất...
Hắn còn có thời gian, bởi vì cách giữa Trung Châu và Bắc Mạc là biển cả mênh mông, hải vực này vô cùng bao la.
Chương 602 Lại thấy ánh mặt trời 2
Nếu dựa vào phi thuyền thiết giáp phi hành, ít nhất cần thời gian hai ba tháng, trừ phi là tộc trưởng Tống gia một thân một mình mở hết tốc lực lao nhanh.
Lại nói, trên biển có rất nhiều Huyền thú cường đại, Thú Hoàng cũng có không ít, không chừng bốn người ở trên biển liền bị Huyền thú kích sát.
Bởi thế Lục Ly còn có thời gian, dựa theo tiến độ, nhiều nhất hơn nửa tháng hắn liền có thể xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ. Đến lúc đó tộc trưởng Mãnh Tượng Tộc cũng sớm đi tới tiểu thế giới Lục Ải Nhân, hắn lập tức có thể chinh phạt Hoang giới.
Làm hết sức mình, nghe theo ý trời!
Lục Ly đóng cửa, lấy ra đan dược và Hồn Tinh bắt đầu luyện hóa. Tâm tính của hắn rất không sai, chẳng mấy chốc đã khu trừ hết thảy tạp niệm trong đầu, toàn tâm toàn ý tu luyện.
Khương Khinh Linh ra lệnh một tiếng, trưởng lão Tình Báo Đường không thể không phái người đi khắp tứ xứ lùng tìm tộc trưởng Tống gia.
Trưởng lão Tình Báo Đường Khương gia tư cách lão làng, chiến lực cũng là Nhân Hoàng Cảnh, là nhân vật đức cao vọng trọng tại Linh Lung Các, nhưng đối với Khương Khinh Linh hắn cũng thực sự hết cách.
Vị đại tiểu thư này có chút tinh thần phân liệt, lúc ngoan thì rất ngoan, lúc điên lên thì chuyện gì cũng làm ra được. Trước kia từng đốt qua sân viện Trưởng Lão Đường, nếu không nghe nàng, nói không chừng phòng ốc vị trưởng lão này cũng sẽ bị nàng một mồi lửa thiêu rụi.
Nếu là con em gia tộc bình thường thì cũng thôi, khăng khăng Khương Khinh Linh lại thiên tư nghịch thiên, còn là con gái duy nhất của Khương Vô Ngã. Ai dám trêu chọc nàng? Chỉ cần không quá phận, mọi người đành phải thuận theo.
Linh Lung Các xuất động vô số thám báo, đồng thời các gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ như Đỗ gia Thái Thiên Điện đều được đến mệnh lệnh từ Khương Khinh Linh, là do Khương Hoằng đích thân đi truyền đạt.
Trưởng lão Khương gia đều không dám đắc tội tiểu ma nữ, gia tộc phía dưới ai dám đắc tội? Bằng không một giây sau dự tính Khương Khinh Linh sẽ đốt trụi nhà bọn hắn.
Nhất thời vô số người tại Trung Châu và Bắc Mạc bị điều động, đi khắp tứ xứ tìm kiếm tộc trưởng Tống gia và đám người Tống Kỳ, phỏng chừng ít nhất phải điều động trăm vạn thám báo trở lên.
Nhiều người như vậy tản ra tìm kiếm bốn người, một người trong đó còn là Nhân Hoàng, độ khó tự nhiên không lớn. Vẻn vẹn tám ngày đã có kết quả, tìm được bốn người Tống Kỳ.
Nhưng mà!
Tìm ra Tống Kỳ, phía ngược lại thám báo cũng bị đám người Tống Kỳ phát hiện. Mấy tên trinh sát bị bắt lại, Tống Kỳ tra khảo một phen, lập tức biết được Linh Lung Các đang truy tìm bọn hắn.
Mấy người Tống Kỳ tự nhiên lập tức đào tẩu, Khương Khinh Linh biết được tin tức, mời ra hai vị trưởng lão đi vây giết. Đuổi kịp bốn người ở phụ cận Lữ Thành, nhưng ba tên Quân Hầu Cảnh Tống gia liều chết ngăn cản, Tống Kỳ trốn thoát được, hơn nữa còn trốn vào trong một tuyệt địa tại bắc bộ Trung Châu
Tuyệt địa kia dù có là Nhân Hoàng cũng không dám tùy tiện tiến vào, trưởng lão Khương gia đương nhiên sẽ không vì Lục Ly mà liều mạng. Chỉ để lại một ít thám báo canh giữ bên ngoài tuyệt địa, sau đó các trưởng lão liền rút về.
