Người lưu lại thần thông trong lệnh bài này, tuyệt đối là một vị Khai Thiên thượng phẩm!
Có bối cảnh như thế, mặc kệ tiểu mập mạp Từ Chân này có phải đến từ Thần Đỉnh Thiên hay không, nhưng thân phận thật sự của hắn cũng sẽ tuyệt đối không kém, có lẽ sẽ không cần phải giả mạo làm đệ tử nhà khác.
Nàng và Trần Nguyệt liếc nhau, đều thấy được sự rung động trong mắt của nhau.
"Thì ra là túc đồ của Thần Đỉnh Thiên, trước đó thất lễ." Thái độ của
Nguyệt Hà không khỏi khách khí hơn một chút. Không biết thân phận của người ta, ra tay trừng phạt thì cũng đành thôi, bây giờ nếu biết thì chút lễ nghi vẫn cần phải có.
"Tỷ tỷ không cần để ý, là ta không mời mà tới, mạo phạm uy nghiêm của chủ nhân nơi đây." Trần Chân cười ha hả, hoà hợp êm thấm đáp lại, không hề trưng ra nửa điểm cao ngạo của đệ tử Động Thiên.
Nguyệt Hà tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Nàng trước kia cũng đã gặp qua không ít võ giả xuất thân từ động thiên phúc địa, không người nào không mắt cao hơn đầu, tên hoàn khố công tử trước đó tới từ Thanh Minh phúc địa kia cũng giống như thế. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy người giống như Từ Chân, không khỏi cảm thấy có hơi mơ ́i lạ.
Hơi trầm ngâm một chút, Nguyệt Hà nói: "Ngươi mới nói rằng mình tới đây là để đưa một cọc cơ duyên cho thiếu gia nhà ta, tiện thể cầu một cọc chỗ tốt?"
"Đúng vậy."
"Có thể nói rõ hay không?" Nguyệt Hà nói.
Tiểu mập mạp lập tức có hơi xấu hổ đứng lên, xoa xoa hai bàn tay phì phì của mình, khuôn mặt hiện lên một mảnh nịnh nọt: "Là như vầy tỷ tỷ, ta nghe nói chủ nhân nơi này lấy được không ít Nguyên Từ Thần Thạch lục phẩm, hơn nữa Nguyên Từ Thần Thạch trong cả
Nguyên Từ Sơn đều bị hắn lấy đi, cho nên ta tìm tới để cầu hắn một khối như vậy thôi!" Nói xong, tiểu mập mạp còn giơ lên mấy ngón tay để miêu tả, biểu thị mình chỉ cầu một chút như thế này, tuyệt đối không cần nhiều a!
Nguyệt Hà nói: "Ngươi đang nói đùa sao?"
Dù hắn là đệ tử Động Thiên thì loại yêu cầu này cũng hơi quá vô lễ một chút, tài liệu lục phẩm trân quý bực nào, đến cầu tình người không có nửa điểm giao tình với mình, có phải là quá đề cao mình rồi hay không.
"Không phải trò đùa không phải trò đùa." Từ Chân vội vàng khoát tay, mặt toát mồ hôi nói: "Ta cũng biết Nguyên Từ Thần Thạch lục phẩm kia trân quý, bởi vì có cái gọi là vô công bất thụ lộc, cho nên ta tuyệt đối sẽ không lấy không. Nếu hắn có thể cho ta một khối thần thạch lục phẩm, ta liền tặng cho hắn một cọc cơ duyên, tuyệt đối là một vật làm hắn cảm thấy cực kỳ giá trị."
"Cơ duyên gì?" Nguyệt Hà hỏi. Nếu đổi lại là người khác nói những lời này, Nguyệt Hà chưa chắc sẽ tin, nhưng tiểu mập mạp này dù sao cũng có lai lịch không nhỏ, nghe một chút cũng không sao.
Ai ngờ tiểu mập mạp lại bỗng nhiên mỉm cười khoát tay nói: "Không
thể nói không thể nói, việc này được hay không được, đợi ta bái kiến chủ nhân nơi đây thì liền biết."
"Thiếu gia đang bế quan, tạm thời không tiếp khách!"
Tiểu mập mạp nháy mắt mấy cái, có hơi bất đắc dĩ nói: "Vậy hắn lúc nào sẽ xuất quan?"
"Khó nói." Nguyệt Hà chậm rãi lắc đầu, nàng thậm chí còn không quá rõ ràng Dương Khai vì chuyện gì mà bế quan, vậy thì làm sao biết hắn lúc nào sẽ xuất quan được.
Tiểu mập mạp không khỏi vò đầu, trong dự đoán của hắn, sau khi hắn tiến vào đây thì sẽ gặp được Dương Khai, đem ý đồ của mình nói với đối phương một chút, đối phương hẳn là sẽ không cự tuyệt. Nhưng hiện tại hắn còn không thấy được mặt mũi của Dương Khai, chuyện này có hơi sầu người a.
"Vị tỷ tỷ này, ta có thê ̉ở chỗ này chờ hắn sao?" Từ Chân quay đầu nhìn qua Nguyệt Hà, vẻ mặt thành thật hỏi.
Nguyệt Hà hơi trầm ngâm, vuốt cằm nói: "Có thể."
Dù sao tòa phủ đệ này bây giờ ngoại trừ Dương Khai đang bế quan ra, cũng chỉ còn có nàng, Trần Nguyệt, mấy người của Đại Nguyệt châu và một số tỳ nữ thực lực thấp kém, để cho Từ Chân ở chỗ này cũng không ảnh hưởng quá nhiều.
Huống hồ, Nguyệt Hà cũng muốn tìm hiểu xem, tiểu mập mạp này rốt cuộc có phải là người của Thần Đỉnh Thiên hay không.
Từ Chân nghe thấy vậy thì đại hỉ, chắp tay nói: "Đa tạ tỷ tỷ!"
Nguyệt Hà che miệng: "Ngươi nói chuyện thật là ngọt!" Sau đó nàng nghiêng đầu ra hiệu cho Trần Nguyệt, nói: "Tìm cho hắn một gian phòng."
Trần Nguyệt gật đầu, ra dấu với Từ Chân: "Đi theo ta."
Hôm sau, một cỗ lực lượng nóng rực đột nhiên bạo phát ra từ một nơi nào đó trong phủ đệ. Nguyệt Hà giật mình, phát giác được đó là chỗ của Mạnh Hoành, thân hình thoắt cái liền lập tức tiến đến.
Chỉ có điều đến khi nàng đến nơi, lại phát hiện ra Dương Khai đã ở đó. Hiển nhiên là động tĩnh ở nơi này đã quấy nhiễu hắn, làm hắn vội vàng đến đây điều tra.
Mạnh Hoành luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa ngũ phẩm kia, trước sau hao tốn gần một tháng, cho đến hiện tại mới ngưng tụ thành công. Lực lượng hành Hỏa không ngừng lưu chuyển trên đạo ấn trong cơ thể của hắn, chỉ có điều trong lúc nhất thời, hắn không có cách nào khống chế nó một cách tự nhiên được. Lúc trước thứ hắn ngưng tụ bất quá là tam phẩm, lần này lại tăng lên hai phẩm giai, làm hắn cũng có hơi không quá quen thuộc.