Chương 1686 Ta lừa ngươi đấy 2
“Trưởng lão Ma đạo mà còn ngây thơ, dễ tin người như vậy, đúng là năng lực quá tệ.”
Sở Hưu chỉnh sửa lại quần áo, thẩn nhiên rời khỏi.
Còn lúc này ở bên ngoài, Viên Không Thành đang dốc toàn lực tiêu diệt Nhan Bi Phong trong Già Thiên Ma Thủ, đã bộc phát lực lượng tới cực hạn, không hề lơi lỏng.
Dùng cảnh giới Võ Tiên tứ trọng đối phó với Võ Tiên ngũ trọng thiên, hơn nữa còn là Nhan Bi Phong chiến lực kinh người trong Nam Vực. Cho dù có Sở Hưu và Thương Thiên Lương thu hút sự chú ý của hắn, giúp Viên Không Thành tập kích thành công. Nhưng muốn giết chết đối phương cũng không dễ dàng gì.
Nhưng điều khiến Viên Không Thành lấy làm lạ là Nhan Bi Phong không ngừng bị ăn mòn lực lượng lại không lộ vẻ tuyệt vọng, thậm chí không nổi giận mắng chửi.
Hai tay của hắn đang kết ấn, nhưng lại là ấn pháp hoàn toàn khác biệt.
Ấn pháp tay trái toát lên ánh sáng âm u, ma khí bốc lên chống lại ăn mòn của Già Thiên Ma Thủ.
Còn ấn pháp tay phải lại tỏa ra màu đỏ máu mơ hồ, không ngừng lưu chuyển.
Trong bầu không khí quỷ dị này, Viên Không Thành không nhịn được nói: “Nhan Bi Phong, rốt cuộc ngươi còn cố cái gì? Cực Lạc Ma Cung đã bị đánh phá, môn phái các ngươi đã bị phế bỏ!”
Khóe miệng Nhan Bi Phong nhếch lên đầy sát khí, nhưng gương mặt lại mỉm cười đáp: “Đúng vậy, Cực Lạc Ma Cung đã bị phá hủy, các ngươi đều phải chết, đều phải chôn cùng Cực Lạc Ma Cung!
Nhưng Cực Lạc Ma Cung sẽ không bị phế bỏ, chỉ cần ta vẫn còn, Cực Lạc Ma Cung cũng còn!”
Viên Không Thành đang định nói gì đó, nhưng một khắc sau, ánh sáng đỏ máu lưu chuyển, một luồng khí thế cường đại xộc thẳng tới chân trời. Một tiếng nổ lớn vang lên, Già Thiên Ma Thủ trực tiếp bị phá vỡ!
“Đây là cái quỷ gì?”
Viên Không Thành trọn mắt nhìn mọi chuyện.
Lúc này sắc mặt Nhan Bi Phong trắng bệch, như bị rút sạch khí huyết.
Nhưng xung quanh hắn lại là ba mươi sáu thứ gì đó cực kỳ quái dị, thậm chí Viên Không Thành không biết nên gọi chúng ra sao.
Ba mươi sáu quái vật này đều như được chắp vá, có quái vật thân người đầu thú, có quái vật lại thân thú đầu người, còn có quái vật vốn chẳng giống người mà như được chắp vá từ nhiều thứ.
Quan trọng nhất là bọn chúng vẫn còn sống, đều có nguyên thần, có lực lượng nguyên thần cực kỳ hung hãn.
Ba mươi sáu con quái vật này đứng thành vòng tròn, tạo thành trận thế, không ngờ còn tiếp dẫn lực lượng chu thiên tinh thần nhập thể, trên người bọn chúng lấp lóe phù văn, từng tầng tinh huy nhộn nhạo.
Chỉ trong chớp mắt, những con quái vật quỷ dị kia không ngờ lại mang theo khí thế huyền môn chính tông, chính tà đều có, lộ rõ vẻ quỷ dị.
“Đây là cái quái gì vậy?” Viên Không Thành không nhịn được hỏi.
Nhan Bi Phong khinh thường nói: “Cái quái gì à? Đây không phải cái quái gì, mà là trọng tâm võ đạo của Cực Lạc Ma Cung ta!
Tạo hóa thiên địa, dùng cho bản thân. Võ đạo trọng tâm của Cực Lạc Ma Cung ta chính là lực lượng tạo hóa từ có đến không, xuyên suốt sinh tử âm dương!
Chu Thiên Ma Thần Đại Trận này có ba mươi sáu ma thần, là ta tốn cả trăm năm, hao phí vô số hung thú và cường giả man tộc, còn biết bao loại nguyên thần chân linh mới chế tạo ra. Mỗi ma thần đều là sinh linh hậu thiên chân chính!
Ma thần thượng cổ do thiên địa sáng tạo, có được lực lượng hùng vĩ của thiên địa.
Còn ba mươi sáu ma thần hậu thiên do ta chế tạo, tuy không thể mượn lực lượng thiên địa, nhưng cũng là ma thần, ma thần hậu thiên!
Thiên địa có thể tạo ra ma thần, ta cũng có thể!
Lực lượng tạo hóa lên tới đỉnh phong chính là thần!
Viên Không Thành trợn tròn hai mắt nhìn Viên Không Thành: “Thằng điên! Thằng điên nhà ngươi!”
Hễ là kẻ lấy sức người làm việc mà chỉ thần mới làm được, hoặc là thằng điên, hoặc là thiên tài.
Đương nhiên Viên Không Thành sẽ không cho rằng Nhan Bi Phong là thiên tài, cho nên hắn chỉ có thể là thằng điên.
Trong Chu Thiên Ma Thần Đại Trận, ba mươi sáu ma thần là sinh linh, bọn chúng có thân thể, có nguyên thần, thậm chí còn có bản năng, tuy chỉ là bản năng giết chóc đơn giản nhất nhưng vẫn là sinh linh.
Cho nên tính kỹ ra thì Nhan Bi Phong thành công, tọa hóa vạn vật, ít nhất hắn cũng đi được bước đầu tiên.
Ba mươi sáu ma thần thân hình dữ tợn đồng thời hành động, tốc độ nhanh chóng tới cực hạn.
Thân thể bọn chúng là Nhan Bi Phong sử dụng các loại hung thú cường đại và cơ thể của cường giả man tộc chế tạo ra, còn nguyên thần là nguyên thần của võ giả do Cực Lạc Ma Cung ám sát và cướp bóc trắng trợn suốt mấy năm qua.
