Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 426 Yêu ma này rất lợi hại

Chỉ là Tiểu Bạch vẫn bị hắc đằng trói buộc, bên trên có lục quang vờn quanh, Lục Ly giật mấy cái vẫn không thể kéo đứt hắc đằng. Năng lượng màu xanh lục dường như có một loại lực lượng không tên, khiến hắc đằng trở nên vô cùng kiên cố.

- Tiểu Bạch, ngươi đừng vội, ta sẽ nghĩ biện pháp, để ta xem xét làm rõ tình huống thân thể đã.

Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi dặn Tiểu Bạch một tiếng, ngồi xuống ngay tại chỗ, bắt đầu nội thị thân thể và linh hồn của mình.

Thân thể rất tốt, năng lượng màu xanh lục bên trong đều ở trong Hồn Đàm, sau đó bị ngân long cắn nuốt. Hồn Đàm là một mảng im lặng, không có một tia năng lượng màu xanh lục, yêu ma đó đã triệt để biến mất, ngân long cũng im lặng khắc trên Hồn Đàm.

Tất cả đều rất ổn!

Ổn đến mức khiến Lục Ly cảm thấy không chân thực, dường như đang ở trong mộng. Hắn tra xét chừng nửa canh giờ, lại mở mắt suy nghĩ hai nén hương, cuối cùng vẫn không hiểu nổi kết quả này.

Có thể xác định là hắn hiện tại đã an toàn, tàn hồn của yêu ma đó bị ngân long cắn nuốt. Về phần ngân long có thể làm bậy hay không, có di chứng gì hay không? Lục Ly lại không thể biết được.

Lục Ly cũng không quá sợ ngân long trong Hồn Đàm, bởi vì sau lưng hắn cũng có một Ngân Long Ấn Ký. Hơn nữa vừa rồi khi hắn sắp chết, là ngân long giúp hắn, điều này chứng tỏ ngân long sẽ không hại hắn, ngược lại là đang giúp hắn.

Sau khi hiểu rõ việc này, Lục Ly cũng yên lòng. Hắn đi mấy vòng quanh cổ quan, sau đó thử mở cổ quan, lại thử rút thanh thần binh đó ra.

Nhưng bất kể hắn nghĩ biện pháp gì, cổ quan vẫn không hề động đậy, thần binh cũng căn bản không rút ra được. Hắn còn phóng ra Nhiên Huyết Thần Kỹ để đề thăng lực lượng, nhưng vẫn không thể.

Ánh mắt hắn lại nhìn về phía Tà Vu Điện đằng trước, đi một vòng quanh đại điện, sau khi xác định đại điện không có cửa, hắn không nhìn nữa.

Cho dù đại điện thực sự có bảo vật vô tận như yêu ma nói, hắn cũng không dám nghĩ nhiều. Điều hắn muốn nhất hiện tại là rời khỏi nơi này, sau đó tìm Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nghĩ biện pháp, trước tiên mở cổ quan ra, cởi trói cho Tiểu Bạch.

Vấn đề là rời khỏi thế nào?

Lục Ly nhìn sương mù màu tím đen xung quanh, lại đi một vòng bên cạnh quảng trường, phát hiện trong sương mù lờ mờ có vô số trùng tử bay múa. Những trùng tử này không cần tới gần, nhìn từ xa thôi cũng biết là vật kịch độc, chạm vào thì chắc chắn sẽ phải chết.

Tâm thái của Lục Ly rất tốt, vừa rồi mới tìm được đường sống trong chỗ chết một lần, hắn còn gì mà không thỏa mãn? Không có đường ra ngoài thì có thể nghĩ biện pháp, kiểu gì cũng tìm được!

Chỉ cần còn sống thì sẽ có hi vọng!

Hắn tĩnh tâm lại, ngồi xếp bằng gần cổ quan, an tâm tìm kiếm biện pháp. Khi hắn nội thị lại thân thể, linh hồn lại, tâm niệm đang đắm chìm trên Ngân Long Ấn Ký ở Hồn Đàm, thân hình hắn đột nhiên chấn động.

Bởi vì hắn cảm thấy trong đầu đột nhiên có chút một số tin tức, một số ký ức không thuộc về hắn, trong những ký ức này có biện pháp khống chế Long Đế Quan!

Lọc lại tin tức một lần, Lục Ly mở mắt, ngạc nhiên lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ... Ngân Long Ấn Ký đã luyện hóa linh hồn của yêu ma, sau đó truyền những tin tức này cho ta? Ngân Long Ấn Ký này rốt cuộc là gì?

Lục Ly chải chuốt lại tin tức xuất hiện trong đầu một lần, trong lòng có chút nghi hoặc, tin tức này rất ít, chỉ có biện pháp khống chế Long Đế Quan, còn lại thì không còn gì hết.

Yêu ma này từng nói, hắn biết biện pháp mở Tà Vu Điện, còn lai lịch của yêu ma, vì sao lại ở trong Long Đế Quan, tất cả đều không có tin tức gì.

Nếu linh hồn của yêu ma bị luyện hóa toàn bộ, Ngân Long Ấn Ký chắc sẽ có thể truyền toàn bộ tin tức trong ký ức của yêu ma cho hắn chứ?

Yêu ma này rất cường đại!

Loại bộ pháp thần kỳ cùng với năng lực tăng cường huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh, những cái này đều là thần hồ kỳ kỹ. Lục Ly rất muốn có được những ký ức này, sau đó nghĩ biện pháp cảm ngộ những thần kỹ đó.

