Chương 466 Lai giả bất thiện
Lục Ly càng đau đầu hơn, Hàn gia một ngày cử hành yến hội mấy lần, bữa nào cũng vật cho Lục Ly say tới ngã gục, mỗi ngày tỉnh dậy là uống, uống say lại ngủ, tỉnh ngủ lại uống.
Ngày thứ tư, Lục Ly cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa.
Hàn Vô Tâm lại tự mình tới mời Lục Ly vào một tửu lâu trong thành chơi, Lục Ly trực tiếp cự tuyệt, lắc đầu nói:
- Không thể uống được nữa, thực sự không uống được.
- Không muốn uống rượu?
Hàn Vô Tâm nghĩ nghĩ một chút nói:
- Vậy tới hội đấu giá nhé? Buổi tối bên Lục Thủy Thành có một hồi hội đấu giá, là một lần long trọng nhất trong ba năm qua, hay là chúng ta tới đó chơi? Bảo vật từ hai mươi ức trở xuống Lục công tử cứ tùy tiện mua, coi như là một chút tâm ý của Hàn gia.
Lục Ly đã xem qua bản đồ, cũng có chút hiểu biết về bố cục của thế lực bắc bộ Trung Châu, Lục Thủy Thành này là chủ thành của Lục Thủy Các, một thế lực thất phẩm, Hàn gia là phụ thuộc của Lục Thủy Các.
Ý tứ của Hàn Vô Tâm rất rõ ràng, Lục Ly cứu Hàn Nguyệt, Hàn gia phải trả ân tình này, chuẩn bị đưa hai mươi ức huyền tinh cho Lục Ly. Nếu trực tiếp đưa huyền tinh thì không hay lắm, bảo Lục Ly đi đấu giá bảo vật, như vậy Hàn gia cũng lộ ra vẻ hào khí hơn.
- Hai mươi ức?
Lục Ly thầm gật đầu, Hàn gia xem ra đích xác rất coi trọng Hàn Nguyệt, có thể đưa hai mươi ức cho hắn có thể coi là vô cùng nể tình rồi.
- Vô Tâm đại nhân khách khí rồi.
Lục Ly lại lắc đầu nói:
- Hội đấu giá thì không cần đi, kỳ thật lần này Lục mỗ tới đây là có một chuyện muốn nhờ. Cái này kể ra thì cũng có chút ý tứ huề ân cầu báo, có điều Lục mỗ thật sự không còn cách khác, mong Vô Tâm đại nhân đừng lấy làm phiền lòng.
Trong lòng Hàn Vô Tâm giật hót, Lục Ly ngay cả hai mươi ức cũng không cần, còn đề xuất yêu cầu khác? Hắn sẽ không sư tử há miệng chứ? Lần này Lục Ly chủ động tìm tới cửa, còn ở trước mặt mọi người nói hắn từng cứu Hàn Nguyệt, khiến Hàn Vô Tâm cảm thấy chính là huề ân cầu báo.
Đương nhiên, ngoài mặt Hàn Vô Tâm vẫn tươi cười nói:
- Lục công tử có ơn lớn đối với Hàn gia chúng ta, có yêu cầu gì thì cứ nói đừng ngại, nếu Vô Tâm có thể làm được, tuyệt không chối từ.
- Vô Tâm đại nhân Vô Tâm đại nhân.
Lục Ly đi thẳng vào vấn đề nói:
- Chúng ta muốn tới Thần Khải Vực, thực không dám giấu, ta cũng coi như là một đệ tử chi thứ họ xa của Lục gia, lần này muốn tới nương tựa một tộc thúc. Có điều bên chúng ta có một cừu gia muốn đuổi giết chúng ta, cho nên... Muốn nhờ Hàn gia xuất động một cường giả Quân Hầu cảnh đỉnh phong đưa chúng ta tới truyền tống, chỉ cần đến được Thần Khải Vực là được.
- Thì ra là thế.
Hàn Vô Tâm như trút được gánh nặng, hắn còn tưởng rằng Lục Ly sẽ đề xuất yêu cầu gì, lại không ngờ chỉ là một chuyện nhỏ.
Lục Ly chủ động nói rõ thân phận của hắn, rất nhiều nghi hoặc trong lòng Hàn Vô Tâm cũng được giải, ví dụ như Lục Ly có hai Quân Hầu cảnh đi theo, còn có loại tiểu thú thần kỳ như Tiểu Bạch, nếu là Lục gia đệ tử thì có thể lý giải. Một đệ tử chi thứ họ xa của Lục gia, muốn trở về Thần Khải Vực, chuyện này là rất bình thường.
- Lục gia đệ tử?
Nụ cười trên mặt Hàn Vô Tâm càng tươi thêm mấy phần, cho dù là chi thứ họ xa thì cũng là Lục gia đệ tử, hắn vội vàng vỗ ngực nói:
- Lục công tử yên tâm, ta sẽ thuyết phục tam trưởng lão nhà ta tự mình đưa ngươi đi. Ừ... Đến lúc đó ta cũng theo ngươi đi một chuyến, dù sao cũng không mất nhiều thời gian. Những cái này đều là việc nhỏ, đi nào, chúng ta tới Lục Thủy Thành chơi đã, về rồi tính.
- Cám ơn Vô Tâm đại nhân!
Lục Ly mừng rỡ, tam trưởng lão của Hàn gia là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cộng thêm nhi tử của Hàn gia tộc trưởng Hàn Vô Tâm này, Tống gia sao còn dám xằng bậy?