Ba thứ này kết hợp lại, có thể nói là tập hợp ưu thế của nhân tộc, man tộc và hung thú.
Móng vuốt ma thần xé rách cương khí hộ thể của Viên Không Thành, nhưng lại bị Viên Không Thành trực tiếp đánh bay.
Nhưng đám ma thần hậu thiên này có thân thể cường hãn, bị đánh bay rồi mà vẫn không tổn hại gì, ngay tiếp đó lại gào thét xông tới, đánh bay tên này lại tới tên khác, khiến Viên Không Thành phiền muộn không thôi.
“Cút ngay cho ta!”
Viên Không Thành nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng quanh người bộc phát, sau lưng hắn hiện lên từng ma ảnh, Thiên Ma Loạn Vũ, chỉ trong chớp mắt phương viên vài trăm trượng đã hóa thành ma vực vô biên.
Ba mươi sáu ma thần hậu thiên tuy bị đòn này đánh bay, nhưng trong lòng Viên Không Thành càng trầm xuống. Vì thân thể ba mươi sáu ma thần kia cường đại tới biến thái, vốn không bị thương tổn mấy, ngược lại khí tức càng hung ác.
Nhan Bi Phong ngồi xếp bằng dưới đất, vừa khôi phục lực lượng, vừa cười lạnh nói: “Không có tác dụng gì đâu, ba mươi sáu ma thần hậu thiên này là ta dùng bí pháp thi quỷ của Cực Lạc Ma Cung chế tạo đặc biệt, lực lượng bản thân chúng vốn đã cực kỳ cường hãn, sau khi luyện thành thân thể thi quỷ đã là bất tử bất diệt, có thể sánh ngang với thần binh cực phẩm.”
Viên Không Thành thấy sắc mặt Nhan Bi Phong tái nhợt, thân hình khẽ động, trực tiếp đánh về phía Nhan Bi Phong.
Điều động ba mươi sáu ma thần hậu thiên này, bản thân Nhan Bi Phong cũng tiêu hao không nhỏ. Ít nhất Viên Không Thành có thể nhìn ra lực lượng khí huyết của đối phương đã tổn thất rất lớn.
Cho nên Viên Không Thành nhân cơ hội xuất thủ, dứt khoát bỏ qua đám quái vật kia, lao thẳng tới Nhan Bi Phong.
Tốc độ của ba mươi sáu ma thần hậu thiên kia cũng tăng lên tới cực hạn, định ngăn cản trước mặt hắn.
Nhưng lúc này Viên Không Thành lại hừ lạnh một tiếng: “Thủ đoạn của cảnh giới Võ Tiên, đâu phải thứ loại quái vật nhân tạo này có thể ngăn chặn?”
Sau khi Viên Không Thành dứt lời, không ngờ thân hình của hắn lại trực tiếp hóa thành ma khí vô hình vô chất, lơ lửng trong ma vực.
Dung nhập bản thân vào quy tắc Ma đạo, thân thể tạm thời tan rã, xem các ngươi còn ngăn chặn ra sao?
Nhan Bi Phong cười lạnh một tiếng, tay niết ấn quyết, ba mươi sáu ma thần hậu thiên lập tức lấp lóe trận văn đỏ máu.
Ba mươi sáu ma thần hậu thiên ngửa mặt lên trời gào thét, tiếp dẫn lực lượng chu thiên tinh thần, kết thành trận pháp. Chỉ trong chớp mắt một luồng khí tức vô cùng hung lệ ầm ầm lan tỏa, bao phủ hoàn toàn ma vực của Viên Không Thành!
Chương 1687 Chu Thiên Ma Thần Đại Trận
Trong người đám ma thần hậu thiên này đều có một nguyên thần đang kêu la thảm thiết, kết hợp với nhau thành trận thế, hung uy ẩn hiện. Ánh sáng đỏ máu không ngừng thôn tính ma vực của Viên Không Thành, thậm chí còn ép hắn rời khỏi ma vực kia.
“Đây là cái quái gì?”
“Chu Thiên Ma Thần Đại Trận, không chỉ có ma thần, đương nhiên phải có cả trận pháp! Ta đã nói rồi, hôm nay các ngươi đều phải chết!”
Sau tiếng thét oán độc phẫn nộ của Nhan Bi Phong, ngay khoảnh khắc sau ánh sáng đỏ máu bùng lên, trực tiếp ép Viên Không Thành tới chính giữa trận pháp, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản.
Khi Sở Hưu lấy được thứ mình muốn, đi từ trong Cực Lạc Ma Cung ra, cảnh tượng đầu tiên y thấy chính là chuyện này.
Y kéo Thương Thiên Lương tới hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”
Trước đó khi y giết vào trong Cực Lạc Ma Cung, Viên Không Thành còn chiếm thượng phong, định dùng Già Thiên Ma Thủ tiêu diệt Nhan Bi Phong, kết quả mới qua chốc lát, sao lại thành như vậy?
Thương Thiên Lương nhếch miệng nói: “Còn xảy ra chuyện gì nữa? Bị người ta lật bàn thôi.
Mà ngươi đã lấy được thứ đó chưa? Lấy được rồi thì chúng ta rút lui thôi.”
Không phải Thương Thiên Lương hèn nhát mà giao chiến với cường giả cảnh giới Võ Tiên, cảm giác rất không tốt. Phải nói là không ai muốn ăn đòn liên tục như vậy.
Sở Hưu nheo mắt lắc đầu nói: “Rút lui? Không lui được.
Cực Lạc Ma Cung đã bị chúng ta phá hủy, giữa chúng ta và Nhan Bi Phong đã là không chết không thôi.
Hắn vốn là thằng điên, tính cách cực đoan, hỉ nộ vô thường.
Đã gây mối thù lớn như vậy, cho dù chúng ta trở về Đông Vực, hắn vẫn sẽ để mắt tới, có thể nói là hậu hoạn khôn lường.
Diệp Duy Không và ta cũng có thù, nhưng sau lưng Diệt Địa còn có Hàn Giang Thành, cho nên hắn nhất định phải tuân thủ quy củ, làm việc theo quy củ.
Nhưng ngươi nghĩ Nhan Bi Phong sẽ quan tâm tới quy củ ư? Bây giờ không giết hắn thì sớm muộn gì cũng phải giết!”