Đợi một lát, tâm niệm của Lục Ly vẫn đắm chìm trên Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm, lại không còn tin tức gì truyền đến. Hắn chỉ có thể tiếp tục cảm ngộ tin tức khống chế Long Đế Quan, trước tiên cứu Tiểu Bạch ra, sau đó khống chế Long Đế Quan rời khỏi Tà Vu Sơn rồi tính tiếp.

- Ơ?

Sau nửa canh giờ, Lục Ly lại cảm thấy ngạc nhiên nghi ngờ, hắn phát hiện phương pháp khống chế Long Đế Quan trong những tin tức này không được đầy đủ. Bên trong có tin tức khống chế Long Đế Quan phi hành, cách mở cấm chế của vòng bảo hộ bên ngoài, phương pháp ẩn thân, lại không có biện pháp mở nắp cổ quan này!

Nói một cách khác, Lục Ly hiện tại có thể khống chế Long Đế Quan phóng thích vòng bảo hộ màu xanh, có thể khống chế Long Đế Quan phi hành, ẩn thân, lại không mở được Long Đế Quan.

Điều này khiến trong đầu Lục Ly có một loại nghi hoặc rất lớn, có phải là Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm cố ý? Hoặc là nó biết trong cổ quan có nguy hiểm, cho nên không truyền cho Lục Ly biện pháp mở cổ quan? Hay là yêu ma kia trước khi chết đã hủy diệt đoạn ký ức này rồi? Không muốn để mình có được chí bảo trong cổ quan?

Nghĩ ngợi lung tung một hồi, Lục Ly vẫn nghĩ không thông, hắn đứng dậy đi đến Long Đế Quan, trong tay nguyên lực lấp lánh, chậm rãi rót vào Long Đế Quan.

Tâm niệm của hắn theo huyền lực chìm vào đồ văn và phù văn trên cổ quan, đồng thời khống chế đồ văn và phù văn vận chuyển.

Vù!

Rất nhanh, phù văn và đồ văn bên trên Long Đế Quan bắt đầu sáng lên, hắc đằng đang trói Tiểu Bạch tự động rút vào trong cổ quan, cuối cùng thì biến mất.

Vù!

Tiểu Bạch bay tới, nhào vào trong lòng Lục Ly, lè lưỡi ra liếm Lục Ly mấy cái, không ngừng hưng phấn kêu to.

- Tiểu Bạch, chúng ta rời khỏi nơi này đã!

Lục Ly vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch, sau đó bay lên Long Đế Quan, một tay đặt lên Long Đế Quan, nhắm mắt lại tiếp tục khống chế phù văn trên Long Đế Quan.

Vù!

Trên Long Đế Quan lóe lên thanh quang, tiếp theo một vòng bảo hộ bán trong suốt màu xanh xuất hiện, vòng bảo hộ này có thể ẩn thân, nhìn từ bên ngoài thì Long Đế Quan đã biến mất.
Chương 427 Vu độc

- Đi!

Lục Ly rót vào một chút huyền lực, khống chế mấy phù văn khác chớp động. Long Đế Quan bay lên trời, tiến thẳng vào trong sương mù tím đen ở bên ngoài.

Sương mù tím đen là vu độc, vô cùng khủng bố, trong sương mù có vu trùng nhiều vô tận. Cũng may có vòng bảo hộ của Long Đế Quan ngăn cách, vu độc và vu trùng đều không vào được.

Tốc độ khống chế Long Đế Quan của Lục Ly thật sự rất chậm, không phải Long Đế Quan bay chậm, mà là Lục Ly cố ý làm vậy. Loại địa phương này thường thường sẽ có cấm chế, nếu không lão yêu ma khi tiến vào cũng sẽ không vòng trái quẹo phải.

Hắn cực lực nhớ lại lộ tuyến của yêu ma khi bay vào, may mà đoạn thời gian đó yêu ma không khống chế linh hồn của hắn, hắn vẫn có chút ký ức về lộ tuyến lúc vào.

Bay vào chỉ khoảng nửa nén hương, bay ra lại mất cả ba nén hương, hơn nữa phía trước vẫn là sương mù tím đen cuồn cuộn, Lục Ly vẫn chưa ra được ngoài.

Vù vù.

Lúc này, Lục Ly đột nhiên khống chế Long Đế Quan ngừng lại. Bởi vì hắn ở dưới mặt đất nghe thấy những tiếng thở ồ ồ, trong thanh âm có sự thống khổ vô tận, khủng bố như lệ quỷ đang gầm khẽ.

- Là... Minh Vũ?

Lục Ly nghe một lúc, con ngươi đột nhiên co rút lại, thanh âm này có chút quen thuộc với hắn, hình như chính là thanh âm của Minh Vũ?

Hắn nghĩ nghĩ một chút, không mạo muội hành động, chỉ nhìn về phía Tiểu Bạch, hỏi:

- Tiểu Bạch, trong sương mù này có độc, còn có rất nhiều có rất nhiều trùng tử, phía dưới chắc có cấm chế, ngươi có thể đi xuống không?

