Chương 186 Một trận mất công toi
Lục Ly nâng lên cánh tay còn nguyên vẹn, ngượng ngùng vuốt vuốt cánh mũi, nhìn vào Minh Vũ, sau đó nói một câu khiến toàn bộ người Liễu gia thiếu chút hộc máu:
- Gì ấy nhỉ? Minh Vũ đại nhân, mệnh lệnh vừa rồi là ta tuỳ ý nói vậy thôi. Chứ ta không biết ngươi, ta cũng không phải thiếu chủ của ngươi, phụ thân ta chỉ là Thần Hải Cảnh, làm sao có thể là chủ nhân ngươi được?
Lúc Minh Vũ mới vừa tới, quỳ xuống nói tham kiến thiếu chủ với Lục Ly, Lục Ly thản nhiên tiếp nhận. Tiếp sau lại bật ra một câu:
- Ngươi tới vừa khéo, giết sạch toàn bộ võ giả Huyết Sát đảo cho ta. Khắc đó, tất cả mọi người đều cho rằng Lục Ly thật đúng là thiếu chủ của Minh Vũ, Lục Ly có lai lịch rất lớn, bằng không làm sao có thể thản nhiên hạ mệnh lệnh cho Minh Vũ giết người như vậy được?
Giờ người giết xong rồi, Lục Ly lại nói hắn không phải thiếu chủ của Minh Vũ, mệnh lệnh vừa rồi kia chỉ là tuỳ ý nói ra? Quả thực là khiến người nghẹn lời, không khỏi cảm thấy hoang đường.
Hoang đường qua đi, sau lưng chúng nhân bất giác túa lên hàn khí, nếu Lục Ly không phải thiếu chủ Minh Vũ, như vậy Minh Vũ liền sẽ cảm thấy bị lừa gạt bị lợi dụng, như vậy kết cục chờ đợi mọi người hẳn là sẽ vô cùng thê thảm!
Minh Vũ cũng hơi ngớ, hắn trầm ngâm khoảnh khắc, sau đó vung tay lên nói:
- Tất cả mọi người lui ra ngoài đảo!
- Vâng, đại nhân, chúng ta lập tức lui ra ngoài!
Lời này vừa ra, đám người Thất trưởng lão như nghe được tiếng Phật, vội vàng để con em nhà mình giơ lên người bị thương, nhanh chóng lui ra ngoài đảo.
Liễu Di có chút lo lắng nhìn lại Lục Ly, Lục Ly ném mấy tấm lệnh bài cho nàng, để nàng mang theo Lục Ải Nhân rời đi. Chính hắn thì một bộ thần tình khẳng khái chịu chết, tựa hồ chuẩn bị tiếp nhận lửa giận từ Minh Vũ.
Chỉ sau hai nén hương, người Liễu gia đã rút lui sạch sẽ, bên trong thành đảo Huyết Sát Đảo nơi xa vẫn sót lại chút người, chẳng qua có Minh Vũ ở đây, còn ai dám tới?
Minh Vũ liếc nhìn bốn phía một lượt, sau khi xác định không còn ai, trên mặt mới đè ra ý cười nói:
- Thiếu chủ, ngươi đừng gạt ta, tư liệu của ngươi ta đã điều tra rõ ràng. Phụ thân ngươi tên Lục Nhân Hoàng, năm đó từng có đại ân với ta, ta đã lập thệ đi theo hắn. Giờ ở đây không có ai, ngươi có thể yên tâm, ta sẽ không tiết tin tức ra ngoài.
Lục Ly lại vẫn một mặt mờ mịt, gật đầu nói:
- Phụ thân ta đúng tên là Lục Nhân Hoang, chẳng qua tỷ tỷ ta nói phụ thân chỉ là Thần Hải Cảnh, năm xưa lúc ta vừa sinh ra liền bị Huyền thú tam phẩm cắn chết, hắn làm sao có thể là đại nhân vật có ân với ngài được?
- Lục Nhân Hoang? Không phải Lục Nhân Hoàng?
Ý cười trên mặt Minh Vũ cứng lại, hắn nhíu mày hỏi:
- Bị Huyền thú tam phẩm cắn chết? Ngươi chắc chứ? Phụ thân ngươi chính là cường giả Nhân Hoàng a.
- Ta chắc chứ
Lục Ly rất khẳng định nói:
- Rất nhiều người trong bộ lạc Địch Long đều biết chuyện này, năm đó lúc ta ra đời cha mẹ liền mất tích, ông ngoại ta nói cho tỷ tỷ, cha mẹ đều một con Huyền thú tam phẩm cường đại cắn chết. Ông ngoại dẫn theo cường giả trong bộ lạc đi báo thù, cuối cùng toàn bộ đều bị Huyền thú giết chết, việc này ngươi có thể hỏi lại người bộ lạc Địch Long.
Lục Ly nửa thật nửa giả đáp, hắn thêm vào rất nhiều tình tiết tầm bậy, Lục Nhân Hoàng biến thành Lục Nhân Hoang, Nhân Hoàng cảnh đổi thành Thần Hải Cảnh, Lục Nhân Hoàng không chết, hắn lại nói bị Huyền thú cắn chết...
Hết thảy đều là vì lời nhắc nhở của Liễu Di, Liễu Di nói có cường giả tiềm phục ở phụ cận, điều này khiến hắn không khỏi sinh tâm cảnh giác.
