Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Dương Khai chỉ chỉ mật thất: "Trong đây."    

 

"Hắn ở bên trong làm gì?" Nguyệt Hà không hiểu: "Các ngươi nói chuyện xong rồi?"    

 

"Ừm!" Dương Khai gật gật đầu.    

 

"Đàm luận cái gì mà nhanh như vậy!" Nguyệt Hà có hơi cạn lời, nàng còn cố ý chạy tới nghe lén một chút a: "Lúc trước hắn nói hắn muốn cầu một khối Nguyên Từ Thần Thạch lục phẩm. . ."    

 

"Không sai, ta đã đáp ứng hắn." Dương Khai gật gật đầu: "Gia hỏa này có hơi lợi hại, muốn Nguyên Từ Thần Thạch kia, hẳn là muốn ngưng tụ lực lượng hành Kim!"    

 

Người có thể lấy tài liệu lục phẩm ngưng tụ lực lượng  m Dương Ngũ Hành, tư chất chắc chắn sẽ không kém, thậm chí có thể nói là vô cùng tốt, bằng không căn bản là không có cách nào tiếp nhận sự trùng kích của tài liệu lục phẩm đó đối với đạo ấn. Mạnh Hoành là đại đệ tử của Đại Nguyệt châu, tuy nói Đại Nguyệt châu không tính là thế lực đặc biệt lợi hại gì, nhưng xét tư chất, Mạnh Hoành tuyệt đối là đệ nhất nhân ở Đại Nguyệt châu. Với năng lực của hắn mà cực  

 

hạn cũng chỉ là ngũ phẩm mà thôi, hơn nữa còn có phong hiểm thất bại.    

 

Nhưng mục tiêu của tên Từ Chân này thì lại trực chỉ lục phẩm, từ đó có thể thấy được sự chênh lệch giữa bọn họ. Nói một cách khác, tên Từ Chân này nhất định muốn trở thành Khai Thiên lục phẩm.    

 

Thế nhưng Nguyên Từ Thần Thạch trên Nguyên Từ Sơn kia, tất cả những khối lục phẩm đều bị Dương Khai bỏ vào trong túi, vì vậy hắn ngoại trừ đến tìm Dương Khai ra thì không còn cách nào khác.    

 

Dương Khai cũng cảm thấy may mắn vì mình ngày đó đã lấy đi tất cả thần thạch lục phẩm, nếu không thật đúng là có khả năng đã bỏ lỡ hồi cơ duyên này. Từ Chân không mời mà tới, thế nhưng đã giải quyết giúp hắn một thiên đại nan đề, việc này nếu như thành công, ngày sau trên tay hắn lại có thêm một phần đại sát khí!    

 

"Đệ tử động thiên phúc địa đều cao minh như thế ư?" Dương Khai quay đầu hỏi. Nếu thật là như vậy, vậy thì Khai Thiên trung phẩm thượng phẩm trong những động thiên phúc địa kia, chẳng phải nắm một cái là được một bó to?    

 

Nguyệt Hà nói: "Làm sao có thể, này Từ Chân có thể ngưng lực lượng lục phẩm, ở trong động thiên phúc địa tất nhiên cũng là nhân vật đỉnh tiêm, bất quá những động thiên phúc địa kia mặc dù không có  

 

khoa trương như ngươi nghĩ, nhưng ta nghe nói đệ tử chính thức ít nhất cũng phải ngưng tụ Khai Thiên tam phẩm, tam phẩm trở xuống sẽ bị khu trừ, hoặc là bị sung làm hạ nhân thị vệ gì đó."    

 

"Chậc chậc chậc. . . Cái này cũng rất khủng bố." Dương Khai không ngừng lắc đầu, động thiên phúc địa yêu cầu cao như vậy, hoàn toàn vứt bỏ Khai Thiên tam phẩm trở xuống, năm này tháng nọ, nội tình    

 

góp nhặt được rốt cuộc hùng hồn đến cỡ nào, e rằng cũng chỉ có bọn hắn rõ ràng.    

 

"Hắn giúp ngươi thứ gì mà ngươi lại tình nguyện đưa cho hắn một khối thần thạch lục phẩm vậy?" Nguyệt Hà vẫn cảm thấy rất giật mình về việc này. Trước đó nàng cũng có hỏi qua Từ Chân, rốt cuộc có thể cho Dương Khai cơ duyên gì, nhưng tiểu mập mạp kia lại sống chết không nói, điều này làm cho nàng rất là bất đắc dĩ, hận không thể một cước đạp chết hắn.    

 

"Dù sao cũng là một đồ vật siêu giá trị!" Dương Khai cười hắc hắc: "Nếu như ngươi rảnh thì theo dõi hắn cho ta, khi có động tĩnh, lập tức gọi ta!"    

 

"Nha. . ."    

 

Dương Khai lại đi bế quan, hắn đi ra lần này bất quá là do bị Mạnh Hoành náo ra động tĩnh làm kinh động, đi ra điều tra mà thôi. Sau  

 

khi xác định Mạnh Hoành không có gì đáng ngại, lại thỏa đàm xong một cọc sự tình với Từ Chân, tất nhiên là hắn phải trở về bế quan.    

 

Về phần Từ Chân ở nơi này, có Nguyệt Hà nhìn chằm chằm là được, tuy nói đệ tử Thần Đỉnh Thiên nội tình bất phàm, nhưng Nguyệt Hà dù sao cũng là ngũ phẩm Khai Thiên, trông chừng hắn hẳn là không có vấn đề gì.    

 

Dương Khai nói một câu, Nguyệt Hà liền đàng hoàng canh giữ ở trước mật thất, cũng không tỏ vẻ oán hận gì.    

 

Mặc dù rất tò mò Từ Chân rốt cuộc đang làm cái gì ở bên trong, tò mò hắn và Dương Khai đã nói những gì, nhưng mật thất có trận pháp thủ hộ, nàng cũng không dám tùy ý quấy nhiễu.    

 

Mười ngày chợt trôi qua, hết thảy gió êm sóng lặng.    

 

Trần Thiên Phì những ngày này cũng coi như thoải mái, Xích Tinh vốn có bảy vị đương gia, Độc Nương Tử cùng Cam Hoành bị Dương Khai giết chết, tuy nói có Dương Khai và Nguyệt Hà ngay lập tức bổ sung vào, nhưng hai vị này hình như cũng không thích nhúng tay vào sự tình của Xích Tinh, chỉ lo bận bịu việc của mình.    

 

Trong khi đó, Bối Ngọc Sơn chỉ có một thân man lực, đầu óc không quá tốt, Cầm phu nhân không hỏi thế sự, một lòng tìm hiểu nhạc luật.  u Dương huynh đệ khôn khéo tài giỏi, đáng tiếc cũng thường  

 

xuyên bế quan. Bây giờ Đại đương gia không ra, toàn bộ Xích Tinh có thể nói là do Trần Thiên Phì một tay khống chế.    


Không phải Đại đương gia nhưng lại hơn hẳn Đại đương gia, đại quyền trong tay, tất nhiên là hắn cảm thấy sung sướng.

Advertisement
';
Advertisement