Để nguy cơ lại thì sau này vẫn là nguy cơ, mà xưa nay Sở Hưu không thích để lại một nguy cơ mà mình không cách nào khống chế.
“Giết thế nào?”
Sở Hưu nhìn Nhan Bi Phong nói: “Ngươi ra tay trước, thăm dò hư thực của Nhan Bi Phong. Nếu hắn thật sự không còn sức phản kích, vậy không cần quan tâm tới Viên Không Thành, trực tiếp giết chết hắn.
Nếu hắn vẫn còn sức thì nghĩ cách để Viên Không Thành thoát thân, hợp lực tấn công.”
Thương Thiên Lương lập tức trợn tròn hai mắt nói: “Sao lại là ta ra tay thăm dò?”
Sở Hưu cười cười nói: “Thương thành chủ có nhiều kinh nghiệm đối địch, thân thể lại cường đại. Lực lượng khô vinh trong tay ngươi biến ảo vô cùng, cũng dễ xóa bỏ và suy yếu lực lượng của kẻ khác. Đừng nói Nhan Bi Phong đã tới nước này, cho dù là Nhan Bi Phong trong thời điểm toàn thịnh, muốn đánh ngươi bị thương cũng chẳng dễ dàng gì.”
Thương Thiên Lương hừ lạnh một tiếng, tuy biết Sở Hưu nói vậy là nịnh hắn, nhưng hắn vẫn ra tay, lập tức đánh về phía Nhan Bi Phong.
Lĩnh vực lan tỏa, lực lượng khô vinh lưu chuyển trong lĩnh vực của Thương Thiên Lương, khiến lĩnh vực như ngưng trệ.
Một quyền đánh ra, trên quyền phong mang theo lực lượng khô vinh khiến tất cả mọi thứ ngưng đọng tại một điểm, nhưng lại theo quyền của Thương Thiên Lương mà đột ngột bộc phát.
Một vòng xoáy tựa như cơn bão hình thành, lực lượng của quyền này đã đủ sánh vai với chí cường giả cảnh giới Võ Tiên!
Ánh mắt Nhan Bi Phong lóe lên vẻ lạnh lùng: “Hai con ruồi, thật đáng ghét!”
Sau khi dứt lời, sau lưng Nhan Bi Phong hiện lên từng tòa ma cung, hư ảnh ma thần bị nhốt trong đó, gầm thét giận dữ, sóng âm cường đạo quét qua thiên địa, tất cả mọi lực lượng bắt đầu tan vỡ, sụp đổ.
Cho dù Thương Thiên Lương có lực lượng ma thần gia trì, thân thể cực hạn tới cực hạn, nhưng vẫn không chịu nổi thế công này. Quyền còn chưa đánh tới nơi, hắn đã rên khẽ một tiếng, ôm đầu bay ngược lại.
Ngay khoảnh khắc này, Sở Hưu ra tay.
Phật quang hiện lên sau lưng hắn, theo ấn pháp của Sở Hưu, hoa sen thập tự nở rộ.
Quang minh tịnh hóa, tru tà diệt ma.
Thập Tự Liên Hoa Ấn ầm ầm đánh xuống, đống ma cung sau lưng Nhan Bi Phong từ từ vỡ vụn, thậm chí hư ảnh ma thần trong đó cũng bị phá hủy triệt để.
Quả nhiên bây giờ Nhan Bi Phong đang rất suy yếu!
Ba mươi sáu ma thần hậu thiên không phải sinh ra từ hư không, muốn điều độn bọn chúng phải tiêu hao khí huyết của bản thân.
Ma cung vỡ nát, phật quang nóng rực bao phủ lấy Nhan Bi Phong, thiêu đốt ma khí quanh người hắn.
“Ta vốn định giải quyết Viên Không Thành xong mới thanh toán ngươi. Nếu ngươi đã vội vàng muốn chết như vậy, ta giết ngươi trước!”
Nhan Bi Phong tay niết ấn quyết, ma thần trong Chu Thiên Ma Thần Đại Trận bỗng thần nhảy lùi về phía sau, đại trận đột nhiên khuếch đại, bao phủ cả Sở Hưu và Thương Thiên Lương.
Ánh sáng đỏ máu nồng nặc thôn tính lực lượng của Thập Tự Liên Hoa Ấn, chỉ sau vài giây hoa sen thập tự đã khô héo.
Sở Hưu tới bên cạnh Viên Không Thành hỏi: “Nhan Bi Phong làm trò quỷ gì vậy? Sao lại bị hắn lật bàn?”
Viên Không Thành sắc mặt rất khó coi: “Thằng điên! Không ngờ thằng điên Nhan Bi Phong này lại kết hợp hung thú man tộc và nguyên thần nhân tộc lại, chế tạo ra ba mươi sáu ma thần hậu thiên, làm ra thứ trời đất không dung này.
Tiểu tử, lần này chúng ta xui xẻo rồi, tính tới tính lui đều rất thuận lợi, kết quả lại không tính tới Nhan Bi Phong còn có lá bài tẩy như vậy!”
“Xui xẻo! Ta chỉ biết chuyện do người làm! Viên cung chủ, ngươi có chắc ba mươi sáu tên ma thần hậu thiên này đều nằm dưới điều khiển của Nhan Bi Phong không?”
Viên Không Thành nói: “Cái này còn phải xác định? Nếu Nhan Bi Phong không thể khống chế thứ này, sao hắn dám lấy ra?”
Sở Hưu trầm giọng đáp: “Viên cung chủ, nếu ngươi tin ta, ngươi cứ dốc toàn lực phá trận, giúp ta thu hút sự chú ý và tranh thủ thời gian.”
Đối phó với thứ quái vật mà Võ Tiên tứ trọng thiên cũng không có cách nào, hắn cũng không thấy tin tưởng Sở Hưu.
Nhưng bây giờ hắn và Sở Hưu là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, hắn tin Sở Hưu sẽ không tự tìm đường chết.
Cho nên Viên Không Thành đột nhiên cắn răng, quanh người bộc phát sắc máu, trực tiếp thiêu đốt tinh huyết. Huyết khí vô biên dung nhập vào ma vực vô tận sau lưng hắn.
Thiên Ma Hàng Thế!