Khương Khinh Linh biết sự tình tạm thời đành phải dừng lại ở đây, sai Khương Hoằng đưa tin cho Lục Ly, chính nàng thì bận rộn dưỡng thương tu luyện, chuẩn bị xung kích Quân Hầu Cảnh.
Bất Diệt Cảnh và Quân Hầu Cảnh dù chỉ chênh nhau một cảnh giới, thực lực lại cách biệt một trời một vực.
Huyền Vũ, Thần Hải, Hồn Đàm là đặt nền tảng, Mệnh Luân Cảnh bắt đầu cải mệnh, Bất Diệt Cảnh cũng là cải mệnh, Quân Hầu Cảnh lại đã bước đầu nghịch thiên.
Ba cảnh giới đầu tiên là trẻ nít, Mệnh Luân và Bất Diệt là thiếu niên, đạt tới Quân Hầu Cảnh mới là thanh niên, nếu có thể đột phá Nhân Hoàng, vậy chính là tiến vào tráng niên.
Bước vào Quân Hầu Cảnh là giai đoạn cực then chốt với võ giả, một khi Khương Khinh Linh đột phá Quân Hầu Cảnh, gia tộc tuyệt đối sẽ không tiếc bất cứ giá nào bồi dưỡng nàng. Bằng chừng ấy tuổi liền có thể đạt tới Quân Hầu Cảnh, Nhân Hoàng Địa Tiên hoàn toàn nằm trong tầm tay.
Khương Khinh Linh hiểu được điểm này, bởi thế tu luyện rất khắc khổ, mặc dù trong lòng rất muốn đến Bắc Mạc tìm Lục Ly, nhưng vẫn cường hành nhịn xuống. Định sau này xung kích xong Quân Hầu Cảnh lại nói, dù sao trong khoảng thời gian này Lục Ly cũng rất bận rộn.
Tin tức về Tống Kỳ truyền đến Bắc Mạc, đám người Lục Ly hơi có chút tiếc nuối, nhưng trong lòng rốt cục cũng yên tâm phần nào. Tống Kỳ đi vào tuyệt địa, sợ rằng khó mà ra được, mà dù ra được, bên ngoài có nhiều thám báo như vậy, lập tức liền sẽ bị phát hiện, chí ít cũng nắm giữ được hành tung, Bắc Mạc tạm thời sẽ được an toàn.
Hai mươi ngày sau!
Miệng núi lửa Địa Long Đảo, ba thân ảnh to lớn bay vút ra. Dạ Tra đứng ngoài núi lửa, nhìn thấy hoàng kim cự nhân đi đầu, nhếch môi cười nói:
- Mông Trí, ngươi rốt cục đột phá.
Trong đôi mắt như chuông đồng của ba tên hoàng kim cự nhân chất đầy vẻ hưng phấn, hoàng kim cự nhân đi đầu vươn mình hoạt động gân cốt một cái, xương cốt toàn thân vang lên tiếng kẽo kẹt, hắn nhếch môi giọng ồm ồm nói:
- Hơn năm nghìn năm, Mãnh Tượng tộc cuối cùng lại thấy ánh mặt trời, thế nhân có lẽ đều đã quên Mãnh Tượng Tộc chúng ta!
- Ha ha ha!
Dạ Tra bật cười ha hả, rất là vui sướng nói:
- Mông Trí, chỉ cần chúng ta một lòng đi theo Thánh Chủ, sớm muộn đều có thể giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa khi xưa, để cho toàn bộ Thần Châu đại địa run rẩy dưới chân hai tộc chúng ta.
- Ừm!
Mông Trí trùng trùng gật đầu, sau đó ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét mấy tiếng, nhếch miệng cười nói:
- Giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa, tái tạo huy hoàng năm xưa. Vì mục tiêu này, Mãnh Tượng Tộc nguyện ý xông pha khói lửa, chết cũng không từ.
- Được rồi, đừng kêu!
Dạ Tra khoát tay, chỉ vào trong hồ nói:
- Các ngươi đều xuống hồ đi, chúng ta yểm hộ các ngươi, đi hồ vực ma quỷ, sau đó tới Hoang giới. Nếu muốn giết về Trung Châu, nhất định phải giúp Thánh Chủ nắm xuống Hoang giới.
Mãnh Tượng Tộc đã có ba người đột phá Quân Hầu Cảnh, Lục Ly lại không ngay lập tức lên đường, ngược lại còn bế tử quan, bắt đầu xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ.