Phụ cận có cường giả theo dõi, lấy thực lực Minh Vũ làm sao có thể không biết? Đến ngay cả Liễu Di đều có thể cảm giác được thần niệm, Minh Vũ không khả năng không cảm giác ra được.
Đã thế, vì sao Minh Vũ để mặc cường giả kia ẩn núp ở quanh đây? Vậy chỉ có hai lời giải thích, hoặc là người này với Minh Vũ là một đường, hoặc là Minh Vũ biết người này, lại giả vờ như không biết. Minh Vũ là ngũ quái Thiên Đảo Hồ, xưa nay độc lại độc vãng, điều đầu tiên có thể loại bỏ. Như vậy Minh Vũ biết có người ẩn núp, lại giả bộ như không biết.
Vì sao hắn phải làm vậy?
Còn nữa, phụ thân hắn đã đại ân với Minh Vũ, vì sao thẳng đến lúc này Minh Vũ mới đến tìm? Tư liệu về hắn muốn tra rất dễ dàng, chí ít sau chuyện Vũ Lăng thành, tư liệu về hắn phỏng chừng đã dẫn lên rất nhiều người chú ý. Hắn đợi ở Huyết Long Đảo lâu như vậy, Minh Vũ lại không xuất hiện, ngược lại đến thời khắc then chốt mới đi ra...
Hết thảy hết thảy đều khiến Lục Ly sinh tâm nghi ngờ! Lục Linh đã từng nói phụ thân hắn có cừu gia cường đại ở Bắc Mạc, dặn hắn không được bại lộ thân phận. Năm đó lúc hắn ra đời, Lục Nhân Hoàng từng giao chiến với cường địch, sau đó chém giết đối phương. Người có thể bị cấp bậc Nhân Hoàng xem là cường địch, thực lực phải khủng bố đến cỡ nào?
Thế nên...
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, Lục Ly nhanh chóng làm ra quyết định, không bại lộ thân phận bản thân, chết không thừa nhận mình là con trai Lục Nhân Hoàng.
Hắn sợ Minh Vũ là do cừu gia Lục Nhân Hoàng phái tới, mục đích là để tìm hiểu tin tức Lục Nhân Hoàng. Hắn sợ sau khi cừu gia kia biết được Lục Nhân Hoàng đang ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên sẽ nghĩ hết mọi cách đánh giết phụ thân hắn.
Minh Vũ nghe thấy Lục Ly nói vậy, lông mày lần nữa nhíu lại, hắn đột nhiên nhìn chằm chằm vào cổ Lục Ly, mở miệng hỏi:
- Ngươi đã thức tỉnh huyết mạch gì?
Trong lòng Lục Ly càng thêm cảnh giác, rất kiên định lắc đầu nói:
- Đại nhân, ta đã từng đi thần miếu Vũ Lăng thành thức tỉnh qua, cuối cùng thức tỉnh thất bại. Việc này rất nhiều người đều biết, hơn nữa ta cũng không có huyết mạch ấn ký, ngươi hẳn biết với cảnh giới ta bây giờ thì không cách nào ẩn tàng huyết mạch ấn ký được cả.
Lời nói dối này của Lục Ly kín không kẽ hở, trên cổ hắn quả thực không có huyết mạch ấn ký, cảnh giới của hắn cũng không cách nào ẩn huyết mạch ấn ký vào trong cơ thể.
Chương 187 Thân phận cao quý cỡ nào
- Không thể nào, sao con em Lục gia lại có thể thức tỉnh thất bại được?
Minh Vũ thì thào tự nhủ, sau đó như chợt đột nhiên nhớ tới điều gì, bàn tay chợt sáng ngời, một khối ngọc phù hiện ra, hệt như làm ảo thuật. Hắn đưa ngọc phù cho Lục Ly, nói:
- Đây là ngọc phù ân nhân để lại cho ta, bên trong có một tia huyết mạch của hắn. Nếu ngươi là con trai ân nhân, khẳng định sẽ tạo được cộng hưởng huyết mạch, ngọc phù sẽ theo đó sáng lên, ngươi thử dùng Huyền lực quán chú vào xem.
Ông...
Trên chiến xa vàng óng giữa không trung, ánh mắt Yên phu nhân và Bạch quản sự đồng loạt sáng lên, các nàng từ vạn dặm xa xôi chạy tới đây, mục đích chính là vì xác định thân phận Lục Ly. Hiện tại Minh Vũ lấy ra ngọc phù Lục Nhân Hoàng, đáp án sắp hiện ra ngay trước mắt.
- Lục?
Lục Ly nhìn thấy trên ngọc phù có một chữ “Lục” như rồng bay phượng múa, ngọc phù này giống hệt chiếc năm đó Lục Linh lấy ra. Trong lòng hắn lập tức cuộn lên sóng lớn ngất trời, đầu óc cấp tốc xoay chuyển, băn khoăn không biết có nên tiếp lấy ngọc phù hay không.
Cuối cùng hắn cắn răng tiếp lấy, quán chú Huyền lực bao phủ toàn bộ ngọc phù, trong đầu lại nghĩ, vạn nhất ngọc phù sáng lên, Minh Vũ muốn hỏi tung tích Lục Nhân Hoàng hắn liền chết không thừa nhận, cùng lắm thì chết thêm một lần.
- Hå?
Nhưng chuyện rất quỷ dị lại phát sinh, Lục Ly quán chú Huyền lực, song lệnh bài không hề sáng lên, thậm chí không có một chút biến hóa nào.
- Ách?