Trong ma vực, hư ảnh màu đen khổng lồ hiển hiện, như thần như ma, lực lượng quang người vạn pháp bất xâm, thậm chí cả ánh sáng đỏ máu mà Chu Thiên Ma Thần Đại Trận bộc phát ra cũng không thể thôn tính tan rã đối phương.
Ma ảnh khổng lồ kia xuất chưởng đánh xuống, đây mới thật là Già Thiên Ma Thủ. Những nơi nó đi qua, ma thần hậu thiên đều bị đánh bay, đánh tới mức thân thể bọn chúng sụp đổ, nhưng trận pháp vẫn ngoan cường chống cự.
Chiêu này của Viên Không Thành cũng là thần thông, có phần giống Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu.
Nhưng loại thần thông này tiêu hao cực kỳ khủng khiếp, Viên Không Thành không dùng được quá lâu.
Lúc này Thương Thiên Lương cũng xông tới, nhưng với thực lực của hắn, cho dù là huyết mang trong đại trận đều nhắm vào Viên Không Thành, hắn cũng không thể phá hỏng đám ma thần hậu thiên kia được.
“Tiểu tử, rốt cuộc ngươi còn định đợi tới bao giờ?”
Viên Không Thành không nhịn được quát lớn với Sở Hưu, hắn sắp không chịu nổi nữa.
“Sắp, sắp được rồi!”
Thấy Nhan Bi Phong đã dốc toàn bộ sức lực và Thiên Ma Hàng Thế để đối phó, rốt cuộc Sở Hưu cũng xuất thủ.
Mặt trăng hiển hiện giữa không trung, ánh đao chợt lóe!
Chương 1688 Thanh Thiên Chiếu Ảnh, Thanh Đế viện trợ 1
Ưu thế của cảnh giới nửa bước Võ Tiên chỉ là khi đối mặt với cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền thì sức chiến đấu áp đảo hoàn toàn.
Nhưng khi giao chiến với cường giả cảnh giới Võ Tiên, nửa bước Võ Tiên và Thiên Địa Thông Huyền không khác biệt mấy.
Sở Hưu dùng cảnh giới nửa bước Võ Tiên đi giết Võ Tiên ngũ trọng thiên. Theo Viên Không Thành thấy, đây là chuyện rất điên cuồng, nhưng hiện tại bọn họ đều đã lâm vào tuyệt cảnh, không còn cách nào khác, chỉ có thể đánh cược.
Nhưng khi hắn thấy vầng trăng giữa bầu trời xé rách ma khí vô biên, hắn không còn cảm thấy hành động của mình là điên cuồng nữa.
Thần thông, thần thông cường đại tới mức hắn cũng phải run rẩy!
Không phải Sở Hưu khiến Viên Không Thành run rẩy, mà là đẳng cấp của thức thần thông này là đại thần thông mà trong Thiên Ma Cung cũng chưa từng có.
Mây tan thấy trăng sáng, trời xanh rọi bóng người.
Thanh Thiên Chiếu Ảnh!
Trên vầng trăng tròn đó phản chiếu bóng dáng của Nhan Bi Phong, phong mang trút xuống, thân hình Nhan Bi Phong nứt vỡ, đó là một loại lực lượng không cách nào ngăn cản.
Nhan Bi Phong ngửa mặt lên trời gầm thét, tinh huyết quanh người bốc lên, nhanh chóng thiêu đốt, nhưng vẫn không cách nào chống lại loại lực lượng đó. Phải nói là hắn thậm chí còn không tìm được cách nào ngăn cản!
Thậm chí lúc này Nhan Bi Phong trực tiếp giơ tay niết ấn quyết, thu hồi Chu Thiên Ma Thần Đại Trận, ba mươi sáu ma thần hậu thiên vây lấy người hắn, ánh sáng đỏ máu truyền vào cơ thể, định chống lại đòn thế này. Nhưng vẫn vô dụng!
Thân thể Nhan Bi Phong rốt cuộc cũng không ngăn cản nổi, từ từ vỡ vụn, cuối cùng nổ ầm một tiếng, hoàn toàn nát bấy!
Viên Không Thành trợn mắt nhìn mọi chuyện.
Thức thần thông này của Sở Hưu cường đại vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Bỏ qua bất cứ lực lượng chống cự nào, chỉ có thể dùng cường độ thân thể để đối phó, gánh được thì sống, không gánh được thì chỉ có nước chết.
Sở Hưu cũng thở dài một tiếng, thân thể lui lại vài bước, từng dòng máu tươi chảy ra khỏi cơ thể.
Lúc bình thường Sở Hưu không muốn sử dụng thức thần thông Thanh Thiên Chiếu Ảnh, tiêu hao quá lớn.
Lần trước khi đối phó với Rama đã sử dụng một lần, thiếu chút nữa khiến thân thể của y sụp đổ.
Lần này Sở Hưu sử dụng vì lực lượng thân thể của y đã tiến bộ nhiều, tuy không khiến thân thể sụp đổ nhưng cũng chịu lực phản chấn không hề nhẹ. Lúc này toàn thân y như bị lăng trì, xương cốt máu thịt đều bị cắt đứt.
Nhưng ngay lúc này, Sở Hưu lại đột nhiên biến sắc, quát khẽ một tiếng: “Không xong rồi!”
Viên Không Thành sửng sốt; “Cái gì không xong?”
“Ngươi nhìn Chu Thiên Ma Thần Đại Trận kia có bị phá không?”
Nghe Sở Hưu nói vậy, Viên Không Thành mới phản ứng lại, tuy Nhan Bi Phong đã chết nhưng vì sao Chu Thiên Ma Thần Đại Trận vẫn còn?
Đúng lúc này, trong làn sương máu mà Thanh Thiên Chiếu Ảnh gây ra, một luồng sáng vàng kim bùng lên, trực tiếp dung nhập vào thân thể một ma thần hậu thiên.
Đó là một quái vật khủng khiếp, nửa người trên là man tộc, nửa người dưới là nhện. Ánh kim kia tràn vào cơ thể nó, tiếp đó ma thần hậu thiên run rẩy vài cái, gương mặt vặn vẹo, không ngờ lại hóa thành giống Nhan Bi Phong tới bảy phần.
“Hủy thân thể ta, hôm nay ta sẽ khiến các ngươi có muốn chết cũng không được!”
Thanh Thiên Chiếu Ảnh phá hủy thân thể Nhan Bi Phong, nhưng không thể phá hủy nguyên thần của Nhan Bi Phong.