Tiểu Bạch trời sinh có thể áp chế rất nhiều huyền thú, cấm chế đối với nó dường như cũng không có hiệu quả, cho nên Lục Ly mới hỏi hỏi trước. Tiểu Bạch nhìn xuống dưới với vẻ khinh miệt, cao ngạo ngẩng đầu lên kêu hai tiếng, biểu cảm đó giống như đang muốn nói, điều này đối với nó chỉ là chuyện nhỏ.

- Được, ngươi cẩn thận một chút, đi xuống xem thử, nếu phía dưới đúng là Minh Vũ, vậy ngươi bảo Minh Vũ đi lên đây. Nếu có nguy hiểm thì ngươi ngay lập tức quay về!

Lục Ly trịnh trọng dặn dò mấy câu, Tiểu Bạch ngẩng đầu, bốn cái chân ngắn giậm một cái, hóa thành một đạo bạch quang bay xuống.

Khi Tiểu Bạch sắp ra khỏi vòng bảo hộ, Lục Ly khống chế vòng bảo hộ của Long Đế Quan loãng đi, để Tiểu Bạch xuyên ra. Sau đó thanh quang trên Long Đế Quan lại sáng lên, lập tức ngăn cách sương mù tím đen và vu trùng ở bên ngoài.

Vù vù.

Phía dưới đúng là Minh Vũ, Minh Vũ ở bên trong mấy ngày lại không chết, cái này cũng nhờ công của áo nghĩa. Hắn dùng ""Thế"" trấn áp không gian xung quanh mình, khiến vu độc và vu trùng không thể tới gần. Có điều hắn vẫn trúng độc, chạm phải cấm chế dẫn tới bị vu độc nhập thể, lúc này đang nằm trên đất thở dốc từng hơi.

Đương nhiên, Minh Vũ lúc này vẫn còn sống, nguyên nhân rất lớn là hắn không tiến vào sâu trong Tà Vu Sơn, vu độc ở bên ngoài vẫn chưa phải quá khủng bố, càng vào bên trong thì càng lợi hại hơn.

- Vù!

Trên trời vang lên tiếng xé gió rất khẽ, Tiểu Bạch bay xuống, tiến vào trong phạm vi bao phủ của ""Thế"", Minh Vũ lập tức giật mình phát giác, ánh mắt lạnh lùng nhìn lên trên.

- Tiểu Bạch?

Minh Vũ tất nhiên nhận ra tiểu sủng vật của Lục Ly, ánh mắt hắn lộ ra một tia ngạc nhiên, sau đó trong con ngươi tinh mang đại thịnh, khống chế thế yếu đi để Tiểu Bạch bay xuống.

Tiểu Bạch trực tiếp hạ xuống gần Minh Vũ, sau đó vươn một cái móng vuốt lông xù ra vỗ vỗ đầu Minh Vũ, lại chỉ chỉ lên trên.

Minh Vũ kích động tới cả người run run, trầm giọng nói:

- Ngươi... Là nói thiếu chủ đang ở bên trên?

Hí hí.

Tiểu Bạch kêu lên một tiếng, còn gật gật đầu, lại dùng móng vuốt chỉ chỉ lên trên, ý tứ bảo Minh Vũ đi lên.

Minh Vũ gian nan ngồi dậy, nhắm mắt ngồi xếp bằng, một lát sau Bản Mệnh Châu ở bụng hắn sáng lên, dần dần biến to. Minh Vũ mang theo Tiểu Bạch bay lên trên Bản Mệnh Châu, hắn ngay lập tức phóng ra thế, trấn áp vu độc và vu trùng xung quanh.

Vù.

Minh Vũ bay lên trời, vu trùng bị trấn áp không thể động đậy, nhưng vu độc lại không chỗ nào không có. Minh Vũ xuyên qua trong vu độc, trên thân thể không thể tránh khỏi bị dính vu độc.

Tiểu Bạch rất thần kỳ, bên ngoài cơ thể của nó có một đạo bạch quang sáng lên, những vu độc đó căn bản không thể tiếp xúc tới thân thể của nó, vừa rồi khi bay xuống vu trùng cũng không dám tới gần nó.

- A.

Minh Vũ phát ra một tiếng rên rỉ, trong cơ thể hắn vốn đã có rất nhiều vu độc, hai ngày trước vẫn đang nỗ lực bức ra. Lúc này vu độc trong cơ thể lại gia tăng gấp mười lần, khiến hắn thống khổ vô cùng, thiếu chút nữa thì rơi xuống.

Hắn cắn răng khống chế Bản Mệnh Châu bay lên, Lục Ly ở bên trên cảm ứng được phía dưới có động tĩnh, ngay lập tức mở ra vòng bảo hộ, để Minh Vũ phá không bay vào.

Vù!

Minh Vũ cuối cùng cũng bay lên trên Long Đế Quan, vừa lên hắn ngay lập tức thu hồi Bản Mệnh Châu, sau đó ngã xuống đất, tay chân đều run rẩy. Rất nhiều chỗ trên da hắn đã bắt đầu thối rữa, sau lưng lại toàn là độc nùng, nhìn ghê cả người.

- Thiếu chủ!

Cho dù là như vậy, Minh Vũ vừa lên lập tức nhìn chằm chằm Lục Ly, thấy thiếu chủ hắn quen thuộc đã trở lại, trong ánh mắt hắn lộ ra một tia vui mừng, thanh âm cũng trở nên nghẹn ngào.

- Mau giải độc đi, đừng nói gì vội!