Chương 603 Mệnh Luân Cảnh trung kỳ
Cách thời điểm đột phá Mệnh Luân Cảnh đã qua hơn nửa năm, cảnh giới Lục Ly vô cùng ổn định. Trong khoảng thời gian này Linh Lung Đan và Hồn Tinh được hắn luyện hóa như nước chảy, khiến cho Huyền lực và Hồn Đàm không ngừng cường đại, đã có đủ điều kiện ngưng kết Mệnh Luân thứ hai.
Linh tài sớm đã chuẩn bị sẵn, những chuyện này thậm chí không cần Lục Ly để tâm, hơn nữa linh tài được chuẩn bị lần này còn là loại cấp cao nhất, Thiên Xà Quả có tận ba trái.
Nguyên lý ngưng tụ Mệnh Luân thứ hai tương tự Mệnh Luân thứ nhất, khác biệt chỉ là sau khi ngưng tụ Mệnh Luân thứ hai liền phải dung hợp với Mệnh Luân thứ nhất, hình thành hai tầng Mệnh Luân. Nếu không thể dung hợp, Mệnh Luân thứ hai sẽ sụp đổ.
Lục Ly để Minh Vũ đích thân hộ pháp cho mình, bất kỳ người nào đều không được đến gần, sau đó bắt đầu ngưng tụ Mệnh Luân. Hắn vẫn dùng bí pháp ngưng tụ Mệnh Luân của Lục gia, mặc dù hắn đã không phải con em Lục gia, nhưng bí pháp Lục gia quả thật dùng rất tốt. Mệnh Luân đầu tiên của hắn có trình độ cứng cáp và tốc độ vượt xa những Mệnh Luân bình thường rất nhiều.
Bảy ngày!
Tiêu tốn bảy ngày, Lục Ly không chút ngoài ý ngưng tụ thành Mệnh Luân thứ hai, thiên tư hắn vốn đã không thèm, con trai Lục Nhân Hoàng thì có thể kém được đi đâu? Lại dùng linh tài đỉnh cấp nhất, bí pháp ngưng tụ cũng là đỉnh cấp nhất, ngưng tụ Mệnh Luân thứ hai hoàn thàn không thành vấn đề.
Vấn đề ở chỗ phải dung hợp với Mệnh Luân đầu tiên!
Lúc ngưng tụ Mệnh Luân thứ hai, Lục Ly phát hiện ra vấn đề, Mệnh Luân thứ hai là bảy màu. Trong khi Mệnh Luân đầu tiên lại là màu bạc, nhìn rất không cân xứng.
Lục Ly không khỏi lo lắng, hai Mệnh Luân sẽ bài xích lẫn nhau, không cách nào dung hợp được.
Lo lắng của hắn có chút dư thừa, hai Mệnh Luân dung hợp rất thành công. Nhưng sau khi dung hợp lại khiến hắn khá là kinh ngạc, bởi vì sau khi hai Mệnh Luân dung hợp, Mệnh Luân thứ hai bất ngờ biến thành màu bạc, đường vân Ngân Long lần nữa dời đi, xuất hiện trên Mệnh Luân thứ hai...
Chuyện này rất quỷ dị!
Đáng tiếc Lục Ly không dám tìm bất kỳ ai để hỏi dò, chỉ có thể tự mình suy ngẫm nghiên cứu một phen, chỉ là sau khi thăm dò nguyên một ngày trong mật thất, hắn vẫn không thu hoạch được gì.
- Ra ngoài thử xem!
Lục Ly quyết định thử xem hiệu quả, hắn thu lại hai tầng Mệnh Luân đi ra ngoài. Bên ngoài Minh Vũ đang ngồi xếp bằng ở cửa, thấy Lục Ly đi ra, tròng mắt lập tức sáng rực lên, nói:
- Thiếu chủ, chúc mừng!
- Cái này có gì hay đâu mà chúc mừng.
Lục Ly không cho là đúng, tiêu tốn nhiều linh tài và đan dược đỉnh cấp như vậy, nếu hắn còn không thể đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, sau này cũng không cần tu luyện nữa, tu luyện chỉ tổ uổng phí linh tài và Huyền Tinh.
- Ta đi thử Mệnh Luân mới!
Lục Ly nói, Minh Vũ hiếu kì đi theo. Hai người ra ngoài, Lục Ly thả ra Mệnh Luân, tung người bay vụt lên, sau đó điều khiển Mệnh Luân hóa thành một đạo hồng quang bay vút lên không.