Chỉ cần đến được Thần Khải Vực, cho dù Tống gia xằng bậy, Lục Ly cũng không sợ. Chưng ra thân phận hắn là con trai của Lục Nhân Hoàng, ai dám động tới?
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ ở bên cạnh nghe thấy Hàn Vô Tâm cam đoan, hai người như trút được gánh nặng. Bảo hai người đi đối kháng Tống gia, hai người cũng không có năng lực lớn như vậy.
Tảng đá treo trong lòng được bỏ xuống, Lục Ly cảm thấy thoải mái, Hàn Vô Tâm lại kéo Lục Ly ra ngoài cửa, vừa đi vừa nói:
- Lục công tử, đợi lát nữa tới hội đấu giá, bảo vật dưới hai mươi ức cứ tranh thoải mái, đây là một chút tâm ý của Vô Tâm, ngươi chớ từ chối.
Bảo vật hay không bảo vật, Lục Ly không để ý!
Chỉ cần Hàn Vô Tâm có thể đưa hắn tới Thần Khải Vực thì việc gì cũng không quan trọng, có điều lúc này Hàn Vô Tâm đã thịnh tình như vậy, hắn sao tiện chối từ? Chỉ có thể đi theo Lục Thủy Thành, đến lúc đó tùy tiện mua bảo vật mấy ngàn vạn huyền tinh là được.
Đi ra bên ngoài, ba trưởng lão Quân Hầu cảnh của Hàn gia đi tới, Hàn Nguyệt được vây ở giữa, nhìn ra được Hàn gia rất coi trọng nàng ta.
- Chào Lục công tử.
Hàn Nguyệt ngượng ngùng nhìn Lục Ly một cái, tiểu nha đầu chỉ có mười ba mười bốn tuổi, còn chưa nẩy nở, có điều được di truyền khuôn mặt anh tuấn của Hàn Vô Tâm, rất là tú lệ, ngũ quan rõ ràng, thanh thuần đáng yêu.
- Đi, đi nào Tiểu Nguyệt, lát nữa ngươi nhìn trúng bảo vật gì thì cứ nói với vi phụ, phụ thân mua cho ngươi!
Hàn Vô Tâm nắm tay Hàn Nguyệt, nhìn thì cực kỳ sủng ái. Lục Ly lại thầm dè bỉu, nếu không phải Hàn Nguyệt giác tỉnh huyết mạch bát phẩm, Hàn Vô Tâm chắc cũng chẳng coi trọng nàng ta như vậy đâu nhỉ?
Đám người đi đến quảng trường, bước vào truyền tống trận, Thần Hỏa Thành là vực thành, có thể nối với rất nhiều vực thành. Lục Thủy Thành này cũng không xa, Hàn gia chính là thế lực phụ thuộc của Lục Thủy Các, tất nhiên có thể trực tiếp truyền tống tới.
Một đạo bạch quang phóng lên cao, Lục Ly và Hàn Nguyệt đều choáng váng, nghỉ ngơi một lát mới tỉnh lại.
Lục Ly nhìn chung quanh, phát hiện một thành trì vô cùng rộng lớn khí phái, chắc chính là Lục Thủy Thành của Lục Thủy Các, thế lực thất phẩm.
Vù!
Chương 467 Cược một ván
Vừa ra khỏi truyền tống trận, một truyền tống trận ở bên cạnh sáng lên, tiếp theo năm người xuất hiện trong truyền tống trận. Ba người Lục Ly, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ đột nhiên cảm thấy năm ánh mắt âm hàn tỏa định bọn họ, lập tức quay đầu lại nhìn.
- Ồ? Tống Hà?
Hàn Vô Tâm vốn định dẫn mọi người đi về phía đông, sau khi nhìn thấy người trong truyền tống trận, vội vàng cười cười đi tới chắp tay nói:
- Tống Hà huynh, Tống Kỳ huynh, các ngươi cũng đến hội đấu giá à? Chẳng lẽ là coi trọng kiện bảo vật nào?
- Tống Hà? Tống Kỳ? Người của Tống gia!
Ba người Lục Ly nhìn nhau, trong lòng trầm xuống, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lại tùy thời chuẩn bị liều chết một trận.
Người của Tống gia theo bọn họ truyền tống tới đây, còn là năm Quân Hầu cảnh, chắc chắn lai giả bất thiện.
Người dẫn đội của Tống gia là một Quân Hầu cảnh hậu kỳ, Tống Hà.
Hắn có bộ dạng trung niên, đương nhiên nếu có người nói với Lục Ly người trung niên này kỳ thật đã mấy trăm tuổi rồi, Lục Ly cũng không lấy làm lạ. Thậm chí nếu có người nói một tiểu thư xinh đẹp kỳ thật đã hơn bốn trăm tuổi, điều này cũng rất bình thường.
Một Mệnh Luân có thể tăng thêm thọ nguyên năm trăm năm, đạt tới Bất Diệt cảnh đỉnh phong thì có chín Mệnh Luân, trên lý thuyết tổng cộng là bốn ngàn năm trăm năm.
Đương nhiên, lý luận thường thường sẽ có chênh lệch, võ giả chân chính đạt tới Bất Diệt cảnh đỉnh phong, sống hơn hai ngàn năm cũng là rất bình thường. Thọ nguyên kéo dài ra, võ giả không dễ già đi, từ bề ngoài cũng không nhìn ra được tuổi thực tế.