Lục Ly và Minh Vũ nhìn chằm chằm ngọc phù, trong mắt đều chớp qua một tia kinh ngạc, sau đó Minh Vũ vẫn chưa từ bỏ hi vọng, lần nữa nói:
- Ngươi thử lại đi!
Lục Ly triệt để yên tâm, Huyền lực cuộn trào mà ra, nhưng ngọc phù vẫn không có chút động tĩnh nào.
Minh Vũ đưa tay bắt lấy ngọc phù, cẩn thận lật nhìn vài lần, sau đó lại lạnh lùng nhìn chằm chằm cổ Lục Ly mấy lần, thần sắc u ám lắc đầu nói:
- Xem ra chỉ là trùng hợp, ai...
Nói xong, Minh Vũ quay người, chân sau giậm mạnh xuống đất, bay thẳng lên giữa không trung, đứng trên lưng Tử Đồng Hỏa Sư. Đại sư tử hóa thành một đạo hồng quang vút đi, thoáng chốc đã tan biến ở phương ха.
- Không phải?
Giữa trời, ánh mắt Yên phu nhân cũng thoáng trở nên u ám, Bạch quản sự thầm thì lẩm bẩm:
- Một trận toi công.
- Đi thôi!
Yên phu nhân khoát tay, chiến xa vàng óng vô thanh vô tức bay về nơi xa. Từ lúc Minh Vũ rời đi, Yên phu nhân không nhìn lại Lục Ly lấy một lần, Bạch quản sự cũng tương tự.
- Sao lại không sáng được nhỉ?
Phía dưới Lục Ly lại đầy mắt mê mang, trong đầu vẫn đang nghĩ về vấn đề này. Là ngọc phù kia có vấn đề? Hay là mình vốn không phải con trai của Lục Nhân Hoàng?
Chính bản thân Lục Ly cũng mơ hồ...
- Di?
Đám người Thất trưởng lão đứng tại trên chiến thuyền ngoài đảo, còn về người Thất Sát đảo Ác Ma đảo Hắc Hồ đảo thì sớm đã chạy mất dạng. Vừa thấy Minh Vũ rời đi, Liễu Di lập tức tiến hướng thành bảo Huyết Sát đảo, nàng muốn xác định xem Lục Ly còn sống hay đã chết.
Đợi lúc nhìn thấy Lục Ly ánh mắt mê mang đứng ngây ra đó, trên mặt Liễu Di không giấu được ý cười xán lạn, đám người Thất trưởng lão cũng chạy tới, ai nấy đều cuồng hỉ.
Minh Vũ rời đi, điều này chứng minh bọn hắn đã an toàn, mặc kệ Lục Ly có phải thiếu chủ Minh Vũ hay không, bọn hắn đều an toàn. Võ giả Huyết Sát đảo bị giết sạch, ba phương thế lực Thất Sát đảo bị hù chạy, bọn hắn thắng, Liễu gia thành công bảo tồn.
Thất trưởng lão lập tức đi tới bên người Lục Ly, dò hỏi nói:
- Lục Ly, tình hình thế nào? Rốt cục ngươi có phải thiếu chủ của Minh Vũ đại nhân không?
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, không đáp lời mà chỉ nuốt xuống một viên thuốc chữa thương, lẳng lặng khoanh chân ngồi xuống, thuận miệng nói:
- Những sự tình này các ngươi đừng để ý, trước xử lý sự tình hậu chiến cái đã.
Thấy thần sắc của Lục Ly bình thản như thế, chúng nhân đều an tâm không ít. Thất trưởng lão bắt đầu sai phái các trưởng lão không bị thương xử lý chiến quả, trong thành bảo Huyết Sát đảo vẫn còn sót lại không ít người, gia quyến của Huyết Sát bang đều ở bên trong, vạn nhất còn võ giả ẩn núp thì sao?
Trận chiến lần này rất khốc liệt, Liễu gia chết không ít người, tới hơn một trăm nhưng giờ chỉ còn chưa đến một nửa. Lục Ải Nhân cũng sót mỗi năm tên, hơn nữa tên nào cũng đều mang thương. Thất trưởng lão Cửu trưởng lão và rất nhiều trưởng lão đều trọng thương, trưởng lão Thần Hải Cảnh cũng chết mất mấy người....
Chẳng qua võ giả Huyết Sát đảo gần như tuyệt diệt, lúc này Liễu gia đã chiếm giữ ưu thế tuyệt đối. Ba vị trưởng lão và Liễu Di mang theo năm tên Lục Ải Nhân lao tới thành bảo Huyết Sát đảo, bên trong còn sót gần trăm võ giả, thoáng chốc liền bị chém giết sạch sẽ, toàn bộ gia quyến còn lại đều bị dọa cho lẩy bẩy phát run, hoảng loạn bất an. Chuyện sau đó liền dễ làm.
Giam lại hết thảy gia quyến Huyết Sát đảo, võ giả Liễu gia tới trong bộ lạc Huyết Sát đảo kéo ra một đám tráng đinh, vùi lấp thi thể, thanh tẩy huyết dịch, cứu chữa thương binh...