Vẻ mặt Lục Ly rát trầm trọng, vội vàng từ trong giới chỉ lấy ra mấy viên đan dược chữa thương cho Minh Vũ uống.

- Đừng nhúc nhích!

Minh Vũ lập tức hô lên:

- Thiếu chủ, ngươi đừng chạm vào ta, trên người ta có kịch độc, ngươi chạm vào ta cũng sẽ trúng độc. Thiếu chủ yên tâm, ta không chết được, ta có thể từ từ bức độc ra.

Tay Lục Ly dừng lại trong không trung, không dám động đậy, căng thẳng nhìn Minh Vũ.

Trong lòng hắn rất cảm động, Minh Vũ xông vào Tà Vu Sơn, đây là định chết cùng với hắn. Nếu hắn không ra được, Minh Vũ e là sớm muộn gì cũng sẽ chết trong Tà Vu Sơn.

Lục Ly không khống chế Long Đế Quan phi hành, mà cứ vậy bồng bềnh trong không trung chờ Minh Vũ giải độc trước.

Minh Vũ ngay cả khí lực để ngồi cũng không có, đã nhắm mắt ngã nằm trên Long Đế Quan, trong cơ thể huyền lực lấp lánh, bức kịch độc ra từng chút từng chút một.
Chương 428 Độc chiếm

Thế của Minh Vũ rất lợi hại, không chỉ có thể trấn áp kẻ địch ở gần, còn có thể trấn áp vu độc trong cơ thể mình. Nếu không mấy ngày trước hắn đã chết rồi, vu độc không phải là độc bình thường, đó là độc của ""Sinh mệnh"", có thể tự động khuếch tán rất nhanh.

""Thế"" của Minh Vũ trấn áp vu độc trong thân thể, lúc này mới có thể bức ra từng chút từng chút một, nếu là võ giả bình thường thì khẳng định đã thúc thủ vô sách.

Hai ngày!

Lục Ly khống chế Long Đế Quan bồng bềnh trong không trung hai ngày, độc trong cơ thể Minh Vũ mới được bức ra bảy tám phần, chỉ còn sót lại lại một số tán độc, đã không còn đáng ngại.

- Thiếu chủ.

Sau khi Minh Vũ mở mắt, ngay lập tức nhìn về phía Lục Ly, đang muốn hỏi một số chuyện. Lục Ly lại xua tay nói:

- Đừng nói gì vội, trước tiên ra ngoài đã, huyền lực của ta không duy trì được lâu nữa. Không có vòng bảo hộ của Long Đế Quan, chúng ta rất khó ra ngoài.

Long Đế Quan muốn bồng bềnh trong không trung cũng vẫn cần năng lượng, trước kia thì có thể dựa vào năng lượng của yêu ma, hiện tại lại cần Lục Ly tự rót huyền lực vào. Long Đế Quan phi hành và mở vòng bảo hộ đều cần năng lượng rất mạnh duy trì, thời gian hai ngày này huyền lực của Lục Ly thiếu chút nữa đã dùng hết.

Lục Ly lúc trước sợ quấy nhiễu Minh Vũ giải độc, cho nên không dám động, hơn nữa hắn muốn hỏi Minh Vũ đường vào, nhằm xác định lộ tuyến chính xác nhất để ra ngoài.

Hắn khống chế Long Đế Quan chậm rãi tiến về phía trước, vừa hỏi Minh Vũ lộ tuyến đi vào, cũng nhớ lại tuyến lúc trước mình tới, từ đó suy đoán ra lộ tuyến thích hợp nhất.

Khi bay được một nén hương, phía trước đã mơ hồ có thể nhìn thấy một tia ánh sáng, Lục Ly lập tức nhìn về phía Minh Vũ. Người sau phóng ra thần niệm, Lục Ly lại phối hợp khống chế cấm chế của Long Đế Quan, để thần niệm của Minh Vũ vươn ra.

- Ra rồi!

Minh Vũ thở hắt ra một hơi, ánh mắt lộ ra vẻ vui sướng vì sống sót sau tai nạn, hắn dừng một chút rồi bổ sung một câu:

- Thiếu chủ, bên ngoài có hai người, cảm ứng khí tức thì chắc là Vũ Hóa Thần và Đỗ Nhiễm trưởng lão.

- Ồ?

Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, hắn suy nghĩ một lát rồi hỏi:

- Hai người bọn họ có cảm ứng được thần niệm của ngươi không?

- Chắc là không!

Minh Vũ giải thích:

- Ta không tra xét bọn họ, chỉ từ xa cảm ứng một chút khí tức.

- Tốt.

Lục Ly gật đầu, hắn nói:

- Minh Vũ, đợi lát nữa ngươi ra ngoài trước, kết hợp với Vũ Hóa Thần lừa Đỗ Nhiễm đi, nói với Đỗ Nhiễm là ta đã chết rồi.

- Hả?

Minh Vũ không hiểu, nói:

- Thiếu chủ, Đỗ Nhiễm này cũng không tệ lắm. Đoạn thời gian trước ngươi xảy ra chuyện, hắn vẫn luôn hỗ trợ, vì sao phải làm như vậy?

- Ta làm như vậy tất nhiên là có đạo lý của ta!

Lục Ly không có thời gian để giải thích nhiều, hắn chỉ dặn dò:

- Các ngươi mau chóng lừa Đỗ Nhiễm đi, sau đó chúng ta lập tức lặng lẽ rời khỏi đây, không thể tới Linh Lung Thành. Càng không thể để Đỗ gia và Tần gia biết là ta còn sống, cùng với tin tức ta đã ra khỏi Tà Vu Sơn, hiểu không?

