Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 He he, đợi lát nữa em không có quyền quyết định đâu.  

 

 

“Anh lại cười xấu xa gì vậy? Mau nói đi! Còn không nói, có tin em nhéo anh không?”, Tần Tuyết giục anh.  

 

“Ồ, nói ngay đây!”  

 

Tần Kiệt nói lại chuyện Vương Tinh gặp phải tối qua cho Tần Tuyết.  

 

Tất nhiên, để Tần Tuyết tin, anh còn cố ý đánh bóng thêm cho các chi tiết.  

 

Đặc sắc hệt như một bộ phim truyền hình, rất hấp dẫn.  

 

Nghe xong, Tần Tuyết rất ngạc nhiên.  

 

Ngây người tại chỗ.  

 

Vương Tinh bị dì quản lý đại lễ đường đánh?  

 

Nguyên nhân là vì Vương Tinh sàm sỡ dì quản lý?  

 

Vương Tinh này thực sự…  

 

Không còn gì để nói.  

 

“Em nói cậu ta có đáng bị đánh không?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Đáng lắm!”, Tần Tuyết gật đầu nói.  

 

“Có đáng biến thành quốc bảo không?”, Tần Kiệt lại nói.  

 

“Đáng đời!”, Tần Tuyết lại gật đầu.  

 

“Nói hay lắm”, Tần Kiệt cho một cái like.  

 

“Ừ, rất tốt. Ể, không đúng, cũng chẳng phải anh nói, em đồng ý làm gì?”, Tần Tuyết ngẩng đầu.  

 

Chụt ~  

 

Ngay sau đó, đôi môi của cô dán lên đôi môi dày của Tần Kiệt.  

 

Khung cảnh phút chốc dừng lại.   

 

Tần Tuyết sửng sốt.  

 

Mặt cô đỏ bừng.  

 

Sao lại thành thế này?  

 

Trên mặt Tần Kiệt còn lộ vẻ đắc ý.  

 

Vừa rồi anh cố ý nhích đến gần, đợi khoảnh khắc Tần Tuyết bỗng ngẩng đầu lên.  

 

Quả nhiên.  

 

Anh thành công rồi.  

 

“Đậu má!”, Trương Lâu béo nhìn thấy cảnh tượng đó, sau đó thốt lên: “Tần Tuyết, cậu to gan thật đấy? Tôi biết cậu thích Kiệt Tử nhà tôi nhưng cậu cũng không thể làm vậy trước mặt nhiều người chứ!”  

 

“Không, không phải! Tôi…”  

 

Tần Tuyết vội vàng xua tay giải thích nhưng cô chưa nói hết, Dương Liễu đã ngắt lời cô: “Tuyết Nhi, bây giờ tớ mới biết cậu mới là công chúa tình yêu trong ký túc xá chúng ta! Tớ và Giai Giai lép vế chịu thua!”  

 

“Dương Liễu, cậu nói vớ vẩn gì vậy? Vừa rồi tớ…”  

 

“Xuỵt ~”  

 

Thẩm Giai Giai bỗng làm động tác đừng lên tiếng: “Đừng nói to như vậy, cậu đang muốn để người khác biết cậu đang làm gì à? Cũng may chúng ta ngồi ở hàng cuối không ai chú ý, nếu không… cạch…”  

 

Thẩm Giai Giai lại làm động tác cắt cổ: “Bị giáo viên phát hiện là cậu xong đời!”  

 

Tần Tuyết: “…”  

 

Cô đang nghẹn một bụng tức.  

 

Rõ ràng không phải cố ý, chỉ là bất cẩn đụng phải, sao hai chị em của mình lại không tin nhỉ.  

 

Còn nói như thật ý.  

 

Có để cho người ta sống nữa không hả?  

 

Tần Tuyết cực kỳ buồn bực, cô vốn dĩ muốn nói gì đó nhưng lại không thể nói nên lời.  

 

“Đều tại anh cả đấy, không có gì tự dưng lại nhích gần vào làm gì? Hừ!”, Tần Tuyết chỉ có thể trút giận lên người Tần Kiệt.  

 

Hung hăng trợn mắt với Tần Kiệt.  

 

Tần Kiệt cũng hết cách.  

 

Nhưng tay trái của anh lại làm dấu OK với Béo, Dương Liễu và Thẩm Giai Giai.  

 

Ý muốn nói cảm ơn các cậu đã hỗ trợ.  

 

Béo, Dương Liễu, Thẩm Giai Giai và Bốn Mắt nhìn nhau, trong lòng họ tự rõ thầm mỉm cười.  

Advertisement
';
Advertisement