Thức thần thông này không có nhiều lực sát thương đối với nguyên thần, hơn nữa trong nguyên thần của Nhan Bi Phong có gì đó quái lạ, không ngờ hắn lại tránh được chiêu Thanh Thiên Chiếu Ảnh, hơn nữa không hề bị ngăn cản dung hợp với ma thần hậu thiên mà hắn chế tạo.
“Làm sao bây giờ?” Vị Võ Tiên Viên Không Thành lại vô thức nhìn về phía Sở Hưu.
Dù sao trước đó hắn đánh rất uất ức, thiếu chút nữa bị Nhan Bi Phong vây chết, phải nhờ vào Sở Hưu mới có thể thoát thân. Hơn nữa Sở Hưu đá phá hủy được thân thể của Nhan Bi Phong.
Sở Hưu thở dài một tiếng nói: “Không còn cách nào khác, dốc toàn lực xuất thủ thôi.
Hắn nhập vào ma thần hậu thiên nào, chúng ta chém chết ma thần hậu thiên đó!
Trận pháp tiểu chu thiên ba mươi sáu, mất đi một rồi, ta không tin hắn còn bày trận tiếp được!”
Viên Không Thành gật nhẹ đầu, không dám thiêu đốt tinh huyết tiếp mà thi triển Già Thiên Ma Thủ, liên tục đánh về phía ma thần hậu thiên chứa nguyên thần của Nhan Bi Phong.
Nhan Bi Phong bị hủy thân thể, không phải không ảnh hưởng tới bản thân.
Đám ma thần này có khí huyết tương liên với hắn, phải dùng lực lượng khí huyết điều động. Lúc này không còn lực lượng khí huyết nữa, uy lực trận pháp phối hợp cũng giảm sút.
Hơn nữa trước đó hắn ở ngoài, có thể thoải mái điều khiển đám ma thần hậu thiên này.
Nhưng bây giờ bản thân hắn đang trong người một ma thần, vừa phải điều khiển các ma thần khác tạo thành trận pháp, vừa phải phòng ngự đám người Sở Hưu phá hủy thân thể hắn, ảnh hưởng rất lớn tới hành động của Nhan Bi Phong.
Đương nhiên tình hình bên phía Sở Hưu cũng không được tốt.
Trước đó Viên Không Thành thi triển thần thông Thiên Ma Hàng Thể, phải thiêu đốt đại lượng tinh huyết. Sở Hưu càng không cần phải nói, lực lượng thân thể phản ngược, chỉ có Thương Thiên Lương khá hơn một chút, nhưng thực lực của hắn yếu nhất, không tạo được tác dụng mấu chốt.
Cho nên lần này đôi bên chém giết không kịch liệt như lúc trước nhưng lại càng thảm khốc.
“Thương thành chủ, bảo hộ giúp ta!”
Sở Hưu quát khẽ một tiếng, Thương Thiên Lương lập tức xông lên, lĩnh vực khô vinh triển khai, lực lượng thời gian không ngừng vặn vẹo trong lĩnh vực. Tốc độ của huyết mang từ Chu Thiên Ma Thần Đại Trận, đi vào lĩnh vực khô vinh rõ ràng đã chậm lại.
Cùng lúc đó, cánh tay Thương Thiên Lương nắm lên hư không, thiên địa nguyên khí cuồng bạo ngưng tụ trong tay hắn, dung nhập vào thân thể hắn.
Sau khi luyện hóa máu của ma thần, Thương Thiên Lương cũng có lực lượng ma thần gia trì.
Lại thêm võ đạo của bản thân hắn vốn theo hướng lực lượng cơ thể đơn thuần nhất, cho nên lúc này xuất quyền đánh xuống, lực lượng cường đại chấn động hư không, không ngờ lại ép huyết mang của Chu Thiên Ma Thần Đại Trận phải lùi bước.
Viên Không Thành thấy vậy, quanh người bùng lên ánh kim nguyên thần, một mũi tên ma khí dung hợp với lực lượng nguyên thần của hắn, bắn thẳng về phía Nhan Bi Phong, bùng nổ.
Thiên Ma Cung không am hiểu bí pháp nguyên thần, trong tình huống bình thường, đòn này của Viên Không Thành không có tác dụng gì. Nhưng lúc này Nhan Bi Phong vừa dung hợp với thân thể ma thần, nguyên thần bất ổn, cho nên mũi tên này khiến nguyên thần đối phương chấn động, không ngờ thân thể lại ngây dại tại chỗ, Chu Thiên Ma Thần Đại Trận cũng có một sơ hở trong chớp mắt.
Sở Hưu bình tĩnh nhìn sơ hở này, hội tụ chút lực lượng cuối cùng của mình, lại thi triển Thập Tự Liên Hoa Ấn, phật quang vô tận theo hoa sen thập tự ầm ầm giáng lâm, phật quang lóng lánh bùng nổ!
Trong tiếng nổ lớn đó, rốt cuộc thân thể ma thần kia cũng bị Thập Tự Liên Hoa Ấn của Sở Hưu đánh nát, chỉ để lại tám cái chân nhện kiên cố không bị tổn hại, còn lại đều hóa thành thịt vụn.
Chương 1689 Thanh Thiên Chiếu Ảnh, Thanh Đế viện trợ 2
Nhưng mọi người chưa kịp cao hứng, một ma thần cự viên tương tự lại mở miệng nói: “Chu Thiên Ma Thần Đại Trận có ba mươi sáu, mỗi con đều do ta tiêu hao vô số tinh lực mới chế tạo được, mỗi con đều có ấn ký nguyên thần của ta, có dấu ấn của riêng ta.
Bọn chúng tương đương với ba mươi sáu phân thân của ta. Các ngươi giết một giết hai, chẳng lẽ còn có thể giết con thứ ba, con thứ tư?”
Thấy cảnh này, trong lòng Sở Hưu và Viên Không Thành đều trầm xuống.
Nhan Bi Phong là thằng điên, nhưng hắn cũng là một thiên tài.
Sở Hưu không khỏi nhớ lại những lời Công Tôn trưởng lão đã nói với y. Trọng tâm võ đạo thật sự của Cực Lạc Ma Cung xưa nay không phải những bí thuật quỷ dị kia mà là tạo hóa, tạo hóa sinh linh!