Minh Vũ như hiểu ra gì đó, hắn gật đầu, cũng không nhiều lời. Lục Ly khống chế Long Đế Quan tiếp tục phi hành, khi sắp bay ra khỏi sương mù tím đen, hắn lại nhìn Minh Vũ một cái, người sau bay lên lướt ra ngoài.

Lục Ly làm như vậy, đích xác là có đạo lý của hắn.

Đoạn thời gian trước hắn bị yêu ma khống chế, dẫn tới náo động cực lớn ở địa bàn của Tần gia. Thậm chí...các gia tộc còn lại của bắc bộ Trung Châu, bao gồm có bá chủ bắc bộ Linh Lung Các cũng có khả năng đã nhận được tin tức.

Nếu tin tức Lục Ly còn sống mà ra khỏi Tà Vu Sơn được truyền ra thì sẽ có hậu quả gì?

Tộc trưởng của Đỗ gia và tộc trưởng của Tần gia khẳng định sẽ chú ý chứ? Chắc chắn sẽ hỏi Lục Ly làm thế nào mà ra khỏiTà Vu Sơn? Còn cả lúc trước đã xảy ra chuyện gì?

Như vậy Long Đế Quan khó tránh khỏi sẽ bại lộ, vạn nhất Đỗ gia tộc trưởng yêu cầu mở quan thì sao? Vạn nhất Tần gia tộc trưởng nói Lục Ly giết người của Tần gia, muốn Lục Ly giao ra Long Đế Quan thì sao? Vạn nhất cường giả của Linh Lung Các cũng tham gia việc này thì sao?

Yêu ma nói trong Long Đế Quan có một gốc thiên địa thần dược, thần dược có thể đổi một phủ thành, vậy khẳng định là giá trị liên thành.

Còn cả thân phận của Lục Ly, một khi bị các phương chú ý, thân phận của hắn có thể sẽ bị phơi bày. Đến lúc đó cừu địch của Lục Nhân Hoàng giết tới cửa, hắn lấy gì ra mà cản?

Bảo vật trong Long Đế Quan, Lục Ly chuẩn bị độc chiếm!

Hắn phải trải qua cửu tử nhất sinh mới có được Long Đế Quan, khẳng định sẽ không chia xẻ với Đỗ gia. Tuy lần này Đỗ gia cũng xuất lực, vì cứu hắn hắn điều đi rất nhiều người, nhưng Lục Ly lại không hoàn toàn tín nhiệm Đỗ gia, tất nhiên sẽ không mang tính mạng tài sản của mình ra để phó thác cho Đỗ gia.

Đương nhiên, hảo cảm của hắn đối với Đỗ gia cũng đề thăng, trong lòng nhớ rõ nhân tình lần này.

...

- Minh Vũ?

Sau khi Minh Vũ bay ra, Vũ Hóa Thần và Đỗ Nhiễm ở bên ngoài lập tức cảm ứng được. Hai người đều giật mình, Minh Vũ đã đi vào năm ngày, không ngờ lại vẫn có thể sống sót đi ra.

Có điều bộ dạng của Minh Vũ rất thảm, cả người đều là mủ, mắt đầy vẻ thống khổ, vừa bay xuống đã ngã xuống đất, thở dóc từng hơi.

Đỗ Nhiễm và Vũ Hóa Thần lập tức tới đỡ dậy, Minh Vũ ngăn lại, nói:

- Đừng chạm vào ta, trên người ta đều là vu độc.

Tay của hai người dừng lại trong không trung, Minh Vũ khẽ thở dài nói:

- Thiếu chủ chết rồi, Đỗ trưởng lão ngươi không cần chờ ở đây nữa. Cũng không cần quan tâm tới chúng ta, chúng ta tự mình về Bắc Mạc.

- Hả?

Vẻ mặt Vũ Hóa Thần đầy kinh ngạc, Minh Vũ thản nhiên liếc hắn một cái. Vũ Hóa Thần phản ứng rất nhanh, lập tức có chút minh bạch, sắc mặt cũng trở nên ảm đạm, còn giả bộ đau buồn nhắm hai mắt lại...

- Chết rồi à? Ài...

Đỗ Nhiễm cũng không nghi ngờ, hắn cũng không tin Lục Ly có thể sống sót.
Chương 429 Đeo mặt nạ

Hắn lại không đi, bi thống đứng tại chỗ một hồi:

- Hai vị nén bi thương, Minh huynh có cần ta về gia tộc giúp ngươi lấy thuốc trừ độc không?

- Không cần!

Minh Vũ yếu ớt phất phất tay nói:

- Đỗ huynh, tự ta có thể bức độc. Ngươi không cần lo cho ta, ta muốn ở lại đây tế điện thiếu chủ một đoạn thời gian, chờ sau khi bức được độc ra rồi sẽ trở về Bắc Mạc. Ừ... Nếu có phiền phức, chúng ta sẽ tới Hàm Thành tìm Đỗ huynh, hy vọng đến lúc đó ngươi sẽ giúp chúng ta một tay, Minh Vũ vô cùng cảm kích.