Tống Hà khách sáo vài câu với Hàn Vô Tâm, đột nhiên nhìn về phía Lục Ly và Hàn Nguyệt, cười bảo:
- Vô Tâm, vị này chính là nữ nhi thiên tài đó của ngươi à?
Hàn Vô Tâm lộ ra vẻ kiêu ngạo nói:
- Ừ, đây chính là tiểu nữ Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt tới đây bái kiến Tống Hà bá bá của ngươi đi.
Hàn Nguyệt chưa gặp nhiều trường hợp lớn, có chút ngượng ngùng cúi người hành lễ gọi một tiếng:
- Bái kiến Tống bá bá, bái kiến chư vị bá bá.
Tống Hà khen Hàn Nguyệt vài câu, sau đó thản nhiên nói:
- Vô tâm, lát nữa có thời gian thì tới đây một chuyến, ta và ngươi bàn một số việc. Ừ, có liên quan tới chuyện bên Khiếu Thiên Cung.
- Ồ!
Hàn Vô Tâm cảm thấy hứng thú, vội vàng gật đầu nói:
- Được, lát nữa ta tới tìm ngươi.
Tống Hà gật đầu dẫn người rời đi, không hề có bất kỳ hành động gì, Lục Ly và Vũ Hóa Thần Minh Vũ nhìn nhau, ba người bỗng dưng có chút bất an. Tống gia không phải muốn trực tiếp bàn điều kiện với Hàn Vô Tâm, bảo Hàn gia bán đứng ba người chứ?
Tống gia mạnh hơn Hàn gia, nếu Tống gia nhường ra một bộ phận lợi ích thuyết phục Hàn Vô Tâm, sau đó Hàn gia lại phối hợp lặng lẽ bắt bọn họ, bọn họ chắc ngay cả chết như thế nào cũng không biết.
Vấn đề là...
Nếu Lục Ly trực tiếp nói rõ với Hàn Vô Tâm, kẻ địch của bọn họ chính là Tống gia, vạn nhất Hàn Vô Tâm giở quẻ thì sao? Không muốn vì ba người Lục Ly mà đắc tội với Tống gia thì sao?
Hàn Vô Tâm dẫn mọi người tới hội đấu giá, Lục Ly trầm ngâm không nói gì, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ cũng không tiện nói nhiều, chỉ cúi đầu trầm tư.
Hội đấu giá ở phía đông quảng trường, tới bên cạnh là có thể nhìn thấy. Hội đấu giá này rất khí phái, so với Thiên Phạt Phách Mại Tràng thì còn lớn hơn, ở cửa có mười hộ vệ đứng gác, toàn bộ đều là võ giả Bất Diệt cảnh tiền kỳ.
Hàn Vô Tâm xem ra là khách quen, các hộ vệ nhìn thấy hắn đều hơi khom mình hành lễ rồi trực tiếp cho qua, đám người đi vào hội đấu giá, được dẫn tới nhã tọa ở lầu hai.
Nhã tọa này rất lớn, có thể đủ cho mười mấy người ngồi, bên trong còn có hai thị nữ hầu hạ, các loại linh quả rượu ngon bày đầy bàn.
Sau khi Lục Ly tiến vào, tâm tư không đặt trên hội đấu giá, trầm mặc ngồi đó. Hàn Vô Tâm hỏi một câu hắn đáp một câu, Hàn Vô Tâm giới thiệu hội đấu giá này hắn cũng không để ý, tùy ý đáp lại vài câu.
Trong đầu đang suy nghĩ rất nhanh, càng nghĩ càng cảm thấy Tống Hà rất có khả năng muốn mua chuộc Hàn Vô Tâm. Nếu Tống Hà và Hàn Vô Tâm đàm phán thành công, mình sẽ bị bán ra.
Lục Ly nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện chỉ có hai biện pháp, hoặc ngăn cản Hàn Vô Tâm đi gặp Tống Hà, hoặc thuyết phục Hàn Vô Tâm đứng ở phía hắn.
Ngăn cản Hàn Vô Tâm đi gặp Tống Hà khá là khó, dù sao lần này ngăn cản được, lần sau Tống Hà nhất định sẽ có biện pháp lặng lẽ đi gặp Hàn Vô Tâm.
Mấu chốt vẫn là phải thuyết phục được Hàn Vô Tâm giúp mình tới cùng.
Hắn ngẩng đầu nhìn Hàn Vô Tâm nói:
- Vô Tâm đại nhân, có thể qua một bên nói chuyện không?
Hàn Vô Tâm đã sớm phát hiện sau khi Lục Ly tiến vào thì có chút không thích hợp, hắn gật đầu nói:
- Đi theo ta, Lục công tử.
Hai người đi ra ngoài, Hàn Vô Tâm bảo thị nữ dẫn tới một thiên điện nhỏ, sau khi đóng cửa lại, vẻ mặt Hàn Vô Tâm đầy ngưng trọng, nói:
- Lục công tử, xảy ra chuyện gì?
Lục Ly chưa nói ngay, nghĩ nghĩ một chút nói:
- Vô Tâm đại nhân biết được bao nhiêu về Lục gia?
- Sao lại hỏi vậy?