Bận rộn một ngày, đến lúc trời tối, toàn bộ công tác chiến hậu đều được xử lý xong. Ngày hôm sau mọi thứ bình thường không có bất ngờ nào phát sinh, con em Liễu gia ai nấy đều phấn chấn không thôi, nếu không có gì ngoài dự liệu, từ nay Huyết Sát đảo sẽ là của Liễu gia. Người Huyết Long Đảo được tiếp đến Huyết Sát đảo, nhập chủ Huyết Sát thành bảo. Vào đêm toàn bộ con em Liễu gia đều mất ngủ, người chữa thương thì chữa thương, gác đêm thì gác đêm, ai nấy đều hưng phấn không thôi.
Một đêm vô sự, người Liễu gia càng thêm chấn phấn. Xem ra uy danh Minh Vũ đã chấn nhiếp tất cả thế lực phụ cận, không ai dám đến công kích Huyết Sát đảo, về sau nơi này sẽ là địa bàn Liễu gia.
Từng đội từng đội võ giả tuần tra tới lui, lúc đi ngang qua thạch bảo Lục Ly cư trú, bước chân đều thả nhẹ, thần sắc cung kính rất nhiều. Lục Ly không chỉ là ân nhân cứu mạng bọn họ, sau này còn sẽ là hi vọng giúp Liễu gia khoái tốc lớn mạnh, thiếu chủ Minh Vũ, đó là thân phận cao quý cỡ nào?
Chương 188 Huyết Sát Đảo đổi chủ
Ngày hôm hai, đám người Thất trưởng lão sau một phen an dưỡng nghỉ ngơi, thương thế đã khôi phục phần nào, bắt đầu kéo lấy thân thể tàn phế lu bù với công việc.
Liễu gia triệp tập ba ngàn tráng hán từ các bộ lạc, còn tìm đến một ít võ giả Huyền Vũ cảnh, tổ kiến thành sáu phân đội. Mỗi phân đội do năm võ giả Liễu gia chỉ huy, như vậy liền có thể triệt để khống chế quân đội. Con dân nội bộ Huyết Sát đảo có tận mười mấy vạn, chẳng qua võ giả Huyền Vũ cảnh rất ít. Ở Thiên Đảo Hồ, các thế lực khai chiến với nhau là điều hết sức bình thường, những dân bản địa này cũng mặc kệ ai làm đảo chủ, dù sao chỉ cần không lạm sát bọn hắn liền sẽ không quá phản kháng, rất phối hợp nghe theo điều khiển.
Có ba ngàn người này, làm chuyện gì cũng rất thuận tiện, Liễu gia có thể rút ra nhân thủ công chiếm mười mấy đảo nhỏ xung quanh, triệt để thống trị Huyết Sát đảo.
Những đảo nhỏ kia đều là phụ dung của Huyết Sát đảo, không có quá nhiều cường giả. Thất trưởng lão dẫn theo mấy tên Lục Ải Nhân đi một chuyến, đồng thời giương lên đầu lâu Huyết Cừu, toàn bộ đều lập tức quy hàng. Riêng hai hòn đảo là nhánh con của Huyết gia thì bị Lục Ải Nhân nhẹ nhàng chém giết...
Chỉ sau một ngày Huyết Sát đảo triệt để đổi chủ, trở thành địa bàn Liễu gia. Chỉ cần thế lực phụ cận không đến công kích, chỉ cần Lạc Thần đảo thừa nhận địa vị Liễu gia, hết thảy liền hoàn mỹ. Lục Ly còn đang chữa thương, tự giam mình trong thạch bảo, hai ngày nay hắn vẫn còn rất nhiều vấn đề chưa nghĩ thông suốt. Tỉ như vì sao ngọc phù kia không sáng?
Minh Vũ phán định rằng mình không phải con trai Lục Nhân Hoàng, thế vì sao hắn lại không giết mình? Còn nữa, làm sao Minh Vũ lại biết mình ở Huyết Sát đảo? Cường giả tiềm phục ở gần đó rốt cục là ai? Quá nhiều vấn đề không nghĩ thông, hai ngày qua đi, tâm tình thấp thỏm ngược lại đã trấn tĩnh phần nào.
Nếu Minh Vũ muốn giết mình, khẳng định đã sớm giết. Nếu hắn không trở lại, cường giả kia cũng không hiện thân, chí ít thời gian ngắn mình sẽ được an toàn.
Xe đến trước núi tất có đường, dù sao cũng phải tiếp tục sống tiếp, sau hai ngày chữa thương thương thế trên người hắn sớm đã chuyển tốt. Hắn sai người chuẩn bị một thân áo bào sạch sẽ, đứng dậy tắm rửa một phen, tẩy sạch máu bám trên người, lúc này mới dặn người chuẩn bị cơm Lát sau Liễu Di đi đến, sau lưng dẫn theo mấy người mang đến một bàn mỹ vị. Liễu Di sai người đặt thức ăn xuống, đóng cửa lại, sau đó mới nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, rốt cục ngươi có phải thiếu chủ Minh Vũ hay không?
Hai ngày nay Lục Ly nghĩ rất nhiều, trong lòng sớm có kế hoạch, thế là tùy ý nói:
- Việc này ngươi nói cho chúng nhân Liễu gia, bất kỳ người nào đều
không được hỏi tới, cũng không thể nghị luận. Nhất là người ngoài có hỏi, các ngươi đều nói không biết, có gì cứ để bọn họ tới hỏi ta. Liễu Di khó hiểu chớp chớp mắt, thấy Lục Ly không nhìn lại nàng cũng không hỏi thêm, chỉ gật đầu nói:
- Được rồi, giờ ta đi ra dặn mọi người luôn.