- Ồ! Tốc độ nhanh thật!
Dù trong lòng sớm đã có chuẩn bị, trên mặt Minh Vũ vẫn không giấu được vẻ ngạc nhiên, tốc độ Lục Ly ít nhất phải được đề thăng mấy lần, tính ra đã có thể sánh ngang Bất Diệt Cảnh trung kỳ.
Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, lại có được tốc độ ngang ngửa Bất Diệt Cảnh trung kỳ? Tuy Lục Ly đã cảm ngộ được da lông của áo nghĩa tốc độ, song vẫn chưa biết làm sao để tăng cường chiến lực và tốc độ, cách giải thích duy nhất là Mệnh Luân của Lục Ly khác với Mệnh Luân của người bình thường.
Nhìn hai tầng Mệnh Luân tràn ra ngân quang, rõ ràng lớn hơn so với những võ giả khác, Minh Vũ liền cũng thoải mái trở lại. Mệnh Luân của Lục Ly tự nhiên khác với người bình thường, Mệnh Luân người khác làm gì có màu bạc, cũng không lớn được như vậy.
Ở trong mắt Minh Vũ, Lục Ly nhất định đã được đến bí pháp nào đó của Lục gia. Một trong mười hai Vương tộc, Mệnh Luân có hơi kỳ lạ cũng là điều bình thường.
Minh Vũ có thể hiểu được, không có nghĩa những người khác cũng sẽ hiểu được!
Người bình thường không được phép phi hành ở Linh Đế Thành, Lục Ly vừa bay lên lập tức hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Khi thấy là Lục Ly, phía dưới vang lên một mảnh tiếng ồn ào. Chứng kiến tốc độ Lục Ly càng lúc càng nhanh, tiếng ồn ào phía dưới mỗi lúc một lớn hơn.
- Không sai, không sai, tốc độ tăng nhiều, Mệnh Luân này của ta dù có hơi cổ quái, nhưng đúng là không tệ.
Lục Ly trượt ra từng đường vòng cung quỷ dị giữa không trung, thần sắc tràn đầy hứng khỏi, tốc độ cũng là một phần của thực lực. Nếu hắn lại có thể kết hợp cùng tốc độ áo nghĩa, sợ rằng không biết còn sẽ gia tăng bao nhiêu lần.
- Lục Ly, con rùa rụt đầu nhà ngươi rốt cục đã dám ra ngoài, mau xuống đây cho bản cô nương!
Lục Ly đang bay sướng khoái giữa trời, còn thực hiện rất nhiều động tác độ khó cao, lại bị một tiếng khẽ kêu dọa cho cả người run lên, thiếu chút rơi rụng từ giữa không trung.
Hưu
Nhìn thấy phía dưới có một thân ảnh bay vụt lên, trong tay cầm theo khảm đao, sắc mặt Lục Ly đại biến. Tốc độ thoáng chốc đề thăng đến cực hạn, bay xuống nhanh như tia chớp, vọt thẳng vào trong thiền điện không thấy bóng dáng đâu.
- Ồ!?
Vô số người nhìn lên Bạch Hạ Sương nổi giận đùng đùng trời cao, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ tò mò. Đại Đế giết người không chớp mắt không ngờ lại bị Bạch Hạ Sương làm cho không dám gặp người, chẳng lẽ giữa hai người phát sinh bí mật nào đó mà không ai biết?
- Sương nhi, đi xuống!
Yên phu nhân giận dữ quát lạnh, bình thường làm loạn thì cũng thôi, giờ lại dám truy sát Lục Ly ngay trước mặt bao người, như thế uy nghiêm Lục Ly Đại Đế biết đặt vào đâu? Giờ Bạch gia còn phải dựa vào Lục Ly kiếm miếng cơm ăn.
Bạch Hạ Sương ủy khuất bay xuống, không dám hó hé nửa lời với Yên phu nhân, chỉ khẽ bĩu môi, thiếu chút khóc ra tiếng. May mắn Bạch Thu Tuyết tiến ra, lôi Bạch Hạ Sương đi, đồng thời trấn an một phen, nói nhỏ bên tai nàng một lúc, Bạch Hạ Sương mới nín khóc mỉm cười.
Bạch Thu Tuyết đưa Bạch Hạ Sương về lại trong cung điện, sau đó đi tới chỗ cung điện Lục Ly. Gõ cửa, bên trong truyền ra tiếng cảnh giác của Lục Ly:
- Ai?
