Chẹp chẹp~
Khi Tần Kiệt đang nghi ngờ và chờ đợi thì Ôn Thanh Thanh lại đột nhiên đánh lén.
Cô ấy đặt một nụ hôn lên trán Tần Kiệt.
Tần Kiệt cứng đơ như tượng sáp.
Anh lập tức dừng hình.
Trong nhà hàng lớn như vậy, những khách hàng đang dùng bữa đều có chút kinh ngạc.
Thấy cảnh tượng Ôn Thanh Thanh chủ động hôn Tần Kiệt bọn họ đều ngẩn người ra.
Nhất là Tần Kiệt, anh hoàn toàn không ngờ rằng Ôn Thanh Thanh sẽ làm như vậy.
Quá đột ngột.
Đột ngột đến nỗi anh không có bất kì sự phòng bị nào cả.
Bốp bốp~
Bỗng nhiên, có người trong nhà hàng vỗ tay.
Có người dẫn đầu, đương nhiên cũng có người phụ họa, theo sau.
Từng tràng vỗ tay liên tiếp vang lên, trong nhà hàng rộng lớn lập tức tràn ngập tiếng vỗ tay.
Tần Kiệt nghe thấy tiếng vỗ tay, anh có chút phiền não.
Tần Tuyết chân trước vừa mới đi, chân sau, anh liền bị Ôn Thanh Thanh hôn.
Trong lòng anh cảm thấy có lỗi với Tần Tuyết.
"Tại sao lại là tôi?"
Thật lâu sau Tần kiệt mới hỏi một câu.
Ôn Thanh Thanh nở nụ cười.
Cô ấy không có trả lời ngay lập tức.
Trái lại, cô ấy chậm rãi di chuyển xuống dưới.
Cho đến khi rơi xuống bên tai Tần Kiệt.
Một hơi thở ấm áp phả ra từ miệng Ôn Thanh Thanh.
Lay động bên tai và trên mặt Tần Kiệt.
Ngứa ngứa, nóng nóng, ấm ấm, thơm thơm, khiến cho trái tim Tần Kiệt đột nhiên nhảy dựng lên.
Anh bắt đầu có ý nghĩ đứng núi này trông núi nọ.
"Từ trước đến này chưa có một bạn nam nào từ chối tôi. Cậu, là người đầu tiên".
Hồi lâu sau, Tần Kiệt mới nghe được câu trả lời của Ôn Thanh Thanh.
"Chỉ bởi vì cái này thôi sao?", Tần Kiệt cảm thấy khó tin.
Nếu là như vậy thì cẩu huyết quá đi.
Kiếp trước anh làm việc vất vả, mệt nhọc, nhưng Tần Kiệt cũng không ít lần đọc tiểu thuyết đô thị ở trên mạng.
Có nhiều nữ chính ở trong truyện tiểu thuyết đều rất xinh đẹp và có xuất thân khá giả.
Được mọi người tâng bốc, tán tụng.
Nhưng lại bị nam chính trực tiếp xem nhẹ, bỏ qua.
Nữ chính không cam tâm, bắt đầu tiếp cận nam chính, dần dần nữ chính trở thành người phụ nữ của nam chính.
Trước đây mỗi lần thấy tình tiết tương tự như thế này thì là một lần Tần Kiệt than phiền, oán giận.
Không ngờ rằng trùng sinh một kiếp, tình tuyết cẩu huyết tương tự lại xảy ra với anh.
Lẽ nào, đây là phúc lợi của tất cả những người trùng sinh sao?
"Đương nhiên không phải!", một lúc lâu sau, Ôn Thanh Thanh mới nói: "Từ sau lần cậu giúp tôi, tôi phát hiện ra trong lòng tôi có vị trí của cậu, tôi không thể quên được cậu!"
"Còn có gì nữa không?", Tần Kiệt tiếp tục hỏi.
"Đương nhiên là có!"
Tần Kiệt: "..."
Anh chỉ thuận miệng đề cập đến.
Không ngờ rằng vẫn còn thật.
"Còn có cái gì nữa?"
"Còn một điều nữa chính là tôi không muốn thua Tần Tuyết!", Ôn Thanh Thanh nói: "Đều là con gái, bàn về nhan sắc, cậu ta kém tôi, bàn về thành tích, hai người chúng tôi sàn sàn nhau, không phân được thắng bại, nhưng cậu lại chọn cậu ta mà không chọn tôi. Tôi không cam tâm! Cho nên tôi phải cướp lại!"
"Cậu nghĩ hay quá nhỉ. Đời này tôi chỉ yêu Tuyết Nhi, những cố gắng của cậu đều là vô ích mà thôi!", Tần Kiệt thận trọng nhắc nhở.