Liễu Di đi ra tìm đám người Thất trưởng lão nói chuyện. Vừa nghe xong, ánh mắt đám người Thất trưởng lão đều sáng rực lên. Lục Ly không nói rõ việc này, vậy chẳng phải đồng nghĩa với bên trong có ẩn tình? Giữa hắn và Minh Vũ quả thực có quan hệ? Bằng không tại sao Minh Vũ lại không giết hắn?
Xác định điểm này, đám trưởng lão Liễu gia ai nấy đều mừng như điên, có tấm chiêu bài Minh Vũ, còn ai dám đắc tội Liễu gia? Còn ai dám công kích Huyết Sát đảo?
- Báo...
Giữa lúc chúng nhân còn đang chìm trong vui sướng, bên ngoài chợt vang lên tiếng kinh hô, một tên thám báo Liễu gia vọt tới, hoảng sợ nói:
- Báo chư vị trưởng lão, phía nam tới ba chiếc thuyền, Lộc trưởng lão nói trên mỗi chiếc thuyền đều có một tên Hồn Đàm cảnh, rất có thể là người Thất Sát đảo Ác Ma đảo và Hắc Hồ đảo. Nghe được tin này, sắc mặt đám người Thất trưởng lão bỗng chốc trắng bệch, Thất trưởng lão trầm ngâm khoảnh khắc, sau đó cắn răng nói:
- Dẫn theo tất cả mọi người và Lục Ải Nhân, đi bến tàu xem xem.
Liễu Di cuống cuồng đi tới thạch bảo Lục Ly cư trú, Lục Ly sau khi biết tin lại khoát tay để Liễu Di tự mình đi bến tàu.
Đồng thời dặn dò Liễu Di nếu có người muốn gặp hắn, nhất luật không thấy, cứ nói mình đang chữa thương, có việc gì tự Liễu Di đi mà xử lý, còn dặn nàng tuyệt đối không được tiết lộ đàm thoại giữa hắn và Minh Vũ.
Liễu Di cái hiểu cái không đi ra, cùng theo đám người Thất trưởng lão tới bến tàu. Phía trước bến tàu quả nhiên có ba chiến thuyền đang chậm rãi tới gần, lúc tiếp cận bến tàu trăm trượng liền ngừng lại, một tên võ giả Thần Hải Cảnh bay vụt tới, bước lên bến tàu mỉm cười nói:
-Chào chư vị, ba vị đảo chủ Thất Sát đảo Quỷ Hồ đảo Ác Ma đảo chúng ta muốn diện kiến Lục đảo chủ. Giải thích một chút về hiểu lầm xảy ra khi trước, đồng thời bày tỏ áy náy!
Mắt đẹp Liễu Di sáng ngời, thoáng chốc liền hiểu ra ý Lục Ly dặn dò, Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão liếc nhau một cái, trong lòng cũng đều yên tâm, trên mặt hiện lên ý cười.
Rất rõ ràng, ba hòn đảo kia đều bị uy danh Minh Vũ dọa sợ, lần này tới không phải để khai chiến, mà là đến nhận lỗi thỉnh tội. Đám đệ tử Liễu gia lại có chút mơ hồ, từ lúc nào mà Lục Ly lại trở thành đảo chủ? Đảo chủ không phải là tộc trưởng Liễu Di ư?
- Lục đảo chủ?
Thất trưởng lão phản ứng rất nhanh, hắn không chút nghĩ ngợi, vung tay lên nói:
- Người đâu, đi thông báo Lục đảo chủ, cứ nói đảo chủ Thất Sát đảo Ác Ma đảo Hắc Hồ đảo cầu kiến. Hiện tại Lục Ly chính là một tấm bảng vàng, mặc kệ quan hệ giữa hắn với Minh Vũ là thế nào, chí ít người ngoài đều cho rằng hắn là thiếu chủ của Minh Vũ.
Thân phận như thế mà không lợi dụng, chẳng phải Thất trưởng lão đã sống uổng bao nhiêu năm nay? Tính cách Lục Ly Thất trưởng lão cũng hiểu rõ phần nào, trước giờ không thích tranh quyền đoạt lợi, cũng không xen vào chuyện Liễu gia, dù để hắn làm đảo chủ, phỏng chừng hắn cũng không quản việc gì sất.
Chương 189 Lục đảo chủ
Thất trưởng lão nháy mắt ra hiệu với Cửu trưởng lão, đám người Cửu trưởng lão cũng phản ứng kịp thời, nguyên một đám trưởng lão lập tức lặng lẽ truyền lời, dặn dò kẻ dưới không được tiết lộ ra ngoài bất cứ chuyện gì về Lục Ly, bằng không giết không cần luận.
Chỉ cần người Liễu gia không truyền tin ra ngoài, bên ngoài liền sẽ cho rằng Lục Ly là thiếu chủ Minh Vũ. Như vậy Huyết Sát đảo tự nhiên sẽ được an toàn, ai dám bốc lên phong hiểm bị Minh Vũ truy sát mà đi đắc tội Huyết Sát đảo?
Lát sau, người đi thông báo quay về, thấp giọng nói hai câu với Thất trưởng lão. Thất trưởng lão lạnh lùng nhìn sang sứ giả ba đảo nói:
- Lục đảo chủ nói, hắn đang chữa thương không tiếp khách. Ân tình ba đảo các ngươi hắn nhớ kỹ, ngày sau sẽ tới ba đảo trùng trùng tạ ơn.