Hành động của Nhan Bi Phong trông thì điên cuồng, nhưng lại tìm về là trọng tâm võ đạo của Cực Lạc Ma Cung!
Lúc này Chu Thiên Ma Thần Đại Trận bị Sở Hưu hủy mất một ma thần, đúng là không thể tạo thành trận, huyết quang quỷ dị kia đã ẩn vào trong, dung nhập vào người đám ma thần hậu thiên kia.
Nhưng vấn đề là, đám người Sở Hưu cũng thành nỏ mạnh hết đà.
Viên Không Thành tiêu hao quá lớn, Sở Hưu liên tục sử dụng ba thức thần thông, đã không còn sức tái chiến. Ngay cả Thương Thiên Lương cũng tiêu hao rất lớn dưới thế công liên tiếp vừa rồi.
Còn những võ giả khác của Thiên Ma Cung, bọn họ vẫn còn sức chiến đấu, nhưng võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền bình thường có nhúng tay vào chiến đấu cấp bậc này cũng chỉ là chịu chết.
Có điều, ngay lúc này, không đợi Nhan Bi Phong động thủ, một luồng kình phong gầm thét vang lên, tạo thành một tiếng ngâm dài, như thiên thạch giáng xuống.
Nhan Bi Phong vô thức ngẩng đầu nhìn, lúc này nguyên thần của hắn vừa chuyển vị, thậm chí cảm giác còn chưa thể lan tỏa.
Một khắc sau, chấn động lực lượng cường đại đột nhiên bộc phát, thậm chí khiến không khí xung quanh tạo thành sóng gợn dồn dập. Một nắm đấm xuất hiện ở chính giữa nơi lực lượng bộc phát.
Một quyền đơn giản nhưng lại mang lực lượng cực hạn, rơi xuống thân thể Nhan Bi Phong, ầm một tiếng, trực tiếp khiến nó nổ nát một phần ba, tiếp đó mới bị đánh bay ra ngoài.
“Ồ, cứng nhỉ.”
Người tới ồ khẽ một tiếng, lại giơ tay đấm tới, thân thể ma thần cự viên kia chỉ còn lại có một nửa.
Lúc này Nhan Bi Phong mới phản ứng lại, nhưng lại một quyền nối tiếp, một tiếng nổ chấn động chín tầng trời, thân thể ma thần cự viên kia hoàn toàn sụp đổ!
Trần Thanh Đế!
Quay đầu lại nhìn Sở Hưu, Trần Thanh Đế cười ha hả nói: “Ta ở Nam Vực nghe người ta nói có một thằng nhóc kéo một đống đồ bỏ... À, là một loạt tông môn Nam Vực tới khiêu chiến Cực Lạc Ma Cung, giương lá cờ trừ ma vệ đạo. Lúc đó ta cảm thấy chắc là tiểu tử nhà ngươi rồi, người khác không thể chơi bẩn như vậy... à nhầm, không có thủ đoạn đặc sắc như vậy.”
Đã gần một năm không gặp, Trần Thanh Đế không đột phá nhưng lực lượng của hắn cô đọng khủng khiếp hơn trước nhiều.
Nhan Bi Phong sử dụng bí pháp chế tạo thân thể ma thần, cứng rắn ngang với thần binh cực phẩm. Cho dù Sở Hưu từng giết chết một con khiến cho trận pháp mất hiệu lực, không cách nào chia sẻ lực lượng, nhưng người bình thường cũng không thể phá hủy được.
Kết quả tới tay Trần Thanh Đế thì hay rồi, ba quyền đã đánh nát một.
Sở Hưu cũng bó tay nhìn Trần Thanh Đế.
Trần Thanh Đế tới rất đúng lúc, nhưng hắn lại quên thù hận giữa Sở Hưu và Cực Lạc Ma Cung chính là vì Trần Thanh Đế, kết quả lại đổ nhân quả về đầu y.
Còn lúc này tuy thân thể ma thần kia đã vỡ nát, nhưng nguyên thần của Nhan Bi Phong vẫn trốn thoát.
Lần này hắn phụ thể vào một ma thần trông như bộ xương khô khổng lồ, hai mắt đỏ bừng, gầm thét: “Ta sẽ giết ngươi! Ta sẽ giết các ngươi!”
Sở Hưu có một phát hiện, có vẻ như những ma thần mà Nhan Bi Phong phụ thể không phải không bị ảnh hưởng chút nào.
Mỗi lần nhập vào thân thể mới, tinh thần của hắn cũng bị nguyên thần cuồng bạo trong thân thể ma thần kia làm ảnh hưởng, mất đi một phần lý trí, bản thân cũng trở nên điên cuồng hơn trước.
Ví dụ như lúc này đây, Nhan Bi Phong như đánh mất lý trí, miệng chỉ hô giết, điên cuồng thao túng đám ma thần hậu thiên kia lao tới.
Trần Thanh Đế lại quay sang phải Sở Hưu: “Sở giáo... Tiểu tử Sở Hưu, bây giờ phải làm thế nào?”
Sở Hưu tầm giọng nói: “Không còn cách nào khác.
Lũ ma thần hậu thiên này hầu như không có nhược điểm gì, chỉ có thể sùng sức mạnh phá hủy bọn chúng.
Ta giết được một, ngươi giết một, bây giờ còn ba mươi bốn. Trần minh chủ, nhờ vào ngươi.”
Viên Không Thành ở bên cạnh kinh ngạc nhìn Trần Thanh Đế, hắn chưa từng nghe nói Nam Vực lại xuất hiện một vị cao thủ như vậy. Cứ theo thực lực thể hiện thì tuy không phải Võ Tiên nhưng e là lực lượng thân thể đã có thể sánh
ngang với Võ Tiên.
Nhưng tên họ đúng là kỳ quái, họ Trần tên Minh Chủ?
Trần Thanh Đế thì nhìn Sở Hưu với biểu cảm như muốn nói ngươi đang trêu ta à: “Đánh chết ba mươi bốn tên quái vật này? Ngươi nói đùa gì vậy?’
Không đợi Sở Hưu trả lời, Nhan Bi Phong đã dẫn đám ma thần hậu thiên lao tới.
Trong bốn người chỉ còn Trần Thanh Đế là còn sức chiến đấu hoàn chỉnh, chém giết cả nửa ngày, rốt cuộc cũng giết chết được hai ma thần hậu thiên, nhưng đám người Sở Hưu cũng tiêu hao không nhỏ, thậm chí hiện tại Sở Hưu đã hoàn toàn không thể thi triển thần thông.
