Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Ngẩng đầu chỉ nhìn thấy tên kia là lão già râu tóc bạc phơ, nở nụ cười gian xảo, trên người ẩn giấu khí thế vô cùng hung ác, hóa ra là Nhị cung phụng của Đế Vương Môn, người đứng ngay sau Hoàng Phổ Phong Lôi!  

             Tất cả mọi người ở đây đều biết lão ta luôn coi Hoàng Phổ Phong Lôi như thiên lôi sai đâu đánh đó. Những lời vừa nãy chỉ là những lời ở trong lòng Hoàng Phổ Phong Lôi nhưng lão ta không tiện nói ra mà thôi.  

             Hoàng Phổ Phong Lôi cảm thấy thật mỉa mai, lạnh lùng nhìn tất cả mọi thứ ở đây, mặc kệ lão nhị ra mặt, bản thân lão ta lại im lặng quan sát giống như đang xem trò hay!  

             "Nhị cung phụng, lão phu không có nghe rõ ngài vừa nói gì, mong ngài lặp lại lần nữa!" Mí mắt Hoàng Phổ Thiên Nguyên run rẩy, sắc mặt u ám, lão ta kéo theo thân thể mệt mỏi đi về phía lão giả kia, lắng tai nghe nhưng trên miệng lại nở nụ cười giễu cợt.  

             Nhị cung phụng khinh thường nhìn lão ta, thấy lão ta suy yếu thì lại càng coi thường hơn, lão ta không nghi ngờ gì ngược lại lão ta còn ngẩng đầu ngạo mạn hơn, mở miệng nói: "Lão phu nói là, ngươi đã..."  

             Grào!  

             Đột nhiên một tiếng gầm thét kinh thiên động địa phát ra, giống như cự long bị giam giữ hàng vạn năm cuối cùng cũng được giải thoát, nó ngửa mặt lên trời gào thét. Tiếng gầm đó làm rung động trái tim tất cả những người ở đây.  

             Cho dù là Đại cung phụng Hoàng Phổ Phong Lôi cũng không ngoại lệ, bỗng nhiên lão ta cảm thấy căng thẳng, mặt mày hoảng hốt.  

             Thế nhưng chưa đợi lão ta phản ứng lại xem chuyện gì đang xảy ra thì chỉ trong nháy mắt Nhị cung phụng kêu lên, màng nhĩ lão ta vỡ tan, máu tươi ào ào tuôn ra từ hai lỗ tai.  

             Sau đó một tiếng vang trầm vang lên, bỗng nhiên đầu của lão ta biến mất ở trong một cái miệng lớn đen nhánh tràn đầy máu tươi, chỉ trong nháy mắt đã không còn sự sống.  

             Hít!  

             Bọn họ hít một hơi, tất cả đều quay đầu lại nhìn một cảnh tượng khó mà tin nổi này.  

             Chỉ thấy Nhị cung phụng vẫn ngơ ngác đứng đấy nhưng một cái đầu đã hoàn toàn biến mất, đầu một nơi, thân một nẻo, máu tươi ở chỗ vết cắt tuôn ra như suối.  

             Mà vị trí trên cổ lão ta, lúc trước là đầu người. Giờ bỗng nhiên lại xuất hiện một đầu thú to lớn. Chính là một đầu rồng, mắt tam giác, cả đầu lân giáp, vô cùng thô ráp giống như lưỡi dao!  

             Dưới đầu rồng kia lại là thân thể một người. Nhìn kỹ lại hóa ra đó là Hoàng Phổ Thiên Nguyên - môn chủ Đế Vương Môn.  

             Không biết lúc nào, đầu của lão ta đã biến thành đầu rồng, còn là một cái miệng lớn toàn máu tanh. Trong nháy mắt lão ta đã cắn đứt đầu giết chết Thần Chiếu Cảnh đỉnh phong như Nhị cung phụng!  

             Nhìn dòng máu đỏ tươi đang không ngừng chảy ra từ miệng quái vật kia, tất cả mọi người ở đây nhịn không được mà run lên, lập tức cúi đầu xuống thấp không dám phát tiếng kêu ca gì.  

             Bỗng nhiên hai mắt Hoàng Phổ Phong Lôi co rụt lại, trong lòng căng thẳng, khuôn mặt đông cứng lại: "Cửu Long Kim Cương Thân, Long Thủ Hóa Hình?"  