Hàn Vô Tâm nhíu mày nói:
- Lục gia là một trong Thập nhị vương tộc, có phòng ngự huyết mạch cường đại ở Trung Châu. Tuy mười năm trước không biết xảy ra biến cố gì, phong thành mười năm, nhưng Lục gia là một trong các đại tộc mạnh nhất Trung Châu, điểm này là không cần hoài nghi.
Lục Ly gật đầu, sau đó lại hỏi:
- Vô Tâm đại nhân, ngươi cho rằng Lục gia so sánh với Tống gia thì thế nào?
- Tống gia? Tống gia chỗ chúng ta á?
Hàn Vô Tâm lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau khi thấy Lục Ly gật đầu, hắn xua tay nói:
- Cái này là không thể so sánh, Tống gia chỉ là gia tộc lục phẩm, Lục gia của các ngươi chính là gia tộc bát phẩm, là vương tộc.
- Khà khà!
Lục Ly cười cười, gật đầu nói:
- Vô Tâm đại nhân, kỳ thật... Lúc trước ta có điều giấu giếm, ta cũng không phải là chi mạch họ xa của Lục gia, mà là đệ tử trực hệ của Lục gia. Thân phận của ta có chút tương tự như Hàn Nguyệt tiểu thư, trước kia vẫn lưu lạc ở bên ngoài, gần đây mới biết ta là thân tôn tử của một Lục gia trưởng lão.
- Hả?
Chương 468 Xác nhận thân phận
Vẻ mặt Hàn Vô Tâm đầy ngạc nhiên, đệ tử chi mạch họ xa của Lục gia và thân tôn tử của Lục gia trưởng lão, thân phận này cách nhau một trời một vực. Nếu Lục Ly đúng là đệ tử trực hệ của Lục gia, vậy cho dù là Khiếu Thiên Cung cũng vô cùng coi trọng.
Có điều Hàn Vô Tâm có chút hoài nghi, đệ tử trực hệ của Lục gia sao chỉ mang theo hai Quân Hầu cảnh? Còn bị cừu gia đuổi giết, lưu lạc đến mức cần Hàn gia hỗ trợ hộ tống? Nếu Lục Ly nói ra xuất thân thì ai dám động tới hắn?
- Thân phận cũng giống như Tiểu Nguyệt? Con tư sinh?
Nghĩ đến những lời này của Lục Ly, mày Hàn Vô Tâm nhíu lại, hắn nghĩ nghĩ một chút, cũng không định chứng thực sự thật giả trong thân phận của Lục Ly, trực tiếp hỏi:
- Lục công tử, ngươi có chuyện gì cứ nói đừng ngại.
Lục Ly đi thẳng vào vấn đề:
- Cừu gia của ta chính là Tống gia, Tống Hà vừa rồi muốn tìm ngươi nói chuyện, ta đoán chính là muốn ngươi bán ta cho Tống gia.
- Hả?
Hàn Vô Tâm lại động dung, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi lắc đầu:
- Tống gia vì sao muốn động tới ngươi? Ngươi nói ra xuất thân, Tống gia làm sao dám động tới ngươi?
Lục Ly nhún vai:
- Vấn đề mấu chốt là ở chỗ ta không thể nói ra thân phận, về phần vì sao Tống gia muốn đụng đến ta, Vô Tâm đại nhân ngươi nghĩ chút là biết thôi, ở Thiên Quỷ Sơn ta đã cứu một đệ tử của Tống gia.
- Thiên Quỷ Sơn?
Mắt Hàn Vô Tâm lấp lánh, sau đó bừng tỉnh đại ngộ:
- Chẳng lẽ là vì con tiểu thú đó của ngươi? Lục công tử, ngươi vì sao kết luận là Tống gia muốn động tới ngươi vậy?
- Khà khà!
Lục Ly cười nhếch miệng, lại khiến Hàn Vô Tâm cảm thấy ớn lạnh, hắn nói:
- Tống gia vẫn luôn phái thám báo theo dõi chúng ta, chúng ta bắt được hai thám báo của bọn họ, tra hỏi ra tình báo.
Hàn Vô Tâm trầm mặc, Lục Ly cũng trầm mặc, hắn kỳ thật nói ra tất cả chuyện này chính là một loại đánh cược, cược Hàn Vô Tâm sẽ đứng ở bên hắn, cũng cược Hàn Vô Tâm sẽ nể tình hắn cứu Hàn Nguyệt mà giúp hắn một tay.
Nếu hắn nhìn lầm người, vậy thì càng nguy hiểm hơn, Hàn gia nói không chừng sẽ lặng lẽ động thủ, trực tiếp lừa giết bọn họ.
Thời gian từ từ trôi qua, sau một nén hương, Hàn Vô Tâm cuối cùng cũng lên tiếng:
- Lục công tử, ngươi có lệnh bài thân phận của Lục gia không? Nếu có, cho Tống gia một trăm lá gan cũng không dám động tới ngươi.
Những lời này của Hàn Vô Tâm hỏi rất xảo diệu, kỳ thật hắn là muốn Lục Ly chứng thực thân phận Lục gia đệ tử, nếu có chứng cớ để chứng minh, hắn sẽ không hề do dự mà giúp Lục Ly tới cùng.
- Không, ta không có bất kỳ thứ gì của Lục gia cả!