Chương 604 Muốn lấy bằng được (1)
- Là ta, Sương nhi không đến!
Bạch Thu Tuyết cười khúc khích nói.
Lục Ly như trút được gánh nặng, mở cửa, nhanh tay kéo Bạch Thu Tuyết vào, sau đó như thiểm điện đóng cửa lại. Bạch Thu Tuyết thấy bộ dạng đó của Lục Ly, cười đến thắt lưng cong cả lại.
- Được, dám cười bản Đại Đế, xem ta trừng phạt ngươi!
Lục Ly giận tím mặt, phi thân tới vươn tay ôm lấy Bạch Thu Tuyết, dìu nàng tới trên giường. Bạch Thu Tuyết lập tức hoảng, vội giằng co thoát ra, lại bị Lục Ly trùng trùng ném lên giường, sau đó bổ nhào tới như mãnh hổ, trực tiếp áp trên người nàng.
Bạch Thu Tuyết càng hoảng, vội vàng cầu khẩn nhìn Lục Ly nói:
- Được rồi, Đại Đế, tiểu nhân sai rồi, ngươi tha ta lần này đi.
Cảm nhận thân thể mềm mại trơn nhẵn phía dưới, ngửi mùi thơm như hoa lan trên người Bạch Thu Tuyết, lại nhìn nét mặt thẹn thùng tuyệt mỹ kia, nhịp tim Lục Ly bắt đầu gia tốc, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Hắn si ngốc nhìn Bạch Thu Tuyết nói:
- Phạm sai, sao có thể không phạt? Bản Đại Đế phạt ngươi ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, để ta hôn một cái!
Nói rồi Lục Ly há miệng rộng áp sát tới như thiểm điện, ngậm chặt cánh môi hồng kiều diễm của Bạch Thu Tuyết, bá đạo cạy mở miệng nàng, điên cuồng bú mút thỏa thích quỳnh tương ngọc dịch bên trong.
Cảm nhận được bá đạo và yêu thương của Lục Ly, cùng với khí tức giống đực mãnh liệt kia, Bạch Thu Tuyết thoáng chốc lạc mất chính mình, đầu óc trống rỗng.
Chẳng qua nàng hồi thần rất nhanh, đột nhiên đẩy ra Lục Ly, trong mắt đầy vẻ kinh hoảng nói:
- Không được, Sương nhi ở ngay gần đây!
Tròng mắt Lục Ly lập tức khôi phục tỉnh táo, mặt nhăn lại như trái mướp đắng, ngơ ngác nửa ngày, ủ rũ nói:
- Thu Tuyết, ta vừa mới đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, giờ phải đi trước tu luyện cái đã... Bạch Hạ Sương tới, cứ nói ta không ở đây.
- Chờ đã!
Bạch Thu Tuyết thấy Lục Ly muốn chạy, nhớ tới mục đích chuyến này, vội nói:
- Vừa rồi ta mới nói với Sương nhi, nàng nhìn trúng một kiện Thúy Ngọc Giáp Thiên gia từ rất lâu, tiểu cô không chịu giúp nàng mua. Nếu ngươi đưa cho nàng, chuyện lần trước coi như xóa bỏ.
- Đưa!
Lục Ly vung tay lên nói:
- Nếu nàng nguyện ý hồi về lại Thiên Ngục Thành, không ảnh hưởng chuyện tốt của chúng ta. Ta đưa nàng mười kiện, không, hai mươi kiện!
Đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, Lục Ly lại không có lập tức đi hồ vực ma quỷ, hắn cần tiếp tục tu luyện, ổn định cảnh giới một phen.
Hắn chuẩn bị ở lại Linh Đế Thành mười ngày, một là bồi Lục Phi Tuyết, hai là cùng Bạch Thu Tuyết tăng tiến cảm tình, ba là ổn định cảnh giới.
Hắn sai Yên phu nhân đi đấu giá trường mua một kiện Thúy Ngọc Giáp đưa cho Bạch Hạ Sương, cuối cùng Bạch Hạ Sương không truy cứu chuyện lần trước nữa.
Chẳng qua chuyện hắn muốn ở riêng tăng tiến tình cảm với Bạch Thu Tuyết vẫn không thực hiện được, bởi vì Bạch Hạ Sương không ngừng xuất hiện ngăn trở hai người hẹn hò. Quan trọng nhất chính là lúc hẹn hò Lục Ly không dám đụng chạm sờ soạng Bạch Thu Tuyết, bởi vì đụng một cái Bạch Hạ Sương liền sẽ có cảm ứng
Lục Ly chỉ có thể bảo trì khoảng cách với Bạch Thu Tuyết, dùng ánh mắt biểu đạt yêu thương.
