Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

“Cái gì?” Độc Thủ Dược Vương giật mình, hoài nghi nhìn qua Trác Phàm. Nhưng ông ta nhanh chóng nghĩ thông suốt, lúc ở trong Hoa Vũ Thành, Trác Phàm đã sớm đạt đến thần thức lĩnh vực Thần Chiếu cường giả.

Vào giờ khắc này, hắn đã có đột phá, thần thức tự nhiên sẽ mạnh hơn, có thể biết được động tĩnh ngoài một dặm, cũng không có gì kỳ quái.

Trác Phàm nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm thụ, lẩm bẩm nói: “Bên trong rừng cây ngoài một dặm, phía Tây mai phục hai người, khí tức âm trầm, giống người của U Minh Cốc; Phía Đông mai phục hai người, cước bộ nhẹ nhàng, hẳn đến từ Khoái Hoạt Lâm; Còn phía Bắc hai người, khí tức toàn thân nặng nề, ngưng mà không phát, ta thực sự đã quá quen thuộc. Hoàng Cực Bá Thể Quyết tu luyện giả, là cao thủ Đế Vương Môn, mà sáu người này tu vi đều thuộc Thiên Huyền ngũ trọng trở lên.”

“Trác quản gia thật sự bản lãnh, đây chính là bãn lĩnh cao cường của Thần Chiếu cảnh đấy!” Độc Thủ Dược Vương đầy vẻ hâm mộ khen: “Như vậy, chúng ta liền có thể né qua bọn họ, cứ để bọn hắn tiếp tục chờ đợi, đi uống gió tây bắc đi thôi, ha ha ha...”


Chân mày Trác Phàm hơi nhíu lại, hắn nhếch khóe miệng lộ ra tiếu dung tà dị: “Tại sao phải tránh bọn họ? Đến cũng đã đến, dù sao cũng phải cùng bọn hắn đánh một trận trực diện chứ!”

“Trác quản gia, tuyệt đối không thể!”

Nghe hắn nói vậy, Độc Thủ Dược Vương liền cả kinh thất sắc, khẩn trương khuyên nhủ: “Đối phương rõ ràng là đến có chuẩn bị, mặc dù ở Hoa Vũ Thành ngài lấy một địch bốn, nhưng nói một câu không xuôi tai, đó dù sao cũng do trước đây chúng ta khinh địch, vả lại bốn người đến từ bốn nhà khác nhau, lúc phối hợp cũng có nhiều có sơ hở. Nhưng bây giờ xem ra bọn hắn mỗi nhà đều cử ra hai người, hiển nhiên là hiểu rõ đầy đủ tình báo, từng người phối hợp xuất thủ. Nếu ngài lại uống thuốc ngăn địch, bọn họ chỉ cần trì hoãn thêm chút đỉnh thì ngài thì tự chịu diệt vong rồi.”


Lông mày nhíu lại, Trác Phàm liếc lão một cái thật sâu, không nghĩ tới lão nhân này đã đối với hắn khăng khăng một mực nhanh như vậy, khắp nơi đều vì hắn suy nghĩ, thế là hắn đùa ngược nói: “Trước đây ta chỉ có một người, lần này không phải còn có lão giúp ta một tay sao!”

“Ta?”

Độc Thủ Dược Vương hơi sững sờ, mạnh mẽ lắc đầu: “Người đời sợ ta, tất cả đều bởi vì độc trong Thất Thải Vân La Chưởng kia. Nhưng mà đối mặt với nhiều người như vậy, chỉ cần bỏ ra một tên hi sinh quấn lấy lão phu, lão phu tất bại, về sau lại đi Dược Vương Điện đòi giải dược là được. Điểm này, lúc trước ngài cùng tiểu đồ đánh qua, hẳn là rõ ràng nhất.”

Đúng vậ, lúc trước mặc dù Trác Phàm cải trang Tống Ngọc, nhưng loại đấu pháp liều chết này, quả thật là khắc tinh đối phó với Dược Vương Điện Độc Chưởng, ghê gớm lắm thì một mạng đổi một mạng.

Huống chi xem dáng vẻ của bọn hắn, có lẽ đã liên hợp với nhau rồi. Vậy coi như bọn hắn trúng độc, Dược Vương Điện cũng sẽ cung cấp giải dược, vậy thì uy hϊếp của Độc Thủ Dược Vương lại hạ xuống rất nhiều.

“Nhưng... Nếu như một chưởng của lão có thể khiến tất cả bọn hắn trúng độc thì sao? Có phải thực lực trong lúc chiến đấu của bọn hắn sẽ giảm đi rất nhiều?”

