“Là thế này, giám đốc Tần!”, Châu Phàm chậm chạp nói: “Hôm nay lại có người trúng một giải thưởng lớn nữa!”
“Giải thưởng lớn?”, Tần Kiệt ngẩn ra: “Giải thưởng gì? Bao nhiêu?”
“Giải đặc biệt!”, Châu Phàm nói.
Rầm~
Suýt chút nữa thì Tần Kiệt ngã xuống.
Giải đặc biệt?
Đó chính là một chiếc xe hơi nhỏ.
Giá tám mươi ngàn tệ.
Mục đích ban đầu khi thực hiện kế hoạch này là dùng một chiếc xe hơi nhỏ để hấp dẫn khách hàng.
Cố ý trưng bày chiếc xe tại siêu thị Kiệt Tuyết.
Cứ nghĩ rằng chỉ để trưng bày thôi.
Hôm nay mới là ngày thứ hai khai trương siêu thị, vậy mà đã bị bốc thăm trúng rồi sao?
Thế là tổn thất tám mươi ngàn tệ.
Mẹ nó!
“Giám đốc Tần, giám đốc Tần, anh không sao chứ?”
Châu Phàm ở trong điện thoại không ngừng hét gọi.
Tần Kiệt đau lòng quá.
Tám mươi ngàn tệ, bằng lợi nhuận của một ngày.
Thế là đi tong rồi.
Nhưng anh là ông chủ, sao có thể tỏ ra đau lòng trước cộng sự được.
“Không, không sao!”, một lát sau, Tần Kiệt mới bình tĩnh lại được: “Có sai sót chỗ nào không?”
“Không có. Tôi đã xem xét kĩ lưỡng, thật sự là bốc trúng! Vì thế…”, Giọng điệu của Châu Phàm trong điện thoại cũng rất bất lực.
Anh ta cũng đau lòng, dù sao cũng là tám mươi ngàn tệ.
“Giám đốc Tần, anh xem nên xử lý việc này thế nào?”, Châu Phàm hỏi.
“Xử lý thế nào?”
Tần Kiệt bực mình muốn mắng Châu Phàm một trận, anh hỏi tôi, tôi hỏi ai.
Tôi không có mặt một ngày, anh đã để người ta bốc thăm trúng một chiếc xe hơi, làm tôi tổn thất mất tám mươi ngàn tệ, nếu tôi không có mặt ba ngày, bốn ngày, năm ngày thì sao?
Siêu thị Kiệt Tuyết có phải sẽ phá sản luôn không?
Thật là bực mình.
Lửa giận trong lòng Tần Kiệt bùng phát, không biết trút vào đâu.
Nhưng anh không mất đi lí trí.
Ngay lập tức bình tĩnh lại.
Hôm đó chúng ta công bố chỉ có một giải đặc biệt thôi đúng không?”, Tần Kiệt hỏi.
“Ừ, đúng rồi. Theo kế hoạch ban đầu là có thể duy trì giải đặc biết đến khi kết thúc hoạt động, nhưng trước ngày kết thúc 3 ngày thì giải đặc biệt – thứ hấp dẫn khách hàng nhất đã bị bốc trúng. Nếu tin này bị truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả tuyên truyền.
“Vì vậy tôi mới hỏi giám đốc Tần, anh định xử lý việc này như thế nào?”
“Vẫn còn ba ngày à?”, Tần Kiệt vò đầu không ngừng.
Tóc của anh gần như đã biến thành tổ chim rồi.
Rối tung lên.
Làm sao cho ổn?
Thật khiến người ta đau đầu.
Chết tiệt.
Người bốc trúng giải thưởng khắc mệnh với anh à?
Muốn bốc trúng thì đợi đến khi hoạt động gần kết thúc rồi mới bốc thăm có được không.
Hôm nay mới ngày thứ hai đã bốc trúng.
Trong ba ngày tới, siêu thị Kiệt Tuyết lấy hoạt động có thưởng gì để thu hút khách hàng đây?
Lẽ nào lại mua thêm một chiếc xe hơi nữa.