Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Sau khi người bốc thăm trúng thưởng chụp ảnh xong liền bắt đầu phỏng vấn.  

 

Cách cư xử của người phụ trách bốc thăm trúng thưởng rất đúng mực.  

 

Thỉnh thoảng, cô ta còn kéo Uông Gia Tân vào nói chuyện với đám phóng viên.  

 

Hai người kẻ tung người hứng, chẳng mấy chốc dòng người đổ xô về phía chiếc xe trúng thưởng.  

 

Thấy vậy Tần Kiệt có chút ngưỡng mộ.  

 

"Uông Gia Tân này làm rất tốt!"  

 

Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai Tần Kiệt.  

 

Nghiêng đầu nhìn lại, hóa ra người đang nói chuyện là Châu Phàm.  

 

"Sao anh biết tôi ở đây?", Tần Kiệt hỏi.  

 

"Giám đốc Tần, siêu thị chúng ta có camera mà, vị trí mà anh đứng vừa vặn ở trong phạm vi màn hình camera!", Châu Phàm cười nói.  

 

Tần Kiệt nhìn xung quanh, ôi, anh thật sự đang đứng trong phạm vi giám sát của camera.  

 

Anh có chút bất đắc dĩ, nở một nụ cười.  

 

“Chuyện phóng viên phỏng vấn, là anh sắp xếp hay là Uông Gia Tân vậy?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Là Uông Gia Tân tự mình đề xuất!”, Châu Phàm giải thích: “Hôm qua sau khi đi tuần tra, Uông Gia Tân liền chủ động đề nghị, yêu cầu liên hệ với tòa soạn ở trong khu kêu bọn họ đến đây phỏng vấn một chút! Nói là muốn mở rộng danh tiếng của Kiệt Tuyết trên các trang báo!”  

 

“Tôi cảm thấy khá ổn nên đã phê duyệt. Sáng sớm hôm nay liền có hai tên phóng viên của tòa soạn Hán Xương đến đây. À không phải, chính là ba người bọn họ!”  

 

Châu Phàm vừa nói vừa chỉ tay về phía đám phóng viên đang phỏng vấn ở bên cạnh chiếc xe.  

 

“Ừm. Xem ra Uông Gia Tân làm việc được đấy! Anh thật có con mắt nhìn người!”, Tần Kiệt đưa ra một lời bình.  

 

Châu Phàm rất được lợi.  

 

Uông Gia Tân đã được đích thân anh ta tuyển dụng vào siêu thị Kiệt Tuyết.  

 

Có thể nói Uông Gia Tân là người có liên đới tới anh ta.  

 

Ngày khai trương hôm đó, anh ta nghe thấy Tần Kiệt nghi ngờ Uông Gia Tân giở trò trong trò chơi bốc thăm trúng thưởng, trong lòng anh ta vẫn luôn có vướng mắc không tài nào gỡ ra được.  

 

Ngày khai trương đầu tiên đã có nhân viên do anh ta tuyển dụng đến khiến Tần Kiệt nghi ngờ.  

 

Trong lòng Tần Kiệt hẳn là có chút không hài lòng.  

 

Chỉ là vì Tần Kiệt nể mặt nhau nên không có nói ra.  

 

Sau đó, anh ta nghe nói Tần Kiệt đến bộ phận vận hành, sau khi phát hiện chuyện đó không có liên quan đến Uông Gia Tân thì lúc đó anh ta mới thở phào nhẹ nhõm.  

 

Cũng may mà không liên quan gì đến Uông Gia Tân.  

 

Đã rửa sạch mối hiềm nghi.  

 

Cuối cùng anh ta cũng yên tâm hơn được một chút và có một lời giải thích rõ ràng với Tần Kiệt.  

 

Nhưng nếu muốn Tần Kiệt thực sự có ấn tượng tốt thì Uông Gia Tân phải làm cái gì đó.  

 

Hôm qua, lúc Uông Gia Tân ngỏ ý muốn tìm phóng viên của tòa soạn để phỏng vấn, Châu Phàm cảm thấy điều đó khá là khả thi nên đã trực tiếp phê duyệt.  

 

Không ngờ rằng, hôm nay Tần Kiệt lại tình cờ đến đây, hơn nữa còn đúng lúc phóng viên đang phỏng vấn.  

 

Mọi thứ đều rất vừa vặn.  

 

Điều đó khiến cho ấn tượng của Tần Kiệt về Uông Gia Tân một lần nữa thay đổi rất nhiều.  

 

Cứ như vậy, Châu Phàm mới thực sự yên tâm được.  

 

Tâm tình đương nhiên rất tốt rồi.  

 

“Giám đốc Tần, chuyện bên ngoài, để bọn họ xử lý đi. Chúng ta vào trong đi dạo một vòng nhé!”, Châu Phàm đề nghị.  


“Ừm! Vào trong xem qua cũng được!” 

Advertisement
';
Advertisement