Lục Ly không phải không nghĩ tới cũng thu Bạch Hạ Sương vào hậu cung, thân là Đại Đế Bắc Mạc, có được mấy vị phi tử cũng là điều bình thường. Nhưng con người hắn bị Lục Linh ảnh hưởng tương đối sâu, không có tình cảm hắn sẽ không cường hành thực hiện hôn thú, cũng như Tử Liên Nhi thường xuyên dùng ánh mắt nóng rực nhìn hắn, hắn lại vẫn nhìn mà không thấy…
Hiện tại trong lòng hắn chỉ có một mình Bạch Thu Tuyết, dung không được nữ tử nào khác. Dù là với Khương Khinh Linh hắn cũng chỉ có chút đau lòng, xem như một muội muội thích gây chuyện, chứ không hề có nửa điểm ý tưởng dị dạng nào khác.
Bạch Hạ Sương cũng tương tự, hắn chỉ xem Bạch Hạ Sương như em vợ. Dù đã từng nhìn qua nàng xả nước, lại vẫn không suy nghĩ quá nhiều, giờ trong tim hắn chỉ có mỗi Bạch Thu Tuyết.
Lục Linh đã từng nói cho hắn, yêu một người phải trung thành, nếu ngươi không mang đến hạnh phúc cho người ta, vậy thì tốt nhất đừng trêu chọc nàng.
Ở lại Linh Đế Thành mấy ngày, Lục Ly chuẩn bị lên đường, mặc dù phía Linh Lung Các chưa có tin tức báo về, Tống Kỳ hẳn vẫn còn đang trong tuyệt địa. Nhưng Lục Ly không thể không phòng, tốt nhất cứ nhanh chóng chinh phạt Hoang giới xong rồi tính.
Chuyến này hắn không mang theo quá nhiều người, chỉ định mang theo đám Dạ Tra, Minh Vũ Vũ Hóa Thần đều không mang.
Chinh phạt Hoang giới, tác dụng Quân Hầu Cảnh không lớn, nếu có thể thu phục Nhân Hoàng Thái Thản Tộc, diệt sát Nhân Hoàng Tinh Không Tộc. Chuyện sau đó cũng không cần bọn Minh Vũ đi làm, cứ dựa vào Thái Thản Tộc và đám Dạ Tra Mông Trí là đủ rồi.
Đương nhiên hắn còn mang tới một người khác, Bạch Thu Tuyết.
Không phải là hắn muốn mang theo Bạch Thu Tuyết để triền miên ân ái, mà là Bạch Thu Tuyết có tác dụng cực lớn. Dạ Xoa Tộc cần Bạch Thu Tuyết thống soái, bản thân Thiên Mị Thuật của Bạch Thu Tuyết cũng vô cùng cường đại, Quân Hầu Cảnh đều có thể mê hoặc, là một cỗ chiến lực rất đáng kể.
Việc này Lục Ly không nói cho bất cứ người nào, bao gồm Yên phu nhân, hắn chỉ nói mang theo Bạch Thu Tuyết có việc cần làm. Chuyện ở Bắc Mạc giao cho Lục Phi Tuyết và Yên phu nhân Vũ Hóa Thần quản lý, nhất là phải chú ý giám thị hải vực phía nam.
Lục Phi Tuyết và Yên phu nhân vui vẻ đáp ứng, tưởng là Lục Ly mang theo Bạch Thu Tuyết đi du ngoạn. Yên phu nhân nhìn ra tình cảm mập mờ giữa Lục Ly và Bạch Thu Tuyết, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Lục Ly dặn dò một phen, ngay trong đêm đó liền dẫn theo Bạch Thu Tuyết lặng lẽ truyền tống rời đi. Đến Thiên Ngục Thành, Lục Ly tới bái phỏng Đỗ Tranh một chuyến, Dạ Tra sớm đã chờ sẵn ở chỗ này, chúng nhân ngồi phi thuyền thiết giáp bay thẳng đến hồ vực ma quỷ.
Đến hồ vực ma quỷ, Lục Ly không dừng lại, mà trực tiếp mang theo Dạ Tra và Bạch Thu Tuyết tiến vào trong tiểu thế giới Lục Ải Nhân.