Sắc mặt sứ giả bỗng chốc trắng bệch, vội chắp tay cáo từ, mang về hồi đáp của Lục Ly, ba tên đảo chủ trên ba chiếc chiến thuyền lập tức bị dọa sợ.
Chữa thương?
Ngày đó Lữ Phong Tử nện Lục Ly một cái, thiếu chút đập Lục Ly chết tươi. Ân tình? Tạ ơn? Đây rõ ràng là nói ngược a.
Ba vị đảo chủ tụ lại thương nghị một phen, lại phái mấy tên sứ giả, mang theo sáu rương bảo vật lớn đi bến tàu, nói một phen lời hay, để lại đồ vật nói là một chút dược vật cho Lục Ly dùng chữa thương.
Sứ giả còn biểu thị, sau khi trở về, ba vị đảo chủ sẽ lập tức tìm kiếm linh dược đưa tới Huyết Sát đảo, để Lục Ly điều dưỡng thân thể...
Thất trưởng lão nghe xong sứ giả truyền lời, có chút không tình không nguyện để người nhận lấy đồ vật, sau đó tùy ý nói mấy câu, biểu thị sẽ chuyển đạt ý tứ của bọn hắn cho Lục Ly, còn về Lục Ly nghĩ thế nào thì hắn không biết.
Sứ giả trở về, ba vị đảo chủ như trút được gánh nặng, chí ít Huyết Sát đảo chịu nhận đồ vật bọn hắn đưa, như vậy xem ra việc này còn có dư địa để xoay vần.
Ba vị đảo chủ trầm tư một phen, lại tự mình đi bến tàu nói ngon nói ngọt với Thất trưởng lão. Thất trưởng lão miễn cưỡng gật đầu nói sẽ tận lực thuyết phục Lục Ly, không so đo chuyện trước kia, hóa can qua thành ngọc thạch...
Ba vị đảo chủ thấp thỏm bất an đi về, Thất trưởng lão lại sai người mở sáu chiếc rương ra xem xem, vừa nhìn tròng mắt ai nấy đều tái xanh. Trong sáu rương này toàn là các loại đan dược, linh tài quý hiếm, ngoài ra còn có một rương chất đầy Huyền Tinh.
Tuỳ tiện tính qua, bảo vật trong sáu rương này chí ít cũng có giá trị ba mươi vạn Huyền Tinh. Xem tình huống có vẻ ba vị đảo chủ còn sẽ tới tặng đồ tiếp, đây chính là bánh từ trên trời rớt xuống a.
Thất trưởng lão triệu tập tất cả trưởng lão và Liễu Di để mở họp, toàn phiếu thông qua Lục Ly trở thành tân đảo chủ Huyết Sát đảo.
Sau khi Liễu Di truyền tin tức này cho Lục Ly, Lục Ly cũng không nói gì. Khách khanh hay là đảo chủ, đối với hắn mà nói thì ý nghĩa đều như nhau, chỉ là đổi cách xưng hô thôi, địa vị hắn ở Liễu gia trước nay vẫn rất siêu nhiên.
Hắn nhìn ánh mắt tha thiết của Liễu Di, không đành lòng cự tuyệt nàng, gật đầu đáp ứng. Chẳng qua hắn cũng nói rõ, hết thảy sự tình Huyết Sát đảo hắn đều không quản, chỉ treo cái danh đảo chủ mà thôi.
Câu trả lời của Lục Ly ngược lại càng khiến tâm tình đám người Thất trưởng lão thêm phần vui mừng, điều bọn hắn muốn chính là Lục Ly cái gì cũng không quản, bằng không chuyện gì đều nhúng tay, bọn hắn mới sẽ khó chịu.
Không có uy hiếp từ bên ngoài, sáu vị trưởng lão còn sót lại của Liễu gia bắt đầu tụ tập thương nghị bước phát triển tiếp theo.
Đầu tiên là cường giả, hiện tại Liễu gia rất cần cường giả để giữ vững Huyết Sát đảo. Dù có uy danh Minh Vũ, nhưng Minh Vũ đã đi. Lục Ly lại không nói rõ quan hệ giữa hắn và Minh Vũ, cho nên Liễu gia vẫn phải lập tức tăng cường thực lực.
Muốn tăng cường chiến lực, cách thức đơn giản nhất mau lẹ nhất chính là mua Lục Ải Nhân. Số đồ vật ba đảo đưa tới giá trị ba mươi vạn Huyền Tinh, tài vật thu thập được từ Huyết Sát đảo cũng đã thống kê ra, tài phú rất kinh người, riêng Huyền Tinh liền có năm mươi vạn, bảo vật linh tài tổng cộng giá trị hai trăm vạn Huyền Tinh.
Bởi thế...
Hiện tại Liễu gia không thiếu Huyền Tinh, Lục Ải Nhân năm vạn một tên, Thất trưởng lão vung tay chuẩn bị trả sạch bốn mươi vạn Huyền Tinh thiếu nợ Thiên Ngục thương hội lần trước, ngoài ra lại mua thêm mười tên Lục Ải Nhân.
Cộng thêm năm tên Lục Ải Nhân còn lại, tổng cộng là mười lăm tên Lục Ái Nhân, dù ba đảo kia có liên hợp tấn công cũng không sợ.
Đồng thời Thất trưởng lão chuẩn bị mang mấy chục vạn Huyền Tinh đi cúng Lạc Thần đảo, để Lạc Thần đảo thừa nhận địa vị Liễu gia, biến Liễu gia thành thế lực phụ dung Lạc Thần đảo. Chỉ cần Lạc Thần đảo gật đầu, Huyết Sát đảo liền triệt để đứng vững gót chân.