Còn nguyên thần của Nhan Bi Phong trải qua hai lần dịch chuyển, đã phát điên, chỉ biết nói mỗi chữ ‘giết’, thậm chí thần trí đã không còn tỉnh táo.
Khi đám người Sở Hưu lại giết chết một ma thần, nguyên thần Nhan Bi Phong đã phát điên triệt để.
"Chết đi! Chết đi!"
Trên người những ma thần còn lại đều tỏa ra ma văn đỏ máu quỷ dị, lực lượng đó bộc phát khiến những người ở đây đều cảm thấy tâm thần chấn động.
“Bọn chúng định làm gì?”
Trần Thanh Đế không nhịn được nuốt nước miếng một cái.
“Nếu ta đoán không lầm, bọn chúng định tự nổ.” Sở Hưu âm u nói.
Nhan Bi Phong đã chết, không còn lý trí, nguyên thần chỉ còn sát ý và chấp niệm, đã không thể coi là người.
Nhưng sau khi đám ma thần hậu thiên này lâm vào điên cuồng, với cường độ thân thể của bọn chúng, một khi tự nổ, uy lực lan khắp mười dặm, có thể hủy diệt toàn bộ thung lũng này. Với trạng thái suy yếu của bọn họ, vốn không thể ngăn cản cũng không thể trốn thoát.
Trần Thanh Đế sắc mặt nghiêm nghị nói: “Lát nữa các ngươi nắm chặt lấy ta, không mấy ai ép được bổn tọa thiêu đốt tinh huyết đâu.”
Với cường độ thân thể của Trần Thanh Đế, thiêu đốt tinh huyết sẽ mang tới lực lượng cực kỳ khủng khiếp, ngược lại còn có chút cơ hội chạy trốn. Đương nhiên điều kiện bắt buộc là đừng để bị giữ chân.
Tuy hiện tại Nhan Bi Phong chỉ còn lại sát ý và chấp niệm, không còn lý trí, nhưng vẫn còn bản năng chiến đấu.
Trong số ma thần hậu thiên còn lại, có bốn ma thần không hiện lên ma văn đỏ máu, hiển nhiên chúng chuẩn bị cuốn lấy đám người Trần Thanh Đế.
Lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nói: “Có lẽ không cần liều mạng, Trần minh chủ, đợi lát nữa hãng liều, để ta thử một thứ.”
Chương 1690 Tạo Hóa Ma Chủng
Nói đoạn, Sở Hưu lấy từ trong lòng ra viên Tạo Hóa Ma Chủng nhận được trong mật thất của Cực Lạc Ma Cung.
Nhan Bi Phong nói mình đã nắm giữ đạo về tạo hóa quan trọng nhất trong Cực Lạc Ma Cung. Nhưng Sở Hưu lại cảm thấy bộ dạng này của hắn còn xa mới gọi là tạo hóa, ít nhất nó cũng khác xa tạo hóa mà Công Tôn trưởng lão từng nhắc tới.
Nếu thứ này là tổ tiên của Cực Lạc Ma Cung lưu lại, chắc nó phải có hiệu quả mới đúng. Sở Hưu không biết nó có tác dụng không, lúc này chỉ có thể thử một lần.
Sở Hưu cầm viên Tạo Hóa Ma Chủng trong tay, truyền ma khí vào trong, nhưng nó không hề thay đổi.
Nhưng Sở Hưu cũng đoán trước điều này, nếu thứ này có thể kích hoạt dễ dàng như vậy, Cực Lạc Ma Cung đã chẳng cần bỏ bao nhiêu thời gian ra nghiên cứu nó.
Nhưng ngay lúc Sở Hưu định ném thứ này vào đầu Nhan Bi Phong, trong người y lại dâng lên một luồng lực lượng, tràn vào trong Tạo Hóa Ma Chủng.
Luồng lực lượng đó chính là bản nguyên Ma đạo ẩn trong thân thể Sở Hưu.
Khoảnh khắc này, Tạo Hóa Ma Chủng bừng sáng, tạo thành hào quang rực rỡ tới cực hạn.
Trong ánh sáng đó, tất cả đám ma thần hậu thiên kia đều đờ ra tại chỗ, thân thể không ngừng run rẩy, thậm chí bắt đầu sụp đổ.
Chúng vốn được chế tạo hậu thiên, lúc này đứng trước Tạo Hóa Ma Chủng chân chính, phản bản quy nguyên, chúng hóa thành bộ dáng ban đầu.
Lúc này trong những ma thần hậu thiên kia, từng ánh kim nguyên thần ẩn hiện, không có cuồng bạo, chỉ là lực lượng nguyên thần thuần túy nhất, ngưng tụ thành từng bóng người.
Những nguyên thần này nhìn về phía Sở Hưu, đồng thời chắp tay thi lễ với Sở Hưu, thân hình chậm rãi biến mất.
Bọn họ đang cảm tạ.
Cảm tạ Sở Hưu cứu họ thoát khỏi biển khổ.
Những cường giả trở thành nguyên thần của ma thần hậu thiên khi còn sống ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền. Những người này không phải bị một mình Nhan Bi Phong giết chết, mà là Cực Lạc Ma Cung tích lũy suốt bao năm qua.
Không ai không sợ chết, nhưng đối với những võ giả tu luyện tới trình độ này, ai cũng có lòng kiêu hãnh của bản thân.
Bất luận tốt xấu mạnh yếu, bọn họ có thể chấp nhận chuyện mình chiến tử khi giao chiến với võ giả khác, nhưng không thể khoan dung cho nguyên thần
của bản thân bị phong ấn, trở thành quái vật.
Nói thà chết không chịu khuất phục có vẻ đao to búa lớn, nhưng đây là ranh giới cuối cùng của đại đa số võ giả.
Sở Hưu cũng thở dài một tiếng, cũng chắp tay thi lễ với những nguyên thần tiêu tán kia.
Sinh ra vì giang hồ, chết cũng vì giang hồ.
Trên người Sở Hưu có quá nhiều sát nghiệp, tương lai y có ngày này hay không, không ai biết.
Y muốn sống, không muốn chết. Nhưng nếu có ngày nào đó y không chịu nổi, y cũng không cho phép bản thân rơi vào tình cảnh như vậy.