Trên đường đi Bạch Thu Tuyết không hề hỏi dò, Lục Ly muốn làm gì tự nhiên có đạo lý của hắn. Nàng đi theo Lục Ly tiến vào tiểu thế giới, tròng mắt lập tức trợn tròn.
Chương 605 Muốn lấy bằng được (2)
Dưới ngọn núi nhỏ phía tiền phương đứng ba tên cự nhân, ba cự nhân kia ai nấy đều cao phải đến mười thước, toàn thân màu hoàng kim, trên đầu không có tóc, chỉ mặc da thú che khuất phần dưới. Cánh tay thô tráng ngang thân thể người bình thường, cơ thịt toàn thân gồ lên, nắm đấm lớn hơn cả đầu người. Bạch Thu Tuyết không chút hoài nghi, nếu một quyền kia nện ở trên người, nháy mắt nàng sẽ biến thành thịt nát…
Ba tên cự nhân dù đứng dưới núi, lại cao ngang đỉnh núi, cảm giác áp bách vô cùng cường liệt, khiến Bạch Thu Tuyết hít thở không thông, thật sự chẳng khác gì ba pho tượng Thần Ma.
Thùng thùng
Ba tên hoàng kim cự nhân bước tới, trên thân tán phát khí tức cuồng bạo, cả người Bạch Thu Tuyết khẽ run rẩy, chu sa nơi mi tâm sáng lên, đang định phóng thích Thiên Mị Thuật.
Bịch!
Đến cách trước mặt Lục Ly chừng mười thước, ba tên cự nhân ầm vang quỳ xuống, sau đó toàn thân cúi rạp xuống đất, người đi đầu quát khẽ nói:
- Mông Trí suất lĩnh hai vị trưởng lão tham kiến Thánh Chủ!
- Cái này...
Bạch Thu Tuyết mắt tròn xoe kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, Lục Ly khẽ cười một tiếng, đưa tay vỗ vai trấn an Bạch Thu Tuyết, sau đó nói với ba người Mông Trí:
- Đứng lên đi, chúc mừng ba vị, đột phá Quân Hầu Cảnh.
Mông Trí chưa đứng dậy, mà lần nữa cúi người nói:
- Đa tạ Thánh Chủ, không có linh tài Thánh Chủ đưa cho, sợ rằng đời này chúng ta vĩnh viễn không ra được.
Bạch Thu Tuyết chớp chớp mắt, trước mặt người ngoài Dạ Tra chỉ gọi Lục Ly là công tử, mà không gọi Thánh Chủ. Lúc này ba tên hoàng kim cự nhân cường đại lại gọi Lục Ly là Thánh Chủ, nói cách khác những dị tộc cường đại này đều là thuộc hạ của Lục Ly?
Nàng phát hiện trên thân Lục Ly càng lúc càng nhiều bí mật, không ngờ lại có một chủng tộc cường đại trung thành với hắn.
- Lát nữa ta sẽ từ từ giải thích, ta không có ý muốn giấu diếm ngươi.
Lục Ly nắm chặt tay Bạch Thu Tuyết, trong lòng kẻ sau lập tức dâng lên cảm giác ấm áp, Lục Ly để tâm đến mình như vậy khiến nàng rất cảm động.
- Được rồi, đứng lên đi, tới lối vào Hoang giới!
Lục Ly phất phất tay, thả ra Mệnh Luân, mang theo Bạch Thu Tuyết bay lên không. Lối vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân đã phái người phong tỏa, không ai tiến được vào trong tiểu thế giới này.
Dạ Tra và bốn vị trưởng lão dồn dập phóng thích Bản Mệnh châu, Mông Trí và hai trưởng lão Mãnh Tượng Tộc còn lại thì trực tiếp vung chân lao nhanh, tốc độ còn nhanh hơn cả Lục Ly.
Lục Ly vốn có thể để đám người Dạ Tra mang đi, chẳng qua vì muốn ở lâu thêm một chút với Bạch Thu Tuyết, hắn chọn cách tự mình bay, tốc độ hắn cũng không chậm.
Để mấy người kia đi ở đằng trước, hắn và Bạch Thu Tuyết theo phía sau, nhẹ giọng giải thích nói:
- Đây là Mãnh Tượng Tộc, còn mấy người Dạ tộc trưởng là Thanh Loan Tộc, ngươi có từng nghe nói qua về hai tộc này?
- Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc?
Bạch Thu Tuyết tính cách trầm lặng, rất thích đọc sách, kiến thức vô cùng uyên bác, hiểu được tương đối nhiều, vừa rồi nàng tưởng ba người kia là Thái Thản Tộc, không ngờ lại là Mãnh Tượng Tộc.