Mặt khác, triệu tập hết thảy võ giả có thể tu luyện Huyền lực trong số dân bản địa tại Huyết Sát đảo, dùng lượng lớn đan dược cường hành giúp bọn hắn đề thăng chiến lực. Hiện tại số lượng võ giả Liễu gia vẫn quá ít, nhân thủ căn bản không đủ dùng.
Sự tình thương nghị hoàn tất, các trưởng lão Liễu gia dồn dập xuất động, Liễu Di và mấy vị trưởng lão mang theo vô số bảo vật đi phân bộ Thiên Ngục thương hội tại Lạc Tần đảo bán ra. Sau khi đổi lấy Huyền Tinh, Liễu Di mang theo một vị trưởng lão đi Thiên Ngục đảo tìm Bạch quản sự.
Thất trưởng lão thì ôm lấy thương thế đi tìm trưởng lão Hứa gia, bá chủ của Lạc Thần đảo, chuẩn bị cúng mấy chục vạn Huyền Tinh cho bọn hắn.
Ai ngờ...
Trưởng lão Hứa gia căn bản không dám thu số Huyền Tinh này, thậm chí Đại trưởng lão Hứa gia đích thân tiếp kiến Thất trưởng lão, chính miệng thừa nhận nói sau này Huyết Sát đảo sẽ là địa bàn Liễu gia, hơn nữa không cần bất cứ cống nạp gì, thái độ hữu hảo dị thường.
Đại trưởng lão Hứa gia còn thân thiết thỉnh mời Lục Ly đến trên đảo làm khách, chuyển đạt lời thăm hỏi ân cần của đảo chủ Lạc Thần đảo Hứa Trần đối với Lục Ly. Còn nói qua mấy ngày chờ thương thế Lục Ly khỏi hẳn sẽ phái người tiến đến thăm hỏi...
Trong lòng Thất trưởng lão vui đến nở hoa, Hứa gia rõ ràng đã biết về trận chiến Huyết Sát đảo, cũng biết Minh Vũ quỳ xuống trước mặt Lục Ly.
Chương 190 Huyết mạch ngũ phẩm
Khắp toàn Thiên Đảo Hồ chỉ có một thế lực ngũ phẩm, đó chính là Bạch gia, gia tộc của Thiên Ngục lão nhân. Ngoài ra còn có tám thế lực tứ phẩm, Lạc Thần đảo liền là một trong số đó.
Có được ba tên Hồn Đàm cảnh liền tính là thế lực tam phẩm, có được ba tên Mệnh Luân cảnh liền tính là thế lực tứ phẩm. Lạc Thần đảo cũng có ba tên Mệnh Luân cảnh, đảo chủ Hứa Trần còn là Mệnh Luân cảnh đỉnh phong.
Minh Vũ lại là cảnh giới gì?
Bất Diệt cảnh, xếp hạng trong top mười Chiến Thần bảng Thiên Đảo Hồ. Mặc dù rất nhiều năm trước đã có lời đồn thổi nói Hứa Trần sắp đột phá Bất Diệt cảnh, nhưng dù đột phá, lại làm sao có thể là đối thủ của Minh Vũ?
Hứa gia coi trọng Lục Ly như vậy, điều này rất dễ giải thích. Thất trưởng lão cũng triệt để yên tâm, có tấm bảng vàng Lục Ly, chí ít trong thời gian ngắn Huyết Sát đảo sẽ vô cùng an toàn. Chẳng qua... Ngày thứ hai, sau khi Liễu Di trở về lại mang theo một tin xấu. Thái độ Bạch gia đối với nàng lãnh đạm hơn trước rất nhiều, trước kia Lục Ải Nhân chỉ cần bốn vạn Huyền Tinh một tên, lần này lại muốn năm vạn, đồng thời đưa hàng tới cửa còn cần thêm năm vạn Huyền Tinh. Chẳng lẽ là vì chuyện Minh Vũ? Thất trưởng lão nhớ tới nghe đồn Minh Vũ từng cự tuyệt Bạch gia mời chào, còn gián tiếp dẫn đến một vị tiểu thư Bạch gia tự sát vì tình, trong lòng không khỏi có chút thấp thỏm bất an.
Bạch gia chính là bá chủ Thiện Đảo Hồ, nếu đắc tội Bạch gia, về sau Liễu gia sẽ tấc bước khó đi.
Liễu Di nói tin tức này cho Lục Ly, Lục Ly cũng nghĩ không thông.
Trước kia Yên phu nhân rất coi trọng hắn, còn muốn hợp tác với hắn, thậm chí cho hắn nợ một lần bốn mươi vạn Huyền Tinh, vì sao lại đột nhiên chuyển biến thái độ? Tâm tư đại nhân vật đúng là không cách nào suy đoán, dù sao loại quái vật khổng lồ như Thiên Ngục thương hội chắc sẽ không cố ý nhắm tới thế lực cỏn con như Huyết Sát đảo làm gì, Lục Ly suy nghĩ một lát liền cũng mặc kệ. Đám người Thất trưởng lão lo lắng thoáng chốc rồi cũng vứt việc này sang một bên, Bạch gia không khả năng đối phó một thế lực cỏn con như Liễu gia. Rốt cuộc mười tên Lục Ải Nhân đều đã mua, chờ những Lục Ải Nhân này được đưa đến, Huyết Sát đảo liền triệt để an toàn. Lạc Thần đảo giải trừ uy hiếp, các trưởng lão Liễu gia đều an tâm, bắt đầu đại quy mô gieo trồng Huyết Trùng thảo.