Lúc này Sở Hưu lại đột nhiên cười lạnh nói: “Người khác có thể đi được, Nhan cung chủ, ngươi cũng định đi ư?”
Chu Thiên Ma Thần Đại Trận của Nhan Bi Phong đi lầm đường, trước Tạo Hóa Ma Chủng thật sự, nó bị phản bản quy nguyên, cho nên nguyên thần của hắn cũng bị khu trừ trạng thái mặt trái kia.
Nhưng lúc này Nhan Bi Phong đã không còn bất cứ uy hiếp nào. Cường giả Võ Tiên không còn thân thể, chỉ còn nguyên thần, thậm chí còn không bằng con chó. Đương nhiên ngoại trừ loại Võ Tiên chuyên tu luyện nguyên thần.
Sở Hưu vung tay, ngọn lửa diệt thế đen nhánh trực tiếp, bao phủ lấy nguyên thần của Nhan Bi Phong.
Trên nguyên thần của Nhan Bi Phong lấp lánh ánh kim, đang định truyền một luồng chấn động tới nói gì đó, ngọn lửa diệt thế xung quanh lại đột ngột bộc phát, luyện hóa nguyên thần của Nhan Bi Phong.
Viên Không Thành cũng giật nảy mình, hắn cũng không ngờ Sở Hưu lại nói giết là giết. Nguyên thần của một vị cường giả cảnh giới Võ Tiên ngũ trọng thiên, cứ thế bị hủy trong tay y.
Phải biết đây là nguyên thần của cường giả cảnh giới Võ Tiên, thật ra có rất nhiều tác dụng.
Khi cường giả tu luyện tới trình độ nhất định, thật ra rất giống hung thú, ‘toàn thân đều là bảo vật.”
Ví dụ như tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã, chỉ cần tinh thông bí pháp Ma đạo là có thể rút ra một số mảnh vỡ võ đạo còn sót lại.
Nguyên thần hoàn chỉnh của Võ Tiên ngũ trọng thiên, cũng có khá nhiều tác dụng.
Nhưng Viên Không Thành cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Sở Hưu căm hận Nhan Bi Phong, nên mới vội vàng xuất thủ.
Hắn lại không biết, Sở Hưu vội vàng giết chết Nhan Bi Phong chỉ là để diệt khẩu.
Trước đó Sở Hưu tới Cực Lạc Ma Cung chỉ vì tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã. Kết quả hiện tại y mới phát hiện, thật ra trong Cực Lạc Ma Cung, thứ có giá trị nhất không phải tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã mà là Tạo Hóa Ma Chủng. Thứ này mới là chí bảo!
Công Tôn trưởng lão đã bị Sở Hưu diệt khẩu, giới cao tầng của Cực Lạc Ma Cung đã bị giết sạch. Giờ Nhan Bi Phong cũng chết, không còn ai biết lai lịch của Tạo Hóa Ma Chủng.
Nhìn biểu cảm của Viên Không Thành là biết, hắn chỉ nghĩ rằng Tạo Hóa Ma Chủng là lá bài tẩy của Sở Hưu.
“Viên cung chủ, dựa theo ước định của chúng ta lúc trước, trong Cực Lạc Ma Cung này, ta chỉ lấy tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã, những thứ khác đều thuộc về Cực Lạc Ma Cung các ngươi.’
Viên Không Thành thở dài một tiếng, linh dược nói: “Sở tiểu hữu, lần này ta khá mất mặt, vốn còn cho rằng mình đã tính toán kỹ lưỡng, sẽ bắt được Nhan Bi Phong, ai ngờ lại thiếu chút nữa lật thuyền. Nếu không phải lúc cuối ngươi đứng ra ngăn cơn sóng dữ, chúng ta đều phải chết tại đây.
Ta cũng ngại lấy hết mọi thứ trong Cực Lạc Ma Cung, này, ba phần mười trong đó là của ngươi.”
Có thể đi tới địa vị như Viên Không Thành hiện tại, lại thêm xuất thân Ma đạo, vị này cũng không phải hạng dễ đối phó, đương nhiên hắn sẽ không thấy ngại ngùng.
Chia cho Sở Hưu ba thành đơn giản là hắn để ý tới thực lực của Sở Hưu, muốn kết giao với Sở Hưu mà thôi.
Có hai vị nửa bước Võ Tiên, lại thêm một vị với thực lực cực kỳ tiếp cận cảnh giới Võ Tiên, loại lực lượng này đã đủ cho hắn hạ quyết tâm kết giao.
Đương nhiên chủ yếu là đối phương không phải người Nam Vực, không có xung đột lợi ích với hắn.
Hợp tác như lần này, chỉ cần còn quan hệ, sau này có làm thêm mấy lần cũng được.
Viên Không Thành lấy lòng như vậy, đương nhiên Sở Hưu không cự tuyệt. Y cười lớn nói: “Nếu Viên cung chủ đã có ý tốt như vậy, tại hạ từ chối thì bất kính.
Hai người nhìn nhau, mỉm cười có vẻ hào sảng, nhưng trong nụ cười này ẩn chứa bao nhiêu tâm tư mưu kế thì người ngoài không thể biết được.
Trần Thanh Đế nhếch miệng, cái lũ chơi âm mưu này không biết mệt à.
Sau khi Cực Lạc Ma Cung bị hủy diệt, đoạt được bảo vật, các tông môn Nam Vực chiếm cứ tiên cơ, giành được một bộ phận. Nhưng Thiên Ma Cung cũng không đòi lại, dù sao Thiên Ma Cung cũng cần danh tiếng, bọn họ tự khoe là Ma đạo chính thông, khác hẳn loại ‘tà ma ngoại đạo’ như Cực Lạc Ma Cung.
Ngoài ra tất cả đều bị Thiên Ma Cung đoạt được, hơn nửa còn rất ‘hào phóng’ chia cho Sở Hưu ba phần mười.
Sau khi chuyện ở Cực Lạc Ma Cung kết thúc, Sở Hưu cũng không ở lại Nam Vực quá lâu, dù sao y đã bại lộ thân phận. Một võ giả Đông Vực nhúng tay vào võ lâm Nam Vực, còn hủy diệt một đại tông môn đỉnh cao, chuyện này khá nhạy cảm, Sở Hưu cũng sợ xảy ra chuyện bất trắc gì đó.