Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Thương Long Thương đâm ra thương hoa, quản ngươi là Đế Tôn mấy tầng cảnh, ngưng tụ mấy loại lực lượng, trường thương lướt qua, giô ́ng như phong quyển tàn vân, mười mấy người chết tại chỗ.    

 

Ầm ầm. . . Lại là một vòng công kích từ bốn phương tám Dương Khai đánh tới, thế nhưng lần này không đợi công kích tập đến, Dương Khai đã biến mất không thấy đâu nữa.    

 

Tất cả công kích lập tức đánh hụt!  

 

Thuấn di, Dương Khai đã hiện thân trước mặt Biệt Kiếm, đột ngột khiến Biệt Kiếm hoảng sợ, thẳng tắp một thương đâm tới.    

 

Biệt Kiếm mặt xám như tro, vừa rồi hắn có thể cản Dương Khai một thương, hoàn toàn dựa vào bí bảo, giờ đâu còn có bí bảo mà dùng? Trong lúc vội vàng điên cuồng thôi động lực lượng muốn phản kháng.    

 

Nhưng vừa đến đây, lại lập tức phát hiện dị thường trong cơ thể mình, không biết từ khi nào, trong cơ thể mình lại có thêm một lực lượng cuồng bạo nóng bức, nóng bức kia giống như co ́thể đốt cháy thế gian vạn vật, thuận kinh mạch tràn vào trong huyết nhục, tùy ý phần diệt hết thảy.    

 

Trong chớp mắt, Biệt Kiếm hiểu rõ, nhất định là trong một thương vừa rồi Dương Khai đâm mình tích chứa cổ quái.    

 

Nhưng lúc này nghi ̃rõ được thì có ích lợi gì? Nóng rực đủ để hắn sôi trào máu tươi kia đã lan ra toàn thân, để hắn không thể thôi động lực lượng.    

 

Thương mang hiện lên, xùy một tiếng, Thương Long Thương xuyên đầu Biệt Kiếm, đâm từ trán đến tận sau ót.    

 

Biệt Kiếm trợn tròn mắt, dừng cứng tại chỗ, cho tới giờ khắc này vẫn không thể tin được mình đường đường một tứ phẩm Khai Thiên thế  

 

mà lại chết trên tay một Đế Tôn cảnh, lòng tràn đầy không cam lòng cũng đã vô lực hồi thiên, chỉ còn lại có nồng đậm hối hận.    

 

"Có thể đầu thai nhớ kỹ phải biết người nào có thể chọc, người nào không thể chọc!" Dương Khai lạnh lùng nhìn hắn, Thương Long Thương chấn động, đầu Biệt Kiếm lập tức sụp đổ, vô đầu thi thân lung lay, đổ ầm xuống đất.    

 

Biệt Kiếm đại nhân bị giết!    

 

Chết trên tay một Đế Tôn cảnh!    

 

Tất cả đệ tử Lôi Quang thấy cảnh này đều hãi nhiên kinh dị, đều ngẩn ra, không còn dám hành động thiếu suy nghĩ, vừa rồi Dương Khai điên cuồng giết người bọn hắn đều thấy rõ, lúc này nào còn dám manh động.    

 

Chỉ một thoáng, lấy Dương Khai làm trung tâm, trong phạm vi bách trượng, không khí lặng ngắt như tờ.    

 

Bên ngoài trăm trượng, Xích Giao bay loạn, gầm thét không ngừng, cùng một đám đệ tử Lôi Quang khác dây dưa không ngớt.    

 

Xích Giao tuy là hung thú Thái Khư cảnh, thực lực không tầm thường, một phen tranh đấu cũng đánh chết không ít người, nhưng dù sao chỉ là dị thú, giờ cũng đã lộ ra xu hướng suy tàn, toàn thân máu tươi chảy đầm đìa, lân giáp cũng không biết mất đi bao nhiêu  

 

phiến.    

 

Kinh khủng nhất là một vết thương gần chặt đứt nó!    

 

Bốn phía nó bao giờ cũng không vây tụ hơn trăm người, từng công kích liên miên bất tuyệt đánh tới, không giờ khắc nào không làm nó suy yếu. Xích Giao nguy hiểm, gào thét không ngừng    

 

Dương Khai giương mắt nhìn lên, hừ lạnh một tiếng, lách người đứng trên đỉnh đầu Xích Giaoc, thu Thương Long Thương, hai tay kết ấn!    

 

Theo ấn quyết biến hóa, bên người Dương Khai quanh quẩn một sức mạnh huyền diệu.    

 

Tiếng chú nhẹ chậm rãi truyền ra: "Tuế Nguyệt Khô Vinh, Như Toa Như Mộng!"    

 

Một chưởng vỗ xuống, thời gian phảng phất dừng lại, tất cả mọi người đều dừng lại một hơi ngắn ngủi, ngay cả Nguyệt Hà bọn người quan sát từ đằng xa, trong nháy mắt này đều có chút tư duy hỗn độn.    

 

Đến khi hết thảy bình thường lại, một chưởng kia đã ầm vang đập xuống.    

 

Một chưởng này Dương Khai chọn chỗ  

 

người dày đặc nhất mà vỗ xuống,    

 

Tuế Nguyệt Như Toa Ấn bao phủ gần 20 người, dưới tuế nguyệt chi lực ăn mòn, 20 người kia rất nhanh biến thành tóc hoa râm, huyết nhục khô cạn, khí huyết cực lực suy bại.    

 

Xích Giao thuận thế Thần Long Bãi Vĩ đảo qua, hơn 20 người còn không rõ xảy ra chuyện gì cùng nhau bạo thành huyết vụ, hài cốt không còn!    

 

Mắt thấy một màn này, Chu lão run mắt cuồng loạn, sâu trong nội tâm kêu rên không thôi, một người một giao chi uy, dũng mãnh như vậy, 300 người Lôi Quang lại bị giết không hề có lực hoàn thủ.    

 

Không thể địch lại, không cách nào lực địch!    


Lần này Lôi Quang khí thế hùng hổ mà đến, chẳng những hao tổn hơn trăm người, ngay cả đương gia Biệt Kiếm đều chiến tử tại chỗ, có thể nói là tổn thất cực kỳ nặng nề.   

Advertisement
';
Advertisement