Lục Ly xòe tay, thẳng thắn thành khẩn nói:
- Ta chỉ muốn nói, ở Thiên Quỷ Sơn ta vốn có thể không để lộ thân phận và linh thú của ta, nhưng vì cứu người mà ta bất chấp tất cả. Nếu Vô Tâm đại nhân cũng nguyện ý bất chấp tất cả mà giúp ta một lần, ta nghĩ ngày sau khi ta trở lại Lục gia nhận tổ quy tông, Hàn gia các ngươi khẳng định sẽ nhận được tình hữu nghị của Lục Ly ta, cũng sẽ nhận được tình hữu nghị của Lục gia.
- Được!
Mắt Hàn Vô Tâm lấp lánh một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm nói:
- Lục lão đệ cao thượng, Vô Tâm bội phục, ta kết giao với ngươi.
Lục Ly mỉm cười, trong lòng như trút được gánh nặng, lần này hắn cược thắng rồi.
Hàn Vô Tâm kỳ thật cũng có ý đồ với Tiểu Bạch, không chỉ là hắn, toàn bộ Hàn gia đều có ý đồ. Dù sao cũng là một con linh thú có thể trở thành Thú Hoàng, loại linh thú này cho dù ở Trung Châu cũng là có thể gặp chứ không thể cầu.
Một tiếng hét của Lục Ly ở Thần Hỏa Thành lại khiến Hàn gia không dám xằng bậy, đại gia tộc phải cố kỵ mặt mũi, động thủ với ân nhân cứu mạng, đó là phạm vào tối kỵ, nếu việc này truyền ra, Hàn gia sẽ bị người trong thiên hạ thóa mạ.
Mấu chốt nhất là Lục Ly còn cứu Hàn Nguyệt, Hàn gia có được Hàn Nguyệt, vậy chính là có được một kỳ ngộ để phát triển nhanh. Lúc này chính là lúc cầu sự ổn định, một khi thanh danh thối hoắc, nói không chừng sẽ bị mấy gia tộc còn lại liên thủ tiêu diệt, ngăn cản Hàn gia quật khởi.
Lúc trước Lục Ly biểu lộ ra thân phận Lục gia đệ tử, Hàn Vô Tâm càng không dám động, lúc này lại nói mình là đệ tử trực hệ của Lục gia, tuy hắn không có bất kỳ chứng cứ gì, nhưng vạn nhất là thật thì sao?
Không nói là Hàn gia, cho dù là thế lực thất phẩm như Lục Thủy Các, dám giết đệ tử trực hệ của Lục gia, một khi bị Lục gia biết được khẳng định sẽ là kết cục tộc phá người vong.
Một đệ tử trực hệ của Lục gia, một thiếu niên có linh thú Thú Hoàng hư hư thực thực, một quái nhân có thể từ Tà Vu Sơn đi ra, trên người Lục Ly có quá nhiều chỗ bí ẩn và kỳ dị. Người như vậy mà trở lại Lục gia khẳng định sẽ có cơ hội quật khởi, một khi nắm quyền ở Lục gia, Hàn gia sẽ có một minh hữu cường đại hữu lực. Cộng thêm Hàn Nguyệt, tương lai Hàn gia trở thành gia tộc thất phẩm là chuyện ván đã đóng thuyền.
Hàn Vô Tâm là thiếu tộc trưởng của Hàn gia, đường chủ của Chiến Đường, tộc trưởng của Hàn gia trong tương lai, chủ ý hắn quyết định, trên cơ bản sẽ đại biểu cho ý tứ của Hàn gia.
Lục Ly triệt để an tâm rồi, đi theo Hàn Vô Tâm về nhã các của hội đấu giá. Hội đấu giá đã bắt đầu, đã đưa ra hai bảo vật.
Lục Ly cũng không để ý tới bảo vật, trong Long Đế Quan có rất nhiều bảo vật, hiện tại hắn vẫn chưa mở ra được. Hơn nữa cảnh giới hiện tại của hắn vẫn quá thấp, cho dù có được bảo vật cường đại thì cũng chẳng đề thăng chiến lực của hắn được bao nhiêu.
Hàn Vô Tâm nhiệt tình mời Lục Ly cạnh tranh mua, cũng cổ động cả Hàn Nguyệt. Hàn Nguyệt cũng hứng trí bừng bừng, xuất thủ mua được vài món bảo vật, có điều đều là bảo bối giá rẻ, giá trị ngàn vạn huyền tinh.
Hội đấu giá nơi này cao cấp hơn cao hơn Thiên Ngục Thành, Lục Ly nhìn thấy Thiên Xà Quả một lần đấu giá hơn trăm quả, vật phẩm đấu giá còn lại cũng đều là mấy ngàn vạn tới mấy ức huyền tinh, rất ít có bảo vật mấy trăm vạn huyền tinh.
Chương 469 Hoàng Kim Thú Trảo
Không chịu nổi thịnh tình của Hàn Vô Tâm, Lục Ly ra tay, hắn nhìn trúng một gốc linh dược, thuốc bổ loại linh hồn, đây chính là thứ hắn cần.
Có điều linh dược này cũng không tính là quá đắt, cuối cùng được định giá tám trăm ngàn huyền tinh, đây xem như là nhận tình của Hàn Vô Tâm, cũng không khiến Hàn gia phải quá tốn kém.
Vật phẩm đấu giá tiếp theo khiến Lục Ly nhìn hoa cả mắt, rất nhiều bảo vật đều là chưa từng nghe nói. Hàn Vô Tâm bảo Lục Ly tiếp tục cạnh tranh, Lục Ly lại kiên quyết từ chối, Hàn Vô Tâm biết tâm tư của Lục Ly nên cũng không khuyên nhiều.