Minh Vũ nói như vậy, Đỗ Nhiễm cũng không tiện nói thêm, gật đầu nói:

- Ừ, nếu có chuyện gì, cứ đến Hàm Thành tìm ta. Nếu hai vị muốn gia nhập Đỗ gia chúng ta, cũng có thể đến Hàm Thành, ta sẽ tiến cử các ngươi với tộc trưởng. Hai vị bảo trọng, ta về phục mệnh trước, tạm biệt.

Đỗ Nhiễm đã đợi ở đây mấy ngày, cũng cảm thấy sốt ruột rồi. Việc này hắn còn phải về phục mệnh và thỉnh tội, đồng thời xem xem giải quyết hậu quả thế nào, ứng đối với sự vấn tội của Lục gia sau này ra sao.

Đối với Đỗ gia mà nói, Lục Ly là quan trọng nhất. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần lại không tính là gì, Đỗ gia không phải quá muốn mời chào, bọn họ dù sao hai người cũng là người hầu của Lục Ly.

Chờ Đỗ Nhiễm đi rồi, Vũ Hóa Thần muốn hỏi Lục Ly tình huống, Minh Vũ lại nháy mắt ra hiệu. Vũ Hóa Thần đã hiểu, hai người không nói gì nữa chỉ im lặng đứng bên ngoài chờ.

Một lát sau, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần xác định phụ cận không có ai, thần niệm của Minh Vũ lập tức vươn vào trong.

Sau mấy giây, không gian hơi dao động, một khối hoàng kim cổ quan cực lớn từ trong sương mù tím đen bay ra. Triệt bỏ triệt bỏ vòng bảo hộ ngoài Long Đế Quan, quát khẽ:

- Mau lên đây, chúng ta lập tức rời khỏi!

Vũ Hóa Thần mừng như điên bay lên, Minh Vũ cũng lên theo. Trên Long Đế Quan quang mang chợt lóe, một vòng bảo hộ màu xanh xuất hiện, Long Đế Quan biến mất trong không trung, vô thanh vô tức bay đi xa xa.

- Vũ Hóa Thần, ngươi tới đây rót huyền lực vào đi, chú ý khống chế để mấy phù văn này chạy theo chiều thuận kim đồng hồ, khống chế mấy phù văn bên này chạy theo hướng này.

Bay ra khỏi Tà Vu Sơn mấy trăm dặm, Lục Ly không chịu được nữa, gọi Vũ Hóa Thần tới, nói với hắn làm thế nào để khống chế Long Đế Quan phi hành.

Cấm chế phi hành của Long Đế Quan rất dễ khống chế, kỳ thật không khác lắm với phi thuyền thiết giáp hay chiến xa thượng cổ. Khác nhau là tốc độ phi hành của Long Đế Quan rất nhanh, có thể sánh bằng Bất Diệt cảnh đỉnh phong.

Cấm chế ẩn thân của Long Đế Quan cũng rất mạnh, Bất Diệt cảnh cũng không tra xét được, nhưng Quân Hầu cảnh chắc có thể cảm ứng được.

Có điều Quân Hầu cảnh không phải là khắp nơi đều có, không tới gần thành trì, nếu vận khí không quá kém, ở nơi hoang vu này chắc rất khó gặp phải Quân Hầu cảnh.

Lục Ly chuẩn bị giúp Vũ Hóa Thần khống chế Long Đế Quan phi hành một đoạn cự ly, rời xa địa bàn của Tần gia và Đỗ gia, rồi lại nghĩ biện pháp ngồi phi thuyền thiết giáp cỡ lớn tới Thần Khải Vực.

Chỉ mò mẫm một lúc, Vũ Hóa Thần đã học được khống chế Long Đế Quan phi hành như thế nào. Huyền lực của Vũ Hóa Thần hùng hậu, kiên trì mấy năm cũng không có vấn đề, Lục Ly liền triệt để yên tâm, ngồi xếp bằng trên Long Đế Quan nghỉ ngơi.

Minh Vũ thì ngồi bên cạnh, bức ra vu độc còn sót lại. Lúc này hắn đã dừng lại, nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly giải thích.

Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm Minh Vũ, Vũ Hóa Thần là nô bộc của hắn nên cũng rất yên tâm, hắn không giấu giếm, giải thích vài câu:

- Đây là Long Đế Quan, lúc ban đầu ở trong Long Đế Trủng, về sau thì bay đi. Trong đây chắc có tàn hồn của một yêu ma, cụ thể là gì thì ta không biết. Yêu ma đó ý đồ muốn đoạt xá, chiếm cơ thể của ta. Cho nên đoạn thời gian trước ta vẫn bị hắn khống chế mà đi đường. Sau khi tiến vào Tà Vu Sơn, ta dưới cơ duyên xảo hợp giết chết được tàn hồn yêu ma đó, lúc này mới có thể bay ra khỏi Tà Vu Sơn.

Lục Ly không giải thích qua rất rõ ràng, hắn không muốn bại lộ quá nhiều bí mật. Không phải không tín nhiệm hai người, chỉ là chuyện trong Hồn Đàm của hắn có Ngân Long Ấn Ký rất ly kỳ, hắn không muốn nói với bất kỳ ai. Chỉ một mình mình biết bí mật thì mới gọi là bí mật.

Minh Vũ không có bất kỳ chất vấn gì về giải thích của Lục Ly, Lục Ly đoạn thời gian trước đích xác trông không giống là bản thân hắn. Cặp mắt đỏ rực, bộ dạng dữ tợn đó rất rõ ràng không phải hóa ma, mà là bị yêu ma khống chế.