Nàng có chút căng thẳng nắm lấy tay Lục Ly nói:
- Hai tộc này là đại tộc viễn cổ, hình như mấy ngàn năm trước đã bị đại tộc Trung Châu tiêu diệt, Lục Ly, bọn hắn đều phụng ngươi làm chủ?
- Đúng!
Lục Ly gật đầu nói:
- Sau này ta còn phải dẫn dắt bọn hắn giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa khi xưa. Hai tộc này tuyệt đối trung thành đi theo ta, chỉ cần ta có năng lực, khẳng định phải giúp bọn hắn.
- Trời ạ!
Bạch Thu Tuyết triệt để bị dọa sợ, đối với sự tình Trung Châu nàng có hiểu rõ ít nhiều, Lục Ly lại nói sau này còn phải đối kháng các đại thế lực như Luân Hồi Cung, hắn điên rồi ư?
- Đừng lo.
Lục Ly mím môi một cái, trên mặt chớp qua một tia tự tin, nói:
- Không có nắm chắc ta sẽ không loạn động, nếu đời này ta không thể đột phá Nhân Hoàng Cảnh, ta liền bồi ngươi an nhàn sống hết đời ở Bắc Mạc. Còn nếu ta có năng lực, tất phải đi Trung Châu tranh bá một phen. Ta muốn để con em Lục gia thấy được, năm đó bọn hắn trục xuất ta ra khỏi gia môn là chuyện sai lầm nhất là Lục gia từng làm!
- Ừm.
Bạch Thu Tuyết ngắm nhìn vẻ kiên nghị trên mặt Lục Ly, trùng trùng gật đầu nói:
- Vô luận ngươi đi đâu, ta đều bồi theo ngươi. Nam nhân Bạch Thu Tuyết ta yêu thích, chú định vang danh khắp Cửu Châu, đứng ngạo nghễ trên đầu chúng sinh.
- Ha ha ha!
Lục Ly bị Bạch Thu Tuyết thiêu đốt lên hào khí trong lòng, hắn cười to mấy tiếng nói:
- Đường tranh bá thiên hạ bắt đầu từ chinh phạt Hoang giới, Hoang giới này ta quyết lấy bằng được!
Nơi lối vào Hoang giới sớm đã kiến tạo hai đại trận, một mực có ba tên Bất Diệt Cảnh Bạch gia trấn thủ ở chỗ này. Lúc Lục Ly đến, trước là để đám người Mông Trí ẩn núp quanh phụ cận, sau đó mới mang theo Dạ Tra Bạch Thu Tuyết tới lối vào.
- Tham kiến Đại Đế, tham kiến tiểu thư, tham kiến các vị đại nhân.
Ba tên trưởng lão Bạch gia ngồi xếp bằng bên ngoài lối vào, nhìn thấy đám người Lục Ly bay tới liền vội đứng dậy hành lễ.
Lục Ly khẽ gật đầu, để bọn họ đứng lên, sau đó hỏi:
- Đại trận có động tĩnh gì không?
- Không có, một mực rất bình tĩnh.
Một tên trưởng lão Bạch gia đáp, Lục Ly khẽ gật đầu, vung tay nói:
- Mở ra đại trận, các ngươi phái một người đi vào thăm dò, bẩm báo tình hình bên trong.
Mặc dù bên trong hẳn không vấn đề, Lục Ly lại không thể không cẩn thận, vạn nhất có mai phục thì sao? Bọn hắn tiến vào chẳng phải sẽ chết sạch.
Đại trận không phức tạp, rất mau liền được mở ra, đám trưởng lão Bạch gia không chút do dự, một người trong đó tiến nhanh đi vào. Nước bùn trong đầm lầy đã được dọn sạch, Lục Ly có thể dễ dàng nhìn thấy cấm chế truyền tống ở bên dưới.
Hắn nghĩ nghĩ lại khua tay nói:
- Vào thêm một người.
Lại một tên trưởng lão Bạch gia tiến vào, chúng nhân nín thở chờ đợi, ba nén hương sau cấm chế truyền tống sáng lên, hai tên trưởng lão quay về.
Một người bẩm báo nói:
- Hồi bẩm Đại Đế, bên kia toàn là một đám nữ tử có lân giáp màu đen, trên đầu mọc sừng thú, ngôn ngữ các nàng nói rất kỳ quái, chẳng qua không thấy công kích chúng ta.