Hứng thú của Hàn Vô Tâm rất cao, rất hào khí mua một bộ chiến giáp đỉnh cấp, tiêu phí bảy ức huyền tinh, tặng cho Hàn Nguyệt. Hàn Nguyệt kích động tới hốc mắt ươn ướt, từ nhỏ vốn đã không có tình thương của cha, lần này xem như là được bù đắp.
- Tâm gia.
Một hộ vệ đột nhiên bước vào, nói khẽ bên tai Hàn Vô Tâm:
- Tống Hà đại nhân mời ngươi tới một chuyến.
Khóe miệng Lục Ly lộ ra một nụ cười, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ thì có chút căng thẳng, Tống Hà đây là muốn ra giá.
Hàn Vô Tâm nhìn Lục Ly, cười nhạt, hắn phất phất tay nói:
- Đi chuyển cáo với Tống Hà huynh, ta đang tiếp Ly công tử không đi được, lát nữa ta sẽ tới cửa tạ tội.
- Hả?
Trong mắt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ sáng lên quang mang, Hàn Vô Tâm rõ ràng là muốn bảo vệ Lục Ly. Hắn chỉ ra thân phận của Lục Ly, điều này chứng tỏ hắn đã biết được tất cả mọi chuyện, không gặp Tống Hà cũng là một tín hiệu vô cùng cường liệt.
Hộ vệ đi ra ngoài, Lục Ly rất vững tâm, tuy Hàn gia yếu hơn Tống gia một chút, nhưng là cùng một cấp bậc với Tống gia. Hơn nữa đều phụ thuộc vào Lục Thủy Các, theo lý mà nói, Tống gia sẽ không dám xằng bậy, trừ phi là Tống gia muốn khai chiến với Hàn gia.
Hộ vệ một lát sau không ngờ lại quay về, truyền lời của Tống Hà, hắn vốn định lặng lẽ ghé vào tai Hàn Vô Tâm mà nói, Hàn Vô Tâm lại xua tay:
- Lục công tử là là bằng hữu của ta, không có gì mà phải bí mật cả, cứ nói thẳng đi.
Hộ vệ thành thành thật thật nói:
- Tống Hà đại nhân nói, Lục công tử... Giết người của Tống gia, nếu Tâm gia cứ khăng khăng muốn che chở cho Lục công tử, sau này sẽ ảnh hưởng tới quan hệ của hai nhà.
- Ha ha ha.
Hàn Vô Tâm cười ha hả, nói với vẻ giễu cợt:
- Đi chuyển cáo cho Tống Hà, Lục công tử là ân nhân cứu mạng của nữ nhi ta, là bạn của Hàn Vô Tâm ta. Ngoài ra đừng có lắm lời, ngươi sau khi chuyển cáo thì trực tiếp quay về.
Hàn Vô Tâm đây là muốn triệt để biểu lộ thái độ, không tiếc xé rách da mặt với Tống gia cũng phải đứng ở bên Lục Ly. Lục Ly vội vàng chắp tay cám ơn Hàn Vô Tâm, người sau cười nhạt, không để ý.
Hộ vệ sau khi truyền lời thì trở lại, hội đấu giá tiếp tục tiến hành, đã gần kết thúc, bắt đầu lấy ra mấy món chí bảo cuối cùng.
Ba người Lục Ly cảm thấy thoải mái, chỉ chờ hội đấu giá kết thúc là về Thần Hỏa Thành, sau đó tới Thần Khải Vực.
Mấy vật phẩm được đấu giá sau cùng đúng là chí bảo, đã xuất hiện huyền khí Thánh cấp, giá cũng một đường tăng mạnh, được nâng lên đến năm mươi ức huyền tinh, đám người Lục Ly nghe mà thầm tặc lưỡi.
- Được rồi, tiếp theo là vật phẩm thứ hai từ dưới lên của hội đấu giá chúng ta lần này.
Phía dưới, một nữ tử xinh đẹp của hội đấu giá vẫy tay, một tráng hán ôm một kiện bảo vật đi lên, bảo vật này dùng vải đỏ bọc lại, không nhìn rõ là gì, Phách Mại Sư xinh đẹp cười cười nói:
- Vật phẩm này rất thú vị, là có được trong một di tích cổ. Thứ này... Hội đấu giá chúng ta không thể giám định, nếu ở đây có người nhận ra, xin nói cho một chút, để chúng ta cũng được đại khai nhãn giới.
- Không thể giám định?
Rất nhiều người lập tức trở nên tò mò, Lục Ly cảm thấy những lời này có chút quen tai, dường như đã được nghe nói ở đâu rồi?
Sau đó mới nhớ ra, hình như khi hắn mua giọt bản nguyên tinh huyết ở Thiên Phạt Phách Mại Tràng, hội đấu giá cũng không thể giám định.
Hắn rất hiếu kỳ nhìn thứ phía dưới, mỹ nữ Phách Mại Sư lật vải đỏ, tất cả ánh mắt đều tỏa định một móng vuốt cực lớn màu hoàng kim.
Đúng vậy!