Lục Ly sao có thể giết chết yêu ma lợi hại như vậy?

Điểm này thì hai người đều không hỏi, Minh Vũ lại cho rằng là đương nhiên, bởi vì Lục Ly là con trai của Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng sao có thể không để lại chí bảo cho Lục Ly?

Vì sao Lục Ly lại khống chế Long Đế Quan lặng lẽ bay đi? Lúc này Minh Vũ đã nghĩ thông, hắn đưa tay lên mặt, tháo mặt nạ Quỷ Sát xuống, đưa cho Lục Ly, nói:

- Thiếu chủ, mặt nạ này ngươi đeo đi, có thể che giấu an toàn hơn.

- Ừ.

Mặt Lục Ly đã bị rất nhiều người thấy, còn đánh bị thương rất nhiều người, đeo mặt nạ vào đích xác là an toàn hơn, ít nhất dưới Quân Hầu cảnh cũng không thể nhìn thấu hắn.

- Thiếu chủ cát nhân tự có thiên tướng.

Vũ Hóa Thần cảm khái, ở loại tình huống này cũng có thể tuyệt địa phùng sinh, Lục Ly đúng là hồng vận tề thiên.

Hắn trầm mặc một lúc, tò mò hỏi:

- Thiếu chủ, khi ngươi kéo quan tài mà đi, loại thần kỹ biến ảo ra mấy chục phân thân đó là áo nghĩa ngươi cảm ngộ được? Hay là thủ đoạn của yêu ma? Minh Vũ nói ngươi biết một loại huyền kỹ di hình hoán ảnh.

Tuy Vũ Hóa Thần cũng không cho rằng Lục Ly có loại năng lực này, nhưng vẫn rất hiếu kỳ, cho nên mới hỏi vậy.

Lục Ly trợn mắt nói:

- Ngươi cho rằng với cảnh giới này của ta mà có thể cảm ngộ áo nghĩa à? Di Hình Ảo Ảnh là huyền kỹ của ta, có điều được yêu ma dung hợp bí thuật hay là áo nghĩa gì đó, mới có uy lực cường đại như vậy.
Chương 430 Thần kỹ

Minh Vũ gật đầu, Vũ Hóa Thần nhướn mày, đề xuất một kiến nghị:

- Thiếu chủ, nếu yêu ma này mượn dùng thân thể của ngươi để phóng ra loại thần kỹ này, vậy có dấu vết để lần theo, ngươi thử nhớ lại đi, cảm ngộ kỹ càng tình huống lúc ấy phóng thích. Nói không chừng... Ngươi có cơ hội thôi diễn ra loại áo nghĩa này đấy.

- Hả?

Minh Vũ hơi ngẩn ra, sau đó vẻ mặt phấn chấn tiếp lời:

- Đúng đúng, thiếu chủ! Cơ hội này là vô cùng hiếm có, tuy lúc ấy là yêu ma khống chế ngươi phóng thích thần kỹ, nhưng trong đầu ngươi khẳng định có ký ức còn sót lại. Chỉ cần ngươi thuận theo ký ức này mà thôi diễn, nói không chừng có thể cảm ngộ ra loại áo nghĩa này. Áo nghĩa này vô cùng cường đại, chắc ít nhất cũng là áo nghĩa ngũ phẩm, nếu ngươi có thể cảm ngộ, vậy tuyệt đối có thể làm chấn động toàn bộ thế giới.

Mười sáu tuổi cảm ngộ áo nghĩa, còn là Hồn Đàm cảnh, việc này nếu truyền ra thì khẳng định sẽ khiến thiên hạ chấn động, Lục Ly cũng trở thành thiên tài biến thái nhất Trung Châu.

Trong lòng Lục Ly cũng rúng động, ở Tà Vu Sơn hắn cũng từng nghĩ tới vấn đề này.

Loại huyền kỹ xuyên qua không gian và biến ảo thành mấy chục phân thân này đích xác là thần hồ kỳ kỹ, Quân Hầu cảnh cũng không tra ra được thật giả. Nếu có thể cảm ngộ hai loại thần kỹ này, chiến lực của hắn không có đề thăng quá lớn, nhưng năng lực chạy trốn giữ mạng thì sẽ gia tăng rất nhiều.

Lập tức, Lục Ly ngồi xuống, nỗ lực nhớ lại, hồi tưởng tình cảnh khi yêu ma mượn dùng thân thể của mình phóng thích hai loại thần kỹ.

Nhưng mà!

Hắn nghĩ cả một canh giờ, trong đầu lại không tìm thấy một tia ký ức. Hắn có thể nhớ lại tình cảnh phóng thích ra hai loại áo nghĩa đó, nhưng lại không biết yêu ma phóng thích thế nào, trong đầu không có bất kỳ ký ức gì về phương diện này.

- Không được.

Hắn mở mắt, vô lực lắc đầu, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thở dài tiếc nuối. Lục Ly phân tích một chút, chắc là khi phóng thích hai loại thần kỹ, Hồn Đàm của hắn hoàn toàn bị yêu ma xâm chiếm. Yêu ma khi đó không cắn nuốt linh hồn của hắn, cho nên linh hồn thạch của hai người phân tách, hắn tất nhiên không biết yêu ma phóng thích hai loại thần kỹ này thế nào.