Lần này Liễu gia không sợ bị lộ, vạch ra một mảng lớn thổ địa làm dược điền, kiến tạo một Huyết Trì cực lớn. Chẳng qua sau khi kiến tạo xong Huyết Trì, mặt trên lại dựng lên một thổ bảo cực lớn che giấu đi. Đám người Thất trưởng lão không biết thứ Lục Ly dựa vào là răng thú, vẫn tưởng rằng hắn có bí phương đặc biệt, tự nhiên không muốn để cho bất cứ kẻ nào dò la ra được, thế nên mới giấu Huyết Trì bên dưới thổ bảo. Biết được chuyện này, Lục Ly rất là hài lòng, hắn để Thất trưởng lão kiến tạo một tòa lầu các trên Long Tượng Sơn ở gần thổ bảo Huyết Trì. Hắn muốn nơi này cũng tương tự như Trúc Sơn ở Huyết Long Đảo khi trước, có thể tự do yên tĩnh một mình. Như thế, Tiểu Bạch cũng có chỗ để chơi.
Thất trưởng lão nghe được yêu cầu của Lục Ly, trong lòng càng thêm mừng thầm. Lục Ly làm thế khác gì công khai nói không xen vào bất cứ nội vụ gì của Huyết Long Đảo, Liễu Di lại không hiểu chuyện, đảo chủ Huyết Sát đảo trên thực tế vẫn là hắn.
Hắn triệu tập mấy trăm người, dựng lên một tòa thành bảo xa hoa trên Long Tượng sơn cho Lục Ly tu luyện, còn bố trí mấy tên thị nữ, mấy người đầu bếp và vài hộ vệ, thậm chí còn đặc ý điều một Lục Ải Nhân bảo hộ Lục Ly. Mấy trăm người khởi công, xây dựng rất nhanh, chỉ sau ba ngày một tòa thành bảo xa hoa đã đứng sừng sững trên Long Tượng sơn. Thương thế Lục Ly đã đỡ bảy tám phần, đi xem qua thành bảo một lượt, rất là hài lòng. Chẳng qua lại điều đi mấy tên hộ vệ, chỉ giữ mỗi Lục Ải Nhân và bốn thị nữ, mấy tên hộ vệ Huyền Vũ cảnh kia chẳng có chút tác dụng thực tế nào, giữ lại còn chướng mắt.
Tiểu Bạch rất thích địa bàn mới này, bởi vì Long Tượng sơn không chỉ có Trúc Thử, còn có các loại động vật nhỏ khác, đủ giúp nó giết thời gian những lúc nhàm chán.
Long Tượng sơn cách thành bảo Huyết Sát đảo chỉ chừng ba nén hương đi đường, dược điền ngay dưới chân núi, bình thường nơi này không người đến quấy nhiễu, rất thích hợp cho việc tu luyện. Lục Ly vào ở Long Tượng sơn, chuẩn bị bế quan tu luyện.
Song mới tu luyện vẻn vẹn ba ngày, Liễu Di lại tới, thông báo nói có khách tới chơi. Lục Ly từ phòng tu luyện đi ra, hắn biết nếu là người bình thường, Liễu Di chắc chắn sẽ không tới làm phiền. Hỏi thăm một phen mới biết quả nhiên là đại nhân vật, đại công tử Lạc Thần đảo Hứa Diệu Dương và tứ tiểu thư Hứa Phương Phỉ cùng nhau tới chơi. Mấy ngày trước trưởng lão Lạc Thần đảo từng nói sẽ phái người đến thăm Lục Ly, không ngờ lại tới nhanh thế. Hơn nữa còn là một vị công tử và một vị tiểu thư trọng yếu trong gia tộc, mặt mũi cho đủ, Lục Ly tự nhiên không thể không tiếp.
Hắn theo gót Liễu Di và mấy tên hộ vệ đi tới thành bảo Huyết Sát đảo, tiến thẳng vào trong thạch bảo lớn nhất, Uy Vũ điện. Vừa vào Uy Vũ điện, ánh mắt Lục Ly lập tức bị một vị công tử tuấn tú và vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh hấp dẫn.
Công tử tuổi chừng hai mươi, môi hồng răng trắng, tuấn tú như nữ tử, thân khoác ngọc bào màu bạc, lưng đeo đai lưng vàng, mang đến cho người cảm giác rất phong lưu phóng khoáng.
Nữ tử nhỏ tuổi hơn một chút, chỉ khoảng mười bảy mười tám, một bộ váy trắng viền hồng, vành tai đeo đá quý xanh lục, mắt ngọc mày ngài, cười tươi như hoa, khí chất cao nhã, vừa xuất hiện liền biến Liễu Di thành phông nền.
- Hai tên huyết mạch chiến sĩ, còn đều là huyết mạch ngũ phẩm!
Ánh mắt Lục Ly dừng lại trên cổ hai người, nơi cổ bọn họ đều có một ấn ký hai lá liễu màu xanh, không biết là huyết mạch gì. Phía sau hai người còn đứng hai tên lão giả Hồn Đàm cảnh, rõ ràng là hộ vệ. Hai tên Hồn Đàm cảnh đứng đấy, càng tôn thêm địa vị chủ nhân.