Tráng hán đó đang ôm là một móng vuốt hoàng kim cực lớn, đây rõ ràng là móng vuốt của một con huyền thú cường đại, đã bị chặt đứt. Thú trảo toàn thân đều là màu hoàng kim, giống như từ hoàng kim đúc thành, vảy nhỏ dầy đặc, tỏa ra khí tức lạnh như kim loại. Cho dù là một cái móng vuốt, cũng khiến rất nhiều người không thở nổi, có thể thấy được chủ nhân của thú trảo này cường đại cỡ nào.
- Móng vuốt này ít nhất cũng là cấp bậc Thú Hoàng!
Mắt Hàn Vô Tâm lóe sáng, trầm giọng nói:
- Đây đúng là dị bảo, bên trong móng vuốt còn ba giọt bản nguyên tinh huyết, cho nên mới khiến móng vuốt nguyên vẹn thối rữa, còn có thể có khí tức cường đại, nếu là ở trên người Thú Hoàng, móng vuốt này rất đáng giá.
Hàn Vô Tâm nói xong, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, hắn đột nhiên nhìn về phía Lục Ly, lại nhìn thấy Lục Ly đang thở như trâu, cơ nhục cả người lồi lên, trong mắt lấp lánh ngân quang, thân thể tỏa ra khí tức khó hiểu, cảm giác như nhìn lại đã biến thành một con cự thú hình người.
Hàn Vô Tâm vội vàng vươn tay ra tóm lấy Lục Ly, kinh hô:
- Lục lão đệ, ngươi làm sao vậy?
Đám người Minh Vũ Vũ Hóa Thần và cũng căng thẳng nhìn Lục Ly, không biết vì sao hắn lại đột nhiên biến thành bộ dạng như vậy.
Lục Ly không để ý đến mọi người, con mắt lấp lánh ngân quang nhìn chằm chằm thú màu hoàng kim phía dưới, trong yết hầu phát ra một tiếng quát trầm khàn khàn:
- Ta muốn có được nó, phải có được nó, bất chấp tất cả mọi giá.
Sau khi bản nguyên tinh huyết đó được đưa ra, ngân long huyết mạch sau lưng hắn lập tức tỏa sáng, Nhiên Huyết Thần Kỹ tự động được phóng thích, huyết mạch cả người sôi trào, trong đầu đều là suy nghĩ mãnh liệt, nhất định phải có được huyết dịch đó.
Hiện tại máu lại bạo động, ngân long huyết mạch lại truyền tới một tin tức mãnh liệt, nhất định phải có được thú trảo đó.
Chương 470 Nhất chùy định âm
Lần trước giọt bản nguyên tinh huyết đó khiến Lục Ly có được Long Ngâm Thần Kỹ, lần này thú trảo khẳng định sẽ có tác dụng rất lớn đối với huyết mạch của mình, cho nên Lục Ly mới gầm lên là phải bất chấp tất cả mọi giá để có được.
Nội tâm hắn ép mình phải bình tĩnh lại, quay đầu miễn cưỡng cười nói với Hàn Vô Tâm:
- Vô Tâm đại nhân, thú trảo này có tác dụng rất lớn đối với ta, ta muốn có sắp nó. Có điều lần này ta tự xuất thủ, mấy chục ức huyền tinh ta vẫn lấy ra được.
Hàn Vô Tâm ý vị thâm trường nhìn ngân quang trong mắt Lục Ly, trong lòng lại đánh giá Lục Ly cao hơn mấy phần. Khí tức vừa rồi một Hồn Đàm cảnh phát ra không ngờ khiến hắn cảm thấy có chút áp lực, thiếu niên này không đơn giản, nếu đúng là đệ tử trực hệ của Lục gia, vậy thì hắn lần này cược lớn rồi.
Hắn rất nhanh liền quyết định chủ ý, nói:
- Nếu thứ này được Lục lão đệ coi trọng như vậy, vậy Lục lão đệ cứ xuất thủ, không đủ huyền tinh thì ta giúp ngươi, bao nhiêu cũng không sao cả.
- Tốt!
Lục Ly không nhiều lời, gật đầu thật mạnh, nhìn phía dưới, mỹ nữ Phách Mại Sư đã bắt đầu hô lên giá quy định, giá quy định là mười ức huyền tinh, giá này là rất cao rồi.
Ngồi trong đại điện cơ bản đều là đệ tử của tiểu gia tộc, loại đấu giá này bọn họ không tư cách nhúng tay, chỉ có thể xem trò hay.
Nhã các bên trên lập tức có người ra giá, thú trảo này thấp nhất cũng là móng vuốt của Thú Hoàng, rất có khả năng là thú trảo di chủng thượng cổ, chỉ nói tới ba giọt bản nguyên tinh huyết bên trong cũng vô cùng đáng giá.
Giá rất nhanh được nâng lên đến hai mươi ức huyền tinh, hơn nữa tiếng ra giá vẫn liên tục vang lên, Lục Ly lại chưa hô lần nào, trầm mặc ngồi đó.
Đám người Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đều căng thẳng nhìn Lục Ly, chờ hắn xuất thủ.
Giá tiếp tục tăng lên, khi lên tới ba mươi ức thì người ra giá đã ít dần, chỉ có khách nhân trong ba nhã các vẫn đang nâng giá.
Hàn Vô Tâm quan sát một lúc, giải thích:
- Hiện tại ra giá là nhã các số bảy, là gia tộc lục phẩm Thổ gia. Ngoài ra còn có hai nhà khác, một là Dương gia trong Lục Thủy Các, còn lại là gia tộc lục phẩm Trần gia.
