Chỉ có thể đứng nhìn siêu thị Kiệt Tuyết bán hàng sôi động và thu được bội tiền.
Lần này, nhiều người tinh ý đã xem lại toàn bộ quy trình và nhận ra rằng chắc hẳn Siêu thị Kiệt Tuyết đã lên kế hoạch từ lâu.
Bởi vì kể từ khi tuyết rơi dày, mọi chiến lược mà siêu thi Kiệt Tuyết đưa ra vừa đúng thời điểm, đánh đâu thắng đó.
Mỗi lần đều vượt xa và dẫn trước các đối thủ.
Nếu nói siêu thị Kiệt Tuyết không có dự liệu từ trước thì không ai tin.
Thế là đã phát sinh một cuộc tranh luận.
Siêu thị Kiệt Tuyết làm sao mà dự đoán được là sẽ có một trận tuyết lớn.
Trong chốc lát, rất nhiều các bài đăng khác nhau xuất hiện không ngừng trên các diễn đàn trực tuyến.
Trong mắt cư dân mạng, siêu thị Kiệt Tuyết càng tăng thêm phần bí ẩn.
Cho đến một ngày, Châu Phàm, tổng giám đốc của siêu thị Kiệt Tuyết, đích thân xuất hiện với tư cách khách mời trên bản tin buổi tối Hán Xương.
Kể một câu chuyện.
Anh có một người bạn làm nghiên cứu sinh ngành khí tượng.
Trong một lần tụ họp, có nhắc đến một câu.
Nói rằng khí hậu sắp thay đổi.
Người nói vô ý, người nghe hữu ý.
Châu Phàm đã triệu tập một cuộc họp khẩn cấp và thảo luận với cấp trên rất lâu trước khi đưa ra quyết định và chuẩn bị trước.
Điều này mới dẫn đến một loạt các cuộc ra quân của siêu thị Kiệt Tuyết.
Sau khi tin tức được phát sóng, nó đã gây một trận xôn xao.
Không ngờ rằng kinh doanh siêu thị lại liên quan đến thời tiết.
Quả thật là chưa từng có tiền lệ trong ngành siêu thị.
Xưa nay chưa từng có.
Sau bản tin này, siêu thị Kiệt Tuyết lại thu hút một lượng lớn khách hàng.
Nó đã trở thành siêu thị nổi tiếng nhất trong toàn bộ khu vực Nam Hồ.
Cái tên Kiệt Tuyết đã in sâu vào lòng dân cả vùng Nam Hồ.
Nó cũng đến tai những nhà kinh doanh siêu thị ở các khu vực khác của thành phố Hán.
Mọi người đều biết rằng một siêu thị Kiệt Tuyết đã âm thầm xuất hiện.
Siêu thị Kiệt Tuyết đã trở thành cái tên quen thuộc, nhà nhà đều biết trong mùa này.
Tần Kiệt biết hết mọi việc.
Nhưng anh không lộ diện.
Mọi thứ đều được điều hành và thảo luận với Châu Phàm qua điện thoại.
Châu Phàm và Lưu Tuấn Mai báo cáo tình hình siêu thị cho anh ta qua điện thoại mỗi ngày.
Anh điều hành từ xa ở Đại học Công nghiệp Hồ là được.
Trong lúc những người giao hàng tận nơi xông pha gió tuyết ra quân.
Mấy ngày này, Tần Kiệt ngoài điều hành từ xa thì đều bận rộn ôn luyện thi cử.
Cũng may là anh còn có cô bạn gái học giỏi Tần Tuyết.
Thi cử vô cùng thuận lợi.
Kì thi lần này kéo dài khoảng nửa tháng.
Ngày 16 tháng 1 năm 2008, kì thi cuối cùng cũng kết thúc.
Thời tiết tốt dần lên và đó là một ngày nắng.
Sau khi đi ra khỏi phòng thi, Tần Kiệt hít một hơi thật sâu không khí trong lành.
Rất thoải mái.
“Thế nào? Có trượt môn nào không?”
Tần Tuyết bước ra, khoác tay Tần Kiệt.
“Có sự giúp đỡ của một người học giỏi như em mà anh còn trượt môn thì anh có tư cách làm bạn trai em không?”
“Xì! Lại tâng bốc em đấy!”, Tần Tuyết liếc Tần Kiệt: “Ngày mai em về Tân Môn rồi, anh có đi tiễn em không?”
“Tất nhiên là có tiễn rồi! Anh là bạn trai em đấy, anh không tiễn thì em muốn ai tiễn?”, Tần Kiệt nhìn Tần Tuyết không chớp mắt.
“Xì! Anh không tiễn thì em cũng tự biết đi! Anh tưởng anh là nhân vật quan trọng à?!”, Tần Tuyết không quay đầu nói.
“Haha~”
Tần Kiệt cười.