             Không sai, lão ta đã nhận ra đây chính là uy lực hóa hình của Cửu Long Kim Cương Thân.  

             Một đầu hóa thành đầu rồng, cho dù tường đồng vách sắt chỉ cần một miệng răng thép thì không có gì kiên cố mà không phá nổi! Kể cả cao thủ luyện thể mạnh hơn Thần Chiếu Cảnh cũng không thể chịu nổi cái miệng đầy răng thép cắn xé.  

             Hoàng Phổ Thiên Nguyên trải qua ba tháng tu luyện phi phàm đã trở thành một người có thể so sánh với Trác Liệt Uyên, tam kết cổ kim. Thậm chí trong mắt mọi người lão ta đã vượt qua Trác Liệt Uyên!  

             Suy cho cùng Trác Liệt  Uyên chỉ là song quyền, nhưng nếu thật sự luyện thành Cửu Long Kim Cương Thân, toàn bộ cơ thể đều hóa hình thành Địa Long Chi Thể, đây mới là sự tồn tại vô địch.  

             Hoàng Phổ Thiên Nguyên từ từ quay đầu lại, liếc mắt lạnh lùng nhìn đám người một chút, lão ta lại khôi phục lại ngoại hình con người, chỉ là trên khóe miệng vẫn lưu lại đỏ tươi như cũ khiến cho lòng người  lo sợ, hiểu rõ sự thật là người đứng ở trước mặt đã không phải là người!  

             "Quy định của Đế Vương Môn chính là tất cả đều nghe mệnh lệnh của gia chủ. Mong là sau này các vị cung phụng có thể nhớ kỹ chuyện này, đừng có phê bình kín đáo chuyện gì, nếu không thì..." Tròng mắt Hoàng Phổ Thiên Nguyên hơi híp lại, mỉa mai, cảnh cáo. Trong lòng vô cùng thoải mái.  

             Vào lúc này, dường như lão ta mới thật sự cảm nhận được bản thân mình là gia chủ chân chính.  

             Có thực lực thì sẽ có quyền lực, mệnh lệnh thiên hạ không dám không theo!  

             Các vị cung phụng liếc nhìn nhau, tất cả đều ngoan ngoãn mà cúi đầu xuống, đồng thanh: "Tuân lệnh gia chủ, không dám vi phạm!"  

             Hoàng Phổ Phong Lôi không biết làm sao, chỉ đành thở dài phụ hoạ theo bọn họ, cũng không dám nói thêm lời nào. Bây giờ lão ta đã hiểu rõ, lão ta đã bỏ lỡ cơ hội.  

             Trong Đế Vương Môn này, lão ta đã không còn là Đại cung phụng cao cao tại  thượng như trước mà là một kẻ đầy tớ để cho người khác sai khiến mà thôi!  

             Liếc mắt nhìn thi thể Nhị cung phụng, một cái thân thể không đầu vẫn đứng thẳng tắp ở đó, máu loãng vẫn không ngừng mà chảy xuôi. Có lẽ đến chết lão ta cũng không biết mình đã chết như thế nào!  

             Không biết làm sao chỉ đành thở dài một tiếng, trong lòng mỗi người đều đau thương!  

             Thời đại Thần Chiếu cung phụng có địa vị siêu phàm ở Đế Vương Môn đã hoàn toàn đi qua...  

             "Chúc mừng môn chủ, chúc mừng môn chủ, bây giờ chúng ta chính thức có được thực lực để khai chiến!" Lãnh Vô Thường đi tới trước mặt Hoàng Phổ Thiên Nguyên, cười to.  

             Hoàng Phổ Thiên Nguyên gật đầu nhẹ, trong hai con ngươi hiện lên hào khí: "Trác Liệt Uyên, Cổ Tam Thông, để lão phu đánh với các ngươi một trận đi, ha ha ha..."  

             "Môn chủ còn một chuyện, Hoàng đế phái người..." Lúc này, Lãnh Vô Thường lại tiến tới trước mặt Hoàng Phổ Thiên Nguyên, khẽ thì thào.  

             Hoàng Phổ Thiên Nguyên gật đầu, lão ta đã biết rõ tình hình bên ngoài, cười mỉa mai: "Hừm... Chỉ bằng hai kẻ Hộ Long Thần Vệ, thêm thống lĩnh Quỷ Ảnh mà muốn giám sát lão phu, thật sự quá ngây thơ!"

Advertisement
';
Advertisement