Lục Ly kinh ngạc quay đầu hỏi:
- Người của Lục Thủy Các cũng tham gia cạnh tranh à? Hội đấu giá này không phải của Lục Thủy Các ư?
- Ha ha!
Hàn Vô Tâm cười nhạt nói:
- Lục Thủy Các không phải là một gia tộc, mà là từ bốn gia tộc tạo thành, Dương gia chỉ là một tiểu gia tộc trong đó. Linh Lung Các và Khiếu Thiên Cung đều từ mấy gia tộc tạo thành, trong Linh Lung Các Khương gia chiếm địa vị chủ đạo, trong Khiếu Thiên Cung là Kha gia cầm quyền. Trong mười hai thế lực lớn, bất kỳ một gia tộc nào cầm quyền, vậy sẽ trở thành Thập nhị vương tộc, nếu Linh Lung Các Khương gia không được, một gia tộc khác thượng vị, gia tộc đó sẽ biến thành vương tộc mới.
- Thì ra là thế!
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lại không hề lấy làm lạ, bởi vì rất nhiều thế lực của Bắc Mạc cũng là từ mấy gia tộc tạo thành. Có thay phiên cầm quyền, có gia tộc mạnh thượng vị, cũng có cùng nhau nắm quyền.
Giá tiếp tục được nâng lên, khi lên tới bốn mươi ức thì Lục Thủy Các Dương gia rời khỏi cạnh tranh, chỉ còn lại còn lại gia tộc lục phẩm và Thổ gia và Trần gia cạnh tranh.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đều thầm toát mồ hôi, giá đã cao như vậy, nếu Lục Ly ra giá cao mua về, bọn họ sẽ không còn lộ phí. Đến lúc đó chẳng lẽ phải tìm Hàn gia mượn huyền tinh? Hàn gia sẽ cho mượn nhiều huyền tinh như vậy sao?
Giá nâng lên đến bốn mươi lăm ức, bên Thổ gia trầm mặc, hiển nhiên giá đã đến đỉnh, không muốn tiếp tục ra giá nữa.
Lục Ly cuối cùng cũng xuất thủ, nói với Hàn Vô Tâm:
- Giúp ta ra giá năm mươi ức.
Dù Hàn gia tài đại khí thô, cũng bị hào khí này của Lục Ly chấn nhiếp, người khác một lần chỉ tăng một hai ức, hắn lại một phát tăng năm ức.
Hàn Vô Tâm biết Lục Ly ở Thiên Quỷ Sơn kiếm được không ít Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, Lục Ly vừa rồi cũng nói hắn có mấy chục ức huyền tinh, lúc này tất nhiên không khách khí. Lấy huyền tinh của người khác ra tranh hào khí, chấn nhiếp các gia tộc còn lại cũng rất thích, hắn hô một tiếng:
- Năm mươi ức.
Phía dưới quả nhiên xôn xao, tiếp theo lại trầm mặc, đều nhìn về phía nhã các của Trần gia. Trần gia trầm mặc một lúc lại bỏ thêm một ức, Hàn Vô Tâm nhìn về phía trông lại, Lục Ly vung tay lên nói:
- Sáu mươi ức.
Hàn Vô Tâm trợn mắt, Lục Ly này nâng giá quá mạnh, quả thực không coi huyền tinh là huyền tinh.
Có điều ra giá như vậy, hiệu quả đích xác rất tốt, còn lại các nhà còn lại biết bọn họ là chí tất phải có, trên khí thế đã áp đảo đối phương, khiến đối phương không dám tiếp tục ra giá.
Hàn Vô Tâm lại hào hùng vạn phần hô một tiếng:
- Sáu mươi ức!
Phía dưới lại sôi trào, Trần gia lần này trầm mặc một lúc thì không lên tiếng nữa. Lục Ly và Hàn Vô Tâm thở phào nhẹ nhõm, tuy sáu mươi ức đã rất cao, nhưng đối với Lục Ly mà nói lại vô cùng hài lòng.
Khi mỹ nữ Phách Mại Sư bên dưới sắp gõ chùy, trong một nhã các đột nhiên hô lên một cái giá:
- Bảy mươi ức!
Phía dưới lập tức sôi trào, sắc mặt của Hàn Vô Tâm và Lục Ly lại lập tức trở nên vô cùng âm trầm, bọn họ không cần nhìn là nhã các số bao nhiêu, chỉ nghe thanh âm cũng biết người ra giá chính là Tống Hà.
Tống gia lúc trước vẫn không ra giá, đột nhiên tăng giá mười ức, mục đích không cần nói cũng biết, vừa rồi Hàn Vô Tâm gần như đã trở mặt với Tống Hà, Tống Hà rõ ràng là đang trả thù, cố ý nâng giá, hoặc là cố ý muốn cướp mua.
Hàn Vô Tâm nhìn về phía Lục Ly, trưng cầu ý kiến của hắn. Lục Ly cúi đầu trầm mặc, suy nghĩ một lát rồi vươn mười ngón tay ra.
- Một trăm ức?
Hàn Vô Tâm và mấy trưởng lão của Hàn gia đều kinh hãi, Lục Ly điên rồi à? Một phát tăng lên thêm ba mươi ức? Hắn có nhiều huyền tinh như vậy sao?
Lục Ly gật đầu khẳng định, Hàn Vô Tâm cắn răng nói:
- Một trăm ức, cao hơn nữa thì thôi.