Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Ba tiếng sau.  

 

Bố Tần đốt hai cây nến đặt dưới bài vị thờ tổ tiên ở phía Bắc của phòng khách.  

 

Rồi ông lại thắp ba nén hương vái hai vái, khấn mấy câu với tổ tiên, sau đó cắm chúng vào trong bát hương.  

 

Xong xuôi mọi việc, gia đình ba người bắt đầu ăn bữa cơm mừng năm mới.  

 

Có rất nhiều món ăn, chắc phải hơn hai mươi bát.  

 

Bình thường rất hiếm khi thấy thịt, giờ phút này lại gần như chiếm hơn nửa cái bàn.  

 

Đương nhiên còn có cả các món cá và trứng.  

 

Bố Tần giơ chén rượu lên, mẹ Tần và Tần Kiệt cũng vội giơ theo.  

 

“Hôm nay là ba mươi tết, là ngày cuối cùng của năm Tuất. Qua hôm nay, sẽ đến năm Hợi, Kiệt Tử cũng bước sang tuổi hai mươi hai”.  

 

“Tục ngữ nói, con heo đứng đầu sáu con giáp mang ý nghĩa mọi điều đều thuận lợi. Bố hy vọng trong năm mới, con có thể cố gắng hơn nữa, tranh thủ sang năm tốt nghiệp kiếm được một công việc thật tốt!”  

 

“Không cầu con hơn bố, nhưng ít nhất cũng không thể kém hơn bố được!”  

 

“Bố con nói đúng đó. Cả đời bố mẹ chẳng có bản lĩnh gì, không cho con giàu sang phú quý được. Chỉ mong nhìn thấy con thuận lợi tốt nghiệp, tìm được một công việc tốt, cưới vợ sinh con, cả đời bình an là rốt rồi! Nào, chúng ta cùng uống cạn ly rượu này!”  

 

Tần Kiệt vô cùng cảm động.  

 

Đời trước, sau khi nhà bọn họ bị bác hai lừa thì chẳng mấy suôn sẻ gì.  

 

Về sau, anh nhảy lên làm giám đốc tài vụ, vốn nghĩ rằng ngày lành đã đến, có thể hiếu kính bố mẹ.  

 

Ai ngờ anh uống rượu vào cái mất hết.  

 

Bây giờ, anh sống lại một đời.  

 

Cả đời này, bởi vì anh kịp thời bóc mẽ được âm mưu nhà bác hai mới tránh thoát được bi kịch.  

 

Khiến cho gia đình mình thay đổi số phận.  

 

Bản thân cũng dựa vào việc biết trước tương lai trở thành kẻ có tiền, mua được một cửa hàng ba tầng và mở siêu thị.  

 

Tương lai sẽ chỉ càng ngày càng tốt hơn.  

 

Những điều đó, Tần Kiệt vẫn chưa nói cho bố mẹ biết.  

 

Bởi vì anh không muốn họ lo lắng.  

 

Anh tính đợi tốt nghiệp xong rồi tìm một cơ hội nói cho bọn họ.  

 

Lúc này, anh nghe thấy lời nói của bố mẹ thì bỗng có một xúc động muốn nói chuyện mua cửa hàng mở siêu thị ra.  

 

Nhưng nghĩ lại thì anh vẫn nhịn xuống.  

 

Cả đời bố mẹ cực khổ nhọc nhằn, chỉ là người bình thường.  

 

Nói cho bọn họ biết rồi, Tần Kiệt lo họ sẽ bị dọa, không chấp nhận được.  

 

Dù sao anh vẫn còn là sinh viên chưa tốt nghiệp ra trường.   

 

Bỗng im hơi lặng tiếng trở thành kẻ có tiền, bố mẹ chắc chắn sẽ không tin.  

 

Vả lại, hôm nay cũng là ba mươi tết, vẫn nên yên bình nhẹ nhàng thì tốt hơn.  

 

Anh bưng ly rượu lên nói: "Con cảm ơn bố mẹ. Hai người yên tâm, con sẽ không phụ sự mong đợi của bố mẹ! Cụng ly!"  

 

“Được! Cụng ly!”  

 

“Cụng ly!”  

 

“Ực!”  

 

“Ha ha~”  

 

...  

 

Cả nhà vui vẻ hòa thuận ăn xong bữa cơm gia đình cuối năm Tuất.  

 

Khi mở cửa ra thì bên ngoài vang lên tiếng pháo hoa nổ vang.  

 

Tần Kiệt nhìn sang.  

 

Trời còn chưa tối mà trên đường đã có rất nhiều trẻ con bắt đầu chơi pháo bông.  

 

Đùng đùng đùng!  

 

Pháo bông bắn lên trời.  

 

Ở trên bầu trời biến thành đủ mọi hình dáng và màu sắc khác nhau trông vô cùng đẹp mắt.  

 

Khiến cho thành phố lớn này thấm đượm không khí và sức sống của dân gian.  

 

Điều này làm Tần Kiệt nhớ tới câu chuyện của các con giáp.  

 

Lúc này, anh bỗng cảm thấy vô cùng hứng thú.  

 

Đời trước, sau khi phát triển xã hội, anh đã không còn muốn chơi pháo bông nữa.  


Nhưng đời này, sau khi sống lại ngay tuổi thanh xuân, anh bỗng nhiên muốn chơi. 

Advertisement
';
Advertisement