Trong mắt lóe lên tinh quang, Trác Phàm nhếch khóe miệng nở nụ cười tà ác.

Độc Thủ Dược Vương hơi ngỡ ngàng, trong lòng không hiểu lắm, lẩm bẩm nói: “Chuyện đó làm sao có thể? Đối phương không phải người ngu, lão phu xuất chưởng bọn hắn sẽ đứng đấy bất động, ngoan ngoãn tiếp nhận được sao. Huống hồ, tát cả bọn hắn đều là cao thủ Thiên Huyền cảnh, mạc dù không thần thông giống Thần Chiếu cảnh, có thể ở khoảng cách xa như thế cảm giác được tất cả mọi động tĩnh, nhưng trong vòng ngàn mét, cũng có thể phát giác được khí tức của người tới. Chỉ sợ hai người chúng ta vừa mới đến gần, bọn họ đã phát giác, căn bản không có cách nào xuất thủ.”
“Vậy nếu bọn hắn không phát hiện được khí tức của chúng ta thì sao?”

Lúc này, Trác Phàm khẽ cười một tiếng, liếc nhìn Độc Thủ Dược Vương một cách quỷ dị. Độc Thủ Dược Vương khẽ giật mình, vẫn không rõ ràng lắm. Nhưng sau một khắc, một viên đan hoàn màu đỏ bị ném qua phía lão.

Độc Thủ Dược Vương bắt được, trong mắt càng hiện ra sự nghi hoặc.

Trác Phàm nhếch miệng cười một tiếng, thản nhiên nói tiếp: “Đây là linh đan nhất phẩm, ẩn khí tức đan. Chỉ cần ăn nó, trong vòng một ngày khí tức của ngươi ta đều sẽ hoàn toàn biến mất. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ cần không phải là cường giả Thần Chiếu cảnh trở lên cố ý dùng Nguyên Thần dò xét, ai cũng không thể phát hiện ra chúng ta.”

Nói xong, Trác Phàm tự ăn trước một viên.

Chỉ một thoáng, thân khí thế cường hãn kia thệt sự biến mất trong nháy mắt hoàn toàn không còn nữa. Độc Thủ Dược Vương đứng trước người hắn được một phen trải nghiệm lớn, lão trợn mắt há mồm kinh ngạc cực kỳ.
“Trong thiên hạ này sao có thể có đan dược thần kỳ vậy chứ, vì sao lão phu chưa từng nghe qua, vả lại còn là nhất phẩm đan đấy, hạ giá vậy sao?” Độc Thủ Dược Vương kinh ngạc nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không thể tin được sự thật trước mắt.

Trác Phàm mỉm cười xem thường, thản nhiên nói: “Đây là đan phương Thượng Cổ thất truyền, lão làm sao nghe qua được? Có điều không sao cả, về sau ta sẽ từ từ truyền lại cho lão. Dù sao chiêu mộ lão đến, cũng vì giúp ta luyện đan. Mà lại cái ẩn khí tức đan này, về sau cũng có chỗ tác dụng lớn, hiện tại lão cùng ta, giải quyết những thứ ruồi bọ đáng ghét này trước rồi lại nói!”

Vừa dứt lời, Trác Phàm mạnh mẽ dậm chân, nháy mắt bay về phía trước.

Độc Thủ Dược Vương giật mình một lúc, mới nuốt một viên đan hoàn, cao hứng bừng bừng đuổi theo, nội tâm lão vui mừng đến thế nào khỏi phải nói.
Trước tiên không tính đến quy mô của gia tộc Lạc gia lớn bao nhiêu, chỉ riêng việc có thể theo Trác Phàm học được đan phương thượng cổ thất truyền này thôi, làm một luyện đan sư, đây chính là được lợi lớn đấy.

Xem ra lăn lộn cùng tiểu tử này, thật sự rất có tiền đồ, hoàn toàn không lỗ haha!


Độc Thủ Dược Vương trong lòng vui vẻ điên cuồng, dáng vẻ như khi lần đầu tiên luyện ra được một viên linh đan vậy...


Một chỗ bị che khuất trong khu rừng, hai vị lão giả áo bào trắng đang ngồi nghiêm chỉnh trên hai tảng đá lớn nhắm mắt dưỡng thần, nhưng toàn thân cao thấp đều dị thường cảnh giác, dù một trận gió nhẹ thổi qua, lỗ tai bọn họ đều sẽ động khẽ một cái.


Chờ thấy xác thực chỉ là một cơn gió mát bình thường đến không thể bình thường hơn chứ không phải khí thế cường giả nào đó, bọn họ mới trở lại bình tĩnh.




Advertisement
';
Advertisement