- Đáng tiếc!

Lục Ly cũng thầm kêu đáng tiếc, nếu long văn trong Hồn Đàm có thể truyền toàn bộ ký ức của toàn bộ cho hắn, vậy thì thật là tốt biết bao. Hắn rất có thể sẽ mượn dùng ký ức của yêu ma, cảm ngộ được rất nhiều thần thông, thậm chí là cảm ngộ áo nghĩa cường đại.

Còn nữa...

Trong ký ức của yêu ma khẳng định có biện pháp mở Long Đế Quan, còn cả biện pháp tiến vào Tà Vu Điện. Nếu có thể có được ký ức hoàn chỉnh của hắn, bảo vật trong Long Đế Quan và Tà Vu Điện đều là của hắn.

Long Đế Quan lúc này ở trong tay Lục Ly, sớm muộn gì cũng có thể mở ra. Tà Vu Điện thì lại rất đáng tiếc, rời khỏi nơi này rồi hắn có thể cả đời cũng không trở lại.

Là của mình thì chạy không thoát, không phải của mình thì cưỡng cầu cũng vô dụng.

Lục Ly không nghĩ nhiều,bảo Vũ Hóa Thần chuyên tâm khống chế Long Đế Quan phi hành, hắn lấy ra bản đồ xem xét một phen, chỉ vào một thành trì trên bản đồ, nói:

- Chúng ta đi tới nơi này, ở trong phủ thành này tìm một thương hội, lên phi thuyền thiết giáp cỡ lớn rời khỏi bắc bộ Trung Châu đã rồi tính.

- Được!

Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn nhau, Minh Vũ chuyên tâm bức độc, Vũ Hóa Thần toàn lực khống chế Long Đế Quan phi hành.

Lục Ly ném mấy viên tinh thạch cho Tiểu Bạch ăn, bản thân cũng ăn một chút lương khô, sau đó ngồi xuống khôi phục huyền lực, trong khoảng thời gian này hắn đã hao tổn quá nhiều huyền lực.

Tu luyện một ngày một đêm, huyền lực của Lục Ly đã khôi phục được một chút, Long Đế Quan trong khoảng thời gian này vẫn đang bay trên vùng hoang vu, rất là an toàn, không gặp phải bất kỳ cường giả nào. Đã vượt qua rất xa cự ly, chắc đã rời khỏi địa bàn của Tần gia rồi.

Đêm lạnh như nước, Lục Ly mở mắt nhìn xung quanh, nhìn Vũ Hóa Thần đang chuyên tâm khống chế Long Đế Quan, Minh Vũ thì vẫn đang bức độc. Hắn ngơ ngẩn nhìn cảnh sắc không ngừng lùi ra sau ở hai bên, trong lòng vẫn có chút không cam lòng. Hắn bắt đầu nỗ lực nhớ lại ký ức khi yêu ma phóng thích thần kỹ, muốn xem xem có gì sót lại không.

Đúng lúc này!

Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của Hồn Đàm đột nhiên lóe lên quang mang, tiếp theo trong đầu Lục Ly xuất hiện một số tin tức mạc danh kỳ diệu.

Sau khi Lục Ly sửa sang lại những tin tức đó một phen, cả người hắn đều kích động tới run rẩy. Bởi vì những tin tức này là một đoạn ký ức, chính là ký ức yêu ma dung hợp cải tạo Di Hình Ảo Ảnh của mình!

Cẩn thận chải chuốt lại tin tức, sau đó nhớ kỹ toàn bộ, Lục Ly mở mắt cười ha hả, khiến cho Minh Vũ và Vũ Hóa Thần giật nảy mình.

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hai người, Lục Ly nhếch miệng cười, giải thích:

- Ta có thể có cơ hội nắm giữ loại thần kỹ tạo ra hơn sáu mươi phân thân này rồi.

Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của Lục Ly xuất hiện một cách mạc danh kỳ diệu, căn cứ vào suy đoán của Lục Ly, rất có khả năng có liên quan tới Thú Nha, thậm chí... Có thể là Thú Nha biến thành!

Khi hắn ngưng tụ Hồn Đàm, Thú Nha biến mất. Hắn đã tìm hết một lượt cũng không tìm được Thú Nha. Mà khi ngưng tụ Hồn Đàm, hắn cảm thấy Thú Nha sáng và nóng lên, sau đó trong huyết mạch có hư ảnh của một con thần long tiến về phía trước.

Như vậy liệu có thể lý giải Thú Nha đã tiến vào trong cơ thể, biến thành một Ngân Long Ấn Ký, khắc vào trong Hồn Đàm không?

Thú Nha này là dị bảo, là phụ thân Lục Nhân Hoàng lưu lại, Lục Nhân Hoàng có thể càn quét Nhân Hoàng cảnh, cường giả như vậy thì bảo vật gì mà không có? Nhưng lại cố tình lưu lại một cái răng thú cho nhi tử của mình? Điều này chứng tỏ Thú Nha khẳng định là dị bảo.

Tiểu Bạch bởi vì Thú Nha mới đi theo mình, lại thêm Thú Nha có thể tăng cường dược lực, cải tạo máu, những cái này đều chứng minh sự bất phàm của Thú Nha.

Hắn sở dĩ giác tỉnh được ngân long huyết mạch, cũng bởi vì Thú Nha.

Advertisement
';
Advertisement